[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2023 Vol 7

Trạng thái
Thớt đang đóng

trungunimor

Xe buýt
Biển số
OF-616641
Ngày cấp bằng
18/2/19
Số km
632
Động cơ
148,701 Mã lực
Nơi ở
Đồng nai
Ngày E còn ít tuổi , chỗ em có cái phong trào hái lộc sau giao thừa..em là thằng điển hình cho cái thói học đòi phong tục hái lộc nhưng em phát triển nó lên tầm nghệ thuật đốn củi cccm ạ. Sau nghĩ lại ngại quá..em bắt đầu hái lộc khi vào khoảng 18, tuổi...và từ bỏ nó khi em tầm 23 .
Giai đoạn tuổi nó đang trẻ trâu 1 lũ , cái thú vui nó rừng rú , hoang dại ....lại học hành dang dở càng khiến muốn tìm những thú vui như để xả bớt năng lượng mà chẳng biết đúng sai gì .
Kỷ niệm về cành lộc đầu tiên là 1 nhánh cây nhỏ như chiếc đũa , từ cành thứ 3 là đã bằng điếu cày, cành thứ 4 gì đó là bằng bắp chân và cành lộc để lại ấn tượng sâu sắc nhất của em là 1 cây hoa ban đường kính cỡ xấp xỉ 20 cm..cành lộc này sau khi hái thì chia cho cả ae vì chúng hái cùng..sau khi hái thì chỉ còn lại mỗi cuống cành nhú từ đất lên chừng 30 cm, cành này và cành năm trước đó phải mang về bằng xe lam của bố bạn và dựng ngoài sân..
Sau lần hái lộc đầu tiên , khi nhìn thiên hạ hái lộc toàn như ngón cái thì em đã qđ từ sau sẽ không cho thằng nào có thể khuân lộc to hơn về nhà nó. Vậy là từ năm sau , cứ chiều 30 em sẽ mài 1 con dao dài chừng 45 cm nặng cỡ nửa kg sao cho cắt giấy cũng đứt để sẵn đó .. 12 h đêm sau giao thừa là xỏ đôi giày vải đế kếp ra ngoài hái lộc ..
1 lần răng cắn sống dao , em leo phát lên cây soài của sở KHĐT, lên tầm 5m , chỉ 1 đao là đc 1 cành, cái cành rơi xuống, em cắn dao tụt xuống gỡ vì nó mắc ở thấp hơn..đang gỡ thì 1 lũ em trai em gái bé hơn nó kéo đến ở dưới xin, thế là bảo chúng : các em đi ra không anh tuột dao thì dở, xong lại chém rụng ào ào ..nhìn bọn tầm lớp 7 lớp 8 lau nhau nhặt cũng vui .. bọn nó đi rồi em cắp cành hịn của mình xuống, chưa chạm đất thì ở đâu ra 1 ông chú TB ngồi xe lăn lại trình bày xin. Biếu ông cành của em . Ông khoái quá cám ơn luôn miệng. . Xong lại phải lên tìm cành khác. . Chưa leo đến nơi lại 1 con bé của cái nhóm lâu nhâu khi trước nó quay lại , lũ bạn vẫn om sòm bên kia con đường lớn .
- anh ơi .
- gì nữa .
- đổi cho em cành khác.
Em lại phang thêm đôi 3 cành mặc cho con bé chọn..
Rồi thấy cái cây này toàn bị xin em đi tìm cây khác..bọn chém lộc ở đó nhìn em leo phát qua chúng, dao dài cứ chặt phầm phập phía trên đầu , bọn nó hốt né bớt. Em làm 1 cành chẳng biết cây gì, lá nó thô ráp và to như cái quạt nan.
Có năm UBND tỉnh cho người canh không cho ai bẻ lộc hàng rào..em nhìn 1 chỗ thấy tối , không ai nhìn thấy . Thế là nhoằng 1 phát qua hàng rào tầm 2 ,5 m.. giày mềm em nhảy nhẹ như mèo..mắt chưa kịp quen bóng tối thì
- ra đi ,ra đi cháu ơi ...ngay trước mặt.
Em nhìn kỹ..té ra chú CA bắc ghế ngồi canh ngay trong chỗ tối..chú cá..o thật .
Em giơ con dao ra bảo. . Chú cho cháu 1 cành , 1 cành thôi, mất công mài từ chiều rồi. .
- 1 cành thôi nhá . Xong leo ra chú đưa qua rào cho..nhưng 1 cành thôi đấy.
Có 1 năm bọn em lượn qua QT Giám, bọn ở đâu đến đó bẻ cành tại chỗ và bán cho người đi hái lộc, nó không cho ai hái . Thằng bạn vít gas , em nhao lên cướp cả bó. Bọn nó kêu oai oái sau lưng..

Sau vài năm ,khi lớn hơn mới thấy cái trò mê tín vô bổ nên em bỏ thì bọn bạn bỏ theo..mấy năm hái lộc chẳng thấy phát đạt may mắn cái gì, mà cũng chẳng thấy đen đủi hơn nữa..nhìn cây cối đầu năm điêu tàn nên em cạch.
..vài năm sau đó giao thừa và sau giao thừa em náo nức lắm nhưng không có cắt cành bẻ lá gì, xong qua hết mùng 1 rồi thì cũng buồn, bạn bè học hành đâu đấy, và chúng có cả chút tiền lẫn bạn gái nên đi chơi miết..em trơ ra 1 mình, chẳng biết chơi đâu. . Học hành dang dở, + nhiều vấn đề khiến em tự ti . Tổn thất tâm lý nặng nề ...khá lãng phí 1 tuổi trẻ.

Em kể thêm cho cccm 1 câu chuyện mà em thoát chết kỳ diệu dưới bánh 1 chiếc xe tải ngược chiều..khi đó cái xe honda nát của bạn mà em đi bị kẹp chặt trong gầm và xe tải mài nó thêm gần trục m.
Đây chỉ là 1 trong vài lần em thoát chết kỳ diệu..nhưng lần suýt toi này em tin rằng có nguyên nhân duy tâm và đó như 1 sự trừng phạt ở mức cảnh cáo với em sau khi cùng các bạn đến thăm 1 ngôi chùa , nơi đó có khu thờ cả 1 cụ đô đốc nổi tiếng trong ls phong kiến vn .
Khi ấy em khoảng 17 18 tuổi , ngu dốt và ngông cuồng tới mức dám nói năng vô cùng láo xược tại nơi đây. Trên đường về trời hơi sẩm sì ..em chạy rất nhanh, xe lao qua nửa cây chuối ai bổ dọc để chéo đường, em lái 1 tay , tay kia chưa kịp rút ra khỏi túi áo thì xe quật mạnh ,em bị lao theo quán tính và nhận ra 1 cái đầu xe tải ngược mình , đó là bánh và đèn góc lái .. em bị bay hướng vào cái bánh này..vô cùng may mắn và ý nghĩ nhanh hơn tia chớp..em cố nghiêng mình hướng vào lề né bánh và tiếp đất bằng phát ôm đầu để cánh tay và vai phải phối hợp tiếp đất..toàn thân cuộn tròn để lăn giảm trấn thương và cố lăn càng xa cái bánh càng tốt ..không rõ bên trái vai áo quệt vào cái gì ở chắn bùn ô tô không mà nó rách toạc .. xe tải phanh rê khoảng gần 10 m, anh lái xe quân đội ngồi im lặng trên cabin..xe tắt máy và anh cứ ngồi đó. Em dậy không thương tích..bước đến.. cửa cabin mở ..anh lx vẫn ngồi im thêm vài giây rồi nói :
- anh lùi, lôi xe ra nhá.
- vâng ..
1 lát xe tải đi, em gọi công nông mang xm đi về..các bà các chị ầm ỹ từ bao giờ : về nhớ mổ gà nhá...v v..
- em về lặng lẽ tìm tiền sửa xe , may hỏng ko nặng và bạn hào hiệp nên dễ xử .., không kể với ai ..và làm gì có gà qué gì .

Sau này khi trưởng thành em nghĩ lại cú thoát chết năm ấy .. mà sau này , liên tiếp ít nhất 2 hay 3 năm , ra tết là em rủ vợ đi lên lễ ở ngôi chùa ấy. Vợ em chỉ biết là đi chùa, chỉ riêng em mới biết bí mật trong lòng . . Em đến sám hối . Xin các ngài tha cho em trọng tội năm xưa.
Nhưng E không dám kể chi tiết hơn việc láo xược đó cho cccm..vì nhắc lại là em sẽ lại mắc thêm 1 lần láo xược..
Nhưng E chắc chắn . Hỗn láo ở nơi tôn nghiêm là 1 trong các hành vi ngu xuẩn nhất của con người..xin đừng ai mắc phải.
Em cũng rất tin rằng trong những lần chết hụt ấy, tổ tiên rồi ông bà em đã còng lưng ghánh cho em, xin cho em thoát nạn trong gang tấc.

Cafe nó phát tác ..tản mạn cùng cccm.
Mong nhiều cm đọc còm cụ.Tks.
 

minh_viet.78

Xe buýt
Biển số
OF-723568
Ngày cấp bằng
3/4/20
Số km
667
Động cơ
84,673 Mã lực
Năm hết Tết đến em mong các cụ chỉ giáo chọn người xông đất (nhà) đầu năm là chọn người hợp với tuổi năm đó hay với tuổi của chủ nhà ạ. (Như em ở với mẹ thì tính tuổi chủ nhà theo ai)
 

banchaophoi

Xe tải
Biển số
OF-565585
Ngày cấp bằng
22/4/18
Số km
220
Động cơ
149,248 Mã lực
Ngày E còn ít tuổi , chỗ em có cái phong trào hái lộc sau giao thừa..em là thằng điển hình cho cái thói học đòi phong tục hái lộc nhưng em phát triển nó lên tầm nghệ thuật đốn củi cccm ạ. Sau nghĩ lại ngại quá..em bắt đầu hái lộc khi vào khoảng 18, tuổi...và từ bỏ nó khi em tầm 23 .
Giai đoạn tuổi nó đang trẻ trâu 1 lũ , cái thú vui nó rừng rú , hoang dại ....lại học hành dang dở càng khiến muốn tìm những thú vui như để xả bớt năng lượng mà chẳng biết đúng sai gì .
Kỷ niệm về cành lộc đầu tiên là 1 nhánh cây nhỏ như chiếc đũa , từ cành thứ 3 là đã bằng điếu cày, cành thứ 4 gì đó là bằng bắp chân và cành lộc để lại ấn tượng sâu sắc nhất của em là 1 cây hoa ban đường kính cỡ xấp xỉ 20 cm..cành lộc này sau khi hái thì chia cho cả ae vì chúng hái cùng..sau khi hái thì chỉ còn lại mỗi cuống cành( gốc cây ) nhú từ đất lên chừng 30 cm, cành này và cành năm trước đó phải mang về bằng xe lam của bố bạn và dựng ngoài sân..
Sau lần hái lộc đầu tiên , khi nhìn thiên hạ hái lộc toàn như ngón cái thì em đã qđ từ sau sẽ không cho thằng nào có thể khuân lộc to hơn về nhà nó. Vậy là từ năm sau , cứ chiều 30 em sẽ mài 1 con dao dài chừng 45 cm nặng cỡ nửa kg sao cho cắt giấy cũng đứt để sẵn đó .. 12 h đêm sau giao thừa là xỏ đôi giày vải đế kếp ra ngoài hái lộc ..
1 lần răng cắn sống dao , em leo phát lên cây soài của sở KHĐT, lên tầm 5m , chỉ 1 đao là đc 1 cành, cái cành rơi xuống, em cắn dao tụt xuống gỡ vì nó mắc ở thấp hơn..đang gỡ thì 1 lũ em trai em gái bé hơn nó kéo đến ở dưới xin, thế là bảo chúng : các em đi ra không anh tuột dao thì dở, xong lại chém rụng ào ào ..nhìn bọn tầm lớp 7 lớp 8 lau nhau nhặt cũng vui .. bọn nó đi rồi em cắp cành hịn của mình xuống, chưa chạm đất thì ở đâu ra 1 ông chú TB ngồi xe lăn lại trình bày xin. Biếu ông cành của em . Ông khoái quá cám ơn luôn miệng. . Xong lại phải lên tìm cành khác. . Chưa leo đến nơi lại 1 con bé của cái nhóm lâu nhâu khi trước nó quay lại , lũ bạn vẫn om sòm bên kia con đường lớn .
- anh ơi .
- gì nữa .
- đổi cho em cành khác.
Em lại phang thêm đôi 3 cành mặc cho con bé chọn..
Rồi thấy cái cây này toàn bị xin em đi tìm cây khác..bọn chém lộc ở đó nhìn em leo phát qua đầu chúng, dao dài cứ chặt phầm phập phía trên , bọn nó hốt né tất . Em làm 1 cành chẳng biết cây gì, lá nó thô ráp và to như cái quạt nan.
Có năm UBND tỉnh cho người canh không cho ai bẻ lộc hàng rào..em nhìn 1 chỗ thấy tối , không ai nhìn thấy . Thế là nhoằng 1 phát qua hàng rào tầm 2 ,5 m.. giày mềm em nhảy nhẹ như mèo..mắt chưa kịp quen bóng tối thì
- ra đi ,ra đi cháu ơi ...ngay trước mặt.
Em nhìn kỹ..té ra chú CA bắc ghế ngồi canh ngay trong chỗ tối..chú cá..o thật .
Em giơ con dao ra bảo. . Chú cho cháu 1 cành , 1 cành thôi, mất công mài từ chiều rồi. .
- 1 cành thôi nhá . Xong leo ra chú đưa qua rào cho..nhưng 1 cành thôi đấy.
Có 1 năm bọn em lượn qua QT Giám, bọn ở đâu đến đó bẻ cành tại chỗ và bán cho người đi hái lộc, nó không cho ai hái . Thằng bạn vít gas , em nhao lên cướp cả bó. Bọn nó kêu oai oái sau lưng..

Sau vài năm ,khi lớn hơn mới thấy cái trò mê tín vô bổ nên em bỏ thì bọn bạn bỏ theo..mấy năm hái lộc chẳng thấy phát đạt may mắn cái gì, mà cũng chẳng thấy đen đủi hơn nữa..nhìn cây cối đầu năm điêu tàn nên em cạch.
..vài năm sau đó giao thừa và sau giao thừa em náo nức lắm nhưng không có cắt cành bẻ lá gì, xong qua hết mùng 1 rồi thì cũng buồn, bạn bè học hành đâu đấy, và chúng có cả chút tiền lẫn bạn gái nên đi chơi miết..em trơ ra 1 mình, chẳng biết chơi đâu. . Học hành dang dở, + nhiều vấn đề khiến em tự ti . Tổn thất tâm lý nặng nề ...khá lãng phí 1 tuổi trẻ.

Em kể thêm cho cccm 1 câu chuyện mà em thoát chết kỳ diệu dưới bánh 1 chiếc xe tải ngược chiều..khi đó cái xe honda nát của bạn mà em đi bị kẹp chặt trong gầm và xe tải mài nó thêm gần trục m.
Đây chỉ là 1 trong vài lần em thoát chết kỳ diệu..nhưng lần suýt toi này em tin rằng có nguyên nhân duy tâm và đó như 1 sự trừng phạt ở mức cảnh cáo với em sau khi cùng các bạn đến thăm 1 ngôi chùa , nơi đó có khu thờ cả 1 cụ đô đốc nổi tiếng trong ls phong kiến vn .
Khi ấy em khoảng 17 18 tuổi , ngu dốt và ngông cuồng tới mức dám nói năng vô cùng láo xược tại nơi đây. Trên đường về trời hơi sẩm sì ..em chạy rất nhanh, xe lao qua nửa cây chuối ai bổ dọc để chéo đường, em lái 1 tay , tay kia chưa kịp rút ra khỏi túi áo thì xe quật mạnh ,em bị lao theo quán tính và nhận ra 1 cái đầu xe tải ngược mình , đó là bánh và đèn góc lái .. em bị bay hướng vào cái bánh này..vô cùng may mắn và ý nghĩ nhanh hơn tia chớp..em cố nghiêng mình hướng vào lề né bánh và tiếp đất bằng phát ôm đầu để cánh tay và vai phải phối hợp tiếp đất..toàn thân cuộn tròn để lăn giảm trấn thương và cố lăn càng xa cái bánh càng tốt ..không rõ bên trái vai áo quệt vào cái gì ở chắn bùn ô tô không mà nó rách toạc .. xe tải phanh rê khoảng gần 10 m, anh lái xe quân đội ngồi im lặng trên cabin..xe tắt máy và anh cứ ngồi đó. Em dậy không thương tích..bước đến.. cửa cabin mở ..anh lx vẫn ngồi im thêm vài giây rồi nói :
- anh lùi, lôi xe ra nhá.
- vâng ..
1 lát xe tải đi, em gọi công nông mang xm đi về..các bà các chị ầm ỹ từ bao giờ : về nhớ mổ gà nhá...v v..
- em về lặng lẽ tìm tiền sửa xe , may hỏng ko nặng và bạn hào hiệp nên dễ xử .., không kể với ai ..và làm gì có gà qué gì .

Sau này khi trưởng thành em nghĩ lại cú thoát chết năm ấy .. mà sau này , liên tiếp ít nhất 2 hay 3 năm , ra tết là em rủ vợ đi lên lễ ở ngôi chùa ấy. Vợ em chỉ biết là đi chùa, chỉ riêng em mới biết bí mật trong lòng . . Em đến sám hối . Xin các ngài tha cho em trọng tội năm xưa.
Nhưng E không dám kể chi tiết hơn việc láo xược đó cho cccm..vì nhắc lại là em sẽ lại mắc thêm 1 lần láo xược..
Nhưng E chắc chắn . Hỗn láo ở nơi tôn nghiêm là 1 trong các hành vi ngu xuẩn nhất của con người..xin đừng ai mắc phải.
Em cũng rất tin rằng trong những lần chết hụt ấy, tổ tiên rồi ông bà em đã còng lưng ghánh cho em, xin cho em thoát nạn trong gang tấc.
Ps/ hôm nay tự ngó lại bài này em thấy cần bổ xung 1 điều theo em là kỳ lạ : đó thời khắc em lao phải cây chuối thì mắt em đang nhìn sang 1 bên đường ( vì sao ko nhớ ) . Chính tiếng còi vang của xe tải làm em ngoảnh nhìn rất nhanh , nhưng mặt chưa kịp thẳng thì xe đã quật và người đã bay. Em nghĩ + thực hiện động tác và bay đồng thời trong nháy mắt..kỳ lạ ở chỗ cả trong tích tắc ấy cho khi mọi việc kết thúc , đến cả khi đã về nhà em tuyệt nhiên không có 1 chút nào là cảm giác kinh sợ, không 1 mảy may có cảm giác hoảng hốt. Trong lòng vẫn bình tâm và bình tĩnh như ta rơi chiếc dép thì cúi xỏ lại thôi. Hiện tượng này chắc phải các nhà tâm lý học mới giải thích đc.

Cafe nó phát tác ..tản mạn cùng cccm.
Tuổi teen dữ dội quá cụ ơi! Đến khi nào cụ ngộ ra và thay đổi ạ? Từ khi yêu, khi cưới vợ, khi làm bố trẻ con, hay từ khi nào ạ?
 

datlui

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-352039
Ngày cấp bằng
23/1/15
Số km
1,021
Động cơ
370,320 Mã lực
Em cũng hơi có cảm nhận như vậy. Chắc số phận nó thế..
Ôi có phải cụ ra HN ko? Chọn đúng thời điểm Bắc Bộ rét sâu, nay bọn F1 tiểu học còn được nghỉ. Cụ mặc ấm, uống trà nóng nhiều vào, bọn em ngoài này quen lạnh mà 2 hôm nay còn biểu hiện ngạt mũi cúm đấy. Chúc cụ có chuyến đi an lành, tâm bình, thân bình nhé :)
Em ở HP hai hôm nay, đi ra đưa tang anh bạn rồi chiều nay về thôi. Mà đúng là lạnh khó chịu thật, đúng đợt Đại Hàn, ong hết cả đầu #-o
 

datlui

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-352039
Ngày cấp bằng
23/1/15
Số km
1,021
Động cơ
370,320 Mã lực
Mà mỗi khi trời lạnh như này, em lại nhớ đến cái lạnh ở nhà nghỉ Hoa Đá, gần nhà Vua Mèo ở Hà Giang. Cái nhà nghỉ ấy như một cái trạm dừng chân của dân phượt, đêm ấy nghỉ lại mà nhiệt độ hạ xuống còn 2°. Thú thật là em chưa bao giờ bị lạnh đến vậy, đầu óc bị bứt bối rất dễ mất bình tĩnh; nếu là lạnh khô thì còn đỡ, chứ kiểu lạnh rét gió núi này nó buốt kinh khủng.

Hôm sau nghỉ lại ở Du Già thì có chuyện buồn cười. Đó là cái homestay, thấy Tây ở cũng đông mà Ta cũng đông, ngủ chung trên một cái nhà sàn đồng bào, kiểu nhà Rông hội họp ở Tây Nguyên ấy; mỗi người một cái nệm đơn, cả cái nhà sàn ấy tầm 20-25 người ngủ. Giữa nhà sàn ấy có 1 cái ban thờ, thấy để hình hai cụ già, đoán chắc là chủ nhà thờ bố mẹ ông bà. Bạn em trước khi ngủ có đến thắp hương, đại khái là cho ban thờ ấm áp, rồi chắc lẩm bẩm xin ngủ lại gì đấy. Em mới bảo là thôi đưa đây tôi thắp, ông đừng đụng vào kẻo tối nay bị đè :D

Mà bạn em có tin đâu, cả nhóm vừa uống tê tê xong nên tưởng em nói đùa. Đến đêm em say quá ngủ li bì, sáng gần 5h em lọ mọ dậy đi vệ sinh cá nhân, ra đến gian ngoài của nhà ngay bàn nước, thì thấy ông bạn ngồi một cục lù lù từ lúc nào :))))))

Hỏi sao ngồi đây, thì bảo lúc 3h bị đè sợ quá :"> không dám ngủ lại. Em mới buồn cười bảo thôi nó đi rồi, giờ ko thấy đâu cả. "Nó" thì chính là cái bóng lờ mờ mà ban chiều lúc ngồi sưởi ấm ở sân của nhà sàn, em cứ thấy loáng thoáng sau lưng bạn em; thời đấy là 2019 nên mọi thứ với em nghe hoặc thấy nó cũng ko rõ ràng lắm. Chỉ hiểu là ông bạn em vào homestay thì cứ thấy nó sau lưng. Em cũng keme nghĩ chắc nó trêu thôi, chứ chạy xe máy dọc Đồng Văn hai ba hôm nay có thấy gì đâu. Thế là ông bạn cũng mò vào ngủ bù thêm một hai tiếng, đến giờ thi thoảng về HN gặp nhau vẫn kể chuyện ấy :P
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,584
Động cơ
212,787 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Một con người chịu nhiều sự tác động từ nhiều nguồn

Hình tượng hóa ra thì em cứ mô tả như này:

A là 1 người, chúng ta, cũng như A, là 1 người đứng giữa không gian không ánh sáng

Ánh sáng trên người A là đến từ các ngọn đèn chiếu vào A
Có đèn chiếu ánh sáng, có đèn chiếu ra bóng tối

Cứ 1 yếu tố tốt, là 1 ngọn đèn chiếu ra ánh sáng
Cứ 1 yếu tố xấu, là 1 ngọn đèn chiếu ra bóng tối
Và có đèn chiếu cường độ mạnh, có đèn chiếu cường độ yếu hơn

Vào 1 năm nào đó
A bị tứ hành xung: 1 bóng tối chiếu vào
A có sao hạn là 1 trong mấy sao: La hầu, Kế đô, Thái bạch chiếu vào: thêm 1 bóng tối chiếu vào
Theo tử vi, tiểu vận năm đó, hạn Thái Tuế
Theo tử vi, năm đó trong đại vận 10 năm xấu, nằm trong cung có Thiên Tướng ngộ Triệt

A có vợ, có con
Vợ A năm đó gặp sao Kế đô
Con A năm đó gặp Thái Bạch

Bóng đèn chiếu tối full topping rọi vào thì A xác định là đen hơn chó mực

Ngược lại, nếu những bóng đèn trên, cứ dần dần được thay bằng các bóng sáng, ví dụ như con A gặp Thái Dương, vợ A Thủy Diệu, Đại vận 10 năm của A theo tử vi là đang 10 năm đẹp nhất lá số, tiểu vận năm đó theo tử vi là cung Thái Dương cư Ngọ ...

Thì có mỗi 2 cái đèn chiếu tối, còn 1 dàn chiếu sáng rọi vào A, thì A cũng không đến nỗi, đúng không Cụ anh?
Cụ diễn giải dễ hình dung :)

Lão Sói nhà em Mậu Thìn cũng sao La Hầu năm nay, mới chớm qua Tết Dương đã hao tài cả mớ rồi, thêm làm ăn khó nên chốt nghỉ Tết từ tuần trước. Ko rõ sau Tết âm túc tắc việc lại thì có thành chó mực ko? Bọn em cũng tính, có mấy việc nhớn thì làm tất luôn cho hết sạch cửa nhà 1 thể, kẻo đầu tư thì cũng sợ vỡ :)

Mà cụ ơi, bao lâu nay, em mong mọi thành viên trong gia đình sức khoẻ bình an, chỉ cần giữ được sức khoẻ thì từ từ cũng qua được mọi vận hạn khác. Dù có như thế nào cũng bình thản đón nhận ạ.
 

datlui

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-352039
Ngày cấp bằng
23/1/15
Số km
1,021
Động cơ
370,320 Mã lực
Cụ diễn giải dễ hình dung :)

Lão Sói nhà em Mậu Thìn cũng sao La Hầu năm nay, mới chớm qua Tết Dương đã hao tài cả mớ rồi, thêm làm ăn khó nên chốt nghỉ Tết từ tuần trước. Ko rõ sau Tết âm túc tắc việc lại thì có thành chó mực ko? Bọn em cũng tính, có mấy việc nhớn thì làm tất luôn cho hết sạch cửa nhà 1 thể, kẻo đầu tư thì cũng sợ vỡ :)

Mà cụ ơi, bao lâu nay, em mong mọi thành viên trong gia đình sức khoẻ bình an, chỉ cần giữ được sức khoẻ thì từ từ cũng qua được mọi vận hạn khác. Dù có như thế nào cũng bình thản đón nhận ạ.
Mậu thìn là 88 trẻ thế ạ, khéo lão ấy có 37 cô nhân tình bên ngoài như cái chuyện hôm trước trên Beat ấy chứ :D
 

nickambinhso1

Xe hơi
Biển số
OF-780221
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
153
Động cơ
137,079 Mã lực
Tuổi
37
Có 1 năm , đúng giao thừa, vc em cũng bày sẵn cái bàn ra hè trước cửa để cúng . Trên mâm cúng có đủ lễ mọn, trên mâm nổi trội lên 1 con gà trống rất to với cái mào bằng 2/3 bao thuốc.. giờ giao thừa điểm em thắp đèn châm hương hướng mặt ra đường và quỳ gối , 1 tay cầm cuốn sách có bài văn cúng giao thừa, 1 tay chắp trước ngực . Đang cúng đến gần giữa bài thì thằng cu nhà em khi ấy nó mới gần 2 tuổi lượn ra ..chắc ý nó muốn sán vào khoe bố cái áo dài đẹp , mẹ nó thuê may cho mỗi chị em 1 cái. Nó đứng giữa , hết ngắm em lại ngắm cái mâm lễ vật.. em vừa cúng vừa nháy nháy mắt hất cằm nhẹ nhẹ để ông tướng lượn ra. Nó lại tưởng em đùa nên thò tay móc mắt móc mũi em, em hất mặt thì nó lại ngoảnh nhìn cái mâm rồi hỏi : bố nói chuyện với ai thế..hở bố...bố nói chuyện với con gà à ...
Em lo quá, vừa lo vừa tức vợ không ra tóm con vào , mà không dám tạm ngừng..lo nhất nữa là nó rất thích ăn mào gà ..mong mẹ nó ra ẵm nó vào quá mà không dám gọi.. con bé chị đứng trong nhà tung tăng ngắm áo nhưng nó nhỏ nên chưa biết bảo thằng em.
Thấy bố vẫn ngắc ngứ lẩm bẩm , nó tưởng trò chơi nên vòng sau lưng toan chèo lên cổ ngồi ..ôi em hốt..thằng này khoái leo cổ bố để cưỡi..em vừa quỳ cúng vừa nhè nhẹ ưỡn ngửa lưng ngửa đầu ra sau nhằm gây khó chèo cho nó, may sao nó thôi. Nó lại vòng ra trước bàn cúng ..và phát này nó tóm đầu gà , nắn mào con gà , nó đập đập vỗ vỗ đầu con gà cứ nẩy rung rinh cần cổ. Xong nó khoái chí : bố ơi con gà , con gà .....chị Bông ơi mào gà mào gà .. cứ mỗi câu Con Gà là tay nó lại vỗ bồm bộp vào đầu con gà 1 phát..
Không thể nhịn thêm nổi nữa em ngoảnh cổ ra sau hét to : Em ....ôi .
Mẹ nó đang làm gì hí hoáy trên tầng nghe tiếng em giật giọng nên vội vã chạy xuống .
Gì thế anh ?.
Em không trả lời mà vừa cúng lại bài cúng vừa hất hàm ra hiệu .
Mẹ nó quắp thằng kia chạy lên , nó vẫn toài ra sau lưng mẹ giơ tay đòi nghịch gà..
Nó làm em cúng nhầm lên nhầm xuống. Toát hết mồ hôi . may rồi mọi việc cũng xong. Hôm ấy không giao thừa chắc em lại mắng vợ 1 cái.
Đọc bài cụ em cười chảy cả nước mắt. Trước đây, Nhà em có ông sau đó là bác khấn rất bài bản khi có giỗ. Sau này ông mất, bác mất nhà em để bố em khấn. Hôm ấy có giỗ cụ, hương đã thắp lâu, cỗ giỗ đầy đủ mà chưa thấy bố em khấn. Nhắc thì bố em bảo cứ từ đã. Sau bố em vái ba vái:
- Hôm nay là ngày giỗ cụ.
Vái ba vái
là xong rồi ạ. Các giỗ sau thì ko để bố em khấn nữa.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,036
Động cơ
552,874 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Còn những pha nữa, chẳng lần nào giống lần nào...em nghĩ , các cụ nhà em cũng ghánh cho em đến còng lưng thật..
Nhờ các cụ gánh, phúc lớn mạng lớn. Một phần cũng có lẽ do linh cảm của bản thân nữa. Trong các chuyến đi công tác lần linh cảm bị tập kích rõ nhất là chuyến đi Kampot ( em kể bên thớt kia rồi) khi tỉnh ủy bố trí ở khu nhà khách đó là em cảm thấy không yên tâm rồi. Có lẽ vì địa hình nó trống trải và lại nằm sát bờ sông. Đến lúc đoàn văn công Cửu Long cũng được bố trí ở đó thì em thấy không ổn. Cả hai mục tiêu đều dồn vào một chỗ. Thời gian đó " Lục thum VN - ông lớn VN" là mục tiêu hot nhất cho các cuộc phục kích. Từ đó em luôn có cảm giác bất an, bồn chồn. May mà đến chiều khi họp về chương trình buổi tối em cũng được dự nên mới tách được đoàn văn công sang khu vực khác. Không hiểu tại sao hôm đó em có cảm giác chắc chắn sẽ bị tập kích từ phía bờ sông. Cả đêm không ngủ rất bồn chồn. Đến quá nửa đêm thì bị tập kích từ phía bờ sông vào thật. May đội văn công sau khi biểu diễn xong lúc tối thì đã chuyển sang chỗ khác ngủ tạm. Chỉ còn cụ chuyên gia thì dễ bảo vệ hơn.
Bao nhiêu chuyến đi trong 2 năm, giờ già rồi không nhớ hết được. Chỉ khi nào nghe, nhìn thấy cái gì đó gợi nhớ đến một chuyến đi nào đó thì đầu óc nó lại bật ra và nhớ không sót chi tiết nào.
Trường hợp trên có thể gọi là linh cảm, cũng có thể do giác quan của người lính được rèn luyện nhiều qua các chuyến đi.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,549
Động cơ
294,272 Mã lực
Tuổi teen dữ dội quá cụ ơi! Đến khi nào cụ ngộ ra và thay đổi ạ? Từ khi yêu, khi cưới vợ, khi làm bố trẻ con, hay từ khi nào ạ?
Không có thời điểm rõ ràng ..nó là 1 quá trình cụ ạ. Nhưng dấu mốc đầu tiên có lẽ là sau giao thừa, gần sáng mùng 1 tết 1997.
Năm đó như mấy năm trước, sau giao thừa em sẽ đi chơi cùng đám bạn vài đứa, bọn này học cùng nên chúng đều hơn em 1 tuổi ,có đứa hơn 2..nhưng tới năm đó thì 100% bọn chúng đều đã có bạn gái và mang đi chơi cùng..em bị thừa ra như 1 thằng vô duyên nên không đi cùng lâu quá . Thường thì từ mùng 2 sẽ lại tụ tập ăn uống , chơi bời rồi sẽ nói chuyện đi đâu chơi xa xa vài 3 trục km.( ngày ấy 3,40 km đã gọi là chơi xa ). Đi là sẽ rủ thêm mấy đứa học cùng hoặc chơi nữa ..nhưng năm đó bọn ấy sẽ chỉ đi cùng nhau theo đôi . Bạn bè thì nó vẫn nói đi cùng nhưng em từ chối ngay từ sau giao thừa với lý do nào đấy. Hẹn ra hẳn ngoài tết gặp nhau sau.
Sau đêm giao thừa em về nằm nhà chợt nghĩ về mai sau..không nghề nghiệp, không bằng cấp tử tế..thế là ngay sau tết em đi mượn và xin sách vở .. 7 năm sờ lại quả là 1 nghị lực đối với em..em học ngày đêm và may mắn đến. Em đỗ tuyển sinh sau kỳ thi đầu vào tầm cuối tháng 6 dương lịch năm ấy. Cũng từ sau giao thừa đó , hàng năm em sẽ chỉ quanh quẩn gần nhà chút rồi về chờ khách..lũ bạn vẫn qua sau giao thừa khoảng 2,3 tiếng. Bọn nó dù vui nhưng không quên em.
 
Chỉnh sửa cuối:

TRÂU VÀNG II

Xe tăng
Biển số
OF-827296
Ngày cấp bằng
4/3/23
Số km
1,104
Động cơ
70,666 Mã lực
Một con người chịu nhiều sự tác động từ nhiều nguồn

Hình tượng hóa ra thì em cứ mô tả như này:

A là 1 người, chúng ta, cũng như A, là 1 người đứng giữa không gian không ánh sáng

Ánh sáng trên người A là đến từ các ngọn đèn chiếu vào A
Có đèn chiếu ánh sáng, có đèn chiếu ra bóng tối

Cứ 1 yếu tố tốt, là 1 ngọn đèn chiếu ra ánh sáng
Cứ 1 yếu tố xấu, là 1 ngọn đèn chiếu ra bóng tối
Và có đèn chiếu cường độ mạnh, có đèn chiếu cường độ yếu hơn

Vào 1 năm nào đó
A bị tứ hành xung: 1 bóng tối chiếu vào
A có sao hạn là 1 trong mấy sao: La hầu, Kế đô, Thái bạch chiếu vào: thêm 1 bóng tối chiếu vào
Theo tử vi, tiểu vận năm đó, hạn Thái Tuế
Theo tử vi, năm đó trong đại vận 10 năm xấu, nằm trong cung có Thiên Tướng ngộ Triệt

A có vợ, có con
Vợ A năm đó gặp sao Kế đô
Con A năm đó gặp Thái Bạch

Bóng đèn chiếu tối full topping rọi vào thì A xác định là đen hơn chó mực

Ngược lại, nếu những bóng đèn trên, cứ dần dần được thay bằng các bóng sáng, ví dụ như con A gặp Thái Dương, vợ A Thủy Diệu, Đại vận 10 năm của A theo tử vi là đang 10 năm đẹp nhất lá số, tiểu vận năm đó theo tử vi là cung Thái Dương cư Ngọ ...

Thì có mỗi 2 cái đèn chiếu tối, còn 1 dàn chiếu sáng rọi vào A, thì A cũng không đến nỗi, đúng không Cụ anh?
Kể ra sống theo tử vi cũng phức tạp và mệt mỏi :).
Em thì ko quan tâm nhiều đến tử vi. Cái gì đến thì nó sẽ đến, cưỡng lại chẳng nổi. Chỉ mong sao tích phúc đủ nhiều để hóa giải hoặc giảm nhẹ khi tai ách nó đến.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,549
Động cơ
294,272 Mã lực
Nhờ các cụ gánh, phúc lớn mạng lớn. Một phần cũng có lẽ do linh cảm của bản thân nữa. Trong các chuyến đi công tác lần linh cảm bị tập kích rõ nhất là chuyến đi Kampot ( em kể bên thớt kia rồi) khi tỉnh ủy bố trí ở khu nhà khách đó là em cảm thấy không yên tâm rồi. Có lẽ vì địa hình nó trống trải và lại nằm sát bờ sông. Đến lúc đoàn văn công Cửu Long cũng được bố trí ở đó thì em thấy không ổn. Cả hai mục tiêu đều dồn vào một chỗ. Thời gian đó " Lục thum VN - ông lớn VN" là mục tiêu hot nhất cho các cuộc phục kích. Từ đó em luôn có cảm giác bất an, bồn chồn. May mà đến chiều khi họp về chương trình buổi tối em cũng được dự nên mới tách được đoàn văn công sang khu vực khác. Không hiểu tại sao hôm đó em có cảm giác chắc chắn sẽ bị tập kích từ phía bờ sông. Cả đêm không ngủ rất bồn chồn. Đến quá nửa đêm thì bị tập kích từ phía bờ sông vào thật. May đội văn công sau khi biểu diễn xong lúc tối thì đã chuyển sang chỗ khác ngủ tạm. Chỉ còn cụ chuyên gia thì dễ bảo vệ hơn.
Bao nhiêu chuyến đi trong 2 năm, giờ già rồi không nhớ hết được. Chỉ khi nào nghe, nhìn thấy cái gì đó gợi nhớ đến một chuyến đi nào đó thì đầu óc nó lại bật ra và nhớ không sót chi tiết nào.
Trường hợp trên có thể gọi là linh cảm, cũng có thể do giác quan của người lính được rèn luyện nhiều qua các chuyến đi.
Em thì cũng cảm nhận thấy các cụ tiên tổ nhà em gồng ghánh độ mạng cho mình..nhưng khác cụ là em không có cảm nhận, cảm tính gì cả ( à sai. có 1 lần ). Em lại khác cụ là cụ có kiến thức và kn sống rất rộng mà em không, cái khác nữa là cụ phải đi bộ đội , còn em không phải đi nhưng tình nguyện làm đơn xin đi . Khi ấy em 18 , vừa đủ tuổi và mới bỏ học tại 1 trường đh khi đang năm thứ 2.. người đứng đầu ban tuyển sinh QS là chỗ bạn gđ nhận ra lá đơn và mang đến cho mẹ em. Các cậu, bác em ..đều kinh qua ctr thực tế và công tác trong LLVT , khi đó nhiều ng còn đang công tác đc mẹ em mời đến.. kết luận là mày Thần Kinh à cháu. Con ng ta xin không đi còn chẳng đc, mày con 1 vv..lại đâm đầu vào . rồi 1 cậu nói có lẽ là dọa : sau huấn luyện, bọn tân binh như mày đợt này sẽ đưa vào mấy tỉnh giáp biên CPC , nó đang bất ổn lại và đã có việc tàn quân bắn vào trại VN ở biên giới..ctr chưa chắc đã dứt, ông bác( chỉ huy 1 tiểu đoàn pháo ) bồi thêm : mày có biết hồi bác chiến đấu ở HG, khi đánh tại đây,cao điểm mỗi đêm có khoảng hơn 20 xe chở ls bộ binh về không ? 1 đêm bác leo xe vạch bạt xem ae đc ngay ngắn không, vạch ra bấm đèn pin.. ae trúng pháo không lành lặn tử thi, 1 góc thùng xe toàn chân với tay, máu khô từ các chuyến trước đóng cứng sàn xe.. .
Em không sợ 1 chút nào , vẫn nói kệ chúng nó ( chúng nó là em nói về bọn tàn quân Pol Pot ) , đưa đơn cháu cho ng ta đi. Chú trưởng ban sau nói : thằng bé nhà bác nó sao vậy, chú nói tiếp , câu chuyện hao hao giống như chú bác em..vì chú là 1 chiến sĩ đã tham chiến và sống sót tại Quảng Trị 1972.
Thấy em kiên quyết chú nói qua ng khác đến em : mày có thể ..chú sẽ xin cho vào Trinh Sát Ngoại Tuyến của QĐ..em chẳng biết cái TSNT nó là cái gì, cq nào bên đó..cũng chẳng phải E yêu nc đến mức ấy hay bị kích động nhồi sọ gì..đơn giản là muốn giải phóng mình khỏi tình trạng bế tắc khi ấy .
Lá đơn và lời nói đó theo chú ..im mãi mặc em mòn mỏi chờ . Sau này chú trở thành 1 tư lệnh quân khu TĐ.
Ở góc nhìn khoa học , chắc chú hoãn binh theo đề nghị ngầm của gia đình ?
Ở góc nhìn tâm linh. Chắc các cụ tiên tổ nhà em quyết không để nguy hiểm cho con cháu chăng..? Tại sao trong bao giấy tờ chú lại vô tình phát hiện ra thằng viết đơn là em ?
 
Chỉnh sửa cuối:

banchaophoi

Xe tải
Biển số
OF-565585
Ngày cấp bằng
22/4/18
Số km
220
Động cơ
149,248 Mã lực
Không có thời điểm rõ ràng ..nó là 1 quá trình cụ ạ. Nhưng dấu mốc đầu tiên có lẽ là sau giao thừa, gần sáng mùng 1 tết 1997.
Năm đó như mấy năm trước, sau giao thừa em sẽ đi chơi cùng đám bạn vài đứa, bọn này học cùng nên chúng đều hơn em 1 tuổi ,có đứa hơn 2..nhưng tới năm đó thì 100% bọn chúng đều đã có bạn gái và mang đi chơi cùng..em bị thừa ra như 1 thằng vô duyên nên không đi cùng lâu quá . Thường thì từ mùng 2 sẽ lại tụ tập ăn uống , chơi bời rồi sẽ nói chuyện đi đâu chơi xa xa vài 3 trục km.( ngày ấy 3,40 km đã gọi là chơi xa ). Đi là sẽ rủ thêm mấy đứa học cùng hoặc chơi nữa ..nhưng năm đó bọn ấy sẽ chỉ đi cùng nhau theo đôi . Bạn bè thì nó vẫn nói đi cùng nhưng em từ chối ngay từ sau giao thừa với lý do nào đấy. Hẹn ra hẳn ngoài tết gặp nhau sau.
Sau đêm giao thừa em về nằm nhà chợt nghĩ về mai sau..không nghề nghiệp, không bằng cấp tử tế..thế là ngay sau tết em đi mượn và xin sách vở .. 7 năm sờ lại quả là 1 nghị lực đối với em..em học ngày đêm và may mắn đến. Em đỗ tuyển sinh sau kỳ thi đầu vào tầm cuối tháng 6 dương lịch năm ấy. Cũng từ sau giao thừa đó , hàng năm em sẽ chỉ quanh quẩn gần nhà chút rồi về chờ khách..lũ bạn vẫn qua sau giao thừa khoảng 2,3 tiếng. Bọn nó dù vui nhưng không quên em.
Em cảm ơn chia sẻ của cụ và chúc mừng
Không có thời điểm rõ ràng ..nó là 1 quá trình cụ ạ. Nhưng dấu mốc đầu tiên có lẽ là sau giao thừa, gần sáng mùng 1 tết 1997.
Năm đó như mấy năm trước, sau giao thừa em sẽ đi chơi cùng đám bạn vài đứa, bọn này học cùng nên chúng đều hơn em 1 tuổi ,có đứa hơn 2..nhưng tới năm đó thì 100% bọn chúng đều đã có bạn gái và mang đi chơi cùng..em bị thừa ra như 1 thằng vô duyên nên không đi cùng lâu quá . Thường thì từ mùng 2 sẽ lại tụ tập ăn uống , chơi bời rồi sẽ nói chuyện đi đâu chơi xa xa vài 3 trục km.( ngày ấy 3,40 km đã gọi là chơi xa ). Đi là sẽ rủ thêm mấy đứa học cùng hoặc chơi nữa ..nhưng năm đó bọn ấy sẽ chỉ đi cùng nhau theo đôi . Bạn bè thì nó vẫn nói đi cùng nhưng em từ chối ngay từ sau giao thừa với lý do nào đấy. Hẹn ra hẳn ngoài tết gặp nhau sau.
Sau đêm giao thừa em về nằm nhà chợt nghĩ về mai sau..không nghề nghiệp, không bằng cấp tử tế..thế là ngay sau tết em đi mượn và xin sách vở .. 7 năm sờ lại quả là 1 nghị lực đối với em..em học ngày đêm và may mắn đến. Em đỗ tuyển sinh sau kỳ thi đầu vào tầm cuối tháng 6 dương lịch năm ấy. Cũng từ sau giao thừa đó , hàng năm em sẽ chỉ quanh quẩn gần nhà chút rồi về chờ khách..lũ bạn vẫn qua sau giao thừa khoảng 2,3 tiếng. Bọn nó dù vui nhưng không quên em.
Em rót rượu mời cụ mà không được ạ.
Em cảm ơn cụ đã chia sẻ rất chân tình! Chắc khi cụ thay đổi thế này là bố mẹ cụ mừng lắm. Em hỏi kỹ về chuyện của cụ vì em cũng đang có 1 ông con tuổi teen dữ dội như cụ. Giờ em chỉ mong đến lúc nó ngộ ra và quay về với truyền thống gia đình. Để khoảng chục năm nữa nó cũng có nghề nghiệp tốt, 1 gia đình hạnh phúc và 2 đứa con đáng yêu như cụ.
Em vodka cụ nhé!
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top