- Biển số
- OF-744672
- Ngày cấp bằng
- 30/9/20
- Số km
- 389
- Động cơ
- 62,770 Mã lực
- Tuổi
- 44
Không hiểu trước kia có bác nào cảm thấy có những địa điểm ở HN mà đến đấy cảm giác lạnh hơn hẳn nơi khác? Như ở đền Voi Phục em đi qua luôn cảm thấy lạnh
Đợt trước, hè năm trước, em có qua một khu phố chỗ Cầu Giấy và cũng cảm giác mát hơn hẳn. Em cũng ko để ý vì nghĩ rằng đoạn đó nhà còn đang bỏ hoang nhiều và nhiều cây phượng nên có thể mát hơn. Nhưng từ hồi đọc được thớt này thì nghĩ lại em thấy có vẻ không hẳn như vậy.Không hiểu trước kia có bác nào cảm thấy có những địa điểm ở HN mà đến đấy cảm giác lạnh hơn hẳn nơi khác? Như ở đền Voi Phục em đi qua luôn cảm thấy lạnh
Đê La Thành.Không hiểu trước kia có bác nào cảm thấy có những địa điểm ở HN mà đến đấy cảm giác lạnh hơn hẳn nơi khác? Như ở đền Voi Phục em đi qua luôn cảm thấy lạnh
Mời cụ đi HHT nhé. Mát quanh nămĐợt trước, hè năm trước, em có qua một khu phố chỗ Cầu Giấy và cũng cảm giác mát hơn hẳn. Em cũng ko để ý vì nghĩ rằng đoạn đó nhà còn đang bỏ hoang nhiều và nhiều cây phượng nên có thể mát hơn. Nhưng từ hồi đọc được thớt này thì nghĩ lại em thấy có vẻ không hẳn như vậy.
HHT thì rõ rồi cụ. Đường đó nhiều đoạn đặc biệt mà, theo em nghe nói. Em ấn tượng chỗ kia vì nó chỉ tầm 15-20m và nằm gọn trong một khu sầm uất.Mời cụ đi HHT nhé. Mát quanh năm
Cụ gõ trên google docs trên điện thoại ý. Lưu real time ko bao giờ lo mất.Em gõ trên điện thoại nó mỏi tay, vả lại sợ ấn nhần nút nó lại mất như hôm trước. Lão thông cảm.
Nhà em ngay đầu dốc Tam đa trên đường Hoàng Hoa Thám đây. Chỗ cái biệt thự Pháp cổ có hàng xôi chị Hiền ngoài cổng ý. Em chả thấy ma mãnh gì cả dù cứ vào đến cổng nhà là mát lạnh luôn. Có lần mấy lão cán bộ phường đến còn kêu nhà này xịn thế, bật điều hòa mà vẫn mở cửaMời cụ đi HHT nhé. Mát quanh năm
Mợ cho em hỏi ngu 1 câu với: ông ngoại mợ ụp cái chậu đầu xuống để làm gì thế ạ?Trong câu chuyện của Cụ duchathoithoi em đã được trải qua một vài chuyện ạ
Cúng âm binh, khao quân
Một nồi cháo to, nồi gang ấy ạ, đầy ắp cháo nóng hơi ngùn ngụt, một cái giò lợn cũng nghi ngút khói vừa luộc xong, Ông thầy hơn 70 tuổi cùng con trai và đứa cháu nội nhỏ lặc lè bê vào trong buồng có Ban thờ, ông với bố khiêng nồi cháo, cháu nội thì bưng cái nồi luộc có nguyên cái chân giò, nước xuýt lại do vợ thầy bưng cái âu to vừa gạn từ nồi đổ sang, 4 người cả già trẻ lớn bé mang lễ vào trong, rồi 3 người đi ra khép cửa, Thầy làm lễ khấn mấy phút rồi cũng đi ra, đóng chặt cửa lại, phòng tối om
Chừng hết tuần hương, Thầy đến trước cửa, lẩm bẩm gì đó, rồi mở, cửa... lại 3 người lúc trước đi cùng thầy vào mang đồ cúng ra
Em theo chân mấy người xuống nhà dưới, hỏi bà là cháo với thịt có ăn được không, bà bảo là hỏng hết rồi ăn mà làm gì, tội bụng
Em tò mò múc 1 muôi cháo lên, vẫn hơi ấm ấm nhưng cháo vữa tong tỏng.. em sờ ấn ấn lên miếng chân giò thì bề mặt miếng thịt dính nhơm nhớp, em ghé ngửi thì có cái mùi rất khó tả, nồng nồng, tanh tanh
Một lúc sau thì bà đem cháo, thịt, nước ra sau vườn bằm cho lợn
Đây là chuyện khi em về nhà ông bà em ông ngoại em, làm Thầy, theo lối dân gian pháp sư đồng bằng bắc bộ, hồi những năm 2005, 2007
Cũng ở làng quê em này, em cũng 1 lần duy nhất nghe tiếng vọng khóc, đấy là lúc em còn học đại học, hè về quê ở nhà ông bà ngoại. Nông thôn những năm 1997, 1998 thì khi đó còn tối tăm lắm, loa đài ko nhiều, nhà nhà đi ngủ sớm, lúc đó khoảng nửa đêm, vì mới về nên hai bà cháu chưa ngủ, em nằm với bà trên cái giường có dát bằng tre, đang rủ rỉ thì tự nhiên bà quay sang em lấy tay túm môi em lại, ý bảo im, rồi bà nói vọng sang giường ông, thì thào nhưng rõ tiếng: ông ơi, như có vọng ông ạ
Ông ngoại em ậm ừ
Em căng tai ra nghe, cũng chưa bao giờ nghe nói vọng là cái gì, nhưng thấy bà ông thì thào thì tò mò
Mấy phút sau thấy ông trở dậy, đi chân đất nhẹ vào đầu nhà, rồi mang ra 1 cái gì đó. Bóng đèn quả nhót vàng quạch làm không gian như đặc quánh lại, em sợ...nhưng vẫn cố nhỏm lên căng mắt ra nhìn, thì thấy đấy là cái chậu bằng đồng rất cũ rồi
Ông mang lên gian chính, mở cửa, bước ra hiên
Bà vẫy vẫy em, hai bà cháu đi ra theo
Cửa nhà mở, hôm đó có trăng sáng, em thấy ông bước từ hiên ra sân, rồi ngồi nhanh xuống, úp cái chậu đồng xuống cái sân gạch
Bà nắm vào em thì thào: nghe thấy chưa
Em lắng tai, nghe thấy rồi, tiếng u u u o o o oa oa oa...gần giống tiếng ve, lại hơi giống tiếng sáo...âm thanh lẩn quất lúc như trên cao lúc như ngay mái nhà
Em nhớ, không thể quên được ạ
Nhà Ngoại em cũng ở gần đầu dốc Tam Đa hồi bé em ở đấy suốt cũng không thấy ma mãnh gì cả! Kể cả những câu truyện ma cũng ít thấy nghe kể! Sáng mùa hè tầm 4 h cùng hội trẻ con đi chạy lên Bách Thảo mà cũng ko thấy hiện tượng gì !Nhà em ngay đầu dốc Tam đa trên đường Hoàng Hoa Thám đây. Chỗ cái biệt thự Pháp cổ có hàng xôi chị Hiền ngoài cổng ý. Em chả thấy ma mãnh gì cả dù cứ vào đến cổng nhà là mát lạnh luôn. Có lần mấy lão cán bộ phường đến còn kêu nhà này xịn thế, bật điều hòa mà vẫn mở cửa
Lúc trước em ở phố Thụy Khuê, sát bưu điện Yên Thái hầu như đêm nào cũng thấy 1 bóng người rất lớn đứng yên đầu cầu thang. Có đêm thì họ đi vài bước vào giường mình cứ phải cố nằm im giả vờ ngủ say. Nhưng từ ngày chuyển lên Hoàng Hoa Thám ở thì ăn ngon ngủ yên chả đêm nào thấy thức giữa đêm nữa.Nhà Ngoại em cũng ở gần đầu dốc Tam Đa hồi bé em ở đấy suốt cũng không thấy ma mãnh gì cả! Kể cả những câu truyện ma cũng ít thấy nghe kể! Sáng mùa hè tầm 4 h cùng hội trẻ con đi chạy lên Bách Thảo mà cũng ko thấy hiện tượng gì !
Chị có để ý kỹ không... chứNhà em ngay đầu dốc Tam đa trên đường Hoàng Hoa Thám đây. Chỗ cái biệt thự Pháp cổ có hàng xôi chị Hiền ngoài cổng ý. Em chả thấy ma mãnh gì cả dù cứ vào đến cổng nhà là mát lạnh luôn. Có lần mấy lão cán bộ phường đến còn kêu nhà này xịn thế, bật điều hòa mà vẫn mở cửa
Cụ mách giúp em việc này với ạ. Em chỉ muốn đọc còm của cụ mà không muốn nhìn thấy pic gửi gắm đính kèm. Thì phải làm thaoooEm xác nhận
Bữa trước nhà em cùng mấy nhà nữa có việc cúng cơm chay trên Chùa, mâm cúng làm lễ ở nhà vong, lúc thụ lộc thì hầu hết các món lúc lên lễ đều nóng hổi thơm ngon, lúc ấy đều nguội ngắt, ai ai, nhợ nhợ rất khó ăn
Nhà này lúc trước là của 1 ông Tây chuyên làm về đường xá, cầu cống. Sau thành khu tập thể nên mở cửa là khách vào chơi đến tận lúc khuya, hôm nào đá bóng thì mấy ông còn vào xem đến 2-3h sáng, ma nó cũng hãiChị có để ý kỹ không... chứ
Dạ, hôm sau em có hỏi thì bà bảo là muốn nghe tiếng vọng to, lấy cái chậu đồng, nồi đồng ụp xuống nền sân là nó to hẳn lên, hôm qua là đêm trăng sáng thì nó kêu nhỏ, chứ đêm không trăng thì úp cái chậu xuống là nó kêu ồ ồMợ cho em hỏi ngu 1 câu với: ông ngoại mợ ụp cái chậu đầu xuống để làm gì thế ạ?
hic! em không phải mợ ạEm mời rượu mợ mà không được nên viết trả lời: em cũng không rõ, chỉ nghe cavs cụ bảo vậy. Không chỉ nhà em mà mấu nhà xung quanh cũng vậy.
Các Cụ, Mợ đến một chỗ nào mà thấy cảm giác mát lạnh hơn ở chỗ khác thì nhiều khả năng chỗ đó là lòng sông cổ tất nhiên còn có trường hợp thì nguyên nhân khác...Không hiểu trước kia có bác nào cảm thấy có những địa điểm ở HN mà đến đấy cảm giác lạnh hơn hẳn nơi khác? Như ở đền Voi Phục em đi qua luôn cảm thấy lạnh
Cái khu Thuỵ khuê , Bưởi , Yên Thái đấy thì ghê rồi mợ! Kể cả đi qua cũng thấy gai người đấy mợ ạ! Đền Voi Phục chỗ Thuỵ Khuê ngày xưa người dân hay gọi là Đền giời ơi vì xưa kia vắng vẻ người dân qua đấy hay bị cướp giết chỉ kêu đc tiếng Giời ơi ( đấy là em nghe các cụ Ngoại kể thế)Lúc trước em ở phố Thụy Khuê, sát bưu điện Yên Thái hầu như đêm nào cũng thấy 1 bóng người rất lớn đứng yên đầu cầu thang. Có đêm thì họ đi vài bước vào giường mình cứ phải cố nằm im giả vờ ngủ say. Nhưng từ ngày chuyển lên Hoàng Hoa Thám ở thì ăn ngon ngủ yên chả đêm nào thấy thức giữa đêm nữa.
Em ngày bé đi xem chiếu bóng ở vùng trung du cũng toàn đi về một mình qua bãi tha ma trên đồi, cũng chẳng thấy sợ gì cả. Tính em vốn tò mò nên hết buổi chiếu bóng thì hay nán lại xem người ta dọn máy móc, xin các đoạn phim đứt về chơi, vì vậy lúc em về thì mọi người về hết từ lâu rồi.Hồi bé e về quê chơi, buổi tối trẻ con hay tụ tập chơi trống tìm ở bãi tha ma đầu làng, e nằm trên ngôi mộ trốn, ió mùa hè mát rượi, ...ngủ quên luôn, trẻ con chơi xong nó cũng về nhà hết, nửa đêm bà e ra gọi e dụi nhìn xung quanh toàn mộ, ko có ai nhưng cũng chả sợ, lững thững về nhà
Theo em biết vàng mã xuất phát từ 1 việc làm ý nghĩa: xưa kia, khi 1 ng chết đi ng ta hay chôn theo của cái vàng bạc và cả ng thân, ng hầu - quá dã man và phí phạm, nên sau này có ai đó đã nghĩ ra đồ mã để thay thế cho những ng, vật phải chôn theo, dần dần thành phong tục đốt mã thôi, chứ ở thế giới bên kia sao lại phải dùng những đồ bằng giấy đốt cháy như vậy, thế giới nào mà lại tiêu tiền giả - vàng mã? ờ mà chả nhẽ các cụ bên đó gốc á (các dân tộc đốt mã) sẽ giàu có hơn các cụ gốc âu, mỹ à?Vàng mã là trò bịp của 1 tay làm giấy bên khựa bị ế nghĩ ra để clear stock, thiên hạ bị lừa lâu thành quen chứ ạ
Trong đạo Phật chân chính có khái niệm vàng mã bao giờ đâu