- Biển số
- OF-528779
- Ngày cấp bằng
- 26/8/17
- Số km
- 7,652
- Động cơ
- 293,615 Mã lực
Cụ vừa hút vừa để ý sau cánh cửa tí nha.Lão chờ a chút. Em đi làm điếu thuốc xong vào e biên tiếp.
Cụ vừa hút vừa để ý sau cánh cửa tí nha.Lão chờ a chút. Em đi làm điếu thuốc xong vào e biên tiếp.
Thế có ma nữ thủa còn trên trần gian là cô gái hái dâu thì cụ nhét cành gì.Củ chắc h e trưa ăn xong ngủ trên xe cho an lành, dưới ghế lái có 2 cành dâu thì bố ma cũng lượn
Hầy za! Thì e í muốn làm j thì tuỳ thôi ah. Cụ hỏi khó thế?Thế có ma nữ thủa còn trên trần gian là cô gái hái dâu thì cụ nhét cành gì.
Em chắc thua tuổi Cụ anh ạCó F1 dụi dùi, an tâm dùi, chị biên lại luôn chuyện đường rừng đận đi dự án đi ạ, tiện chờ ông đức hải thối thối hút thuốc
Thế có ma nữ thủa còn trên trần gian là cô gái hái dâu thì cụ nhét cành gì.
các Lão thì ma nữ không nhanh chân chạy cũng tàn 1 kiếp ma chứ chả chơi đâuCủ chắc h e trưa ăn xong ngủ trên xe cho an lành, dưới ghế lái có 2 cành dâu thì bố ma cũng lượn
Mèng đéc ơi! Sao giống vậy càcác Lão thì ma nữ không nhanh chân chạy cũng tàn 1 kiếp ma chứ chả chơi đâu
Gì chứ Lão làm mấy cây này dưới khe cần số thì các nàng ma cứ gọi là tán loạn ná
Cả năm anh em im lặng không ai nói nửa lời, không gian im lặng ngột ngạt đến rợn người. " rèng reng reng rèng reng.." bất chợt tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh. " điện thoại của thằng nào thế?" Ô T hỏi. " của tao" ô Ch nói rồi đứng lên phi vào phòng cầm điện thoại ra " thằng hàng xóm, chuyện gì mà gần sáng nó đã gọi nhỉ" " mày nghe đi, hỏi bọn tao làm gì" " alo... alo, đèo mẹ, nó dập máy rồi" nói xong còn chưa ai lên tiếng thì chuông điện thoại lại kêu, ô Ch bấm nút loa ngoài, tiếng lạo xạo đầu máy bên kia vang lên rồi tiếng " thằng hàng xóm" vang lên " bác chưa ngủ phải không" " uh, chưa, có gì không M?" " dạ, em cũng chưa ngủ, hì, e cũng đoán nay bác cũng không ngủ được nên gọi, lúc tối, ngồi uống rượu em tính nói chuyện với bác, nhưng lúc ý đông người, cũng không tiện, em biết bác chuẩn bị mời thầy làm lễ và xây miếu thờ..." uh, phải rồi em, mà ai nói với em thế" " hì cần gì ai nói, e có người báo" " thằng T báo em ak?" " không, bác chỉ cần biết là e có người báo, thật ra họ nhờ em nói chuyện với bác lâu rồi, nhưng e ngại, chỉ sợ bác nghĩ e mở điện rồi này nọ, e là em thành tâm thôi, bác biết đấy, anh em mình mỗi người mỗi hoàn cảnh, công việc, nhưng chắc không ai thiếu thốn.... ( đoạn này tự nhiên sóng bập bõm hay sao ý nó rè rè k nghe rõ), họ lành thôi, nhưng họ ở đấy lâu lắm rồi, bác chỉ thành tâm là được" " ai cơ em? Anh chưa hiểu" ô Ch hỏi. " thôi, em báo bác thế thôi, bác biết mà. Em chảo bác" tút tút . " ơ cái thằng này, nó dập máy rồi" ô Ch nói xong bấm nút gọi lại " thuê bao quý khách vừa gọi, " thằng hàng xóm chắc dập máy tắt nguồn luôn." Tao nói đúng không, tao bảo luôn là đất này có vong mà" ô T ưỡn ngực hất hàm nói với em. " lúc chiều vặt chanh, nó nhìn thấy người nhìn mấy thằng mình, tao cũng thấy" ô T nói tiếp. Cả ba ô anh còn lại nhìn e như kiểu " đúng không mày" " lúc hái chanh mang xuống gần hết dốc, e quay lại nhìn phía sau thì thấy có người đứng trên đỉnh đồi nhìn, em không chắc lắm" em lên tiếng. " uhm, thôi nói luôn cho bọn mày dễ hiểu nhé, cái ao trước khi tao mua đất có thằng bé dân ở đây, lúc nó đi chăn trâu, không hiểu nó tắm hay ngã xuống bị chết đuối, người nhà nó cũng mời thầy rước cầu đưa nó lên rồi, nhưng không hiểu sao thinh thoảng nó vẫn về, mà từ ngày tao xây nhà xong thầy xem bảo nó về luôn k đi nữa, nó trêu nên nghe tiếng tùm tùm như ném đá vậy. Có bữa trở trời sương mù, nó còn mờ mờ hiện nhảy từ ngọn nhãn cạnh bờ ao xuống, con vợ tao nhìn thấy, giờ cho tiền nó cũng không bén mảng lên đây" " con Q nó nhìn thấy ak? Nó như thế nào mày kể cụ thể xem" ông lúc trước cười hô hố không tin thì giờ lại thấy hóng hớt nhanh nhấtTao choàng tỉnh, cái quầng sáng bên ngoài cũng chuyển động, nó bay vụt lên cao ngang tầm nóc nhà rồi bay mất hút về phía ngọn đồi phía sau. Nó vừa bay đi thì có điện, cả nhà sáng choang, con vợ tao mò ra, vẫn run cầm cập hỏi " cái gì vừa này nó sáng xanh loè thế anh". Tao nghĩ mãi rồi bảo nó là mưa, chập đường dây điện, may mà nó tin vì nó cũng chứng kiến vài lần chập điện rồi. Cả đêm ý tao nhắm mắt giả vờ ngủ nhưng chịu không tài nào ngủ được. Sáng sớm con vợ đã bắt lên xe về Hà Nội luôn, hai vợ chồng lên xe đi một đoạn thì chịu không đi được nữa. Đêm qua mưa to, cái vũng trũng trên đường ra nước dồn về ngập như cái ao, xe tao gầm thấp chịu chết." Làm gì có vũng nào trên đường vào đây, hay nay mày dẫn bọn tao đi đường khác?" Ô T hỏi. " cái vũng ý là một đoạn trũng con mương nước chảy qua đường, cuối năm rồi tao và mấy nhà phía sau chung tiền làm cái cống nên bọn mày k nhận ra, vào đây chỉ có một đường duy nhất thôi" ô Ch nói. " thôi, tóm lại là mày còn con ma con mãnh nào mày lôi nốt ra kể nhanh, bọn tao nghe nốt còn ngủ, dm thế kỷ 21 rồi, Mỹ Nga nó lên sao hoả đến nơi rồi mà mấy bố còn ngổi nghe thằng kể chuyện tào lao, hố hố hố." Ô anh theo đạo nói xong cười khoái trá. " mày im mẹ mồm đi, cả bốn thằng tao nhìn thấy, đùa kiểu gì thì đùa, có tuổi rồi ai mang chuyện nảy ra đùa như mày" ô H nổi cáu ( ak ông này học điện nguyên tử bên Liên Xô về). Ô Ha vừa dứt lời thì bên ngoài có tiếng gió rít lanh lảnh, nghe như tiếng tên bắn trong phim e thinh thoảng xem. Cả năm anh em giật mình nhìn ra ngoài, một quầng sáng xanh lét từ phía sau ngôi nhà bay vun vút xuống phía dưới, nó bay vụt qua cái ao cá trong nháy mắt rồi mất hút trong hàng cây phía bên kia tường rào." Ồ, cái *** gì thế nhỉ" ô anh vừa cười hô hố lúc nãy là người phản ứng nhanh nhất, vừa hỏi vừa đứng bật dậy phi ra ngoài, ông ý mở toang cửa ra, bên ngoài không khí lạnh ùa vào khiến em rùng mình. Ô anh phi ba bước đã ra đến hè, chắc tính đuổi theo cái quầng sáng xanh lè vừa mất hút. " ối dm chúng mày ơi, rắn" chưa kịp phi thân xuống sân thì ô ý chạy lộn ngược lại, mặt tái dại ra, bốn anh em dù chưa bước ra tới hiên đều lùi lại một tý theo phản xạ. Trong ánh sáng điện bảo vệ ngoài hiên nhà, cách bậc tâm cấp tầm hơn chục mét, con rắn hổ mang đang ngóc đầu lên đung đưa nhìn vào trong nhà, rồi cũng rất nhanh nó hạ mình uốn lượn mất hút khỏi tầm sáng của ánh điện. "Khoá cửa lại ngay, dm toàn chuyện quái đản" tiếng ô T lạc đi, nói thật có tới 5 anh em nhưng thật sự lúc ý e cũng hồn vía lên mây. Ô T là người kéo cửa và đóng lại. Ông anh vừa phi ra ngoài lúc này phi vào nhà ngồi xổm trên ghế salon, chân tay đánh tiết canh, không rõ ông ý run vì sợ con rắn hay là vì sao.
Vâng cụ. Cái này là tuỳ duyên. Ai trải qua thì biết ( biết và tin khác nhau) còn không thì chỉ là " con số ma" số ma là số không có như kiểu " ma số liệu" các nhả thầu hay làm ý cụ nhở.Có những chuyện cứ tưởng bịa nhưng thực sự là như vậy cụ nhỉ?
E là thằng cứng vía mà còn dính
H đi đâu cũng hỏi ng địa phương trc nếu định tối ở lại là: vùng đất này có gần đình chùa miếu mạo j ko? Lựa mà tránh cụ ah.
Cụ có cái avatar yêu thế.Mới lầu 8, e xin căn hóng.
Kẻo lên lầu 12A căn góc hành lang thì thôi e té
Kkk tks cụ. Còn nhóc e hồi xưa, đt chưa có cam, chụp = máy ảnh bao diêm. H nó nhớn tướng bướng như ranhCụ có cái avatar yêu thế.
Tầm 14-15 tuổi rồi lão nhểKkk tks cụ. Còn nhóc e hồi xưa, đt chưa có cam, chụp = máy ảnh bao diêm. H nó nhớn tướng bướng như ranh
Ối ối...sao phao câu mợ đỏ lòm thế này!Dạ, em lọc cọc đi cùng các CPO mấy năm trên vùng núi rồi ạ, cũng mấy lần gặp các "mụ ấy" rồi, nên bây giờ em cứ chốt cửa, buông màn, lên đèn ngủ rồi bắt F1 dụi vào cho yên tâm mới mở chuyện các cụ ra đọc ạ
Hiu hiu
Giống cụ thôi, ăn thua với chã. Số đen nên đỏỐi ối...sao phao câu mợ đỏ lòm thế này!
Cười quá là cười, chửa đến vòng rót cho lãocác Lão thì ma nữ không nhanh chân chạy cũng tàn 1 kiếp ma chứ chả chơi đâu
Gì chứ Lão làm mấy cây này dưới khe cần số thì các nàng ma cứ gọi là tán loạn ná
2 300k con khỉ đít đỏ, chỉ có thể là mợ HoaMaudon đỏ đen đận bóng đá, há há, chắc giống cụỐi ối...sao phao câu mợ đỏ lòm thế này!