[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021

Trạng thái
Thớt đang đóng

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,662
Động cơ
293,544 Mã lực
Em chào các cụ các mợ.
Em xin cảm ơn những câu chuyện đầy màu sắc của các cụ mợ trong thớt. Nhân mạch thớt đang nói về Mả Tàu, thần giữ của, em xin góp 1 chuyện ở quê em.
Quê nội em thuộc vùng đồng bằng Bắc Bộ, cách Hà Nội gần trăm km. Em ở với ông bà nội từ nhỏ. Làng em như bao làng quê khác, có đền, chùa, đình, miếu... ngoài ra khá nhiều gò bãi um tùm. Hồi nhỏ em theo chúng bạn lê la khắp chốn, leo trèo cây đa cây vối ở các khu vực đó, chẳng biết sợ là gì. Nghĩ lại hay mình cứng vía hoặc quỷ thần chẳng trách phạt trẻ con.
Có một cái gò nhỏ ở giữa cánh đồng, trên đó có một phiến đá to cỡ hơn cái mặt bàn trà, có khắc chữ Nho. Ông nội em bảo các cụ trong làng truyền lại, đó là nơi trấn con Hỏa, không ai được xâm phạm vào, nếu không con Hỏa thoát ra sẽ đốt cháy cả làng.
Ông nội em được coi là người hiểu biết ở làng, có đi thoát ly, ngày thường hay nghe đài đọc báo, không duy tâm tí nào. Nhưng về chuyện đó ông cũng không lấy làm lạ, đại loại kệ vậy thôi.
Một ngày, xóm làng xôn xao cả lên. Hóa ra sau một đêm mưa gió, cái gò đã bị đào toang ra, phiến đá bị lật ra một bên cái hố sâu, còn lại chỏng chơ mấy cái chum sành trống trơn. Ông em bảo hóa ra người Tàu về đào của. Nó chôn của và phao tin về con Hỏa để không ai dám động vào.
Chuyện cách đây cũng gần 40 năm rồi, hồi em khoảng trên dưới 5 tuổi. Em có thể nhớ khá chính xác vì em được dạy chữ và đọc thông viết thạo từ lúc gần 4 tuổi, đến 5-6 tuổi là em đọc được khá nhiều sách báo và nói chuyện nhiều với ông nội rồi ạ.
Quê em có câu chuyện gần giống cụ..tất nhiên em đc nghe lại chứ k chứng kiến.những việc này( đào bới) đều xảy ra vào đầu những năm 90.và quê em là vùng chiêm trũng thuộc đồng bằng sông Hồng.
Em xin kể lại những thứ đc nghe.
1 .mẹ em vào đầu tky 90. một hôm nc thế này: ở quê ,nơi bà học tiểu học ngày xưa là 1 ngôi trường ,mà trong đó đào đất lên có rất nhiều ngói vỡ .kiểu ngói mà chả thấy giống ngói ở đâu..có vẻ như đền phủ hay miếu mạo cũ bị đổ vỡ từ cổ xưa.ngay đó có 1 phiến đá lớn như cái phản,mặt phẳng như phản luôn..và khắc vẽ rất nhiều hình ..bà nhớ nhất là hình 2 ông tiên đánh cờ.ngày đó trẻ con như bà toàn leo lên chơi nhưng không dám quậy phá gì ..bởi lẽ các cụ bảo rằng ai mà đào tảng đá sẽ bị nó lật úp đè chết.
Ấy vậy mà vào 1 chiều đông muộn có đoàn xe bộ đội vài chiếc đi qua đoạn đó thì 1 cái hỏng ( trường gần mặt đường liên huyện).bộ đội đôi ba người sửa xe mãi không đc..đêm đó cỡ 2 h sáng 1 người dân nhà gần đó ra vườn đi tiểu.qua hàng rào họ thấy vài người trong trang phục quân đội đang cầm súng canh 2 đầu đoàn xe.người này sợ quá vào đi ngủ ..sáng ra đoàn xe cũng chả thấy mà chân tảng đá bị đào sâu..1 dấu vết của cái chum còn in trong hố đất.
2 gần đó vài km sâu trong cánh đồng là 1 con đường liên xã.nơi đây có 2 ngôi " Quán" cách nhau chừng hơn 1 km.cùng1 phía của đường và cách nhau 1 con kênh..đó là 1 ngôi miếu lộ thiên và 1 ngôi có mái..tại ngôi miếu lộ thiên này ng ta cũng trong 1 đêm đã đã đào hầm hàm ếch vào trong đó..có laay đc gì k thì em k biết và các câu chuyện này xin nhắc lại là em chỉ đc người nhà sống ở quê kể cho nghe thôi ạ.
 

Huan Tran

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-496932
Ngày cấp bằng
12/3/17
Số km
1,188
Động cơ
200,741 Mã lực
Em lúc chiều tối vào thấy có Mợ post chuyện rất dài, để dành đêm đọc mà bây giờ không thấy đâu...
Hu hu
Mợ ấy đã luyện vô ảnh kỳ hình rồi mợ. Giờ mợ muốn đọc thì chỉ có cách quyên rũ ông quản trị máy chủ Ofer :D
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Em đã đọc đến tầng 62, đang chờ CCCM có các câu chuyện thật, câu chuyện nghe kể...biên tiếp để mọi người cùng nghe, cùng suy ngẫm, có những việc chỉ có thể trực tiếp gặp mới diễn tả và hiểu rõ, còn lại đôi khi cũng là để hiểu thêm, chuyện tâm linh, chuyện ÂM-DƯƠNG, thì mỗi người mỗi suy nghĩ mỗi cách nhìn nhận, nhưng trong thế giới này thì cái gì cũng có thể tồn tại, chỉ có điều đứng ở góc độ nào mới nhìn thấy được, có trình độ và hiểu biết thì sẽ hiểu sâu rộng hơn, cá nhân em thấy thớt này rất phong phú, mang nhiều thông tin và cũng rất nhiều cụ mợ có những am hiểu và nghiên cứu mang tính sâu rộng, kiến thức rất đa dạng, mong sẽ còn được đọc nhiều chia sẻ của nhiều CCCM hơn nữa.
 

thanhtrung052

Xe tăng
Biển số
OF-174986
Ngày cấp bằng
4/1/13
Số km
1,493
Động cơ
372,621 Mã lực
E hóng
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
các cụ cho trải nghiệm về nhà khi đi mua đi ạ, e thì có kỷ niệm 1 cái nhà trước e mua, lúc mua xem thầy khen đẹp lắm, tốt lắm, nhập trạch thầy đến lễ cũng khen đẹp, thế rồi 1 thời gian sau, e trong 1 lần đi xem 1 cô mới ăn lộc gần nhà e, cô này phán cái nhà này có vong nữ, miêu tả ghê lắm, làm cũng kinh, rồi e nhắn tin hỏi lại thầy kia, hỏi xem cái nhà đó giờ như nào, thầy xem bài và nhắn lại rằng nhà này đang có vong nữ ở, nhưng từ trước hoặc theo ai đó đang ở trong nhà này mà vào được

rồi bảo e sau mùng 1 hôm rằm nếu lễ thì cứ mời họ

làm e nhiều lúc vào nhà đó cũng rờn rợn, chả hiểu như nào nữa,

rồi bảo cái nhà đó vong nữ hợp e lắm, thích e lắm, ....

nhà đấy khó bán lắm,

thầy tử vi bảo e là e có cung thần giữ của, mua nhà thì dễ, bán cực khó

ơn giời nhờ e covid, trong vòng 1 năm e bán sạch 3 cái , cái mà bảo có vong nữ hợp khó bán, chả hiểu sao sáng báo môi giới bán, chiều mg dẫn 2 khách đến xem, sáng hôm sau 11h khách cọc luôn, bán luôn nhanh nhất luôn

hiện tại e đang ở 1 cái nhà mới mua, thầy thì bảo là có vong nam , thầy thì khen tốt lắm

nhờ các cụ DurexXL ,LÃO CANH NÔNG , mợ HoaMaudon cho e chút kinh nghiệm

e là người cực kỳ ít mê, bóng đè 2 lần trong đời thì e đều tự đẩy ra được, hôm rồi làm lễ về nhà mới, e có thắp hương thêm theo yc thầy thì 3 nén ở gia tiên đều cháy được tí thì gãy chân, nhưng thầy bảo do e cắm sát chỗ hương cũ nên vậy, e cũng cho là vậy, vì quá trình xin đài nào cũng được và đài âm nằm trên đài dương, thầy khen lắm

hôm nhập trạch đầu tiên thì e ngủ có nằm mơ thấy 1 bà cụ nhìn khá rõ mặt, sáng sau e ngẫm thì giống bà nội e lắm, có thể do buổi sáng làm lễ vội vàng, chuyển bát hương sang e quên k mang ảnh ông bà , bố e sang, có lẽ bà buồn, mặc dù ngay chiều hôm đấy e đã rước sang,

hôm sau ngủ e cũng k nhớ chính xác, nhưng e có thấy cảnh ăn uống và có 1 bàn tay trẻ con, gì đó

cả 2 giấc mơ liền 2 tối, nhưng sáng dậy e k có cảm giác sợ hãi gì, e nghĩ do mệt nên cũng kệ, sau 2 hôm đó e lại ăn ngủ ngon, không biết các cụ cho e xem có vướng gì không?
Đã không sao thì việc gì phải hỏi phải lo. Bác cứ sống vui sống tốt là được.
 

Mãi Chờ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-665046
Ngày cấp bằng
1/6/19
Số km
2,626
Động cơ
137,930 Mã lực
Em đẩy thớt lên nghe chuyện ạ
 

johnson321

Xe tải
Biển số
OF-454258
Ngày cấp bằng
19/9/16
Số km
340
Động cơ
208,516 Mã lực
Tuổi
32
cũng có khả năng là những câu chuyện, phim ảnh liên quan đến việc xét công tội linh hồn đã ghi lại trong vô thức của cụ rồi bộ não chế biến thành một giấc mơ hoàn chỉnh, kết hợp với mọi người trong gia đình hôm đó cùng nhắc đến ông thì đêm đến mơ giống nhau cũng có thể xảy ra.
Cụ không hiểu rồi, hôm đó em đi cả ngày vì bận việc có về nhà trò chuyện gì với mọi người đâu. Mấy ngày sau em kể lại rồi mới biết hôm đấy bà cũng mơ như thế đúng hôm đấy. Vì mơ lạ với trùng hợp nên em mới nhớ, còn nhiều vụ cảm giác deja vu nữa nhưng vì nó cứ trôi đi em ko để ý hết được đâu cụ.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,662
Động cơ
293,544 Mã lực
Quê em có câu chuyện gần giống cụ..tất nhiên em đc nghe lại chứ k chứng kiến.những việc này( đào bới) đều xảy ra vào đầu những năm 90.và quê em là vùng chiêm trũng thuộc đồng bằng sông Hồng.
Em xin kể lại những thứ đc nghe.
1 .mẹ em vào đầu tky 90. một hôm nc thế này: ở quê ,nơi bà học tiểu học ngày xưa là 1 ngôi trường ,mà trong đó đào đất lên có rất nhiều ngói vỡ .kiểu ngói mà chả thấy giống ngói ở đâu..có vẻ như đền phủ hay miếu mạo cũ bị đổ vỡ từ cổ xưa.ngay đó có 1 phiến đá lớn như cái phản,mặt phẳng như phản luôn..và khắc vẽ rất nhiều hình ..bà nhớ nhất là hình 2 ông tiên đánh cờ.ngày đó trẻ con như bà toàn leo lên chơi nhưng không dám quậy phá gì ..bởi lẽ các cụ bảo rằng ai mà đào tảng đá sẽ bị nó lật úp đè chết.
Ấy vậy mà vào 1 chiều đông muộn có đoàn xe bộ đội vài chiếc đi qua đoạn đó thì 1 cái hỏng ( trường gần mặt đường liên huyện).bộ đội đôi ba người sửa xe mãi không đc..đêm đó cỡ 2 h sáng 1 người dân nhà gần đó ra vườn đi tiểu.qua hàng rào họ thấy vài người trong trang phục quân đội đang cầm súng canh 2 đầu đoàn xe.người này sợ quá vào đi ngủ ..sáng ra đoàn xe cũng chả thấy mà chân tảng đá bị đào sâu..1 dấu vết của cái chum còn in trong hố đất.
2 gần đó vài km sâu trong cánh đồng là 1 con đường liên xã.nơi đây có 2 ngôi " Quán" cách nhau chừng hơn 1 km.cùng1 phía của đường và cách nhau 1 con kênh..đó là 1 ngôi miếu lộ thiên và 1 ngôi có mái..tại ngôi miếu lộ thiên này ng ta cũng trong 1 đêm đã đã đào hầm hàm ếch vào trong đó..có laay đc gì k thì em k biết và các câu chuyện này xin nhắc lại là em chỉ đc người nhà sống ở quê kể cho nghe thôi ạ.
Em quên .em xin bổ xung là bên cạnh ngôi miếu lộ thiên này ( bị đào hầm hàm ếch từ phía sau lưng) có 1 cây Giàng Giàng hay Ràng Ràng gì đó.trông lá như lá me ,cây rất lớn và có độ tre phủ rất lớn ,tầng lá cũng rất dày.gốc cây nằm trên nền ụ đất cao hơn hẳn mặt đường và bộ rễ nổi lên chằng chịt..tại cái gốc này chú họ của em là cựu binh từ ctr Campuchia về sống ở quê.chú cao to mạnh khoẻ và ít nói..hôm ấy trời mưa chú ra cánh đồng mang con bò về.đến khi mưa to quá k về kịp chú cùng vài người ngồi trú tại gốc cây này..và sét đã đánh.chú mất ,nhưng vài người ngồi cạnh chú thì lại bình an vô sự..chú lại là người ngồi giữa.
chuyện này em cũng đc người nhà kể lại.
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,769
Động cơ
298,349 Mã lực
Mồng 1 sớm mai, em kính chúc Tất cả các cụ mợ topic Tâm linh này Một tháng mới Mạnh khỏe và Bình an ạ
61fd3cdb461cf68f45f07d3b3acb1550.jpg
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
Mồng 1 sớm mai Mồng 2 đầu tháng, chúc CCCM đang sinh hoạt trong thớt đóng bỉm này tháng mới sở cầu tất ứng, sở nguyện tòng tâm. Nhất tâm tưởng vạn tâm cầu cho CCCM gần lành tránh dữ, gặp nguy hóa an, biến hung thành cát !
Gửi sớ trời mời chư tiên cung thỉnh chư vị chứng giám...
 

GiangNH3011

Xe tải
Biển số
OF-506225
Ngày cấp bằng
22/4/17
Số km
479
Động cơ
189,215 Mã lực
Vâng, đứng giữa thiên nhiên hoang sơ thì mỗi cá nhân con người đều nhỏ bé vô cùng Mợ ạ

Em xin tiếp mạch Lạc rừng
Khi lạc rừng, cứ cho trường hợp bình thường nhất là tự nhiên mà lạc khỏi đoàn, mất dấu đường, mất định vị. Đây là trường hợp lạc rừng "lành" nhất (dữ hơn thì ngã khe, ngã hố, trúng gió độc cảm sốt không theo kịp đoàn hoặc đi 1 mình thì bị ngã, ốm mệt, tỉnh dậy không minh mẫn rồi mất dấu ...)

Cứ thế mà lạc bình thường, thì với đa số những người không, chưa hoặc ít đi rừng, CƠN SỢ THỨ NHẤT sẽ bùng nổ ngay khi người đó nhận ra mình đã Lạc
Lạc có nghĩa là không biết mình đang ở đâu, mất kiểm soát lộ trình, thời gian, mất dấu đồng đội, mở điện thoại ra thì cột sóng bằng 0, nhìn xung quanh chỉ cây và cây, giống nhau san sát ... và đó là khi Nỗi Sợ bùng lên

Cảm giác Sợ này chỉ những người nào nếm qua 1 lần thì mới hiểu được

Em may mắn chưa bị như vậy, nhưng 1 lần (nói ra thì ngượng) em cũng sợ lạnh cả người khi em ...lạc phố
Lần đó là chuyến đi công tác đầu tiên của em, cuối năm 2001, lên Đaklak, lúc đó chưa tách Đaknong
Hồi đó em mới tham gia bên ttvnol, box Tâm sự, LSVH, Phim...mê mẩn lắm. Cả ngày ngồi xe ô tô là đến tối nghỉ chân ở đâu cũng việc quan trọng là tìm tiệm Net để gõ ttvnol. Điện thoại hồi đó chỉ là cái píp pe đơn sắc Nokia 8210 màu trắng sứ
Từ HN đi vào đó là dừng chân ở Nghệ An, Huế, Phú Yên ...và khi lên đến Ban Mê Thuật là ngày thứ 6 của chuyến đi. Đêm nào dừng chân là em cũng tìm ra tiệm net để lên 4R, đúng là nghiện (hồi đó em ham đọc chuỗi chuyện của 1 anh bên box Tâm Sự nik là anhhaham) Ở NA, Huế, PYen, thì chỉ mấy bước chân xuống sảnh là có máy nối internet (12.000đ/h) hoặc đi một đoạn ra khỏi cổng khách sạn là có tiệm net (6.000đ/h)
Hôm đó, ăn tối xong thì đoàn về ks, lấy phòng xong cũng không còn sớm, hỏi lễ tân thì ksan không có máy internet cho khách, lễ tân bảo ra cổng rẽ trái đi 1 đoạn là có ...em đành nhảy chân sáo lên đường đi tìn net...Hi hi
Ra khỏi cổng, rẽ trái, đi hết hơi chả thấy quán net nào, hồi đó 2001, mới 7h hơn mà phố đã vắng thưa người. Thôi thì đã trót là phải trét, em cứ đi cố, vừa đi vừa nhìn ngó vừa hỏi ...những cũng chẳng ai biết. Cuối cùng cũng tìm được 1 tiệm net có 6 máy, em vẫn còn nhớ, kiêm luôn cả Post office của BCVT

Ui xời, nhịn cả ngày, thế là con bé hoắng lên nhảy ùa vào ttvnol bơi lội, chả chú ý j xung quanh

Đến khi anh chủ quán ra nhắc, cửa hàng nghỉ. Em mới đứng lên, móc bóp trả tiền
Ung dung ra đến cửa, em bàng hoàng nhận ra:
- Lúc nãy vội đi Net, đã bỏ quên cái điện thoại ở phòng, đang sạc pin
- Em cũng quên không cầm theo card của khách sạn, và ngu xuẩn nhất là không nhớ tên khách sạn, phố nơi có khách sạn
- Phố xá vắng tanh, đèn tắt hết, đèn đường thì thưa và tối
Định thần lại thì anh nhân viên cũng đã rồ ga xe đi mất rồi

Cái cảm giác sợ nó ập đến và đến bây giờ em vẫn nhớ, sợ đến lạnh người. Ngoảnh đi ngoảnh lại còn 1 mình lò dò đi bộ trên phố, là nô đầu tiên đặt chân đến. Giọng em thì lạ, bây giờ gặp 1 ai đó mà mở miệng ra hỏi đường cũng chưa biết là may hay xui...

Cái lúc hoang mang ấy, ôi thôi thì đủ thứ kiến thức về Tây Nguyên mà mình đã có sẵn trong đầu qua các loại phim ảnh báo chí ùa vào đầu: đầu tiên là bẫy tên tẩm thuốc độc (phim truyện chống Mỹ), rồi thì Phỉ Fulro, rồi thì các loại nguy hiểm cướp hung hãn ... càng nghĩ đến lại càng sợ đến mụ mị, chân đi lò dò mà cứ run bắn hai đầu gối, tay với má nổi lên chắc không khác da gà công nghiệp ấy...

Bây giờ nghĩ lại thì thấy rất là buồn cười, nhưng thực sự trong đầu con bé 21 tuổi lúc đó là như vậy
Mặm môi lại và bước liều về phía đầu phố có ánh sáng, cái phố bé tí, dốc dốc lên mà sao dài thế
Bước gần đến đầu phố mà chưa gặp được bất kỳ đồn công an hay trạm dân phòng, hay thậm chí là 1 cái cơ quan doanh trại nào như em thầm mong... thì bỗng nhiên mắt nó chói lóa, ánh đèn pha rẽ vào phố và tik tak sau là cái ô tô Prado quen thuộc đỗ ngay trước nó, giọng ông Sếp người Nghệ An nổ ồm ồm nạt em ý là đi đâu thì phải cầm đt theo, có việc cần mà gọi không được, đêm hôm rồi mà con gái con đứa còn mò đi internet ...bla bla
Kệ, nạt mấy thì nạt, nhưng chưa bao giờ thấy Sếp vững chãi đáng yêu đến thế ...hi.hi

Em dài dòng 1 chút kể về ký ức này, vì tương tự với logic nhận thức ấy, khi lạc rừng, nỗi sợ lần 1 tràn ngập, sẽ kéo theo tổng hợp các kiến thức thông tin cả đúng lẫn sai về Rừng
Nó sẽ dẫn đến những nhận thức sai lệch mà sau này nếu thoát, nhìn lại sẽ thấy nó vô lý hay hoang đường kinh khủng
Nó cũng sẽ là mầm mống để sự lạc rừng ngày 1 trầm trọng hơn....

Cho đến khi NỖI SỢ THỨ 2 ập đến

Nghe cụ nói về chuyện lạc rừng, em cũng xin chia sẻ về chuyện em mới đi lạc trong rừng mới đây. Câu chuyện không có liên quan đến yếu tố tâm linh (theo bản thân em) nên cccm thông cảm nếu bị loãng topic ạ.



Cách đây 1.5 tháng, em được 1 cô bạn rủ đi leo 1 ngọn núi còn chưa có tên chính thức ở Lai Châu. Vì núi mới nên không có review gì về đường đi, chỗ nghỉ mà chỉ có 1 vài thông tin ít ỏi của bạn porter người dân tộc đi thực địa 1 lần trước đó. Chuyến đi mà thực tình là em bao lần định hùy kèo không đi nữa vì nhiều lý do. Vậy mà cuối cùng trước ngày đi 2 ngày, em quyết chốt đi và mới đặt xe đi Sapa (từ Sapa đi oto sang Lai Châu).

Chuyến đi vô cùng vất vả vì chỉ có dốc và leo đá, đường ở rừng thì chưa tạo thành lối mòn rõ do thường chỉ có người dân ở đó đi mà họ cũng ko đi thường xuyên, vào mùa mới đi. Do đó, nhiều đoạn không rõ dấu đường. Đoàn có 3 nữ và 2 porter. 1 bạn nữ bỏ cuộc sớm hơn nên hạ lều ở 1 điểm khác và ở cùng 1 porter. Còn em và đứa bạn leo thêm 1 đoạn nữa rồi dựng lều ở với 1 porter khác. Nói chung là ngày đầu đi vất nhưng không gặp vấn đề gì nghiêm trọng cả. Tối ăn cơm, bàn chuyện leo lên đỉnh hôm sau thì đứa bạn em nói muốn lên đỉnh ngắm mặt trời mọc nên porter nói như vậy thì fai bắt đầu đi từ lúc 3h sáng/đêm. Lúc đầu em nghĩ cũng ok, có thể leo được nhưng vì sức hôm qua dùng đã nhiều vf chưa hồi phục,đêm ngủ ít và không ngon công thêm sáng mới leo mà toàn leo dốc, không có đoạn bằng phẳng nào nên em đi được 30-40 phút thì thấy không thể chịu được và quyết định bỏ buộc.

Lúc này tầm 3h30 sáng, chỉ có 3 người là đứa bạn em, em và porter ở giữa rừng, xung quanh chỉ có tiếng gió rít và ánh sáng của trăng (đêm hôm trước là rằm). Suy đi tính lại thì em fai là người tự leo xuống vì nếu porter xuống cùng em rồi quay lại đi cùng bạn em leo tiếp thì em sợ bạn em ko kịp ngắm hoàng hôn. Em thì nghĩ chắc đi không sao, men theo đường lúc nãy là được, bạn porter cũng trấn an nói đường dễ đi lắm. Lúc đó em nghĩ chỉ tầm tối đa 4h15 là em có thể về đến nơi và ngủ 1 giấc để có sức leo xuống.

Nhưng đúng là không biết trước được điều gì, em đi được nửa đường thì bắt đầu bị lạc. Em nhớ chỗ bọn em dựng lều không thể nghe tiếng suối, vậy mà chỗ em đang đi tiếng suối càng ngày càng rõ. Trời lúc đó mới tầm 4h kém 10, em thưc sự là hoảng loạn, không biết làm sao, trời tối, chỉ nghe tiếng gió rít (lúc đó vẫn lạnh ạ), tiếng suối chảy, em thì nhát yêu bóng vía nên sợ rắn, sợ động vật hoang dã đến rồi là sợ ngã xuống đâu đó, không ai tìm thấy. Mở đt ra thì song chập chờn, cố gọi cho porter mãi thì cũng liên lạc được, bạn ý bảo là em ngồi đó đợi, khoảng 2-3h sau thì bạn ý sẽ xuống tìm. Em thấy an tâm phần nào nên cũng ngồi 1 lúc. Nhưng khổ nỗi là ai đã leo núi thì sẽ biết, mọi người mặc độ mỏng nhẹ, thoáng khí để leo ko bị nóng nên ngồi 1 lúc là em lạnh toát người rồi ngồi không thì lại càng tưởng tượng các tình huống xấu xảy ra. Em lại quyết chí leo lên các vách lần nữa xem sao, em có cái đèn pin đội đầu để dùng ạ. Leo lên rồi lại lạc vào rừng thảo quả, cây che kín lối đi và lại lao về hướng có tiếng nước chảy.

Đến lúc đó thì em cũng xác định bỏ cuộc, sẽ ngồi đó đợi porter quay về rồi. Lúc đó em tự nhiên em ngồi khấn “Con nam mô a di đà Phật” mong được phù hộ. Ngồi một lúc thì em trấn tính hơn, quyết là chờ trời nó sangs lên chút để định hướng đường về và trong lúc đó định hướng lại xem chỗ mình dựng lều ở đâu. May sao mà hôm trước đến nơi, em với đưa bạn cũng lang thang quanh đó ngắm cảnh nên cũng nhớ được mấy đặc điểm nổi bật. Khi có ánh sang lên rõ rang hơn, em quyết tâm đi lại một lần nữa thì hóa ra đằng sau cái cây to là một lối đi nhỏ, vì lúc trước tối qua và cây chắn, em không nhìn thấy được. Vậy là em cứ thế lao đi theo, lấy mốc là cái tảng đá to để về. Về đến lều, cầm cái đt xem giờ thì lúc đó là 5h30. Vậy là em lạc khoảng 2h một mình ở trong rừng. Vừa được combo lạc rừng kết hợp đêm tối.

Giờ em nghĩ lại là bản thân mình rất liều. Lúc đó nên yêu cầu porter đưa mình về rồi bạn ý quay lại để leo tiếp chứ không thể tự đi giữa rừng như vậy được. Thêm nữa là chỉ nên đi rừng lúc trời sáng, không nên đi đêm trừ khi đảm bảo đi cùng người biết đường.

Bản thân em là một người không tín, mấy năm nay em mới để ý đến việc thờ cúng hơn (cũng chỉ là thắp hương tại nhà ngày rằm, mùng một, lễ tết). Nhưng không hiểu sao trong lúc em bị lạc và khấn thì cảm thấy trấn tĩnh lại hơn rất nhiều.

P/S: May mà thời điểm đó em chưa phát hiện ra topic này của cccm, không thì chắc lúc em bị lạc, em ngồi khóc luôn tại chỗ mất.
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
ngày 09 tháng 05 năm 2021, tức ngày Đinh Tỵ, tháng Nhâm Thìn, năm Tân Sửu.
buổi sáng, gã lục đục đi mua sắm đồ lễ như thầy của Thế chột đã bảo.
thời gian này, gã đang đón "sóng dữ, thác lũ cuộc đời" nên gã chẳng còn đầu óc nào mà để tâm đến những việc khác nữa.
nhưng việc làm thì vẫn phải làm, và cũng vì gã đắm đuối với công cuộc tìm đất lâu lắm rồi, giờ đã chốt xong, nhẽ lại bỏ đó muốn ra sao thì ra.
vậy là gã lại cố gắng làm tiếp những công đoạn mà thầy bảo nên làm.
xong xuôi đâu đó, gã đến đón Thế chột và thầy hắn. 3 thầy trò dắt díu nhau về đám đất của hắn - nơi cách trung tâm tp khoảng 1h chạy xe.
thầy Thế chột đã từng nói "nếu đã được âm phù dương trợ. khi sở cầu được viên thành, thì ấy chính là do Âm phần đã có sự bàn bạc, làm việc và thống nhất với nhau trước, sau rồi dương trần cứ thế mà tạo cơ duyên để dẫn lối hanh thông"
thầy bảo rằng gã tìm được cuộc đất này cũng bởi lẽ như vậy ! - gã tự nhủ "uh thì cứ cho là vậy đi, mất gì của bọ đâu"
theo những ghi chú của phái Loan Đầu về những cuộc đất tốt:
" Thử trạch an cư chính hà cầu
Tây Nam thủy hướng Đông Bắc lưu
Tuy nhiên trùng thê biệt vô sự
Tam công cửu tướng cận vương hầu"

cơ duyên dẫn dắt gã đến đây, khi cùng Thế chột đi vòng quanh cuộc đất này, đi từ đầu làng đến cuối ngõ, và chiểu theo những lời trên mà suy xét, thì đây đúng là 1 cuộc đất tốt.
nhưng đó là xét theo phong thủy ! thế còn âm phần ?! liệu cuộc đất này có sạch sẽ ? liệu có "Vị" khuất mặt khuất mày nào đang còn ngự ở nơi đây ?! rốt cục là lành hay dữ, là hung hay cát, là thuận hay nghịch ?!
...
Chính Mùi, trong căn nhà cấp 4 tồi tàn đã bị bỏ hoang từ lâu, từ khi mà tiền chủ đã dời lên tp để sinh sống, vang lên những tiếng ê a, dãi dề và nhiều lúc còn theo phong cách tụng niệm chuông mõ đầy thê lương, ai oán...

20210509_142713.jpg


20210509_144415.jpg


Thế chột: mày ở đây xem có việc gì thầy kêu thì đỡ cho thầy. anh đi sang nhà bà M (bà M là bà hàng xóm mà gã mới kết giao được khi về đây mua đất, bà M quý gã lắm và bà cũng thường hay giúp hắn sang dọn dẹp đám đất này cho khỏi bị hoang hóa ). vừa rồi sang đó lấy đồ anh thấy con gái bà ấy hnay nghỉ làm ở nhà, cũng có vẻ có tí căn cơ, anh sang nc tí.
gã: ô...ô bị dở người ah ? ở đây lo việc thì ko, chạy sang đấy định tán gái ah ?
hắn: luyên thuyên. thầy làm lễ còn lâu. sang đấy trò chuyện tí thôi. với cả thầy chuẩn bị đầy đủ hết rồi. có gì ới tiếng anh về ngay.
gã: thôi ông lượn mau đi cho đỡ lềnh phềnh
Thế chột là vậy, hắn thuộc diện người có Tâm, cũng đàng hoàng, nhưng hắn cũng ko từ thủ đoạn nào để có cơ hội ah ơi đong đưa với chị em phụ nữ để được thả phanh cái sự đũy mồm của hắn, chứ thực ra hắn cũng chẳng sơ múi được gì sất.
gã cứ vậy, đứng sau mà quan sát việc hành lễ của thầy.
thỉnh thoảng, gã nhìn lại phía sau lưng mình, vị trí của cây vải và bể nước.

20210509_134703.jpg


20210509_134224.jpg


và.....gã nhìn cả vào bên trong của cái bể nước đó.

20210509_151030.jpg


khi nhìn về góc đó, gã nhớ lại câu chuyện mà chính gia đình tiền chủ đã thuật lại cho hắn nghe (từ khi gã chỉ đến xem đất, chứ chưa chốt và xuống tiền), rồi hàng xóm có bao người đã xác nhận. khi nhớ lại câu chuyện đó, mặc dù trời chiều hè, thiên quang minh minh, dù đã được khẳng định mảnh đất này sạch rồi, nhưng gã vẫn thấy thực sự ớn ớn
gã biết nơi đó đã từng chứa đựng những gì. góc đó - ẩn chứa 1 câu chuyện thực tế mà gia đình tiền chủ đã hứng chịu, đã phải trả giá.
góc đó - đã từng là nơi ngự của....Thần Giữ Của !

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

sau cái lần về thăm chùa, gã và Thế chột có hẹn nhau về thăm đám đất mà gã đang nhắm tới. đám đất này gã biết được qua sự dẫn dắt từ 1 cô bạn, ban đầu cô bạn ấy nói rằng chủ đất để không mảnh đất này lâu lắm rồi. cũng phải gần 20 năm rồi, nhiều người hỏi mua nhưng nhất định họ ko bán, họ bảo sau này để dành làm nhà thờ tổ. do đó xem thì cứ xem thôi, chứ khả năng mua được thì hầu như là ko.
gã còn nhớ gã và Thế chột đến xem mảnh đất đó và ưng cái bụng lắm
gã: anh thấy sao ? mảnh này quá ngon, hợp đủ mọi tiêu chí chứ hả
hắn: ngon rồi. chú tiến hành thương lượng với chủ nhà đi thôi.
gã: nhưng chủ nhà họ ko bán đâu. xem cho vui thôi
hắn: thì cứ gọi lại đi. theo những gì được sang tai đánh tiếng thì lần này ok đấy
gã gọi cho cô bạn để nhờ liên lạc với chủ nhà. cô bạn vùng vằng nhưng cũng chiều ý gã mà gọi. lát sau cô bạn gọi lại và nói "em đã bảo rồi, họ ko bán đâu anh. họ nhất quyết vậy"
gã: chủ nhà họ ko bán, em đã nói rồi anh ko nghe
hắn: thế là thế nào nhỉ ?! sao lạ vậy, chẳng nhẽ tao nghe sai. theo những gì tao được sang tai lai lời thì đây đúng là mảnh đất mà tao thấy rồi. chẳng lẽ lại có mảnh đất khác giống y hệt ntn ?
gã: chắc lúc nghe thì anh đang thú nhún với vợ anh, đang cơn sướng nên chữ tác đánh cmn sang chữ tộ chứ sao
hắn: luyên thuyên. tao nghe chuẩn lắm mà nhỉ.
rồi gã và Thế chột ra về, tầm đó cũng gần 12h trưa rồi nên trên đường về gã và hắn ghé dọc đường ăn trưa và coffee. căng bụng lồi rốn xong, đang nhâm nhi coffee thì bỗng có đt của cô bạn
"anh ah, ông chủ nhà đt lại cho em bảo là ông ấy đồng ý bán, chốt giá là xyz đồng. đồng ý thì chiều nay qua nhà ông ấy nc luôn"
gã trố mắt nhìn Thế chột và nói y nguyên như vậy. Thế chột nhe răng ra cười khà khà rồi nói "mày thấy chưa, sao mà tao nghe sai được. đã được âm phù thì cứ thế mà theo thôi"
buổi chiều hôm đó gã và Thế chột qua đón cô bạn kia, rồi ngược đường về tp để gặp chủ nhà.
trên đường đi cô bạn kia cũng kể sơ qua về chủ nhà, ông này tên S, vốn dĩ là bộ đội trong đoàn 559 Trường Sơn, bom đạn rừng rú chết chóc thương vong trải qua đủ rồi. sau giải ngũ rồi về quê sống. 1 vợ 2 con (1 trai 1 gái), thuộc hệ gia đình rất căn bản, 2 vc chịu khó làm ăn và căn cơ, nên ở quê mà có của ăn của để lắm. sau chuyển nhà ra tp lại còn tậu được thêm nhiều đất cát xe cộ nữa. thuộc diện "thừa nhà, thừa đất mà thiếu người ở"

đến nhà ông S, thì chỉ có vợ ông ta ở nhà. còn ông ấy chạy đi đâu từ sáng ko rõ.
ngồi dăm 3 câu chuyện làm quà thì ông S về. ông S thuộc dạng chưa thấy người đã thấy tiếng, tiếng ông sang sảng như gõ thùng gõ chảo. bà vợ ra mở cổng rồi nói có người mua đất, ông S đi từ cổng vào vừa đi vừa nói
"đâu, đâu rồi, người mua đất đâu ? chốt giá xyz đồng, đồng ý thì mua ko thì thôi, 1 lời chốt cho nhanh"
dứt lời thì ông S cũng bước vào nhà, nhìn thấy gã, Thế chột, và cô bạn ở đó, ông S đã chỉ tay ngay vào gã và nói "anh là người mua đất phải ko ?"
gã thấy ông S, 1 người đàn ông độ tuổi 70 với dáng vẻ dạn dĩ phong ba cuộc đời và gã chẳng hiểu nguyên nhân vì sao ông S lại biết được hay vậy, gã gật đầu như bổ củi
gã: vâng, cháu mua đất. đây là anh bạn cháu đi cùng xem đất
ông S: thế này nhé, từ trước tới nay tôi ko bao giờ có ý định bán cái đám đất ấy đâu. nhưng giờ tôi sẽ bán cho anh. sáng con bé này (chỉ cô bạn) gọi điện tôi vẫn cương quyết là ko, nhưng giờ là tôi bán với giá xyz đồng.
nhưng hẵng cứ tạm gạt qua chuyện giá cả qua bên đã. anh nghe tôi kể về lai lịch miếng đất này, sau đó mua hay ko mua tùy anh. mà có mua thì cũng vẫn đúng giá xyz đồng, ko thêm bớt gì cả.
gã: rồi, chú cứ kể đi. cháu cũng muốn biết nguồn gốc đám đất ntn, vì cháu mua để sau này ở, chứ ko phải mua đầu tư.
ông S:
rồi, chắc các cụ nhà tôi ưng anh nên anh mới tìm đến đây và cho phép tôi bán đất cho anh. chứ tôi cũng ko phải thiếu thốn hay cần gì mà phải bán đất. tôi còn thừa nhà ở tp đây này. tôi cứ có sao kể vậy cho rõ ràng từ đầu, mà ko thì hôm nào anh về làng mà hỏi, cả làng ấy biết chuyện nhà tôi nên có sao tôi kể vậy, tránh việc mất lòng nhau về sau rồi mang tiếng tôi ra. tôi cũng còn về quê quán, nói sai rồi sau dân làng xì xào bàn tái tôi rát tai lắm.
tôi vốn là bộ đội trong chiến tranh chống Mỹ. nhà tôi có 2 anh em, chú Út đang ở với mẹ tôi tại quê. sau khi giải phóng rồi đánh Campuchia về thì tôi giải ngũ, lúc đó về 3 mẹ con vẫn ở nhà cũ. nhưng khi tôi lấy vợ thì tôi mới ăn vạ chính quyền xã là phải cấp đất cho tôi để tôi sinh sống. chứ giờ tôi đi chiến đấu bao năm, giải ngũ mà về vẫn sống chật chội căn nhà cũ bé tí thì quá thiệt thòi.
vậy là xã cấp cho tôi cái đám đất sáng nay mà anh xem đấy.
đám đất này sau này tôi mới dò hỏi người làng người nước các cụ trong họ mạc thì được biết là ntn:
vốn là cả cái vùng đất ấy xưa thuộc về đất của 1 ông kiểu như là phú hộ hay bá hộ hồi xưa, lâu lắm rồi, từ đời kị của tôi. sau rồi cả nhà ông ấy đột nhiên đi đâu ko rõ nên 4-5 đời sau cũng cứ bỏ ko đó. chẳng ai cai quản cả.
tới thời cải cách ruộng đất thì mới gộp chung lại rồi chia thành từng mảnh nhỏ cho 1 số hộ trong làng. tới khi tôi xin thì xã ưu tiên là gia đình chính sách nên cấp cho tôi ở....
cứ thế...cứ...thế, ông S như tràng giang đại hải tuôn ra câu chuyện về mảnh đất ấy. gã & Thế chột nghe mà như nuốt từng lời để rồi mắt chữ A, mồm chữ O...

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
từ khúc này em ko phân vai nữa, em tường thuật lại dựa trên lời kể của chú S và mẹ chú ấy cho dễ hình dung

cây xoài cổ thụ & những đêm trăng rằm !

có quá ít thông tin về thủy tổ của cái thửa đất kia, chỉ biết rằng nhà ông phú/bá hộ ấy giàu có nhất vùng. cái thửa đất đó về sau được xã chia cho hơn chục hộ - hơn chục hộ này thuộc về 3 dòng họ lâu đời và vai vế nhất cái làng đó. người ta tính ra mỗi nhà phải được tầm những hơn 2 sào (nghe thì rộng vậy, chứ đất ở quê, lại còn thời xưa, thì 2 sào chẳng bõ bèn gì). nhưng qua đó cho thấy gia trang của ông ông phú/bá hộ ấy rộng lớn ntn.
đợt ông S được phân đất thì cũng chỉ còn 2 hay 3 đám. còn lại đã đâu vào đó hết rồi. trong mấy đám còn lại đó, thì có 1 đám có cây xoài rất to, tán rộng và rất sai quả. dân làng họ nói đơn vị tuổi đời của cây xoài phải dùng là trăm năm, vậy mới được gọi là xoài cổ thụ.
vốn có câu "thảo mộc hữu bản tâm", huống chi là cổ thụ, thì cái "bản tâm" đó cũng tích tụ hàng bao đời người rồi, ắt hẳn sẽ hình thành lên linh khí, thậm chí....tinh khí để mà thành tinh ! (kiểu như mèo già hóa cáo ấy, đại khái thế)
trong cái đám dân làng được phân, chẳng ai ưa cái mảnh đất có cây xoài cổ thụ ấy cả. nên họ chọ những đám khác.
dân làng quả quyết rằng ở đó có ma.
ban ngày vẫn là nơi trẻ con tụ tập nô đùa trèo hái. xong khi tối trời, thì chẳng mấy ai hứng thú ra đó cả. nhất là những đêm ngày rằm, từ mười ba đến mười sáu, và đặc biệt là ngày mười tư là rõ rệt nhất, ai có việc đi qua đó lúc tối trời, hay mấy anh đi soi cá đánh giậm ban tối, thường kháo nhau về 1 bóng trắng cứ quanh quẩn gốc cây. nhưng cái bóng trắng đó chẳng khi trêu người cả. nó cứ luẩn quẩn ở đó thôi.
ông S thấy cây xoài tươi tốt, và mảnh đất ấy nằm ở chính giữa, chứ ko phải vị trí góc, nên nhắm lấy mảnh đó. bà cụ biết chuyện thì gàn, lấy câu chuyện bóng trắng đó mà nói lại. nhưng với ông S, lái xe chiến trường ngần ấy năm, chết chóc vây quanh mà ông còn chai sạn, nữa là mấy cái chuyện ma mãnh ở cái góc làng quê này. sao mà khiến ông sợ được. đúng chuẩn thanh niên cứng, lúc nào cũng sẵn sàng cương lên với vạn vật xung quanh.

lấy được mảnh đất đó, vc ông S và 2 đứa con chuyển ra đó, cất nhà và chăm chỉ làm lụng.
ông S nói mảnh đất đó thực sự có lộc thật, thóc lúa nhà ông xếp đống cao đống thấp trong nhà, chắc thời đó chỉ thua có mỗi nhà chủ tịch xã. thế rồi nhân đà đó ông kiêm luôn vụ buôn gạo. đời sống càng ngày càng ấm no.
cuối những năm 1980, vào năm Kỉ Tỵ, ông S tiến hành tân tạo lại ngôi nhà. căn nhà mới của ông lúc đó được xếp vào loại khang trang nhất cái xã ấy. ông hãnh diện lắm.
mọi việc vẫn diễn ra bình thường và viên mãn với gia đình ông cho đến 3 tháng sau khi cất xong nhà mới thì bắt đầu có những hiện tượng lạ lùng xảy đến.
trời hè oi bức, tối đến, sau khi cơm nước xong thì ông S hay nằm mắc võng ở đầu hè hóng mát. tối hôm đó cũng vậy, hôm đó là trăng non 13, khi mặt trăng lên sau rặng tre thì ông cũng thiu thiu trong cơn mê tỉnh nửa vời.
đang nằm bỗng rùng mình khi cơn gió lạnh ùa đến, ông cựa mình dậy. mắt nhắm mắt mở ông hướng mắt ra khu vườn trước mặt. dưới ánh trăng bàng bạc rọi sáng sân gạch, ông giật mình khi ánh mắt ông lia qua 1 bóng trắng mờ ảo có dáng dấp như 1 bóng người đang hiển hiện in lên gốc cây xoài.
ông nheo mắt để cố định hình xem là gì, thì nhìn thấy "người" đó đang ngồi, bó gối và thủ phục, tựa lưng vào gốc xoài mà hướg mặt về phía ông.
điềm tĩnh rời chiếc võng và đi vào nhà, ông tiếp tục giật mình khi thấy 1 bóng đen đang co gối ngồi, tay đang bám những chắn song cửa sổ mà hướng mặt ra cửa sổ.
vẫn đang là thanh niên cứng của năm, ông S trấn tĩnh và tiến lại gần bóng đen ấy. bóng đen ấy thì thào giọng run run lập cập "cái...ái.. gì...iii kia hả ông ? ông nhìn...ìnnnn phía gốc xoài kia kìa, cái gì đấy hả ?"
2 vợ chồng ông S hướng mắt lại ra nơi gốc xoài ấy, "người" ấy vẫn đang thủ phục bất động ngồi co ro ở đó.
ông S: có cái gì đâu, trăng nó chiếu lên vậy chứ có cái gì đâu. thôi, khép cửa vào rồi đi ngủ đi. nãy tôi trúng gió lạnh, ko khéo mai rồi ốm.

Sáng hôm sau ông S dậy sớm, ông ra vườn và tiến lại gần gốc xoài. nhìn kĩ, ông thấy rõ, 1 vệt hình được in lên gốc xoài, rất lờ mờ như kiểu vỏ cây khô khi bị sương thấm ướt. nhưng vệt hình đó, lại đúng ờ vị trí mà "người" bó gối thủ phục đêm qua xuất hiện.
trong suy nghĩ của ông, xuất hiện sự đăm chiêu mơ hồ...
_ _ _ _ _ _
Mộng Mị

sáng sớm hôm đó, ông S chạy sang nhà mẹ. thấy con sáng sớm đã sang, bà cụ lấy làm lạ lắm, vì theo lẽ thường sáng là ông S ra đồng, tới tận gần trưa mới về nhà mẹ rồi sau đó về nhà mình
bà cụ: nhà S sáng sớm đã đi đâu vậy ?
ông S: chú N (em trai ông S) chạy sông chưa về ah ? con tiện đường ghé qua bu thôi
bà cụ: chưa về, chắc còn ra chợ nữa rồi mới về.
thì thà thì thầm, ông S hỏi bà cụ
ông S: bu này, đận trước khi lấy mảnh đất con đang ở, bu bảo là loanh quanh hôm rằm là có cái gì ở gốc xoài hả ? bu có biết chính xác trông nó ntn ko ?
bà cụ: thì dân họ kháo nhau vậy, thấy bảo ở đó có ma, họ nói cứ tầm mấy ngày đó thì kiểu gì cũng thấy có bóng trắng vật vờ ở đó. nhưng cũng chỉ trông thấy thế thôi, chứ ko ai nói bị dọa hay bị trêu gì cả, mà sao ?
ông S: thì đêm qua con thấy hình như đúng là vậy. nhưng con chắc là hơi sương hơi nước gì thôi, chứ đâu ra mà ma với cỏ gì. toàn thần hồn nát thần tính.
bà cụ: trước bu bảo mà anh ko nghe, giờ thì đổi làm sao được mảnh khác nữa. đám nào vào đám nấy hết rồi. thôi để mồng 1 tới tôi ra đền rồi nhờ thầy thủ nhang ở đó về xem cho. thầy cao tay lắm. làng này nhà ai có điều gì ra nhờ thầy, thầy giúp cho rồi cũng yên.
ông S: con đã nói ko sao là ko sao, tiện chuyện thì hỏi vậy thôi, bu đừng có cả nghĩ rồi thầy bà lung tung, vợ con rồi bọn trẻ nó lại hãi quá hóa rồ thì khổ ra.
lúc sau thì chú N cũng về, tiện đà câu chuyện bà cụ kể lại cho chú N nghe
chú N: ah, cũng có đấy, quãng mấy hôm rằm em quăng lưới ở sông rồi về, thì cũng thấy cái bóng ấy. nhất là mười tư thì rõ nhất. nhưng em cũng đi ngang qua thôi. sau rồi quen nên cũng chẳng để ý nữa
ông S: thế ah, thế chú thấy nó ntn. tối qua tôi thấy như kiểu người ngồi xổm ấy
chú N: em cũng chẳng để ý lắm đâu. thấy nó cứ lảng vảng chỗ gốc xoài vậy thôi. ban đầu có hơi giật mình nhưng sau quen rồi cũng chẳng hãi.

ông S ra về và bắt đầu 1 ngày lao động bt của mình. ông vững tâm hơn khi nghe thông tin như vậy từ mẹ và em trai. nhưng ông cũng nhớ rằng hôm nay là 14, đêm nay ông nhất định sẽ xem hình thù "người đó" ra sao.
sau bữa cơm tối, ông lại nằm đu đưa trên chiếc võng ngoài hiên. vợ ông cũng yên vị trong nhà.
quãng 9h thì cũng tắt điện mà đi ngủ.
ông S nằm đó, trăng 14 rọi sáng cả khoảng sân và thêm cả 1 góc vườn trước mặt.
ông nằm đó thiu thiu rồi chìm vào giấc gật gù lúc nào ko hay.
đang ngon giấc, bất chợt ngực ông như bị gì đó đè xuống, nặng trĩu. ông toan vùng dậy thì người như bị rút hết sức, chân tay mềm nhũn mà buông thõng xuống 2 bên võng. ông ú ớ cất tiếng gọi vợ mà chẳng thể nào thốt nổi lên lời...
rồi 1 cơn gió lạnh ùa tới trên đầu ông, ông ngửa cổ ngước mắt nhìn ngược ra sau. trợn mắt....., rồi ngạt thở.....và hồn vía thất thần khi ông thấy 1 cái bóng của người phụ nữ đang đứng phía trên đầu mình, cái bóng ấy trắng dã 1 màu nước vo gạo, 2 tay đang buông thõng dọc mình, ánh mắt nhìn chăm chăm và xộc thẳng vào mặt ông.
bóng trắng ấy vươn tay ra và chộp lấy cổ họng của ông rồi bàm tay ấy từ từ thắt lại...thắt...lại chặt hơn.
cảm giác mắt ông sắp lồi ra khỏi hốc, thì cùng lúc vang lên 1 giọng nói từ cái bóng đó, 1 giọng nữ khàn...khàn, thều thào ngắt quãng
"giàu....đấy
sẽ giàu lắm...ắmmm...đ...ấ...ấyyyy
phải lấy...ấyyyy của. lấy..ấyy của ở đất
này đi..iiii
sẽ giàu..àuuu lắmmm"
nói xong thì bóng trắng đó buông tay khỏi cổ ông S, rồi vụt theo hướng ra sân mà khuất vào khoảng vườn u tối nơi ánh trăng chưa rọi đến.

ông S choàng tỉnh, ngồi bật dậy và hổn hểm thở dốc. "mơ kiểu gì mà sao cảm giác thật đến vậy nhỉ " - ông S tự hỏi mình.
lấy cái điếu bát bên dưới và bắn 1 bi thuốc lào cho trấn tĩnh lại. ông S đứng dậy rồi bước vào nhà, khép cửa và đi tới chiếc giường ngủ mà bà H (vợ ông S) đang nằm đó.
ông leo lên giường, toan nằm xuống thì bà H cất lời hỏi
bà H: sao thức muộn thế ? mấy giờ rồi mà giờ mới vào ngủ
ông S: chưa ngủ hay sao mà còn hỏi ? tôi vừa rồi mơ mà như thật, ko biết ai báo mộng hay là gì nữa.
bà H ngồi dậy cạnh bên cửa sổ, ông S nằm dài bên cạnh thế rồi ông kể cho bà H nghe toàn bộ giấc mơ.
tai thì nghe nhưng mắt bà H thì hướng ra khoảnh vườn trước mặt. trăng lúc này đã soi rọi khắp khoảnh vườn, rọi sáng cả gốc cây xoài.
thế rồi tự nhiên ông S thấy tay nhói đau.
nhìn xuống ông thấy tay bà S đang bấu chặt lấy tay ông. ông ngước nhìn lên mặt bà S thì chỉ thấy mồm bà đang há hốc, dường như bà đang cố để hú hét lên mà âm thanh bị tắc nghẹn ở cổ, nên chỉ phát ra những tiếng khàn khàn đục ngàu như đang muốn xé toang cổ họng mà chui ra
"hhhhh.....aaaaa.....aaa...aaahhhhhh...."
bà H càng cố rặn để phát ra tiếng thì càng bất lực.
ông S bật dậy bên cạnh vợ mình và cùng hướng theo hướng mắt của bà S đang dán chặt vào phía gốc xoài kia.
Tại nơi đó !
Sáng ánh trăng !
Dưới gốc xoài !
Rất rõ ràng !
Bóng trắng kia !
Một người nữ !
Tóc vấn khăn !
Ngồi thủ phục !
Tay bó chân !
Cằm tựa gối !
Mắt trừng trừng !
Mặt hướng về !
Nơi cửa sổ !

cả 4 mắt của vc ông S đã nhìn thấy rõ ràng điều ko nên thấy, cái điều mà đang tồn tại ở mảnh đất này.
thanh niên cứng S giờ đây cũng biết thế nào là nổi hết da gà. nhưng vốn đã được tôi luyện qua chiến tranh, ông S biết mình phải làm gì.
ông gạt phắt tay bà H ra, rồi vơ chiếc đèn pin và chiếc gậy ở đầu giường lao ra ngoài cửa.
băng qua sân ông chạy ngay về phía gốc xoài và rọi đèn pin vào đó.
nhưng tuyệt nhiên lại chẳng thấy gì cả.
ông dùng gậy gõ cộp cộp vào thân cây, cũng chẳng thấy gì nữa cả.
nhưng thân thể của ông thì cảm nhận rõ ràng 1 luồng khí lạnh buốt đang theo gót chân ông mà trườn lên sống lưng.
ông vội nhảy ra xa khỏi khu vực đó và lại soi đèn pin vào gốc xoài, vẫn chẳng thấy gì cả.
thật lạ ! rõ ràng chính mắt ông đã trông thấy, ko chỉ ông mà còn cả bà H cũng thấy nữa, vậy giờ "người nữ đó" đã đi đâu ?!
ông rọi đèn pin khắp vườn và đi vòng quanh nhà 1 lượt.
cũng chẳng thấy có gì khác !
quay về khoảng sân, lúc này ông S lại thấy 1 lần nữa sởn da gà và lạnh toát thân thể khi liếc ra sau lưng thì nghe được âm thanh "hừ...ừ ư ư ư...hhhh...ừ ừ....."
Đằng sau lưng !
Tại mảnh vườn !
Nơi gốc xoài !
Bóng hình người !
Quỳ chụm gối !
Tay chắp cao !
Đầu cúi sụp !
Màn khói trắng !
Lượn vô hình !

ông S lia đèn pin vào nơi gốc xoài ấy, và thất thần sững người khi thấy ....1 bóng đen đang hiện hình rõ ràng nơi gốc xoài quái gở ấy !
ông thấy vợ của mình, bà H, tóc lõa xõa ngang lưng, chân đất, đang quỳ lạy gốc xoài với 1 nắm hương đang nghi ngút tỏa khói trên tay.
ông vội lao tới và đập vào người bà, rồi gằn giọng "điên ah, vào nhà ngay ! định cho cả làng này biết rồi mà loạn lên ah"
rồi ông lôi xềnh xệnh bà vào nhà, đóng tất cả các cửa lại !

qua cơn hãi hùng, 2 ông bà mới hoàn hồn lại mà cất lên lời
ông S: ra đấy làm gì mà khấn vái xì xụp thế ?
bà H: giọng vẫn run run sợ hãi - thì ra đấy thắp hương khấn vái cho ma nó đừng trêu mình nữa
ông S: im lặng ko nói gì, vì tới lúc này, ông ko thể phủ nhận những gì ông nhìn thấy và trải qua được nữa
bà H: thế có đúng là như ông mơ thấy ko ?
ông S: lắc lắc đầu - ko phải, tôi mơ thì đầu ko vấn khăn như thế
bà H: ôi zồi ôi, chẳng lẽ lại có đến 2 hay sao ?!
ông S: bớt cái mồm đi. để sáng mai rồi tính. đừng có bù lu bù loa lên nữa
bà H: tịt ngòi, ko nói gì được nữa, chỉ thỉnh thoảnh sụt sịt.

Sáng sớm hôm sau, 2 ông bà đã dắt díu nhau sang nhà mẹ và thuật lại mọi chuyện cho bà cụ và chú N nghe.
sau 1 hồi bàn bạc. ông S quyết định sẽ cùng chú N chặt bỏ, đào tận gốc, trốc tận rễ cái cây xoài cổ thụ ấy đi, vì lúc đó mọi người đều cho rằng cây xoài ấy có vong trú ngụ ở đó. chỉ cần chặt nó đi, hết chỗ trú, thì vong cũng tàn đời.
rồi ông quyết định bà H và cô con gái sẽ sang ở hẳn với bà cụ cho đến khi mọi việc xong xuôi. còn chú N sẽ sang ở với ông H những ngày này.
cây xoài ấy to lắm, phải mất cả tuần rồi mượn thêm người mới dần dần mà hạ hết được nó.
ai hỏi gì thì ông S và chú N đều thống nhất trả lời là "chặt đi lấy đất xây thêm nhà cho thằng con trai đang đi làm xa mai mốt về lấy vợ"
đến khi cây xoài chỉ còn cái gốc trơ trọi thì chỉ còn ông S và chú N ở lại lo việc dọn dẹp.
2 anh em ông S quyết định còn cái gốc, tuy to nhưng cũng chỉ cần 2 người với cuốc, mai, thuổng, xà beng, thì kiểu gì cũng sớm xong thôi.
và đúng như vậy, chỉ mất thêm 3 ngày nữa vừa đào vừa vét đất, thì rồi 2 anh em ông S cũng "trốc được tận rễ" cái gốc xoài cổ thụ kia. mọi việc coi như thế là xong, đem vứt bỏ cái gốc xoài kềnh càng này đi thì mọi việc sẽ lại yên ổn.
Nhưng cả 2 anh em ông đã lầm.
khi đào sâu xuống, và rộng ra cỡ phải đến tầm hơn 1.5 m, thì chiếc xà beng của ông S đã vấp phải 1 thứ gì đó rắn lắm.
2 anh em ông chột dạ. rồi bàn nhau ko đào nữa, mà lấy xẻng và mai để nạo từng lớp đất ra.
đất vùng này hay lắm, cứ đào xuống tầm 1m, thì toàn bộ đất bên dưới là đất có màu vàng của gan gà. như kiểu đất sét vậy.
cũng vì thế mà nhà ở đây, nếu xây từ xưa, thì người ta cũng chẳng cần làm móng. cứ đào sâu xuống đến lớp đất gan gà này. thì lấy đất nền đó mà thay móng, rồi cứ thế xây lên.
công cuộc nạo vét tỉ mẩn cứ thế diễn ra.
cho đến khi 2 anh em ông S đào thấy được 1 tấm phản hình bán nguyệt.
tiếp tục đào sâu xuống nữa, dần dần, hình hài của vật thể ấy hiện ra. sau khi xối nước làm sạch 2 anh em ông S thấy rõ:
đó là 1 chiếc giếng bán nguyệt được xây bằng gạch, 1 mặt hình dạng 1 bức tường phẳng, ở trên mặt này có 1 cửa nhỏ vào được khoét mái hình cung. mặt còn lại là được xây theo hình bán nguyệt.
đường kính của bán nguyệt này rộng chừng 1.5m, chiều sâu giếng chừng 1.5m
ông S và chú N ko biết nên mừng hay nên lo, nhưng họ quyết định sẽ tìm hiểu xem trong cái "giếng" đó có gì !
khi bậy được tấm phản kia lên, 2 anh em ông chợt thấy như luồng khí lạnh từ đâu ùa tới, lạnh tới mức mà 2 anh em phải nhấc chân lên khỏi nền đất. và theo đó là màn sương xám xịt từ trong giếng thoát ra.
mất một hồi lâu đợi chờ để đất dưới chân hết lạnh, để tình trạng trở lại bình thường, tấm phản được quăng lên trên, chú N nhảy xuống và thấy được 1 chiếc Ang (loại giống như cái chum nhỏ dùng để đựng nước, ngày xưa hay dùng), chiếc Ang có nắp đậy kín và được chùm vải bọc nửa thân bên ngoài.
bên cạnh chiếc Ang này, phía góc tường, là ....1 bộ đồ mà được cấu thành bởi rất nhiều lớp vải, hết lớp này đến lớp khác, phải đến hơn chục lớp như vậy ! - rũ rũ bộ đồ đó, thì chú N chỉ thấy lớp chất đen xám theo đó mà rơi ra.
ở phía bờ tường vòng cung bán nguyệt, có 1 cặp tấm gỗ trên đó có khắc chữ Tàu được gắn lên đó. chú N phải lần mò bằng tay mới biết trên đó có khắc chữ Tàu - là dạng như cặp câu đối, chú N đoán vậy.
Còn lại, dưới đó, chỉ là 1 lớp sình khô đen sì (tựa tựa như than cám vậy )
Ai cũng biết trong chiếc Ang kia có gì - là vàng thỏi, dạng hình hộp chữ nhật, to cỡ ngón tay trỏ. và còn cả những xấp vàng lá.
2 anh em biết được họ đã tìm thấy gì.
chiếc Ang này - họ giữ lại !
cặp câu đối - họ mang thiêu !
bộ đồ kia - họ đem đốt !
chiếc giếng ấy - họ lấp vùi !
sau khi lấy chiếc Ang lên, 2 anh em ông S dội cả đống dầu hỏa xuống cái giếng ấy. vứt luôn cả tấm nắp giếng bán nguyệt ấy xuống rồi đốt !
ngọn lửa cháy bùng, thiêu đốt luôn cả cái lạnh giá tăm tối từ cái giếng kì dị này.
trong ánh lửa vằn vện đang ngùn ngụt kia, ông S thần hồn nát thần tính nhìn thấy "người đó" đang ngồi thủ phục, bó gối, mắt trừng trừng trợn lên nhìn ông ko rời ! trong đầu ông lảng vảng tiếng cười - 1 tiếng cười của động vật chứ ko phải của con người "hé...hé....hé...é....é..hé".

Họ đã tìm thấy được của, đúng như lời của "Vị" nữ kia mách bảo ! họ sẽ giàu - đương nhiên. nhưng họ ko biết rằng, tai họa cho cả gia đình, đến tận con cháu họ, cũng từ đó mà ra !
 

moonlight

Xe tăng
Biển số
OF-1837
Ngày cấp bằng
7/10/06
Số km
1,325
Động cơ
569,825 Mã lực
Tiếp đi cụ ơi, mấy hôm nay các cụ nghỉ dịch lâu quá
 

HungNexus

Xe tăng
Biển số
OF-119980
Ngày cấp bằng
9/11/11
Số km
1,574
Động cơ
342,273 Mã lực
Nơi ở
Arab
1h15 sáng vừa đọc vừa tưởng tượng PHÊ CHỮ Ê KÉO DÀI
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top