[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 Vol3

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,254
Động cơ
433,184 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Trùng tang là một hiện tượng dân gian hay gọi khi có người chết vào giờ xấu và người thân liên tiếp tử vong trong khoảng thời gian nhất định. Nhưng sau này em được học là do gia môn đó hết phước được nhắc nhở phải sống lại phải tu nhân tích đức ,tu học hành thiện để giảm nghiệp tăng phước thì mới hoá giải được chứ mời thầy về ko giải quyết được. Tất nhiên những người chết cũng đã tận số trùng hợp vậy thôi .
Có mấy cụ mợ cũng trùng hay gần trùng quan điểm với cụ.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Thỉnh thoảng có buổi tối rảnh việc, nằm khểnh chơi game nhìn thấy em đọc ""ba cái tâm linh lăng nhăng"", mà phải hôm cao hứng, thì Lão nhà em cũng tuột mồm ra tham gia lúc thì triết lý sống, lúc thì tín ngưỡng vùng miền

Có 1 lần em hỏi Lão ấy là về già thì như nào? Chẳng may ra đi trước thì có buồn không?

Lão ấy cười bảo: Tôi mà ra đi trước 1 năm là được tự do sớm 1 năm, 3 năm là tự do sớm 3 năm, sướng chả hết, buồn giề :P
Nói xong thì Lão ấy ngẩn ra rồi bẩu: Đời cũng như 1 cái game nhập vai thôi, nhọ thì bị diệt sớm, không thì làm hết nhiệm vụ rồi cũng hết nội dung, lúc đó cũng xóa nick làm ván mới hoặc chơi game khác, có gì mà phải buồn

Cũng chả thấy Lão nói lại như thế lần nào nữa
Nhưng em nghe xong, vẫn thỉnh thoảng suy nghĩ về cách nghĩ ấy các Cụ Mợ ạ, không bám víu, không oán ân nặng lòng làm gì, khá nhẹ nhàng ạ
Có được suy nghĩ như Sói nhà Mợ như vậy cũng tốt ạ, CS đôi khi quá nặng lề vì nhiều thứ quá cũng khó sống, có khi nhà Mợ có Mợ 1 tay vun vén lên Sói nhà mới có được quan điểm như vậy. em hỏi riêng có phải mợ Tuổi Canh Thân không ạ.
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,769
Động cơ
298,349 Mã lực
Có được suy nghĩ như Sói nhà Mợ như vậy cũng tốt ạ, CS đôi khi quá nặng lề vì nhiều thứ quá cũng khó sống, có khi nhà Mợ có Mợ 1 tay vun vén lên Sói nhà mới có được quan điểm như vậy. em hỏi riêng có phải mợ Tuổi Canh Thân không ạ.
Dạ vâng ạ, em Canh Thân ạ, lão nhà em Mậu Ngựa ạ
Hồi quăng chài kéo lưới lẫn nhau, cũng có người bảo đẹp đôi lắm, Canh Cô Mậu Quả, cứ gọi là

Hic
 

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
2,658
Động cơ
375,248 Mã lực
nhiều khi người như bác trong một dòng họ và gia đính đáng tiếc có số lượng áp đảo so với những người có tâm có tín. Nếu họ là anh em, lực cản nhỏ, nếu họ là cha, mẹ, cô, dì, chú bác, lực cản lớn, nếu họ là ông bà, lực cản vô cùng lớn.

Vô tâm, vô tín, về cơ bản cái giá phải trà tùy mức độ từ thấp đến cao, không có may mắn, không có ngoại lệ: nhẹ thì có mấy thằng con trai, nhưng đứa có tâm có tín thì nó lưu lạc nơi đắt khách quê người, chỉ còn mấy đứa vô tâm vô tín ở lại với mình, cao hơn nữa có con trai nhưng nó vô tâm, vô tín, nó là cái nợ đến với mình, không phải người đến trả ơn, hay đến đời nó chỉ có con gái, cao hơn nữa không có con trai, chỉ có con gái, cao hơn nữa không có con, sống cô độc một mình, không ai thờ cúng, cao hơn nữa....còn nhiều lắm mới đến mất mạng, tuyệt tự hẳn. Cao hơn nữa, chính nó trấn yểm mình làm mình chết rồi mà không yên , con cháu không được ông bà cha mẹ phù hộ.....dòng họ lụn bại

Hành động tuyên bố :"đập dép vào mõm" mức độ nguy hiểm của nó nghe thì kinh nhưng chưa ở mức độ cao, hậu quả cũng không lâu dài, thuần túy là hành động của người dương.

Em đã nói một lần rồi, theo tà đạo, tâm tính cũng thay đổi, con đường về xa lắm.
Vô tâm vô tín hậu quả ghê gớm thế ư? Cụ làm như xúc phạm thánh thần không bằng.
lại chuyện hậu quả không có con trai? Phật nào nói thế cụ? Hay đấy là hiểu biết của cụ. Nếu đấy là hiểu biết của cụ thì em không nói vìđấy là hiểu biết và quan diểm cá nhân em tôn trọng. Còn nếu đấy là Phật nói thì cụ trích dẫn lời Ngài nói khai sáng giúp em.
P/s: cụ học rộng hiểu nhiều mà văn của cụ em đọc nó cứ thấy nó cứ trúc cha trúc chắc, khó hiểu và nguy hiểm thế nào ấy, Em thật.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Dạ vâng ạ, em Canh Thân ạ, lão nhà em Mậu Ngựa ạ
Hồi quăng chài kéo lưới lẫn nhau, cũng có người bảo đẹp đôi lắm, Canh Cô Mậu Quả, cứ gọi là

Hic
Em cố vodka mời Mợ đồng Niên 1 chén mà ko đc, không biết Mợ CS ntn nhưng những bạn đồng niên CT em biết đều giỏi nhưng CS hơi nhiều thứ phải lo toan, cả về TC và KT.
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,769
Động cơ
298,349 Mã lực
Em cố vodka mời Mợ đồng Niên 1 chén mà ko đc, không biết Mợ CS ntn nhưng những bạn đồng niên CT em biết đều giỏi nhưng CS hơi nhiều thứ phải lo toan, cả về TC và KT.
Em cảm ơn Cụ ạ
Cơ bản là thân lập thân, Lão nhà em cũng thế
Gia đình cả 2 bên bọn em đều cơ bản (bố mẹ cán bộ nhà nước thế hệ cũ), kinh tế cũng mặt bằng phổ biến nhất của những năm 9x nên bọn em cùng nhau vào đời thu quén thôi ạ

Cơ hội đột phá bước ngoặt của cơ chế thì khớp với thế hệ 6x chót, 7x đầu
Cơ hội kinh tế bật lên mạnh khớp với thế hệ 8x cuối 9x đầu

Thế hệ ""bản lề"" chuyển giao của Cụ và Em (7x cuối, 8x đầu) thì hầu như là tự thân vận động là chính ạ

Em nghĩ, đa số các Cụ Mợ 7x cuối 8x đầu (77,78,79,80,81) trên này cũng có hoàn cảnh gia đình và ngưỡng cửa bước vào đời same same nhau, thế hệ ấy của chúng ta phân lớp xã hội chưa sâu và nhiều như F1 sau này đúng không ạ?
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Em cảm ơn Cụ ạ
Cơ bản là thân lập thân, Lão nhà em cũng thế
Gia đình cả 2 bên bọn em đều cơ bản (bố mẹ cán bộ nhà nước thế hệ cũ), kinh tế cũng mặt bằng phổ biến nhất của những năm 9x nên bọn em cùng nhau vào đời thu quén thôi ạ

Em nghĩ, đa số các Cụ Mợ 7x cuối 8x đầu (77,78,79,80,81) trên này cũng có hoàn cảnh gia đình và ngưỡng cửa bước vào đời same same nhau, thế hệ ấy của chúng ta phân lớp xã hội chưa sâu và nhiều như F1 sau này đúng không ạ?
Mợ nói ngắn gọn nhưng tổng hợp tất cả những điều em và một số người gần cùng tuổi đã và đang đi qua, em cũng 2VC Tự lập sống ở riêng từ khi vừa cưới nhau, OB Nội-Ngoại ở xa lên ko giúp đc nhiều.nói chung F1 thời nay các Con -Cháu được trang bị nhiều thứ nhưng không biết có làm lên cơm cháo gì không.
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,575
Động cơ
201,970 Mã lực
Tuổi
49
Giá kể bác cho đủ hàng cháu lên thì sẽ dễ hình dung hơn
Theo em hiểu trên sơ đồ có đủ hàng cháu, cụ ấy vẽ tắt thôi, cụ có nhìn thấy 2 hay 3 cái râu không, tương đương 2, 3 cháu.
Nhà nào bị mất đến hàng cháu thì cụ ấy vẽ đủ cho dễ hình dung.
 

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
904
Động cơ
357,148 Mã lực
Thỉnh thoảng có buổi tối rảnh việc, nằm khểnh chơi game nhìn thấy em đọc ""ba cái tâm linh lăng nhăng"", mà phải hôm cao hứng, thì Lão nhà em cũng tuột mồm ra tham gia lúc thì triết lý sống, lúc thì tín ngưỡng vùng miền

Có 1 lần em hỏi Lão ấy là về già thì như nào? Chẳng may ra đi trước thì có buồn không?

Lão ấy cười bảo: Tôi mà ra đi trước 1 năm là được tự do sớm 1 năm, 3 năm là tự do sớm 3 năm, sướng chả hết, buồn giề :P
Nói xong thì Lão ấy ngẩn ra rồi bẩu: Đời cũng như 1 cái game nhập vai thôi, nhọ thì bị diệt sớm, không thì làm hết nhiệm vụ rồi cũng hết nội dung, lúc đó cũng xóa nick làm ván mới hoặc chơi game khác, có gì mà phải buồn

Cũng chả thấy Lão nói lại như thế lần nào nữa
Nhưng em nghe xong, vẫn thỉnh thoảng suy nghĩ về cách nghĩ ấy các Cụ Mợ ạ, không bám víu, không oán ân nặng lòng làm gì, khá nhẹ nhàng ạ
Sói nhà mợ nghĩ giống Elon Musk rồi. Nó bảo 99% khả năng loài người chúng ta đang sống trong thế giới giả lập, tức là một game nhập vai do người khác dựng lên để chơi cho vui/thí nghiệm. Em hỏi nó người đấy là ai nó không nói :D

Cá nhân em chả biết cái 99% đấy nó đúng sai được bao phần. Nhưng về cái "nhập vai" nhiều lúc em thấy khá thú vị. Chúng ta đều sinh ra không được lựa chọn, thậm chí còn không biết lý do, mù tịt về thế giới xung quanh. Tự nhiên dần dần càng bị quàng thêm nhiều thứ vào người, toàn thứ không làm chủ được càng quẫy càng mệt. Rồi kết cục cũng chả có gì khác như sói mợ nói. Nói vậy chứ em tin là ai cũng phải quẫy thôi, dù còn chưa giả nhời được câu hỏi tôi là ai, từ đâu tới :)
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
8,575
Động cơ
201,970 Mã lực
Tuổi
49
Tự nhiên dần dần càng bị quàng thêm nhiều thứ vào người, toàn thứ không làm chủ được càng quẫy càng mệt. :)
Đúng thật cụ ạ. Lắm lúc càng giãy càng chìm, nằm im lại nổi. :)

HoaMaudon : Chị người quen của em cũng vợ chồng cùng tuổi như nhà mợ. Em thấy khá viên mãn mợ ạ. Gia đình em cũng có Canh Thân, nhưng là nam.
 
Chỉnh sửa cuối:

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,446
Động cơ
495,590 Mã lực
Thỉnh thoảng có buổi tối rảnh việc, nằm khểnh chơi game nhìn thấy em đọc ""ba cái tâm linh lăng nhăng"", mà phải hôm cao hứng, thì Lão nhà em cũng tuột mồm ra tham gia lúc thì triết lý sống, lúc thì tín ngưỡng vùng miền

Có 1 lần em hỏi Lão ấy là về già thì như nào? Chẳng may ra đi trước thì có buồn không?

Lão ấy cười bảo: Tôi mà ra đi trước 1 năm là được tự do sớm 1 năm, 3 năm là tự do sớm 3 năm, sướng chả hết, buồn giề :P
Nói xong thì Lão ấy ngẩn ra rồi bẩu: Đời cũng như 1 cái game nhập vai thôi, nhọ thì bị diệt sớm, không thì làm hết nhiệm vụ rồi cũng hết nội dung, lúc đó cũng xóa nick làm ván mới hoặc chơi game khác, có gì mà phải buồn

Cũng chả thấy Lão nói lại như thế lần nào nữa
Nhưng em nghe xong, vẫn thỉnh thoảng suy nghĩ về cách nghĩ ấy các Cụ Mợ ạ, không bám víu, không oán ân nặng lòng làm gì, khá nhẹ nhàng ạ
Thì vưỡn bảo cõi này là cõi tạm mà, quan điểm của lão nhà mợ thế cũng là văn minh đới, nhẹ đầu
 

đại dương xanh 06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-736861
Ngày cấp bằng
22/7/20
Số km
771
Động cơ
73,552 Mã lực
tamlinh: việc vẽ lại sơ đồ của bác làm hỏng mất cách đánh giá mức độ nghiêm trọng, theo sơ đồ bác DRXL vẽ,
5789097-6786174e8d4db33e37560c282c76fdd8.jpeg



- Nhánh trưởng A: bị nặng nhất, không có con trai, nhưng không có thông tin con cái nên không biết như thế nào

- Nhánh thứ B: nặng tiếp theo không kém, thay A làm trưởng đứng lên thì triệt hăn xuống đến tận hàng cháu. Nhánh B bị mất 3 nam , tức là khi đánh sang nhánh B đối tượng ra tay lửa giận hãy còn ngùn ngụt, đuổi cùng giết tận luôn. Trên sơ đồ thong tin về B2,3,5 có con hay không có nên em không biết. B3 mât tầm U60 cũng là trẻ nhưng không có thông tin về con nên chịu

- Nhánh thứ C: nhánh này có đặc điểm là bị đánh đầu tiên năm 2012, có mời thầy về để trấn yểm, nên việc bị đánh tạm dừng, đối tượng quay sang đánh nhánh B, sau khi nhánh B khá tan tác và có cầu nối thì nó quay sang đánh lại nhánh C liên tiếp luôn (3 mạng trong thời gian ngắn), lửa hận nó quá lớn luôn, không đánh được C3 và C6 thì nó dùng cách khác. Anh C3 không đánh được thì nó đánh đến con , C6 không đánh được thì nó phá cho về mo luôn, để không gượng dậy được. Ở đây có chi tiết đáng chú ý, khi đánh xong B1 nó đính quay lại đánh con C6 nhưng không thành, nó lập tức quay lại nhánh B.

- Nhánh thứ D: nhánh này nhẹ, D3 mất tầm U70, nhưng D1,2,4 không có thông số con cái nên em không biết.

Em mô tả mức độ trầm trọng nó là như vậy. Giá kể bác cho đủ hàng cháu lên thì sẽ dễ hình dung hơn, chứ hàng con thì nó lấy mạng gần 1/2 số người rồi còn gì.

Việc trấn yểm không có tác dụng, chỉ trì hoãn là như vậy
Trường hợp của nhà cụ Đại bao khả năng cao thuộc về nợ tổ tiên (Vì kéo quá dài ko như bị Trùng). Nợ thì phải trả (theo luật nhân quả) nhưng hoán đổi quả nào để giảm bớt thiệt hại cho gia chủ thì tùy thuộc sự chủ động của gia chủ. ( Biết người mình phải trả là ai ? nợ họ gì ? mức độ thù hận của họ ? Cái có thể đánh đổi với họ thay cho sinh mệnh của mình ?......).
Nhiều cụ mơ hồ hóa thái quá quy luật nhân quả nên ở trạng thái buông xuôi. Trong nhiều trường hợp, chỉ cần rất ít tiền bạc cộng với lòng thành thực sự có thể ngăn chặn sự suy vong của cả 1 dòng họ, nếu biết cách.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Trường hợp của nhà cụ Đại bao khả năng cao thuộc về nợ tổ tiên (Vì kéo quá dài ko như bị Trùng). Nợ thì phải trả (theo luật nhân quả) nhưng hoán đổi quả nào để giảm bớt thiệt hại cho gia chủ thì tùy thuộc sự chủ động của gia chủ. ( Biết người mình phải trả là ai ? nợ họ gì ? mức độ thù hận của họ ? Cái có thể đánh đổi với họ thay cho sinh mệnh của mình ?......).
Nhiều cụ mơ hồ hóa thái quá quy luật nhân quả nên ở trạng thái buông xuôi. Trong nhiều trường hợp, chỉ cần rất ít tiền bạc cộng với lòng thành thực sự có thể ngăn chặn sự suy vong của cả 1 dòng họ, nếu biết cách.
Thấy cụ chia sẻ về sự việc nhà Cụ Durexxl em thấy mọi việc dần có tiến triển tốt hơn, mong cụ và cụ Durexxl có duyên để cùng trao đổi xâu hơn về các sự việc, cách hóa giải, để sự việc nhà cụ ấy có được kết quả tốt nhất.
 

đại dương xanh 06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-736861
Ngày cấp bằng
22/7/20
Số km
771
Động cơ
73,552 Mã lực
có nhiều nhà không có hàng cháu nên em không hiểu là không lập gia đình hay không ảnh hưởng gì.

sau rất nhiều vụ, gần nhất là vụ bác sỹ Khoa thì em nói thật, thật giả chưa biết thế nào đâu bác. Cho đến giờ có tóm được ai là bác sỹ Khoa đâu mà câu chuyện thì lấy bao nước mắt của cộng đồng.

Nhưng mô phỏng một câu chuyện cũng là một cách ta có thể đưa ra mô phỏng cách giải quyết. Như vậy, nếu gặp việc, thì biết đâu họ sẽ trành được vết xe đổ phỏng bác.
Em ko quá câu lệ thật giả vì giả thì mình mất chút công sức gõ, còn thật biết đâu giúp được gì đó.
Dù gì, chết đi thì những gì mình biết cũng chẳng để lại được. Lăn tăn làm gì
 

Sherlocker

Xe buýt
Biển số
OF-453550
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
601
Động cơ
361,645 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Dạ vâng ạ, em Canh Thân ạ, lão nhà em Mậu Ngựa ạ
Hồi quăng chài kéo lưới lẫn nhau, cũng có người bảo đẹp đôi lắm, Canh Cô Mậu Quả, cứ gọi là

Hic
Há há! :))
Không ngủ riêng cũng dăm bận lộn xuống giường!
Em lại té! :-h
 

Mít - Mật

Xe tăng
Biển số
OF-71981
Ngày cấp bằng
4/9/10
Số km
1,390
Động cơ
494,481 Mã lực
Trường hợp của nhà cụ Đại bao khả năng cao thuộc về nợ tổ tiên (Vì kéo quá dài ko như bị Trùng). Nợ thì phải trả (theo luật nhân quả) nhưng hoán đổi quả nào để giảm bớt thiệt hại cho gia chủ thì tùy thuộc sự chủ động của gia chủ. ( Biết người mình phải trả là ai ? nợ họ gì ? mức độ thù hận của họ ? Cái có thể đánh đổi với họ thay cho sinh mệnh của mình ?......).
Nhiều cụ mơ hồ hóa thái quá quy luật nhân quả nên ở trạng thái buông xuôi. Trong nhiều trường hợp, chỉ cần rất ít tiền bạc cộng với lòng thành thực sự có thể ngăn chặn sự suy vong của cả 1 dòng họ, nếu biết cách.
Hy vọng đây cũng là 1 cách mà Cụ Bao to nên tham khảo ! Biết đâu đấy !!!
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,253
Động cơ
129,813 Mã lực
Em biên tiếp về mạch chuyện ngôi làng có mảnh đất nhà ông S để hầu cccm.
Chuyện này dựa trên những cuộc nói chuyện của em và cụ trưởng dòng họ Mạc - vốn là dòng dõi của vương triều nhà Mạc ở Dương Kinh, em gọi tắt là cụ Trưởng.

Có những khúc được ghi chép, có những khúc là truyền miệng theo bao đời cả làng ai cũng biết, có những khúc lại do trong nội tộc dòng họ kể lại - người làng ko được cặn kẽ…..
Sau khi được bà M chắp mối, thì em cũng về để được tiếp chuyện với cụ Trưởng.

Cụ Trưởng: làng này vốn trước là 2 làng riêng biệt mà hợp thành, mỗi làng đều có 1 vị phú hộ, một cụ tên là cụ Phú (viết tắt) hạ sinh được 5 người
trưởng Đính, cả Trình, cả Sinh, cô Lý, cả Lĩnh.
Đính và Trình đều đã an bề gia thất, Đính sinh đủ nếp đủ tẻ, gái trước, sau là trai - đặt tên Vĩnh
Trình sinh được 1 con trai - tên Thịnh.
ngày Vĩnh còn nhỏ thì có cô người ở làm bảo mẫu tên Nấng, sau Vĩnh lớn lên thì cô Nấng làm bảo mẫu cho Thịnh

Em: (oắt đờ đệk, gì vậy ?) - sao cơ cụ ? tên là Nứng á ? nghe lạ vậy. mà sao toàn gọi là cả thế cụ ?! ko phân biệt nhất bét gì ah ?
cụ Trưởng; không, Nấng. tên là Nấng vì mẹ cô ấy tên là Nuôi, nên đặt vậy cho vần, Nuôi Nấng ấy. bà Nuôi bán Nấng cho nhà cụ Phú để ở đợ
còn cái lệ ở đằng nhà đó là vậy, con của trưởng tộc dù là thứ nhưng các chi hay ngành dưới vẫn gọi là cả hết.
cụ Phú vốn là 1 người rất tốt, sản nghiệp bề thế, rất thương người ăn kẻ ở và tạo phúc giúp đỡ những người dân trong làng, nhưng sau 1 trận trúng phong hàn thì cụ Phú đâm ra ngoặt nghẹo, lú lẫn u u minh minh, nằm liệt 1 chỗ, nhìn ai cũng cười, gặp ai cũng gật. trưởng Đính là trưởng lên đứng ra tiếp quản toàn bộ gia nghiệp

Thế còn đằng nhà tao, là đằng nhà cụ Mạc (viết tắt)
cụ Mạc thì có 3 con, cậu cả Quyết, cậu hai Tựu, cô ba Thục Oanh

ngày Vĩnh còn nhỏ, cô Nấng dẫn Vĩnh đi chơi để dỗ Vĩnh ăn, xuống cái thuyền neo buộc tại cạnh sông, dập dềnh trên đó, dây neo bị tuột, thuyền trôi xuôi theo dòng rồi bị lật, cả Nấng và Vĩnh rơi xuống sông. phải lúc cả Quyết đi thăm đồng, thấy Nấng đang ôm Vĩnh cố bám vào thuyền mà hô hoán thì thấy vậy liền cứu và giấu nhẹm chuyện này. từ đó Nấng mang ơn cả Quyết và nhà cụ Mạc.

làng này trước khi hợp nhất thì vốn là 2 làng tách biệt, nhưng cùng chung 1 dòng sông bao quanh. dinh cơ của cụ Phú và cụ Mạc nằm trên 2 vạt đất riêng rẽ của 2 làng nhưng đất liền đất và cùng chung 1 khúc sông.
trên vạt đất của cụ Phú, có một ngôi miếu thờ Nam hải thần vương - 1 bộ tướng của Trần Hưng Đạo, khi xưa trong 1 lần đi thám thính địa hình để lập trận đón đầu luộc quân Nguyên Mông phòng khi chúng tháo chạy ở Bạch Đằng Giang, thì có xuôi xuống vùng này rồi dừng chân ở đây và trồng 1 cây đa làm dấu ấn. dân làng ở đây lấy địa điểm ngài dừng chân rồi dựng miếu bên cạnh cây đa để thờ cúng ngài.

cha của cụ Mạc, vốn dòng dõi vương triều nhà Mạc, sau khi nhà Mạc ở Thăng Long và Dương Kinh sụp đổ, phải rút lên Cao Bằng, cha cụ Mạc về đây là để lánh nạn.
tới đời của cụ Mạc, nhận thấy nơi đây là nơi đất lành nên cụ đã quyết việc định cư nơi này.
Rồi cụ quyết định sẽ lập 1 nhà thờ tổ họ Mạc tại nơi này, nhà thờ tổ này sẽ ko đơn thuần chỉ là nơi thờ cúng, mà còn mang ý nghĩa về việc như 1 đền thờ cho 1 dòng họ mới, khai đất lập làng. Dù gì cũng là dòng họ vương triều, tuy hoàn cảnh hiện tại đang phải cải họ, nhưng nhất quyết cái vị thế và tự tôn thì ko thể khác.

Vậy nên nhà thờ tổ này rất quan trọng, sẽ còn mang ý nghĩa khơi nguồn và chấn hưng cho cả dòng họ Mạc ở nơi đây. Cụ Mạc quyết định phái người lên thành nhà Mạc ở Cao Bằng, để xin linh vật về thờ tự, và cũng là để thỉnh 1 thầy phong thủy trên đó về quán xuyến việc đại sự.
1 thầy phong thủy được thỉnh về, người này gốc gác là người dân tộc - gọi tắt là thầy Tộc cho dễ.
Tộc về nhà cụ Mạc, xem xét kỹ lưỡng địa thế và vị trí, làm lễ ở tất cả đền miếu quanh làng để xin phép và linh ứng âm dương, thế rồi quyết định nơi xây cất nhà thờ tổ, sẽ thẳng mạch với miếu thờ của Nam hải thần vương. Sau đó, nhà thờ tổ họ Mạc được dựng lên, rất bề thế và uy nghiêm.
sau khi nhà thờ tổ được dựng lên, quả nhiên gia nghiệp của nhà cụ Mạc càng ngày càng vượng. với những gì mang theo, cụ tậu trâu bò hàng đàn, rồi làm nghề buôn trâu buôn bò, và đây là nghề chính cho sinh nghiệp của cụ. sau dần cụ mua đất tậu ruộng rồi trở thành 1 phú hộ đích thực. sản nghiệp cũng chẳng thua kém nhà cụ Phú.

Nhưng cũng chính việc nổi lên thành 1 thế lực của nhà cụ Mạc ở vùng đất đó, đã khiến cho bên nhà cụ Phú, mà cụ thể là anh em trưởng Đính và cả Trình sinh ra sự hậm hực và kèn cựa.
nhà cụ Mạc giờ trở thành cái gai trong mắt họ, ảnh hưởng đến vị thế của họ tại vùng đất này.

trong đám con của cụ Phú, thì trưởng Đính rất gia trưởng độc đoán, tự coi mình như vua ở cả cái làng ấy. cả Trình thì như cậu ấm sứt vòi, chỉ thích chơi bời, hưởng thụ, hội hè đình đám.
cả Sinh thuộc dạng võ biền, ưa chuyện đánh đấm tỉ thí, học được võ nghệ rồi lúc nào cũng mặt đỏ như vang đi thách đấu khắp nơi.
cô Lý hiền lành nhu mì, theo đúng nếp tiểu thư con nhà giàu có.
Lĩnh khác biệt hoàn toàn với 3 anh, chỉ chú trọng chuyện học hành, thi cử.
mỗi người mỗi tính nhưng được cái 5 anh em rất yêu thương nhau, trên kính dưới nhường.

có lần Sinh đi đấu võ ở tận đẩu đâu, bị táng cho lê lết tím người rồi gặp được 1 người gốc Trung Quốc, người này vừa làm nghề bốc thuốc vừa làm nghề thầy pháp, tạm gọi là thầy Tàu. Tàu chữa trị cho Sinh. rồi Sinh và Tàu kết giao huynh đệ với nhau.
Sinh dẫn Tàu về nhà chơi, cả nhà thiết đãi thịnh tình. trưởng Đính đàm đạo với Tàu, khi hay biết Tàu am hiểu phong thủy, pháp thuật thì ngỏ lời rồi kết tình thủ túc.
thực tế thì sau 1 thời gian ở chơi, thì Tàu và cả Lĩnh cảm mến và thân thiết với nhau nhất.
có lẽ tại vì cả 2 bụng đều đầy 1 bồ kinh thư và hết mực chú trọng con chữ/cây bút, khác biệt với đám còn lại.

trưởng Đính và Tàu đi xem xét địa thế để làm 1 cái ao bát giác trấn trạch, cắt ngang mạch nối giữa miếu thờ Nam hải đại vương và nhà thờ tổ của nhà cụ Mạc.
vạt đất nhà cụ Phú có khu mộ tổ nằm lọt trong 1 vườn toàn cây xoan lâu năm, khu mộ này hướng trực diện với cái ao bát giác, khi nối khu mộ và cái ao, thì như 1 mũi tên đâm xuyên thẳng vuông góc làm gãy mạch nối giữa miếu thờ thần Nam hải và khu thờ tổ của nhà cụ Mạc.

Ao này thông nước với ngoài đồng nhà cụ Phú. thành ra nước trong ao là nước sống, lên xuống theo nước ngoài đồng, chứ ko là nước chết.
xong việc cái ao để tụ thủy trấn trạch thì Tàu tập trung vào việc chữa trị cho cụ Phú.
qua nửa năm sau thì bệnh tình của cụ Phú biến chuyển theo chiều hướng tốt. cụ ko nằm liệt 1 chỗ nữa, có thể ngồi dậy được. tuy vẫn ko thể nói và đi lại, nhưng ít ra cũng đã gật gù ú ớ với chút ít body language với mọi người, tuy rất khó nhọc.

sau đó, Tàu nói với trưởng Đính là sẽ phải đi tìm thêm thuốc cho cụ Phú. Hẹn trong vòng lâu nhất 3 tháng sau sẽ quay lại, dặn Đính ở nhà ko được tự ý làm gì cả. nhất thiết phải chờ Tàu quay về.
Ở nhà, mọi việc diễn ra bình thường. nhưng Đính lại nảy sinh 1 ý định hết sức rồ dại - cũng xuất phát từ việc nhìn thấy nhà thờ tổ của nhà cụ Mạc sừng sững bề thế.
Đính họp hành tất cả mọi người trong gia đình và họ mạc lại, để quyết việc xây nhà thờ tổ.

Có người ngăn Đính nhớ lại lời dặn của Tàu, Đính nghe vậy thì chột dạ, rồi quyết việc chỉ chặt hạ toàn bộ những cây xoan lâu năm để lấy gỗ. còn đâu chờ Tàu về rồi mới khởi công xây dựng.
Khốn nỗi, Đính chẳng kịp chờ Tàu về.

Vườn xoan ấy có 3 cây xoan cổ thụ rất to, mọi cây khác thì đám người ở chỉ cần dùng dao rồi hì hụi chặt, lâu rồi cũng xong. Nhưng 3 cây này thì khác, dùng dao thì dao mẻ hết lưỡi, chặt gỗ xoan mà cứ như chặt gỗ lim vậy. dùng cưa thì cưa cũng gẫy lưỡi. Đính cho người đi tìm thợ chuyên đốn gỗ rừng về. cái đám ấy có thể loại cưa và rìu đặc biệt. đám thợ cưa rồi chặt, khi cây gần đổ thì họ có nghề nên biết chạy về hướng nào để tránh.

Trưởng Đính chạy theo họ thì không, lơ ngơ láo ngáo chạy theo ngả khác, lúc cây đổ cũng là lúc nghe thấy tiếng thét thất thanh của Đính. Mọi người hốt hoảng chạy lại thì thấy nguyên cả cây xoan to vật vã đã đè ngang ngực Đính, dập luôn toàn bộ phần ngực.

Đính mắt trắng dã, trợn ngược, mồm há hốc nằm chết lịm ở đó. Chết chỉ kịp hét chứ ko kịp ngáp.
Mọi người hô hoán hò nhau lại nâng cây để lôi xác Đính ra. Khốn nỗi hò như hò kéo pháo mà nâng ko nổi. trong đám thợ rừng kia có người chột dạ, mới nhắc người nhà Đính chạy ra chỗ mộ tổ gần đó mà thắp hương khấn vái kêu cầu. cả Trình cả Sinh làm theo, rồi sau cũng nâng được cây lên và lôi xác Đính ra. Nhà cụ Phú hò nhau tất bật đi lo chuyện hậu sự cho Đính. Tàu ko có ở nhà, nên họ đành gọi 1 thầy cúng làng để cùng cả Trình quán xuyến việc hậu sự.

hay tin dữ, cụ Mạc cùng thầy Tộc và Quyết sang hỏi thăm.
Thầy Tộc bấm tay xem giờ chết của Đính thì mới nói với cả Trình là bị phạm trùng rồi, và trùng rất nặng, rồi cụ Mạc có nhã ý với Trình rằng để thầy Tộc tham gia giúp việc hậu sự, cũng là để giải cái hạn này.
Đương nhiên là Trình và Sinh ko nghe rồi từ chối thẳng thừng.

Việc hậu sự của Đính diễn ra trong vòng 3 ngày.

Ngày đầu tiên - cũng là ngày Đính chết, mọi việc được chuẩn bị nhanh chóng, xác của Đính được đặt nằm trên giường ở gian trong, bó chân, buộc tay, úp mặt….như bao đám tang bình thường khác.

Đêm đó, có Trình nằm ở gian ngoài nghỉ ngơi để mai còn lo việc. đang đêm thiu thiu, Trình đột nhiên tỉnh giấc vì nghe thấy như có tiếng người đang trườn trên mái nhà.
Trình toan vùng dậy lao ra sân nhưng chân tay bất động như bị trói chặt.
Mắt trợn ngược lên nhìn mái nhà và thấy một lỗ hổng như có ai đã lật tấm ngói lên. Há hốc mồm kinh sợ, Trình nhìn thấy 1 đôi mắt đỏ au từ lỗ ngói ấy đang nhìn thẳng xuống mình kèm theo đó là tiếng thều thào khò khè vọng xuống.

đang cơn sợ hãi tột độ thì Trình tỉnh giấc và thấy cả Sinh cùng mọi người đang vây quanh mình. Thất thần, Trình ngồi dậy và thuật lại mọi việc nãy giờ mình trải qua. Mọi người ngơ ngác đi kiểm tra 1 vòng nhưng chẳng thấy gì như lời Trình nói cả. rõ là Trình mê sảng nên mọi người lại ai về chỗ người nấy, nghỉ còn có sức mai lo việc.

Ngày thứ 2 - ngày khâm liệm và phúng viếng
Mọi việc diễn ra bình thường như bao đám tang khác.

Cho đến đêm, tới giờ động quan của trưởng Đính, Trình + Sinh + Lĩnh + Vĩnh 4 người 4 góc áo quan, động quan xong, vừa hạ quan xuống chưa kịp quay đi thì trong quan tài nghe rõ tiếng lục cục đập vào nắp quan. Tiếng động càng lúc càng gấp gáp, cả đám hốt hoảng hô hoán mọi người tụ tập vào xem sự tình. Người thì cho rằng trưởng Đính sống lại, kẻ thì lại nói có khi là….quỷ nhập tràng, rốt cục thì cũng thống nhất là sẽ bậy nắp quan xem sự thể ra sao.

Nắp quan được bậy lên, cả đám rón rén ngó vào rồi thực sự rùng mình, toàn bộ dây buộc chân buộc tay của trưởng Đính bị đứt hết, 2 tay của trưởng Đính đang bấu miết chặt vào 2 thành áo quan, nhưng sợ nhất là mắt của Đính mở trừng trừng, ko phải màu trắng dã nữa mà là màu xám đen, khóe mắt vẫn còn vương lại vệt máu khô.
Nhưng rất rõ ràng là Đính đã chết, mọi người đều khẳng định điều đó. Nắp áo quan được đóng lại cẩn thận.

Đêm đó, cả Trình ko dám nằm 1 mình nữa mà rủ thêm cả Sinh ngủ cùng.
Phần vì cả ngày lo chuyện phúng viếng mệt, phần vì an tâm có cả Sinh nằm cùng, Trình cũng mau chóng chìm vào giấc ngủ.

Trình lại tỉnh giấc, quay sang Trình thấy rõ Sinh đang nằm cạnh mình, và Trình cũng nghe rõ âm thanh của 1 đám người đang lục cục vừa lê trườn vừa rì rầm to nhỏ trên mái nhà. Trình toan quay sang gọi Sinh dậy nhưng bất lực, cả thân thể cứng đơ như đang bị cả đám ai đó giữ chặt tay chân. Trình cắn chặt răng lẩy bẩy im lặng, tiếng lạch cạch mở ngói vang lên, lỗ hổng dọi thẳng vào chỗ Trình nằm. cặp mắt đỏ au lại xuất hiện và nhòm xuống, nhưng lần này là kèm theo bao tiếng phì phò đang phả xuống, lẫn trong đó là văng vẳng tiến gọi tên của Trình, lần này Trình nghe rõ.

Cả Sinh thức giấc thấy anh mình đang quằn quại thì vỗ mặt Trình liên tục, rồi hô hoán mọi người xúm lại. cả Trình tỉnh dậy, mặt cắt ko còn giọt máu, run lẩy bẩy kể lại toàn bộ cho mọi người nghe và cứ ông ổng kêu lên “anh Đính về…anh ….Đính…về”
Chiều theo ý của Trình, mọi người lại đi 1 vòng kiểm tra, leo cả lên mái nhà mà kiểm tra. Và cũng chẳng thấy gì.

Ngày thứ 3 - ngày an tán cho trưởng Đính
Hôm đó cả Trình như người mất hồn, Trình như 1 cái xác vật vờ lúc tỉnh lúc mê, gặp ai cũng kể tường tận những gì mà 2 ngày hôm qua Trình trải qua.

Khi mọi việc cúng bái 3 ngày cho trưởng Đính xong xuôi, đêm đó, mọi người bàn nhau cắt cử để ngủ cùng với Trình. Cả Sinh lại ngủ cùng với anh mình.
Lạ thay, đêm đó Trình ko còn la hét nữa, mà ngủ rất im lìm.

Nhưng đến gần sang, lại thấy tiếng lục đục quẫy đạp giường chiếu. cả Sinh thức giấc thì thấy Trình đang co quắp chân tay, mắt trợn ngược, miệng ngáp ngáp và thở ra những tiếng như nửa nấc, nửa khóc, có xen lẫn tiếng khè…..ee….è kéo dài.

Cả Sinh lay Trình dậy, hô hoán người nhà lại xem sao.
1 hồi sau người của Trình bắt đầu mềm ra và ko co quắp nữa, Trình nằm đó buông thong tứ chi, nấc lên vài tiếng rồi máu từ mắt, mũi, miệng ứa ra, rồi tắt thở.
3 ngày, 2 mạng người, mọi người trong tâm trạng bàng hoàng lại lục đục kéo nhau đi lo hậu sự cho cả Trình.
và đó cũng chỉ là sự bắt đầu cho cả dây trùng...
 

thanhtrung052

Xe tăng
Biển số
OF-174986
Ngày cấp bằng
4/1/13
Số km
1,493
Động cơ
372,621 Mã lực
Em biên tiếp về mạch chuyện ngôi làng có mảnh đất nhà ông S để hầu cccm.
Chuyện này dựa trên những cuộc nói chuyện của em và cụ trưởng dòng họ Mạc - vốn là dòng dõi của vương triều nhà Mạc ở Dương Kinh, em gọi tắt là cụ Trưởng.

Có những khúc được ghi chép, có những khúc là truyền miệng theo bao đời cả làng ai cũng biết, có những khúc lại do trong nội tộc dòng họ kể lại - người làng ko được cặn kẽ…..
Sau khi được bà M chắp mối, thì em cũng về để được tiếp chuyện với cụ Trưởng.

Cụ Trưởng: làng này vốn trước là 2 làng riêng biệt mà hợp thành, mỗi làng đều có 1 vị phú hộ, một cụ tên là cụ Phú (viết tắt) hạ sinh được 5 người
trưởng Đính, cả Trình, cả Sinh, cô Lý, cả Lĩnh.
Đính và Trình đều đã an bề gia thất, Đính sinh đủ nếp đủ tẻ, gái trước, sau là trai - đặt tên Vĩnh
Trình sinh được 1 con trai - tên Thịnh.
ngày Vĩnh còn nhỏ thì có cô người ở làm bảo mẫu tên Nấng, sau Vĩnh lớn lên thì cô Nấng làm bảo mẫu cho Thịnh

Em: (oắt đờ đệk, gì vậy ?) - sao cơ cụ ? tên là Nứng á ? nghe lạ vậy. mà sao toàn gọi là cả thế cụ ?! ko phân biệt nhất bét gì ah ?
cụ Trưởng; không, Nấng. tên là Nấng vì mẹ cô ấy tên là Nuôi, nên đặt vậy cho vần, Nuôi Nấng ấy. bà Nuôi bán Nấng cho nhà cụ Phú để ở đợ
còn cái lệ ở đằng nhà đó là vậy, con của trưởng tộc dù là thứ nhưng các chi hay ngành dưới vẫn gọi là cả hết.
cụ Phú vốn là 1 người rất tốt, sản nghiệp bề thế, rất thương người ăn kẻ ở và tạo phúc giúp đỡ những người dân trong làng, nhưng sau 1 trận trúng phong hàn thì cụ Phú đâm ra ngoặt nghẹo, lú lẫn u u minh minh, nằm liệt 1 chỗ, nhìn ai cũng cười, gặp ai cũng gật. trưởng Đính là trưởng lên đứng ra tiếp quản toàn bộ gia nghiệp

Thế còn đằng nhà tao, là đằng nhà cụ Mạc (viết tắt)
cụ Mạc thì có 3 con, cậu cả Quyết, cậu hai Tựu, cô ba Thục Oanh

ngày Vĩnh còn nhỏ, cô Nấng dẫn Vĩnh đi chơi để dỗ Vĩnh ăn, xuống cái thuyền neo buộc tại cạnh sông, dập dềnh trên đó, dây neo bị tuột, thuyền trôi xuôi theo dòng rồi bị lật, cả Nấng và Vĩnh rơi xuống sông. phải lúc cả Quyết đi thăm đồng, thấy Nấng đang ôm Vĩnh cố bám vào thuyền mà hô hoán thì thấy vậy liền cứu và giấu nhẹm chuyện này. từ đó Nấng mang ơn cả Quyết và nhà cụ Mạc.

làng này trước khi hợp nhất thì vốn là 2 làng tách biệt, nhưng cùng chung 1 dòng sông bao quanh. dinh cơ của cụ Phú và cụ Mạc nằm trên 2 vạt đất riêng rẽ của 2 làng nhưng đất liền đất và cùng chung 1 khúc sông.
trên vạt đất của cụ Phú, có một ngôi miếu thờ Nam hải thần vương - 1 bộ tướng của Trần Hưng Đạo, khi xưa trong 1 lần đi thám thính địa hình để lập trận đón đầu luộc quân Nguyên Mông phòng khi chúng tháo chạy ở Bạch Đằng Giang, thì có xuôi xuống vùng này rồi dừng chân ở đây và trồng 1 cây đa làm dấu ấn. dân làng ở đây lấy địa điểm ngài dừng chân rồi dựng miếu bên cạnh cây đa để thờ cúng ngài.

cha của cụ Mạc, vốn dòng dõi vương triều nhà Mạc, sau khi nhà Mạc ở Thăng Long và Dương Kinh sụp đổ, phải rút lên Cao Bằng, cha cụ Mạc về đây là để lánh nạn.
tới đời của cụ Mạc, nhận thấy nơi đây là nơi đất lành nên cụ đã quyết việc định cư nơi này.
Rồi cụ quyết định sẽ lập 1 nhà thờ tổ họ Mạc tại nơi này, nhà thờ tổ này sẽ ko đơn thuần chỉ là nơi thờ cúng, mà còn mang ý nghĩa về việc như 1 đền thờ cho 1 dòng họ mới, khai đất lập làng. Dù gì cũng là dòng họ vương triều, tuy hoàn cảnh hiện tại đang phải cải họ, nhưng nhất quyết cái vị thế và tự tôn thì ko thể khác.

Vậy nên nhà thờ tổ này rất quan trọng, sẽ còn mang ý nghĩa khơi nguồn và chấn hưng cho cả dòng họ Mạc ở nơi đây. Cụ Mạc quyết định phái người lên thành nhà Mạc ở Cao Bằng, để xin linh vật về thờ tự, và cũng là để thỉnh 1 thầy phong thủy trên đó về quán xuyến việc đại sự.
1 thầy phong thủy được thỉnh về, người này gốc gác là người dân tộc - gọi tắt là thầy Tộc cho dễ.
Tộc về nhà cụ Mạc, xem xét kỹ lưỡng địa thế và vị trí, làm lễ ở tất cả đền miếu quanh làng để xin phép và linh ứng âm dương, thế rồi quyết định nơi xây cất nhà thờ tổ, sẽ thẳng mạch với miếu thờ của Nam hải thần vương. Sau đó, nhà thờ tổ họ Mạc được dựng lên, rất bề thế và uy nghiêm.
sau khi nhà thờ tổ được dựng lên, quả nhiên gia nghiệp của nhà cụ Mạc càng ngày càng vượng. với những gì mang theo, cụ tậu trâu bò hàng đàn, rồi làm nghề buôn trâu buôn bò, và đây là nghề chính cho sinh nghiệp của cụ. sau dần cụ mua đất tậu ruộng rồi trở thành 1 phú hộ đích thực. sản nghiệp cũng chẳng thua kém nhà cụ Phú.

Nhưng cũng chính việc nổi lên thành 1 thế lực của nhà cụ Mạc ở vùng đất đó, đã khiến cho bên nhà cụ Phú, mà cụ thể là anh em trưởng Đính và cả Trình sinh ra sự hậm hực và kèn cựa.
nhà cụ Mạc giờ trở thành cái gai trong mắt họ, ảnh hưởng đến vị thế của họ tại vùng đất này.

trong đám con của cụ Phú, thì trưởng Đính rất gia trưởng độc đoán, tự coi mình như vua ở cả cái làng ấy. cả Trình thì như cậu ấm sứt vòi, chỉ thích chơi bời, hưởng thụ, hội hè đình đám.
cả Sinh thuộc dạng võ biền, ưa chuyện đánh đấm tỉ thí, học được võ nghệ rồi lúc nào cũng mặt đỏ như vang đi thách đấu khắp nơi.
cô Lý hiền lành nhu mì, theo đúng nếp tiểu thư con nhà giàu có.
Lĩnh khác biệt hoàn toàn với 3 anh, chỉ chú trọng chuyện học hành, thi cử.
mỗi người mỗi tính nhưng được cái 5 anh em rất yêu thương nhau, trên kính dưới nhường.

có lần Sinh đi đấu võ ở tận đẩu đâu, bị táng cho lê lết tím người rồi gặp được 1 người gốc Trung Quốc, người này vừa làm nghề bốc thuốc vừa làm nghề thầy pháp, tạm gọi là thầy Tàu. Tàu chữa trị cho Sinh. rồi Sinh và Tàu kết giao huynh đệ với nhau.
Sinh dẫn Tàu về nhà chơi, cả nhà thiết đãi thịnh tình. trưởng Đính đàm đạo với Tàu, khi hay biết Tàu am hiểu phong thủy, pháp thuật thì ngỏ lời rồi kết tình thủ túc.
thực tế thì sau 1 thời gian ở chơi, thì Tàu và cả Lĩnh cảm mến và thân thiết với nhau nhất.
có lẽ tại vì cả 2 bụng đều đầy 1 bồ kinh thư và hết mực chú trọng con chữ/cây bút, khác biệt với đám còn lại.

trưởng Đính và Tàu đi xem xét địa thế để làm 1 cái ao bát giác trấn trạch, cắt ngang mạch nối giữa miếu thờ Nam hải đại vương và nhà thờ tổ của nhà cụ Mạc.
vạt đất nhà cụ Phú có khu mộ tổ nằm lọt trong 1 vườn toàn cây xoan lâu năm, khu mộ này hướng trực diện với cái ao bát giác, khi nối khu mộ và cái ao, thì như 1 mũi tên đâm xuyên thẳng vuông góc làm gãy mạch nối giữa miếu thờ thần Nam hải và khu thờ tổ của nhà cụ Mạc.

Ao này thông nước với ngoài đồng nhà cụ Phú. thành ra nước trong ao là nước sống, lên xuống theo nước ngoài đồng, chứ ko là nước chết.
xong việc cái ao để tụ thủy trấn trạch thì Tàu tập trung vào việc chữa trị cho cụ Phú.
qua nửa năm sau thì bệnh tình của cụ Phú biến chuyển theo chiều hướng tốt. cụ ko nằm liệt 1 chỗ nữa, có thể ngồi dậy được. tuy vẫn ko thể nói và đi lại, nhưng ít ra cũng đã gật gù ú ớ với chút ít body language với mọi người, tuy rất khó nhọc.

sau đó, Tàu nói với trưởng Đính là sẽ phải đi tìm thêm thuốc cho cụ Phú. Hẹn trong vòng lâu nhất 3 tháng sau sẽ quay lại, dặn Đính ở nhà ko được tự ý làm gì cả. nhất thiết phải chờ Tàu quay về.
Ở nhà, mọi việc diễn ra bình thường. nhưng Đính lại nảy sinh 1 ý định hết sức rồ dại - cũng xuất phát từ việc nhìn thấy nhà thờ tổ của nhà cụ Mạc sừng sững bề thế.
Đính họp hành tất cả mọi người trong gia đình và họ mạc lại, để quyết việc xây nhà thờ tổ.

Có người ngăn Đính nhớ lại lời dặn của Tàu, Đính nghe vậy thì chột dạ, rồi quyết việc chỉ chặt hạ toàn bộ những cây xoan lâu năm để lấy gỗ. còn đâu chờ Tàu về rồi mới khởi công xây dựng.
Khốn nỗi, Đính chẳng kịp chờ Tàu về.

Vườn xoan ấy có 3 cây xoan cổ thụ rất to, mọi cây khác thì đám người ở chỉ cần dùng dao rồi hì hụi chặt, lâu rồi cũng xong. Nhưng 3 cây này thì khác, dùng dao thì dao mẻ hết lưỡi, chặt gỗ xoan mà cứ như chặt gỗ lim vậy. dùng cưa thì cưa cũng gẫy lưỡi. Đính cho người đi tìm thợ chuyên đốn gỗ rừng về. cái đám ấy có thể loại cưa và rìu đặc biệt. đám thợ cưa rồi chặt, khi cây gần đổ thì họ có nghề nên biết chạy về hướng nào để tránh.

Trưởng Đính chạy theo họ thì không, lơ ngơ láo ngáo chạy theo ngả khác, lúc cây đổ cũng là lúc nghe thấy tiếng thét thất thanh của Đính. Mọi người hốt hoảng chạy lại thì thấy nguyên cả cây xoan to vật vã đã đè ngang ngực Đính, dập luôn toàn bộ phần ngực.

Đính mắt trắng dã, trợn ngược, mồm há hốc nằm chết lịm ở đó. Chết chỉ kịp hét chứ ko kịp ngáp.
Mọi người hô hoán hò nhau lại nâng cây để lôi xác Đính ra. Khốn nỗi hò như hò kéo pháo mà nâng ko nổi. trong đám thợ rừng kia có người chột dạ, mới nhắc người nhà Đính chạy ra chỗ mộ tổ gần đó mà thắp hương khấn vái kêu cầu. cả Trình cả Sinh làm theo, rồi sau cũng nâng được cây lên và lôi xác Đính ra. Nhà cụ Phú hò nhau tất bật đi lo chuyện hậu sự cho Đính. Tàu ko có ở nhà, nên họ đành gọi 1 thầy cúng làng để cùng cả Trình quán xuyến việc hậu sự.

hay tin dữ, cụ Mạc cùng thầy Tộc và Quyết sang hỏi thăm.
Thầy Tộc bấm tay xem giờ chết của Đính thì mới nói với cả Trình là bị phạm trùng rồi, và trùng rất nặng, rồi cụ Mạc có nhã ý với Trình rằng để thầy Tộc tham gia giúp việc hậu sự, cũng là để giải cái hạn này.
Đương nhiên là Trình và Sinh ko nghe rồi từ chối thẳng thừng.

Việc hậu sự của Đính diễn ra trong vòng 3 ngày.

Ngày đầu tiên - cũng là ngày Đính chết, mọi việc được chuẩn bị nhanh chóng, xác của Đính được đặt nằm trên giường ở gian trong, bó chân, buộc tay, úp mặt….như bao đám tang bình thường khác.

Đêm đó, có Trình nằm ở gian ngoài nghỉ ngơi để mai còn lo việc. đang đêm thiu thiu, Trình đột nhiên tỉnh giấc vì nghe thấy như có tiếng người đang trườn trên mái nhà.
Trình toan vùng dậy lao ra sân nhưng chân tay bất động như bị trói chặt.
Mắt trợn ngược lên nhìn mái nhà và thấy một lỗ hổng như có ai đã lật tấm ngói lên. Há hốc mồm kinh sợ, Trình nhìn thấy 1 đôi mắt đỏ au từ lỗ ngói ấy đang nhìn thẳng xuống mình kèm theo đó là tiếng thều thào khò khè vọng xuống.

đang cơn sợ hãi tột độ thì Trình tỉnh giấc và thấy cả Sinh cùng mọi người đang vây quanh mình. Thất thần, Trình ngồi dậy và thuật lại mọi việc nãy giờ mình trải qua. Mọi người ngơ ngác đi kiểm tra 1 vòng nhưng chẳng thấy gì như lời Trình nói cả. rõ là Trình mê sảng nên mọi người lại ai về chỗ người nấy, nghỉ còn có sức mai lo việc.

Ngày thứ 2 - ngày khâm liệm và phúng viếng
Mọi việc diễn ra bình thường như bao đám tang khác.

Cho đến đêm, tới giờ động quan của trưởng Đính, Trình + Sinh + Lĩnh + Vĩnh 4 người 4 góc áo quan, động quan xong, vừa hạ quan xuống chưa kịp quay đi thì trong quan tài nghe rõ tiếng lục cục đập vào nắp quan. Tiếng động càng lúc càng gấp gáp, cả đám hốt hoảng hô hoán mọi người tụ tập vào xem sự tình. Người thì cho rằng trưởng Đính sống lại, kẻ thì lại nói có khi là….quỷ nhập tràng, rốt cục thì cũng thống nhất là sẽ bậy nắp quan xem sự thể ra sao.

Nắp quan được bậy lên, cả đám rón rén ngó vào rồi thực sự rùng mình, toàn bộ dây buộc chân buộc tay của trưởng Đính bị đứt hết, 2 tay của trưởng Đính đang bấu miết chặt vào 2 thành áo quan, nhưng sợ nhất là mắt của Đính mở trừng trừng, ko phải màu trắng dã nữa mà là màu xám đen, khóe mắt vẫn còn vương lại vệt máu khô.
Nhưng rất rõ ràng là Đính đã chết, mọi người đều khẳng định điều đó. Nắp áo quan được đóng lại cẩn thận.

Đêm đó, cả Trình ko dám nằm 1 mình nữa mà rủ thêm cả Sinh ngủ cùng.
Phần vì cả ngày lo chuyện phúng viếng mệt, phần vì an tâm có cả Sinh nằm cùng, Trình cũng mau chóng chìm vào giấc ngủ.

Trình lại tỉnh giấc, quay sang Trình thấy rõ Sinh đang nằm cạnh mình, và Trình cũng nghe rõ âm thanh của 1 đám người đang lục cục vừa lê trườn vừa rì rầm to nhỏ trên mái nhà. Trình toan quay sang gọi Sinh dậy nhưng bất lực, cả thân thể cứng đơ như đang bị cả đám ai đó giữ chặt tay chân. Trình cắn chặt răng lẩy bẩy im lặng, tiếng lạch cạch mở ngói vang lên, lỗ hổng dọi thẳng vào chỗ Trình nằm. cặp mắt đỏ au lại xuất hiện và nhòm xuống, nhưng lần này là kèm theo bao tiếng phì phò đang phả xuống, lẫn trong đó là văng vẳng tiến gọi tên của Trình, lần này Trình nghe rõ.

Cả Sinh thức giấc thấy anh mình đang quằn quại thì vỗ mặt Trình liên tục, rồi hô hoán mọi người xúm lại. cả Trình tỉnh dậy, mặt cắt ko còn giọt máu, run lẩy bẩy kể lại toàn bộ cho mọi người nghe và cứ ông ổng kêu lên “anh Đính về…anh ….Đính…về”
Chiều theo ý của Trình, mọi người lại đi 1 vòng kiểm tra, leo cả lên mái nhà mà kiểm tra. Và cũng chẳng thấy gì.

Ngày thứ 3 - ngày an tán cho trưởng Đính
Hôm đó cả Trình như người mất hồn, Trình như 1 cái xác vật vờ lúc tỉnh lúc mê, gặp ai cũng kể tường tận những gì mà 2 ngày hôm qua Trình trải qua.

Khi mọi việc cúng bái 3 ngày cho trưởng Đính xong xuôi, đêm đó, mọi người bàn nhau cắt cử để ngủ cùng với Trình. Cả Sinh lại ngủ cùng với anh mình.
Lạ thay, đêm đó Trình ko còn la hét nữa, mà ngủ rất im lìm.

Nhưng đến gần sang, lại thấy tiếng lục đục quẫy đạp giường chiếu. cả Sinh thức giấc thì thấy Trình đang co quắp chân tay, mắt trợn ngược, miệng ngáp ngáp và thở ra những tiếng như nửa nấc, nửa khóc, có xen lẫn tiếng khè…..ee….è kéo dài.

Cả Sinh lay Trình dậy, hô hoán người nhà lại xem sao.
1 hồi sau người của Trình bắt đầu mềm ra và ko co quắp nữa, Trình nằm đó buông thong tứ chi, nấc lên vài tiếng rồi máu từ mắt, mũi, miệng ứa ra, rồi tắt thở.
3 ngày, 2 mạng người, mọi người trong tâm trạng bàng hoàng lại lục đục kéo nhau đi lo hậu sự cho cả Trình.
và đó cũng chỉ là sự bắt đầu cho cả dây trùng...
khiếp quá sợ quá.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top