- Biển số
- OF-756754
- Ngày cấp bằng
- 8/1/21
- Số km
- 8,617
- Động cơ
- 203,321 Mã lực
- Tuổi
- 49
Thôi xong , mất công Cụ mí em chào hàng.Vâng
Tiễn thím lại nhà
Đốt vía.
Thôi xong , mất công Cụ mí em chào hàng.Vâng
Tiễn thím lại nhà
Tối nay có drama hả các cụ ? Khổ thân các mợ, coi như chuyện xã hội phong phú, chồng có nick thì vợ cũng lập nick mà chém.Thôi xong , mất công Cụ mí em chào hàng.
Đốt vía.
Em đoán là Mượn thớt chém cá ạTối nay có drama hả các cụ ? Khổ thân các mợ, coi như chuyện xã hội phong phú, chồng có nick thì vợ cũng lập nick mà chém.
Đấy là chưa mượn rượu tỏ tình đấy. Hay phết...!Em đoán là Mượn thớt chém cá ạ
Ba đường cơ bản bác đã hạ màn. Nhanh dữ vậy trời.Hì hì
Đọc thấy nhiều lão chém nên em cũng ngứa tay ngoáy chữ
Thế mà ra vài bố giật mình
Xem bóng đá tiếp đê
Tào lao, 2005 còn chưa có cái of nàyEm có cái nick từ 2005 bị lộ pass nên mụ vợ nhà em đọc được inbox bác ạ. Mà chả biết thằng cha bỏ mẹ nào giả gái inbox cho em để đến nỗi này.
Seiko 5 1 thời đình đám của em đây, lúc ấy đeo cái đồng hồ này tán được khối em chứ ko đùa. KLQ nhưng tay mợ trắng nhỉ?
Vậy là đã vào tuần cuối cùng của năm 2021 rồi, em kính chúc các Cụ các Mợ mọi điều tốt lành ạ
Hôm trước nhờ Cụ trauxanh chỉ cho, lại được 1 Mod cực tốt bụng giúp, em tìm được món quà tặng Lão nhà em cuối năm đây ạ
Hì, em cảm ơn Cụ ạSeiko 5 1 thời đình đám của em đây, lúc ấy đeo cái đồng hồ này tán được khối em chứ ko đùa. KLQ nhưng tay mợ trắng nhỉ?
Em dùng chiếc này (mặt đen) khoảng năm 90-91, do anh bạn mang Campuchia về tặng. Sau cũng mất đâu đó không nhớ nữa.Seiko 5 1 thời đình đám của em đây, lúc ấy đeo cái đồng hồ này tán được khối em chứ ko đùa. KLQ nhưng tay mợ trắng nhỉ?
90,91 mà có hàng hịn Cam về thì oách lém, trước đó em đeo cái Raketa USSR đến lúc lên đc cái Seiko là cứ có cái kiểu từ chỗ có đèn đi ra chỗ tối để xem giờ cho bạn nó nể vì có dạ quangEm dùng chiếc này (mặt đen) khoảng năm 90-91, do anh bạn mang Campuchia về tặng. Sau cũng mất đâu đó không nhớ nữa.
Vâng, lúc đó cũng ghê phết.90,91 mà có hàng hịn Cam về thì oách lém, trước đó em đeo cái Raketa USSR đến lúc lên đc cái Seiko là cứ có cái kiểu từ chỗ có đèn đi ra chỗ tối để xem giờ cho bạn nó nể vì có dạ quang
Chính vì cụ nói đến Phật giáo nên mới có nhiều quan điểm khác nhau. Còn nếu theo đúng con đường của Đức Phật thì chỉ có 1 quan điểm thôi cụ ạ.trong phật giáo luôn tồn tại song hành 2 quan điểm;
- Giữ nghiêm giới và luật để đạt tới đỉnh cao của trí tuệ và theo con đường nguyện lực tái sinh để cứu độ chúng sinh.
- Chấp nhận sự điều chỉnh thay đổi để đại chúng hóa phật giáo.
Ngay trong thời đức phật còn sống cũng đã xuất hiện 2 xu hướng này mà đại diện là 2 ngài: Ma ha ca diếp và Phú Lâu Na
- Đức Phật chấp nhận cả 2 làm đại đệ tử.
Đức Phật không quan tâm đến chuyện thành lập tôn giáo, nhưng bất hạnh thay, dưới danh nghĩa Ngài, không phải chỉ có một mà nhiều tông phái được thành lập. Và sự tinh khiết của Dhamma bị đánh mất. Dhamma chỉ tinh khiết khi nó là chung cho tất cả. Giây phút mà nó trở thành tông phái, nó mất hết sự tinh túy. Một người giác ngộ không quan tâm đến vấn đề giáo phái, luật tự nhiên là chung cho tất cả.
Đây là điều mà Đức Phật đã khám phá ra và giảng dạy cho đại chúng, và là điều Ngài khuyên chúng sanh nên áp dụng trong cuộc sống hằng ngày. Đây là Dhamma chứ không phải là nghi lễ, nghi thức hay niềm tin của tôn giáo này hay tôn giáo kia, chẳng ích lợi gì cả. Đây là định luật phổ quát, luật tự nhiên áp dụng chung cho mỗi người và cho mọi người. Người ta có thể tự cho mình là Phật tử, là tín đồ Thiên Chúa giáo, Ấn giáo, Hồi giáo hay Do Thái giáo, chẳng có gì khác biệt cả, luật tự nhiên là luật tự nhiên. Khi vi phạm luật tự nhiên này, ta bị trừng phạt ngay tức khắc. Nếu sống thuận theo luật tự nhiên này, ta được tưởng thưởng ngay tức khắc. Ta sẽ sống cuộc sống rất hạnh phúc và điều này áp dụng chung cho mọi người. Đây là điều một Vị Phật đã khám phá ra. Có Phật hay không có Phật thì luật ấy luôn luôn có ở đấy, ngay trước khi có Đức Phật luật này đã có rồi.
Nếu có ai vi phạm luật này bằng cách phát sinh ra giận dữ, oán ghét, ác ý, thù hận, đam mê, sợ hãi, ngã mạn thì tâm bị ô nhiễm. Thiên nhiên bắt đầu trừng phạt ngay lập tức, điều này đúng ngay cả trước khi Đức Phật xuất hiện. Luật này đã có sẵn đó, vào thời Đức Phật, sau thời Đức Phật và sẽ tiếp tục còn mãi về sau. Đây là lý do tại sao Ngài nói: “Luật tự nhiên là trường cừu”. Định luật này luôn có đấy, có Phật hay không có Phật. Thiên Nhiên bắt đầu tưởng thưởng bất cứ ai thoát khỏi những tật xấu này. Người ta bắt đầu sống cuộc sống giải thoát, hạnh phúc, hòa hợp, lợi ích cho mình và cho người. Điều này đã có trước khi Đức Phật xuất hiện, ngay vào thời Đức Phật và sau thời Đức Phật.
Một Vị Phật khám phá ra luật này, áp dụng vào cuộc sống của chính Ngài và trở nên giải thoát. Rồi do lòng từ bi, Ngài bắt đầu chia sẻ và truyền bá cho người khác. Luật này phải giữ được tính phổ quát, nếu không sẽ mất đi hiệu lực. Một Vị Phật không màng đến chuyện thành lập tông phái. Chúng tôi được biết nhiều lần Ngài nói chuyện với đại chúng rằng: “Ta không quan tâm đến việc biến Quý vị thành đệ tử. Ta không quan tâm đến chuyện chia cắt Quý vị và các Đạo sư cũ của mình. Ta không quan tâm đến việc ấy. Quý vị có những mục đích nhất định nào đó trong đời mình. Người trở thành một ẩn sĩ, một Tỳ Kheo hay Tỳ Kheo Ni, ngay cả đến một Cư sĩ, ai ai cũng có mục đích nào đó trong đời là được giải thoát khỏi những bất tịnh trong tâm. Ta đến đây để giúp Quý vị làm điều đó. Ta có một phương pháp dạy cho Quý vị. Nhờ sự thực hành phương pháp này, Quý vị có thể thoát ra khỏi những hệ lụy, những ràng buộc của những bất tịnh này. Tất cả chỉ có thể, ta chỉ quan tâm đến chuyện đó”.
Nếu không nỗ lực tu tập như thế, Ngài đã không trở thành một Sammā sambuddhassa. Cho dù, Ngài đã trở thành Sammā sambuddhassa, nếu Ngài không ban phát Dhamma, làm sao hôm nay, chúng ta có thể có được Dhamma. Chúng ta sẽ không thể có được Dhamma, nếu Ngài đã quyết định: “Bây giờ ta đã hoàn toàn giải thoát, ích lợi gì mà theo đuổi những con người trần tục này? Họ sẽ chẳng hiểu Dhamma, ta thà bỏ đi và sống trong hang động nào đó hay trong dãy Hy Mã Lạp Sơn hết đời còn lại, và thọ hưởng an lạc niết bàn nội tâm. Sao lại phải nhận lấy rắc rối lo cho những người này?”. Nếu thế, Ngài sẽ không phải là Phật. Lòng bi mẫn, thương xót sau khi hoàn toàn giác ngộ ở tuổi 35 cho đến khi 80 tuổi (năm Ngài qua đời), trong suốt 45 năm Ngài không ngừng phục vụ chúng sanh.
Với những người đã được Ngài truyền dạy, Ngài chỉ thị cho họ: “Vì lợi ích của người khác, hãy đi ra ngoài truyền bá Dhamma, vì an lạc của người khác, không mong đợi được đền đáp một điều gì, chỉ vì lòng từ bi, theo Dhamma phục vụ chúng sanh”. Cứ thế, Dhamma được lan truyền, rồi cứ thế truyền từ Thầy đến trò, hết thế hệ này qua thế hệ khác. Dhamma được bảo tồn trong sự tinh khiết ban sơ của nó trong 25 năm thế kỷ qua. Điều này không phải dễ dàng. Như vậy, đối với tất cả các Thiền sư,một dòng truyền thừa của các Thiền sư, những người bảo tồn sự tinh khiết ban sơ của phương pháp Thiền này. Ta thấy có lòng biết ơn các Vị và cảm kích, biết ơn Đức Phật, biết ơn một dòng truyền thừa của các Thiền sư đã bảo tồn sự tinh khiết ban sơ của phương pháp Thiền này.
Thật khó mà bảo tồn phương pháp Thiền trong sự tinh khiết nguyên thủy của nó. Chỉ vì để làm vui lòng đệ tử, người ta làm ô nhiễm nó. Nếu người đệ tử muốn dạy phương pháp Thiền theo cách này thì được rồi chỉ việc làm vui lòng đệ tử. Tôi xuất thân từ giới Kinh doanh nên tôi biết rất rõ chuyện làm vừa lòng thân chủ. Thân chủ luôn luôn đúng, khách hàng luôn luôn đúng. Nếu khách hàng muốn theo cách này, được làm theo cách này. Nếu họ muốn theo cách kia, được rồi làm theo cách kia. Người nào chiều theo thân chủ người ấy không phải Thiền sư dạy Dhamma. Số lượng không có nghĩa gì cả, phẩm chất mới quan trọng. Cho dù chỉ có vài người thực hành thôi, họ phải thực hành theo phương cách đúng đắn. Nỗ lực của chúng ta không phải để làm vui lòng người khác mà là để giúp đỡ họ. Toàn bộ dòng truyền thừa của các Thiền sư này đã duy trì phương pháp Thiền trong sự tinh khiết, nguyên thủy của nó. Chúng ta rất biết ơn các Vị ấy. Như thế, phẩm chất phát triển lòng biết ơn này đối với đức Phật có đó. Đó không phải nương tựa vào con người của Đức Phật mà nghĩ rằng: “Ngài sẽ giải thoát cho tôi. Tôi đã nương tựa Đức Phật nên giờ đây tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn và Ngài sẽ giải thoát cho tôi”.
Chẳng ích lợi gì cả, đây không phải là Dhamma, điều này đi ngược lại với Dhamma. Ta phải tự giải thoát cho mình, Đức Phật chỉ có thể chỉ cho con đường. Ngài đã chỉ ra cách thức, đã dạy phương pháp Thiền. Phương pháp Thiền này chúng ta có được ngày nay là nhờ có những người đã duy trì nó trong bản thể tinh nguyên trong đầu. Ta phải nỗ lực tu tập theo phương pháp Thiền này, phát triển trong Dhamma và được giải thoát. Nhưng sự cảm kích, lòng biết ơn rất quan trọng. Đó là lý do tại sao ta nương tựa Tam Bảo.
Em nhìn thấy 1 cái đập hộp từ năm 1990 (hoặc 91). Mọi ng nói cái đó chắc sẽ thuộc về em .thậm chí còn có thêm cái xe Minsk . Kết cục mọi ng bé cái nhầm..em thậm chí chả đc gì mà tí mất cái xe đạp ghẻ gãy gác đờ bu..và mất đi hàng trục năm quan trọng nhất mang tính nền tảng của cuộc đời . 2/3 tuổi thanh xuân trong mò mẫm vô hướng... Mọi ng hiểu em đều khen em có sức mạnh hồi sinh. Khen em tuy tuổi thiếu niên nhưng bản lĩnh đi qua đc sóng gió...( Thật ra có lẽ là số nó thế chứ bản lĩnh cái gì .he).Hì, em cảm ơn Cụ ạ
Lão nhà em có 1 cái, cứ khoe là một thời ký ức, xong rồi đi công tác bị thất lạc, quý và tiếc lắm, cũng mấy năm rồi. Hôm bữa, em loanh quanh trên OF này thấy các Cụ trong 1 topic về đồng hồ có khoe đến loại này, em vào hỏi, Cụ trauxanh hướng dẫn, 1 Cụ Mod nhận lời tìm giúp ạ
Lão thích lắm, đeo suốt mấy hôm nay
Nội dung này liên quan gì Cụ nhể?Em đi bốc biển ko lót tay cho cán bộ, tối về đánh lô.... xịt :'(
thực ra chỉ cần kết luận thế này thôi bác ak, Đức phật chỉ truyền tâm ấn cho ngài Ma ha ca diếp. Tức là quan điểm của ngài khá rõ ràng.Chính vì cụ nói đến Phật giáo nên mới có nhiều quan điểm khác nhau. Còn nếu theo đúng con đường của Đức Phật thì chỉ có 1 quan điểm thôi cụ ạ.
Sau đây là 2 đoạn trích trong bài giảng mà em thấy khá hay, xin gửi để các cụ cùng tham khảo.
Ở Việt Nam, Đạo Mẫu có trước Đạo Phật. Thế nên em nghĩ đây là sự mở (tích cực) của Phật giáo khi thích nghi theo tín ngưỡng dân cư địa phươngthực ra chỉ cần kết luận thế này thôi bác ak, Đức phật chỉ truyền tâm ấn cho ngài Ma ha ca diếp. Tức là quan điểm của ngài khá rõ ràng.
Nhưng xu thế chung nó là như thế, cũng tương tự như khi các chùa chiền MB chấp nhập đưa việc thờ mẫu vào trong chùa từ thế kỷ 17, khi mà phật giáo đã có lịch sử ở VN từ trước đó rất nhiều, từ thế kỷ thứ I tcn. Tín ngưỡng thờ mẫu nương nhờ cửa Phật về mọi phương diện, và với tinh thần cởi mở, rộng rãi chấp nhận mọi quan điểm về tôn giáo như một giai đoạn của tư duy, Các chùa chiền miền Bắc đã mở rộng cửa đưa tín ngưỡng thờ Mẫu vào để tạo điều kiện cho đại chúng tiếp cận với phật pháp.
"Tín ngưỡng thờ Mẫu ở người Việt có cơ sở thờ tự riêng biệt. Nhưng để tồn tại và phát triển, từ thế kỷ XVII, Mẫu đã bước vào chùa nương bóng Phật. Đây là sự kết hợp hai chiều giữa đạo Phật và đạo Mẫu. Chùa là nơi lý tưởng cho Mẫu dừng chân, ngược lại, nhờ Mẫu mà số lượng Phật tử và nhân dân đến chùa đông vui nhộn nhịp hẳn lên. "
"https://thuvienhoasen.org/a22940/ban-ve-doi-tuong-tho-trong-cac-ngoi-chua-viet-o-mien-bac
Nhiều nơi, việc giao lưu giữa phật giáo và thiên chúa giáo vẫn diễn ra trong hòa bình, mặc dù về mặt quan điểm tôn giáo, phật giáo phủ nhận hoàn toàn các quan điểm của thiên chúa giáo bằng luật nhân quả, luân hồi và vô thường, vô ngã.
Mật tông cũng ra đời dựa trên sự thích nghi với đặc thù của Tây Tạng là đạo Bon (đạo phù thủy)
Nhưng, nếu một lần nữa phải chọn lựa, em cho là Đức phật sẽ lại trao tâm ấn cho ngài Ma ha ca diếp chứ không trao cho ngài Phú Lâu Na