[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 - vol 2

Trạng thái
Thớt đang đóng

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,452
Động cơ
495,117 Mã lực
Tôi thấy cái nghĩa trang Hà Nội nhà ta ở Bất Bạt, đã thấy chen chúc lắm rồi.
Khoảng cách vật lý giữa 2 ngôi mộ, chắc là 10cm.
Đi qua thì đúng là phải dẫm lên thành mộ bên dưới.
Còn nếu nhảy hẳn lên đỉnh ngôi, thì tôi cố tránh.
Thì đúng là chỉ dẫm lên cạnh dưới thôi ai trèo lên bia làm gì đâu cụ, Làng em cũng cách cái Bất Bạt đó có mấy cây nhưng ở quê ko quy hoạch nên mạnh ai nấy xây ko có chỗ mà đặt chân cụ ạ
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Tôi thấy cái nghĩa trang Hà Nội nhà ta ở Bất Bạt, đã thấy chen chúc lắm rồi.
Khoảng cách vật lý giữa 2 ngôi mộ, chắc là 10cm.
Đi qua thì đúng là phải dẫm lên thành mộ bên dưới.
Còn nếu nhảy hẳn lên đỉnh ngôi, thì tôi cố tránh.
Mộ thì có ai phá đi để ốp gạch đá lại đâu ạ, mà thường ốp đè lên, nên theo thời gian thì mộ cứ to dần ra ạ:D

Thì đúng là chỉ dẫm lên cạnh dưới thôi ai trèo lên bia làm gì đâu cụ, Làng em cũng cách cái Bất Bạt đó có mấy cây nhưng ở quê ko quy hoạch nên mạnh ai nấy xây ko có chỗ mà đặt chân cụ ạ
Do chọn hướng đặt mộ mà cụ:D
 

mrquick1990

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-778204
Ngày cấp bằng
24/5/21
Số km
38
Động cơ
35,846 Mã lực
Tuổi
34
Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
 
Chỉnh sửa cuối:

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,721
Động cơ
325,955 Mã lực
Tôi thấy cái nghĩa trang Hà Nội nhà ta ở Bất Bạt, đã thấy chen chúc lắm rồi.
Khoảng cách vật lý giữa 2 ngôi mộ, chắc là 10cm.
Đi qua thì đúng là phải dẫm lên thành mộ bên dưới.
Còn nếu nhảy hẳn lên đỉnh ngôi, thì tôi cố tránh.
Trên Bất bạt ô chia bé tý mà nhà nào cũng cố xây thật to nên chả có chỗ mà len chân cụ nhỉ. Bên Mỹ văn minh, ít tiền làm cái bia nằm trên mặt đất bằng mặt ghế, nhiều tiền cho dựng bia đứng cũng bằng đúng mặt ghế.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,452
Động cơ
495,117 Mã lực
Trên Bất bạt ô chia bé tý mà nhà nào cũng cố xây thật to nên chả có chỗ mà len chân cụ nhỉ. Bên Mỹ văn minh, ít tiền làm cái bia nằm trên mặt đất bằng mặt ghế, nhiều tiền cho dựng bia đứng cũng bằng đúng mặt ghế.
Để đạt được cái ngưỡng văn minh đó ở ta e là lâu lắm mợ ạ, dân thường được khuyến khích hỏa táng cho vệ sinh chứ em chưa thấy quan chức nào hỏa táng cả, còn nói về kích thước mộ thì thôi em chả nói dễ ảnh hưởng đến thớt lắm
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Chuyện bác kể nghe rùng rợn thật.

Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
 

tamlinh

Xe tăng
Biển số
OF-707721
Ngày cấp bằng
15/11/19
Số km
1,196
Động cơ
115,671 Mã lực
Tuổi
51
Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
KS này trước đây có đồng nghiệp cũ chết tự tử ( có vẻ bất thường), vì không ai tử tử đi nước ngoài cả, lại trong chuyến đi công tác, có ý định tự tử thì sẽ chọn ở quê nhà. Nên cái chết của Cậu em đồng nghiệp họa chăng do yếu tố tâm linh nào đó.
Còn Cụ và các đồng nghiệp khác thật vô tư, vẫn đồng ý để đối tác bố trí vào ở tại nơi đã có dớp như vậy. Cũng may là trong đoàn. các cụ đều có âm đức, mạng lớn (hoặc phước đức tổ tiên, phù hộ) nên không ai cảm nhận hoặc bị gì, gặp chỗ dữ, có người mệnh mỏng có thể ở lại thêm 1 người nữa. Riêng Cụ có vẻ vía nhẹ hơn mọi người nên bị họ lôi kéo (do vía , do hợp mạng), bằng chứng là chỉ mình cụ nghe thấy lời xúi giục và cảm nhận âm khí. Cũng may Cụ đã về nhà an toàn. Các nv khách sạn sau vụ tự tử của bạn Cụ nên cũng hiểu vấn đề nên sợ mà né từ xa, tối ko dám lai vãng, lang thang. Nếu sau này Cụ vô hoàn cảnh này cứ niệm Chú đại bi hoặc niệm Phật liên tục, và khấn xin người ta, Giữ tâm thật tĩnh, càng sợ dương khí sẽ mất càng nhiều, dễ sinh bấn loạn, dễ bị điều khiển.
 
Chỉnh sửa cuối:

mypleasure

Xe buýt
Biển số
OF-156676
Ngày cấp bằng
13/9/12
Số km
904
Động cơ
357,117 Mã lực
Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
Chuyện của cụ ghê răng thật. Có 1 lần em đi Malay cũng ở 1 KS trên đồi nhìn thấy KLCC xa tít. Phòng thì to ban công nhìn xuống thung lũng rậm rịt. Chả hiểu sao rất vắng vẻ, khách lẫn nhân viên chỉ lác đác. Chiều xâm xẩm là có cái loa như loa phường đọc kinh Hồi giáo càng làm không khí thêm ảm đạm. Đấy là lần duy nhất đi ctac mà em thấy không thoải mái. May hồi đấy em chưa vào thớt này chứ không lại phải ôm chầm đồng nghiệp tối em ấy sang mượn củ sạc mất. 😀
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,721
Động cơ
325,955 Mã lực
Chuyện của cụ ghê răng thật. Có 1 lần em đi Malay cũng ở 1 KS trên đồi nhìn thấy KLCC xa tít. Phòng thì to ban công nhìn xuống thung lũng rậm rịt. Chả hiểu sao rất vắng vẻ, khách lẫn nhân viên chỉ lác đác. Chiều xâm xẩm là có cái loa như loa phường đọc kinh Hồi giáo càng làm không khí thêm ảm đạm. Đấy là lần duy nhất đi ctac mà em thấy không thoải mái. May hồi đấy em chưa vào thớt này chứ không lại phải ôm chầm đồng nghiệp tối em ấy sang mượn củ sạc mất. 😀
Từ ngày biết cái thớt này người em nó cứ hèn đi cụ ạ. Giờ dúm tịt lại không dám đi công tác nữa vì chỗ em bắt mỗi người một phòng.
Thậm chí đi toa lét cũng vội vội chạy ra chứ không dám liếc lên trần nhà hay gương trên tường nữa. Dạo này dịch nên vp rất vắng vẻ, chị em càng ít hơn vì ở nhà chăm con. May khu vệ sinh chỗ em nằm ngay trong vp chứ tách biệt hẳn một khu khác thì nhịn mất. :((
 

thanhvinhckgtcc

Xe điện
Biển số
OF-143620
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
4,625
Động cơ
291,056 Mã lực
Nơi ở
Vĩnh phúc
Em thắc mắc đoạn này. Làm thế nào để biết ngày nào âm thịnh dương suy hở các cụ?
Cái này mợ phải học về kinh dịch thì mới biết được.hàng năm có các tiết lệnh như lập xuân ,lập hạ,lập thu,lập đông….quan niệm mùa Xuân thì khí dương phát triển ,mạnh nhất vào hè sang thu thì chuyển giao dương quâ âm cho đến đông Nôm na như vậy.:D
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm, đông tàng. Vừa qua hạ chí là ngày thái dương.

Cái này mợ phải học về kinh dịch thì mới biết được.hàng năm có các tiết lệnh như lập xuân ,lập hạ,lập thu,lập đông….quan niệm mùa Xuân thì khí dương phát triển ,mạnh nhất vào hè sang thu thì chuyển giao dương quâ âm cho đến đông Nôm na như vậy.:))
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
688,971 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
Em đang nghĩ đồng nghiệp của cụ có thể không phải tự tử mà là bị dụ xuống X_X
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
688,971 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cái này mợ phải học về kinh dịch thì mới biết được.hàng năm có các tiết lệnh như lập xuân ,lập hạ,lập thu,lập đông….quan niệm mùa Xuân thì khí dương phát triển ,mạnh nhất vào hè sang thu thì chuyển giao dương quâ âm cho đến đông Nôm na như vậy.:D
Em gặp mấy vị kia vào mùa xuân X_X
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
44
Em có cậu bạn chơi cùng nhóm thân. Năm bọn em 18 tuổi thì xảy ra chuyện. Cậu bạn em có một em trai, đầu hè đi về quê nghịch cùng bạn lên thuyền haia rau muống, bị chìm thuyền chết đuối. Chỉ 1 tháng sau, bọn em vừa tốt nghiệp xong, cậu bạn em đi cùng nhóm bạn ra bãi sông Hồng. Em không đi nhưng nghe kể lại bạn em cứ một mình tha thẩn. Mọi người không để ý thì bạn em bị sa xuống cát, cũng bị chết đuối. Nhà bạn em chỉ có 2 anh em trai mất trong vòng 1 tháng cùng nguyên nhân chết đuối.

Ngayf xưa hàng năm bọn em đến thăm và thắp hương cho cậu ấy. Giờ cũng không biết mộ nằm ỏ đâu.
 

thanhvinhckgtcc

Xe điện
Biển số
OF-143620
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
4,625
Động cơ
291,056 Mã lực
Nơi ở
Vĩnh phúc
Em có cậu bạn chơi cùng nhóm thân. Năm bọn em 18 tuổi thì xảy ra chuyện. Cậu bạn em có một em trai, đầu hè đi về quê nghịch cùng bạn lên thuyền haia rau muống, bị chìm thuyền chết đuối. Chỉ 1 tháng sau, bọn em vừa tốt nghiệp xong, cậu bạn em đi cùng nhóm bạn ra bãi sông Hồng. Em không đi nhưng nghe kể lại bạn em cứ một mình tha thẩn. Mọi người không để ý thì bạn em bị sa xuống cát, cũng bị chết đuối. Nhà bạn em chỉ có 2 anh em trai mất trong vòng 1 tháng cùng nguyên nhân chết đuối.

Ngayf xưa hàng năm bọn em đến thăm và thắp hương cho cậu ấy. Giờ cũng không biết mộ nằm ỏ đâu.
Cái hiện tượng này ở quê gọi là rủ nhau đi.e có ông anh chết biển sau năm thì con trai tập đi chết ao
 

VW Golf01

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-451884
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
1,642
Động cơ
223,745 Mã lực
Tuổi
25
Chuyện em suýt bị ma Tàu bắt bên TQ:
Độ mấy năm trước, e đi công tác ở Thẩm Quyến, đối tác cho ở trong 1 ks ở ngoại ô Thẩm Quyến, nằm ven sườn núi, ngay sau lưng ks rừng nguyên sinh rậm rịt. Chỗ này trước đây em đã ở mấy lần, những lần trước em để ý thấy rất nhộn nhịp , nhân viên khách sạn vẫn ở lại trong khu KTX dành riêng cho bọn họ, tối vẫn đi lại nhộn nhịp. Lần này ttrở lại em thấy sau 5h chiều là cả khu vắng hoe, hoang vắng đến rợn người, ko thấy bóng dáng nhân viên đâu nữa. Ở được 2 ngày đầu bình thường (lịch công tác em ở 3 tuần), đến ngày thứ 3 em giặt quần áo xong mang ra hành lang sau phòng phơi, đột nhiên em cứ trừng mắt dán về phía khu rừng nguyên sinh tầm 10 phút, rồi trong đầu cứ có giọng nói xui khiến: Anh nhảy xuống ở lại với em cho vui (phòng em ở tầng 4). Sợ quá em chui trở lại phòng, kể từ đó em luôn cảm nhận được phía sau bức rèm và cửa kính ngăn phòng mình với hành lang ngoài kia là ma Tàu đang lởn vởn. (Các cụ bảo ma Tàu thì làm sao nói được tiếng Việt đúng ko? Nhưng cái giọng nói tiếng Việt xui khiến trong đầu em em nghi là giọng của cậu em đồng nghiệp cách đấy 1 năm cũng đi công tác ở TQ, cũng ở khu nhà này và đã nhảy từ tầng 4 xuống tự tử chết ở đây.) Đêm em ko dám ngủ mỗi người ở 1 phòng, phòng chỉ có 1 giường nên em cũng ko muốn xin ngủ chung với đồng nghiệp ở phòng khác Nghe bảo ma sợ tỏi, em lên nhà hàng của ks xin ông bếp trưởng tỏi, ông ấy cho một cốc đầy tỏi, em về rải khắp phòng. Nhưng vẫn ko át được nối ám ảnh. Đêm em thức xem tivi đến 2-3h sáng cho mệt nhoài mới dám ngủ, chịu trận được 1 tuần thì em sợ quá, bảo con bé trợ lý bên đối tác đổi ks cho em xuống ở dưới phố cách đấy tầm 1 km, em nói thẳng với con bé ấy là ks chỗ mày có ma, tao muốn đổi, mà nó cứ cưới cười gật gù rồi bảo để nó báo với xếp, nhưng rồi nó bặt tăm. Cứ gần đến cuối tuần, thứ 5 là em ko dám ở ks đấy nữa, em mua vé tàu đi chơi hết mấy Hồ Bắc, Hồ nam đến Vũ Hán...rồi thứ 2 mới dám quay về làm việc tiếp. Em kể cho 1 a nh trong đoàn nghe, may là anh này có đi chùa, có quen với 1 ông thầy chùa biết về cõi âm, có cho anh cái bùa và lúc ấy anh vẫn để trong ví. Anh đồng nghiệp rút cái bùa trong ví ra cho em và bảo: nếu khi nào trong đầu nghe tháy giọng nói xui khiến nhảy lầu thì cứ dùng suy nghĩ trong đầu áp chế lại, tự nói là: mỗi người có 1 số phận, đừng có xui khiến người khác rồi tạo nghiệp dày thêm. Em làm theo nhưng vẫn ko hết sợ, đêm nằm trong phòng là lại cảm nhận được có người âm đang đứng ngoài hành lang tim cách vào. Nó quyết tâm bắt em bằng được, theo lịch là đến Chủ nhật của tuàn thứ 3 sẽ xongg việc bay về VN, vé đã được đối tác đặt trước, nhưng đến thứ 5 đã xong chương trình, thế là mọi người bàn nhau bảo đổi vé sang thứ 6 về. Tất cả đều đồng ý đổi vé, còn lại mình em ko hiểu sao ko mở mồm ra bảo đồng ý. Thế là thứ 6 mọi người về VN hết, còn lại mình em ở lại 2 ngày t7, CN trong cái ks mênh mông hoang vắng trên núi ấy. Em sợ đến mức ko dám ở, sáng t7 là em bắt bus đi vào trung tâm Thẩm Quyến vật vờ hết chỗ này đến chỗ nọ, chờ đến 10, 11h đêm mới dám bắt bus về lại ks ngủ. 2 ngày căng như dây đàn, rồi e cũng về đc VN lành lặn, ko phải bỏ xác nơi xứ người nhu bạn đồng nghiệp xấu số trước đấy. Sau vụ đấy e thề ko bao giờ đồng ý đi công tác lại cái chỗ đấy nữa.
Bác ra rút ví, trả nó mấy tệ, rồi trả thù rân tộc 1-2 nhát, là hết ma ấy mà.
Ọp pơ hóa ra nhát quá.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top