[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2020 Vol1

Lenhung85

Xe máy
Biển số
OF-720824
Ngày cấp bằng
18/3/20
Số km
67
Động cơ
78,589 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Hà nội
Lenhung85 bé nhà bác chắc hợp vía và được cụ phù nên cụ về nhìn cháu chút thôi. Người nhà mà lại là bậc tổ tiên không ai hại con cháu đâu. Cụ cứ yên tâm là thế!
Nếu bị lạc mộ hay gì đó thì có thể cụ đang có ý nhắn con cháu đi tìm đó.
Vâng! Em cũng mong như vậy. 5 ngày cụ gặp cháu 2 lần. MC em cũng bảo mai sẽ đi thắp hương và đọc kinh cho cụ ạ.
 

Thang N.

Xe tăng
Biển số
OF-51172
Ngày cấp bằng
19/11/09
Số km
1,863
Động cơ
420,737 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Lenhung85 bé nhà bác chắc hợp vía và được cụ phù nên cụ về nhìn cháu chút thôi. Người nhà mà lại là bậc tổ tiên không ai hại con cháu đâu. Cụ cứ yên tâm là thế!
Nếu bị lạc mộ hay gì đó thì có thể cụ đang có ý nhắn con cháu đi tìm đó.
Nếu cháu bé được cụ tổ 5 đời phù hộ thì quả là rất tốt đẹp cụ / mợ nhỉ.
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
6,190
Động cơ
320,739 Mã lực
Biển số
OF-157531
Ngày cấp bằng
20/9/12
Số km
706
Động cơ
359,287 Mã lực
Cụ sang sau e 4 tháng, dưng mà e sang đi làm chứ ko phải đi học.
Chuyện của cụ, là tỉnh nào thế? Cụ học trường tiếng hay ĐH? Chắc ĐH vì trường tiếng thì tất nhiên ko có sv Nhật:D
cảm ơn cụ đã chia sẻ nhưng có vẻ không li kỳ rùng rợn nhể:))
Em ở dưới tỉnh Kagoshima, nơi có ngọn núi lửa hoạt động phun khói bụi ngày đêm, cách trung tâm thành phố có 4 km. Tỉnh này xưa là thủ phủ của vùng Satsuma là quê hương của Samurai. Chắc hồi xửa hồi xưa, các nhóm samurai và quân đội của Nhật Hoàng tranh giành quyền lực, chém giết nhiều nên có thể còn nhiều sát khí, ai oán. Em thấy ở đó toàn ma hiền hay ma thì chỉ như vậy.
Em xin kể tiếp một câu chuyện tuy em không được chứng kiến nhưng nghe người trong cuộc kể lại ở thành phố nơi em đã ở trong những năm tháng còn tá túc bên Nhật Bản. Thành phố này khá nhỏ chỉ có khoảng 600 ngàn dân, người dân ở đây hiền hòa, mang tính nông thôn, vùng xa thủ đô nên có văn hóa khá khác biệt với phần còn lại của nước Nhật. Thêm nữa, vùng này trước là quê hương của samurai, dân vùng này đã từng âm mưu làm phản, tách khỏi Nhật Bản, chuyên giao thương, buôn bán lậu với nước ngoài trong thời kỳ Nhật Hoàng bế quan, tỏa cảng toàn Nhật Bản. Dưới thời Minh Trị, có 10 người trốn ra nước ngoài du học, sau này có vài vị về làm Bộ trưởng trong Chính phủ Nhật ngày đó.
Câu chuyện thứ nhất là về một ông người Việt thường hay đi làm vào sáng sớm từ khoảng 2-3h sáng. Thành phố nhỏ nên việc di chuyển trong nội đô mấy ông sinh viên toàn đi xe đạp. Một buổi sáng sớm, ông này đi làm qua một ngã tư và chờ đèn đỏ thì nhìn ấy một em bé khoảng 4-5 tuổi đang tung tăng chạy sang đường trên vạch dành cho người đi bộ ở phía đối diện. Ông này đi một đoạn nữa thì sau đó gặp một bà người Nhật đi xe đạp cùng chiều liền hỏi là vừa rồi bà có nhìn thấy đứa trẻ con sang đường ở ngã tư đèn đỏ vừa rồi không thì bà này nói là: tao đi ngay sau mày mà có nhìn thấy đứa bé nào sang đường đâu, làm gì có trẻ con nhà ai giờ này còn ra ngoài đường. Mà ông này khẳng định hoàn toàn tỉnh táo, nhìn rõ và còn nhớ để tả rõ hình dáng, quần áo đứa bé chạy qua đường.
Câu chuyện thứ hai là ở phòng thí nghiệm, chuyện gặp ma ở tòa nhà này thì đã được truyền đi truyền lại qua nhiều đời sinh viên quốc tế. Tòa nhà này khá cũ, cửa ra vào đều được khóa bằng thẻ từ, phía trước là sân và bãi cỏ, phía sau là bãi cỏ và cây um tùm, về đêm lại tắt đèn hành lang nên tối lắm, qua cửa là gần như không thể nhìn được lòng bàn tay mà phải mò một đoạn khoảng 5-7m mới có cái công tắc đèn cầu thang. Ngày đó lại chưa có smartphone như bây giờ nên cũng không có đèn pin. Vì đông sinh viên nên phải chia nhau theo ca mà làm thí nghiệm và đêm thường là có thằng phải trực máy hoặc bọn dạt nhà đi chơi (đánh bạc pachinko, chơi nhà bạn gái, nhậu…) nhưng chúng nó chủ yếu là ngồi, nằm ở tầng 3.
Một thằng Philippines (theo đạo Công giáo, tức là không tin ma quỷ và đã từng nhìn thấy ma ở trong khuôn viên trường đại học ở nước nó) kể là nó ít nhất là 2 lần nhìn thấy một đứa bé gái chơi tung tăng ở khu vực tầng 3 nơi để các tủ đá đựng mẫu thí nghiệm. Em còn cẩn thận hỏi kỹ nó: đứa bé người Nhật khoảng 6-7 tuổi, mặc váy kiểu tây màu trắng có chấm bi, tóc ngang vai, buộc gọn hai bên… Em hỏi nó là đêm tối sao mày thấy con nhà người ta ở đó, nó bảo là nó cũng chả biết tại sao chỉ biết nhìn rõ đứa bé gái chơi ở chỗ đó.
Một thằng Myanmar thì ghiền phim Prison Break nên thường thức 36 tiếng xem phim và học, ngủ 12 tiếng. Thằng này nhà nó nguyên là dân chuyên buôn đá quý trước đây, sau làm cho Chính phủ và sang Nhật Bản du học, cũng thuộc diện thông minh và rất ngoan đạo, nó theo đạo Phật và thường ngồi thiền ở nhà. Trong thời gian xem phim, học buổi đêm, nó kể thường hay bị gõ cửa phòng. Phòng thí nghiệm ở tầng 3 có 2 phần gồm 8 cái phòng thông nhau, phần bên ngoài thì có bàn ghế để ngồi còn phần bên trong là chuẩn bị hóa chất và để dụng cụ, máy móc thí nghiệm. Nó ngồi ngay sát cửa ra vào nên khi có tiếng gõ cửa là phi ra xem ngay mà ko có ai. Bị gõ cửa vài lần khi đang tập trung nên cu cậu ức chế lắm liền nhảy ra ngoài đấm đá cái cánh cửa và chửi bới ầm ĩ, đại loại là tôi đến đây để học, đừng có mà trêu, nếu muốn tôi giúp gì thì phải bảo tôi thì mới giúp được. Thằng này rất cứng bóng vía, ko sợ gì, cực kỳ nóng tính nhưng lại rất ngoan đạo. Sau lần đó thì hết bị gõ cửa buổi đêm. Nó cũng kể là còn 1-2 lần nữa cũng bị gõ cửa trêu nhưng nó nhẹ nhàng, thầm thì mấy câu như trên thì sau đó không còn bị trêu nữa.
Nó còn kể: có một lần nó đang nằm khểnh trong nhà thì bỗng nhiên có một bà người Nhật, trung tuổi, ăn vận, tóc tai, quần áo thì như người Nhật cổ, tức là búi tóc cao và mặc kimono sáng màu, đi từ trong bếp ra và nhìn nó với thái độ, khuôn mặt rất giận dữ, không nói gì và đi thẳng vào bếp. Nhà bên Nhật thì bọn ở một mình thường thuê phòng 6 chiếu tức khoảng 12m2, có bếp bé tí ti bằng cái bàn làm việc, nhà vệ sinh và lối đi từ cửa vào thẳng phòng ngủ được sử dụng làm phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ. Thằng Myanmar bảo với em là tao chả hiểu sao bà ấy lại tức giận với tao nhưng có lẽ bà ấy muốn nhờ tao làm một cái gì đó và nó tự hứa với bà ấy là sẽ cầu kinh siêu sinh cho bà ấy trong 1 tháng và nó đã thực hiện lời hứa và tin rằng bà người Nhật đó đã được siêu thoát.

Một lần khác, em phỏng vấn ông giáo người Nhật về vấn đề ma mãnh ở tòa nhà. Ông giáo người Nhật là người Osaka, không lấy vợ, làm việc gần như từ sáng sớm đến tối đêm ở tòa nhà này từ ngày còn là sinh viên, tức là cũng cỡ 20 năm. Ông ấy bảo là tao thì chưa nhìn thấy ma ở đây nhưng thường xuyên nghe tiếng động giữa đêm. Cũng có thể ông ấy trấn an bọn sinh viên vì lúc ấy có 2 thằng đệ người Nhật ngồi cùng xe và vì có một thằng Ai Cập là người theo Cơ đốc giáo đã từng nói chuyện với em về chuyện gặp ma ở trong tòa nhà. Chuyện đã hơn 10 năm nên em chỉ nhớ là nó kể có lần nó mải làm thí nghiệm buổi đêm ở một mình trên phòng, lúc ấy ông giáo người Nhật đi ra ngoài, nó bảo lúc đi trong tòa nhà thì thấy lạnh buốt sống lưng và thấy bóng người thoắt ẩn hiện trong hành lang đối diện. Nó đem chuyện đó hỏi lại ông giáo thì ông ấy cười bảo tao nhìn thấy vài lần. Thằng này to cao nhưng mà nhát ma nên mặt nó biến sắc, rất tức giận và bảo ông giáo là ông biết có ma mà còn bỏ tôi ở lại một mình trên này, không một bóng người. Kể từ hôm đó, nó bảo không bao giờ ở lại đêm trên phòng thí nghiệm mà không có người khác ở cùng.
Em mỗi lần lên phòng thí nghiệm vào buổi đêm thì rất ngại, phần vì đêm tối, lạnh vào mùa đông, phần vì em cảm thấy có người âm ở xung quanh, đi lại trong tòa nhà. Em có cảm nhận rất rõ ràng về sự có mặt của vong hồn ở xung quanh mình. Công việc thí nghiệm đòi hỏi là phải 2 tiếng lên phòng thí nghiệm 1 lần mà nhà em thì chỉ cách có 3 phút đi xe đạp mà cứ để đèn hành lang, cầu thang thì chả biết ai lại tắt đi, lần nào cũng tối om om, mò mẫm. Nói bây giờ thì không thấy sợ nhưng hồi đó cứ nghĩ đi vào tòa nhà là thấy vừa ngại vừa sợ.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-157531
Ngày cấp bằng
20/9/12
Số km
706
Động cơ
359,287 Mã lực
Chuyện của Cụ rất chân thật. Về chuyện tâm linh của thế giới vô hình, chỉ có ai sống một thời gian dài, thấy nhiều lần hoặc khi có nhiều người khác nhau cùng gặp qua. cùng trải nghiệm tại cùng một địa điểm nào đó, (đặc biệt là có người nước ngoài) thì Họ mới tin nó tồn taị.
Nếu không, với người gặp một lần, hoặc chỉ một người thấy, khi kể lại sẽ chẳng ai tin. Em chắc vẫn có nhiều người không tin câu chuyện của Cụ, và sẽ giải thích bằng một nguyên nhân khác, khoác màu khoa học.
Em cảm ơn cụ. Em chia sẻ trải nghiệm của mình thôi. Ai không tin thì thôi, đành chịu ah. Còn nếu giải thích khoa học thì em lại càng chịu luôn vì cái bọn gặp ma đó thằng nào cũng đã trên dưới 40 tuổi, có nền tảng giáo dục khác nhau, từ các quốc gia khác nhau, có nhiều tôn giáo khác nhau, bọn này toàn dân nghiên cứu khoa học nên không thể bảo chúng nó là mù quàng hay hỏi về căn cứ khoa học của chuyện ma quỷ; Sách vở kim cổ, nghiên cứu này nọ về nguồn gốc loài người, lịch sử, tôn giáo chúng nó đọc, nghiên cứu, trao đổi thường xuyên với nhau và có lần cãi nhau, suýt phang nhau nếu em ko kịp nhanh chân nhảy vào đứng giữa 2 đứa mà can. Em còn nhớ có mấy đứa đạo Hồi nữa cũng kể chuyện gặp người nọ người kia trong tòa nhà nhưng vì tôn giáo chúng nó ko cho phép chung nó được tin và nói chuyện ma quỷ nên chỉ có một thằng nói chuyện với em về chuyện nó cũng gặp bóng người trong tòa nhà.
 
Chỉnh sửa cuối:

Loi_dang_ky

Xe tải
Biển số
OF-104788
Ngày cấp bằng
3/7/11
Số km
389
Động cơ
398,821 Mã lực
Trước em cũng đọc 1 vài chuyện ma ở miền Tây, cũng khá hay, nhưng giờ ko nhớ ở web nào. Cụ tamlinh đều tay nhé.
 

cô giáo thỏ

Xe hơi
Biển số
OF-613222
Ngày cấp bằng
1/2/19
Số km
113
Động cơ
120,030 Mã lực
Tuổi
40
Dài quá ngại đọc cụ ạ.
Em thì dạo gần đây hay nằm mơ một ng đàn ông khoảng những năm50-60 giả tư sản hoạt động cách mạng cho ta, xong bị Pháp bắt rồi tra tấn khủng khiếp ngay trước mặt em. Tỉnh dậy lạnh cả người từ đầu đến chân. Cảm giác đau xót rất chân thật khi zai đẹp bị tra tấn trước mặt như vậy. Không biết có liên quan gì tiền kiếp của mình không :((
 

H. Đạt

Xe tải
Biển số
OF-703161
Ngày cấp bằng
7/10/19
Số km
209
Động cơ
95,975 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
em làm cục gạch lót hóng các cụ :D
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,233
Động cơ
692,267 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Nửa đêm em đào thread rồi đi ngủ
 

Loi_dang_ky

Xe tải
Biển số
OF-104788
Ngày cấp bằng
3/7/11
Số km
389
Động cơ
398,821 Mã lực
E vừa lướt vào bên truyenmacothat, thấy cụ thối cũng up bài bên đấy. Cụ duchathoithoi đợt này lặn kỹ quá.
 

Lenhung85

Xe máy
Biển số
OF-720824
Ngày cấp bằng
18/3/20
Số km
67
Động cơ
78,589 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Hà nội
Em kể thêm 1 truyện nữa ạ. Cách đây 3 năm nhà em có thuê bạn thợ quê Quảng Ngãi làm, nhưng bạn này làm thì tốt nhưng rất chảnh và kiêu thỉnh thoảng lại cãi lại xã nhà em. Lúc đấy cũng cuối năm rồi bạn ý quyết định ko làm nữa, bán toàn bộ đồ nghề, thu xếp toàn bộ đồ đacj để về quê. (Lý do là nhà bạn ý em trai mới mất đầu năm nên về quê làm để gần bố mẹ, vợ con). Sau tết bạn ys nghĩ lại định ra xin lỗi xã nhà em và làm việc lại thì tai nạn mất. Xã nhà em và vài anh em nữa về tận quê bạn ý để phúng. Sau khi ra Hà Nội vài ngày xã em có nằm mơ bạn này về xưởng lúc đó mặc một cái giống như váy xuông màu trăngs dài từ. Bạn này ngồi trên 1 chuyến xe giống như xe lam, cùng những người cũng mặc như vậy. Xã em có hỏi đi đâu đấy, thì chỉ thấy bạn ý cứ lục lọi tìm kiếm nhưng không nói gì cả. Và lại lên chuyến xe chở những người kia rời đi. Sau đó xã em ra xưởng và hỏi xem trong xưởng còn đồ gì của bạn đấy ko, thì tìm thấy 1 cái chăn. Hỏi vợ bạn ý thì vợ bảo là đấy là cái chăn mua cho bạn này. Hôm về vợ banj ys cos hỏi “chăn vợ mua cho chồng đâu” thì bạn ý bảo để quên ở Hà Nôi rồi, để nhờ người chuyển vào. Sau đó xã nhà em yêu cầu mấy bạn kia đốt chăn đấy đi.
 

Lenhung85

Xe máy
Biển số
OF-720824
Ngày cấp bằng
18/3/20
Số km
67
Động cơ
78,589 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Hà nội
Xã nhà em quen 1 đội lái xe ở viện chuyên dành cho trẻ em (họ không phải là lái xe của viện mà có xe riêng ai thuê thì họ chở). Đặc biệt họ hay chở hàng lạnh (đây là từ họ gọi những em bé mà đã qua đời ở viện và cha mẹ đưa các em về quê chôn cất). Có anh lái xe đưa em bé về nhà rồi nhưng mãi mà không đi ra được khỏi làng, anh ý cứ đi loanh quanh mãi. Sau đó do có kinh nghiệm anh ta tìm lại trong xe và thấy túi đồ chơi của em bé. Anh này phải tìm đường quay lại nhà bé và mua thẻ hương và phúng, trả lại túi đồ chơi. Sau đó anh lại tìm được đường ra khỏi làng luôn.
 

MaLai_M

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-705663
Ngày cấp bằng
27/10/19
Số km
2,164
Động cơ
117,437 Mã lực
Nhiều cụ cứ nói TCG kg tin ma quỷ làm e buồn cười. Series Annabelle made in Tây lông. Mexico 98% giáo dân nhưng tín ngưỡng dân gian thờ Thần Chết hoạt động rất mạnh. Riêng Indo Hồi giáo cc có thể guk tục dựng xác chết đưa về nhà.
 

Loi_dang_ky

Xe tải
Biển số
OF-104788
Ngày cấp bằng
3/7/11
Số km
389
Động cơ
398,821 Mã lực
Chưa chắc đâu Cụ, có thể nó copy những bài hay bên này rồi lấy nick tác giả cho giống bản gốc thôi.
Vì em thấy nick bên đấy cũng là duchathoithoi và lại đăng đúng chuyện cụ thối kể, nên em nghĩ là cụ thối nhà mình. Hy vọng em sai.
 
Biển số
OF-718655
Ngày cấp bằng
3/3/20
Số km
56
Động cơ
79,882 Mã lực
Tuổi
38
Đọc chuyện các cụ kể, em lại nhớ đến một câu chuyện bị bóng đè hồi bé mà em còn nhớ đến bây giờ.
Lúc còn nhỏ bố mẹ đi làm ở xa, em ở cùng với ông bà trong một thời gian khá dài. Nhà ông bà thì thoáng mát rộng rãi, cuối hành lang có cái thư viện kiêm phòng làm việc của cụ ông, bên trong có giá sách, bộ bàn ghế và cái giường nghỉ trưa của cụ.

Cái thư viện này có cửa sổ mở ra khu vườn phía sau, nhưng vì vườn nhiều cây cao và um tùm nên cũng không nhiều ánh sách chiếu vào, cộng thêm việc ít mở cửa sổ để tránh mưa/ẩm vào hư hỏng sách nên không khí trong phòng này lúc nào cũng âm u lạnh lạnh và có mùi nồng nồng của sách vở, giấy tờ. Em rất ít khi bén mảng vào đây, một phần vì cụ bà sợ vào nghịch hỏng tài liệu, đồ vật của cụ ông (em đã vài lần mang đồ kỷ niệm cụ mang về từ nước ngoài đi đổi đồng nát hoặc xé mấy trang trong quyển sách quý ra bắt gián :D), một phần vì lúc nhỏ sợ ma, lúc nào vào đây cũng có cảm giác ai đó đang nhìn mình. :D

Ấy thế mà dòng đời xô đẩy, cuối cùng cũng có ngày em ngủ một đêm ở đó và đấy là một trong những đêm đáng nhớ nhất của em đến lúc này.
Chuyện là một hôm tự nhiên có một đám anh em họ ở quê ra chơi và ngủ lại mấy hôm. Ba bốn đứa bọn em chen chúc trên cái giường chật hẹp trong phòng em. Mà trẻ con ngủ hỗn thì các cụ biết thế nào rồi, xoay trái có đứa đạp lên mặt, xoay phải có thằng gác lên cổ. Dành giật chăn mãi không được, đang đêm ma xui quỷ khiến thế nào em lồm cồm bò dậy giật cái chăn mò vào cái giường đơn trong thư viên của ông để ngủ tiếp.

Đang lơ mơ ngủ tự nhiên em choàng tỉnh dậy, đèn trong phòng vẫn tắt, chỉ có ánh sáng lờ mờ của đèn cổng lọt đôi chút qua cánh cửa sổ bằng gỗ. Không rõ ràng mà chỉ đủ để nhìn thấy hình dạng đồ vặt trong phòng. Rõ ràng tỉnh dậy nhưng em không thể nào điều khiển được chân tay mình, cứ đờ ra không thể nhúc nhích. Và cái đáng sợ hơn nữa là ở bàn làm việc có bóng dáng một người con gái đang ngồi ở đó, lặng lẽ dưới cái ánh sáng mờ ảo mông lung....

Người đó quay lưng lại phía em, nhìn rõ đấy là một người con gái thắt đáy lưng ong với mái tóc ngắn ngang tai. Em vẫn nhớ như in từng chi tiết về cái lưng áo màu đen, mái tóc ngắn thẳng suôn mượt, cái cần cổ cao cao thanh tú, bờ vai hơi cúi xuống như đang cầm bút viết thứ gì đó trên mặt bàn...........Lúc đấy em vẫn nằm trên giường, cảm thấy như mình hiểu hết, biết hết nhưng không sao phản ứng được. Sợ quá muốn tè ra quần nhưng không tè nổi, sợ quá muốn kéo chăn trùm kín đầu nhưng không thể cử động để kéo chăn lên.

Em cứ nằm mở mắt chong chong nhu thế, một lúc sau tự nhiên bóng lưng chị đó đứng dậy và.... tiến về phía em. Chị đấy tiến sát đến đầu giường em và cứ đứng đó nhìn xuống em. Rõ ràng chị đó đứng ngay đầu giường mà em không thể nhìn được khuôn mặt, chỉ thấy tóc, toàn tóc là tóc,. Em sợ quá, muốn hét lên, hoảng loạn vật vã mà không sao tỉnh dậy được, cứ như thế, vật vã hoảng loạn.....

Đến giờ em vẫn không nhớ mình thoát khỏi trạng thái đó bằng cách nào, chỉ nhớ là một thời gian sau đó thì sợ, rất sợ, gần như không dám bươc chân vào cái thư viện ấy nữa. Có lần kể lại cho bà em nghe, bà em chỉ hỏi rõ người đó nhìn như thế nào rồi cũng không nói gì thêm.

Sau này hồi sinh viên có lần đi xe bus, đứng phía cuối ở xe nhìn lên đám người đang chen chúc bên trên, một thoáng nào đó em cũng có ảo giác là nhìn lại thấy bóng lưng của người phụ nữ đó với mái tóc đen mượt cắt ngắn dưới cái cần cổ thanh tú trắng ngần, nhưng lúc chen lên để nhìn cho rõ thì không thấy đâu nữa......
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
291,192 Mã lực
Em thấy ở Phú Quốc các bugalow nhiều khi xen lẫn mồ mả.thậm chí mồ mả vốn hoặc đang nằm trong khuôn viên của bugalow..có cái thì di dời..có cái còn để nguyên và xây gọn gàng lại.có lần em ở trong 1 khu bugalow ,mỗi lần đi vào nhà vs là thấy ghê ghê..cảm thấy như có ai đang nhìn..nhưng em tự chấn an " ta không làm gì hỗn ắt các cụ không làm gì ta"..và vẫn ở đó bt .
1 dạo sáng dậy em đi qua 1 bugalow bỏ hoang để ra biển bơi.khi qua thấy rợn rợn nhưng em vẫn cứ đi qua.vài hôm sau nc với 1 người sống ở đó đã vài năm thì cậu ấy bảo " anh đừng qua đó nữa..cái bgl đó đến tây balo đang đêm còn bỏ chạy sang lán thợ xây của em ngủ nhờ..kd hỏng bét nên họ bỏ.ở bãi biển mà nó tiếp giáp có 2 ng chết đuối rồi..".từ hôm ấy em không qua tắm chỗ đó,k đi qua lối đó nữa..nhất là sau 1 lần đi bơi về qua đó có 2 con mèo mướp từ trong bụi cây um tùm của cái bgl này thấy em đi qua nó cứ lẵng nhẵng đi theo như kiểu nó quen mình ..vừa đi vừa kêu..hết khu đất của bgl thì nó đứng lại..
 

tamlinh

Xe tăng
Biển số
OF-707721
Ngày cấp bằng
15/11/19
Số km
1,196
Động cơ
115,671 Mã lực
Tuổi
51
Em thấy ở Phú Quốc các bugalow nhiều khi xen lẫn mồ mả.thậm chí mồ mả vốn hoặc đang nằm trong khuôn viên của bugalow..có cái thì di dời..có cái còn để nguyên và xây gọn gàng lại.có lần em ở trong 1 khu bugalow ,mỗi lần đi vào nhà vs là thấy ghê ghê..cảm thấy như có ai đang nhìn..nhưng em tự chấn an " ta không làm gì hỗn ắt các cụ không làm gì ta"..và vẫn ở đó bt .
1 dạo sáng dậy em đi qua 1 bugalow bỏ hoang để ra biển bơi.khi qua thấy rợn rợn nhưng em vẫn cứ đi qua.vài hôm sau nc với 1 người sống ở đó đã vài năm thì cậu ấy bảo " anh đừng qua đó nữa..cái bgl đó đến tây balo đang đêm còn bỏ chạy sang lán thợ xây của em ngủ nhờ..kd hỏng bét nên họ bỏ.ở bãi biển mà nó tiếp giáp có 2 ng chết đuối rồi..".từ hôm ấy em không qua tắm chỗ đó,k đi qua lối đó nữa..nhất là sau 1 lần đi bơi về qua đó có 2 con mèo mướp từ trong bụi cây um tùm của cái bgl này thấy em đi qua nó cứ lẵng nhẵng đi theo như kiểu nó quen mình ..vừa đi vừa kêu..hết khu đất của bgl thì nó đứng lại..
Tây Balo trẻ sao lại sợ ma nhỉ!
Mà ai làm du lịch cũng ẩu. Ai làm Bugalow ngay đất nghĩa địa, còn nằm xen với mồ mả.
 
Chỉnh sửa cuối:

DucHoan

Xe tăng
Biển số
OF-9773
Ngày cấp bằng
18/9/07
Số km
1,990
Động cơ
200,297 Mã lực
Đọc chuyện các cụ kể, em lại nhớ đến một câu chuyện bị bóng đè hồi bé mà em còn nhớ đến bây giờ.
Lúc còn nhỏ bố mẹ đi làm ở xa, em ở cùng với ông bà trong một thời gian khá dài. Nhà ông bà thì thoáng mát rộng rãi, cuối hành lang có cái thư viện kiêm phòng làm việc của cụ ông, bên trong có giá sách, bộ bàn ghế và cái giường nghỉ trưa của cụ.

Cái thư viện này có cửa sổ mở ra khu vườn phía sau, nhưng vì vườn nhiều cây cao và um tùm nên cũng không nhiều ánh sách chiếu vào, cộng thêm việc ít mở cửa sổ để tránh mưa/ẩm vào hư hỏng sách nên không khí trong phòng này lúc nào cũng âm u lạnh lạnh và có mùi nồng nồng của sách vở, giấy tờ. Em rất ít khi bén mảng vào đây, một phần vì cụ bà sợ vào nghịch hỏng tài liệu, đồ vật của cụ ông (em đã vài lần mang đồ kỷ niệm cụ mang về từ nước ngoài đi đổi đồng nát hoặc xé mấy trang trong quyển sách quý ra bắt gián :D), một phần vì lúc nhỏ sợ ma, lúc nào vào đây cũng có cảm giác ai đó đang nhìn mình. :D

Ấy thế mà dòng đời xô đẩy, cuối cùng cũng có ngày em ngủ một đêm ở đó và đấy là một trong những đêm đáng nhớ nhất của em đến lúc này.
Chuyện là một hôm tự nhiên có một đám anh em họ ở quê ra chơi và ngủ lại mấy hôm. Ba bốn đứa bọn em chen chúc trên cái giường chật hẹp trong phòng em. Mà trẻ con ngủ hỗn thì các cụ biết thế nào rồi, xoay trái có đứa đạp lên mặt, xoay phải có thằng gác lên cổ. Dành giật chăn mãi không được, đang đêm ma xui quỷ khiến thế nào em lồm cồm bò dậy giật cái chăn mò vào cái giường đơn trong thư viên của ông để ngủ tiếp.

Đang lơ mơ ngủ tự nhiên em choàng tỉnh dậy, đèn trong phòng vẫn tắt, chỉ có ánh sáng lờ mờ của đèn cổng lọt đôi chút qua cánh cửa sổ bằng gỗ. Không rõ ràng mà chỉ đủ để nhìn thấy hình dạng đồ vặt trong phòng. Rõ ràng tỉnh dậy nhưng em không thể nào điều khiển được chân tay mình, cứ đờ ra không thể nhúc nhích. Và cái đáng sợ hơn nữa là ở bàn làm việc có bóng dáng một người con gái đang ngồi ở đó, lặng lẽ dưới cái ánh sáng mờ ảo mông lung....

Người đó quay lưng lại phía em, nhìn rõ đấy là một người con gái thắt đáy lưng ong với mái tóc ngắn ngang tai. Em vẫn nhớ như in từng chi tiết về cái lưng áo màu đen, mái tóc ngắn thẳng suôn mượt, cái cần cổ cao cao thanh tú, bờ vai hơi cúi xuống như đang cầm bút viết thứ gì đó trên mặt bàn...........Lúc đấy em vẫn nằm trên giường, cảm thấy như mình hiểu hết, biết hết nhưng không sao phản ứng được. Sợ quá muốn tè ra quần nhưng không tè nổi, sợ quá muốn kéo chăn trùm kín đầu nhưng không thể cử động để kéo chăn lên.

Em cứ nằm mở mắt chong chong nhu thế, một lúc sau tự nhiên bóng lưng chị đó đứng dậy và.... tiến về phía em. Chị đấy tiến sát đến đầu giường em và cứ đứng đó nhìn xuống em. Rõ ràng chị đó đứng ngay đầu giường mà em không thể nhìn được khuôn mặt, chỉ thấy tóc, toàn tóc là tóc,. Em sợ quá, muốn hét lên, hoảng loạn vật vã mà không sao tỉnh dậy được, cứ như thế, vật vã hoảng loạn.....

Đến giờ em vẫn không nhớ mình thoát khỏi trạng thái đó bằng cách nào, chỉ nhớ là một thời gian sau đó thì sợ, rất sợ, gần như không dám bươc chân vào cái thư viện ấy nữa. Có lần kể lại cho bà em nghe, bà em chỉ hỏi rõ người đó nhìn như thế nào rồi cũng không nói gì thêm.

Sau này hồi sinh viên có lần đi xe bus, đứng phía cuối ở xe nhìn lên đám người đang chen chúc bên trên, một thoáng nào đó em cũng có ảo giác là nhìn lại thấy bóng lưng của người phụ nữ đó với mái tóc đen mượt cắt ngắn dưới cái cần cổ thanh tú trắng ngần, nhưng lúc chen lên để nhìn cho rõ thì không thấy đâu nữa......
Bóng đè thì em như cơm bữa ạ, và thường bóng đè nó sẽ liên tưởng đến chuyện ma quỷ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top