Nhà Gấu ở trong rừng (Tô Hoài)
Cả nhà Gấu ở trong rừng. Mùa xuân, cả nhà Gấu kéo nhau đi bẻ măng và uống mật ong. Mùa thu, Gấu đi nhặt hạt dẻ. Gấu bố, gấu mẹ, gấu con đều béo núng nính, bước đi lặc lè, lặc lè. Béo đến nỗi, suốt ba tháng mùa đông, cả nhà Gấu đứng tránh gió rét trong gốc cây, không cần đi kiếm ăn, chỉ cần mút hai bàn chân đầy mỡ cũng no. Sang xuân ấm áp, cả nhà Gấu lại đi bẻ măng và uống mật ong và sang thu lại đi nhặt quả hạt dẻ. Gấu bố, gấu mẹ, gấu con lại béo rung rinh, chân đầy mỡ, bước đi lặc lè, lặc lè...
Học truyện này, thấy cuộc sống trong rừng của nhà Gấu đơn giản và sướng nhỉ. Cứ chén măng, mật ong, hạt dẻ, mút chân... Cụ Tô Hoài cũng tài thật, ngày đấy làm gì có phim ảnh mà xem thế giới động vật để biết rõ đời sống loài gấu rồi tả rất sinh động. Những từ láy như núng nính, rung rinh, lặc lè... sử dụng rất đắt và đầy hình tượng...
Với mình ngày bé, Bác Gấu đen luôn tượng trưng, gắn với sự tốt bụng, chăm chỉ. Còn hổ báo cáo chồn thì lại gắn với sự hung dữ, thỏ hay sóc thì thông minh, nhút nhát, nhanh nhẹn, ngây thơ...
Ấy thế mà sao các Cụ offer cứ ví vợ hay bạn gái là Gấu nhỉ! Tốt bụng, chăm chỉ thế sao!