Nạp lại năng lượng xong, mấy lão ra bàn uống nước xỉa răng, 2 vợ chồng chủ quán hớn hở ra tiếp chuyện, hỏi thăm vài câu xã giao với nụ cười cầu tài thường trực trên môi.
Ông bạn lái xe hỏi thăm về đường xá đến Tà Xùa dư lào, cậu chủ quán hướng dẫn khá chu đáo cẩn thận. Đường tương đối khó đi, độ dốc trải đều từ đây lên đỉnh Tà Xùa khoảng 10-12 độ, nếu chưa quen cung đường này thì cứ đi từ từ thôi.
Thấy cậu chủ nhiệt tình tư vấn, đội nhà cháu hỏi tiếp về vấn đề nơi ăn chốn nghỉ ở Tà Xùa, cậu ấy cung cấp cho đội 2 số đt để liên hệ, nhà cháu gọi tới 1 số với yêu cầu cần các phòng đơn lẻ chứ ko phải loại phòng tập thể cho dân phượt, đầu dây bên kia thông báo dạng phòng này đã hết, chỉ còn phòng cộng đồng. Ô bạn liên hệ tới 1 số khác thì đón nhận thông tin, các phòng cá nhân vẫn còn. Với thông tin này đã làm nét mặt đội nhà cháu đang từ lo âu chuyển sang nhẹ nhõm hẳn, nhất là lão " mạnh thường quân" lão này chỉ lo ko có phòng 1 mình, cả đời lão này đi 5 châu 4 bể, tứ phương tám hướng rồi mà chưa bao giờ ngủ chung với ai trừ với G thôi.
Kim đồng hồ chỉ hơn 1g chiều, mấy a em chào tạm biệt 2 vợ chồng chủ quán lên đường.
Con đường rẽ đi về Tà Xùa bắt đầu leo dốc, cái dốc đầu tiên biển chỉ dẫn cắm ở cạnh đường đề 17 độ, độ dốc cao bất thường rồi :
Đi 1 đoạn nhìn xuống thị trấn Bắc Yên, nơi quán ăn vừa mới dừng chân nghỉ ngơi đã bé tý :
1 ngôi nhà trông như dạng lâu đài đang xây dựng trên 1 quả đồi, chắc của 1 đại gia ?
Gặp 1 mợ tông dật fan của tuyển VN :
Cô bé đeo gùi đi nương rẫy, chắc phải đi bằng 2 b
Núi đồi trùng trùng điệp điệp, rộng bao la bát ngát tới tận chân trời :