[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Mọi người trong đoàn đã lục tục kéo xuống chuẩn bị ra bến xe vẫn chưa thấy vợ chồng Chăn Tha đâu. Tôi bảo mọi người :
- Bọn em cứ theo xe bạn đón ra bến trước đi. Anh chờ một người bạn. Sẽ ra bến trước 3h.
Mọi người đi hết, còn mình tôi ngồi ngoài sảnh. Đã gần hơn 2h chiều, đang định gọi cho Chăn Tha thì một chiếc xe bán tải đỗ trước cửa ks. Tôi bước ra, thấy một cô gái nhanh nhẹn nhảy từ ghế lái xuống, cô gái ngước nhìn tôi và gọi bằng tiếng Việt khá rõ :
- Chú Chăn Thu. Phải chú Chăn Thu không ?
Tôi giật mình nhìn cô gái trẻ, ủa Chăn Tha... Thật sự cô gái rất giống Chăn Tha hồi xưa. Thấy tôi đang ngỡ ngàng cô gái nhanh nhẹn giải thích :
- Cháu là Sokha, con gái út của má Chăn Tha. Ba má cháu đang xuống kia.
- Cháu giống má quá, nên chú hơi ngạc nhiên.
- Bà ngoại cháu cũng bảo vậy.
Lúc đó Chăn Tha và ông chồng cũng cũng vào tới nơi. Chăn Tha chào tôi và giới thiệu ông chồng đi cùng. Chồng Chăn là một người đàn ông Kh'mer điển hình, cao to, tóc xoăn, mũi cao, mắt sáng. Hồi trẻ có lẽ cũng vào loại đẹp trai. Chăn Tha vẫn mang dáng vẻ của cô Tàu lai, trắng trẻo, nhưng hơi mập không được thon thả như Chăn Thu. Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc. Tôi hỏi thăm tình hình làm ăn, con cái của Chăn Tha.
- Sau dịch covid khách du lịch ít, nên em định chuyển nghề khác. Để lại cty cho cậu con trai và vợ nó làm. Còn con bé Sokha này mãi sau em mới đẻ giờ gần 30 rồi không chịu lấy chồng. Đi học kế toán 3 năm ở SG rồi cứ đòi làm việc ở Phnom Penh. Vừa rồi nó đón vợ chồng em ở bến xe rồi đưa về đây.
- Anh chút nữa phải về SG cùng mọi người. Đầu tháng 1 / 2023 anh sẽ lại sang. Lúc đó có thời gian anh sẽ lên thăm gia đình em.
Cô bé Sokha cũng chen vào :
- Chú cứ ngồi chơi với ba má con chút đi, kệ cho xe họ chạy. Con chở chú về tận biên giới luôn. Lần sau chú sang cần gì cứ gọi cho con. Chú không biết con. Nhưng con có nghe bà ngoại kể về chú nhiều. Bà ngoại còn bảo má con hồi xưa yêu chú lắm. Mà má hồi xưa yêu sớm vậy ? Mới 17 đã yêu. Hèn chi cứ giục con lấy chồng.
Cô gái tía lia một. Ông chồng Chăn Tha ngồi im nghe chúng tôi nói. Tôi quay sang hỏi bằng tiếng K:
- Anh có hiểu không ?
- Hiểu được chút chút.
Nhìn đồng hồ đã 3h kém 15 phút. Tôi xách ba lô đứng lên :
- Thôi, anh phải đi rồi. Không mọi người chờ. Lần sau có thời gian hơn.
Sokha nói :
- Để con chở chú ra bến xe. Ba má gọi TukTuk về sau nhé.
Tôi chào hai vợ chồng Chan Tha rồi theo Sokha ra xe.
- Lần sau chú sang đây thì gọi cho con. Con đưa chú đi chơi. Mà chú lưu Telegram của con vào. Có việc gì cần con alo cho chú. Ngày mai con có việc không thì con đưa chú về đến SG luôn.
- Được rồi yên tâm. Chú sẽ gọi. Mà cháu giống má hồi xưa quá.
- Con cũng không hiểu sao. Ai cũng nói vậy. Thôi, đến nơi. Con chào chú. Chú đi mạnh khỏe.
Tôi chào cô gái. Leo lên xe trở về SG. Kết thúc chuyến được rất nhiều việc cả công cả tư.
Từ sau lần gặp nhau đó, tôi và K, CT gọi điện cho nhau nhiều hơn. Và thêm cô cháu gái Sokha lâu lâu cũng gọi điện hỏi thăm ông chú. Cô cháu gái Sokha đây cụ nào muốn làm rể Kh'mer thì để em làm mối. Cô cháu tâm sự là thích lấy chồng VN hồi xưa học ở SG nghe đâu cũng yêu một anh trai V.
1688834729303.jpg
 

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
16,569
Động cơ
329,105 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN
Tôi rất ngoan ngoãn đi theo theo hai người vào thang máy lên lầu. Trong bụng nghĩ thầm :" Ca này khó rồi đây " nếu cô nàng có hành động bộc phát thì đỡ kiểu gì cho cô nàng đỡ cảm thấy tổn thương về mặt tình cảm. Ra khỏi thang máy, thằng K nhanh nhẹn ra trước, đi thẳng về phòng. Cả hai chúng tôi đứng trước cửa phòng CT, cửa phòng bên cạnh bỗng bật mở, hai cô bé người Campuchia mặc đồng phục ks đi ra, thấy chúng tôi, họ chắp tay cúi đầu chào rất lễ phép. Tôi chắp tay chào lại :
- Hai cháu đang dọn phòng à ?
- Dạ, chúng cháu giúp được gì cho cô chú ạ.
- À, cháu có thể chuyển giúp cô chú đồ trong phòng xuống dưới được không ? Cô chú cũng trả phòng luôn.
- Dạ, được ạ.
Hai cô bé nhanh nhẹn vào phòng lấy cái vali nhỏ của CT mang ra ngoài. Còn cái túi xách tôi định cầm ra, cô nàng giật lấy, bậm môi nói :
- Thôi, cái này em mang được.
Nhìn vẻ mặt CT tôi thấy tức cười. Theo hai cô bé đi xuống sảnh, thằng bạn đã xuống từ lúc nào, đang điềm nhiên nhả khói. Tôi lấy mấy ngàn Riel lẻ cho hai cháu gái. Chúng chắp tay cảm ơn, nói :
- Cám ơn chú. Vợ chú đẹp quá.
- Đẹp là sao ?
- Mặt đẹp và dáng người cũng đẹp.
Chẳng biết chúng nịnh hay nói thật nữa. Chỉ thấy CT cười tươi, nét mặt giãn ra hết cau có. Phụ nữ cũng kỳ, cứ được khen đẹp là sướng.
Phnom Penh rất ít taxi, xe của ks cũng không còn cái nào. Nên chúng tôi phải chờ hơi lâu. Cuối cùng sợ muộn giờ bay đành phải gọi TukTuk. Đồ của hai người không có gì nên làm thủ tục cũng nhanh. Thằng K hỏi tôi :
- Mày sẽ sang chơi với tao và CT chứ ?
CT cũng nhìn tôi chờ câu trả lời :
- Cũng không hứa được chắc chắn điều gì. Trên 60 cả rồi, cuộc sống vô thường. Chúa thương cho gặp thì sẽ gặp, như lần này gặp nhau ở đây có ai ngờ đâu. Tuổi này nên xác định gặp nhau lần nào cũng là lần cuối...
CT liền lấy tay bịt miệng tôi và nói như ra lệnh :
- Anh phải sang gặp em và anh Nam đấy. Không trốn được với em mãi đâu.
Tôi cũng đành cười trừ:
- Được, chuyện đó cứ biết vậy. Thôi, hai người vào đi.
Thằng K ôm tôi vỗ bồm bộp vào lưng nói :
- Bạn tôi vẫn chắc chắn lắm giữ gìn sức khỏe nhé. Thỉnh thoảng gọi điện cho tao nói chuyện cho tao vui.
Quay sang CT, tôi giang rộng hai cánh tay, cô nàng liền sà ngay vào vòng tay tay của tôi :
- Anh nhớ phải qua thăm em nghe Việt cộng.
Thằng K vỗ vai CT :
- Thôi bà, để cho bạn tôi nó sống với.
- Đợt này về em hỏi sẽ hỏi tội anh sau. Các anh chơi với nhau từ nhỏ mà giấu em bao lâu.
Tôi bắt tay K :
- Tạm biệt, gửi lời thăm gia mày.
- Uh, mày về đi. Au revoir.
Quay về với CT tôi nói :
- Nào chúng ta cũng Au revoir thôi.
CT cười nhưng đôi mắt đã lonh lanh ngấn lệ :
- Au revoir en à bientot...Je t'aime.
Nói xong CT xách túi đi nhanh vào khu vực làm thủ tục an ninh. Tôi giơ tay chào thằng K rồi cũng quay bước đi ra. Chợt thằng K gọi giật tôi lại :
- Ê, mày suýt tao quên.
Nó chạy theo tôi, lấy trong ba lô đeo vai một cái túi giấy nhỏ trao cho tôi.
- Tặng mày chút quà gặp mặt.
- Cái gì đây ?
- Thôi, cứ mang về rồi xem.
- Tao phải xem đã chứ.
Tôi mở cái túi giấy, một mùi nước hoa quen thuộc xộc vào mũi. Một cái áo Montagut và một cái phong bì nhỏ có tiền. Tôi hỏi thằng K :
- Mày lịch sự từ bao giờ vậy. Túi giấy này của CT phải không ? Cấm cãi, mày đâu có dùng nước hoa phụ nữ.
Thằng K cười hề hề :
- Lính trinh sát vẫn tinh tường lắm. Đúng là CT gửi mày đấy. Cô nàng biết mày sẽ không nhận nên nhờ tao. Mày nhận đi cho nó vui, tội nghiệp...
- Cái mùi nước hoa này tao quen từ hơn 40 năm rồi. Ok, ái áo này tao nhận. Còn cái này thì mày cầm về giúp tao. Khi nào lên máy bay thì hãy đưa lại cho CT và nói tao cảm ơn.
Thằng K càu nhàu :
- Đến khổ, rồi tao lại ăn mắng. Thôi được cũng vì ông bạn già. Chào nhé.
Chúng tôi bắt tay lần nữa. Tôi đứng nhìn thằng K khuất sau cửa an ninh mới quay ra.
Về đến Ks đã 1h chiều. Tôi lên phòng xách đồ xuống chuẩn bị ra bến xe đi chuyến 3h chiều. Bỗng điện thoại lại rung, nhìn điện thoại biết Chan Tha gọi, tôi vội nghe :
- Alo, anh Chăn Thu. Anh còn ở Phnom Penh không ?
- Anh đang ở Phnom Penh. Khoảng 3h anh về SG rồi.
- Em cùng chồng về Phnom Penh có việc. Biết anh ở Phnom Penh nên muốn qua thăm. Anh gửi cho em vị trí khoảng 1h nữa em qua. Em gần tới Phnom Penh rồi.
- Ok, em.
Hơi phũ nhưng 10đ cho cụ chủ luôn. Mà càng vậy thì nàng sẽ càng Y chàng hơn thôi ạ
 

cỏ và mây

Xe điện
Biển số
OF-122555
Ngày cấp bằng
30/11/11
Số km
2,213
Động cơ
40,397 Mã lực
Gớm mợ cứ né né tránh tránh khéo khéo. Sự thật thế này cơ:
Haha. K phải là em né tránh mà e nghĩ tầm này mọi thứ chỉ còn là kỉ niệm thôy, tình cảm của bác chủ thớt chắc đã chuyển hoá sang hướng khác lâu rồi :P. E thấy thích hình ảnh mà em nghĩ tới. Tuy nhiên câu chuyện các cụ mong muốn nó cũng thú vị ạ :">
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
Haha. K phải là em né tránh mà e nghĩ tầm này mọi thứ chỉ còn là kỉ niệm thôy, tình cảm của bác chủ thớt chắc đã chuyển hoá sang hướng khác lâu rồi :P. E thấy thích hình ảnh mà em nghĩ tới. Tuy nhiên câu chuyện các cụ mong muốn nó cũng thú vị ạ :">
Không phải chỉ có thú vị mà cần phải hết mình luôn. Đời người vô thường sống được bao nhiêu mà cứ giữ giới hạn, nguyên tắc cứng nhắc chứ.
Theo em thì đã có duyên phận gặp nhau thì cứ hết mình ngay và luôn.
 

cỏ và mây

Xe điện
Biển số
OF-122555
Ngày cấp bằng
30/11/11
Số km
2,213
Động cơ
40,397 Mã lực
Tôi rất ngoan ngoãn đi theo theo hai người vào thang máy lên lầu. Trong bụng nghĩ thầm :" Ca này khó rồi đây " nếu cô nàng có hành động bộc phát thì đỡ kiểu gì cho cô nàng đỡ cảm thấy tổn thương về mặt tình cảm. Ra khỏi thang máy, thằng K nhanh nhẹn ra trước, đi thẳng về phòng. Cả hai chúng tôi đứng trước cửa phòng CT, cửa phòng bên cạnh bỗng bật mở, hai cô bé người Campuchia mặc đồng phục ks đi ra, thấy chúng tôi, họ chắp tay cúi đầu chào rất lễ phép. Tôi chắp tay chào lại :
- Hai cháu đang dọn phòng à ?
- Dạ, chúng cháu giúp được gì cho cô chú ạ.
- À, cháu có thể chuyển giúp cô chú đồ trong phòng xuống dưới được không ? Cô chú cũng trả phòng luôn.
- Dạ, được ạ.
Hai cô bé nhanh nhẹn vào phòng lấy cái vali nhỏ của CT mang ra ngoài. Còn cái túi xách tôi định cầm ra, cô nàng giật lấy, bậm môi nói :
- Thôi, cái này em mang được.
Nhìn vẻ mặt CT tôi thấy tức cười. Theo hai cô bé đi xuống sảnh, thằng bạn đã xuống từ lúc nào, đang điềm nhiên nhả khói. Tôi lấy mấy ngàn Riel lẻ cho hai cháu gái. Chúng chắp tay cảm ơn, nói :
- Cám ơn chú. Vợ chú đẹp quá.
- Đẹp là sao ?
- Mặt đẹp và dáng người cũng đẹp.
Chẳng biết chúng nịnh hay nói thật nữa. Chỉ thấy CT cười tươi, nét mặt giãn ra hết cau có. Phụ nữ cũng kỳ, cứ được khen đẹp là sướng.
Phnom Penh rất ít taxi, xe của ks cũng không còn cái nào. Nên chúng tôi phải chờ hơi lâu. Cuối cùng sợ muộn giờ bay đành phải gọi TukTuk. Đồ của hai người không có gì nên làm thủ tục cũng nhanh. Thằng K hỏi tôi :
- Mày sẽ sang chơi với tao và CT chứ ?
CT cũng nhìn tôi chờ câu trả lời :
- Cũng không hứa được chắc chắn điều gì. Trên 60 cả rồi, cuộc sống vô thường. Chúa thương cho gặp thì sẽ gặp, như lần này gặp nhau ở đây có ai ngờ đâu. Tuổi này nên xác định gặp nhau lần nào cũng là lần cuối...
CT liền lấy tay bịt miệng tôi và nói như ra lệnh :
- Anh phải sang gặp em và anh Nam đấy. Không trốn được với em mãi đâu.
Tôi cũng đành cười trừ:
- Được, chuyện đó cứ biết vậy. Thôi, hai người vào đi.
Thằng K ôm tôi vỗ bồm bộp vào lưng nói :
- Bạn tôi vẫn chắc chắn lắm giữ gìn sức khỏe nhé. Thỉnh thoảng gọi điện cho tao nói chuyện cho tao vui.
Quay sang CT, tôi giang rộng hai cánh tay, cô nàng liền sà ngay vào vòng tay tay của tôi :
- Anh nhớ phải qua thăm em nghe Việt cộng.
Thằng K vỗ vai CT :
- Thôi bà, để cho bạn tôi nó sống với.
- Đợt này về em hỏi sẽ hỏi tội anh sau. Các anh chơi với nhau từ nhỏ mà giấu em bao lâu.
Tôi bắt tay K :
- Tạm biệt, gửi lời thăm gia mày.
- Uh, mày về đi. Au revoir.
Quay về với CT tôi nói :
- Nào chúng ta cũng Au revoir thôi.
CT cười nhưng đôi mắt đã lonh lanh ngấn lệ :
- Au revoir en à bientot...Je t'aime.
Nói xong CT xách túi đi nhanh vào khu vực làm thủ tục an ninh. Tôi giơ tay chào thằng K rồi cũng quay bước đi ra. Chợt thằng K gọi giật tôi lại :
- Ê, mày suýt tao quên.
Nó chạy theo tôi, lấy trong ba lô đeo vai một cái túi giấy nhỏ trao cho tôi.
- Tặng mày chút quà gặp mặt.
- Cái gì đây ?
- Thôi, cứ mang về rồi xem.
- Tao phải xem đã chứ.
Tôi mở cái túi giấy, một mùi nước hoa quen thuộc xộc vào mũi. Một cái áo Montagut và một cái phong bì nhỏ có tiền. Tôi hỏi thằng K :
- Mày lịch sự từ bao giờ vậy. Túi giấy này của CT phải không ? Cấm cãi, mày đâu có dùng nước hoa phụ nữ.
Thằng K cười hề hề :
- Lính trinh sát vẫn tinh tường lắm. Đúng là CT gửi mày đấy. Cô nàng biết mày sẽ không nhận nên nhờ tao. Mày nhận đi cho nó vui, tội nghiệp...
- Cái mùi nước hoa này tao quen từ hơn 40 năm rồi. Ok, ái áo này tao nhận. Còn cái này thì mày cầm về giúp tao. Khi nào lên máy bay thì hãy đưa lại cho CT và nói tao cảm ơn.
Thằng K càu nhàu :
- Đến khổ, rồi tao lại ăn mắng. Thôi được cũng vì ông bạn già. Chào nhé.
Chúng tôi bắt tay lần nữa. Tôi đứng nhìn thằng K khuất sau cửa an ninh mới quay ra.
Về đến Ks đã 1h chiều. Tôi lên phòng xách đồ xuống chuẩn bị ra bến xe đi chuyến 3h chiều. Bỗng điện thoại lại rung, nhìn điện thoại biết Chan Tha gọi, tôi vội nghe :
- Alo, anh Chăn Thu. Anh còn ở Phnom Penh không ?
- Anh đang ở Phnom Penh. Khoảng 3h anh về SG rồi.
- Em cùng chồng về Phnom Penh có việc. Biết anh ở Phnom Penh nên muốn qua thăm. Anh gửi cho em vị trí khoảng 1h nữa em qua. Em gần tới Phnom Penh rồi.
- Ok, em.
Đoạn này bác kể về mợ CT ấm áp hơn hôm qua rồi ạ :D. Có ôm chia tay 1 cái là vui rồi. Hehe.
Mợ CT dễ thương quá. Trên 60 rồi vẫn dễ thương :P. PN vẫn dùng 1 mùi nc hoa 40 năm cũng hiếm ạ, khá đặc biệt ạ ☺
Cháu Sokha cũng xinh quá ^^
P.s: chúc các bác hôm nay có chuyến đi vui vẻ ạ ☺☺
 
Chỉnh sửa cuối:

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cháu này đẹp thế. Vậy mẹ cháu cũng rất đẹp.
Không những đẹp mà tính tình cũng rất dễ thương. Không hiểu sao gần 30 tuổi chưa chịu lấy chồng. Giờ đang làm kế toán trong một nhà hàng của Thái tại Phnom Penh. Cô Chăn Tha hồi xưa cũng giống vậy, nhưng trông mong manh hơn.
 

Phè Văn Phỡn

Xì hơi lốp
Biển số
OF-791534
Ngày cấp bằng
27/9/21
Số km
1,458
Động cơ
60,387 Mã lực
Cô cháu gái trông xinh xắn dễ thương quá, chắc hẳn mẹ của cháu ngày trước cũng vậy. Phải em chưa vợ thì cũng inbox cho cụ biết đâu duyên số nó vồ lấy nhau ;;);;)

Đầu những năm 2000 em vào Sài Gòn rồi miền Tây công tác mấy năm cũng quen mấy cô bé người Kh'me. Những cô trắng trẻo như này đa số là lai người Việt hoặc người Hoa. Xuôi xuống vùng Sóc Trăng thì gặp nhiều, qua Tây Ninh, Châu Đốc , Long Xuyên thì đa số là lai người Hoa.
Nhớ đến lại thấy ... Chẹp chẹp 8-}
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cô cháu gái trông xinh xắn dễ thương quá, chắc hẳn mẹ của cháu ngày trước cũng vậy. Phải em chưa vợ thì cũng inbox cho cụ biết đâu duyên số nó vồ lấy nhau ;;);;)

Đầu những năm 2000 em vào Sài Gòn rồi miền Tây công tác mấy năm cũng quen mấy cô bé người Kh'me. Những cô trắng trẻo như này đa số là lai người Việt hoặc người Hoa. Xuôi xuống vùng Sóc Trăng thì gặp nhiều, qua Tây Ninh, Châu Đốc , Long Xuyên thì đa số là lai người Hoa.
Nhớ đến lại thấy ... Chẹp chẹp 8-}
Mấy cô Kh'mer lai Hoa phần đa là rất dễ nhìn, ăn nói dễ nghe...
 

A pied

Xe hơi
Biển số
OF-150360
Ngày cấp bằng
25/7/12
Số km
125
Động cơ
269,802 Mã lực
Đoạn này bác kể về mợ CT ấm áp hơn hôm qua rồi ạ :D. Có ôm chia tay 1 cái là vui rồi. Hehe.
Mợ CT dễ thương quá. Trên 60 rồi vẫn dễ thương :P. PN vẫn dùng 1 mùi nc hoa 40 năm cũng hiếm ạ, khá đặc biệt ạ ☺
Cháu Sokha cũng xinh quá ^^
P.s: chúc các bác hôm nay có chuyến đi vui vẻ ạ ☺☺
Em nghĩ để bù đắp cho 10 năm chờ đợi và 40 năm day dứt thì một cái ôm ở sân bay là không đủ mợ ạ, em thấy hơi bất công cho mợ CT.
Em là em sẵn sàng bù đắp lắm mà không có ai cần bù đắp cả, nên rất GATO với cụ chủ :D
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em nghĩ để bù đắp cho 10 năm chờ đợi và 40 năm day dứt thì một cái ôm ở sân bay là không đủ mợ ạ, em thấy hơi bất công cho mợ CT.
Em là em sẵn sàng bù đắp lắm mà không có ai cần bù đắp cả, nên rất GATO với cụ chủ :D
Cũng nên để Chăn Thu giữ được hình ảnh anh Việt cộng 42 năm trước thì có lẽ hay hơn. 😁
 

Hoàng_Phú Thọ

Xe container
Biển số
OF-307823
Ngày cấp bằng
14/2/14
Số km
7,061
Động cơ
691,053 Mã lực
Nơi ở
huyện Cẩm Khê - Phú Thọ
Cũng nên để Chăn Thu giữ được hình ảnh anh Việt cộng 42 năm trước thì có lẽ hay hơn. 😁
Đúng là để nguyên vẹn hình ảnh thời 6 múi như rồng phun mưa nó đẹp đẽ quá !
Chứ giờ cháu sợ nhỡ ra rau cải muối dưa thì thất vọng lắm !
 

hxduong

Xe lăn
Biển số
OF-425553
Ngày cấp bằng
28/5/16
Số km
13,606
Động cơ
324,777 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cũng nên để Chăn Thu giữ được hình ảnh anh Việt cộng 42 năm trước thì có lẽ hay hơn. 😁
Em theo dõi thread của bác từ những ngày đầu tiên, em rất thích cách viết của bác, thích câu chuyện của bác. Khi chị Chăn Thu rời đi, em đã buồn đến mức em không đọc những gì bác viết ở thread này nữa - cho đến 2, 3 hôm nay em mới quay lại đọc.
Quan điểm của mỗi người mỗi khác thật, có thể nếu đấy là em thì em sẽ lựa chọn khác - nhưng đúng là cuộc sống, lựa chọn.. không có ai giống ai cả & nhất là không thể áp mình vào ai hay áp ai vào mình.
Có 1 chút hình ảnh đẹp, là ít ra chị Chăn Thu đã được gặp lại bác, nhưng vẫn là khắc khoải, vẫn là những khó xử của cá nhân bác. Không hẳn là nuối tiếc, nhưng nỗi buồn thanh nhẹ ấy như cứ kéo dài ra mãi - dù là đã có những ánh vui tươi.
Nếu có thể, nhờ bác gửi lời chào của 1 người xa lạ đến chị Chăn Thu!
Chúc bác sức khỏe!
 

Hến Bột

Xe buýt
Biển số
OF-14160
Ngày cấp bằng
21/3/08
Số km
658
Động cơ
523,120 Mã lực
Truyện có thể chuyển thể sang kịch bản và dựng thành phim. Tks cụ Ankovat đã cho nhiều Cụ/Mợ những phút giây lay động tâm hồn.
 

omavn

Xe tải
Biển số
OF-456468
Ngày cấp bằng
27/9/16
Số km
325
Động cơ
-539,307 Mã lực
Em lại ngồi đọc lại câu chuyện chị Thu Chan
 

hunggal

Xe tăng
Biển số
OF-95990
Ngày cấp bằng
19/5/11
Số km
1,939
Động cơ
413,696 Mã lực
Tôi rất ngoan ngoãn đi theo theo hai người vào thang máy lên lầu. Trong bụng nghĩ thầm :" Ca này khó rồi đây " nếu cô nàng có hành động bộc phát thì đỡ kiểu gì cho cô nàng đỡ cảm thấy tổn thương về mặt tình cảm. Ra khỏi thang máy, thằng K nhanh nhẹn ra trước, đi thẳng về phòng. Cả hai chúng tôi đứng trước cửa phòng CT, cửa phòng bên cạnh bỗng bật mở, hai cô bé người Campuchia mặc đồng phục ks đi ra, thấy chúng tôi, họ chắp tay cúi đầu chào rất lễ phép. Tôi chắp tay chào lại :
- Hai cháu đang dọn phòng à ?
- Dạ, chúng cháu giúp được gì cho cô chú ạ.
- À, cháu có thể chuyển giúp cô chú đồ trong phòng xuống dưới được không ? Cô chú cũng trả phòng luôn.
- Dạ, được ạ.
Hai cô bé nhanh nhẹn vào phòng lấy cái vali nhỏ của CT mang ra ngoài. Còn cái túi xách tôi định cầm ra, cô nàng giật lấy, bậm môi nói :
- Thôi, cái này em mang được.
Nhìn vẻ mặt CT tôi thấy tức cười. Theo hai cô bé đi xuống sảnh, thằng bạn đã xuống từ lúc nào, đang điềm nhiên nhả khói. Tôi lấy mấy ngàn Riel lẻ cho hai cháu gái. Chúng chắp tay cảm ơn, nói :
- Cám ơn chú. Vợ chú đẹp quá.
- Đẹp là sao ?
- Mặt đẹp và dáng người cũng đẹp.
Chẳng biết chúng nịnh hay nói thật nữa. Chỉ thấy CT cười tươi, nét mặt giãn ra hết cau có. Phụ nữ cũng kỳ, cứ được khen đẹp là sướng.
Phnom Penh rất ít taxi, xe của ks cũng không còn cái nào. Nên chúng tôi phải chờ hơi lâu. Cuối cùng sợ muộn giờ bay đành phải gọi TukTuk. Đồ của hai người không có gì nên làm thủ tục cũng nhanh. Thằng K hỏi tôi :
- Mày sẽ sang chơi với tao và CT chứ ?
CT cũng nhìn tôi chờ câu trả lời :
- Cũng không hứa được chắc chắn điều gì. Trên 60 cả rồi, cuộc sống vô thường. Chúa thương cho gặp thì sẽ gặp, như lần này gặp nhau ở đây có ai ngờ đâu. Tuổi này nên xác định gặp nhau lần nào cũng là lần cuối...
CT liền lấy tay bịt miệng tôi và nói như ra lệnh :
- Anh phải sang gặp em và anh Nam đấy. Không trốn được với em mãi đâu.
Tôi cũng đành cười trừ:
- Được, chuyện đó cứ biết vậy. Thôi, hai người vào đi.
Thằng K ôm tôi vỗ bồm bộp vào lưng nói :
- Bạn tôi vẫn chắc chắn lắm giữ gìn sức khỏe nhé. Thỉnh thoảng gọi điện cho tao nói chuyện cho tao vui.
Quay sang CT, tôi giang rộng hai cánh tay, cô nàng liền sà ngay vào vòng tay tay của tôi :
- Anh nhớ phải qua thăm em nghe Việt cộng.
Thằng K vỗ vai CT :
- Thôi bà, để cho bạn tôi nó sống với.
- Đợt này về em hỏi sẽ hỏi tội anh sau. Các anh chơi với nhau từ nhỏ mà giấu em bao lâu.
Tôi bắt tay K :
- Tạm biệt, gửi lời thăm gia mày.
- Uh, mày về đi. Au revoir.
Quay về với CT tôi nói :
- Nào chúng ta cũng Au revoir thôi.
CT cười nhưng đôi mắt đã lonh lanh ngấn lệ :
- Au revoir en à bientot...Je t'aime.
Nói xong CT xách túi đi nhanh vào khu vực làm thủ tục an ninh. Tôi giơ tay chào thằng K rồi cũng quay bước đi ra. Chợt thằng K gọi giật tôi lại :
- Ê, mày suýt tao quên.
Nó chạy theo tôi, lấy trong ba lô đeo vai một cái túi giấy nhỏ trao cho tôi.
- Tặng mày chút quà gặp mặt.
- Cái gì đây ?
- Thôi, cứ mang về rồi xem.
- Tao phải xem đã chứ.
Tôi mở cái túi giấy, một mùi nước hoa quen thuộc xộc vào mũi. Một cái áo Montagut và một cái phong bì nhỏ có tiền. Tôi hỏi thằng K :
- Mày lịch sự từ bao giờ vậy. Túi giấy này của CT phải không ? Cấm cãi, mày đâu có dùng nước hoa phụ nữ.
Thằng K cười hề hề :
- Lính trinh sát vẫn tinh tường lắm. Đúng là CT gửi mày đấy. Cô nàng biết mày sẽ không nhận nên nhờ tao. Mày nhận đi cho nó vui, tội nghiệp...
- Cái mùi nước hoa này tao quen từ hơn 40 năm rồi. Ok, ái áo này tao nhận. Còn cái này thì mày cầm về giúp tao. Khi nào lên máy bay thì hãy đưa lại cho CT và nói tao cảm ơn.
Thằng K càu nhàu :
- Đến khổ, rồi tao lại ăn mắng. Thôi được cũng vì ông bạn già. Chào nhé.
Chúng tôi bắt tay lần nữa. Tôi đứng nhìn thằng K khuất sau cửa an ninh mới quay ra.
Về đến Ks đã 1h chiều. Tôi lên phòng xách đồ xuống chuẩn bị ra bến xe đi chuyến 3h chiều. Bỗng điện thoại lại rung, nhìn điện thoại biết Chan Tha gọi, tôi vội nghe :
- Alo, anh Chăn Thu. Anh còn ở Phnom Penh không ?
- Anh đang ở Phnom Penh. Khoảng 3h anh về SG rồi.
- Em cùng chồng về Phnom Penh có việc. Biết anh ở Phnom Penh nên muốn qua thăm. Anh gửi cho em vị trí khoảng 1h nữa em qua. Em gần tới Phnom Penh rồi.
- Ok, em.
Ủ ôi, vẫn Je t'aime kìa. Nhất bác rồi. À mà chị CT biết thớt này rồi, còn bác gái thì có biết không ạ?
 

cỏ và mây

Xe điện
Biển số
OF-122555
Ngày cấp bằng
30/11/11
Số km
2,213
Động cơ
40,397 Mã lực
Em nghĩ để bù đắp cho 10 năm chờ đợi và 40 năm day dứt thì một cái ôm ở sân bay là không đủ mợ ạ, em thấy hơi bất công cho mợ CT.
Em là em sẵn sàng bù đắp lắm mà không có ai cần bù đắp cả, nên rất GATO với cụ chủ :D
Hôm nay cụ đã rót riệu cho bác Angkorwat chưa ạ? :D.
Mợ CT dễ thương nên chỉ cần như trên mợ ấy cũng vui rồi ạ. Em nghĩ bây giờ người đc tặng món quà có lưu mùi hương có khi còn nhiều vương vấn hơn ạ. Kaka.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Hôm nay cụ đã rót riệu cho bác Angkorwat chưa ạ? :D.
Mợ CT dễ thương nên chỉ cần như trên mợ ấy cũng vui rồi ạ. Em nghĩ bây giờ người đc tặng món quà có lưu mùi hương có khi còn nhiều vương vấn hơn ạ. Kaka.
"Bà để bà ngửi, chứ bà không ăn " 😂😂😂😂
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top