[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Chiều thứ 7, không lang thang ngoài quán chém gió được. Vào đây chém một chút với các cụ vậy.

Chả là cuối tháng 11 vừa rồi nhà cháu có việc vào Huế lại dính luôn phát lũ lụt miền trung nên vật vã nằm đường mất hai ngày. Định đi 4 ngày cuối cùng kéo dài đúng một tuần. Đi ăn hỏi cho con trai bà chị ruột và cũng nhân thể nghĩ nghiêng Huế mộng Huế mơ ra răng? Cuộc đời em di chuyển nhiều nhưng dải đất miền trung từ thị trấn Đông Hà đến Biên Hòa thì hầu như chưa đặt chân đến. Cuối 1977 có hành quân từ Khe Sanh vào Tây ninh thì cũng chỉ nghỉ đêm ở các trạm giao liên dọc đường như sân bay Đà nẵng, sân bay Phan Thiết và tổng kho Long Bình. Sau này đi ra vào thì đi máy bay nên mù tịt về " khu 5 dằng dặc khúc ruột miền trung"

Muốn quay lại xứ Huế vì đầu mùa hè 1977 em có dịp ở Huế hẳn một ngày. Và hình ảnh in đậm trong trí nhớ hồi đó là một nhóm nữ sinh mặc áo dài trắng đi học về qua cầu Tràng tiền. Và từ đó đến nay em chưa một lần quay lại Huế. Gần 50 năm trôi qua, từ một cậu lính binh nhất mặt búng ra sữa đến giờ đã là một ông gia lụ khụ ra đứng đầu cầu Tràng Tiền mong được nhìn lại hình ảnh nữ sinh đi học về. Rất tiếc là đợt lũ nên các cháu nghỉ học nên đứng từ 16h đến 18h chẳng gặp ai. Con sông Hương nước chảy xiết đỏ ngầu.

Hồi đó khoảng tháng 4-5 / 1977. Một buổi chiều chính trị viên Lý gọi tôi bảo :
- Cậu xuống dưới hậu cần gọi thằng Khâm quản lý lên đây có việc.
( lão Nông văn Khâm này dân tộc Tày, lính 1972. Lão này là người cùng em đi qua trạm xá TĐ và gặp chị Thêu )

Anh Khâm lên gặp CTV và được giao nhiệm vụ : Ra tổng kho binh đoàn tại Huế lấy gạo cho đơn vị. Đây là chuyến đi hiếm hoi vì thường bọn tôi chỉ lĩnh ngoài kho sư đoàn ở Khe Sanh.

Với tôi, một thằng lính mới toe. Chưa từng biết cuộc sống, con người miền nam ra sao ? Những địa danh miền nam chỉ được nghe qua đài trong những bản tin chiến sự : Ấp Bắc, Bình giã...và sau này là : Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng, Bình Long... Riêng với Huế thì được biết qua bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu. Vì vậy tôi quyết tâm bám phà chuyến đi Huế này. Chờ anh Khâm về tôi liền chạy xuống lán hậu cần năn nỉ anh Khâm cho đi cùng. Anh Khâm trợn mắt :
- Mày đi sao được. Đi bốc vác chứ có phải chơi đâu. Hơn 4 tấn gạo đó mày bốc nổi không ?
- Không làm nhanh thì làm chậm. Anh cứ cho em đi.
Ông Hương y tá thương tình cũng nói thêm một câu :
- Mày cho nó đi theo một chuyến. Tao hoặc mày có đi phép thì nó còn làm thay cho.
Cuối cùng thì anh Khâm cũng đồng ý và dặn :
- Mày về xem có việc gì ngày mai thì làm hết đi. Chút tao lên xin người đi bốc vác.

Tôi chạy về C bộ, mở sổ sách ra làm mấy cái báo cáo quân lực và khí tài để sẵn chờ tối đưa đại trưởng ký để nộp trung đoàn. Trời tối trước giờ sinh hoạt, anh Khâm lên gặp CTV :
- Báo cáo CTV. Mấy trung đội hết quân rồi. Cả đại đội hơn chục ông sốt rét. Trung đội 1 thì sang Pắc Xế chưa về. Lấy được mỗi trung đội 2 người là 4 người. CTV cho thằng Tiến đi với tôi là 6 người mới đủ.
- Thằng Tiến còn làm báo cáo.
Nghe vậy tôi vội đưa mấy tờ báo cáo.
- Em làm đây rồi. CTV ký mai em đem nộp TĐ luôn.
Sếp Lý nhìn hai anh em :
- Hai anh em lại thông đồng bàn nhau trước rồi hả. Thôi được, mai cậu đi với anh Khâm.
Tôi thở phào. Vậy là mình sẽ được đến một thành phố mới giải phóng được 2 năm để xem nó phồn vinh giả tạo ra sao ? Con người phía nam họ đối với bộ đội thế nào ?
Sau giờ sinh hoạt anh Khâm gọi mấy anh em đi lấy gạo xuống lán hậu cần :
- Mấy bố xuống đây tôi tạm ứng phụ cấp cho, mai xuống Huế có tiền mà tiêu.
Ngoài tôi ra còn 4 ông lính cũ, toàn những ông cao to. Ông Hải ba toác, Bình sùi, Vang sợ ma, Hòa nổ. Mấy ông anh đều lính 1972 - 1973. Ông Hòa nổ trước là lính trinh sát bộ binh đã tham gia chiến dịch HCM sau bị kỷ luật đẩy sang công binh nằm chờ ra quân. Điểm chung ông nào cũng cao 1,7 trở lên, ngực nở, bụng 6 múi, body rất đẹp. Chỉ có ông Bình sùi thì mặt đầy trứng cá như cái bánh đa vừng.
Lúc đấy tôi là binh nhất phụ cấp có 6 đồng, lúc đó ăn phở HN chắc được 6 bát phở. Mấy ông anh thì cao nhất chỉ hạ sĩ. Nên phụ cấp cũng chẳng là bao, thêm tiền từ mấy tháng trước ở trong rừng không tiêu đến nên mỗi anh em chắc có vài chục đồng.
Phát phụ cấp cho mọi người xong. Anh Khâm bảo :
- Thôi, về ngủ. Mai 6h đi bộ lên trung đoàn lên ô tô đi sớm.
( tối em viết tiếp)
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,803
Động cơ
4,657,654 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
Chiều thứ 7, không lang thang ngoài quán chém gió được. Vào đây chém một chút với các cụ vậy.

Chả là cuối tháng 11 vừa rồi nhà cháu có việc vào Huế lại dính luôn phát lũ lụt miền trung nên vật vã nằm đường mất hai ngày. Định đi 4 ngày cuối cùng kéo dài đúng một tuần. Đi ăn hỏi cho con trai bà chị ruột và cũng nhân thể nghĩ nghiêng Huế mộng Huế mơ ra răng? Cuộc đời em di chuyển nhiều nhưng dải đất miền trung từ thị trấn Đông Hà đến Biên Hòa thì hầu như chưa đặt chân đến. Cuối 1977 có hành quân từ Khe Sanh vào Tây ninh thì cũng chỉ nghỉ đêm ở các trạm giao liên dọc đường như sân bay Đà nẵng, sân bay Phan Thiết và tổng kho Long Bình. Sau này đi ra vào thì đi máy bay nên mù tịt về " khu 5 dằng dặc khúc ruột miền trung"

Muốn quay lại xứ Huế vì đầu mùa hè 1977 em có dịp ở Huế hẳn một ngày. Và hình ảnh in đậm trong trí nhớ hồi đó là một nhóm nữ sinh mặc áo dài trắng đi học về qua cầu Tràng tiền. Và từ đó đến nay em chưa một lần quay lại Huế. Gần 50 năm trôi qua, từ một cậu lính binh nhất mặt búng ra sữa đến giờ đã là một ông gia lụ khụ ra đứng đầu cầu Tràng Tiền mong được nhìn lại hình ảnh nữ sinh đi học về. Rất tiếc là đợt lũ nên các cháu nghỉ học nên đứng từ 16h đến 18h chẳng gặp ai. Con sông Hương nước chảy xiết đỏ ngầu.

Hồi đó khoảng tháng 4-5 / 1977. Một buổi chiều chính trị viên Lý gọi tôi bảo :
- Cậu xuống dưới hậu cần gọi thằng Khâm quản lý lên đây có việc.
( lão Nông văn Khâm này dân tộc Tày, lính 1972. Lão này là người cùng em đi qua trạm xá TĐ và gặp chị Thêu )

Anh Khâm lên gặp CTV và được giao nhiệm vụ : Ra tổng kho binh đoàn tại Huế lấy gạo cho đơn vị. Đây là chuyến đi hiếm hoi vì thường bọn tôi chỉ lĩnh ngoài kho sư đoàn ở Khe Sanh.

Với tôi, một thằng lính mới toe. Chưa từng biết cuộc sống, con người miền nam ra sao ? Những địa danh miền nam chỉ được nghe qua đài trong những bản tin chiến sự : Ấp Bắc, Bình giã...và sau này là : Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng, Bình Long... Riêng với Huế thì được biết qua bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu. Vì vậy tôi quyết tâm bám phà chuyến đi Huế này. Chờ anh Khâm về tôi liền chạy xuống lán hậu cần năn nỉ anh Khâm cho đi cùng. Anh Khâm trợn mắt :
- Mày đi sao được. Đi bốc vác chứ có phải chơi đâu. Hơn 4 tấn gạo đó mày bốc nổi không ?
- Không làm nhanh thì làm chậm. Anh cứ cho em đi.
Ông Hương y tá thương tình cũng nói thêm một câu :
- Mày cho nó đi theo một chuyến. Tao hoặc mày có đi phép thì nó còn làm thay cho.
Cuối cùng thì anh Khâm cũng đồng ý và dặn :
- Mày về xem có việc gì ngày mai thì làm hết đi. Chút tao lên xin người đi bốc vác.

Tôi chạy về C bộ, mở sổ sách ra làm mấy cái báo cáo quân lực và khí tài để sẵn chờ tối đưa đại trưởng ký để nộp trung đoàn. Trời tối trước giờ sinh hoạt, anh Khâm lên gặp CTV :
- Báo cáo CTV. Mấy trung đội hết quân rồi. Cả đại đội hơn chục ông sốt rét. Trung đội 1 thì sang Pắc Xế chưa về. Lấy được mỗi trung đội 2 người là 4 người. CTV cho thằng Tiến đi với tôi là 6 người mới đủ.
- Thằng Tiến còn làm báo cáo.
Nghe vậy tôi vội đưa mấy tờ báo cáo.
- Em làm đây rồi. CTV ký mai em đem nộp TĐ luôn.
Sếp Lý nhìn hai anh em :
- Hai anh em lại thông đồng bàn nhau trước rồi hả. Thôi được, mai cậu đi với anh Khâm.
Tôi thở phào. Vậy là mình sẽ được đến một thành phố mới giải phóng được 2 năm để xem nó phồn vinh giả tạo ra sao ? Con người phía nam họ đối với bộ đội thế nào ?
Sau giờ sinh hoạt anh Khâm gọi mấy anh em đi lấy gạo xuống lán hậu cần :
- Mấy bố xuống đây tôi tạm ứng phụ cấp cho, mai xuống Huế có tiền mà tiêu.
Ngoài tôi ra còn 4 ông lính cũ, toàn những ông cao to. Ông Hải ba toác, Bình sùi, Vang sợ ma, Hòa nổ. Mấy ông anh đều lính 1972 - 1973. Ông Hòa nổ trước là lính trinh sát bộ binh đã tham gia chiến dịch HCM sau bị kỷ luật đẩy sang công binh nằm chờ ra quân. Điểm chung ông nào cũng cao 1,7 trở lên, ngực nở, bụng 6 múi, body rất đẹp. Chỉ có ông Bình sùi thì mặt đầy trứng cá như cái bánh đa vừng.
Lúc đấy tôi là binh nhất phụ cấp có 6 đồng, lúc đó ăn phở HN chắc được 6 bát phở. Mấy ông anh thì cao nhất chỉ hạ sĩ. Nên phụ cấp cũng chẳng là bao, thêm tiền từ mấy tháng trước ở trong rừng không tiêu đến nên mỗi anh em chắc có vài chục đồng.
Phát phụ cấp cho mọi người xong. Anh Khâm bảo :
- Thôi, về ngủ. Mai 6h đi bộ lên trung đoàn lên ô tô đi sớm.
( tối em viết tiếp)
Chờ anh viết tiếp thì mời các bác nghỉ ngơi ngắm các cháu và hoa BĐH Diễn đàn tặng BĐH Chi hội Hải Phòng

A8F0A205-0941-43EF-9ED7-14468DBD5B17.jpeg
E40DBFC2-384D-4274-9AA4-ABB12E1B066C.jpeg

F86C0F9D-2CEA-4051-A4B8-1F9642A56ED1.jpeg
 

xukthal

Xe lăn
Biển số
OF-772930
Ngày cấp bằng
1/4/21
Số km
10,974
Động cơ
1,632,736 Mã lực
Ko thấy AKS ý kiến j nhỉ? #:-s
 

xukthal

Xe lăn
Biển số
OF-772930
Ngày cấp bằng
1/4/21
Số km
10,974
Động cơ
1,632,736 Mã lực
Có th L6 đi ngang = livetrym >:) >:)
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
Ở Việt Hưng thì có lẽ thuận cho cụ Baoleo. Có trót mồm say chút xíu thì đi bộ về cũng được. Mình thì 15-20 km cũng không nhằm nhò gì với một cựu shiper 🤓
Bẩm cụ angkorwat và các cụ ọp-phơ:
Trong quân, lính hải quân trên các chiến hạm, có một đặc ân là:
-Từ giường ngủ hàng ngày - lao đến vị trí chiến đấu - lại quay về giường ngủ hàng ngày - trên mọi hải trình, bất kể là ở nơi đâu :D

Vậy nên, nếu lần này, ọp-phơ nhà ta mà tổ chức đánh chén ở Việt Hưng, thì đúng là nhà cháu có số hưởng, y chang như thời còn trên pháo hạm.
-Ấy là: từ giường ngủ hàng ngày - ngồi ngay được vào mâm tiệc :D
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,432 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
( Em viết tiếp)
Trước chuyến được về một thành phố với nhiều cái mới lạ, nên cả đêm không ngủ được. 4h sáng đã lọ mọ dậy. Về thành phố nên cũng phải nghiêm túc, tôi mang bộ quân phục xanh Tô Châu ( chỉ mặc đầu tuần để chào cờ ) đeo quân hàm, quân hiệu đàng hoàng. Cả trung đoàn chỉ có mấy chục thằng tân binh và sĩ quan cấp úy trở lên quân hàm. Lính cũ có lẽ do thời chiến nên không ai phát. Lên đồ xong tôi moi hết chỗ tiền còn lại và 6 đồng phụ cấp mới tạm ứng nhét vào túi ngực. Cũng chẳng nhiều nhặn gì, hình như được gần 20 đồng.

6h anh Khâm lên gọi đi lên trung đoàn. Mấy anh em vừa đi vừa gặm cục mì luộc nặn như cái bánh bao bây giờ. Lên tới trung đoàn, sau khi lấy giấy tờ xong anh Khâm dẫn cả đội sang đại đội 10 ( đại đội xe, máy ) ở gần đó, leo lên thùng một chiếc GMC do một ông lính Hải Phòng lái nhằm hướng Khe Sanh - đường 9 phóng đi.
Mới ra đến Đông Hà anh em đã vui ríu rít. Lâu ngày ở sâu trong rừng chỉ nhìn thấy chị em Pa cô, Vân Kiều nên thấy phụ nữ người Kinh ai cũng khen đẹp. Mà trông họ cũng mềm mại trong bộ thường phục chứ không cứng đơ như các o lính nhà mình. Ông Hòa nổ đã suýt soa :
- Gái miền nam nhìn ngon các ông ạ. Đợt này phải xem gái Huế ra sao?
Ông Hải ba toác lườm ông Hòa :
- Mẹ mày, nổ một lần chưa chừa à. Léng phéng bị lần nữa thì viện 9 nó cắt chim.
Gần 2h chiều xe chúng tôi mới đến Huế. Sau khi mấy anh em ăn ở một quán ven đường, xe chạy thẳng đến kho gạo của binh đoàn và làm thủ tục lĩnh gạo luôn. Mấy ông anh bắt đầu cởi trần vác từng bao gạo ra xe. Tôi cũng định cởi áo vào vác thì anh Khâm bảo :
- Thôi, mày mặc áo vào. Xuống tìm nhà bếp lấy xoong nước và ra cổng mua bao thuốc vào đây cho chúng nó.
Nghe nói vậy tôi chạy tìm khu nhà bếp lấy được một xoong 5 nước. Rồi chạy ra cổng tìm hàng thuốc lá tranh thủ ngó nghiêng thành phố. Huế lúc đó vắng người, đường phố sạch đẹp hơn HN. Người đi lại thưa thớt. Tìm mãi mới được một quán bán thuốc lá, tôi mua một bao thuốc địa phương hình như là thuốc " Cẩm lệ" gì đó. Quay về đến kho thì mọi người đã bốc xong gạo đang uống nước rồi. Công nhận lính cũ lao động nặng nhọc quen nên khỏe thật, chẳng tập tành gì mà ngực ông nào cũng nở vồng như dân tập gym bây giờ.

4h chiều xong việc. Ông Khâm bảo mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi và ăn chiều, sáng mai về. Ông lái xe bảo :
- Chạy ra bờ sông Hương chỗ đầu cầu Tràng Tiền mà nghỉ. Trời này lên thùng xe mà nằm cho mát. Mọi lần đi tôi cũng hay ra đấy nằm.
Nói xong cũng chẳng chờ mọi người đồng ý hay không. Ông cho xe chạy thẳng ra ven sông, đỗ ngay đầu cầu Tràng Tiền. Đỗ xe xong xuôi ông lái xe nhảy xuống nói:
- Các ông trông xe, trông hàng. Tôi đến nhà người quen gần đây. Sáng mai tôi ra.
Nói xong ông ấy đi luôn. Còn lại 6 anh em. Ông Khâm dắt mọi người vào quán gần đó ăn bún và trứng vịt lộn. Mấy ông lính ăn nhanh như máy khâu, chỉ 10' là xong bữa. Ông Khâm bảo :
- Giờ mày ra trông xe và hàng, bọn anh đi chơi lang thang vào chợ mua ít đồ. Lỡ tháng sau có đợt ra quân hay về phép còn có quà cho gia đình.
Uh, thì đã không phải bốc vác. Mà đường về phép còn xa vời lắm. 3 năm mới được về phép và 5 năm mới ra quân. Tôi lững thững về xe, leo lên thùng ngồi lên đống gạo hút thuốc ngắm trời, ngắm sông.
Hơn 4h30' hình như các trường bắt đầu tan học. Lũ học sinh cấp 1 - 2 từng tốp đi về, bọn chúng nói gì với nhau mà tôi không nghe được. Mấy đứa con trai đi qua vỗ bồm bộp vào xe. Một lúc sau thì có một tốp vài cô nữ sinh lớn hơn mặc áo dài trắng cắp cặp đi tới. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này tôi thấy lạ lắm. Nhảy vội từ trên xe xuống, đứng ngây người ngắm họ, mặt nghệt như bò đội nón. Lại một tốp 5-6 cô đạp xe đi tới, tà áo dài trắng quấn quýt bay trong gió. Trong lúc vô thức tôi đứng hẳn ra giữa đường ngắm họ đang đi tới. Có lẽ một cô phát hiện ra chú bộ đội đang đứng giữa đường mắt đăm đăm nhìn họ, cô ta nói nhỏ với đám bạn. Cả bọn liếc nhìn về phía tôi rồi phá lên cười. Tôi giật mình vì thấy cũng kỳ, vội lùi lại dựa vào thành xe, lơ đãng nhìn xuống sông. Mấy cô đạp xe đi ngang vẫn cười khúc khích, tôi không dám nhìn lại họ nữa.
Một lúc sau thì đường phố lại trở lên vắng vẻ. Mấy ông anh cũng đi chợ về. Mỗi người mua được ít đồ, chủ yếu là quần áo. Quẳng hết mấy bọc hàng lên cabin. Mấy anh em ngồi hút thuốc chém gió. Một bà cô đội một thúng đi ngang rao : " Ai...hột dịt lộn..." mấy anh em lại xúm vào ăn. Rồi leo lên thùng xe nằm. Nằm mãi không ngủ được, ông Hòa nổ gọi nhau ra bờ sát bờ sông uống nước mía.
Gần 9h nghe tiếng lộp cộp...lộp cộp... Vài chiếc đò nhỏ cặp sát bờ kè, trong khoang có ngọn đèn dầu leo lét: " Ngủ đò các chú ơi " ông Hòa nổ mắt sáng lên đứng phắt dậy chạy ra. Sau vài phút nói chuyện với cô gái trên đò, ông Hòa quay lại hỏi:
- Có thằng nào ngủ đò không ? Tao bảo nó gọi mấy cái đò nữa ?
Chỉ mấy phút sau hai con đò nữa ghé vào. Mấy ông lính vội bước xuống đò. Trên bờ chỉ còn tôi và anh Khâm. Tôi hỏi :
- Sao anh không xuống ngủ đò.
- Tao không thích. Xứ Huế này nhiều gái thật. Thôi đi ngủ, mày vào cabin mà nằm. Tao lên thùng trông hàng.
Tôi vào cabin ngồi hút thuốc đầu óc cứ lởn vởn với tốp nữ sinh và mấy cô gái trên đò. Liên tưởng đến bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu.
Đêm về khuya, thành phố vắng lặng. Trên sông những con đò nhỏ bập bềnh với ánh đèn dầu chập chờn. Tôi ngủ thiếp đi một lúc, tỉnh dậy đã gần 4h sáng, vội nhảy xuống, tính leo lên thùng xe cho anh Khâm xuống ngủ. Ôi thôi, thùng xe không có bóng ai, anh Khâm đi từ lúc nào tôi cũng không biết.
Hơn 5h sáng thì các ông anh cũng lần lượt cập bến, trong đó có cả ông Khâm. 😂
7h sáng, ông lái xe quay lại. Anh em tập trung lên xe tìm quán ăn sáng. Ông Khâm hỏi :
- Có thằng nào còn tiền ăn không ?
Mấy ông anh đưa mắt nhìn tôi :
- Chắc chỉ còn thằng này có tiền.
- Em còn chưa đến 20 đồng đâu.
Ông Khâm bảo :
- Vậy là thừa ăn sáng uống cà phê rồi.
Mấy anh em đi ăn sáng, uống cà phê. Còn mấy đồng mua nốt mấy ổ bánh mì để ăn trưa.
Chúng tôi lên xe trở về rừng Trường Sơn.
Từ ngày đó đến vừa rồi trải qua 48 năm tôi mới trở lại Huế. Vẫn có ý định ra chỗ cũ ngắm các tà áo nữ sinh Huế. Vậy mà không gặp được, trong khi chờ nước rút để quay ra Bắc. Tôi rủ thằng cháu, hai cậu cháu ra cầu Tràng Tiền vẩn vơ một tiếng đồng mà không thấy bóng nào.
Từ lúc 19 tuổi giờ là 67 tuổi thời gian nửa đời người mà kỷ niệm lần đi lấy gạo như mới một vài tuần.
Đành bảo ông cháu chụp cho cái ảnh kỷ niệm vì chưa chắc có lần nào quay lại Huế nữa không 😥
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,443
Động cơ
321,123 Mã lực
Tuổi
58
( Em viết tiếp)
Trước chuyến được về một thành phố với nhiều cái mới lạ, nên cả đêm không ngủ được. 4h sáng đã lọ mọ dậy. Về thành phố nên cũng phải nghiêm túc, tôi mang bộ quân phục xanh Tô Châu ( chỉ mặc đầu tuần để chào cờ ) đeo quân hàm, quân hiệu đàng hoàng. Cả trung đoàn chỉ có mấy chục thằng tân binh và sĩ quan cấp úy trở lên quân hàm. Lính cũ có lẽ do thời chiến nên không ai phát. Lên đồ xong tôi moi hết chỗ tiền còn lại và 6 đồng phụ cấp mới tạm ứng nhét vào túi ngực. Cũng chẳng nhiều nhặn gì, hình như được gần 20 đồng.

6h anh Khâm lên gọi đi lên trung đoàn. Mấy anh em vừa đi vừa gặm cục mì luộc nặn như cái bánh bao bây giờ. Lên tới trung đoàn, sau khi lấy giấy tờ xong anh Khâm dẫn cả đội sang đại đội 10 ( đại đội xe, máy ) ở gần đó, leo lên thùng một chiếc GMC do một ông lính Hải Phòng lái nhằm hướng Khe Sanh - đường 9 phóng đi.
Mới ra đến Đông Hà anh em đã vui ríu rít. Lâu ngày ở sâu trong rừng chỉ nhìn thấy chị em Pa cô, Vân Kiều nên thấy phụ nữ người Kinh ai cũng khen đẹp. Mà trông họ cũng mềm mại trong bộ thường phục chứ không cứng đơ như các o lính nhà mình. Ông Hòa nổ đã suýt soa :
- Gái miền nam nhìn ngon các ông ạ. Đợt này phải xem gái Huế ra sao?
Ông Hải ba toác lườm ông Hòa :
- Mẹ mày, nổ một lần chưa chừa à. Léng phéng bị lần nữa thì viện 9 nó cắt chim.
Gần 2h chiều xe chúng tôi mới đến Huế. Sau khi mấy anh em ăn ở một quán ven đường, xe chạy thẳng đến kho gạo của binh đoàn và làm thủ tục lĩnh gạo luôn. Mấy ông anh bắt đầu cởi trần vác từng bao gạo ra xe. Tôi cũng định cởi áo vào vác thì anh Khâm bảo :
- Thôi, mày mặc áo vào. Xuống tìm nhà bếp lấy xoong nước và ra cổng mua bao thuốc vào đây cho chúng nó.
Nghe nói vậy tôi chạy tìm khu nhà bếp lấy được một xoong 5 nước. Rồi chạy ra cổng tìm hàng thuốc lá tranh thủ ngó nghiêng thành phố. Huế lúc đó vắng người, đường phố sạch đẹp hơn HN. Người đi lại thưa thớt. Tìm mãi mới được một quán bán thuốc lá, tôi mua một bao thuốc địa phương hình như là thuốc " Cẩm lệ" gì đó. Quay về đến kho thì mọi người đã bốc xong gạo đang uống nước rồi. Công nhận lính cũ lao động nặng nhọc quen nên khỏe thật, chẳng tập tành gì mà ngực ông nào cũng nở vồng như dân tập gym bây giờ.

4h chiều xong việc. Ông Khâm bảo mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi và ăn chiều, sáng mai về. Ông lái xe bảo :
- Chạy ra bờ sông Hương chỗ đầu cầu Tràng Tiền mà nghỉ. Trời này lên thùng xe mà nằm cho mát. Mọi lần đi tôi cũng hay ra đấy nằm.
Nói xong cũng chẳng chờ mọi người đồng ý hay không. Ông cho xe chạy thẳng ra ven sông, đỗ ngay đầu cầu Tràng Tiền. Đỗ xe xong xuôi ông lái xe nhảy xuống nói:
- Các ông trông xe, trông hàng. Tôi đến nhà người quen gần đây. Sáng mai tôi ra.
Nói xong ông ấy đi luôn. Còn lại 6 anh em. Ông Khâm dắt mọi người vào quán gần đó ăn bún và trứng vịt lộn. Mấy ông lính ăn nhanh như máy khâu, chỉ 10' là xong bữa. Ông Khâm bảo :
- Giờ mày ra trông xe và hàng, bọn anh đi chơi lang thang vào chợ mua ít đồ. Lỡ tháng sau có đợt ra quân hay về phép còn có quà cho gia đình.
Uh, thì đã không phải bốc vác. Mà đường về phép còn xa vời lắm. 3 năm mới được về phép và 5 năm mới ra quân. Tôi lững thững về xe, leo lên thùng ngồi lên đống gạo hút thuốc ngắm trời, ngắm sông.
Hơn 4h30' hình như các trường bắt đầu tan học. Lũ học sinh cấp 1 - 2 từng tốp đi về, bọn chúng nói gì với nhau mà tôi không nghe được. Mấy đứa con trai đi qua vỗ bồm bộp vào xe. Một lúc sau thì có một tốp vài cô nữ sinh lớn hơn mặc áo dài trắng cắp cặp đi tới. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này tôi thấy lạ lắm. Nhảy vội từ trên xe xuống, đứng ngây người ngắm họ, mặt nghệt như bò đội nón. Lại một tốp 5-6 cô đạp xe đi tới, tà áo dài trắng quấn quýt bay trong gió. Trong lúc vô thức tôi đứng hẳn ra giữa đường ngắm họ đang đi tới. Có lẽ một cô phát hiện ra chú bộ đội đang đứng giữa đường mắt đăm đăm nhìn họ, cô ta nói nhỏ với đám bạn. Cả bọn liếc nhìn về phía tôi rồi phá lên cười. Tôi giật mình vì thấy cũng kỳ, vội lùi lại dựa vào thành xe, lơ đãng nhìn xuống sông. Mấy cô đạp xe đi ngang vẫn cười khúc khích, tôi không dám nhìn lại họ nữa.
Một lúc sau thì đường phố lại trở lên vắng vẻ. Mấy ông anh cũng đi chợ về. Mỗi người mua được ít đồ, chủ yếu là quần áo. Quẳng hết mấy bọc hàng lên cabin. Mấy anh em ngồi hút thuốc chém gió. Một bà cô đội một thúng đi ngang rao : " Ai...hột dịt lộn..." mấy anh em lại xúm vào ăn. Rồi leo lên thùng xe nằm. Nằm mãi không ngủ được, ông Hòa nổ gọi nhau ra bờ sát bờ sông uống nước mía.
Gần 9h nghe tiếng lộp cộp...lộp cộp... Vài chiếc đò nhỏ cặp sát bờ kè, trong khoang có ngọn đèn dầu leo lét: " Ngủ đò các chú ơi " ông Hòa nổ mắt sáng lên đứng phắt dậy chạy ra. Sau vài phút nói chuyện với cô gái trên đò, ông Hòa quay lại hỏi:
- Có thằng nào ngủ đò không ? Tao bảo nó gọi mấy cái đò nữa ?
Chỉ mấy phút sau hai con đò nữa ghé vào. Mấy ông lính vội bước xuống đò. Trên bờ chỉ còn tôi và anh Khâm. Tôi hỏi :
- Sao anh không xuống ngủ đò.
- Tao không thích. Xứ Huế này nhiều gái thật. Thôi đi ngủ, mày vào cabin mà nằm. Tao lên thùng trông hàng.
Tôi vào cabin ngồi hút thuốc đầu óc cứ lởn vởn với tốp nữ sinh và mấy cô gái trên đò. Liên tưởng đến bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu.
Đêm về khuya, thành phố vắng lặng. Trên sông những con đò nhỏ bập bềnh với ánh đèn dầu chập chờn. Tôi ngủ thiếp đi một lúc, tỉnh dậy đã gần 4h sáng, vội nhảy xuống, tính leo lên thùng xe cho anh Khâm xuống ngủ. Ôi thôi, thùng xe không có bóng ai, anh Khâm đi từ lúc nào tôi cũng không biết.
Hơn 5h sáng thì các ông anh cũng lần lượt cập bến, trong đó có cả ông Khâm. 😂
7h sáng, ông lái xe quay lại. Anh em tập trung lên xe tìm quán ăn sáng. Ông Khâm hỏi :
- Có thằng nào còn tiền ăn không ?
Mấy ông anh đưa mắt nhìn tôi :
- Chắc chỉ còn thằng này có tiền.
- Em còn chưa đến 20 đồng đâu.
Ông Khâm bảo :
- Vậy là thừa ăn sáng uống cà phê rồi.
Mấy anh em đi ăn sáng, uống cà phê. Còn mấy đồng mua nốt mấy ổ bánh mì để ăn trưa.
Chúng tôi lên xe trở về rừng Trường Sơn.
Từ ngày đó đến vừa rồi trải qua 48 năm tôi mới trở lại Huế. Vẫn có ý định ra chỗ cũ ngắm các tà áo nữ sinh Huế. Vậy mà không gặp được, trong khi chờ nước rút để quay ra Bắc. Tôi rủ thằng cháu, hai cậu cháu ra cầu Tràng Tiền vẩn vơ một tiếng đồng mà không thấy bóng nào.
Từ lúc 19 tuổi giờ là 67 tuổi thời gian nửa đời người mà kỷ niệm lần đi lấy gạo như mới một vài tuần.
Đành bảo ông cháu chụp cho cái ảnh kỷ niệm vì chưa chắc có lần nào quay lại Huế nữa không 😥
Hay cụ ạ. Cảm xúc rất thật. Gái Huế có nét đằm.
Nếu cụ bay bổng thăng hoa thì ra được bài hát vd Rừng, Huế và tôi. :D

Cụ Trịnh Công Sơn có bh Hoa Xuân Ca, lời là: cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa...
Cụ ấy lấy cảm xúc từ cô gái tên Lộc, là hàng xóm nhà bạn cụ Trịnh hay đến nhậu, khi cụ ấy đến nhậu thì cô ấy hay sang chơi. :D
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,803
Động cơ
4,657,654 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
Việc quân là phải tùy cơ ứng biến, không thế cố thủ, cố quyết 1 phương án. Đến ngay như Đại tướng, khi đánh Điện Biên, cũng phải đánh võng kéo pháo vào-kéo pháo ra-rồi đánh dứ sang Lào cơ mà.:D
Nhà cháu cũng thuận ở Việt Hưng, nếu như Hải Dương ít phiếu quá :D
Riêng quân số, nhà cháu vẫn chốt là bao gồm Baoleo nhà cháu và khách mời Trung Sỹ.
Ở Việt Hưng thì có lẽ thuận cho cụ Baoleo. Có trót mồm say chút xíu thì đi bộ về cũng được. Mình thì 15-20 km cũng không nhằm nhò gì với một cựu shiper 🤓
VH thì cứ NVDuc ăn lợn Mán là ngon roài, Dê với Cá ăn nhiều quá rồi. Kết hợp với Rươi là chuẩn.
Chốt ngồi từ 7h sáng đi cccm ơi.em phi qua làm đôi vại xong trưa em xin phép về trước :))
Thồi, ngồi cùng mâm mấy thầy mềnh lại phải ỏn ẻn đếch ăn được. Cứ xem RosemaryCherry có đi ko thì mấy chị em đăng ký mâm riêng cho năng suất :D
Bẩm cụ angkorwat và các cụ ọp-phơ:
Trong quân, lính hải quân trên các chiến hạm, có một đặc ân là:
-Từ giường ngủ hàng ngày - lao đến vị trí chiến đấu - lại quay về giường ngủ hàng ngày - trên mọi hải trình, bất kể là ở nơi đâu :D

Vậy nên, nếu lần này, ọp-phơ nhà ta mà tổ chức đánh chén ở Việt Hưng, thì đúng là nhà cháu có số hưởng, y chang như thời còn trên pháo hạm.
-Ấy là: từ giường ngủ hàng ngày - ngồi ngay được vào mâm tiệc :D
Quán Dực thì OF và các chi hội ngồi nhiều. Ăn uống cũng hợp lý, thích Rắn có Rắn, Lợn Mán có lợn Mán. Hoặc nửa Mán nửa Rắn như vụ mấy anh chị OF ngồi này chẳng hạn

20190122_190308.jpg
20190122_190318.jpg
20190122_190327.jpg
20190122_190332.jpg
20190122_190338.jpg
20190122_191824.jpg
20190122_202541.jpg
20190122_202550.jpg
20190122_202601.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
Quán Dực thì OF và các chi hội ngồi nhiều. Ăn uống cũng hợp lý, thích Rắn có Rắn, Lợn Mán có lợn Mán. Hoặc nửa Mán nửa Rắn như vụ mấy anh chị OF ngồi này chẳng hạn

20190122_190308.jpg
20190122_190318.jpg
20190122_190327.jpg
20190122_190332.jpg
20190122_190338.jpg
20190122_191824.jpg
20190122_202541.jpg
20190122_202550.jpg
20190122_202601.jpg
Ở Việt Hưng là được rồi, thưa thủ trưởng Tien Tung và các cụ ọp-phơ.
Nhà cháu bây giờ, tuổi già sức yếu, ăn uống chỉ là phụ, mà được giao lưu với các cụ, mới là niềm vui chính.
Riêng về khoản ăn uống, nhà cháu chỉ cần 1 cái bánh bao với cốc sữa đậu nành là mãn nguyện :D
 
  • Vodka
Reactions: rfs

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,822
Động cơ
362,129 Mã lực
( Em viết tiếp)
Trước chuyến được về một thành phố với nhiều cái mới lạ, nên cả đêm không ngủ được. 4h sáng đã lọ mọ dậy. Về thành phố nên cũng phải nghiêm túc, tôi mang bộ quân phục xanh Tô Châu ( chỉ mặc đầu tuần để chào cờ ) đeo quân hàm, quân hiệu đàng hoàng. Cả trung đoàn chỉ có mấy chục thằng tân binh và sĩ quan cấp úy trở lên quân hàm. Lính cũ có lẽ do thời chiến nên không ai phát. Lên đồ xong tôi moi hết chỗ tiền còn lại và 6 đồng phụ cấp mới tạm ứng nhét vào túi ngực. Cũng chẳng nhiều nhặn gì, hình như được gần 20 đồng.

6h anh Khâm lên gọi đi lên trung đoàn. Mấy anh em vừa đi vừa gặm cục mì luộc nặn như cái bánh bao bây giờ. Lên tới trung đoàn, sau khi lấy giấy tờ xong anh Khâm dẫn cả đội sang đại đội 10 ( đại đội xe, máy ) ở gần đó, leo lên thùng một chiếc GMC do một ông lính Hải Phòng lái nhằm hướng Khe Sanh - đường 9 phóng đi.
Mới ra đến Đông Hà anh em đã vui ríu rít. Lâu ngày ở sâu trong rừng chỉ nhìn thấy chị em Pa cô, Vân Kiều nên thấy phụ nữ người Kinh ai cũng khen đẹp. Mà trông họ cũng mềm mại trong bộ thường phục chứ không cứng đơ như các o lính nhà mình. Ông Hòa nổ đã suýt soa :
- Gái miền nam nhìn ngon các ông ạ. Đợt này phải xem gái Huế ra sao?
Ông Hải ba toác lườm ông Hòa :
- Mẹ mày, nổ một lần chưa chừa à. Léng phéng bị lần nữa thì viện 9 nó cắt chim.
Gần 2h chiều xe chúng tôi mới đến Huế. Sau khi mấy anh em ăn ở một quán ven đường, xe chạy thẳng đến kho gạo của binh đoàn và làm thủ tục lĩnh gạo luôn. Mấy ông anh bắt đầu cởi trần vác từng bao gạo ra xe. Tôi cũng định cởi áo vào vác thì anh Khâm bảo :
- Thôi, mày mặc áo vào. Xuống tìm nhà bếp lấy xoong nước và ra cổng mua bao thuốc vào đây cho chúng nó.
Nghe nói vậy tôi chạy tìm khu nhà bếp lấy được một xoong 5 nước. Rồi chạy ra cổng tìm hàng thuốc lá tranh thủ ngó nghiêng thành phố. Huế lúc đó vắng người, đường phố sạch đẹp hơn HN. Người đi lại thưa thớt. Tìm mãi mới được một quán bán thuốc lá, tôi mua một bao thuốc địa phương hình như là thuốc " Cẩm lệ" gì đó. Quay về đến kho thì mọi người đã bốc xong gạo đang uống nước rồi. Công nhận lính cũ lao động nặng nhọc quen nên khỏe thật, chẳng tập tành gì mà ngực ông nào cũng nở vồng như dân tập gym bây giờ.

4h chiều xong việc. Ông Khâm bảo mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi và ăn chiều, sáng mai về. Ông lái xe bảo :
- Chạy ra bờ sông Hương chỗ đầu cầu Tràng Tiền mà nghỉ. Trời này lên thùng xe mà nằm cho mát. Mọi lần đi tôi cũng hay ra đấy nằm.
Nói xong cũng chẳng chờ mọi người đồng ý hay không. Ông cho xe chạy thẳng ra ven sông, đỗ ngay đầu cầu Tràng Tiền. Đỗ xe xong xuôi ông lái xe nhảy xuống nói:
- Các ông trông xe, trông hàng. Tôi đến nhà người quen gần đây. Sáng mai tôi ra.
Nói xong ông ấy đi luôn. Còn lại 6 anh em. Ông Khâm dắt mọi người vào quán gần đó ăn bún và trứng vịt lộn. Mấy ông lính ăn nhanh như máy khâu, chỉ 10' là xong bữa. Ông Khâm bảo :
- Giờ mày ra trông xe và hàng, bọn anh đi chơi lang thang vào chợ mua ít đồ. Lỡ tháng sau có đợt ra quân hay về phép còn có quà cho gia đình.
Uh, thì đã không phải bốc vác. Mà đường về phép còn xa vời lắm. 3 năm mới được về phép và 5 năm mới ra quân. Tôi lững thững về xe, leo lên thùng ngồi lên đống gạo hút thuốc ngắm trời, ngắm sông.
Hơn 4h30' hình như các trường bắt đầu tan học. Lũ học sinh cấp 1 - 2 từng tốp đi về, bọn chúng nói gì với nhau mà tôi không nghe được. Mấy đứa con trai đi qua vỗ bồm bộp vào xe. Một lúc sau thì có một tốp vài cô nữ sinh lớn hơn mặc áo dài trắng cắp cặp đi tới. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này tôi thấy lạ lắm. Nhảy vội từ trên xe xuống, đứng ngây người ngắm họ, mặt nghệt như bò đội nón. Lại một tốp 5-6 cô đạp xe đi tới, tà áo dài trắng quấn quýt bay trong gió. Trong lúc vô thức tôi đứng hẳn ra giữa đường ngắm họ đang đi tới. Có lẽ một cô phát hiện ra chú bộ đội đang đứng giữa đường mắt đăm đăm nhìn họ, cô ta nói nhỏ với đám bạn. Cả bọn liếc nhìn về phía tôi rồi phá lên cười. Tôi giật mình vì thấy cũng kỳ, vội lùi lại dựa vào thành xe, lơ đãng nhìn xuống sông. Mấy cô đạp xe đi ngang vẫn cười khúc khích, tôi không dám nhìn lại họ nữa.
Một lúc sau thì đường phố lại trở lên vắng vẻ. Mấy ông anh cũng đi chợ về. Mỗi người mua được ít đồ, chủ yếu là quần áo. Quẳng hết mấy bọc hàng lên cabin. Mấy anh em ngồi hút thuốc chém gió. Một bà cô đội một thúng đi ngang rao : " Ai...hột dịt lộn..." mấy anh em lại xúm vào ăn. Rồi leo lên thùng xe nằm. Nằm mãi không ngủ được, ông Hòa nổ gọi nhau ra bờ sát bờ sông uống nước mía.
Gần 9h nghe tiếng lộp cộp...lộp cộp... Vài chiếc đò nhỏ cặp sát bờ kè, trong khoang có ngọn đèn dầu leo lét: " Ngủ đò các chú ơi " ông Hòa nổ mắt sáng lên đứng phắt dậy chạy ra. Sau vài phút nói chuyện với cô gái trên đò, ông Hòa quay lại hỏi:
- Có thằng nào ngủ đò không ? Tao bảo nó gọi mấy cái đò nữa ?
Chỉ mấy phút sau hai con đò nữa ghé vào. Mấy ông lính vội bước xuống đò. Trên bờ chỉ còn tôi và anh Khâm. Tôi hỏi :
- Sao anh không xuống ngủ đò.
- Tao không thích. Xứ Huế này nhiều gái thật. Thôi đi ngủ, mày vào cabin mà nằm. Tao lên thùng trông hàng.
Tôi vào cabin ngồi hút thuốc đầu óc cứ lởn vởn với tốp nữ sinh và mấy cô gái trên đò. Liên tưởng đến bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu.
Đêm về khuya, thành phố vắng lặng. Trên sông những con đò nhỏ bập bềnh với ánh đèn dầu chập chờn. Tôi ngủ thiếp đi một lúc, tỉnh dậy đã gần 4h sáng, vội nhảy xuống, tính leo lên thùng xe cho anh Khâm xuống ngủ. Ôi thôi, thùng xe không có bóng ai, anh Khâm đi từ lúc nào tôi cũng không biết.
Hơn 5h sáng thì các ông anh cũng lần lượt cập bến, trong đó có cả ông Khâm. 😂
7h sáng, ông lái xe quay lại. Anh em tập trung lên xe tìm quán ăn sáng. Ông Khâm hỏi :
- Có thằng nào còn tiền ăn không ?
Mấy ông anh đưa mắt nhìn tôi :
- Chắc chỉ còn thằng này có tiền.
- Em còn chưa đến 20 đồng đâu.
Ông Khâm bảo :
- Vậy là thừa ăn sáng uống cà phê rồi.
Mấy anh em đi ăn sáng, uống cà phê. Còn mấy đồng mua nốt mấy ổ bánh mì để ăn trưa.
Chúng tôi lên xe trở về rừng Trường Sơn.
Từ ngày đó đến vừa rồi trải qua 48 năm tôi mới trở lại Huế. Vẫn có ý định ra chỗ cũ ngắm các tà áo nữ sinh Huế. Vậy mà không gặp được, trong khi chờ nước rút để quay ra Bắc. Tôi rủ thằng cháu, hai cậu cháu ra cầu Tràng Tiền vẩn vơ một tiếng đồng mà không thấy bóng nào.
Từ lúc 19 tuổi giờ là 67 tuổi thời gian nửa đời người mà kỷ niệm lần đi lấy gạo như mới một vài tuần.
Đành bảo ông cháu chụp cho cái ảnh kỷ niệm vì chưa chắc có lần nào quay lại Huế nữa không 😥
Tôi đến Huế lần đầu tiên là vào năm 1978.
Có hai ấn tượng mạnh, nhớ mãi đến tận bây giờ.

-Một là tô bún bò. Úi chao, lần đầu tiên nhìn thấy một miếng thịt heo (thịt chân giò), to bằng bàn chân người, Trước đây, ở ngoài Bắc, khi ăn thịt heo, chỉ thấy miếng thịt, được thái bằng ngón tay út, đã là to đại tướng rồi.

-Hai là nhân dân đi ngủ sớm quá. Tầm tám rưỡi tối, là đường phố đã vắng tanh.

Sau nay, vào Huế quá nhiều, có lần ở tận 2 năm liền, khi làm dự án Viện trợ không hoàn lại là Bệnh viện Trung ương Huế.
Thế nhưng, nhớ về Huế, thì hai ấn tượng kia, vẫn luôn là thường trực.

Cụ angkorwat chưa trải nghiệm ngủ đò với một em xứ Huế nào vì chỉ có 1 đêm ngắn ngủi ở cố đô kinh thành.
Tôi thì ở Huế quá nhiều, nhưng cũng không có trải nghiệm trên. Chắc là vì trong lòng tôi, chỉ mỗi 'miếng thịt heo (thịt chân giò), to bằng bàn chân người', là nổi bật.
:D:D:D
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,934
Động cơ
868,370 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
( Em viết tiếp)
Trước chuyến được về một thành phố với nhiều cái mới lạ, nên cả đêm không ngủ được. 4h sáng đã lọ mọ dậy. Về thành phố nên cũng phải nghiêm túc, tôi mang bộ quân phục xanh Tô Châu ( chỉ mặc đầu tuần để chào cờ ) đeo quân hàm, quân hiệu đàng hoàng. Cả trung đoàn chỉ có mấy chục thằng tân binh và sĩ quan cấp úy trở lên quân hàm. Lính cũ có lẽ do thời chiến nên không ai phát. Lên đồ xong tôi moi hết chỗ tiền còn lại và 6 đồng phụ cấp mới tạm ứng nhét vào túi ngực. Cũng chẳng nhiều nhặn gì, hình như được gần 20 đồng.

6h anh Khâm lên gọi đi lên trung đoàn. Mấy anh em vừa đi vừa gặm cục mì luộc nặn như cái bánh bao bây giờ. Lên tới trung đoàn, sau khi lấy giấy tờ xong anh Khâm dẫn cả đội sang đại đội 10 ( đại đội xe, máy ) ở gần đó, leo lên thùng một chiếc GMC do một ông lính Hải Phòng lái nhằm hướng Khe Sanh - đường 9 phóng đi.
Mới ra đến Đông Hà anh em đã vui ríu rít. Lâu ngày ở sâu trong rừng chỉ nhìn thấy chị em Pa cô, Vân Kiều nên thấy phụ nữ người Kinh ai cũng khen đẹp. Mà trông họ cũng mềm mại trong bộ thường phục chứ không cứng đơ như các o lính nhà mình. Ông Hòa nổ đã suýt soa :
- Gái miền nam nhìn ngon các ông ạ. Đợt này phải xem gái Huế ra sao?
Ông Hải ba toác lườm ông Hòa :
- Mẹ mày, nổ một lần chưa chừa à. Léng phéng bị lần nữa thì viện 9 nó cắt chim.
Gần 2h chiều xe chúng tôi mới đến Huế. Sau khi mấy anh em ăn ở một quán ven đường, xe chạy thẳng đến kho gạo của binh đoàn và làm thủ tục lĩnh gạo luôn. Mấy ông anh bắt đầu cởi trần vác từng bao gạo ra xe. Tôi cũng định cởi áo vào vác thì anh Khâm bảo :
- Thôi, mày mặc áo vào. Xuống tìm nhà bếp lấy xoong nước và ra cổng mua bao thuốc vào đây cho chúng nó.
Nghe nói vậy tôi chạy tìm khu nhà bếp lấy được một xoong 5 nước. Rồi chạy ra cổng tìm hàng thuốc lá tranh thủ ngó nghiêng thành phố. Huế lúc đó vắng người, đường phố sạch đẹp hơn HN. Người đi lại thưa thớt. Tìm mãi mới được một quán bán thuốc lá, tôi mua một bao thuốc địa phương hình như là thuốc " Cẩm lệ" gì đó. Quay về đến kho thì mọi người đã bốc xong gạo đang uống nước rồi. Công nhận lính cũ lao động nặng nhọc quen nên khỏe thật, chẳng tập tành gì mà ngực ông nào cũng nở vồng như dân tập gym bây giờ.

4h chiều xong việc. Ông Khâm bảo mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi và ăn chiều, sáng mai về. Ông lái xe bảo :
- Chạy ra bờ sông Hương chỗ đầu cầu Tràng Tiền mà nghỉ. Trời này lên thùng xe mà nằm cho mát. Mọi lần đi tôi cũng hay ra đấy nằm.
Nói xong cũng chẳng chờ mọi người đồng ý hay không. Ông cho xe chạy thẳng ra ven sông, đỗ ngay đầu cầu Tràng Tiền. Đỗ xe xong xuôi ông lái xe nhảy xuống nói:
- Các ông trông xe, trông hàng. Tôi đến nhà người quen gần đây. Sáng mai tôi ra.
Nói xong ông ấy đi luôn. Còn lại 6 anh em. Ông Khâm dắt mọi người vào quán gần đó ăn bún và trứng vịt lộn. Mấy ông lính ăn nhanh như máy khâu, chỉ 10' là xong bữa. Ông Khâm bảo :
- Giờ mày ra trông xe và hàng, bọn anh đi chơi lang thang vào chợ mua ít đồ. Lỡ tháng sau có đợt ra quân hay về phép còn có quà cho gia đình.
Uh, thì đã không phải bốc vác. Mà đường về phép còn xa vời lắm. 3 năm mới được về phép và 5 năm mới ra quân. Tôi lững thững về xe, leo lên thùng ngồi lên đống gạo hút thuốc ngắm trời, ngắm sông.
Hơn 4h30' hình như các trường bắt đầu tan học. Lũ học sinh cấp 1 - 2 từng tốp đi về, bọn chúng nói gì với nhau mà tôi không nghe được. Mấy đứa con trai đi qua vỗ bồm bộp vào xe. Một lúc sau thì có một tốp vài cô nữ sinh lớn hơn mặc áo dài trắng cắp cặp đi tới. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này tôi thấy lạ lắm. Nhảy vội từ trên xe xuống, đứng ngây người ngắm họ, mặt nghệt như bò đội nón. Lại một tốp 5-6 cô đạp xe đi tới, tà áo dài trắng quấn quýt bay trong gió. Trong lúc vô thức tôi đứng hẳn ra giữa đường ngắm họ đang đi tới. Có lẽ một cô phát hiện ra chú bộ đội đang đứng giữa đường mắt đăm đăm nhìn họ, cô ta nói nhỏ với đám bạn. Cả bọn liếc nhìn về phía tôi rồi phá lên cười. Tôi giật mình vì thấy cũng kỳ, vội lùi lại dựa vào thành xe, lơ đãng nhìn xuống sông. Mấy cô đạp xe đi ngang vẫn cười khúc khích, tôi không dám nhìn lại họ nữa.
Một lúc sau thì đường phố lại trở lên vắng vẻ. Mấy ông anh cũng đi chợ về. Mỗi người mua được ít đồ, chủ yếu là quần áo. Quẳng hết mấy bọc hàng lên cabin. Mấy anh em ngồi hút thuốc chém gió. Một bà cô đội một thúng đi ngang rao : " Ai...hột dịt lộn..." mấy anh em lại xúm vào ăn. Rồi leo lên thùng xe nằm. Nằm mãi không ngủ được, ông Hòa nổ gọi nhau ra bờ sát bờ sông uống nước mía.
Gần 9h nghe tiếng lộp cộp...lộp cộp... Vài chiếc đò nhỏ cặp sát bờ kè, trong khoang có ngọn đèn dầu leo lét: " Ngủ đò các chú ơi " ông Hòa nổ mắt sáng lên đứng phắt dậy chạy ra. Sau vài phút nói chuyện với cô gái trên đò, ông Hòa quay lại hỏi:
- Có thằng nào ngủ đò không ? Tao bảo nó gọi mấy cái đò nữa ?
Chỉ mấy phút sau hai con đò nữa ghé vào. Mấy ông lính vội bước xuống đò. Trên bờ chỉ còn tôi và anh Khâm. Tôi hỏi :
- Sao anh không xuống ngủ đò.
- Tao không thích. Xứ Huế này nhiều gái thật. Thôi đi ngủ, mày vào cabin mà nằm. Tao lên thùng trông hàng.
Tôi vào cabin ngồi hút thuốc đầu óc cứ lởn vởn với tốp nữ sinh và mấy cô gái trên đò. Liên tưởng đến bài thơ " Cô gái Sông Hương " của cụ Hữu.
Đêm về khuya, thành phố vắng lặng. Trên sông những con đò nhỏ bập bềnh với ánh đèn dầu chập chờn. Tôi ngủ thiếp đi một lúc, tỉnh dậy đã gần 4h sáng, vội nhảy xuống, tính leo lên thùng xe cho anh Khâm xuống ngủ. Ôi thôi, thùng xe không có bóng ai, anh Khâm đi từ lúc nào tôi cũng không biết.
Hơn 5h sáng thì các ông anh cũng lần lượt cập bến, trong đó có cả ông Khâm. 😂
7h sáng, ông lái xe quay lại. Anh em tập trung lên xe tìm quán ăn sáng. Ông Khâm hỏi :
- Có thằng nào còn tiền ăn không ?
Mấy ông anh đưa mắt nhìn tôi :
- Chắc chỉ còn thằng này có tiền.
- Em còn chưa đến 20 đồng đâu.
Ông Khâm bảo :
- Vậy là thừa ăn sáng uống cà phê rồi.
Mấy anh em đi ăn sáng, uống cà phê. Còn mấy đồng mua nốt mấy ổ bánh mì để ăn trưa.
Chúng tôi lên xe trở về rừng Trường Sơn.
Từ ngày đó đến vừa rồi trải qua 48 năm tôi mới trở lại Huế. Vẫn có ý định ra chỗ cũ ngắm các tà áo nữ sinh Huế. Vậy mà không gặp được, trong khi chờ nước rút để quay ra Bắc. Tôi rủ thằng cháu, hai cậu cháu ra cầu Tràng Tiền vẩn vơ một tiếng đồng mà không thấy bóng nào.
Từ lúc 19 tuổi giờ là 67 tuổi thời gian nửa đời người mà kỷ niệm lần đi lấy gạo như mới một vài tuần.
Đành bảo ông cháu chụp cho cái ảnh kỷ niệm vì chưa chắc có lần nào quay lại Huế nữa không 😥
Huệ bi chừ vẫn đẹp Cụ anh ạ, có gì đó rất riêng
Ở Huế cuộc sống như chậm lại
21 năm trước em vào Huế lần đầu, hồi đó cả xã hội nghèo hơn bây giờ, Huế cũng vậy
Tháng 11, mưa buồn, cha trời, mưa Huế dài, dai và dầy...dòng Hương đục nước ...
Tầm 7h tối thành phố đã thưa người, 9h tối thì nhà nhà tắt đèn ...

Năm nay em lại vào Huế, trở lại Huế sau 8 năm, Huế đã phát triển hơn rất nhiều sau 8 năm, sân bay Huế là 1 trong những sân bay em cực kỳ ấn tượng với thiết kế ...
Nhưng nét chầm chậm, ung dung... vẫn vậy, về Huế, thấy có gì đó như tạm dừng sự áp lực
Em vào công việc ở Đà Nẵng, chủ động sớm xong việc, đi tàu qua Hải Vân ra Huế, chơi 2 ngày rồi về, nên lần đầu tiên đến Huế mà không phải làm gì, chỉ ung dung lang thang cảm nhận

P/s: Vụ đò Sông Hương bên cầu Trường Tiền chắc đi vào chính quy, hiện đại rồi Cụ anh ợ, thực địa không có nữa 🤓

Screenshot_2023-12-10-08-06-39-470_com.miui.gallery-edit.jpg

Screenshot_2023-12-10-07-56-50-545_com.miui.gallery-edit.jpg

Screenshot_2023-12-10-07-57-58-288_com.miui.gallery-edit.jpg

Screenshot_2023-12-10-07-57-05-926_com.miui.gallery-edit.jpg
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top