Chuyện đó không kể được cụ ạ. Dính đến bí mật quốc gia, gián điệp ....Đó cũng là câu chuyện hay. Vì em với anh ta có 4 năm khăng khít bên K.Cụ kể chuyện ông lãnh sự tên H nhà ở Xuân Diệu hay Tô Ngọc Vân đê
Chuyện đó không kể được cụ ạ. Dính đến bí mật quốc gia, gián điệp ....Đó cũng là câu chuyện hay. Vì em với anh ta có 4 năm khăng khít bên K.Cụ kể chuyện ông lãnh sự tên H nhà ở Xuân Diệu hay Tô Ngọc Vân đê
Những gì cần giấu thì thôi, những gì kể được thì cụ kể.Chuyện đó không kể được cụ ạ. Dính đến bí mật quốc gia, gián điệp ....Đó cũng là câu chuyện hay. Vì em với anh ta có 4 năm khăng khít bên K.
Em đang xem số 1 và sẽ tiếp nốt cho mấy ngày nghỉ, thanks cụ1. Cánh đồng chết (The Killing Fields)
2. Đầu tiên họ giết cha tôi (First they killed my father)
3. Không lối thoát (No Escape)
Ba phim này em đều xem rồi ạ. Rất hay !
Mà e thấy cụ nói là ông đấy bị triều đình bế đi rồi màChuyện đó không kể được cụ ạ. Dính đến bí mật quốc gia, gián điệp ....Đó cũng là câu chuyện hay. Vì em với anh ta có 4 năm khăng khít bên K.
Có cái kết viên mãn thì các cụ lại không được hóngEm vào muộn, nhưng theo dõi câu chuyện tình thời chiến của cụ angkorwat rất lôi cuốn và cảm động!
Tất nhiên chiến tranh phải có đau thương, nhưng đúng là... cũng như cụ, em hụt hẫng quá!
Giờ chắc cụ ấy ký hợp đồng làm việc với đội Juve trọn đời. Cũng 6-7 năm rồi.Mà e thấy cụ nói là ông đấy bị triều đình bế đi rồi mà
Vậy thì còn ngại gì mà cụ không kểGiờ chắc cụ ấy ký hợp đồng làm việc với đội Juve trọn đời. Cũng 6-7 năm rồi.
Cụ cho các em hóng luôn đi cho nóng ạCó cái kết viên mãn thì các cụ lại không được hóng
E oánh dấu.Nhân dịp nghỉ ngơi dãn cách, theo yêu cầu của các cụ trong thớt " Tay không giết hai hổ" em lập thớt kể cho cho các cụ nghe những mẩu chuyện trong suốt cuộc đời quân ngũ của em.
Cụ nào có mẩu chuyện gì hay thì cũng kể cho anh em nghe cho đỡ buồn những ngày giãn cách.
Chuyện hổ thì em đã kể bên kia rồi. Giờ là chuyện :
----- CHỊ THÊU ---
Sau khi làm mất bộ xương hổ vài ngày thì cũng sát Tết. Năm nay có con lợn chuẩn bị Tết thì bị hổ bắt mất nên cả đại đội không biết lấy gì ăn Tết đây.
Một buổi sáng CTV Lý bảo em :
- Cậu theo đ/c Khâm sang C8 vay một con lợn về ăn Tết.
- Vâng, em đi ngay.
Em chạy xuống nhà quản lý gặp anh Khâm quản lý ( Nông văn Khâm, 11/ 1970, người Tày Lạng sơn )
- Anh Khâm ơi, CTV bảo em với anh sang C8 vay lợn ăn Tết.
- Ừ, chú mày đi với tao lên E ( trung đoàn ) lấy căng tin luôn. Đang định rủ thằng Hương đi.
( Anh Hương là y tá đại đội, dân Thanh hóa)
Thế là hai anh em lấy bao tải và cái đòn xóc lên đường.
Trước tiên vào C8 cách đó khoảng 7km. C8 cũng có mấy thằng lính Hà đi cũng đợt, nhà ở quanh khu vực chợ Mơ, ngõ Mai Hương. Đến nơi em nhẩy xuống tìm mấy ông đồng hương kiếm ấm trà, điếu thuốc. Kệ cho anh Khâm lên đại đội gặp các thủ trưởng vay lợn.
Khoảng nửa thì anh Khâm xuống gọi đi, em hỏi :
- Vay được lợn không anh ?
Anh Khâm càu nhàu :
- *** mẹ, nó bảo sẽ thịt lợn và cho vay 20 kg thôi. 20 cân thịt mà hơn 6 chục người thì ăn uống gì ?
- Thôi, thế cũng được anh ạ.
- Gớm, mấy ông lính trẻ chúng mày táp như hoẵng ấy, cả năm ko có miếng thịt giờ 20 kg ko bõ dính răng. Thôi, lên trung đoàn lấy căng tin Tết.
Từ C8 lại phải quay ngược về C9 bọn em rồi mới lên trung đoàn, vậy là phải đi hơn chục km nữa. Ông Khâm lính cũ, lại là dân miền núi nên đi bộ rất nhanh. Nhiều lúc em lại phải lẽo đẽo chạy theo mới kịp.
Đi qua đại đội được 3-4 km, chợt anh Khâm quay lại bảo em:
- Sắp đi qua sân trạm xá trung đoàn đấy đi nhanh lên, ở đó đang nhốt mấy đứa ếch ta ri đấy, trông trắng trẻo, thư sinh như mày là nó ra nó vồ ngay.
- Ếch ta ri là bệnh gì anh ?
- Là bệnh thiếu trai, lâu lâu nó lại lên cơn một lần phải vào điều trị một hai ngày.
Em nghĩ thầm " bố này dọa thôi, làm gì có chuyện đó" nghĩ vậy nhưng em cũng cố gắng theo sát anh Khâm.
Đi được nửa tiếng thì nhìn thấy lấp ló mấy cái lán quân y. Em và Khâm rảo bước băng qua giữ sân trạm quân y, hai bên là hai dãy lán dài.
Gần đến giữa sân, bỗng nghe tiếng phụ nữ la hét ở phía lán bên phải. Em nhìn sang thấy loáng thoáng bóng áo blu màu bộ đội. Một chị đang lao từ trong nhà ra thẳng về phía em, chị mặc mỗi cái quần bộ đội, phía trên để trần, hai bầu ngực trắng, căng tròn, nhảy tưng tưng.
Ông Khâm thét:
- Chạy đi thằng kia.
Lúc đó em luống cuống, đứng ngây người, lần đầu tiên nhìn thấy ngực người con gái ở trần nên mắt cứ trố lồi ra quên cả chạy. Trong khi chị kia vừa lao tới vừa la hét :
- Anh ơi, anh đây rồi, lại đây...lại đây....hu ...hu.
( em nghỉ chút, kể tiếp sau)
Phim thứ 3 do Mỹ làm, gần như lần đầu tiên em thấy họ ghi nhận vai trò của VN trên phim ảnh.Em đang xem số 1 và sẽ tiếp nốt cho mấy ngày nghỉ, thanks cụ
Xem mấy phim này mới thấy chế độ Ang ka tàn bạo khủng khiếp. Mà dân K cũng lành thật. Cả trăm con người mà để mấy thằng nhãi con nó đập đầu từng người một.Em đang xem số 1 và sẽ tiếp nốt cho mấy ngày nghỉ, thanks cụ
Nó dính đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước vẫn được coi là anh em.Vậy thì còn ngại gì mà cụ không kể
Hay quá, lại sắp được đọc truyện hay rồi.Mai em kể cho các cụ nghe chuyện vào bảo tàng lấy được bức tranh khá đẹp. Phải bắn nhau với nhóm vệ binh khu vực đó để chạy thoát. Vụ đó em bị sưng đầu gối gần một tháng. Bức tranh giờ em vẫn giữ. Coi như kỷ niệm duy nhất về K.
Film số 1, tay diễn viên Cam sau phim đó nổi danh, hắn chửi VN kinh lắm. Sau bị giết bởi 1 tên cũng là dân Cam ở Mỹ.1. Cánh đồng chết (The Killing Fields)
2. Đầu tiên họ giết cha tôi (First they killed my father)
3. Không lối thoát (No Escape)
Ba phim này em đều xem rồi ạ. Rất hay !
may bác thoát cái mác công binh ,chứcoong binh thì suốt ngày cuốc đất,vác đá thôi.Cũng có có lúc cực lắm cụ ơi. Chỉ từ khi sang K là được thôi. Nhưng lại cũng không biết chết lúc nào. Từ 1981 thì mới gọi là sướng.