Được ông em share cho e rau Linh 94, lập tức contact và có cái hẹn sau vài sms, đón em ở Cầu vượt Metro Biên hoà. ấn tượng ban đầu là 1 em khá nhỏ nhắn, cao tầm 1m55 khoảng 40kg, mặt dễ nhìn, vẫn còn tuổi teen nên khá ngon mắt . Anh em lượn phố vài vòng, đi ăn linh tinh và trời mưa nên phi luôn vào nn . Đến đây mới là vui, e nó lên phòng với thái độ miễn cưỡng, vào đến phòng phang cho câu xanh rờn
Rau: e muốn đổi đt a giúp e đc ko ,
vui rồi đây, với sự nhanh ý của nông dân: ok, anh em đã xác định lâu dài thì có vấn đề gì đâu .
Rau: nhưng em muốn iphone cơ, a mua nhé, ko thì thôi .
Quả này ko đc rồi,nhưng nông dân vẫn là nông dân: đc rồi tý nữa hết mưa a e đi xem rồi tính nhé.
Rau: thế thì a đưa tiền trước rồi thì làm gì hãy làm
ND: e ko tin anh à, có thẻ atm đây, a ko mang tiền mặt, tý xong thì mua
Rau: vậy đưa thẻ em cầm trước, ok thì làm gì hãy làm nhé
Đưa luôn thẻ, vì đằng nào cũng chỉ còn vài đồng trong đấy ( mình có 3 cái thẻ ATM, đưa rau thẻ hết tiền )
và kết quả là đây, sau vụ mặc cả như chợ hàng.
2 shot ko ngon chym lắm vì cảm thấy ức chế trước loại rau lai hàng, cả 2 lên đường về, rau nhất định đòi đi rút tiền, thích thì ok, vào cây ATM, 5p sau rau bước ra mặt tức tối điên cuồng: anh lừa e nhé,làm gì còn tiền . Đến nước này cũng phải nói: e thông cảm chắc tiền chưa về thôi, hay để 1 vài hôm a đưa cho.
Rau: cái loại anh tôi gặp nhiều rồi toàn bọn khốn nạn, thật ghê tởm
ND: vậy e cứ đi tìm thằng nào tử tế rồi nó mua iphone cho, a e tình cảm với nhau 1 lần mà e đòi mua iphone có quá lắm ko ?
Rau: tôi chỉ cần vật chất ko quan tâm tình cảm, thế nhé đừng bao giờ gặp lại
Em nó lên xe bus và không quên nhìn nông dân bằng ánh mắt thù hận cứ như kiểu mình vừa làm mất iphone của nó
Kết thúc vụ check rau, ko ngon chym, lại cảm thấy ức chế, nhưng thôi rau thích làm hàng thì sẽ cho nó thành hàng luôn, từ giờ e chịu khó dạng chân, kiểu gì sẽ có ngày đủ tiền mua iphone e nhé. Hự hự