- Biển số
- OF-19303
- Ngày cấp bằng
- 30/7/08
- Số km
- 1,343
- Động cơ
- 515,600 Mã lực
- Tuổi
- 38
hay làm đơn xin chính phủ cho đốt pháo 3 ngày tết đê :6::6::6:
Để cho nhanh bác cứ xin mấy thằng buôn pháo lậu nó bán cho vài băng.hay làm đơn xin chính phủ cho đốt pháo 3 ngày tết đê :6::6::6:
Cụ nói quá chuẩn.Để cho nhanh bác cứ xin mấy thằng buôn pháo lậu nó bán cho vài băng.
Chọn chỗ nào vắng vắng mà đốt!
Chính Phủ còn lo nhiều việc lắm, thời gian đâu mà vào OF nên chắc chả thông cảm đâu!
Hình như hồi đó là ông Trần Đức Lương nhỉ, các cụ quay về nhà ông í mà phán.:21::21::21:Cụ nói quá chuẩn.
Không biết cái thằng ngu nào kí cái quyết định cấm pháo nhẩy. mất hết tính truyền thống dân tộc.
Quy Gai Quy Xốp.....:21:Em nhớ Tết xưa là em với bà già đi làm bánh quy gai, mang bột, trứng, đường đến chỗ làm bánh, khoảng gần 2 chục người ngồi tự đánh bột, tự đánh trứng rồi cho bột nở .... nới làm bánh chỉ làm mỗi công đoạn là cho bột vào máy ép ra khuôn rồi cho vào lò nướng. Loanh quanh vậy mà có khi hết đêm nhưng mà vui vì được ăn mấy cái bánh vẹo, đầu mẩu. Quá nửa đêm 2 mẹ con vác nửa bao tải bánh quy gai đi về. Thế mà mấy ngày Tết ăn hết chỗ bánh .... Chơ đến giờ cứ ngửi thấy mùi vani là em lại nhớ đến cảnh nướng bánh ấy. Gờ kể lại mấy đứa nhóc nó không tin.... Cái lò nướng bánh ấy ở gần ngã tư phố Huế - Nguyễn Du - Lê Văn Hưu, bây giờ là mấy cửa hàng bán giày. Cụ nào trước ở khu vực này chắc là biết
Hồi bé tôi thường xuyên bé cái nhầm theo kiểu tay hương tay pháo, châm ngòi pháo xì..xì là ném hương đi..pháo nổ!:'(:'(Đêm giao thừa, ông ngoại đốt 1 nén hương, thò ra ngoài cửa sổ châm vào ngòi pháo..tiếng pháo và mùi xác pháo là cảm giác mà em nhớ nhất..nhớ cả hình ảnh ông châm pháo nữa..
đã lâu quá rồi
hay làm đơn xin chính phủ cho đốt pháo 3 ngày tết đê Những ai là thành viên của OF được đốt pháo thoải mái. Cụ cứ mang lên "Mù Cẳng Chai" đốt vô tư
Cảm ơn cụ về cái thớt thật ... ý nghĩa (em copy thôi ạ)Sáng hôm nay đi làm qua bờ hồ bị chặn đường lộn ruột bỏ làm đi ăn sáng, ngồi trong quán cà phê nhìn qua ô cửa kính thấy trời hơi tiết xuân xuân, lại bâng khuâng chút cảm xúc về mùa xuân thời ấu thơ hiện về.
Hồi bé cứ mỗi độ xuân về tết đến là em vui lắm, cảm giác của trẻ con mong chờ cái tết nó mới khó tả làm sao, loa xóm phát cái bài "Một mùa xuân nho nhỏ" là đã thấy xuân. Ngày xưa ăn uống đói kém nên quanh năm chỉ mong ngày tết để được ăn uống đầy đủ ba ngày tết, giò chả, bánh trưng, thịt đông, măng miến...ăn thích thì thôi, trẻ con đốt pháo, nhặt pháo xịt, được mừng tuổi...ôi đơn giản vậy mà sao nhớ lâu thế.
Không biết các cụ thế nào chứ tuổi thơ em cái từ "Tết" nó thiêng liêng lắm xốn xang lắm, vui nhất là cái sự chuẩn bị của ông bà bố mẹ, nào lạt nào lá dong, gạo nếp, đỗ xanh, các cụ mua sẵn trước cả tháng, thịt gói bánh chưng các cụ xếp hàng mậu dịch mua trước cả tuần về làm chín trước để chuẩn bị gói bánh, đến sáng 30 chắc chắn mẹ em sẽ lại ra chợ mua đào và hoa cắm ban thờ tổ tiên, hồi ấy ít tiền thấy cụ toàn mua hoa Violet màu tím tím lẫn hoa thược dược cắm lên bàn thờ, trước giao thừa thể nào cũng bị ông già đè nghiến ra tắm kỳ cọ cho em bằng nước lá mùi vì hồi bé em lười tắm lắm, mùi hoa mùi "luộc" lẫn mùi khói pháo phảng phất tạo cho mình cái suy nghĩ phải tắm thật nhanh để phi ra ngoài đường với đồng bọn, đi chơi tới sát giao thừa mò về háo hức chờ đốt nguyên bánh pháo dài ngoằng, dứt tiếng pháo nhà mình, lò mò trong khói pháo thơm lừng đâu đó vẫn còn tiếng pháo nhà hàng xóm xen lẫn tiếng thơ trên TV lúc giao thừa, rồi sáng mùng 1 thể nào cũng lại được rửa mặt lại bằng nước lá mùi...rửa mặt xong em lại ra phi ra ngoài đường đi lang thang trong xóm lại đốt pháo, lại pháo xịt :21:
Oài, sao nhớ cái tết ngày xưa thế.
Thời bọn em mà được mừng 500 thì giàu to cụ ạ! Toàn tiền Hào thôi,Cha mẹ mừng cho con cái 2 đồng là nhiều lắm rồi.:'(:'(:'( e nhớ tết xưa quá, hồi đó mà được lí xì 500 VND thì quí vô cùng, hí hửng vui mừng lắm lắm (l)(l)(l) :'(
Trung du mà kụ chơi sang thế này thì đồng bằng nhà cháu chạy đứt dép chả kịp! (kịp cũng phải rút quai vài lần)Thời bọn em mà được mừng 500 thì giàu to cụ ạ! Toàn tiền Hào thôi,Cha mẹ mừng cho con cái 2 đồng là nhiều lắm rồi.
Thời xưa,một trong những nỗi lo và những dịp Tết,đó là Chất đốt.Quê em miền trung du,nên vào những ngày đông giá rét cuối năm,bọn em thường mấy gia đình mượn xe cải tiến rồi Cơm nắm,dao cùn rủ nhau đi lên rừng lấy củi về đun Tết,thường đi mấy ngày mới về vì xa mấy chục cây số.Mỗi khi về gần đến nhà thấy bà con nhìn thì tự hào lắm,cứ như mình vừa thắng trận trở về!
Có cụ nào nếm mùi đó chưa nhỉ???
Chuyện Bánh kẹo các cụ kể rồi,nhưng em vẫn thích nhất Mâm ngũ quả thời đó.Nhà em năm nào cũng từ hào là nhà mình có mâm ngũ quả đẹp nhất so với mọi nhà.Táo cành,Mía cây,Bánh kẹo Hải châu,Bia nước ngọt Trúc bạch,thuốc lá Drao,Sông Hương hay Điện Biên bao bạc.......