Em đọc cái văn bản của BYT thì thấy rất cụ thể bla bla ...
Quan điểm của Em là đội ngũ y tế như người lính đang đánh giặc, các cụ thử hình dung bản thân đang có chiến tranh vs ae 16 chữ vàng mà có những chiến sĩ xin ra quân, hoặc tệ hơn tự ý đào ngũ thì đồng đội nhìn sang, nhân dân nhìn vào sẽ như thế nào
Cụ xảo ngôn phết nhờ, cụ là người chấp bút ra VB này à? Nếu cụ đã gọi họ là "chiến sỹ" thì cụ cho biết lương và phụ cấp cho y bác sỹ có so được với ngân sách cho CA và bộ đội không? Lương hưu của y bác sỹ khác với bộ đội và CA như thế nào? Rồi, nếu bác sỹ chết trong lúc cứu bệnh nhân thì có được coi là liệt sỹ như CA hay bộ đội không? Túm lại
y bác sỹ cần chiến đấu và quên thân như chiến sỹ, còn quyền lợi thì không bằng công nhân dệt may (mà làm thêm giờ còn được tiền sòng phẳng) chứ gì?
Em vừa comment trên VNExpress, bài về vụ dọa nạt tước bằng của Y Bác sỹ, chắc ko được đăng đâu nên paste lại trên đây vậy:
1. Về lý: Cần xem xét liệu Công Văn của bộ có thay thế hoặc vượt trên quy định của Bộ Luật LĐ hay các luật chuyên ngành không? Vụ Chỉ thị của Thủ tướng và công tác chống dịch phải hợp pháp hóa bằng quyết định của QH cho Thủ tướng có quyền ra "luật" và sau đó TTg mới lên làm trưởng Ban Chống dịch này cũng cho thấy cơ quan NN dùng lý do dịch để vượt qua rất nhiều quy định pháp luật mà may là ở Vn các luật sư chả có tiếng nói gì chứ ở nước pháp tôn thì chắc đã bị điều trần bằng chết. Còn chưa nói đến việc Sở Y tế Bình Dương còn "vận dụng linh hoạt" không giải quyết cho các đơn xin nghỉ việc của y bác sỹ, tức là quyền tối thiểu theo hiến pháp và Bộ Luật LĐ không được đếm xỉa đến, trong khi không xét đơn nghỉ (mặc dù thật ra không xét sau 30-45 ngày người ta nghỉ vẫn đúng luật) thì lại chụp tội "tự ý nghỉ việc" tức là cơ quan cố tình tạo ra lý do để hợp pháp hóa việc tước chứng chỉ hành nghề. Tôi mà là người bị tước sau khi đã có đơn xin nghỉ thì tôi sẽ đi kiện tới cùng việc Bộ và Sở cùng nhau ép người lao động thì tôi sẽ đòi bồi thường và quyền lợi theo điều 41. Hơn nữa, khi đó tôi sẽ không thuộc loại "tự ý thôi việc" và sẽ đòi trả lại tôi Chứng chỉ nghề. Cần phải nhớ rằng rất ít y bác sỹ là Viên chức theo luật Viên chức, phần lớn là Hợp đồng LĐ thông thường nên Bộ Luật LĐ phải là văn bản pháp quy cao nhất trong trường hợp dân sự này.
2. Về tình: Khi nói về khen thưởng bồi dưỡng thì ngông ngữ của CV rất chung chung, tức là kiểu cần phải có cái này, triển khai cái nọ, nhưng LÀM NHƯ THẾ NÀO, lấy từ hạng mục ngân sách nào, ai được bao nhiêu... thì CV không nói đến, tức là cấp dưới muốn cũng không biết làm như thế nào và bản chất là CV này
không có mục tiêu để khen thưởng, bồi dưỡng! Nhưng khi nói về xử lý thì rất gọn gàng và rõ ràng - Thu hồi giấy Chứng nhận nghề, là thứ quý giá nhất với một bác sỹ và một thứ mà họ phải bỏ cả tiền bạc và thanh xuân ra thi. học. thực tập vất vả mới có được. Vậy mục tiêu rất rõ ràng là
để răn đe và phạt, thứ mà cơ quan NN làm cực kỳ tốt trước và trong dịch. Mà răn đe tức là (i) họ mặc định các Y bác sỹ đang làm việc sai trái, không hơp y đức; (ii) họ đã và đang thất bại trong việc dùng các biện pháp khác để khơi dậy trong các y bắc sỹ lòng yêu nghề, tình thương người và trách nhiệm nghề nghiệp, thứ mà các Y bác sỹ đã có sẵn khi chọn cái nghề lương không cao hơn công nhân dệt may nhưng trách nhiệm thì to như núi thậm chí là liên quan đến cả mạng sống của con người! Sự thất bại của cơ quan quản lý luôn được thể hiện ở sự cấm đoán và phạt, thay vì suy nghĩ xem liệu với nguồn lực hiện có thì có thể làm tốt hơn như thế nào. Để tôi thử ví dụ: Vì sao Bộ Y tế, Bộ có tiếng nói lớn nhất trong mùa dịch này, lại không đấu tranh cho
ngân sách để tăng lương, thưởng, bồi dưỡng, chế độ dinh dưỡng, bản hiểm y tế, hỗ trợ sức khỏe tâm lý và lo cho người nhà của Y Bác sỹ chống dịch?
Ngân sách thì rõ là khó nhưng không phải không có:
* Gói 65 ngàn tỷ năm ngoái nếu giải ngân chưa xong thì ưu tiên đối tượng này.
* Gói 22 ngàn tỷ hỗ trợ an sinh cũng cần trích ra lo cho bữa ăn, đồ bảo hộ, hay gói an sinh cho chính những hậu phương của Y Bác sỹ, vì họ đi hàng tháng trời có ai nghĩ đến con cái gi đình họ không?
* Thậm chí hãy trích
Quỹ Vắc Xin mấy ngàn tỷ đang gửi ngân hàng, vì bảo là các công ty vắc xin chưa chịu bán cho mình và vì vắc xin giờ phần lớn đang được các nước khác tài trợ, để làm quỹ bồi dưỡng cho Y Bác sỹ tuyến đầu. Tôi tin là những người ủng hộ Quỹ này sẽ không bao giờ phản đối việc làm nhân văn này đâu!
* Cuối cùng nếu mấy cái trên kia mà cũng không có được tiền bồi dưỡng thêm cho y bác sỹ thì xin mở
Quỹ Tri Ân Y Bác Sỹ đi (có thể dưới MTTQ) và cho quyên góp, rồi cho nhắn tin ủng hộ đi. Tôi tin là quỹ này sẽ huy động được không kém quỹ Vắc Xin đâu vì ai cũng hiểu rằng:
Sức khỏe (cả thể chất và tinh thần) của Y Bác sỹ chính là của Người dân!