- Biển số
- OF-495217
- Ngày cấp bằng
- 6/3/17
- Số km
- 1,749
- Động cơ
- 232,526 Mã lực
Về lý, thì cha me có trách nhiệm với con cho đến khi đủ 18 tuổi, nên khi cha me nói thẳng, hoặc "bóng gió" việc nên ra ở riêng, thì không có gì trách được.Cháu cảm ơn cụ góp ý.
- Ý 1: là nhà cháu đủ.
- Ý 2: từ lúc sv đến giờ cháu vẫn trả tiền điện nước cho cả nhà luôn vì cháu đã kd rồi, đến lúc cháu lấy vợ thì đóng thêm tiền ăn
- Ý 3 giờ quen nếp rồi ạ
Chứ chung kết cháu xđ ở riêng rồi, chỉ là đợt khó khăn về kt tiền cháu ko xông xênh như trước thì thái độ các cụ cũng khang khác, có lẽ nào thấy con cái phải bán cả xe đóng cửa hàng thì các cụ soi xét khắt khe hơn không. Haizz, thực ra chỉ cần các cụ nhà động viên thì tâm lý nó cũng thoải mái hơn.
Tuy nhiên, trong lúc khó khăn, mình cứ đề xuất, được hay không là chuyện khác.
Về tâm lý, ở riêng là một môi trường rất lý tưởng, đáng mơ ước của nhiều người, trừ một số người tự cảm thấy sống với bố mẹ tốt hơn do bố mẹ chăm sóc quá tốt, hoặc bị hạn chế khả năng bản thân.
Về vấn đề lo ngại chanh chấp tài sản, em nghĩ trường hợp của cụ ít khả năng xảy ra. Lý do là cụ tự lập sớm, cũng có những tài sản nhất định.
Nếu là em, em cứ đề xuất, các cụ không đồng ý, thì mình cũng vui vẻ.
P/s: trường hợp của em ở nhà vợ.
em đến xin bà ngoại cho ở nhà ngoại để f1 đi học cho gần. Nhưng em rất rõ ràng với bên ngoại những việc sau
- con sẽ rời đi ngay lâp tức, nếu bà cần nhà làm bất cứ việc gì, hoặc bất tiện cho bà.
- các chi phí sinh hoạt (Điện, nước, internet, tiền ăn.) con chi đầy đủ.
- con không đóng góp vào việc xây, tu sửa, cải tạo nhà. Vì nếu đóng góp phần đó, để ở thì coi như đi thuê nhà, mà đã thuê thì thuê người ngoài cho sòng phẳng. Đồ đạc trong nhà hỏng con sẽ sửa, thiếu mua thêm.
- nhà của bà, vĩnh viễn thuộc về bà, nếu bà cho con gái bà thì bà cho, con không có tư tưởng sẽ hưởng phần nào trong đó.
Tất cả đều rành mạch, rõ ràng, thế là emm ở nhà ngoại 6 năm, mọi việc vẫn ok. Mỗi lần hỏi việc con đưa cháu về nhà con, bà ngoại đều nói, cứ ở đây cho vui.