Việc đầu tiên là cụ dạy con thì đeo khảu trang hoặc đội mũ bh kín vào , chứ cụ cứ cười phọt cơm ra thế thì hoà
Chuẩn rồi, thấy vậy nên nhờn mặt. cách gì thì cách, trước hết phải nghiêm nghị cái thì mới nói chuyện đc.Việc đầu tiên là cụ dạy con thì đeo khảu trang hoặc đội mũ bh kín vào , chứ cụ cứ cười phọt cơm ra thế thì hoà
Chuẩn rồi, thấy vậy nên nhờn mặt. cách gì thì cách, trước hết phải nghiêm nghị cái thì mới nói chuyện đc.
[/QUOTE
Trước con mình còn đi học nó bảo
Bố mẹ đi làm sướng hơn con đi học
Đi làm tối về xem tivi con đi học cả ngày tối về vẫn phải học
Việc của bố mẹ là đi làm kiếm tiền nếu làm tốt cũng giống như con học tốt
Làm tốt thì có ăn ko làm tốt thì nhịn
Nói ji thì nói nó cũng chỉ đỡ thôi chứ mỗi đứa mỗi tính cách ko theo chuẩn nào cả
Em xin nghi nhận ý kiến của cụ , em bị máu buồn nữa hay cười nhiều lần bị cu cậu cãi lý ko nhịn được lại ..phọt cơmViệc đầu tiên là cụ dạy con thì đeo khảu trang hoặc đội mũ bh kín vào , chứ cụ cứ cười phọt cơm ra thế thì hoà
Em cũng trong tình trạng như cụ, giải pháp em đưa ra là mình giảm tiêu chuẩn của mình với con xuống, lúc bực quá thì đi chỗ khác, và ko quá cầu toàn nữa, nhắc một lần rồi đi chỗ khác. Cơ bản ra luật chơi ví dụ 6h30 bố ra khỏi nhà, con đi được thì bố chở đi ko thì đi bộ, còn bừa bộn tý phải chấp nhận, ko cầu toàn được và khó quá thì mình bỏ đi chỗ khác ko tự rước bực vào ngườiChẳng là em bị cái bệnh nóng tính, mà lại có nhỏ lớp 3 ham chơi , lười học , bừa bộn , lung tung . Đi chơi thì cả ngày được , nhưng đi học hoặc ngồi học là cậu ta lại giở chứng lèo nhèo , ko tìm thấy sách vở ... đủ các lý do . Em đã sử dụng các bài từ ngon ngọt , chia sẻ , ôm ấp , vỗ về đến nội quy , quy định , cam kết , hình phạt.. đủ các kiểu trên đời mà đâu lại vẫn vào đấy. Sáng ngủ dậy ko chịu dậy rồi lèo nhèo , lung tung , ko chịu ăn sáng.. cuối cùng tính máu chó của em nó lại nổi lên cho 2 doi . Nhưng nghĩ lại lại thấy thương con . Có cụ hoặc bác tài nào bị như em mà có võ gì hữu hiệu tư vấn giúp em nhới , Rượu em rót sẵn rồi ạ!
Bọn này phải đánh vào tâm lý. Con nhà em em cho nó đi 1 chuyển Cao Bằng, Tây Bắc, chỗ con người ta còn nghèo, xong chỉ cho nó: đấy con thấy chưa. Nếu như con có quần áo thì mấy bạn này còn đang đốn củi gùi lên trường.Chẳng là em bị cái bệnh nóng tính, mà lại có nhỏ lớp 3 ham chơi , lười học , bừa bộn , lung tung . Đi chơi thì cả ngày được , nhưng đi học hoặc ngồi học là cậu ta lại giở chứng lèo nhèo , ko tìm thấy sách vở ... đủ các lý do . Em đã sử dụng các bài từ ngon ngọt , chia sẻ , ôm ấp , vỗ về đến nội quy , quy định , cam kết , hình phạt.. đủ các kiểu trên đời mà đâu lại vẫn vào đấy. Sáng ngủ dậy ko chịu dậy rồi lèo nhèo , lung tung , ko chịu ăn sáng.. cuối cùng tính máu chó của em nó lại nổi lên cho 2 doi . Nhưng nghĩ lại lại thấy thương con . Có cụ hoặc bác tài nào bị như em mà có võ gì hữu hiệu tư vấn giúp em nhới , Rượu em rót sẵn rồi ạ!
Ngày xưa học có 1 buổi, giờ học cả ngày mà tối về vẫn thấy còn ít bài cụ ạ. Tụi nhỏ em vẫn khuyến khích và kèm làm hết, nhưng nếu muộn chưa xong là thôi.Vâng bác hồi bé thích chơi , ghét học chứ bác nhưng bài tập vẫn đâu vào đấy , đúng là em cũng ko bắt học chỉ cho học tối thiểu sách giáo khoa thôi bác a mà vẫn còn ko chịu bác a
Đơn giản thôi : ) thằng cu nhà e, nó bảo ko thích học thì e bảo ko thích học thì đi làm, em cho nghỉ 1 hôm ra cái công trường người ta đang xây nhà (Người quen) xin cho 1 buổi làm với các bác thợ xây, vác mấy viên gạch được 30 phút xin về học bài
Dạ em đã cho về quê ngoại cho ra đồng cuốc đất rồi cậu ấy cãi bảo con chưa đến tuổi đi làm bố ko được bắt con ( em quay mặt cười phọt cơm) rồi 2 bố con sách cuốc về vì em cuốc thử mấy phát cũng thấy trối quá bác a
Cũng tuỳ đứa đấy cụ. Có những đứa ở tp nhiều ít va chạm thì gặp thế sẽ có tác động tốt.Bọn này phải đánh vào tâm lý. Con nhà em em cho nó đi 1 chuyển Cao Bằng, Tây Bắc, chỗ con người ta còn nghèo, xong chỉ cho nó: đấy con thấy chưa. Nếu như con có quần áo thì mấy bạn này còn đang đốn củi gùi lên trường.
Con bé rơm rớm nước mắt, về ngoan hẳn lên. !!!!
Bài này hay quá cụ.Em nói thật, cụ phải dám chi thì mới có thu. Cụ nghỉ có 3 ngày nhưng hiệu quả lại vô cùng lớn. Tại sao lại không thử?
Cu nhà em thì nghỉ đúng 1 ngày là xin đi học vì chịu không nổi. Em chỉ cho quét nhà, đổ rác thôi nhưng từ 7h sáng đến 21h30 tối mà không làm gì thì đến thánh cũng phải xin đầu hàng cụ ạ. Tin em đi.
COn nhà cụ thuộc loại xuất sắc r đấy chứ k phải do phương pháp của cụ đâu.Bọn này phải đánh vào tâm lý. Con nhà em em cho nó đi 1 chuyển Cao Bằng, Tây Bắc, chỗ con người ta còn nghèo, xong chỉ cho nó: đấy con thấy chưa. Nếu như con có quần áo thì mấy bạn này còn đang đốn củi gùi lên trường.
Con bé rơm rớm nước mắt, về ngoan hẳn lên. !!!!
Chuẩn đấy cụ, e cũng muốn rèn cho thằng cu lớp 4 kiểu ngồi ko làm gì cũng là một loại năng lực. Chúng nó ko thể ngồi yên 5-10p mà ko làm gì, ko nghịch gì, đến ngủ trưa mà nó còn trốn. Thằng nhà em cũng đang đau đầu, chỉ muốn rèn cho nó tính chú tâm và cẩn thận, chưa cần giỏi giang mà nói nó như nước đổ đầu vịt. Tối về nhà kiểm tra sách vở mà chỉ cần thấy nó viết kiểu bố láo, nguệch ngoạc là muốn táng ngay rồi, vì viết chữ là nó thể hiện rõ nhất thái độ học bài của nó thế nào.Em nói thật, cụ phải dám chi thì mới có thu. Cụ nghỉ có 3 ngày nhưng hiệu quả lại vô cùng lớn. Tại sao lại không thử?
Cu nhà em thì nghỉ đúng 1 ngày là xin đi học vì chịu không nổi. Em chỉ cho quét nhà, đổ rác thôi nhưng từ 7h sáng đến 21h30 tối mà không làm gì thì đến thánh cũng phải xin đầu hàng cụ ạ. Tin em đi.
Lớp 1 mà tự nó thay đổi chóng mặt là nó có tố chất hơn người rồi cụ. Thường con trai nó phải đến tuổi dậy thì mới bộc lộ đc năng lực: đứa nào học tốt thì sẽ bứt phá nhanh, đứa nào ham chơi thì sẽ nát ko cản nổi. Thời xưa mình đi học chơi suốt cho đến tầm lớp 7-8 thì đua vẫn kịp, nhưng giờ nó khác, kiến thức nhiều, cám dỗ nhiều, trách nhiệm ít lại ko phải chịu khổ nên nếu để nó tự do như mình thời trc thì ko ổn, lên lớp cao nó hổng gốc lại chồng kiến thức mới sẽ rất dễ chán nản.mỗi đứa mỗi tính, cách xử lí cũng ko giống nhau đc. Em có cái ví dụ sau chia sẻ với cụ:
Ông anh đồng nghiệp cũ của em có thằng ku hồi bé cực bướng, em vẫn nhớ có lần đi chơi cùng gia đình nhà ông ấy, thằng nhỏ ăn vạ nằm giữa vỉa hè khóc, hai vợ chồng vẫn đứng nói chuyện với em, coi như ko có gì xảy ra. Sau tầm 10 phút thì cu cậu chán nên đứng lên đi tiếp.
Đến lớp 1 thì ông ấy cho nó đi học đàn piano, và có thêm em gái, từ sau đó nó thay đổi chóng mặt, ko nhận ra luôn. Giờ đã vào lớp 10 Ams.
Em nghĩ khi cu cậu có em gái, tự nhiên thấy lớn và có trách nhiệm nên thay đổi dần, có thể cụ giao cho con cụ việc gì đó (như chăm cá vàng, chăm chó mèo…), thằng cu sẽ trưởng thành hơn.
Nói thêm vụ trẻ con bỏ bữa/ăn chậm: Con gái em hồi nhỏ cũng hay chê cơm. Có 1 lần (bữa trưa), em cho 30 phút để ăn, sau 30 phút thì dọn luôn, từ đó đến bữa tối ko cho ăn vặt (thực ra em vẫn nói bà ngoại cho nó mấy cái bánh qui, nhưng giả vờ cho sau lưng bố). Từ đó ko bao giờ bỏ bữa nữa.
đây gọi là đòn roi dạy ra hiếu tử phải ko cụĐánh có 2 roi mà đã thương rồi thì sao dạy được con. Trẻ con châu Á nhất là trẻ con VN thì cực khó bảo do bản tính di truyền rồi, vì vậy cứ áp dụng cách của các cụ để lại thôi, phang thật lực.
Em không phải tài (xế) có được phép tư vấn không ?Chẳng là em bị cái bệnh nóng tính, mà lại có nhỏ lớp 3 ham chơi , lười học , bừa bộn , lung tung . Đi chơi thì cả ngày được , nhưng đi học hoặc ngồi học là cậu ta lại giở chứng lèo nhèo , ko tìm thấy sách vở ... đủ các lý do . Em đã sử dụng các bài từ ngon ngọt , chia sẻ , ôm ấp , vỗ về đến nội quy , quy định , cam kết , hình phạt.. đủ các kiểu trên đời mà đâu lại vẫn vào đấy. Sáng ngủ dậy ko chịu dậy rồi lèo nhèo , lung tung , ko chịu ăn sáng.. cuối cùng tính máu chó của em nó lại nổi lên cho 2 doi . Nhưng nghĩ lại lại thấy thương con . Có cụ hoặc bác tài nào bị như em mà có võ gì hữu hiệu tư vấn giúp em nhới , Rượu em rót sẵn rồi ạ!
Thanks bác đã quan tâm em có bệnh vái tứ phương, luôn luôn lắng nghe lâu lâu cũng hiểu cụ aEm không phải tài (xế) có được phép tư vấn không ?