Không phải họ không muốn mua mà tại mình không làm hàng phù hợp nhu cầu
Bản thân mình kỳ vừa rồi về Vietnam mình chọn Đà Nẵng, khách sạn InterContinental ở Son Trà. Mình có đi ra chợ và mấy cửa hàng bán đồ lưu niệm bên ngoài nhưng chất lượng không tốt, mẫu mã quá màu mè, không sang trọng
Ngược lại trong quầy lưu niệm của khách sạn, họ làm đúng theo gu thẫm mỹ của người phương Tây, hàng thủ công, đơn sơ nhưng đặc sắc không phải loại sản xuất hàng loạt, áo quần thì bằng lụa màu trang nhã và giá cả không hề rẻ, giá từ mấy chục đô đến mấy trăm đô. Bác nghĩ một cái áo đầm lụa giá $100- $200 lời ít hay nhiều, có lời hơn bán mấy chục ký mực không và có khỏe hơn không?
Còn ăn, tuy là ăn ít nhưng đắt tiền. Một ly cocktail giá bằng ở Mỷ $8-$15 ( món này mình thấy lời nhất ) một đêm ăn cũng mấy trăm , tiền tips thì 18-20%
Làm du lịch có nhiều phân khúc, mình không phản đối việc phục vụ khách TQ, Tây Balo nhưng muốn bền vững và thu nhập cao hơn nữa thì nên đa dạng hóa không nên bỏ tất cả trứng vào một rỗ. Nha Trang quá tập trung vào khách TQ nên làm mất nhiều khách sang Âu Mỹ
Mình thấy Siem Riep CampuChia giỏi hơn Vietnam chổ đó. Họ biết khách Âu Mỹ không thích đi chung với TQ nên khi đi thăm Angko Watt họ đưa mình đi rất sớm từ 5 giờ sáng để ngắm mặt trời mọc, sáng sớm đa số là khách Âu Mỹ thích chụp cảnh hơn là chụp bản thân, đến 9-10 giờ nắng lên cao rồi thì bắt đầu dân TQ, Vietnam đến lúc đó tha hồ chụp hình còn khách Mỹ đã gần xong tour nên không bị vướng bận khó chịu.
Những thành phố lớn, tiếng tăm như Paris, Venice, Rome thì phải chịu sống chung với lũ, không cách nào tránh được Trung Quốc nhưng thấy khách TQ sang châu Âu, đặc biệt sang Mỹ thì đỡ lộn xộn, nhốn nháo hơn nhiều và cũng ít thấy màn khạc nhổ, xả rác bừa bãi.