[Funland] Nhà chùa có đang tiếp tay cho mê tín dị đoan?

L.C.D

Xe container
Biển số
OF-160156
Ngày cấp bằng
10/10/12
Số km
9,891
Động cơ
437,619 Mã lực
Nơi ở
HN
Ngày xưa chùa ở trong hang núi
Sư cụ nằm chung với cỏ cây ~
Lúc sinh thời, Tất đạt đa từ bỏ cung vàng gác tía(xuất gia) đi lang thang tu tập nơi non cao rừng thẳm thì mới đạt giác ngộ và thành chính quả. Vậy xin cụ cho cháu hỏi là hiện nay nơi nơi thi nhau xây Chùa to, Tượng lớn - chỗ nào cũng sơn son, thếp vàng lung linh rực rỡ như cung vàng điện ngọc như thế thì mục đích là để làm gì ạ??
Hôm rồi về đám cưới cu em, tiện chân định ghé vào chùa làng vãn cảnh. Ở sân chùa nghe đc nhà sư đang nói chuyện với mấy con nhang đệ tử:" Chùa xxx trên Hà nội mới làm lại xong hết mấy chục tỷ mà cứ nhẹ nhàng như không. Chùa ta đây tính toán hết các kiểu cũng chỉ hết có vài tỷ là cùng, vậy mà mãi chẳng quyên góp đc!" - nghe xong câu đó cháu chán không muốn vào vãn cảnh nữa!!
Mấy năm trước, em nhận nhiệm vụ đi viết sớ giúp cq, em vào chùa thuê viết, 2 sư tre trẻ tán chuyện với nhau, rằng hôm qua tôi đi lễ cho nhà abc, chủ nhà đón bằng xe Lexus phóng tít lắm... Sư tỏ ý rất phấn khích với cái sự đc đón rước bằng xe sang. Nghe buồn cười lắm.

Em ít đi chùa. 1 năm em đi vài lần vì bà già nhờ chở đi, vào chùa em ko cầu cúng, chỉ đi loanh quanh vãn... người (hiếm có chùa nào trong HN có cảnh mà vãn). Có 2 điều trong cs này em KHÔNG làm mà tự thấy mình sáng suốt: Ko vào chùa cầu cúng và ko xem các kênh VTV. :P :P :P
 

davidhaii

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-296788
Ngày cấp bằng
28/10/13
Số km
6,304
Động cơ
354,865 Mã lực
Mấy năm trước, em nhận nhiệm vụ đi viết sớ giúp cq, em vào chùa thuê viết, 2 sư tre trẻ tán chuyện với nhau, rằng hôm qua tôi đi lễ cho nhà abc, chủ nhà đón bằng xe Lexus phóng tít lắm... Sư tỏ ý rất phấn khích với cái sự đc đón rước bằng xe sang. Nghe buồn cười lắm.

Em ít đi chùa. 1 năm em đi vài lần vì bà già nhờ chở đi, vào chùa em ko cầu cúng, chỉ đi loanh quanh vãn... người (hiếm có chùa nào trong HN có cảnh mà vãn). Có 2 điều trong cs này em KHÔNG làm mà tự thấy mình sáng suốt: Ko vào chùa cầu cúng và ko xem các kênh VTV. :P :P :P
E thích chỗ bôi đậm của cụ :), k xem vtv thì cụ xem cái gì vợi :))
 

Green Ant

Xe tải
Biển số
OF-414030
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
286
Động cơ
224,190 Mã lực
Hồi em khó khăn cũng phần nào được nương nhờ sự bình an và nghe giảng pháp ở cửa chùa mà tự vực được mình dậy. Thấy các cụ tranh luận về Phật pháp nên em cũng muốn góp đôi lời vì em là người trong đạo nên biết đâu có những góc nhìn khác để các cụ tham khảo.

Em đọc pháp của Phật không thấy Phật dạy người ta lễ bái cầu kỳ, cúng dường gì đâu. Mọi người hay tự làm quá theo tín tâm vì ngưỡng mộ hay mong cầu của riêng mình thôi. Theo em hiểu, điều Phật muốn hướng tới là :

- Đầu tiên, Phật chỉ dẫn cho chúng sinh con đường giải thoát khỏi khổ cực, phiền não trong cuộc sống bằng con đường nương nhờ năng lực tự thân, lấy tâm trị tâm, cách tìm hiểu bản thân, hiểu cách vận hành của con đường sinh tử của con người, cách vận hành của xã hội con người, của thế giới thiên nhiên vũ trụ sinh tồn, học làm chủ tâm mình để có thể vững vàng an lạc và phát triển trước những biến chuyển của đời sống vô thường.
- Tiến tới sâu xa hơn, Phật chỉ cho chúng sinh con đường tu học để giải thoát khỏi luân hồi sinh tử, không còn phải chịu khổ ải phiền não của kiếp người nữa.

Phần giải thoát khỏi sinh tử thì nghe xa xôi quá nên người ngoài đạo chắc sẽ cảm thấy lạ lẫm. Nhưng nội dung như phần mục đầu tiên, có thể nói là rất gần với cuộc sống. Hồi mới tìm hiểu kiến thức Phật Pháp, em cảm thấy Phật như là một người thầy dạy chúng ta cách sống cho phải lẽ, như một bác sĩ chữa bệnh về tâm linh và tinh thần cho con người, như một tấm gương, một chỗ dựa niềm tin để nương tựa khi bối rối, lạc lòng, mất phương hướng trước những biến cố khổ đau của đời sống.

Kinh Phật đọc ban đầu khó hiểu, nhưng hiểu rồi sẽ biết những kiến thức này thật sâu sắc và hữu ích. Có một điều em ngẫm ra, là chỉ khi người ta gặp những biến cố, khó khăn vấp váp nào đó của đời sống, người ta mới có đủ trải nghiệm về tinh thần cũng như kiến thức để thấy cần thiết phải học hỏi Phật pháp và tự chứng thực được những lời Phật dạy. Người khác không phải kinh qua những gian truân về mặt tinh thần, không có mong muốn vượt khó, thoát khổ, không dày lòng trắc ẩn sẽ khó cảm nhận được những tinh hoa của đạo Phật. Vì thế, đạo Phật vẫn luôn có những điểm để người theo thì hiểu, người không theo thì thấy khó hiểu, khó chịu.

Cũng như em thời khi chưa gặp vấp váp thì ghét chùa chiền vì gặp vài sư thầy, gặp vài chùa phản cảm. Sau em dính lúc khó khăn may có duyên gặp được chùa lành, thầy tốt nên tự hóa giải chấp kiến và nương nhờ tu học được nhiều điều lành để vực lại được cuộc sống. Suy cho cùng, em thấy Phật dạy không sai, chỉ có người giảng dạy hoặc thực hành pháp Phật chưa đúng gây đôi khi gây hiểu sai hoặc gây phản cảm cho xã hội.

Em rất tâm đắc với lời 1 thầy giảng :"Các thầy cũng chỉ người đang trên đường tu học như các con thôi. Khác ở điểm, các thầy ở vị thế là người đi trước hướng dẫn.". Từ đó, em tự hiểu là phải biết chọn nơi để đến, chọn thầy để theo học, chỗ nào không lành, không tốt thì ta lánh. Thực trạng lắm thầy nhiều ma như bây giờ em nghĩ một phần là do bên Giáo hội Phật giáo chưa có biện pháp quản lý nghiêm để các chùa tư nhân mọc lên làm cúng bái nhiều và vài sư thầy tu hành không nghiêm túc. Đạo Phật bản chất là một tôn giáo rất thiện lành, lấy bát chánh đạo làm nòng cốt, không cổ súy cho mê mờ, mê tín và giáo điều.

Lê dâng sao giải hạn (thực ra là lễ cầu an) và Lễ hằng thuận (lễ cưới trong chùa) - theo lời một sư thầy giải thích khi em có thắc mắc - là được hình thành dựa trên mong muốn của các Phật tử nhằm để đưa đạo Phật vào gần với cuộc sống của các Phật tử hơn. Hai buổi lễ này có thể hiểu đơn giản như cách thức ứng dụng đạo Phật vào cuộc sống. Sau này tùy chùa mà bỗng nhiên nó nảy sinh những mặt tiêu cực không phù hợp, xa rời đạo Phật gây hiểu lầm, phản cảm như chú trọng vào lễ nghi cầu kỳ mê tín hay lấy tiền quá nhiều,... Như vậy, các buổi lễ không hề xấu hay sai trái. Bản thân ý nghĩa của các buổi lễ đều từ những mong muốn thiện lành của Phật tử và những người dân có cảm tình với đạo Phật mà thôi.
 

L.C.D

Xe container
Biển số
OF-160156
Ngày cấp bằng
10/10/12
Số km
9,891
Động cơ
437,619 Mã lực
Nơi ở
HN
E thích chỗ bôi đậm của cụ :), k xem vtv thì cụ xem cái gì vợi :))
Nói thì các cụ bảo chém, chứ 10 năm nay số lần mở TV của em đếm đc trên đầu ngón chân, mà cũng chỉ khi em thấy có phim hay trên star movie hay HBO. Còn hầu hết em xem trên youtube, đọc thông tin trên các diễn đàn cho nó đa chiều. Nói chung ko xem VTV- đặc biệt là ctr thời sự, em thấy tâm hồn em lúc nào cũng trong sáng và ko bị nhiễm những ngôn từ sáo rỗng. :P
 

Tin55155

Xe hơi
Biển số
OF-468688
Ngày cấp bằng
8/11/16
Số km
175
Động cơ
201,860 Mã lực
Tuổi
69
Chưa 1 chữ nào em đề cao hay đánh giá thấp Âm giới như cụ lầm tưởng, cụ cũng nhầm luôn trong việc đánh đồng Âm giới và Địa ngục nhé. Em ko hề có ý định cản đường chắn lối gì cụ, nên cứ thoải mái đi cụ ợ.
Tưởng thế nào hoá ra cụ ở xa trường học.
Cụ không biết thì đành chịu vậy
 

davidhaii

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-296788
Ngày cấp bằng
28/10/13
Số km
6,304
Động cơ
354,865 Mã lực
Nói thì các cụ bảo chém, chứ 10 năm nay số lần mở TV của em đếm đc trên đầu ngón chân, mà cũng chỉ khi em thấy có phim hay trên star movie hay HBO. Còn hầu hết em xem trên youtube, đọc thông tin trên các diễn đàn cho nó đa chiều. Nói chung ko xem VTV- đặc biệt là ctr thời sự, em thấy tâm hồn em lúc nào cũng trong sáng và ko bị nhiễm những ngôn từ sáo rỗng. :P
Cụ giống e thế, từ hồi có ipad thì em ít sờ đến TV thật, chỉ youtube oto fun, voz ...:))
 

jake90

Xe điện
Biển số
OF-17310
Ngày cấp bằng
13/6/08
Số km
2,268
Động cơ
527,526 Mã lực
Nơi ở
Hà Lội phố
Em đọc được đoạn này và thấy khá chí lý, cơ bản nó ứng với cách em sống, ko chùa chiền cầu cúng nhưng lúc nào em cũng nhẹ nhõm thanh thản, bằng cách luôn nhìn vào điều tốt đẹp, nhìn vào mặt tích cực của con người và sự việc xung quanh mình.

Tôn giáo không quan trọng, Phật giáo cũng chẳng quan trọng. Tất cả những điều này đều không quan trọng. Bạn phải suy xét đâu là điều quan trọng đối với mình. Điều quan trọng nhất đối với tất cả mọi người là hạnh phúc. Ai cũng muốn hạnh phúc. Để hạnh phúc thì các bạn nghĩ điều quan trọng nhất là gì? Bởi hạnh phúc xuất phát từ nội tâm chứ không phải từ ngoại cảnh; do đó, luyện tâm rất quan trọng.

Tôi sẽ cho một thí dụ. Một người mẹ có ba đứa con. Ba đứa trẻ muốn ăn cam và xin mẹ chúng những quả cam. Người mẹ cho con mình mỗi đứa một quả chanh. Đứa trẻ thứ nhất hét lên, "Con muốn ăn cam, tại sao mẹ lại đưa chanh cho con?" Đứa trẻ thứ hai cố gắng ăn quả chanh vừa đắng lại vừa chua. Nó cố gắng tận hưởng quả chanh nhưng đã thất bại. Đứa trẻ thứ ba dùng quả chanh của nó để pha nước chanh bằng cách thêm nước và đường. Điều tương tự cũng xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi chúng ta mong ước những quả cam nhưng lại không thể nào có được chúng, mà chỉ có được những quả chanh. Việc chọn lựa giữa trách mắng cuộc đời, cố gắng ăn chanh, hay pha nước chanh để thưởng thức là điều nằm trong tầm tay của chúng ta. Đạo Phật chỉ bày cho chúng ta nhiều phương pháp để pha nước chanh từ quả chanh mà ta hiện có.

Đến chùa không là gì cả, đó không phải là đạo Phật. Cầu nguyện trước Phật cũng chẳng phải là đạo Phật. Điều duy nhất đó chính là những lời dạy của đức Phật nhằm xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Đó là điểm trọng yếu nhất của đạo Phật. Ý nghĩa thật sự của đạo Phật là chỉ dạy phương pháp luyện tâm, giảm thiểu nóng giận, và vượt qua căng thẳng. Đây là tất cả mục đích của đạo Phật. Nhiều người hiểu sai về đạo Phật. Đến chùa, thắp hương,… đều không phải là đạo Phật. Chúng không mang lại điều gì cả. Nhiều lời dạy trong đạo Phật mang đến nhiều điều cho cuộc sống. Hạnh phúc xuất phát từ nội tâm, đó là lời Phật dạy. Đó là một trong những tư tưởng chính của đạo Phật, và đạo Phật cố gắng chỉ dẫn chúng ta tiếp cận hoàn cảnh khó khăn một cách đúng đắn.
Cụ nói quá chuẩn, thế mà có tận 20 trang mọi người đang nói xấu 1 số các Sư Thầy rồi đánh đồng việc đó cho Đạo Phật. Em cũng biết một số vị ko tốt nhưng việc mình thì mình làm, việc họ thì họ làm, biết là xấu thì tránh thôi :D
 

jake90

Xe điện
Biển số
OF-17310
Ngày cấp bằng
13/6/08
Số km
2,268
Động cơ
527,526 Mã lực
Nơi ở
Hà Lội phố
Vậy cụ căn cứ vào đâu để phát biểu như thế này:

"Chả đâu mà sư sãi nhố nhăng như Miền Bắc, em chưa từng nhìn thấy bộ kinh Phật nào, chưa thấy sư nào giảng kinh cho Phật Tử (Cái này thì trong Nam em có thấy, Thiên Chúa Giáo thì chủ nhật nào cũng làm), tụng kinh thì các ông ấy đọc liến đọc thoắng, ko hiểu là ngôn ngữ gì. Còn lại thì toàn xúi con nhang đệ tử làm những việc mà Phật ko dạy"
Cụ cho e cười 1 cái :))
 

Tin55155

Xe hơi
Biển số
OF-468688
Ngày cấp bằng
8/11/16
Số km
175
Động cơ
201,860 Mã lực
Tuổi
69
Hồi em khó khăn cũng phần nào được nương nhờ sự bình an và nghe giảng pháp ở cửa chùa mà tự vực được mình dậy. Thấy các cụ tranh luận về Phật pháp nên em cũng muốn góp đôi lời vì em là người trong đạo nên biết đâu có những góc nhìn khác để các cụ tham khảo.

Em đọc pháp của Phật không thấy Phật dạy người ta lễ bái cầu kỳ, cúng dường gì đâu. Mọi người hay tự làm quá theo tín tâm vì ngưỡng mộ hay mong cầu của riêng mình thôi. Theo em hiểu, điều Phật muốn hướng tới là :

- Đầu tiên, Phật chỉ dẫn cho chúng sinh con đường giải thoát khỏi khổ cực, phiền não trong cuộc sống bằng con đường nương nhờ năng lực tự thân, lấy tâm trị tâm, cách tìm hiểu bản thân, hiểu cách vận hành của con đường sinh tử của con người, cách vận hành của xã hội con người, của thế giới thiên nhiên vũ trụ sinh tồn, học làm chủ tâm mình để có thể vững vàng an lạc và phát triển trước những biến chuyển của đời sống vô thường.
- Tiến tới sâu xa hơn, Phật chỉ cho chúng sinh con đường tu học để giải thoát khỏi luân hồi sinh tử, không còn phải chịu khổ ải phiền não của kiếp người nữa.

Phần giải thoát khỏi sinh tử thì nghe xa xôi quá nên người ngoài đạo chắc sẽ cảm thấy lạ lẫm. Nhưng nội dung như phần mục đầu tiên, có thể nói là rất gần với cuộc sống. Hồi mới tìm hiểu kiến thức Phật Pháp, em cảm thấy Phật như là một người thầy dạy chúng ta cách sống cho phải lẽ, như một bác sĩ chữa bệnh về tâm linh và tinh thần cho con người, như một tấm gương, một chỗ dựa niềm tin để nương tựa khi bối rối, lạc lòng, mất phương hướng trước những biến cố khổ đau của đời sống.

Kinh Phật đọc ban đầu khó hiểu, nhưng hiểu rồi sẽ biết những kiến thức này thật sâu sắc và hữu ích. Có một điều em ngẫm ra, là chỉ khi người ta gặp những biến cố, khó khăn vấp váp nào đó của đời sống, người ta mới có đủ trải nghiệm về tinh thần cũng như kiến thức để thấy cần thiết phải học hỏi Phật pháp và tự chứng thực được những lời Phật dạy. Người khác không phải kinh qua những gian truân về mặt tinh thần, không có mong muốn vượt khó, thoát khổ, không dày lòng trắc ẩn sẽ khó cảm nhận được những tinh hoa của đạo Phật. Vì thế, đạo Phật vẫn luôn có những điểm để người theo thì hiểu, người không theo thì thấy khó hiểu, khó chịu.

Cũng như em thời khi chưa gặp vấp váp thì ghét chùa chiền vì gặp vài sư thầy, gặp vài chùa phản cảm. Sau em dính lúc khó khăn may có duyên gặp được chùa lành, thầy tốt nên tự hóa giải chấp kiến và nương nhờ tu học được nhiều điều lành để vực lại được cuộc sống. Suy cho cùng, em thấy Phật dạy không sai, chỉ có người giảng dạy hoặc thực hành pháp Phật chưa đúng gây đôi khi gây hiểu sai hoặc gây phản cảm cho xã hội.

Em rất tâm đắc với lời 1 thầy giảng :"Các thầy cũng chỉ người đang trên đường tu học như các con thôi. Khác ở điểm, các thầy ở vị thế là người đi trước hướng dẫn.". Từ đó, em tự hiểu là phải biết chọn nơi để đến, chọn thầy để theo học, chỗ nào không lành, không tốt thì ta lánh. Thực trạng lắm thầy nhiều ma như bây giờ em nghĩ một phần là do bên Giáo hội Phật giáo chưa có biện pháp quản lý nghiêm để các chùa tư nhân mọc lên làm cúng bái nhiều và vài sư thầy tu hành không nghiêm túc. Đạo Phật bản chất là một tôn giáo rất thiện lành, lấy bát chánh đạo làm nòng cốt, không cổ súy cho mê mờ, mê tín và giáo điều.

Lê dâng sao giải hạn (thực ra là lễ cầu an) và Lễ hằng thuận (lễ cưới trong chùa) - theo lời một sư thầy giải thích khi em có thắc mắc - là được hình thành dựa trên mong muốn của các Phật tử nhằm để đưa đạo Phật vào gần với cuộc sống của các Phật tử hơn. Hai buổi lễ này có thể hiểu đơn giản như cách thức ứng dụng đạo Phật vào cuộc sống. Sau này tùy chùa mà bỗng nhiên nó nảy sinh những mặt tiêu cực không phù hợp, xa rời đạo Phật gây hiểu lầm, phản cảm như chú trọng vào lễ nghi cầu kỳ mê tín hay lấy tiền quá nhiều,... Như vậy, các buổi lễ không hề xấu hay sai trái. Bản thân ý nghĩa của các buổi lễ đều từ những mong muốn thiện lành của Phật tử và những người dân có cảm tình với đạo Phật mà thôi.
Em tạm mượn bài cụ để nói 1 chút.
Giải hạn và cầu an là tín ngưỡng dân gian. Nếu nhà. Chùa làm thì chúng ta nên vui mừng.
Em giải thích thế này: theo tín ngưỡng dân gian, khi cầu khẩn thần thánh thì phải lập đàn.
1; Phải chọn nơi sạch sẽ thanh tịnh, rộng rãi. Theo các cụ thì nên chọn ở đâu giữa cái khu dân cư chen lấn xô bồ uế tạp này?
Nên phàm là người biết thì luôn chọn đền chùa miếu đình là những nơi lý tưởng nhất. Tại vì nơi đó luôn có các vị hộ pháp thiện thần và nơi dễ kết nối tâm linh trời đất nhất( các vị cứ nhìn cảnh cúng cô hồn ở TPHCM là hiểu ngay)
2; chọn thầy cao tay đạo đức, thân thể trang nghiêm, có hồng phúc (các thày bà như cậu Thuỷ cô BH thời nay rất nhiều) ai là người để các vị chọn mặt gửi vàng trong xã hội này? Các vị có mời được chủ tịch nước,TT hay bộ trưởng đi cầu xin giúp đỡ được các vị không? Họ là người có hồng phúc đó...
Chờ chút
 

Hanoi1919

Xe tăng
Biển số
OF-322467
Ngày cấp bằng
5/6/14
Số km
1,677
Động cơ
796,734 Mã lực
Nói đời thường thế này. Khi cụ họp gia đình thì cụ có mở cửa đón khách ko? Chắc chắn là không muốn rồi.
Nhà có phép tắc thì chùa có nội quy.
Nhà cháu ko phải tín đồ Phật giáo nhưng vài lần lang thang lên các thiền viện vào 7h tối là giờ hành lễ, nhã nhặn xin vào thì được thầy trực nhật dắt đi các ban chứ ko được tự do như ban ngày.
Thế mà cụ chém còn hơn là tiến sỹ Phật học bạn cháu !=)) Nào là tu sỹ ẩn cư, nào là rừng cấm... cụ đem cái con mắt và kiến thức trần tục vào để giải thích việc đạo như thế thì hỏng hết Phật giáo nhà cháu cụ ạ!:D
Nói thật với cụ cháu rất tôn sùng giáo lý của nhà Phật - pháp hiệu của cháu là Thích Chọc Ngoáy!
Về chùa triền với sư sãi hiện nay thì muôn hình vạn trạng, trăm hoa đua nở. Ngôi chùa hoành tráng nhất cháu đã từng đến và dự lễ là Vương đường Phật giáo - chùa Bái đính của cụ xo với nó thì không bằng cái móng tay. Tuy nhiên thì cháu không đồng tình với việc xây chùa to, đắp tượng lớn và cực lực phản đối những kẻ đội lốt nhà sư, mượn danh nhà chùa để trục lợi bằng các hình thức lễ lạc mê tín dị đoan đi ngược lại hoàn toàn với giáo lý nhà Phật.
 

Nokfev

Xe ba gác
Biển số
OF-188258
Ngày cấp bằng
4/4/13
Số km
21,881
Động cơ
526,714 Mã lực
Tuổi
47
Nơi ở
Trương Định phố , Hoàng Mai quận , Hà Nội tỉnh ...
Website
www.nhattao.com
Em đi nhiều chùa thấy hay bật băng có câu như thế này:
Xây chùa, tô tượng, đắp chuông
Ba công đức ấy thập phương nên làm ;))

Hồi em khó khăn cũng phần nào được nương nhờ sự bình an và nghe giảng pháp ở cửa chùa mà tự vực được mình dậy. Thấy các cụ tranh luận về Phật pháp nên em cũng muốn góp đôi lời vì em là người trong đạo nên biết đâu có những góc nhìn khác để các cụ tham khảo.

Em đọc pháp của Phật không thấy Phật dạy người ta lễ bái cầu kỳ, cúng dường gì đâu. Mọi người hay tự làm quá theo tín tâm vì ngưỡng mộ hay mong cầu của riêng mình thôi. Theo em hiểu, điều Phật muốn hướng tới là :

- Đầu tiên, Phật chỉ dẫn cho chúng sinh con đường giải thoát khỏi khổ cực, phiền não trong cuộc sống bằng con đường nương nhờ năng lực tự thân, lấy tâm trị tâm, cách tìm hiểu bản thân, hiểu cách vận hành của con đường sinh tử của con người, cách vận hành của xã hội con người, của thế giới thiên nhiên vũ trụ sinh tồn, học làm chủ tâm mình để có thể vững vàng an lạc và phát triển trước những biến chuyển của đời sống vô thường.
- Tiến tới sâu xa hơn, Phật chỉ cho chúng sinh con đường tu học để giải thoát khỏi luân hồi sinh tử, không còn phải chịu khổ ải phiền não của kiếp người nữa.

Phần giải thoát khỏi sinh tử thì nghe xa xôi quá nên người ngoài đạo chắc sẽ cảm thấy lạ lẫm. Nhưng nội dung như phần mục đầu tiên, có thể nói là rất gần với cuộc sống. Hồi mới tìm hiểu kiến thức Phật Pháp, em cảm thấy Phật như là một người thầy dạy chúng ta cách sống cho phải lẽ, như một bác sĩ chữa bệnh về tâm linh và tinh thần cho con người, như một tấm gương, một chỗ dựa niềm tin để nương tựa khi bối rối, lạc lòng, mất phương hướng trước những biến cố khổ đau của đời sống.

Kinh Phật đọc ban đầu khó hiểu, nhưng hiểu rồi sẽ biết những kiến thức này thật sâu sắc và hữu ích. Có một điều em ngẫm ra, là chỉ khi người ta gặp những biến cố, khó khăn vấp váp nào đó của đời sống, người ta mới có đủ trải nghiệm về tinh thần cũng như kiến thức để thấy cần thiết phải học hỏi Phật pháp và tự chứng thực được những lời Phật dạy. Người khác không phải kinh qua những gian truân về mặt tinh thần, không có mong muốn vượt khó, thoát khổ, không dày lòng trắc ẩn sẽ khó cảm nhận được những tinh hoa của đạo Phật. Vì thế, đạo Phật vẫn luôn có những điểm để người theo thì hiểu, người không theo thì thấy khó hiểu, khó chịu.

Cũng như em thời khi chưa gặp vấp váp thì ghét chùa chiền vì gặp vài sư thầy, gặp vài chùa phản cảm. Sau em dính lúc khó khăn may có duyên gặp được chùa lành, thầy tốt nên tự hóa giải chấp kiến và nương nhờ tu học được nhiều điều lành để vực lại được cuộc sống. Suy cho cùng, em thấy Phật dạy không sai, chỉ có người giảng dạy hoặc thực hành pháp Phật chưa đúng gây đôi khi gây hiểu sai hoặc gây phản cảm cho xã hội.

Em rất tâm đắc với lời 1 thầy giảng :"Các thầy cũng chỉ người đang trên đường tu học như các con thôi. Khác ở điểm, các thầy ở vị thế là người đi trước hướng dẫn.". Từ đó, em tự hiểu là phải biết chọn nơi để đến, chọn thầy để theo học, chỗ nào không lành, không tốt thì ta lánh. Thực trạng lắm thầy nhiều ma như bây giờ em nghĩ một phần là do bên Giáo hội Phật giáo chưa có biện pháp quản lý nghiêm để các chùa tư nhân mọc lên làm cúng bái nhiều và vài sư thầy tu hành không nghiêm túc. Đạo Phật bản chất là một tôn giáo rất thiện lành, lấy bát chánh đạo làm nòng cốt, không cổ súy cho mê mờ, mê tín và giáo điều.

Lê dâng sao giải hạn (thực ra là lễ cầu an) và Lễ hằng thuận (lễ cưới trong chùa) - theo lời một sư thầy giải thích khi em có thắc mắc - là được hình thành dựa trên mong muốn của các Phật tử nhằm để đưa đạo Phật vào gần với cuộc sống của các Phật tử hơn. Hai buổi lễ này có thể hiểu đơn giản như cách thức ứng dụng đạo Phật vào cuộc sống. Sau này tùy chùa mà bỗng nhiên nó nảy sinh những mặt tiêu cực không phù hợp, xa rời đạo Phật gây hiểu lầm, phản cảm như chú trọng vào lễ nghi cầu kỳ mê tín hay lấy tiền quá nhiều,... Như vậy, các buổi lễ không hề xấu hay sai trái. Bản thân ý nghĩa của các buổi lễ đều từ những mong muốn thiện lành của Phật tử và những người dân có cảm tình với đạo Phật mà thôi.
 

taychoitapsu

Xe tăng
Biển số
OF-81813
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
1,012
Động cơ
421,700 Mã lực
Em đọc được đoạn này và thấy khá chí lý, cơ bản nó ứng với cách em sống, ko chùa chiền cầu cúng nhưng lúc nào em cũng nhẹ nhõm thanh thản, bằng cách luôn nhìn vào điều tốt đẹp, nhìn vào mặt tích cực của con người và sự việc xung quanh mình.

Tôn giáo không quan trọng, Phật giáo cũng chẳng quan trọng. Tất cả những điều này đều không quan trọng. Bạn phải suy xét đâu là điều quan trọng đối với mình. Điều quan trọng nhất đối với tất cả mọi người là hạnh phúc. Ai cũng muốn hạnh phúc. Để hạnh phúc thì các bạn nghĩ điều quan trọng nhất là gì? Bởi hạnh phúc xuất phát từ nội tâm chứ không phải từ ngoại cảnh; do đó, luyện tâm rất quan trọng.

Tôi sẽ cho một thí dụ. Một người mẹ có ba đứa con. Ba đứa trẻ muốn ăn cam và xin mẹ chúng những quả cam. Người mẹ cho con mình mỗi đứa một quả chanh. Đứa trẻ thứ nhất hét lên, "Con muốn ăn cam, tại sao mẹ lại đưa chanh cho con?" Đứa trẻ thứ hai cố gắng ăn quả chanh vừa đắng lại vừa chua. Nó cố gắng tận hưởng quả chanh nhưng đã thất bại. Đứa trẻ thứ ba dùng quả chanh của nó để pha nước chanh bằng cách thêm nước và đường. Điều tương tự cũng xảy ra trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi chúng ta mong ước những quả cam nhưng lại không thể nào có được chúng, mà chỉ có được những quả chanh. Việc chọn lựa giữa trách mắng cuộc đời, cố gắng ăn chanh, hay pha nước chanh để thưởng thức là điều nằm trong tầm tay của chúng ta. Đạo Phật chỉ bày cho chúng ta nhiều phương pháp để pha nước chanh từ quả chanh mà ta hiện có.

Đến chùa không là gì cả, đó không phải là đạo Phật. Cầu nguyện trước Phật cũng chẳng phải là đạo Phật. Điều duy nhất đó chính là những lời dạy của đức Phật nhằm xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Đó là điểm trọng yếu nhất của đạo Phật. Ý nghĩa thật sự của đạo Phật là chỉ dạy phương pháp luyện tâm, giảm thiểu nóng giận, và vượt qua căng thẳng. Đây là tất cả mục đích của đạo Phật. Nhiều người hiểu sai về đạo Phật. Đến chùa, thắp hương,… đều không phải là đạo Phật. Chúng không mang lại điều gì cả. Nhiều lời dạy trong đạo Phật mang đến nhiều điều cho cuộc sống. Hạnh phúc xuất phát từ nội tâm, đó là lời Phật dạy. Đó là một trong những tư tưởng chính của đạo Phật, và đạo Phật cố gắng chỉ dẫn chúng ta tiếp cận hoàn cảnh khó khăn một cách đúng đắn.
cụ phải trích nguồn chứ
http://dipkar.com/vi/phuong-phap-thu-gian-tinh-than-va-vuot-qua-cang-thang/
 

gocart

Xe cút kít
Biển số
OF-59286
Ngày cấp bằng
17/3/10
Số km
19,908
Động cơ
605,580 Mã lực
Nơi ở
Trên mặt đất, dưới bầu trời
Thế mà cụ chém còn hơn là tiến sỹ Phật học bạn cháu !=)) Nào là tu sỹ ẩn cư, nào là rừng cấm... cụ đem cái con mắt và kiến thức trần tục vào để giải thích việc đạo như thế thì
hỏng hết Phật giáo nhà cháu cụ ạ!:D
Nói thật với cụ cháu rất tôn sùng giáo lý của nhà Phật - pháp hiệu của cháu là Thích Chọc Ngoáy!
Về chùa triền với sư sãi hiện nay thì muôn hình vạn trạng, trăm hoa đua nở. Ngôi chùa hoành tráng nhất cháu đã từng đến và dự lễ là Vương đường Phật giáo - chùa Bái đính của cụ xo với nó thì không bằng cái móng tay. Tuy nhiên thì cháu không đồng tình với việc xây chùa to, đắp tượng lớn và cực lực phản đối những kẻ đội lốt nhà sư, mượn danh nhà chùa để trục lợi bằng các hình thức lễ lạc mê tín dị đoan đi ngược lại hoàn toàn với giáo lý nhà Phật.
Cháu chém cái gì cụ chỉ ra được không? Sai ở chỗ nào?
Cụ nên nhớ không phải ai lên chùa cũng là phật tử, chỉ một số ít trong đó là phật tử. Tuy không phải là phật tử nhưng nhà cháu nói nhưng điều hiểu biết về đạo Phật chứ không nói bừa.
Cụ là phật tử cơ đấy. Cái pháp hiệu kia cụ tự phong à?
Hỏi thế vì Pháp Hiệu không dành cho người thường và quy tắc đặt pháp hiệu không giống.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nguyên Đán

Xe tăng
Biển số
OF-407737
Ngày cấp bằng
1/3/16
Số km
1,456
Động cơ
234,483 Mã lực
Nơi ở
HN
Em tạm mượn bài cụ để nói 1 chút.
Giải hạn và cầu an là tín ngưỡng dân gian. Nếu nhà. Chùa làm thì chúng ta nên vui mừng.
Em giải thích thế này: theo tín ngưỡng dân gian, khi cầu khẩn thần thánh thì phải lập đàn.
1; Phải chọn nơi sạch sẽ thanh tịnh, rộng rãi. Theo các cụ thì nên chọn ở đâu giữa cái khu dân cư chen lấn xô bồ uế tạp này?
Nên phàm là người biết thì luôn chọn đền chùa miếu đình là những nơi lý tưởng nhất. Tại vì nơi đó luôn có các vị hộ pháp thiện thần và nơi dễ kết nối tâm linh trời đất nhất( các vị cứ nhìn cảnh cúng cô hồn ở TPHCM là hiểu ngay)
2; chọn thầy cao tay đạo đức, thân thể trang nghiêm, có hồng phúc (các thày bà như cậu Thuỷ cô BH thời nay rất nhiều) ai là người để các vị chọn mặt gửi vàng trong xã hội này? Các vị có mời được chủ tịch nước,TT hay bộ trưởng đi cầu xin giúp đỡ được các vị không? Họ là người có hồng phúc đó...
Chờ chút
Việc dâng sao, giải hạn là tín ngưỡng dân gian và người ta tiến hành không sai, miễn là tìm lại được cảm giác yên tâm để làm việc tốt hơn. Tuy nhiên, Nếu như nhà chùa và sư tổ chức mang tính từ thiện, mặc cho ai công đức, tùy tâm sẽ tốt hơn. Đằng này, hầu hết đặt ra mức giá rất rõ ràng cho từng đối tượng. Giá tiền cho từng sô cúng bái khi thầy ra khỏi chùa cũng hết sức là chi tiết. Vấn đề quan trọng hơn là sư và chùa cần định hướng cho con nhang và đệ tử tránh bị hiểu lầm lạc lối đi vào cõi u mê, coi chùa là nơi giải nghiệp cho chúng sinh, để dẫn đến cảnh chen nhau đăng ký giải hạn đầu năm. Ngay như việc đốt vàng mã cũng vậy. Nó đi trái với tinh thần Phật giáo, nhưng chùa nào cũng xây cái bể hóa vàng, sao không cấm triệt để, anh mang về nhà anh mà đốt, như một số chùa không cho thắp hương, dần dần người ta sẽ hiểu và thực hành tâm linh, tín ngưỡng một cách đúng đắn và văn minh.
 

luckyluke68

Xe tăng
Biển số
OF-77094
Ngày cấp bằng
5/11/10
Số km
1,383
Động cơ
429,330 Mã lực
Nơi ở
Miền tây
Chiều tối hôm 14 tháng riêng, qua ngã tư khổ mà khổ quá.
 

gocart

Xe cút kít
Biển số
OF-59286
Ngày cấp bằng
17/3/10
Số km
19,908
Động cơ
605,580 Mã lực
Nơi ở
Trên mặt đất, dưới bầu trời


Việc dâng sao, giải hạn là tín ngưỡng dân gian và người ta tiến hành không sai, miễn là tìm lại được cảm giác yên tâm để làm việc tốt hơn. Tuy nhiên, Nếu như nhà chùa và sư tổ chức mang tính từ thiện, mặc cho ai công đức, tùy tâm sẽ tốt hơn. Đằng này, hầu hết đặt ra mức giá rất rõ ràng cho từng đối tượng. Giá tiền cho từng sô cúng bái khi thầy ra khỏi chùa cũng hết sức là chi tiết. Vấn đề quan trọng hơn là sư và chùa cần định hướng cho con nhang và đệ tử tránh bị hiểu lầm lạc lối đi vào cõi u mê, coi chùa là nơi giải nghiệp cho chúng sinh, để dẫn đến cảnh chen nhau đăng ký giải hạn đầu năm. Ngay như việc đốt vàng mã cũng vậy. Nó đi trái với tinh thần Phật giáo, nhưng chùa nào cũng xây cái bể hóa vàng, sao không cấm triệt để, anh mang về nhà anh mà đốt, như một số chùa không cho thắp hương, dần dần người ta sẽ hiểu và thực hành tâm linh, tín ngưỡng một cách đúng đắn và văn minh.
Một số chùa cấm tiệt việc đốt hương và vàng mã nhưng vẫn phải có lầu hóa sớ.
Ngoài ra đa phần trong chùa còn có đạo Mẫu hoặc phủ nên chỗ này vẫn dân cúng tiền vàng.
Nhiều người không phân biệt được nên mang cả tiền vàng lên ban Phật.
Các chùa lớn, đông người đến thì họ quy định mức cụ thể để dễ quản lý. Thích tự nguyện thì đi chùa làng cho thanh thản.
Lễ xong xơi cơm chay:
 
Chỉnh sửa cuối:

Tin55155

Xe hơi
Biển số
OF-468688
Ngày cấp bằng
8/11/16
Số km
175
Động cơ
201,860 Mã lực
Tuổi
69
Em tạm mượn bài cụ để nói 1 chút.
Giải hạn và cầu an là tín ngưỡng dân gian. Nếu nhà Chùa làm thì chúng ta nên vui mừng.
Em giải thích thế này: theo tín ngưỡng dân gian, khi cầu khẩn thần thánh thì phải lập đàn.
1; Phải chọn nơi sạch sẽ thanh tịnh, rộng rãi. Theo các cụ thì nên chọn ở đâu giữa cái khu dân cư chen lấn xô bồ uế tạp này?
Nên phàm là người biết thì luôn chọn đền chùa miếu đình là những nơi lý tưởng nhất. Tại vì nơi đó luôn có các vị hộ pháp thiện thần và nơi dễ kết nối tâm linh trời đất nhất( các vị cứ nhìn cảnh cúng cô hồn ở TPHCM là hiểu ngay)
2; chọn thầy cao tay đạo đức, thân thể trang nghiêm, có hồng phúc (các thày bà như cậu Thuỷ cô BH thời nay rất nhiều) ai là người để các vị chọn mặt gửi vàng trong xã hội này? Các vị có mời được chủ tịch nước,TT hay bộ trưởng đi cầu xin giúp đỡ được các vị không? Họ là người có hồng phúc đó...
Chờ chút
Như vậy thày bà không dễ chọn, chủ tế chọn khó vậy sao? Địa điểm cũng chẳng dễ kiếm. Theo các vị nên chọn chỗ nào để đảm bảo trang nghiêm sạch sẽ và chọn ai để thay mình thưa chuyện với "trời đất"?
 

Tueminh2626

Xe điện
Biển số
OF-481687
Ngày cấp bằng
3/1/17
Số km
3,495
Động cơ
231,960 Mã lực
Tuổi
49
SỰ HỘ NIỆM CỦA CHƯ PHẬT

(Bài giảng trường hạ chùa Phổ Quang, Q.Tân Bình, TP HCM ngày 2-7-2002)

HT THÍCH TRÍ QUẢNG
  • Kể từ tháng 01 - 2016, được suy tôn Phó Pháp chủ HĐCM GHPGVN
  • Phó Chủ tịch Hội đồng Trị sự GHPGVN
  • Viện trưởng Viện nghiên cứu Phật học Việt Nam
  • Viện trưởng Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP.HCM
  • Trưởng ban Phật giáo Quốc tế TW GHPGVN
  • Trưởng ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam TP.HCM
  • Tổng Biên tập Báo Giác Ngộ
Các anh em ở trường hạ Phổ Quang theo học tại Phật học viện hoặc Cao đẳng Phật học tương đối đông nên xin phép tôi tổ chức an cư tại chỗ năm nay. Tôi quyết định tổ chức an cư thu hẹp, vì các anh em học còn đi học nên sinh hoạt không giống các trường hạ khác. Buổi sáng bận đi học, chiều tối nên tranh thủ tu hành là việc chính. Theo kinh nghiệm riêng tôi, nhiều thầy đồng học thông minh, học giỏi, nhưng chỉ nghĩ đến học, thiếu tu, nên không làm việc đạo được, hoặc mất định hướng, phải hoàn tục, rồi thọ khổ. Trái lại, người không học giỏi, nhưng siêng năng tu, tìm được lẽ sống trong đạo, ít nhiều cũng làm được Phật sự và xa hơn chứng được giải thoát, bước vào con đường Hiền thánh. Vì vậy, tôi nhắc nhở quý thầy tu là chính và học là phụ. Tôi làm được việc cũng nhờ tu nhiều. Khi còn là học Tăng, tôi siêng năng đọc tụng kinh Đại thừa và y pháp Đại thừa sám hối, nên tôi căn nhẹ dần và nghiệp giảm bớt, nhờ đó những đòi hỏi thế gian không có. Tôi tiến tu trên đường đạo một khoảng thời gian dài và lấy kinh nghiệm đã trải qua mà nhắc nhở anh em nên nỗ lực tu.

Và về phần tu hành, theo kinh nghiệm của tôi là nương vào những bộ kinh Đại thừa như Bát Nhã, Hoa Nghiêm, Pháp Hoa, lấy đó làm nền tảng nghiên cứu và tu học. Nhờ học những bộ kinh này đã giúp tôi hiểu Phật pháp sâu sắc hơn. Lúc còn ngồi ghế nhà trường, tôi học không thua ai, tôi tin là nhờ mình đã nghiên cứu kinh điển Đại thừa, nên giúp tôi đốt giai đoạn ở trường đại học Nhật Bản. Trong lớp Cao học, có 15 nghiên cứu sinh, trong đó 13 người là Nhật, một thầy người Trung Hoa và tôi. Nhưng cuối cùng chỉ có tôi và một người Nhật được trình luận án, có 13 người kia bị lưu niên. Bản thân tôi cũng ngạc nhiên với thành quả này, vì thực tế tôi là người Việt không thể giỏi tiếng Nhật bằng người Nhật. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng nhờ Phật hộ niệm mà tôi đạt được kết quả ngoài suy nghĩ bình thường.

Thật vậy, theo tinh thần Đại thừa, trên bước đường tu, được chư Phật hộ niệm là việc vô cùng quan trọng. Người tu không được Phật hộ niệm, dù học giỏi cũng không làm được việc. Và quan trọng hơn nữa là được Phật hộ niệm thì việc khó, tưởng không làm nổi, nhưng vẫn thành công dễ dàng. Chúng ta đọc kinh điển Đại thừa, tìm xem nhân hạnh của chư Phật, Bồ tát tu như thế nào và chúng ta cũng có tâm niệm, việc làm giống với các Ngài thì mới nhận được sự hộ niệm gia trì của các Ngài, mới làm được những việc mà bình thường không làm được.

Trong kinh điển Đại thừa thường nói về hạnh Bồ tát, riêng hai bộ kinh nói về sự hộ niệm của Phật là kinh Pháp Hoa và kinh Di Đà. Tên của kinh Pháp hoa là Phật sở hộ niệm. Kinh Pháp Hoa được coi là mẹ sinh ra tất cả Phật. Phật từ kinh Pháp Hoa sinh ra và Phật hộ trì kinh Pháp Hoa. Tôi dành nhiều thì giờ nghiên cứu và viết luận án về kinh Pháp Hoa, nhất là việc ứng dụng nhiều hơn vào cuộc sống tu hành của mình. Sau đó, tôi thành lập đạo tràng Pháp Hoa và đã biên soạn Bổn môn Pháp Hoa, rút ngắn bộ kinh Pháp Hoa dài 28 phẩm, chỉ sử dụng những phần tinh ba yếu nghĩa của bộ kinh để thọ trì đọc tụng mỗi ngày cho đến sống với yếu chỉ Pháp Hoa trong từng niệm tâm.

Và đến mùa hạ năm nay, hội đủ thuận duyên, tôi rút ngắn bộ kinh thứ hai là kinh Di Đà và tôi phát nguyện truyền bá trong các trường hạ để quý thầy có nhân duyên cùng tu. Kinh Di Đà cũng được gọi là Phật sở hộ niệm kinh. Đức Phật Thích Ca cho biết chẳng những Ngài tuyên dương công đức của kinh Di Đà và Phật Di Đà mà 6 phương khác và hằng hà sa số Phật cũng hộ niệm kinh này.

Phật Thích Ca sinh ở Ta bà bùn nhơ tội lỗi, nhưng Ngài đã thành tựu Vô thượng Đẳng giác, ví như hoa sen mọc trong bùn. Ngài đã vì Bồ tát lớn mà nói chân lý và chúng sinh không tiếp thu được pháp tối thượng, nên Phật phải khai phương tiện dìu dắt chúng sinh ra khỏi Nhà lửa tam giới. Chư Phật tán thán Phật Thích Ca như viên ma ni có công dụng lắng đọng bùn nhơ, Ngài có khả năng làm tan biến bùn nhơ phiền não của chúng sinh. Kinh Pháp Hoa tiêu biểu cho Phật Thích Ca ở trần thế. Diệu Pháp ví như ngọc ma ni, Liên Hoa là hoa sen. Người Tây Tạng rút ngắn Diệu Pháp Liên Hoa thành thần chú Aùn ma ni bát di hồng.

Kinh Di Đà cũng được gọi là Phật sở hộ niệm kinh đồng với tên kinh Pháp Hoa. Gọi là kinh Di Đà, vì muốn chỉ cho Phật Di Đà là giáo chủ Tây phương nên lấy tên Phật đặt cho kinh.

Năm nay tôi dịch kinh Di Đà vì thứ nhất là mục tiêu của người tu hành đều muốn đạt quả vị Phật, đến Niết bàn, không ai muốn khác. Nhưng tôi thấy người thực chứng Niết bàn ở ngay trần gian này rất hiếm. Có thể nói bước đường tu của chúng ta tự lực phấn đấu đi lên rất khó.

Và hướng thứ hai là Phật đưa ra nhiều phương tiện cho những người không có khả năng tự lực, không thể tự thâm nhập Thiền định. Như vậy, họ phải nhờ tha lực, nói khác là phải nhờ chư Phật hộ niệm. Phật không hộ niệm, ta không làm được. Các anh em thấy nhiều thầy giỏi, nhưng không làm được, có thể nói là vì không được Phật hộ niệm. Không giỏi, nhưng Phật hộ niệm làm ta có hiểu biết vượt hơn bình thường, vì hiểu biết đúng mới giải quyết được việc khó.

Hoà thượng Trí Tịnh cũng nói rằng dùng hiểu biết của mình nhiều lắm cũng chỉ đúng 60% cũng là giỏi rồi. Nhưng thực tế đúng 99 lần, chỉ cần sai 1 lần là 1%, kể như hoàn không. Vì vậy, đối với Hoà thượng, hiểu biết của chúng ta cũng còn đáng e ngại lắm, vì còn vấp phải 40% sai lầm, làm gì mà cuộc đời chúng ta không phạm lầm lỗi. Hoà thượng nhiếp tâm niệm Phật Di Đà để Phật hộ niệm, thấy theo Phật mới bảo đảm đúng. Phật hộ niệm thì ta biết chính xác hoàn toàn.

Tôi nhớ lại trong đời mình đã có hai bước ngoặt quan trọng vào năm 1963 và 1975 và từ hai dấu ấn này, tôi nhận ra được thế nào là Phật hộ niệm. Năm 1963, trong phong trào tranh đấu của Phật giáo, tôi hoàn toàn vô tâm, chỉ nghĩ dốc toàn tâm toàn lực bảo vệ Phật pháp. Lúc ấy, đối với tôi, sống chết không quan trọng, nhưng tôi có cảm giác lạ là tất cả quyết định của tôi đều đúng 100% vì không đúng thì cuộc sống của tôi đã không còn. Tôi hoạt động hay bị bỏ tù đều đúng, nên hoàn toàn thoát nạn một cách đơn giản. Theo tôi, Phật quyết định cuộc đời ta, không phải ta quyết định. Tôi không tự thắp đuốc đi được, nhưng nhờ đuốc của Phật mà tôi đi không rớt xuống hố, vượt qua mọi chướng ngại hiểm nguy giống như một cách tình cờ may mắn vậy. Tôi tin tưởng ở lý Đại thừa một cách sâu sắc là vì lý do đó.

Ngoài ra, năm 1973, tôi về Việt Nam. Đối với tôi, việc quyết tâm về nước không trở lại Nhật bằng cách trả lại thẻ thường trú, đó là vì Phật bổ xứ khiến tôi làm như vậy, chứ thực sự tôi cũng không biết tại sao mình lại quyết định như thế. Giai đoạn đầu 1975, việc tu hành thực sự rất khó. Và trong hoàn cảnh khó khăn nhiều bức bách ấy, tôi nhận ra được ý nghĩa Phật nói trong kinh Pháp Hoa rằng Tịnh độ ta chẳng hư mà chúng thấy cháy rã, nghĩa là trong thế giới đầy khổ đau mà Phật thấy an lành. Và quan trọng là tôi đã mượn sự an lành của Phật làm an lành cho mình, nên thấy đúng và quyết định đúng bằng cách không đi ra khỏi thành phố Hồ Chí Minh. Vì tu sĩ ra ngoài thành phố lúc ấy dễ bị bắt như chơi. Tôi ép mình trong Tổ đình Ấn Quang, thọ trì Pháp Hoa và biên soạn nghi thức Bổn môn Pháp Hoa để tu hành. Có thể khẳng định rằng vào thời điểm ấy, những quyết định của tôi đều đúng và từng bước tôi vượt qua những khó khăn, tiến tu trên đường đạo và đóng góp được cho Giáo hội.

Các thầy cứ nghiệm lại sẽ thấy rõ dù giỏi mấy cũng chỉ là hiểu biết thế gian, chỉ làm được tối đa 60%, còn 40% sai lầm thì chúng ta phải gánh hậu quả chắc chắn là không vui. Nhưng theo Phật, hoàn toàn không khởi tâm tính toán, mà kết cuộc không sai lầm và cũng không có gì để hối hận. Và tôi tin mình làm được đều do Phật hộ niệm, bổ xứ. Không có sức hộ niệm của Phật, việc dễ cũng thành khó. Điểu hình như chùa Phổ Quang từ năm 1975 đến 1995, có biết bao vị xin lãnh chùa, nhưng không được và ai về đây cũng buồn phiền, khổ đau. Riêng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ lãnh chùa này. Năm 1999, tự nhiên Uỷ ban Nhân dân thành phố lại giao chùa cho tôi. Thiết nghĩ Phật bổ xứ chúng ta làm Phật sự nào thì bảo đảm thành công, dù không giỏi. Còn giỏi mấy cũng rơi vô tranh chấp hơn thua, cuối cùng ai cũng sai, dù ít hay nhiều. Kinh nghiệm cho thấy những người đi trước đều nhìn nhận rằng có phạm sai lầm, vì sai lầm mới thất bại. Các anh em phải suy nghĩ để xây dựng cho mình đời sống tâm linh, đạo đức và quan trọng là được Phật hộ niệm. Phật không hộ niệm, chúng ta dụng tâm, dụng ý, quả báo đến không lường.

Tôi dịch kinh Di Đà vào khoảng 11 hay 12 giờ đêm, trong vòng một, hai tiếng đồng hồ, sau khi tôi làm lễ cấm túc an cư có ý định dịch và giảng dạy kinh này. Tôi dịch kinh khác với các pháp sư. Phần lớn các pháp sư dịch kinh căn cứ vào chữ trong văn kinh mà dịch. Còn tôi tụng nhiều lần, nhưng đến lúc dịch thì xếp kinh lại, để đó và bằng độ cảm trong lòng thế nào thì viết ra, sau đó mới đối chiếu với bản kinh gốc. Đối với tôi, việc dịch kinh chính yếu bằng niềm tin và độ cảm của mình trên bước đường tu. Không có niềm tin, không thể tiến tu, không có độ cảm, không có ứng nghiệm để tu.

Trước khi tụng kinh, chúng ta có bài Tán hương. Tôi soạn bài Tán hương như sau : Lò hương vừa bén gỗ chiên đàn. Khói thơm ngào ngạt khắp trần gian. Ba ngàn thế giới đều thanh tịnh. Mười phương chư Phật hiện thân vàng.

Đối với người tu, hai câu sau rất quan trọng. Nếu tán hương bằng cách chỉ tụng suông, chắc chắn không có hiệu quả; quan trọng là ba ngàn thế giới đều thanh tịnh vì lưu xuất từ tâm tịnh. Thật vậy, tâm người tụng kinh đã thanh tịnh, thì ba ngàn thế giới trùng trùng duyên khởi cũng hoàn toàn bị tiêu diệt trong tâm hành giả; vì cái này diệt thì cái kia diệt, cho đến biến mất ba ngàn thế giới, nên tâm thanh tịnh hoàn toàn. Sự thật ba ngàn thế giới có thanh tịnh hay không không quan trọng nhưng đòi hỏi chính yếu là chúng ta phải tập trung cao. Còn miệng tụng nhưng không tụng bằng tâm khát ngưỡng cao, không thanh tịnh thì không có hiệu nghiệm. Vì vậy có thầy tụng kinh, người nghe phát tâm, nhưng cũng có thấy tụng, thấy bình thường, chẳng ai quan tâm.

Khi tâm chúng ta thanh tịnh cao thì tất cả từ chơn như duyên khởi và mười phương Phật hiện. Nói cách khác, một bên sanh diệt là ba ngàn thế giới sinh tử luân hồi biến mất thì mười phương Phật hiện ra. Tu hành không đi theo lộ trình này, kết quả ít hay không có, vì ta tu trên sinh diệt, vọng động, nên kết quả cũng tương xứng như vậy. Tu trên tham cầu phải trả giá đắt.
 

sunvoi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-381762
Ngày cấp bằng
8/9/15
Số km
1,977
Động cơ
256,965 Mã lực
Thế cụ dẫn chứng cho em thấy rằng không phải như những điều em nói đi?

Vậy cụ căn cứ vào đâu để phát biểu như thế này:

"Chả đâu mà sư sãi nhố nhăng như Miền Bắc, em chưa từng nhìn thấy bộ kinh Phật nào, chưa thấy sư nào giảng kinh cho Phật Tử (Cái này thì trong Nam em có thấy, Thiên Chúa Giáo thì chủ nhật nào cũng làm), tụng kinh thì các ông ấy đọc liến đọc thoắng, ko hiểu là ngôn ngữ gì. Còn lại thì toàn xúi con nhang đệ tử làm những việc mà Phật ko dạy"
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top