Nguyên dải Bắc Trung Bộ nói rứa, mỗi Huế môCâu ni nghe giống tiếng Huế
...
Nguyên dải Bắc Trung Bộ nói rứa, mỗi Huế môCâu ni nghe giống tiếng Huế
...
Chưa chừng lại có nỗi niềm cây gạo ấy nhở?Em nhớ vì đứng cạnh cây gạo Mợ ạ.
Em cũng nghĩ cụ nên thích gái miền Nam, nghe cái giọng thôi đủ nhão hết ngườiThích gái miền nam hơn
Công ty em lắm bạn Nghệ Tĩnh, đặc điểm nhận dạng là tài giỏi hơn ngườiNguyên dải Bắc Trung Bộ nói rứa, mỗi Huế mô
Giọng con gái và con nít nghe yêu lắm, có thời gian ở miền tây nên ngấm rồiChưa chừng lại có nỗi niềm cây gạo ấy nhở?
Em cũng nghĩ cụ nên thích gái miền Nam, nghe cái giọng thôi đủ nhão hết người
Công ty em lắm bạn Nghệ Tĩnh, đặc điểm nhận dạng là tài giỏi hơn người
Gì cũng biết nhỉQuán chỗ chợ sao anh .? Quán đấy có món bốc mộ cũng đc
Vậy né em ra, dặn trướcGiọng con gái và con nít nghe yêu lắm, có thời gian ở miền tây nên ngấm rồi
Vâng, cụ nói rất phải. Chỉ có điều nó chỉ tồn tại đúng lúc em viết thớt vào bs, chứ giờ nửa đêm thì không có.Công nhận cái cảm xúc "thương" một người nó kỳ lạ thật. Em ngấm lắm cảm xúc đó.
Không cần người ta có hiểu hay không, người ta có thương lại mình hay không.Nghĩ đến người ta bất kỳ lúc nào, đặc biệt là lúc buồn... Mọi kỷ niệm với người ta đều đẹp.
Cảm xúc đó hay mà!
Thích gái miền nam hơn
Ngoài Bắc giờ gái Miền Tây tràn ngập, dễ kiếm nhắm, thích thì nhích đi cụGiọng con gái và con nít nghe yêu lắm, có thời gian ở miền tây nên ngấm rồi
Đặc điểm dân khu tư là nổi tiếng gia trưởng, tránh xa tụi nó ra nha mợ...
Công ty em lắm bạn Nghệ Tĩnh, đặc điểm nhận dạng là tài giỏi hơn người
Em chiều đc cái tính gia trưởng, căng quá bắn bỏ là cùngĐặc điểm dân khu tư là nổi tiếng gia trưởng, tránh xa tụi nó ra nha mợ
Châu tứ ah lại chấm chấm mí phẩy phẩy nhaEm chiều đc cái tính gia trưởng, căng quá bắn bỏ là cùng
em với mợ góp gạo thổi cơm chung đê
Nào có ai chửi, cụ cứ nói, thằng nào chửi em bắn bỏ
zậy ah, máo hỉEm chiều đc cái tính gia trưởng, căng quá bắn bỏ là cùng
Không thích lật đật thương ai khác đâuPiano là quá khứ xửa xừa xưa rồi anh, giờ em thương người khác cơ
Cánh hoa gạo đỏ rực, như TY của tuổi mộng mơ ngày ấy; tiếc là cũng rụng như cánh hoa kia.Chưa chừng lại có nỗi niềm cây gạo ấy nhở?
Chốt hạ là Nó bỏ thớt ,hay thớt bỏ nó ?... Cảm xúc thế là có âm mưu rủ chồng nhà người ta đi khách sạn phỏng ?... Thớt còn là vòng vo loanh quanh lắm .Trong cuộc sống này, đôi khi lòng ta nó tự dưng thương ai đó một cách vô lí (lí của lí do). Đôi khi chỉ vài câu nói tưởng như bình thường được phát ra từ giọng nói nhỏ nhẹ, một vài lần chú ý cái khuôn mặt đăm chiêu nghĩ ngợi của người ta, hay đơn giản là nghe lỏm được vài câu hát vu vơ lúc mệt nhọc...và chỉ thương như vậy mà chẳng thể hiện được gì.
Tôi biết anh từ lâu, đến bây giờ thì có thể coi là không biết nữa. Anh trọ phòng kế bên, từ lúc còn đi học chuyên nghiệp. Mang tiếng hàng xóm nhưng "tắt lửa tối đèn" thì thân ai tự lo. Hằng ngày cả hai cùng dậy sớm, chào hỏi nhau vài câu, tối đến chào hỏi nhau vài câu. Cứ thế trưởng thành, xây dựng gia đình, lo toan cuộc sống mỗi người một phương.
Tưởng chừng quên, mấy sáng nay lại gặp ở quán cf, chỉ là tôi ngồi sau lưng và anh chẳng để ý, hoặc chẳng còn nhớ tôi là ai nữa. Sáng đầu tiên thì anh bón cháo cho con, sáng lần 2 thì ngồi nc vs vợ (hình như thế), sáng nay thì ngồi một mình. Cái hình ảnh ngày xưa vẫn thế, khắc khoải và đầy suy tư - chính nó là lí do khiến tôi từng thương. 7h sáng tôi có hẹn đi làm nhưng phải ngồi nán lại để chờ anh đi trước, tặng anh cái dòng cảm xúc này, chúc cuộc sống gđ anh thuận lợi và hạnh phúc!
Chào ngày mới cccm, em đi làm đây!
.Thà đừng gặp còn hơn gặp nhau sai thời điểm mợ nhỉ
...
Sáng nay em đi có việc ở 1 khu tập thể cũ, lạc trong đó vì đánh số quá rối rắm, nhưng tình cờ thấy 1 cây hoa giấy rất đẹp, đúng kiểu em thích về 1 ngôi nhà vườn trong mơ. Trên đường đi về em băn khoăn mãi, nếu đi đúng đường, em sẽ sớm xong việc, sẽ đến chỗ làm 1 cách nhàn nhã, nhẩn nha uống trà như bao ngày, đổi lại sẽ chẳng bao giờ thấy thứ mà mình luôn hình dung...
Ok cụ, ngày mới ngon nghẻChâu tứ ah lại chấm chấm mí phẩy phẩy nha
Chiến luôn, em đang thiếu gạo thiếu người thổi cơm đơiem với mợ góp gạo thổi cơm chung đê
Vụ "Piano" là sao nhỉ? Em hóng chuyện Pi a nôPiano là quá khứ xửa xừa xưa rồi anh, giờ em thương người khác cơ
Cụ biết hơi muộn r đớizậy ah, máo hỉ