[Funland] Người đời có mệnh hay không?

vudinhtaybannha

Xe container
Biển số
OF-362446
Ngày cấp bằng
10/4/15
Số km
8,286
Động cơ
315,257 Mã lực
Nơi ở
Ở với chệ Hằng trên cung giăng .
Khỏi cần phân tích ,hãy mua Vietlott sẽ biết ngay mình thuộc số giầu hay nghèo .Nếu trúng Jackpot dỹ nhiên cụ/mợ số giầu ,nỏ trúng cái giải rút gì đương nhiên cụ/ mợ số nghèo .
 

F kun

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-432347
Ngày cấp bằng
24/6/16
Số km
3,010
Động cơ
-82,855 Mã lực
Đời nhà Đường, có tướng thuật gia nổi danh tên Viên Thiên Cương; Mẹ của Võ Tắc Thiên dẫn đứa con gái còn nhỏ đóng giả trai (Võ Tắc Thiên) đến nhờ Thiên Cương xem tướng, Thiên Cương nhìn mắt và dáng đi của nó ngạc nhiên mà nói rằng:
- Mắt rồng, cổ phượng, cực quí hiển; nếu nó mà là con gái nhất định sẽ lên ngôi thiên tử;
Quả nhiên về sau Võ Tắc Thiên lên làm vua;
Lịch sử đã chứng kiến nhiều người và việc đã được dự đoán trước nhiều năm và sau đó diễn biến đúng như vậy;
Thử hỏi người đời có mệnh hay không?
Nhân dịp anh Đỗ Nam Trung trúng cử TT Hoa kỳ, mời các cụ luận đàm !
Xưa có anh bạn em, chả cần thày nào phán, tự nhiên lá trôi dòng nước lại có chữ. X Lợi vi quân X Trãi vi thần. Sau đúng thật. Thế mới tài.
 

Inthoi

Xe hơi
Biển số
OF-429161
Ngày cấp bằng
11/6/16
Số km
184
Động cơ
216,540 Mã lực
Tuổi
48
Em tin là có
 

Trọng Pháo

Xe máy
Biển số
OF-465908
Ngày cấp bằng
27/10/16
Số km
93
Động cơ
202,230 Mã lực
Xưa có anh bạn em, chả cần thày nào phán, tự nhiên lá trôi dòng nước lại có chữ. X Lợi vi quân X Trãi vi thần. Sau đúng thật. Thế mới tài.
Toàn tích kiểu chém rắn chuổi hươu với đá trời rơi xuống biên rõ thằng X phải làm vua cụ ạ :))
 

F kun

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-432347
Ngày cấp bằng
24/6/16
Số km
3,010
Động cơ
-82,855 Mã lực
Toàn tích kiểu chém rắn chuổi hươu với đá trời rơi xuống biên rõ thằng X phải làm vua cụ ạ :))
Vầng. Chuyện cũ kể lại, Liu Bị bẩu vưà rồi thắng xích bích là do ta là thuận thiên hành đạo, nhân nghĩa chi sư. Lượng bẩu cái này từ từ khi nào thống nhất thiên hạ mới được quyền nói, giờ nói ra Tháo với Quyền nó cười cho.
Nên cái mà cụ chủ thớt nói, em đọc xong chỉ cười ruồi.
 

Maus

Xe điện
Biển số
OF-366476
Ngày cấp bằng
12/5/15
Số km
4,690
Động cơ
296,934 Mã lực
Nơi ở
Hang đá
Tử vi ghi là em có số đào hoa. Trước năm 30 tuổi em thấy số mệnh sao mà nó đúng thế. Từ 30 tuổi trở đi em lại cóc tin vào số mệnh nữa.

Trùng hợp thế quái nào mà em cưới vợ lúc 30 tuổi. Số mệnh chăng?
 

tromtrau

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-13219
Ngày cấp bằng
16/2/08
Số km
4,796
Động cơ
555,297 Mã lực
Mời cụ xem bài này sẽ hiểu rõ:

Lý luận và sự thật của số mạng:
HT Tịnh Không giảng tại Phật Đà Giáo Dục Hiệp Hội Hồng Kong
17-7-2004

Những gì hiện nay chúng ta hưởng thọ đều do tu tập mà có, tu được thì chẳng rời khỏi nhân quả, cho nên mới nói trồng nhân lành thì được quả lành, nếu tạo nhân ác thì sẽ bị ác báo, đây là cái lý của việc này, bạn chẳng thể không hiểu. Liễu Phàm Tứ Huấn nói rất hay, Liễu Phàm tiên sinh rất hiếm có, lúc mười mấy tuổi gặp được một người coi bói rất giỏi là Khổng tiên sinh, ông Khổng nói: “Anh là người trong giới sĩ đồ”, “sĩ đồ” nghĩa là người thư sinh. Ngày xưa đi học là để làm quan, tham gia các kỳ thi của quốc gia, thời đó gọi là công danh. Ông Khổng nói: “Tại sao anh không đi học?”. Ông Liễu Phàm bèn thuật lại lời của mẹ ông, kể lại rằng cha ông đã qua đời, lúc qua đời cha ông dặn sau này tốt nhất cho con học ngành thuốc, học ngành thuốc có thể cứu người, có thể nuôi sống gia đình, đây là ý của cha ông, hy vọng ông có thể làm như vậy nên ông theo học ngành thuốc.

Học ngành thuốc thường thường phải đi vào rừng để nhận biết dược thảo, học cách đi kiếm thuốc, trên đường đi lấy thuốc ông Liễu Phàm gặp Khổng tiên sinh. Khổng tiên sinh coi tướng cho ông, đoán mạng ông và nói: “Anh đáng lý phải đi học và tham gia thi cử”. Ông rất kính trọng Khổng tiên sinh, nhìn thấy ông này chắc không phải người phàm, phiêu bồng như tiên nên mời ông về nhà gặp mẹ. Mẹ ông tiếp đón Khổng tiên sinh rất tử tế, đem ngày sinh tháng đẻ của con cho Khổng tiên sinh đoán quẻ, Khổng tiên sinh xem xong và nói rất tường tận. Nói ông Liễu Phàm năm nào đi thi và đậu hạng mấy, năm nào đi thi nữa và đậu hạng mấy, một mạch đoán đến lúc năm mươi ba tuổi, thọ mạng ông chỉ có năm mươi ba tuổi mà thôi. Ðáng tiếc là trong mạng chẳng có con cái, đến năm mươi ba tuổi có thể làm tri huyện một huyện nhỏ ở Tứ Xuyên, đến năm mươi ba tuổi thì ông phải từ chức về nhà, thọ mạng của ông đã đến.

Sau khi nghe Khổng tiên sinh nói xong ông bèn đi học chữ, nhà người bà con có mở trường tư dạy học nên ông đến đó học chữ. Ðến lúc tham gia thi cử thì quả nhiên không sai, mỗi lần đi thi và thi đậu hạng mấy đều đúng như lời Khổng tiên sinh đã dự đoán. Từ đó ông mới biết mạng sống của một người suốt cả đời đều đã định sẵn, đúng như câu "Cả đời đều là mạng, nửa điểm cũng chẳng do người định" (Nhất sanh giai thị mạng, bán điểm bất do nhân), thế nên tâm của ông an định, hết thảy mong cầu đều chẳng còn nữa. Những gì người ta cạnh tranh, nỗ lực cạnh tranh thì ông đều buông bỏ, trong mạng đã định sẵn, tranh giành cách mấy cũng tranh không được, đến lúc nào đó thì tự nhiên có sẵn, cứ như vậy hai mươi năm trôi qua. Tôi gọi ông là phàm phu chánh cống, tại sao? Vận mạng trong hai mươi năm tơ hào chẳng chuyển biến, chẳng tăng chẳng giảm, tại sao? Ông ấy chẳng tu thiện và cũng chẳng làm ác, cả đời người mặc cho vận mạng đẩy đưa mà sống qua ngày.

Có một năm, ông Liễu Phàm đến núi Lâu Hà ở Nam Kinh viếng thăm Vân Cốc Thiền sư, một cao tăng đương thời, ông đi thăm lão hòa thượng này. Lão hòa thượng tham thiền, lúc ông Liễu Phàm đến thì lão hòa thượng đang ở trong thiền đường. Hòa thượng chẳng nói gì chỉ đưa cái bồ đoàn cho ông và kêu ông ngồi kế bên. Lão hòa thượng có công phu, ngồi hết ba ngày ba đêm, ông Liễu Phàm cũng ngồi hết ba ngày ba đêm, chẳng khởi một ý niệm. Lão hòa thượng rất ngạc nhiên, suốt ba ngày ba đêm chẳng khởi tâm động niệm, đây chẳng phải là việc một người thường có thể làm được. Ngài nói:

"Công phu của anh rất khá, anh tu như thế nào mà giỏi vậy?"

Ông Liễu Phàm nói lời thành thật: “Vận mạng của con đã được Khổng tiên sinh đoán hết rồi, cho dù con có khởi tâm động niệm, khởi vọng tưởng cũng chẳng có ích gì hết; thế nên con chẳng thèm khởi tâm động niệm nữa”.

Vân Cốc thiền sư nghe xong bèn cười ha hả: “Tôi tưởng anh là thánh nhân, tưởng anh có công phu, thiệt ra anh vẫn là phàm phu”.

Nghe xong ông Liễu Phàm bèn hỏi: “Tại sao con vẫn là phàm phu?”.

Vân Cốc thiền sư đáp: “Vận mạng có hay không? Có, nhưng vận mạng chẳng phải là định số".

Vận mạng có thể nói là một cái thường số. Các bạn phải hiểu đạo lý này, nó chẳng phải là định số. Trong thường số có biến số, khi bạn khởi một ý niệm thiện, một hành vi thiện thì mạng của bạn tăng thêm một chút; khi bạn khởi một ác niệm hoặc làm một việc xấu thì mạng bạn giảm một chút. Bất luận là trí huệ, đức năng, tướng hảo mỗi ngày đều có thêm, bớt, nhân, trừ. Những cái thêm, bớt, nhân, trừ này là biến số. Ngài nói: “Hai chục năm nay anh bị người ta đoán chắc rồi, chẳng có gia tăng và cũng chẳng giảm bớt, nếu anh không là phàm phu thì ai mới là phàm phu?”

Cho nên câu chuyện này nói rõ về nhân quả, khi bạn có ý niệm thiện, có hành vi thiện, làm lợi ích chúng sanh, lợi ích cá nhân, trí huệ của bạn sẽ tăng trưởng, khả năng và phước báo của bạn cũng sẽ tăng trưởng; cái thường số của bạn sẽ tăng trưởng. Ngược lại nếu bạn khởi ác niệm, hành vi xấu ác, thì thường số ấy sẽ giảm bớt. Thí dụ giàu có, bạn chẳng cầu giàu có! Trong vận mạng của bạn có của cải vạn ức, của cải vạn ức này chẳng xứng tánh, nếu xứng tánh thì nó sẽ vô lượng vô biên, đây là gì? Bạn tu thiện nhiều đời nhiều kiếp tích lũy lại nhân thiện này, bạn tu như thế nào? Chỉ có kinh Phật giảng rõ ràng, kinh Phật dạy chúng ta đây là “Trong cửa nhà Phật có cầu ắt ứng”. Thầy tôi dạy dùng phương pháp gì để cầu? Bạn mong muốn tiền tài, tôi chẳng muốn phát tài, chẳng mong cầu có quá nhiều tiền tài, chỉ hy vọng đời sống vật chất của mình đầy đủ là được rồi, nếu muốn như vậy cũng phải tu, tu như thế nào? Tu bố thí tài vật. Nếu không có tiền thì làm sao tu bố thí tài vật? Thầy tôi hỏi: “Anh có một đồng hay không, có mười xu không?” Như vậy cũng được, một đồng, mười xu cũng có thể tu bố thí tài vật, khi nào có bèn bố thí. Như vậy cũng tu được, thế nên chúng tôi mới hiểu.

Tu bố thí gì? Vì lúc đó tôi đã tiếp xúc với Phật pháp, cũng thường đến chùa, trong chùa có người tổ chức in kinh. “Bạn ra bao nhiều tiền?”, tôi góp một đồng, góp hai đồng, "tích lông nên áo" ý nghĩa giống câu "góp gió thành bão", để những kinh điển, sách khuyến thiện này có thể xuất bản. Trong trường hợp này chúng ta lấy tiền đi bố thí, trong mạng của mình chẳng có tiền tài nhưng từ từ sẽ có tài, tiền tài ngày càng gia tăng. Chẳng có thông minh trí huệ, bố thí pháp sẽ được thông minh trí huệ; in kinh luận và sách khuyến thiện là bố thí pháp, từ từ sẽ có trí huệ, đây là cách tu trí huệ; khoẻ mạnh sống lâu là do bố thí vô úy. Học bố thí vô úy thì tôi làm hai việc: thứ nhất là phóng sanh, thứ nhì là bố thí thuốc men; bố thí thuốc men lúc bấy giờ rất khó nhọc, tôi chẳng có tiền, hai ba tháng mới để dành được một ít tiền, chỉ được hai ba chục đồng thôi, hai ba tháng mới có hai ba chục đồng để tặng cho bịnh viện, giúp cho những người nghèo khổ mua thuốc men, cho họ tiền thuốc. Quả báo của phóng sanh và bố thí thuốc men là được khoẻ mạnh và trường thọ.

Bạn hãy làm suốt đời chẳng gián đoạn, có bao nhiêu sức lực thì làm bấy nhiêu, chúng ta hãy làm những chuyện thiện này. Tôi đã làm được năm mươi ba năm, càng làm càng hoan hỷ, các bạn có thể nhìn thấy quả báo chăng? Trong mạng tôi chẳng có phước báo, trong số mạng tôi chẳng có trường thọ, thầy bói đoán mạng tôi chẳng bằng ông Liễu Phàm, ông Liễu Phàm thọ được năm mươi ba tuổi, thọ mạng của tôi chỉ được bốn mươi lăm tuổi thôi. Ấn Quang đại sư, các bạn cũng biết lúc Ấn Quang đại sư còn trẻ tuổi, người ta đoán mạng Ngài chỉ có ba mươi tám tuổi, Ngài đã sống đến tám mươi tuổi, cả đời khổ hạnh tu thành một vị Tổ Sư, đây là do Ngài tu mà được chứ chẳng phải trong mạng có sẵn, đây là phương pháp cải tạo vận mạng. Cho nên ông Liễu Phàm được sự dạy dỗ của Vân Cốc thiền sư, Trung Phong thiền sư, ông y giáo phụng hành nên đã thành công. Lúc tôi còn trẻ, người ta đoán mạng cho tôi, mạng tôi rất bần tiện, “bần” nghĩa là không giàu có, “tiện” nghĩa là không có địa vị, số tôi là số mạng một người công chức nhỏ, miễn cưỡng có thể duy trì được no ấm, thọ mạng chẳng dài, tôi rất tin.

Vì vậy gặp được Phật pháp, nói thực ra gặp được Phật pháp và quyển sách tôi đọc đầu tiên, tôi đã kể câu chuyện này với các bạn nhiều lần rồi, lão cư sĩ Châu Kính Trụ tặng tôi cuốn Liễu Phàm Tứ Huấn. Sau khi tôi nhận được cuốn sách này trong vòng hai tuần lễ tôi đã xem đi xem lại hết ba mươi lần, tin sâu chẳng nghi, chân thành sám hối, sửa lỗi đổi mới. Những tật xấu của ông Viên Liễu Phàm lúc còn nhỏ tuổi tôi đều có đủ, những ưu điểm của ông tôi chẳng có, thiệt là sánh chẳng bằng ông, tôi tự hỏi đời tôi phải làm thế nào? Hiểu được đạo lý và biết được chân tướng sự thật này nên tự mình triệt để sửa lỗi đổi mới. Tôi chẳng sợ người khác cười chê, trong nhóm này có bạn làm chung sở, xếp lớn, bạn học, bạn bè, tôi cứ làm y theo lời dạy trong kinh điển, y theo lời dạy của thầy giáo mà làm, tôi có được một chút thành tựu là nhờ cả đời tôi làm một học trò ngoan, những gì thầy dạy tôi đều làm theo, tôi hoàn toàn tiếp nhận. Hiện nay chúng ta thấy nhiều người trẻ tuổi thân cận một vị thiện tri thức suốt mười mấy hai mươi năm chẳng có thành tựu là vì nguyên nhân gì? Là vì họ chẳng hoàn toàn tiếp nhận những lời thầy dạy bảo, họ nghĩ lúc thầy giáo răn dạy học trò đều là răn dạy người khác, chẳng ăn nhằm gì đến họ, thế nên chẳng học được gì cả.

Tôi hơi khác với mọi người, tôi theo học thầy Lý mười năm, hầu như mỗi ngày thầy Lý đều răn dạy học trò, khi tôi có mặt ở đó thì tôi lắng nghe, câu nào cũng là để dạy tôi hết, tôi tiếp nhận hoàn toàn. Khi rời khỏi thầy, bạn xem hầu như chẳng có ngày nào mà tôi không đọc kinh, vả lại thời gian đọc kinh rất dài; hết thảy những gì Phật, Bồ Tát dạy trong kinh đều là dạy cho tôi, tôi có thể học tập được. Những năm gần đây tôi có dịp tiếp xúc với nhiều tôn giáo, tôi đọc Thánh Kinh. Khi tôi đọc Thánh Kinh thì Chúa Giê Su, Mosé đều dạy tôi, những gì ghi trong kinh điển đều là dạy tôi hết, tôi tuyệt đối chẳng nghĩ đây là để dạy tín đồ Cơ Ðốc, chẳng phải vậy, đều là để dạy tôi hết, Giê Su là thầy của tôi, Mosé là thầy của tôi. Tôi đọc kinh Koran, mỗi câu trong kinh Koran đều dạy tôi, học rộng nghe nhiều, thành tựu trí huệ của mình, thành tựu đức năng của mình, bạn chẳng thể nói Mục Hãn Mặc Ðức (Mohammed) chỉ dạy cho người Hồi Giáo mà thôi, thế thì bạn chẳng học được gì hết, phân biệt chấp trước trong tâm của bạn ngày càng tăng thêm, bạn chẳng thể hóa giải. Tôi nghĩ hết thảy đều là để dạy tôi, vọng tưởng này của tôi chẳng có biện pháp đoạn dứt, phân biệt chấp trước thiệt là mỗi năm đều giảm bớt, tại sao vậy? Vì tôi học, tất cả đều là thầy của tôi, đều là thiện tri thức của tôi, sống đến già, học đến già, học chẳng hết.

Ở đây chúng ta cử ra một thí dụ, thí dụ chuyện phát tài, phía trước cũng đã nói qua, trong mạng của bạn có một ức (một trăm triệu), giả sử có nhiều tiền như vậy, nếu tâm của bạn hiền hậu, hành vi lương thiện, tuyệt đối chẳng làm việc hại người lợi mình, còn có thể hy sinh cống hiến, thế thì trong đời này bạn sẽ không chỉ có một ức thôi đâu, có thể sẽ có hai ức, tại sao? Nó tăng thêm, do tâm hạnh của bạn quá tốt, trong số mạng đã có mà cả đời còn tiếp tục tu bố thí nữa, làm những việc từ thiện, đem phước lợi cho xã hội, nếu bạn chịu làm những chuyện này, lợi ích chúng sanh, lợi ích xã hội, tiền tài của bạn từ mức căn bản này càng tăng thêm lên, đây là trồng thiện nhân gặt được thiện quả. Nếu chẳng hiểu đạo lý ấy, bạn làm thế nào kiếm ra tiền tài? Bạn phải gạt người khác, trong tâm luôn luôn nghĩ chuyện hại người lợi mình, bạn có thể phát tài hay không? Cũng phát tài nhưng đại khái chỉ có ba chục triệu, năm chục triệu, một ức đã bị giảm hết phân nửa, giảm hết một phần ba, đó là tại sao? Do nghiệp chẳng thiện của bạn tạo thành, nó giảm bớt, do đó có thể hiểu tại sao lại thêm, bớt, nhân, trừ. Là vì tiền tài trong số mạng của bạn quá nhiều, tuy tạo rất nhiều ác nghiệp nhưng vẫn còn dư, sau khi giảm bớt cũng còn dư một số, số còn dư này cũng khá lớn, đạo lý là như vậy.

Nếu bạn thông hiểu đạo lý này, thông minh trí huệ, khoẻ mạnh sống lâu đều giống như vậy. Chúng ta phải hiểu đạo lý nhân quả, sự thật nhân quả đều ở ngay trước mắt, chỉ cần bạn quan sát kỹ lưởng, bạn xem hết thảy chúng sanh, bạn xem họ suy nghĩ những gì, họ làm chuyện gì, họ nói những gì, nếu những thứ đó tương ứng với tâm tánh, thì phước báo nhất định sẽ tăng trưởng, phước báo vốn có trong số mạng tăng lên cũng như có thêm lời. Nếu cách suy nghĩ, cách nói, cách làm sai lầm, đều là hại người, chỉ biết tự tư tự lợi, chẳng màng người khác sống chết ra sao, thế thì những gì họ đạt được sẽ bị giảm bớt rất nhiều, những gì còn lại chẳng bao nhiêu! Chỉ cần bạn để ý quan sát thì đều ở ngay trước mặt. Trên thế gian này bất luận lúc nào, bất luận ở đâu, nếu bạn quan sát thì sẽ thấy được rõ ràng, sau đó bạn mới biết mình phải làm như thế nào.

Tôi ở đây hiện thân thuyết pháp cho các bạn xem, trong số mạng tôi chẳng có phước báo, chẳng trường thọ, chỉ có một chút thông minh trí huệ, rất may mắn gặp được duyên tốt, cả đời này gặp được thầy tốt chỉ đạo, tự mình là một học trò ngoan, có thể y giáo phụng hành, chuyển biến vận mạng đời này quay ngược một trăm tám mươi độ. Chẳng có tiền tài, nhưng ngày nay tôi muốn chi dùng gì được nấy, tuy chẳng có tiền nhưng khi làm việc gì cần bao nhiêu thì tiền tự động đến, lúc chẳng làm việc gì thì cái gì cũng không có, khi muốn làm thì có đầy đủ. Thông minh trí huệ, mấy năm nay các bạn coi tôi giảng kinh, nghe tôi giảng kinh, tôi đã giảng kinh hết bốn mươi chín năm, mỗi năm mỗi khác, so sánh tôi giảng năm nay với những cuồn băng thâu hình cũ thì sẽ thấy rõ, trí huệ ngày càng gia tăng. Khỏe mạnh sống lâu thì khỏi nói nữa, số mạng tôi chỉ sống đến bốn mươi lăm tuổi, năm nay tôi bảy mươi tám tuổi rồi. Thân thể khỏe mạnh, về thể lực thì lần này chúng tôi đi du lịch Âu châu, người đi chung lớn tuổi nhất cũng chỉ là sáu mươi mấy tuổi, thể lực những người bốn mươi mấy tuổi chẳng bằng tôi, tôi chẳng bị thời sai (náo lộn giờ giấc khi đến một địa phương khác múi giờ trên trái đất). Cho nên cả đời tôi hoàn toàn chứng minh cho câu mà thầy tôi đã dạy: “Trong cửa nhà Phật, có cầu ắt ứng”, câu này là một sự thật vững chắc như đinh đóng cột.

Bạn phải hiểu lý luận, biết phương pháp, mong cầu đúng như lý, như pháp thì chẳng gì cầu không được, ngay cả việc thành Phật làm Tổ cũng có thể làm được huống chi là tiền tài, thông minh trí huệ, khoẻ mạnh sống lâu trên thế gian, đây là những chuyện trong Phật pháp gọi là chuyện lông gà, vỏ tỏi, chuyện quá nhỏ nhoi, rất dễ đạt được. Nhưng chúng ta phải cầu chuyện lớn hơn nữa, phải cầu vãng sanh Tây phương Cực Lạc thế giới, cầu nâng cao linh tánh của mình, đề cao đức hạnh, trí huệ của mình, những thứ này đều quan trọng. Bây giờ đã hết giờ, xin cám ơn quý vị.
Vị thần tăng này ắt hẳn kiếp trước là giáo chủ AXTN đầu thai.
 

VietthaiAuto

Xe đạp
Biển số
OF-469952
Ngày cấp bằng
13/11/16
Số km
24
Động cơ
200,200 Mã lực
Tuổi
43
Website
vietthaiauto.vn
Cụ xem em với ạ , trươc có cao nhân trên OF phán em mà em ko hiểu chi sất ,có gì em inbox cụ được ko a?
 

dungcivic

Xe tăng
Biển số
OF-27150
Ngày cấp bằng
9/1/09
Số km
1,840
Động cơ
504,171 Mã lực
Em chả tin, trên đời có hàng vạn ông thầy bói, bói cho cả trăm triệu người. Một hai câu đúng thì nghĩ là huyền bí, còn lại là sai thì chẳng ai nhắc đến. Với tỉ lệ như vậy thì cứ đoán mò cũng có vài người đúng
Ví dụ chỉ nhắc đến một ông đoán đúng cho Võ tắc thiên, còn hàng nghìn người khác cũng đoán số mệnh cho khách của mình là thành Thiên Tử rồi kết quả sai thì chẳng ai nhắc đến
 

Dzon

Xe điện
Biển số
OF-13015
Ngày cấp bằng
6/2/08
Số km
4,171
Động cơ
548,364 Mã lực
Nơi ở
Thai Nguyen
Em mời các cụ thưởng thức truyện của thím Tòng ( ko biết nick of là gì :P)

Chuyện lấy chồng


Bữa đó tôi qua nhà chị hàng xóm chơi, thấy tôi mãi vẫn chưa lấy chồng thì chị sốt ruột nhắc nhở: "Tiến hành nhanh lên em ơi, con gái có thì thôi đấy! Nhà chị nuôi lợn chị biết: lợn nuôi khoảng 2 tháng rưỡi đến 3 tháng là thời kì xuất chuồng đẹp nhất. Để quá lên 4 tháng là rất khó xuất vì mông nhão, ti sệ, lông xơ xác và thịt dai. Khi ấy, chỉ còn cách cho thụ tinh nhân tạo để làm lợn sề thôi!"

Chả cần chị nói thì tôi cũng đang lo sốt vó lên rồi, cũng muốn lấy chồng lắm rồi, chỉ là chưa gặp được người đàn ông nào như tôi mong đợi thôi. Nhìn những đàn lợn nhà chị cứ đến lứa lại đều đặn xuất chuồng mà tôi thấy tủi lòng...
Hai chị em đang nói chuyện thì từ ngoài ngõ, một ông thầy cúng mặc áo nâu, tay cầm mõ, vai đeo túi với lỉnh kỉnh đồ nghề bút lông giấy sớ lò dò bước vào. Thầy vào tới sân thì đứng chắp tay kính cẩn rồi nói bằng một chất giọng rất sang và trầm ấm: "Ta là thầy cúng từ vùng khác tới, được mời đến làm lễ cho một nhà dân trong làng này, đi ngang qua đây đột nhiên buồn ỉa quá nên ghé vào xin ỉa nhờ phát!".

Chị hàng xóm nhà tôi trước giờ vẫn nổi tiếng là sống rất tốt bụng và tình cảm: ai vào nhà chị nhờ vả, xin xỏ, chị đều đón tiếp và đối đãi rất tử tế, không phân biệt là xin ăn hay xin ỉa. Bởi thế, khi nghe thầy nói vậy, chị lập tức chạy lại ân cần dắt tay thầy vào toa-loét, cẩn thận treo túi đồ nghề của thầy lên móc, trìu mến tụt quần cho thầy, nhẹ nhàng ấn thầy xuống bệ xí, rồi mới e ấp đóng cửa đi ra...

Trái với dáng vẻ vội vàng lúc đi vào, thì khi ỉa xong, thầy tỏ ra rất thong dong. Thế nhưng vừa bước ra ngõ, vô tình nhìn thấy chồng chị đang đứng đó, thầy liền khựng lại và phán ngay một câu rất quả quyết: "Người này có tướng xuất ngoại". Xong, nhìn sang đứa con trai chị, thầy phán tiếp: "Người này số nhàn, cơm có người nấu cho ăn, nước có người đun cho uống, không mất một xu mua nhà nhưng vẫn có chỗ ở ổn định suốt đời".

Tôi và cả nhà chị nghe vậy thì ai cũng phì cười, bởi chồng chị ngày thì đi hót phân bò, tối về băm bèo cho lợn, cả đời chửa một lần đi quá khỏi cái bãi tha ma đầu làng, bà con ở nước ngoài cũng chẳng có ai, làm sao mà xuất ngoại? Rồi cả con trai chị cũng thế, ngày khoan cắt bê tông, tối đi thông bể phốt, người lúc nào cũng nặc nồng mùi cứt, lấy đâu ra số nhàn với cả cơm bưng nước rót? Thế nhưng mặc mọi người cười, thầy bình thản moi ***-vi-zít ra đưa cho chị rồi bảo: "Trong vòng một tháng nữa, nếu chồng chị chưa được xuất ngoại, con trai chị chưa có chỗ ở ổn định, chưa được cơm bưng nước rót, thì cứ việc tìm đến địa chỉ này gặp thầy mà ỉa vào mặt thầy"...

Ấy vậy mà thầy nói đúng thật: bởi đùng một cái, chồng chị bị ung thư ***, bác sĩ trong nước bó tay, giới thiệu sang Thái - thế là được xuất ngoại, mà không chỉ xuất một lần đâu, xuất liên tục, thế mới tài! Rồi cả con trai chị nữa, nó đi thông bể phốt cho nhà người ta, chả hiểu bị con ma bể phốt nhập vào thế nào mà nó thông luôn cả chị chủ nhà, thông luôn cả đứa con gái chưa đến tuổi thành niên của nhà người ta, xong bị họ kiện ra tòa. Giờ, nó tù chung thân rồi, cơm không phải nấu, nước chẳng phải đun, có chỗ ở ổn định suốt đời...
Tất nhiên, tôi và cả nhà chị hàng xóm lúc đó đều phục ông thầy ấy sát đất. Và đồng thời, tôi cũng như bừng tỉnh: Đúng rồi! Tại sao tôi không đến nhờ thầy xem giúp nhỉ? Xem bao giờ thì tôi lấy được chồng? Nên lấy người như thế nào? Và muốn lấy được nhanh thì phải cúng bái ra sao?...

Nhờ cái ***-vi-zít, tôi không khó để tìm được đến nhà thầy. Lúc đặt tiền lễ, tôi lúng túng chả biết đặt bao nhiêu: nhiều thì tiếc mà ít thì ngại, nên đành hỏi thẳng thầy. Thầy nghe vậy thì cười, bảo: "Ta xem bói là để ban phúc cho đời, không phải để kiếm tiền, nên con cứ thoải mái, đặt tùy tâm. Tuy nhiên, tối thiểu là 5 lít! Đặt càng nhiều thì xem càng chuẩn, đặt càng ít thì xem càng vớ vẩn!".

Đặt tiền xong, thầy yêu cầu tôi ngồi xổm và giơ chân lên để thầy xem. Hóa ra, thầy không xem bằng đường chỉ tay mà lại xem chỉ chân. Thầy bảo: "Chỉ chân xem còn chuẩn hơn chỉ tay! Đặc biệt là với mấy thanh niên FA lười lao động và ham làm mấy trò bậy bạ, tay họ đầy những vết chai sần khiến các đường chỉ tay mờ đi cả, thì xem chân là hay nhất. Tất nhiên, gặp những khách hàng thối chân thì ta lại chuyển qua xem tay!".

Rồi vừa giơ lòng bàn chân của tôi lên, thầy đã hỏi ngay:

- Con có cái tật là lúc cực khoái thì vớ được cái gì cũng sẽ túm lấy và giật liên tục đúng không?

- Dạ vâng ạ! - tôi lễ phép gật đầu.

- Vậy thì con không nên lấy chồng giàu. Cạnh nhà ta đây này, có con bé lấy được thằng chồng giàu lắm. Đêm tân hôn, chúng nó chịch nhau. Con bé này cũng có cái tật như con: lúc cực khoái, vớ được cái gì là cũng túm, cũng giật. Những thằng người yêu trước của nó toàn thằng nghèo thì không sao, nhưng tại cái thằng chồng mới này giàu quá, đeo cái dây vàng to như cái chão ở cổ. Con này túm ngay phải cái dây đó và cứ thế giật, thằng chồng bị cái giây siết chặt cổ không thở được, cũng không nói được, hoảng quá mồm cứ há ra, rú lên như Mỹ Linh hát quốc ca theo phong cách Ô-pê-ra đón Ô-ba-ma. Nó thấy vậy tưởng chồng đang sướng thì lại càng giật mạnh. Khi cơn cực khoái đi qua, con bé mới bỏ tay ra, thì quá muộn rồi: chồng nó đã vĩnh viễn đi xa".

Thầy tiếp tục vạch vạch mấy khe ngón chân của tôi ra xem, rồi lại chậm rãi cất lời: "Ta cũng khuyên con đừng lấy mấy thằng chồng ham tập thể hình, cơ bắp cuồn cuộn mà làm gì! Như con bé cháu ta đây này, cũng lấy một thằng bụng sáu múi, lực lưỡng cao to, nhìn như Lý Đức. Hỏi lý do, nó bảo là lấy thằng ấy thì khi nhà có trộm cướp sẽ đỡ lo, bọn cướp thấy chồng nó cơ bắp to, sẽ sợ không dám vào. Ấy thế nhưng cái cơ bắp to đó của chồng nó chửa thấy đánh cướp được lần nào mà toàn thấy đánh nó. Tính riêng trong cái tuần trăng mật thì thằng chồng đó đã đánh con bé cháu ta bảy lần: thằng đó đấm một phát, con bé bay từ trong nhà ra ngoài ngõ; thằng đó giật cùi chỏ, con bé oằn người lại như con mực khô bị quẳng vào bếp lò. Nhìn thằng đó đánh vợ như thế, đúng là bọn trộm cướp sợ không dám vào thật, và cả bố mẹ, anh chị con bé nữa, cũng sợ không dám vào, vì nhảy vào, nhỡ thằng đó lên gối cho phát thì lại chết oan".

- Ngoài hai loại đàn ông đó ra, còn những loại nào phải tránh nữa hả thầy?

- Con nhớ: tuyệt đối không nên lấy loại đàn ông vừa thủy chung, vừa hết lòng yêu vợ thương con, vừa giỏi việc chiếu, đảm việc giường, vừa đức độ, tài năng!

- Vì sao ạ?

- Vì mấy thằng đó có khác gì thực phẩm sạch bây giờ đâu: vô cùng khan hiếm và quý giá! Chúng nó ra đường, gái sẽ ùa ra quây kín như gặp Ô-ba-ma. Liệu con có chắc là con sẽ giữ được người ta?

- Vậy tóm lại, phải lấy người như nào thì mới hạnh phúc được ạ?

Thầy nghe tôi hỏi thì liền cầm mảnh giấy, lấy cái bút ghi ghi một loạt những con số rất khó hiểu, rồi bảo:

- Con cầm tờ giấy này đi ra chỗ cổng làng, đoạn dưới gốc đa, con sẽ thấy một cái quán lá, ở đó có một cụ bà tóc bạc phơ, hãy đưa tờ giấy này cho cụ!

- Vậy ra những con số này là mật mã, và cụ bà tóc bạc phơ sẽ giải mã cho con, đúng không thầy?

- Giải mã cái khỉ gì! Bà cụ đó bán trà đá kiêm ghi lô! Con mang mấy cái số này ra, bảo bà cụ ghi cho. Tối trúng thì ăn, mà trượt thì thôi!

- Ý thầy là sao ạ?

- Ý ta là lấy chồng cũng như đánh lô thôi: hên thì được hưởng, mà xui thì ráng chịu! Nếu biết trước là lấy thằng nào sẽ sướng hay đánh con lô nào sẽ trúng, thì gái ế ở nước ta đã không nhiều như cá chết, và danh sách 10 người giàu nhất thế giới chắc chắn không có tên Bill Gates, bởi những vị trí đó đã bị các tiến sĩ lô đề học của làng ta chiếm hết. Hiểu chưa?

Tác giả: VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO
 

STElectrics

Xe lăn
Biển số
OF-310909
Ngày cấp bằng
8/3/14
Số km
14,674
Động cơ
346,870 Mã lực
Nơi ở
Hà Đông
Một số cụ cứ bảo hồi xưa đi xem thầy phán số giàu mà sao không giàu, vấn đề là thầy đó có phải thầy xịn không, có đủ trình để đọc được thiên cơ không? Hay là thầy đểu phán sai rồi các cụ lại đổ oan cho tâm linh.
Khó nhỉ! Em tưởng khoa học như "tổng hai cạnh tam giác luôn lớn hơn cạnh còn lại" thì từ rừng già châu Phi đến Hà Nội phồn hoa, thày giáo làng lẫn giáo sư đại học cũng phải phán giống nhau chứ. Cái món khoa học tướng số này mà phải phụ thuộc vào trình của thầy thì quả là vi diệu lắm thay!
 

STElectrics

Xe lăn
Biển số
OF-310909
Ngày cấp bằng
8/3/14
Số km
14,674
Động cơ
346,870 Mã lực
Nơi ở
Hà Đông
Em chả tin, trên đời có hàng vạn ông thầy bói, bói cho cả trăm triệu người. Một hai câu đúng thì nghĩ là huyền bí, còn lại là sai thì chẳng ai nhắc đến. Với tỉ lệ như vậy thì cứ đoán mò cũng có vài người đúng
Ví dụ chỉ nhắc đến một ông đoán đúng cho Võ tắc thiên, còn hàng nghìn người khác cũng đoán số mệnh cho khách của mình là thành Thiên Tử rồi kết quả sai thì chẳng ai nhắc đến
Giờ giới tướng số chọn ra dăm ông đỉnh cao nhất, tỏa ra khắp các bệnh viện. Cứ thằng nào chào đời lập cho một lá số. Dăm chục năm sau mà đúng được 50% thì chả cần chào mời thiên hạ cũng nô nức đi xem, tha hồ mà giàu. :D
 

Xe bọ xít

Xe lăn
Biển số
OF-67258
Ngày cấp bằng
28/6/10
Số km
11,151
Động cơ
548,940 Mã lực
Đời nhà Đường, có tướng thuật gia nổi danh tên Viên Thiên Cương; Mẹ của Võ Tắc Thiên dẫn đứa con gái còn nhỏ đóng giả trai (Võ Tắc Thiên) đến nhờ Thiên Cương xem tướng, Thiên Cương nhìn mắt và dáng đi của nó ngạc nhiên mà nói rằng:
- Mắt rồng, cổ phượng, cực quí hiển; nếu nó mà là con gái nhất định sẽ lên ngôi thiên tử;
Quả nhiên về sau Võ Tắc Thiên lên làm vua;
Lịch sử đã chứng kiến nhiều người và việc đã được dự đoán trước nhiều năm và sau đó diễn biến đúng như vậy;
Thử hỏi người đời có mệnh hay không?
Nhân dịp anh Đỗ Nam Trung trúng cử TT Hoa kỳ, mời các cụ luận đàm !
Đây là sử sách ghi lại và thêu dệt thôi, chẳng đúng đâu Cụ ạ! Võ Tắc Thiên là thật, và từ cái thật này người ta thêu dệt từ bé, thế này thế kia...
 

acdo

Xe tải
Biển số
OF-70384
Ngày cấp bằng
11/8/10
Số km
383
Động cơ
427,095 Mã lực
Nơi ở
Vùng than
Ngũ thập tri thiên mệnh! e rằng các cụ vào thớt này đều U50 cả nên cứ chém thoải mái!
 

cusao

Xe lăn
Biển số
OF-382106
Ngày cấp bằng
10/9/15
Số km
11,810
Động cơ
379,006 Mã lực
- Khi người ta lúng túng trong tư duy thì người ta cần tin vào điều gì đó để thoát khỏi tình trạng rối trí. Đặt niềm tin vào lý số để tự thoát ra khỏi tình trạng bối rối là điều tích cực chẳng có gì sai.
- Những người say mê lĩnh vực lý-số ngày đêm suy ngẫm những tích lũy lý luận và so sánh ứng nghiệm cuộc sống thực tế, chẳng sai vì họ say mê môn này
- Các tín ngưỡng trên thế giới họ đều dùng niềm tin để lý giải những điều chưa hiểu trong đời sống thực tế
- Ai, kẻ nào không ở trong tình trạng bối rối của tư duy thì luôn tự tin vào bản thân (thường là những người tài giỏi).
 

Chưa Có Dép

Xe điện
Biển số
OF-337469
Ngày cấp bằng
6/10/14
Số km
3,444
Động cơ
306,129 Mã lực
- Khi người ta lúng túng trong tư duy thì người ta cần tin vào điều gì đó để thoát khỏi tình trạng rối trí. Đặt niềm tin vào lý số để tự thoát ra khỏi tình trạng bối rối là điều tích cực chẳng có gì sai.
- Những người say mê lĩnh vực lý-số ngày đêm suy ngẫm những tích lũy lý luận và so sánh ứng nghiệm cuộc sống thực tế, chẳng sai vì họ say mê môn này
- Các tín ngưỡng trên thế giới họ đều dùng niềm tin để lý giải những điều chưa hiểu trong đời sống thực tế
- Ai, kẻ nào không ở trong tình trạng bối rối của tư duy thì luôn tự tin vào bản thân (thường là những người tài giỏi).
Văn chương cái thế như Khổng Tử mà còn khốn ách ở nước Sài, vũ lực siêu quần như Lã Vọng đành ngồi câu cá nơi sông Vị; Nhan Hồi chết yểu đâu phải vì hung bạo; Bọn đầu trộm đuôi cướp lại sống lâu nào chúng có lương thiện gì; Vua Nghiêu vua Thuấn là đấng minh quân sinh ra lũ con vô lại; Cổ Tấn tâm tính ngang ngược thì con cái toàn người hiếu thuận; Cam La 12 tuổi làm thừa tướng, Mãi Thần 50 tuổi được công khanh; Án Anh thấp bé được vua Tề phong Tể Tướng; Hàn Tín trói gà không chặt lên ngôi thống soái Hán Triều; Lúc chưa gặp thời, cơm không đủ ngày hai bữa, khi vận hanh thông đoạt tam ấn Tề Vương; Triệu Xong nắm giữ hùng binh nhiều nước, một chiều chết trong bụi cỏ; Lý Quảng tay không đánh chết hổ, suốt đời không tước lộc; Phùng Đường tài an bang tế thế, đến già chẳng chỗ dung thân;
Thượng cổ thánh hiền, chẳng ai trốn thoát vòng số mệnh?
 

Fabulous

Xe tăng
Biển số
OF-406485
Ngày cấp bằng
24/2/16
Số km
1,928
Động cơ
443,376 Mã lực
Trước có anh kỹ sư trẻ mới ra trường lóp ngóp đi làm, theo người khác đi xem bói, thầy phán: anh sau này đứng dưới một người, trên muôn người. Giờ anh ý đang là PTT chính phủ xứ Đông Lào.
Chuyện thật 100% ạ.
Chuyện thật 100%: Hồi nhỏ em được thầy tướng số phán sẽ ở dưới một số người và ở trên muôn người. Giờ em đang ở chung cư tầng 31. Ngẫm thấy đúng thật.:D
Tiếp chuyện thật 100% nữa: Em đã làm việc với nhiều cơ quan, tổ chức khác nhau, trong ngoài nước, doanh nghiệp NN, tư nhân có cả, nhưng chưa có đơn vị nào đưa món nhân tướng học vào áp dụng trong thực tiễn công tác nhân sự. Số phận con người là có thật, nhưng việc đoán trước số phận, đoán trước tương lai là chuyện muôn thuở, không chứng minh được đúng 100% hay sai 100%. Ai tin thì tin, ai không tin cũng chẳng sao, nhưng để áp dụng vào thực tiễn, mang lại lợi ích thực sự (trừ mấy ông thầy tướng số sinh sống bằng nghề đó và những người ăn theo) thì cũng chưa có luôn.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top