Biết đâu cụ làm cầu nối "Như chưa hề có cuộc chia ly" em lại tìm thấy chị em cùng cha khác bố nhểCách đây nửa tháng có thấy 1 bàn tay na ná thế này ở Hà Giang, của 1 mợ tuổi Nhâm Chuột, hình như tuổi này bàn tay na ná giống nhau![]()
![]()
![laughing :)) :))](/styles/yahoo/21.gif)
![laughing :)) :))](/styles/yahoo/21.gif)
![at wits' end ~X( ~X(](/styles/yahoo/102.gif)
![at wits' end ~X( ~X(](/styles/yahoo/102.gif)
![at wits' end ~X( ~X(](/styles/yahoo/102.gif)
Biết đâu cụ làm cầu nối "Như chưa hề có cuộc chia ly" em lại tìm thấy chị em cùng cha khác bố nhểCách đây nửa tháng có thấy 1 bàn tay na ná thế này ở Hà Giang, của 1 mợ tuổi Nhâm Chuột, hình như tuổi này bàn tay na ná giống nhau![]()
![]()
Múa rìa qua mắt mấy thợ trong thớt này, em chém tý:Biết đâu cụ làm cầu nối "Như chưa hề có cuộc chia ly" em lại tìm thấy chị em cùng cha khác bố nhểthật sự người có bàn tay như em ít thấy. Tay gì mà vừa to, vừa ngắn, vừa chuối mắn còn lai dùi đục
Dạo trước cụ vivu80 bảo xem tay cho các chị em, em khoe bàn tay em lên toàn bị các cụ đuổi xuống, 10 cụ thì 9 cụ rưỡi bảo tay em đàn ông
![]()
Em biết cụ nói câu này xong cụ sẽ ...Quên ngay thôi mà .Thế thôi ! Em giữ lại cho riêng mềnh vậy ! Ứ kể nữa đâu ! He he he![]()
Em phải gọi Bò Ma vào nghe cụ phán cho lão đỡ than thở về số phận trớ trêu đã cho lão vấp phải em trên đoạn đường đời vốn đã cong queo của lãoMúa rìa qua mắt mấy thợ trong thớt này, em chém tý:
Người có bàn tay này hay đó chứem có thói hư, xem tay chị em toàn để ý xem chồng của người sở hữu bàn tay đó có "sướng" không
![]()
. Như bàn tay của mợ, thì ông xã là nhất đấy !
Lão có biết câu chuyện ở bức ảnh này ko ?![]()
Theo nhịp e cũng dán ảnh ST..
Vâng ! Em biết roài , nên em cũng dán bớt mồm lại đây ! Cơ mà ...Phật dạy thế đâu ạ ! Thực ra là ...Phật chỉ ...ngồi lặng yên ...nhìn vào hư không !Phật dậy mọi điều đều đúng nhưng làm và thực hiện được những điều đó thi khó vô cùng![]()
Lão có biết câu chuyện ở bức ảnh này ko ?
1 câu chuyện rất cảm động ...& Buồn đấy ạ !
Mai đi off bên Dự án, lão Quên đi không?Thế thôi ! Em giữ lại cho riêng mềnh vậy ! Ứ kể nữa đâu ! He he he![]()
Okie mai alo nhé !Mai đi off bên Dự án, lão Quên đi không?
Em kể luôn với cả nhà ! Vì nó hợp với mùa Vu Lan báo hiếu này !Mai bác kể e nnghe nhá![]()
đạo và đời ló nà vậy á bác QuênOkie mai alo nhé !
Em kể luôn với cả nhà ! Vì nó hợp với mùa Vu Lan báo hiếu này !
Không hẳn là chính bức ảnh này ...đương nhiên rồi , ảnh này dựng lại với nhiếp ảnh gia nên rất đẹp !
Còn ngoài đời thì em biết 1 câu chuyện , ở quên em , 1 làng chài nhỏ bên sông Hồng . Chắc các cụ mợ đều biết , xóm chài thì từ trẻ biết đi đến cụ già 70 hay cả 80 tuổi đều biết bơi .
Nhưng , ở 1 gđ nọ , có 1 đứa trẻ đã lên 10 mà vẫn ko biết bơi , lại rất rát nước ! Bố mẹ nó lấy làm buồn lắm , nhưng đổi lại , thằng bé rất ngoan , lại học hành tốt ! Vào 1 dạo , bố nó đi làm ăn xa nhà chỉ còn 3 mẹ con , bà mẹ ngoài 30 bỗng trúng gió nằm vật vã ...chỉ còn 2 anh em , thằng bé cũng đã cố hết sức cơm cháo để thay mẹ cho em ăn . Đến hôm thứ 3 thì nhà ko còn gì ăn nữa , nó cũng quăng lưới , đặt lờ ... Chèo thuyền tong tả với vụ cá tôm ...nhưng chẳng được bao nhiêu ! Nó bèn cột thuyền vào gần bờ , dặn em cẩn thận rồi lấy thuyền nhỏ chèo ra nơi có khả năng nhiều cá hơn ... Y như rằng , ra xa chút , nó thu về nhiều cá to và ngon hơn . Mang về nấu cháo cho mẹ và em ăn , xong đâu đấy , nó lại đi nữa ...
Nhưng lần này , nó đi ...đi mãi ko về ! Tội nghiệp nó ! Bà mẹ khổ đau mua hoa , kết vòng hoa trắng rải giữa sông , khúc sông nơi nó mất !
Câu chuyện nho nhỏ buồn đau ...nhưng cũng vì 1 chữ HIẾU mà thằng bé cũng đã chứng minh được với mẹ nó !
Nào đâu phải anh hùng với huân chương !!!
Đang bay máy ló hỏng thì khốn chị nhềKhông kiếm phi công đâu vì già rồi lái không nổi.![]()
Em dạo trước chộp được cái hình của mợ cùng cụ bò cười tá hỏa thế là em liu lại luôn để gặp còn biết chào. Nên chả cừn hình với cả dungXời ơi! thế mà từ trước đến giờ em vẫn tin lão là người biết xem tay đấy. Thế mà có điều đơn giản nhất là bàn tay tỷ lệ thuận với người mà lão không đoán ra. Lão cứ xem người nào có thân hình bề ngang tòe ra so với chiều cao là em đấy.
Bật mí với lão là em đưa số đo đi may quần áo toàn bị thợ may hỏi lại : số nào là dài quần, số nào là vòng 2 vì dài quần ngắn hơn vòng 2
Mà em nói thật, em già thì già chứ nào đã đến nỗi lẫn mà ghi lộn số![]()
Chuyện bác ý nghĩa quá, nhưng em đoán không phải bức ảnh này dựng lại để nói chuyến đấy, vì nhìn ảnh thấy xuống ba lá Nam bộ, áo bà ba và nước rất xanh. Nói chung là có đến hai chữ ba (33) chứ không phải 34 hay 89 như quê bác đâu ạ!Okie mai alo nhé !
Em kể luôn với cả nhà ! Vì nó hợp với mùa Vu Lan báo hiếu này !
Không hẳn là chính bức ảnh này ...đương nhiên rồi , ảnh này dựng lại với nhiếp ảnh gia nên rất đẹp !
Còn ngoài đời thì em biết 1 câu chuyện , ở quên em , 1 làng chài nhỏ bên sông Hồng . Chắc các cụ mợ đều biết , xóm chài thì từ trẻ biết đi đến cụ già 70 hay cả 80 tuổi đều biết bơi .
Nhưng , ở 1 gđ nọ , có 1 đứa trẻ đã lên 10 mà vẫn ko biết bơi , lại rất rát nước ! Bố mẹ nó lấy làm buồn lắm , nhưng đổi lại , thằng bé rất ngoan , lại học hành tốt ! Vào 1 dạo , bố nó đi làm ăn xa nhà chỉ còn 3 mẹ con , bà mẹ ngoài 30 bỗng trúng gió nằm vật vã ...chỉ còn 2 anh em , thằng bé cũng đã cố hết sức cơm cháo để thay mẹ cho em ăn . Đến hôm thứ 3 thì nhà ko còn gì ăn nữa , nó cũng quăng lưới , đặt lờ ... Chèo thuyền tong tả với vụ cá tôm ...nhưng chẳng được bao nhiêu ! Nó bèn cột thuyền vào gần bờ , dặn em cẩn thận rồi lấy thuyền nhỏ chèo ra nơi có khả năng nhiều cá hơn ... Y như rằng , ra xa chút , nó thu về nhiều cá to và ngon hơn . Mang về nấu cháo cho mẹ và em ăn , xong đâu đấy , nó lại đi nữa ...
Nhưng lần này , nó đi ...đi mãi ko về ! Tội nghiệp nó ! Bà mẹ khổ đau mua hoa , kết vòng hoa trắng rải giữa sông , khúc sông nơi nó mất !
Câu chuyện nho nhỏ buồn đau ...nhưng cũng vì 1 chữ HIẾU mà thằng bé cũng đã chứng minh được với mẹ nó !
Nào đâu phải anh hùng với huân chương !!!
Chuyện bác ý nghĩa quá, nhưng em đoán không phải bức ảnh này dựng lại để nói chuyến đấy, vì nhìn ảnh thấy xuống ba lá Nam bộ, áo bà ba và nước rất xanh. Nói chung là có đến hai chữ ba (33) chứ không phải 34 hay 89 như quê bác đâu ạ!
Cứ nhận vơ!![]()
lọi còmnhaf mình mà em cười rung hết cả .....rốn. Cảm ơn các cụ mợ nhà mềnh nhé!Cụ đoán hơi chuẩn. Hôm em đứng tựa vai cụ Bò là em đi guốc cao 5 phân đấy ạ.Cụ chỉ điều chỉnh tí ti là chuẩn luôn
Vâng! Với thân hình.... tòe ra của em mà lên "trang nhất" thì ít nhất 4 cụ đằng sau không được lên hình ạ
Lão Bò đọc thơ cụ Kệ mới ngậm ngùi thốt lên rằng :
Ai ơi chớ lấy vợ tròn
Nửa đêm tỉnh dậy ngỡ ... ôm bom
Thân anh vốn đã còm nhom
Ông trời đầy đọa gánh bom cả đời
Kiếp trước chắc do chơi bời
Kiếp này nhẫn nhục cả đời...đeo bom
A DI ĐÀ PHẬT.Okie mai alo nhé !
Em kể luôn với cả nhà ! Vì nó hợp với mùa Vu Lan báo hiếu này !
Không hẳn là chính bức ảnh này ...đương nhiên rồi , ảnh này dựng lại với nhiếp ảnh gia nên rất đẹp !
Còn ngoài đời thì em biết 1 câu chuyện , ở quên em , 1 làng chài nhỏ bên sông Hồng . Chắc các cụ mợ đều biết , xóm chài thì từ trẻ biết đi đến cụ già 70 hay cả 80 tuổi đều biết bơi .
Nhưng , ở 1 gđ nọ , có 1 đứa trẻ đã lên 10 mà vẫn ko biết bơi , lại rất rát nước ! Bố mẹ nó lấy làm buồn lắm , nhưng đổi lại , thằng bé rất ngoan , lại học hành tốt ! Vào 1 dạo , bố nó đi làm ăn xa nhà chỉ còn 3 mẹ con , bà mẹ ngoài 30 bỗng trúng gió nằm vật vã ...chỉ còn 2 anh em , thằng bé cũng đã cố hết sức cơm cháo để thay mẹ cho em ăn . Đến hôm thứ 3 thì nhà ko còn gì ăn nữa , nó cũng quăng lưới , đặt lờ ... Chèo thuyền tong tả với vụ cá tôm ...nhưng chẳng được bao nhiêu ! Nó bèn cột thuyền vào gần bờ , dặn em cẩn thận rồi lấy thuyền nhỏ chèo ra nơi có khả năng nhiều cá hơn ... Y như rằng , ra xa chút , nó thu về nhiều cá to và ngon hơn . Mang về nấu cháo cho mẹ và em ăn , xong đâu đấy , nó lại đi nữa ...
Nhưng lần này , nó đi ...đi mãi ko về ! Tội nghiệp nó ! Bà mẹ khổ đau mua hoa , kết vòng hoa trắng rải giữa sông , khúc sông nơi nó mất !
Câu chuyện nho nhỏ buồn đau ...nhưng cũng vì 1 chữ HIẾU mà thằng bé cũng đã chứng minh được với mẹ nó !
Nào đâu phải anh hùng với huân chương !!!