- Biển số
- OF-85801
- Ngày cấp bằng
- 19/2/11
- Số km
- 2,905
- Động cơ
- 415,518 Mã lực
Eim tuyền đi lừa ý chứ, lần sau cùng lại bị Gấu bây h lừa mới đau. Eim té đây
cụ phải nói là thời trai trẻ cụ toàn đi lừa gái, giờ già rồi lại bị gái nó lừa chứ. thế mà là dại gái cụ ah. em ko dại gái nên mới lên đây hỏi ý kiến các cụ.hê hêNgày xưa, thời còn trai trẻ em toàn bị gái lừa. Cứ mỗi lần qua tay là em lại gái bị chiếm đoạt thân xác. Đến tận bây giờ già rồi mà thỉnh thoảng vẫn bị gái lừa các cụ ạ. Đúng là các cụ nói cấm co sai, già mà vẫn dại.
cái này nghe mới lạ nha...chúc mừng cụ đã ĐƯợc lừa...hô hôEm bị lừa nhiều ấy chứ. Mà đau nhất là nó lừa mình rồi nó lai còn bô bô với hội bạn nó là: HÔM NAY TAO CHÉN ĐC THẰNG NGON CHOÉT.
Thế mới đau em...
Xưa với chả kia cái nỗi gì, hôm qua - hôm nay - ngày mai và em tin là chừng nào em còn máu, chừng đó em vưỡn bị lừa....
nên hỏi các cụ xem ngày xưa có cụ nào bị lừa không cho em ít kinh nghiệm để e còn biết.
Rượu em có sẵn mời các cụ ạ!
3 phát gì thế cụ? em dự chân cụ giờ chắc có tí sẹo.Hồi xưa mình cũng ngu để gái lừa 1 đêm 3 phát
Nó bô bô thế thì cụ mới được các em khác trong hội lừa tiếp.Em bị lừa nhiều ấy chứ. Mà đau nhất là nó lừa mình rồi nó lai còn bô bô với hội bạn nó là: HÔM NAY TAO CHÉN ĐC THẰNG NGON CHOÉT.
Thế mới đau em...
cụ máu quá.Xưa với chả kia cái nỗi gì, hôm qua - hôm nay - ngày mai và em tin là chừng nào em còn máu, chừng đó em vưỡn bị lừa.
Em thật!
chết, mợ nói thế mất quan điểm quá. em chưa lừa ai đâu ợ.Trên thực tế các anh toàn lừa chúng em đấy chứ.
Xin lỗi Kụ...hiện giờ là 2h28pm.Thật là "trái đạo lý" quá cơ. Các cụ tại sao lại muốn bị lừa.
Em có một bí mật, uẩn ức thì chính xác hơn.
Chuyện là thế này:
Hồi năm 3 em thật thà, ngây thơ lắm, đợt có mấy bạn bên khu KTX nữ có bữa tiệc liên hoan, có mời vài đứa chúng em sang chia vui, SV thì các cụ biết rồi, miếng cơm nó xa xĩ rồi, huống chi là liên hoan, chiêu đãi... Mấy thằng em phấn khởi ra mặt, quần áo chỉnh tề(em mượn áo Lacoste của thằng bạn , cái quần Levi's của anh bạn trường khối trên...) sang dự, em thì không uống được nên mấy bạn nữ không ép, mấy thằng bạn thì có vẻ thèm khát beer lắm, cứ tù tù say khướt, em thôi thì có dịp nên nhắp môi, đưa ly cho mấy bạn nữ thế mà cũng choáng choáng.
Vì cũng là an toàn nên các bạn nữ hứa là phải đưa về tận nơi, nên em cũng vô tư...
Mãi gần sáng em thức dậy thì không phải là trong KTX quen thuộc với chăn mền hôi mốc nữa, mà là mùi vị của Chanel N.5 thoang thoảng, (có lẽ tại mùi nước hoa em dị ứng nên giật mình trong đêm. nhìn ngơ ngác trần nhà, đèn âm trần, âm tường bởi các ánh sáng mờ ảo, em cứ tưởng là chết vì say rượy cơ. Rồi lại nghe thoảng mùi khói thuốc lá từ bệ cửa sổ theo làn gió đưa vào tận giường. Em giật mình thảng thốt nhìn qua làn rèm cửa lụa trắng trong buông lả lơi theo gió thì thấy bóng dáng nhìn lạ lắm vì em chưa bao giờ tận mắt ngắm bộ Victoria's Secret đỏ như thế bao giờ, giữ lại chút bản lĩnh đàn ông hiếm hoi đó em lại đưa mắt nhìn từ chân lên cần cổ đến rìa sợi tóc mai dài thưa thớt bên mang tai em mới mơ hồ nhận ra cái nét ngài, sóng mủi cao, đôi môi căng mộng đó là Trâm Anh cô sinh viên Học viện Hàng Không chủ bữa tiệc hồi tối qua.
Em bắt đầu thấy rùng mình dù không muốn thế, em lại lấm lét kéo cái mền trắng tinh che lên hết ngực em, lùi vào góc tường như chạy trốn 1 thực tế còn mơ hồ như cơn mê còn vương vấn chút trí nhớ hồi tưởng, nghịch cảnh ấy em mới cúi xuống thì OMG. ai? ai? ai đã trấn lột bộ đồ vía em đã cất công muối mặt đi mượn, thì cái sự hoảng loạn đã bức bách cả không gian căn phòng, em ném cái nhìn như lùng sục mỗi ngõ ngách thì ra không ai trấn lột cả, mà vương vấn cái áo trên Tivi, cái quần trên thảm nhung màu rêu trãi 1 góc sàn nhà, cạnh cái giường đôi này. Mỗi thứ vương vãi 1 nơi, có cả vài thứ mà hình như không phải phụ tùng thiết yếu của đàn ông.
Em vẫn còn miên man điều gì đó, nội tâm dằn xé dữ dội thì 1 giọng nói sệt miền Nam đưa em về với thực tại : "Xin lỗi anh, tại vì em quá yêu anh..."
thì cụ đi giầy thì cần gì dép cơ chứEm đến dép chẳng có mà đi, Thị nở nó cũng chẳng thèm lừa em