[Funland] "Ngày mai, bố mẹ có cãi nhau không?"

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
6,529
Động cơ
76,800 Mã lực
Vâng, nên giờ chúng e cũng phải rút kn. Hội chị em nhà e phải tổ chức cho bọn chip đi siêu thị, đi chợ từ bé. Xong đi theo rình còn mệt hơn cả tự làm. Việc nhà thì sai liên tục cho chúng nó quen bị áp bức, lớn lên xuất chuồng cho đỡ bỡ ngỡ. Mà con e lạ lắm, mẹ sai thì vùng vằng với làm kiểu đối phó. Mà bạn gái hẹn đến nhà chơi thì chú dậy từ 7h, tự lấy khăn lau nhà với dọn dẹp, bày biện đồ chơi🤪 7 tuổi đấy bác ạ🫠
Nghĩa là chuyển từ áp bức phụ nữ sang áp bức đàn ông ạ.
 

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
12,858
Động cơ
666,181 Mã lực
PN họ cũng lạ lắm

Nếu là con trai họ thì bảo khổ thân thằng bé, đi làm về mệt để mẹ nấu cơm rửa bát cho :)
Còn với ck thì anh ko biết chia sẻ, ai chả đi làm

Họ đâu hiểu rằng chính họ tạo nên những ngươi đó, chỉ là ở vị trí người mẹ hay người vk thôi :(
Các cụ tầm u40 thôi chứ giờ các cháu trai đảm phết đấy, chia sẻ việc nhà với vợ. Mỗi tội vợ muốn quản hết tiền như thế hệ trước thì chắc là khó.
 

Mss AN TÂM

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-748374
Ngày cấp bằng
1/4/20
Số km
3,435
Động cơ
119,251 Mã lực
Đây là một câu chuyện buồn và không hay ho nên em xin dùng nick âm binh để trải lòng. Nếu Cụ/ Mợ nào thấy quen xin hãy cứ vô tình lướt qua, không cần phải ib động viên hay hỏi thăm gì ạ! Có những thứ kìm nén giữ lại tới mức vượt ngưỡng nên em viết ra cho nhẹ lòng bởi em tin các Cụ/Mợ trong này quá đủ trải nghiệm về cuộc đời rồi sẽ đồng cảm. Cảm ơn vì đã lắng nghe tâm sự của 1 đứa ngu ngốc như em!
***********
Em quyết định chia tay không phải vì chồng tệ nạn lô đề, cờ bạc, gái trai, lại càng không phải do người thứ 3 xuất hiện mà vì quá nhiều mâu thuẫn nảy sinh trong cuộc sống chủ yếu bắt nguồn từ sự khác biệt về tính cách, quan điểm sống, tình cảm, trách nhiệm với những người xung quanh. Ngẫm lại, là do em ngu ngốc, đường thẳng ko đi lại chui vào bụi rậm nên giờ làm khổ kéo theo rất nhiều người. Điều em hối hận và day dứt nhất là ko thể cho con 1 gia đình trọn vẹn. Những lúc nhìn cảnh các gia đình khác quây quần, có mẹ có cha còn con em chỉ hoặc bên bố, hoặc bên mẹ mà em nuốt nước mắt vào trong, cố tỏ ra bên ngoài mọi thứ bình thường nhưng lúc nào tâm cũng dằn vặt, cảm thấy có lỗi với con, thấy mình là gánh nặng cho bố mẹ mình. Mỗi lần con ở nhà nội về, con ngây ngô hỏi, "Sao vợ chồng lại không ở cùng nhau?" rồi "Mẹ ơi, sao mẹ không thử quay về nhà ông bà nội đi?"; "Sao bạn B được cả bố mẹ đưa đi học mà con chỉ có mỗi mẹ đưa đón thôi?" mà em như chết lặng, cũng chỉ cố điềm tĩnh trấn an bản thân và giải thích chung chung cho con hiểu.

Em kết hôn năm 29 tuổi còn chồng em hơn em 12 tuổi, cái tuổi ko còn bồng bột và nông nổi, đặc biệt chồng em đã từng 1 tập, (ly hôn khá lâu mới gặp em). Xét về mọi thứ thì em ko xuấtt sắc nhưng ko đến nỗi tệ; ngoại hình ko xinh nhưng chắc chắn ko xấu, tốt nghiệp ĐH và thạc sỹ chính quy, công tác tại CQ cấp Bộ, gia cảnh ổn định, có nền nếp, dù gốc ở quê nhưng gd đều ở đây. Chồng em quê gốc ko phải ở đây nhưng bố mẹ vốn là cán bộ làm ở HN sau được phân nhà trên phố nên ít nhiều có tư tưởng xem nhẹ dân nhà quê. Sau khi chúng em kết hôn thì có bé trai và sống chung với bố mẹ chồng. Tâm lý cưới xong chẳng ai thích sống chung với bố mẹ chồng nhiều tuổi vì sự khác biệt về thế hệ sẽ kéo theo nhiều điều ko thoải mái nhưng ok, em chiều được hết, em cân hết. Em ko phải người hiền lành hay chợ búa nhưng biết điều, biết kiềm chế, suốt mấy năm sống cùng chưa từng nói to tiếng hay cãi nhau xích mích gì với bố mẹ hoặc chị, em chồng vì em nghĩ cuộc đời có nhân quả, mình cư xử với họ như nào thì sau sẽ ứng với mình và mẹ ruột của mình nên dĩ hòa vi quý. Trong mọi mối quan hệ, em tự nhủ mình cứ sống tốt hết mình để sau có như nào thì ko bao giờ phải hổ thẹn với lương tâm.

Sau cưới 1 thời gian, em nhận ra mình quá sai lầm khi sống cùng bố mẹ chồng để tiếp tục dung dưỡng cho cái nếp nhà trọng nam khinh nữ bởi bố chồng em rất gia trưởng, nóng tính, độc đoán, độc miệng, luôn nói ra những lời cay nghiệt dù đôi khi tâm ko ác. Nhưng bù lại, ông rất chăm chỉ, chịu khó nấu ăn. Còn chồng em thì LƯỜI, cái này cả nhà chồng em thừa nhận. Thậm chí lý do ly hôn của chị vợ cũ cũng chỉ gói gọn trong 1 từ "LƯỜI". Lười nhưng ưa sạch sẽ, ko muốn làm mà luôn thích đưa tay 5 ngón chỉ đạo bắt người khác phải làm theo ý mình, nếu người khác ko làm thì khẩu nghiệp ngay rồi nói những lời lẽ rất khó nghe.

Khi bé nhà em hơn 1 tuổi thì cả nhà sang nước ngoài sinh sống 4 năm. Trong suốt 4 năm đó, em mới thấm cái giá của việc làm Osin cho chính chồng mình, thấm cái ngu của việc lấy phải chồng lười, thấm luôn cái nhục của việc chọn sai chàng rể cho bố mẹ em. Như đã kể ở trên thì chồng em luôn tự hào là zai phố, nhà cửa thoáng mát, người thủ đô ko phải dân tỉnh lẻ, nhà trong ngõ như bố mẹ em. Và anh ta cũng cho luôn mình cái quyền được xem thường người khác, cụ thể coi thường ngay nhà vợ. Có thằng con rể nào đi suốt 4 năm ko hề gọi điện hỏi thăm bố mẹ vợ không ạ? Có thằng anh rể nào mean tới mức vợ mua cho em trai 2 bánh xà bông còn truy vấn còn bảo, VN thiếu gì? Trong khi đó, em sang được vài tháng bắt tay vào kinh doanh, trv rất có lộc đều hỗ trợ cho chị chồng và em chồng, mua quà cho nhà chồng ko thiếu 1 ai. Nhưng cái ngu nhất của em là quá tin chồng, để tiền chồng giữ và gửi về cho mẹ chồng nhờ gửi sổ tiết kiệm! Còn từ khi kết hôn, em ko hề biết pass thẻ ATM hay dt hoặc Laptop của chồng. Anh ta ko thoải mái và luôn giữ thái độ đề phòng cảnh giác dù biết rõ tính cách của em. Thế nên ko có chuyện em nắm được quỹ đen, quỹ đỏ hoặc tình hình tài chính của anh ta là bao nhiêu. Em chỉ đơn giản nghĩ rằng, cuộc đời của mình mình còn ko tiếc thì dăm ba đồng bạc căn ke làm gì cho nó ầm ĩ cửa nhà. Nhưng sau, em phải trả giá khá đắt vì sự ngu ngốc này!

Khi sắp tới hết thời gian làm việc thì 2 mẹ con em về nước trước, chồng em đưa cho em 2 phong bì dán niêm phong, trong có tiền là tiền chung của 2 vk ck dặn cầm về gửi mẹ để ở két. Ok, em cầm về nhờ mẹ chồng bỏ két cũng ko buồn bóc ra kiểm xem bao nhiêu. 2 tháng đó em và con sống bên nội, cuối tuần về ngoại chơi, cũng khá êm đềm dù cs mới trở lại VN khá bỡ ngỡ; em bắt đầu đi làm ở CQ cũ và con em chuẩn bị vào lớp 1. 2 tháng sau chồng em trở về, lúc này là chuỗi ngày mệt mỏi và stress vì em bị áp lực cv ở CQ và bí bách chính trong quan hệ vợ chồng. Suốt tháng 5 và tháng 6 là đỉnh điểm nóng nực, ngày em đi 20km xe máy đi làm, sáng 6:30 lao ra khỏi nhà, có những hôm nhiều việc tận 8-9h mới mò về tận nhà. Có hôm có việc đột xuất nhờ chồng đón thì chồng em càm ràm nào là nắng nóng, nào là tắc đường.... Còn bình thường, tan tầm về chờ đợi mình là 1 ông chồng nằm khểnh ở nhà nghỉ ngơi, lo mỗi việc đón con (con học cách nhà 50m) cơm thì ông bà cắm hộ, rau ông bà cũng rửa luôn, có mỗi việc luộc lên cũng chờ vợ về nấu. Suốt cả chuỗi ngày như thế khiến em oải vô cùng, cho tới 1 ngày CQ em liên hoan chia tay cho anh TP về tỉnh nhận công tác thì 9:15 em về tới nhà thì bố chồng mắng em thậm tệ. Lúc này em vẫn nhẫn nhịn, cố gắng vì con, ko cãi câu nào. Em bảo, cuối tuần con sẽ thưa chuyện với bố mẹ. Lúc này, em đã quyết tâm rời bỏ. Sáng hôm sau, bố chồng em nghĩ lại chắc biết tối qua lỡ lời nên lên xoa dịu, em vẫn cười ko nói gì. Và chủ nhật, sau khi dọn đồ đạc xong, em mời chồng em lên gặp ông bà nội để nói lời chào cũng như lý do chia tay.

Lúc mang đồ xuống xe taxi, chồng em ko hề dọn giúp hay mang vác gì mà còn bảo, bố mẹ em chắc phải tổ chức mâm cỗ ăn mừng vì khi lấy chồng có mỗi cái xe máy, giờ thì thùng lớn thùng bé. Còn ông bố chồng gọi ngoái xuống, H ơi, nhớ để lại chùm chìa khóa:)))

Sau đó 1 tuần thì bà mẹ chồng gọi điện hỏi thăm xã giao vài câu đại ý, " Dù ntn thì bố mẹ vẫn luôn yêu thương con, con vẫn là con của bố mẹ. Trong quá trình ở, mẹ có gì ko phải thì mong con bỏ qua, tha thứ cho mẹ!". Em chỉ cười nói, "Con cảm ơn vì mẹ gọi điện! Nhưng câu này của mẹ, con xin phép ko nhận được đâu!".

Về ngoại, em ra đi tay trắng nuôi con mà thực ra từ khi về nước thì mình em đã lo cho con rồi. Lúc đó do suy nghĩ nhiều quá nên dẫn tới đau dạ dày và kéo theo 1 chuỗi bệnh khác, em nt hỏi chồng xin chia số tiền chung mà cả 2 có khi ở nước ngoài để em chữa bệnh thì chồng em bảo, em vay tạm tiền bà ngoại hay em trai em ý, tiền chung thì cuối năm mới đến kỳ hạn rút. Vâng, thế là em xoay xở cho chính cuộc đời của mình và nuôi con, phủ nhận luôn sự có mặt của anh ta. Hàng tuần anh ta vẫn sang đón đưa bé về nội, vẫn thái độ hất hàm, xấc xược ko chào mẹ em khi gặp bà, vẫn xỏ xiên xóc máy việc em chăm sóc bé rồi dạy dỗ trường lớp ra sao. Tuyệt nhiên, cả nhà nội cũng ngoảnh đi, cũng phủi, ko 1 đồng quà tấm bánh hộp sữa càng ko có chuyện hỗ trợ nuôi bé nhưng luôn xui đứa trẻ về nói với mẹ " vợ chồng phải ở cùng nhau" :)))

Hơn nửa năm sau ngày em rời khỏi nhà nội, chồng em đưa em số tiền theo thỏa thuận lúc em rời đi và quên luôn lãi suất ngất ngưởng lúc đó (vì tiền gửi lúc trước và sau Covid, có lúc kỳ hạn dài mà cao lên tới 9% thì phải) và luôn miệng bảo, của em ko được nhiều thế đâu, đây là anh cho thêm em:). Khi em hỏi, anh ko hỗ trợ nuôi con từ ngày ấy tới giờ à thì anh ta bảo, nếu em cảm thấy ko nuôi được thì để con anh nuôi. Và cách đây mấy tháng, có 1 lần đi ăn trưa nhân ngày 1/6 thì anh ta nói, khi anh ta về nước sau mẹ con em thì anh ta kiếm được gần 1 tỷ nữa, nói rất thản nhiên và em cũng chúc mừng thôi:))

Tới giờ, ngẫm lại, vợ chồng là duyên nợ các Cụ ạ! Nợ nhiều quá, trả xong nhanh rồi cũng đứt thôi, đường ai nấy đi cho thanh thản. Quá khứ là thứ ko thay đổi được rồi nhưng cái khiến mình suy nghĩ nhiều nhất là tương lai của đứa trẻ. Nếu con sống chứng kiến bố mẹ cãi nhau, mắng chửi nhau rồi sẽ bị tổn thương thì chẳng thà giải thoát cho nhau. Em bị ám ảnh câu hỏi "Ngày mai, bố mẹ có cãi nhau không?". Trước sợ nhất là tới bến xe và bệnh viện nhưng giờ mới biết nơi sợ hãi nhất là Tòa án! Hy vọng, ko nhiều Cụ Mợ phải dừng chân ở nơi ám ảnh này như em! Những ai còn được sống là chính mình, còn ko cô đơn, lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình thì hãy trân quý giá trị gia đình.

"After all, tomorrow is another day" :)
Em đọc thấy có phải chồng mợ kiểu như được nhà nước cử sang làm việc ở nước ngoài kiểu như làm đại sứ ý vì cả vợ con được sang cùng.
 

Sứa.

Xe container
Biển số
OF-792935
Ngày cấp bằng
10/10/21
Số km
5,081
Động cơ
341,066 Mã lực
Tuổi
30
Em đọc thấy có phải chồng mợ kiểu như được nhà nước cử sang làm việc ở nước ngoài kiểu như làm đại sứ ý vì cả vợ con được sang cùng.
Tiểu sứ cũng mang vk con đi đc thậm chí sốp-phơ, gác-điêng ...
 

network

Xe buýt
Biển số
OF-479173
Ngày cấp bằng
26/12/16
Số km
890
Động cơ
201,997 Mã lực
Chia sẻ chút may mắn của mình, động viên các cụ mợ đang lung lay niềm tin vào hôn nhân:
Mình và vợ hiện nay là bạn học chung lớp từ hồi lên 10. Bắt đầu hẹn hò từ 18. Kết hôn lúc cả hai 29 tuổi. Có con đầu lúc cả hai 32. Đứa thứ 2 lúc 36.
Nay cả hai 48 tuổi. Cả hai đều over 70kg, hơn lúc 20x khoảng 15kg. Nàng sinh mổ cả 2 lần. Đứa đầu 4.7kg đúa sau tròn 5kg. Nàng cũng khá cao ráo (cấp 2 bị gọi là thiếu nhi Liên Xô). Tuy thế thì cả hai bây giờ đều vào loại "xấu dần đều"...
Bọn tôi vẫn nếm môi nhau mỗi khi tranh thủ đc. Kệ cái sự xấu đi thì cả hai vẫn yêu nhau. Vẫn ôm nhau chia sẻ yêu thương mỗi ngày. Con tụi tôi thỉnh thoảng vẫn la lối kiểu ba mẹ kỳ ghê.
Thành thật mà nói tình hình nhà tôi nó như vậy.
Tự tôi thấy chỉ nằm ở mấy lý do:
1. Đồng điệu. Về nhận thức, về niềm tin, về lối sống, về ứng xử. Cái của nợ này là lý do bọn tôi cũ nhưng không nát.
2. Tôn trọng nhau. Và mỗi khi có chuyện, mỗi người đều không vượt qua "lằn ranh đỏ" này. Từ ngày hẹn hò lần đâu cách đây 30 năm, chúng tôi chưa từng suy nghĩ đênz việc xem nhẹ người còn lại và những gì quý giá của bên ấy (gia đình, sự nghiệp, sở thích, mối quan tâm).
3. Trí nhớ tốt. Tôi vẫn nhớ cái dáng cách đây 30 năm của nàng. Yêu từ lúc đó và giờ vẫn nhìn ra đc nét, dáng đó ngày nay dù nàng đã to lên gấp rưỡi.
Chú thích: thực ra tôi yêu nàng trước, từ hồi lớp 9.
Nên đến giờ này bọn tôi vẫn hợp được nhau từ cái rắm trở đi.
...
Mấy cái còn lại, kể cả con cái, đều xếp dưới 3 cái trên.
Ngưỡng mộ vợ chồng cụ, mấy mục đầu cụ kể thì vẫn chưa cảm nhận được mức độ hoà hợp và yêu thương, nhưng đến đoạn oánh "r" thì êm đã hiểu 2 vợ chồng cụ tuy 2 mà như 1 rồi, chúc mừng cụ, cuộc đời này thế là quá viên mãn.
 

Sứa.

Xe container
Biển số
OF-792935
Ngày cấp bằng
10/10/21
Số km
5,081
Động cơ
341,066 Mã lực
Tuổi
30
KHÔNG CÃI NHAU...em thều thào L-)🥴
 

Ba Ngơ

Xích lô
Biển số
OF-99999
Ngày cấp bằng
14/6/11
Số km
37,123
Động cơ
5,919,035 Mã lực
Nơi ở
𝕷𝖆̀𝖓𝖌 𝖁𝖚̃ Đ𝖆̣𝖎
Quanh đi quanh lại thế nào cũng có thớt "Ngày mai, các cụ, mợ còn có sức cãi nhau không".
 

BDS68

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
27,390
Động cơ
5,141,099 Mã lực
Đọc còm của một số cụ mợ không biết đùa hay thật nhưng em thấy khác nhà em quá. Nhà em thì gấu nó chỉ dạy con gái nữ công gia chánh thôi, chứ con trai nó chỉ gọi là thi thoảng mẹ sai tý kiểu cho vui nhà, vui cửa thôi chứ nó không hề muốn con trai làm những việc bếp núc, kiểu như sau này muốn phải làm việc lớn của đàn ông ý. Đúng là mỗi nhà sẽ có cách dạy con riêng, tất nhiên tựu chung đều để sau này phục vụ cuộc sống và có cuộc sống tốt ~o)
 

Dancingwiththewind

Xe điện
Biển số
OF-614966
Ngày cấp bằng
10/2/19
Số km
3,945
Động cơ
163,670 Mã lực
Tuổi
44
Chỉnh sửa cuối:

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,406
Động cơ
481,182 Mã lực
Phụ nữ đang ít dần mà bác, nhà nghèo lại còn xấu zai thì cũng phải có cái mà ghi điểm nữa ạ.
XH dân thay đổi, giớI trẻ giờ chọn độc thân nhiều lắm

Nhìn quả thách cưới bên TQ mà hãi hùng, tiền ấy gửi tk lấy lãi đi massage dần có vẻ hiệu quả kte hơn:)
 

CuongNguyenPhuc71

Xe container
Biển số
OF-797820
Ngày cấp bằng
21/11/21
Số km
8,110
Động cơ
113,121 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
XH dân thay đổi, giớI trẻ giờ chọn độc thân nhiều lắm

Nhìn quả thách cưới bên TQ mà hãi hùng, tiền ấy gửi tk lấy lãi đi massage dần có vẻ hiệu quả kte hơn:)
Bên Tàu kinh tế họ mạnh gấp quãng 4 lần ta nên con số bên Tàu cứ chia 4 là ra con số bên ta
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
6,529
Động cơ
76,800 Mã lực
XH dân thay đổi, giớI trẻ giờ chọn độc thân nhiều lắm

Nhìn quả thách cưới bên TQ mà hãi hùng, tiền ấy gửi tk lấy lãi đi massage dần có vẻ hiệu quả kte hơn:)
Giờ em thấy với con trai hôn nhân không mang lại nhiều lợi ích mà lại quá nhiều chi phí. P/p của hôn nhân không còn hấp dẫn nữa.
 

BDS68

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
27,390
Động cơ
5,141,099 Mã lực
Bên Tàu kinh tế họ mạnh gấp quãng 4 lần ta nên con số bên Tàu cứ chia 4 là ra con số bên ta
Ngẫm cũng thấy lạ, đứa con trai mình mất bao công sức, tiền bạc để nuôi nấng lên người. Khi xây dựng gia đình thì bẩu nam - nữ bình đẳng, thế mà nhà trai lại phải bỏ ra thêm một mớ, xong lại bị chui đầu vào rọ để nó đè đầu, cưỡi cổ con mình.

Đời nhiều khi nó oái oăm cụ nhỉ, thật chả ra làm sao :))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top