Thương Em! Mạnh mẽ lên thôi, con cái ở bên cả bố mẹ hòa hợp là tốt, nhưng nếu không hòa hợp thì chia tay lại tốt hơn, em cố gắng bù đắp cho đứa trẻ thôi. Nếu không quay lại nữa thì đừng băn khoăn thêm
Thế em hỏi cụ gần U70 roài cụ đã cai sữa chưa mà mới sáng ra cụ đã doạ các cháu nó kinh thía?Mợ ấy có tý tuổi ranh, mới cai không cho con bú được mấy đâu mà mợ lỡ lòng nào lại bảo giống y mẹ em sắp U90
Mợ càng nói càng thấy ra, bản chất là mâu thuẩn tính cách, chứ chắc gì mợ đã tốt hơn chồng, cái gì quá cũng không tốt mợ ạ. Với lại chia tay vì mợ thấy trên cơ, làm được nhiều tiền hơn chồng, nên dễ quyết định, kiểu phụ nữ như mợ là dễ single mom nhất, em thât. Nhiều người vợ làm được hơn chồng, nhưng vẫn cư xử khéo léo, tôn trọng chồng, chứ không phải hơn được tí là này nọ. Còn cư xử nội ngoại thì chồng đã vậy thì mình điều chỉnh, chăm lo bên ngoại hơn vậy thôi, mỗi người mỗi tính, thay đổi người khác khó, thì mình chọn cái dễ là điều chỉnh mình mợ ạ.Như ban đầu em mô tả, chúng em khác biệt quá nhiều từ tính cách, khi về sống chung một thời gian mới thấy quá nhiều bất đồng. Đơn cử là vài điểm lớn như sau:
Thứ nhất, chồng em rất căn ke tiền nong, nói thẳng ra là mean cũng ko oan. Thêm nữa, lại sống trong nếp nhà thế hệ cũ; bố mẹ chồng em cũng chỉ là cán bộ, chứ ko phải dòng quan chức có của ăn của để, lộc lá gì hết. Tài sản duy nhất chỉ là ngôi nhà xây nên từ đất CQ phân thôi. Còn nếu để so sánh thẳng băng mà xuất phát điểm 2 bàn tay trắng như bố mẹ em thì chưa biết ai hơn ai. Vì nhà chồng gốc HÀ TÂy, ít nhiều xuất phát điểm thuận lợi hơn nhiều người tỉnh lẻ xa HN khác. Nhưng bố mẹ chồng em sống cực kỳ tiết kiệm, có lẽ nó ăn sâu rồi nên ảnh hưởng tới các con. Chồng em thì kiểu người cũ, đứng đắn, nghiêm túc, ko tệ nạn nhưng rất chặt chẽ tiền nong, luôn có sở thích kiểm kê tiền; nếu có 10 đồng thì ko nghĩ tới việc làm nào để đẻ ra 20 đồng mà chỉ lên kế hoạch sao chi tiêu hết có 2 đồng, dắt lưng 8 đồng phòng khi ốm đau rủi ro. Còn em dù đàn bà nhưng tính rất phóng khoáng, hay thương người, thấy ai khổ là sẵn sàng cho vô điều kiện. Đặc biệt, trong quan hệ XH với những việc quan trọng thì em rất chịu chi, rất mạnh tay đầu tư nên đa phần các việc va chạm ngoài XH đều em đảm đương hết. Từ việc xin học cho con hay các việc khác thì đều tay em lo hết vì em khá nhanh nhạy, cũng tạm gọi là tinh tế và khéo léo trong giao tiếp.
Thứ 2, cái tôi của chồng em quá lớn, cái gì của anh ta cũng là nhất, sống ích kỷ, ko biết đối nhân xử thế; ôb nội muôn năm, gia đình nội thuận hòa...., anh ta chỉ biết nhà nội mình mà ko biết tới nhà ngoại. Trong khi, em lại là người trọng tình nghĩa; quá nặng lòng vì gia đình. Người ta có thể xem thường em, làm tổn thương em nhưng ko có quyền làm điều đó với bố mẹ em hay gia đình em. Cứ có mâu thuẫn cãi nhau là chồng em lôi gia đình em ra nói trong khi đàn bà mới là người hay càm ràm "bẩn tính" chuyện nọ xọ chuyện kia kiểu nhỏ nhen thế! Tới giờ khi ko còn liên quan, chồng em vẫn lải nhải nói rằng, em lấy chồng mới thì bố mẹ em vui lắm.... bla.. bla... Năm cuối ở nước ngoài anh ta biết làm hồ sơ mời gọi bố mẹ anh ta sang chơi (dù cách đấy 10 năm ông bà cũng qua du lịch rồi) nhưng với bố mẹ em thì anh ta ko thèm gọi điện, bảo em gái cầm hồ sơ sang mời đãi bôi. Cử chỉ này, chấp nhận nổi ko ạ? Có thằng anh rể nào từ khi lấy vợ mà ko biết sdt em vợ ko? Anh ta đã cho nhà em được cái gì mà lên mặt thế?
Thứ 3, về công việc và thu nhập, trước khi sang nước ngoài, lương anh ta = lương em, chung quy bình đẳng nhưng anh ta bảo để anh giữ tiền, ok chấp nhận. Đồng lương nhà nước chằn chẵn ko làm thêm thì đủ ăn là tốt, dư ra 1 chút để sau đẻ con rồi chăm con. Còn tới khi sang nước ngoài thì có cơ hội kiếm tiền tốt hơn; em cũng lao vào kinh doanh (giờ mới có tiền nuôi con ăn học) nhưng tới khi về nước ổn định lại thì tổng thu nhập của em hơn anh ta, thậm chí gấp 1,5 hoặc gấp đôi vì em còn kinh doanh nữa. Vậy nên, ko thể nói anh ta có tư cách đối xử thế vì kiếm được tiền nhiều hơn người khác! Giờ mỗi tháng lương anh ta tầm 15tr-18tr là kịch kim thì cao hay thấp ạ?
Thứ 4, anh ta luôn ra sức kiểm soát, áp chế người khác, sau khi cưới 1 loạt quan hệ của em bị bó hẹp vì anh ta thuộc gu ổn định; làm lấy lương, ngoài giờ thì về nhà sống hướng nội. Em thì ko tới mức hướng ngoại hoàn toàn nhưng quảng giao, đi ra hay được mn quý. Từ khi lấy chồng, em sống bó hẹp, thu mình, ăn mặc giản đơn hơn, cảm giác như mình là 1 con người hoàn toàn khác, mình ko được là chính mình. Thêm nữa, sống cùng bố mẹ chồng nhiều tuổi cũng mất tự do, thoải mái. Môi trường lv của em nhiều nam nên mn rất quý vì e tính sòng phẳng, biết giữ cái mồm của mình nên vợ của đồng nghiệp cũng mến, hay hỏi thăm rủ rê cafe nhưng chồng em hay ngăn cản kiểu ko thích vợ ngao du. Đỉnh điểm, có hôm sếp Phó bên em đi công tác đúng địa bàn trước em từng sống alo cho em lúc 9;30 tối chỉ để hỏi chỗ shopping mà chồng em ghé sát tai, bắt bật loa ngoài.... Quá ư ngột ngạt! Quá ư xúc phạm vì em là mẫu phụ nữ chung thủy, đoan trang, ko mải chơi, la cà, thậm chí sếp trưởng còn bảo, mời được cô này uống rượu bia khó hơn lên trời!
Tóm lại, thôi thì mất cái nọ được cái kia. Đối xử với em keo kiệt, ko ra gì cũng được nhưng trước với gia đình em và giờ với con mà vẫn thế thì bản chất con người ko bao giờ thay đổi đâu ạ! Người ta nếu ko tốt với em nhưng tốt với con em hoặc gia đình em thì em vẫn nhẫn nhịn sống nhưng đàn ông tới cả con mình cũng tiếc thì em quay lại làm gì hả các Cụ?
Em cảm ơn Mợ nhiều ạ!Chồng cũ mợ chủ thread chắc lại mấy tay đi nhiệm kỳ thương vụ (vì mợ nói đến từ đi thị trường). Em mấy lần đi công tác cũng gặp đội này rồi, đến nhà chơi thấy la liệt hàng, hay lượn ra chợ lùng hàng đóng công về suốt. Mợ về background cũng master, làm công chức Bộ...lại lần đầu lấy chồng già hơn đến 1 giáp lại có 1 tập rồi, đáng ra phải được trên cơ, chồng nâng niu chiều chuộng vì sợ mất chứ nhỉ.
Còn ông chồng cũ của mợ nếu theo đúng lời kể của mợ thì ko còn lời gì để nói nữa. Chỉ một từ là "lom dom và bần tiện".
Mà nhà chồng mợ gốc Hà Tây (còn gọi vui là Hà Nội 2 hay Hà Nội đốt rơm) có cái nhà ở phố thì oai được với ai mà chồng cũ mợ tự hào suốt thế nhỉ. Em đây ở phố gần Hồ Tây từ khi đẻ ra đến giờ mà chả dám coi thường ai. Em thấy nhiều nhà ở các tỉnh người ta còn văn minh, sống tử tế hơn mấy nhà ở HN mà văn hóa kém. Quan trọng vẫn là văn hóa, dân trí của gia đình chứ ko phải là địa điểm ở tỉnh hay thủ đô.
Còn lại, mợ đang đi đúng hướng, đừng lo cho con mợ tổn thương gì đó vì nó là con trai ko nên yếu đuối quá, và sống cùng mợ thì yên tâm được dạy dỗ về nhận thức, cách sống đúng đắn rồi.
Mợ hối hận và tự nhận mình ngu là đúng. Người đáng thương nhất có khi không phải là mợ mà là bố mẹ đẻ của mợ. Được cái là mợ cũng có học hành nên đã tỉnh ra và tự quyết định được cuộc sống. Mong và tin mợ sẽ ổn.
Vẫn là không cụ ạ.Sau khi đọc hết 6 trang thì em băn khoăn không biết có nên xui con mình sống thử không? Rồi hãy quyết định cưới.
Những điều cần nói, nên nói thì em cũng nói hết rồi ạ. Cụ đang bị dẫn theo lối tư duy rập khuôn cứng nhắc như 1 số ít mn trong này. 20km là khứ hồi, liệu có hợp lý ko ạ?2 điều em tâm tư nhất là:
1/ Hai cái phong bì đựng tiền được niêm phong gọi là tài sản chung gửi về Việt Nam cho mẹ cất két kia được thông quan như thế nào.
2/ Trong cơ cấu tổ chức của Chính phủ hiện có 18 bộ và 4 cơ quan ngang bộ là:
- Uỷ ban dân tộc
- Ngân hàng nhà nước Việt Nam (chắc ko phải cơ quan này vì nếu vậy sẽ nói làm ngân hàng)
- Thanh tra chính phủ
- Văn phòng chính phủ.
Nhà chồng mợ ấy được phân nhà “trên phố” thì em nghĩ sao lại đi làm cách 20km được!
1st là người thành đạt, tạm gọi là đại gia cũng đúng nhưng chia tay vì em biết anh ta cũng từng 1 tập, thời điểm đó em ko muốn tiến tới với người đã có vợ. Mãi 3-4 năm sau em mới gặp chồng em. Khi đó anh ta khá điềm đạm, nhường nhịn mình vì có cái gì mâu thuẫn va chạm đâu. Và khi em quen chồng em thì lương em tầm 9-10 triệu, chồng em tầm 12 triệu, chẳng phải là đại gia, thiếu gia gì cả, rất bt, là người nghèo nhất trong số những người đến với em. Còn việc em chấp nhận anh ta đã từng có tập 1 vì em tin anh ta bước qua đổ vỡ sẽ trân quý em. Và đó cũng đúng thời điểm vì sức ép gd hối thúc lập gd
Em tự nhận ra cái lý do gốc là do khác biệt về tính cách, quan điểm sống. Tới giờ ko nói ai đúng ai sai, ai có lỗi hay ai có ơn cả. Có thể anh ta tốt khi sống với người phụ nữ khác còn với em do ko hợp nên tạo ra sp hôn nhân lỗi đến thế!Mợ càng nói càng thấy ra, bản chất là mâu thuẩn tính cách, chứ chắc gì mợ đã tốt hơn chồng, cái gì quá cũng không tốt mợ ạ. Với lại chia tay vì mợ thấy trên cơ, làm được nhiều tiền hơn chồng, nên dễ quyết định, kiểu phụ nữ như mợ là dễ single mom nhất, em thât. Nhiều người vợ làm được hơn chồng, nhưng vẫn cư xử khéo léo, tôn trọng chồng, chứ không phải hơn được tí là này nọ. Còn cư xử nội ngoại thì chồng đã vậy thì mình điều chỉnh, chăm lo bên ngoại hơn vậy thôi, mỗi người mỗi tính, thay đổi người khác khó, thì mình chọn cái dễ là điều chỉnh mình mợ ạ.
Cụ ấy bị vk kèm cặp ác lắm, toàn đổ lẫn đỗ bắt nhặt hàng ngày cho khỏi rỗi nên tỉ mỉ và logic là ko có gì phải ngạc nhiên mợ nhéNhững điều cần nói, nên nói thì em cũng nói hết rồi ạ. Cụ đang bị dẫn theo lối tư duy rập khuôn cứng nhắc như 1 số ít mn trong này. 20km là khứ hồi, liệu có hợp lý ko ạ?
Tiền có phải là nguyên do dẫn tới rạn nứt đâu Cụ? Cv cũng thế! Những thứ đó vẫn là phù du vì ngày hnay có thể ổn, ngày mai sẽ khác. Cụ rất tỉ mỉ, gạn lọc thông tin OK, nhưng ko tránh khỏi có lúc nhầm lẫn ạ! Em rất cảm ơn vì chia sẻ của Cụ!
Cụ có vẻ rất lạc quan đấy, 35t rồi thì đắt mối với ai, với đại gia bỏ vk thì ko rồi, vì khi đó họ sẽ kiếm gái trẻ xinhQuan điểm sống của mợ thay đổi 180 độ, theo em hiểu là PN đến tầm gần băm trở đi luôn có tư tưởng tự ti, sợ ế + gia đình, ng thân, hàng xóm, bạn bè...luôn hỏi thăm gây áp lực nên thường có sự lựa chọn dễ dãi hơn. Kiểu như lấy cho có ck đã, chấp nhận 1 số điểm yếu rồi về ta tu sửa, cải tạo sau ( hòng dạy ck từ thuở bơ vơ mới về )...nhưng có nhiều case thì bó tay do họ quá sắt đá hoặc tay nghề của mình yếu kém
PS: Quan sát thế giới quan xung quanh thì em thấy PN lứa tuổi 8x hay chủ động LH nhất kiểu vội vã xông vào vội vã ra đi Nhưng sau khi LH cắp con ra ở riêng thì lại rất đắt mối? Và mợ nào KH tiếp thường rất HP, chắc do đã rút KN lần đầu chăng?
Nhiều mợ 4x mà chăm chút ngoại hình nhìn chỉ như 2x 30 thôi cụ ah.Cụ có vẻ rất lạc quan đấy, 35t rồi thì đắt mối với ai, với đại gia bỏ vk thì ko rồi, vì khi đó họ sẽ kiếm gái trẻ xinh
E quan sát thì nếu single mum năng động thì có thể nhìn qua là đắt mối thôi, chứ khi chốt deal thì cũng ko ăn thua
Qdiem của e thì hôn nhân hên sui lắm, bạn bè chơi thân, ace ruột thịt còn đánh cãi chửi nhau, nói gì 2 cá nhân xa lạ, sống với nhau 24/7, nên chuyện ko hợp bỏ nhau là bthuong, nếu tính đến ràng buộc con cái, tài sản thì có thể cố thêm 1 chút, 2 bên tự điều chỉnh, còn ko thì giải tán cho nhanh
Mợ nói chính xác ạ! Cái phông văn hoá của gia đình vô cùng quan trọng nên tới khi có vd thì em bế con về ngoại phần để giải phóng, phần tránh cho con trai em lại đi vào vết xe này. Nói nhiều thì các Cụ bảo em tô hồng bôi đen vì là nạn nhân nhưng khẩu nghiệp có tính di truyền là có thật, buồn cái nó rơi trúng mình!Nhưng mợ ơi riêng ck và nhà ck nhà mợ chủ thớt mà thuê giúp việc có khi ở vài ngày người ta cũng tìm đường thoát thân vì kiểu nói xóc óc mỉa mai khinh người của ck mợ ấy thôi ạ. Như em em là oshin văn phòng mà còn phải chiều các chị tạp vụ, nói chuyện nhẹ nhàng chia sẻ thì các chị mới chịu làm nghĩa là giúp việc trong nhà. Nhưng như mợ nói thì em nghĩ chính văn hóa trong gia đình chồng của mợ chủ thớt là “trọng nam khinh nữ” nên chồng mợ ấy không phải là “lười” mà là “việc đó không phải là việc của đàn ông làm” làm là hèn “cái thằng người” ấy ạ.
Thôi bỏ rồi, thoát dc rồi, đừng lăn tăn, mạnh mẽ cố gắng lên mợ.Mợ nói chính xác ạ! Cái phông văn hoá của gia đình vô cùng quan trọng nên tới khi có vd thì em bế con về ngoại phần để giải phóng, phần tránh cho con trai em lại đi vào vết xe này. Nói nhiều thì các Cụ bảo em tô hồng bôi đen vì là nạn nhân nhưng khẩu nghiệp có tính di truyền là có thật, buồn cái nó rơi trúng mình!
Còn tư tưởng kia thì ăn vào máu nhà Ck em rồi ạ! Mỗi lần tụ tập đại gd ở nhà thì cánh đàn ông ngồi rung đùi chờ ăn, cơm dọn chậm hay người tới muộn là bố chồng em chửi mắng om xòm, nói khó nghe lắm.
Hồi tháng 6 CQ em sơ kết 6 tháng quá nhiều việc, 2 hôm liên tiếp em về nhà lúc 9h, tới hôm t3 thì liên hoan chia tay anh TP, em về lúc 9:15’. Đúng hôm đó, chồng em cũng đi có việc ko về sớm mà lúc chiều 4h em nhờ ông đón đưa cháu em cũng nói lý do. Tối đó về nhà chạy lên phòng ko thấy con, em hoảng hốt gọi điện cho ông (vk Ck e ở tầng 3, ông bà tầng 2) thì mãi 10’ sau ko thấy ông mở cửa, em mới gõ cửa. Bước vào em chào hỏi lịch sự và hỏi ông, cháu đâu rồi ạ? Ông tuôn 1 tràng , mày còn mở mồm hỏi con mày à? Mày là loại vô trách nhiệm chỉ thơn thớt cái mồm…. Chửi em trong 10’. Lúc đó em đã hạ quyết tâm phải đi, phải ra khỏi chỗ này nhưng ko được phản ứng vì con còn ở lại đây ít nhất mấy ngày để em thu xếp dọn dẹp đồ đạc. Em chỉ bảo, con xin phép đưa cháu lên phòng ạ. Sáng hôm sau, ông ngọt nhạt liền, con ơi, phụ nữ phải biết hi sinh… Tới lúc ông nói ra vài câu, em mới biết nếp nhà họ thế, hoặc em phải thay đổi theo họ suốt đời, hoặc em bước đi. Tới khi em dọn đồ có mặt Ck em ở đó, ông còn gọi với, nhớ để lại cái chìa khóa!
Đàn gì cũng thế, tổ ấm là nơi yêu thương chia sẻ với nhau! Vợ về muộn thì Ck cứ cắm cơm cho con ăn rồi vợ về rửa bát, giặt đồ, đi đâu mà thiệt. Nhưng không, đây sợ mất mặt đàn ông, sợ bị người khác biết chê cười nên vô tâm và nhẫn tâm để vợ có ốm đau cũng làm ngơ, mai khoẻ, mẹ mày lại làm tiếp! Tình thương căn bản giữa đồng loại với nhau còn ko có thì sau này già yếu có chắc ở được với nhau ko ạ?
Èo mợ chủ cứ băng băng trả lời mà chẳng đoái hoài gì đến câu hỏi của em cả,Em cảm ơn Mợ nhiều ạ!
Tính em khi đánh giá bất cứ ai hay nhìn nhận điều gì ko dựa vào 1 thời điểm mà phải xuyên suốt cả quá trình. Có lúc em ngồi vạch ra ưu nhược điểm của chồng mình và mình để cân đối, suy ngẫm, có góp ý, có nhìn nhận lại xem 2 bên đã nỗ lực sửa sai hay chưa nhưng rốt cục tồn tại những vấn đề sau:
- Bản chất con người mãi mãi ko bao giờ thay đổi; em hay chồng em sống với nét tính cách đó 30-40 năm trong nếp gia đình đó rồi thì ko vì lý do nào đó mà đổi thay trong mấy năm chung sống. Có những đặc tính ngấm vào máu, trung thành với họ tới chết.
- Khi cuộc sống hôn nhân quá ư ngột ngạt, 1 trong 2 người ko còn được là chính mình, chỉ mong đối tác ko có ở nhà thì đó là mức báo động. Kết hôn có thêm người chia sẻ, quan tâm, yêu thương và có trách nhiệm chứ ko phải khi bt thì ko sao tới khi có việc thì cãi cọ, lôi nhau ra nhiếc móc, xóc máy. Vậy chẳng thà sống 1 mình cho nhẹ thân!
- Mọi người luôn bảo khẩu xà tâm Phật, họ nói ko có ý gì đâu, tâm họ tốt. Đây là sự ngụy biện vụng về và nguy hiểm nhất! Đầu anh ko nghĩ tới những gì rắn rết ma quỷ thì sao miệng anh lại thốt ra những lời độc địa, cay nghiệt thế? Ngôn ngữ phản ánh tư duy mà. Thường phụ nữ mới già mồm nhưng đàn ông mà chốc chốc cứ nhai ra chuyện cũ để nói để mắng nhiếc dằn vặt sai lầm của người khác thì có đáng sợ ko ạ? Mà thà em lô đề cờ bạc gái trai tiểu tam mất nhân cách hay làm gì tội lỗi với chồng con, đây toàn việc vặt vãnh cũng nói suốt; vd e mua 1 cái túi hơi to so với nhu cầu sau ít dùng cũng bị nói (giá tầm 2-3tr); con bé đòi ăn món này em mua sau về bé ăn có ít rồi mẹ phải ăn cũng bị ca cẩm là ko biết quản lý chi tiêu, con muốn là chiều, sau nó nghiện cũng chiều theo ý nó à? Tóm lại, khẩu nghiệp mệt mỏi vô cùng tận.
- Vợ chồng ko hài lòng cãi cọ ntn nhưng ko bao giờ được quyền xúc phạm, mang bố mẹ hay lôi gd 2 bên ra để bêu riếu cho hả cơn giận của mình. Em đã nhắc rất nhiều vì ko ai dc chọn quê hương, ko dc chọn gia đình, hơn nữa anh là đàn ông sao cứ lải nhải mãi thế? Nhưng rút cục, đâu vẫn hoàn đấy. Vậy có nghĩa là, họ vẫn mãi ko sửa, ko có ý thức sửa! Thứ anh ko muốn người ta làm với anh, sao anh vẫn tiếp tục xoáy sâu vào người khác thế?
- Thứ nữa, vợ chồng lấy nhau nếu ko vì tình yêu (xúc cảm) nhưng vẫn ở được với nhau êm ấm nếu còn NGHĨA. Ít nhất khi ốm đau còn có người để mình trông cậy, mình nhờ vả chăm sóc. Nhưng gia đình chỉ HP khi người vợ có sức khỏe cặm cụi làm ossin còn khi vợ mệt ko hầu được thì lại lầu bầu, nhiếc móc. Vậy, họ có tình thương ko? Có xót mình hay ko? Chồng em là người ưa sạch sẽ gọn gàng, ngăn nắp (khoản ngăn nắp tỉ mỉ sắp xếp đồ đạc khoa học hơn em nhiều, em thừa nhận) nhưng ko thích làm, chỉ thích sai vợ. Vợ bận hay ko mà vào wc thấy bẩn cũng chỉ nói, wc bẩn rồi, em cọ đi nhé! Rồi khăn lau tay bẩn rồi, giặt đi ko mốc nhé! Hồi còn ở nước ngoài, cứ mặc định em đưa con đi lớp xong về hút bụi, lau nhà bằng giẻ, em lau nhiều tới mức sàn gỗ bóng loáng khiến mấy chị ở cùng tưởng nhà em lát sàn loại khác. Còn hôm nào có việc ko dọn, did làm về thấy nhà cửa ko như ý thì chồng em nói cả ngày luôn. Em bảo con người chứ ko phải máy móc, anh mua robot hút bụi thì nó hoạt động hết công suất chiều theo anh được nhưng ko, chê là các ngóc ngách nó ko vào được nên bẩn…
- Cuối cùng, em đã từng cho chúng em cơ hội, giãn cách nhau ra hơn 2 tháng hồi mẹ con em về trước để cả 2 cũng tự nhìn nhận lại nhưng rồi đâu vẫn vào đấy. Vậy em mới nói, bản chất con người là thứ ko bao giờ thay đổi! Tới cả giai đoạn li thân, khi em bị bệnh phải tiểu phẫu, khi em ko còn tiền, chồng em vẫn lạnh lùng vẫn làm ngơ, vẫn xỏ xiên, em vay tạm tiền bên ngoại mà đi chữa bệnh! Chở em đi mua bàn học cho con lúc về ngoại chỉ tầm 1,5triệu cũng để vợ thanh toán hết, anh ta chở theo đúng nghĩa 1 người xe ôm thực thụ. Con ốm đi khám em chụp Bill gửi ảnh xem phản ứng ntn cũng chỉ like và ko nói gì. Vậy còn lý do gì để quay lại nữa ạ? Mà em biết dẫu có quay lại thì 99% lại bỏ nhau với lý do y hệt như cũ.
Có ngày tan vỡ như này là cả quá trình bức bối tích tụ lại và quan trọng nhất, em và chồng em ko hợp nhau. Có thể anh ta ko tệ khi ở với người phụ nữ khác còn ở với em do ko khớp lệnh từ đầu nên mãi mãi càng đẩy ra xa. Có bác ở trên bảo em là mẫu người cv thì ko đúng, em vốn dĩ là mẫu phụ nữ của gia đình, sẵn sàng hy sinh tất cả từ sự nghiệp, các mối quan hệ để vun vén. Nhưng cả nghĩ, bao đồng, sống nhìn theo sắc mặt của người khác cũng ko phải cái tốt. Tóm lại, biết người phụ nữ hạnh phúc thực sự hay không thì nhìn đôi mắt của họ, sẽ biết liền. Còn giờ, em vẫn phải mạnh mẽ sống, sai đâu sửa ở đó, ít nhất phải có trách nhiệm với người sinh ra mình và người mình sinh ra ạ!
Em sống cũng nửa đời người rồi, hỉ nộ ái ố cũng gần nếm trải, giờ thiết tha gì yêu đương hay bước nữa nọ kia đâu ạ! Hiện tại chỉ cố gắng cày cuốc nuôi con thôi ạ! Tới khi con trưởng thành 18, 20 thì em có nhắm mắt xuôi tay cũng thanh thảnThật ra ly hôn xong không phải khổ đứa con không đủ cả bố lẫn mẹ, hay con hỏi bố đâu, hay ai hỏi bố đâu, hay vô vàn lý do nghe hết sức nhân văn. Mà là như trường hợp của mợ chủ, chẳng hạn, ông bà ngoại sức có hạn, mẹ công chức chỉ thêm thu nhập từ kinh doanh nhỏ, bố không chu cấp, ly hôn xong phần nhiều ở nhà thuê. Áp lực tiền nuôi con, thời gian chăm con dạy con, rất lớn. Để nuôi con tốt thì mẹ sẽ tàn úa rất nhanh, không long lanh như nhiều người hình dung. Đấy là trường hợp mợ chủ cứng rắn, có chính kiến, có đầu óc, có bằng cấp và có thể kiếm tiền mức trung bình.
Nhiều phụ nữ yếu đuối thì có thể ghét chồng là ghét cả con. Mơ đến tình yêu lãng mạn thì mục đích chính là tìm chồng mới. Có gia đình mới sẽ sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của con riêng . Những cái đó mới là cái khổ của đứa con cha mẹ bỏ nhau.
Tiền không phải là tất cả, nhưng có tiền thì đàn nào cũng dễ mạnh mẽ và cao thượng. Cái khó bó cái khôn, nhìn vào thực tế thì đứa con khổ muôn hình vạn trạng khổ. Thế nên nếu không chắc chắn về tương lai, thì đừng vơ đại một người chồng người vợ. Đừng sinh con thì cả đời sẽ thảnh thơi. Con em, em khuyên cả hai đứa là nghĩ thật kỹ, thấy khổ quá đừng lập gia đình. Mẹ sống đời được thì tốt, mẹ mà chết sớm thì không có bà nuôi cháu cho đâu.
Nếu vậy khả năng nó là câu hỏi đuôi rồi ạÈo mợ chủ cứ băng băng trả lời mà chẳng đoái hoài gì đến câu hỏi của em cả,
Mà em hỏi cũng 2 lần, có tag hẳn mợ
Thế Cụ thì sao ạ? Tự dưng cứ biện hộ thay phần người khác là sao Đừng bảo Cụ còn tỉ mỉ chi tiết và còn ko bjo nhầm nhéCụ ấy bị vk kèm cặp ác lắm, toàn đổ lẫn đỗ bắt nhặt hàng ngày cho khỏi rỗi nên tỉ mỉ và logic là ko có gì phải ngạc nhiên mợ nhé
Mợ kỳ thật, em tóm tắt lại câu chuyện của mợ từ chính lời mợ kể chứ dẫn dắt cái gì ? 2 điều em tâm tư mợ có thể trả lời hay không cũng được chứ vòng vo làm gì. Em chưa bao giờ bảo mợ hay bình gì về nguyên nhân mợ đổ vỡ là do tiền bạc sao mợ lại nói thế ? Chỉ có trong câu chuyện mợ hay đề cập đến tiền bạc thôi.Những điều cần nói, nên nói thì em cũng nói hết rồi ạ. Cụ đang bị dẫn theo lối tư duy rập khuôn cứng nhắc như 1 số ít mn trong này. 20km là khứ hồi, liệu có hợp lý ko ạ?
Tiền có phải là nguyên do dẫn tới rạn nứt đâu Cụ? Cv cũng thế! Những thứ đó vẫn là phù du vì ngày hnay có thể ổn, ngày mai sẽ khác. Cụ rất tỉ mỉ, gạn lọc thông tin OK, nhưng ko tránh khỏi có lúc nhầm lẫn ạ! Em rất cảm ơn vì chia sẻ của Cụ!