[Funland] "Ngày mai, bố mẹ có cãi nhau không?"

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
3,822
Động cơ
479,105 Mã lực
Thực ra, em sống trong môi trường hạnh phúc, yên bình từ bé, ko gặp quá nhiều sóng gió nên khá mơ mộng. Mối tình đầu của em tình cờ quen nhau qua Yahoo Messenger nhưng sau cũng chia tay. 1st là người thành đạt, tạm gọi là đại gia cũng đúng nhưng chia tay vì em biết anh ta cũng từng 1 tập, thời điểm đó em ko muốn tiến tới với người đã có vợ. Mãi 3-4 năm sau em mới gặp chồng em. Khi đó anh ta khá điềm đạm, nhường nhịn mình vì có cái gì mâu thuẫn va chạm đâu. Và khi em quen chồng em thì lương em tầm 9-10 triệu, chồng em tầm 12 triệu, chẳng phải là đại gia, thiếu gia gì cả, rất bt, là người nghèo nhất trong số những người đến với em. Còn việc em chấp nhận anh ta đã từng có tập 1 vì em tin anh ta bước qua đổ vỡ sẽ trân quý em. Và đó cũng đúng thời điểm vì sức ép gd hối thúc lập gd.

Em ko chân dài, ko xinh xuất sắc nhưng thời trẻ cũng tạm ổn, có duyên, giao tiếp tốt, dễ có cảm tình, có giọng nói truyền cảm, ấm áp nhưng tính cách em khi tiếp xúc với đàn ông nó lại ko mềm mại, sòng phẳng quá nên đàn ông ko thích, họ nể, họ quý mến để chơi chứ ngại tiếp xúc gần. Trong các mối quan hệ, chưa bao giờ em nghĩ sẽ tận dụng, sử dụng hay lạm dụng điều gì vì của biếu là của lo, của cho là của nợ nhưng đôi khi cãi nhau, chồng em hay nói xúc phạm kiểu như, bảo sao bố mẹ em nói em chọn anh.... Nghe rất tổn thương và xúc phạm!
Mợ bảo tính cách mợ khi tiếp xúc với đàn ông nó lại ko mềm mại, sòng phẳng quá nên đàn ông ko thích, nên gặp anh khá điềm đạm, nhường nhịn, tóm lại 1 người khi giao tiếp thích hơn thua, gặp 1 anh điềm đạm nhường nhịn là duyệt cái doẹt :)

Thực ra e nghĩ mợ là người phổi bò khi lấy chồng, 29t, gặp 1 anh hơn 12t, đã 1 đời vk, tin anh ta bước qua đổ vỡ sẽ trân quý mình :(

Trường hợp này muốn HP, thì mợ phải cao tay hơn a ta, chứ về làm vk lại bị a ta chèn ép thì nắm chắc phần thua, mợ thử ngọt nhạt, xen lẫn hăm dọa xem dzu lào, chứ a ta giờ đâu đó gần 50t rồi, 2 đời vợ chắc cũng sợ bị vk bỏ đấy, hắn ta ra vẻ thế thôi, chứ e thấy dạng đàn ông khệnh khạng thường nhát bỏ mịa, e sợ nhất thằng lầm lì, hiền hiền ít nói cơ :)
 

Scarlett2024

Xe đạp
Biển số
OF-868252
Ngày cấp bằng
19/9/24
Số km
26
Động cơ
1,911 Mã lực
Nơi ở
HN
Mợ bảo tính cách mợ khi tiếp xúc với đàn ông nó lại ko mềm mại, sòng phẳng quá nên đàn ông ko thích, nên gặp anh khá điềm đạm, nhường nhịn, tóm lại 1 người khi giao tiếp thích hơn thua, gặp 1 anh điềm đạm nhường nhịn là duyệt cái doẹt :)

Thực ra e nghĩ mợ là người phổi bò khi lấy chồng, 29t, gặp 1 anh hơn 12t, đã 1 đời vk, tin anh ta bước qua đổ vỡ sẽ trân quý mình :(

Trường hợp này muốn HP, thì mợ phải cao tay hơn a ta, chứ về làm vk lại bị a ta chèn ép thì nắm chắc phần thua, mợ thử ngọt nhạt, xen lẫn hăm dọa xem dzu lào, chứ a ta giờ đâu đó gần 50t rồi, 2 đời vợ chắc cũng sợ bị vk bỏ đấy, hắn ta ra vẻ thế thôi, chứ e thấy dạng đàn ông khệnh khạng thường nhát bỏ mịa, e sợ nhất thằng lầm lì, hiền hiền ít nói cơ :)
Cụ đọc kỹ tất cả những bình luận của em và nếu gặp em thì em tin Cụ sẽ rút lại những lời vừa rồi😊

Cuộc đời này hạnh phúc ko nằm ở việc hơn thua, thắng bại, đặc biệt trong cs hôn nhân, cả 2 phải biết hài lòng, biết tôn trọng đối tác và những người thân xung quanh. Ngọt nhạt đủ hết, mềm nắn rắn buông, lạt mềm buộc chặt em cũng dùng hết rồi. Suy cho cùng lấy sai người thì mãi mãi ko khớp lệnh thôi!
Nếu mối quan hệ này đáng để níu giữ thì em cũng nguyện dùng tâm sức, trí tuệ, mưu lược để giữ lại gd trọn vẹn cho con em đấy ạ! Nhưng hối tiếc níu kéo làm gì những thứ đã chết hả Cụ?
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
3,822
Động cơ
479,105 Mã lực
Cụ đọc kỹ tất cả những bình luận của em và nếu gặp em thì em tin Cụ sẽ rút lại những lời vừa rồi😊

Cuộc đời này hạnh phúc ko nằm ở việc hơn thua, thắng bại, đặc biệt trong cs hôn nhân, cả 2 phải biết hài lòng, biết tôn trọng đối tác và những người thân xung quanh. Ngọt nhạt đủ hết, mềm nắn rắn buông, lạt mềm buộc chặt em cũng dùng hết rồi. Suy cho cùng lấy sai người thì mãi mãi ko khớp lệnh thôi!
Nếu mối quan hệ này đáng để níu giữ thì em cũng nguyện dùng tâm sức, trí tuệ, mưu lược để giữ lại gd trọn vẹn cho con em đấy ạ! Nhưng hối tiếc níu kéo làm gì những thứ đã chết hả Cụ?
Qúa khứ thì ko thay đổi được roài, chỉ thay đổi dc hiện tại, mà có vẻ mợ ko muốn níu kéo thì thôi chúc mợ may mắn trong tương lai :)
 

U_OAT

Xe Cứu Trợ
Biển số
OF-27461
Ngày cấp bằng
14/1/09
Số km
3,229
Động cơ
817,343 Mã lực
Đây là một câu chuyện buồn và không hay ho nên em xin dùng nick âm binh để trải lòng. Nếu Cụ/ Mợ nào thấy quen xin hãy cứ vô tình lướt qua, không cần phải ib động viên hay hỏi thăm gì ạ! Có những thứ kìm nén giữ lại tới mức vượt ngưỡng nên em viết ra cho nhẹ lòng bởi em tin các Cụ/Mợ trong này quá đủ trải nghiệm về cuộc đời rồi sẽ đồng cảm. Cảm ơn vì đã lắng nghe tâm sự của 1 đứa ngu ngốc như em!
***********
Em quyết định chia tay không phải vì chồng tệ nạn lô đề, cờ bạc, gái trai, lại càng không phải do người thứ 3 xuất hiện mà vì quá nhiều mâu thuẫn nảy sinh trong cuộc sống chủ yếu bắt nguồn từ sự khác biệt về tính cách, quan điểm sống, tình cảm, trách nhiệm với những người xung quanh. Ngẫm lại, là do em ngu ngốc, đường thẳng ko đi lại chui vào bụi rậm nên giờ làm khổ kéo theo rất nhiều người. Điều em hối hận và day dứt nhất là ko thể cho con 1 gia đình trọn vẹn. Những lúc nhìn cảnh các gia đình khác quây quần, có mẹ có cha còn con em chỉ hoặc bên bố, hoặc bên mẹ mà em nuốt nước mắt vào trong, cố tỏ ra bên ngoài mọi thứ bình thường nhưng lúc nào tâm cũng dằn vặt, cảm thấy có lỗi với con, thấy mình là gánh nặng cho bố mẹ mình. Mỗi lần con ở nhà nội về, con ngây ngô hỏi, "Sao vợ chồng lại không ở cùng nhau?" rồi "Mẹ ơi, sao mẹ không thử quay về nhà ông bà nội đi?"; "Sao bạn B được cả bố mẹ đưa đi học mà con chỉ có mỗi mẹ đưa đón thôi?" mà em như chết lặng, cũng chỉ cố điềm tĩnh trấn an bản thân và giải thích chung chung cho con hiểu.

Em kết hôn năm 29 tuổi còn chồng em hơn em 12 tuổi, cái tuổi ko còn bồng bột và nông nổi, đặc biệt chồng em đã từng 1 tập, (ly hôn khá lâu mới gặp em). Xét về mọi thứ thì em ko xuấtt sắc nhưng ko đến nỗi tệ; ngoại hình ko xinh nhưng chắc chắn ko xấu, tốt nghiệp ĐH và thạc sỹ chính quy, công tác tại CQ cấp Bộ, gia cảnh ổn định, có nền nếp, dù gốc ở quê nhưng gd đều ở đây. Chồng em quê gốc ko phải ở đây nhưng bố mẹ vốn là cán bộ làm ở HN sau được phân nhà trên phố nên ít nhiều có tư tưởng xem nhẹ dân nhà quê. Sau khi chúng em kết hôn thì có bé trai và sống chung với bố mẹ chồng. Tâm lý cưới xong chẳng ai thích sống chung với bố mẹ chồng nhiều tuổi vì sự khác biệt về thế hệ sẽ kéo theo nhiều điều ko thoải mái nhưng ok, em chiều được hết, em cân hết. Em ko phải người hiền lành hay chợ búa nhưng biết điều, biết kiềm chế, suốt mấy năm sống cùng chưa từng nói to tiếng hay cãi nhau xích mích gì với bố mẹ hoặc chị, em chồng vì em nghĩ cuộc đời có nhân quả, mình cư xử với họ như nào thì sau sẽ ứng với mình và mẹ ruột của mình nên dĩ hòa vi quý. Trong mọi mối quan hệ, em tự nhủ mình cứ sống tốt hết mình để sau có như nào thì ko bao giờ phải hổ thẹn với lương tâm.

Sau cưới 1 thời gian, em nhận ra mình quá sai lầm khi sống cùng bố mẹ chồng để tiếp tục dung dưỡng cho cái nếp nhà trọng nam khinh nữ bởi bố chồng em rất gia trưởng, nóng tính, độc đoán, độc miệng, luôn nói ra những lời cay nghiệt dù đôi khi tâm ko ác. Nhưng bù lại, ông rất chăm chỉ, chịu khó nấu ăn. Còn chồng em thì LƯỜI, cái này cả nhà chồng em thừa nhận. Thậm chí lý do ly hôn của chị vợ cũ cũng chỉ gói gọn trong 1 từ "LƯỜI". Lười nhưng ưa sạch sẽ, ko muốn làm mà luôn thích đưa tay 5 ngón chỉ đạo bắt người khác phải làm theo ý mình, nếu người khác ko làm thì khẩu nghiệp ngay rồi nói những lời lẽ rất khó nghe.

Khi bé nhà em hơn 1 tuổi thì cả nhà sang nước ngoài sinh sống 4 năm. Trong suốt 4 năm đó, em mới thấm cái giá của việc làm Osin cho chính chồng mình, thấm cái ngu của việc lấy phải chồng lười, thấm luôn cái nhục của việc chọn sai chàng rể cho bố mẹ em. Như đã kể ở trên thì chồng em luôn tự hào là zai phố, nhà cửa thoáng mát, người thủ đô ko phải dân tỉnh lẻ, nhà trong ngõ như bố mẹ em. Và anh ta cũng cho luôn mình cái quyền được xem thường người khác, cụ thể coi thường ngay nhà vợ. Có thằng con rể nào đi suốt 4 năm ko hề gọi điện hỏi thăm bố mẹ vợ không ạ? Có thằng anh rể nào mean tới mức vợ mua cho em trai 2 bánh xà bông còn truy vấn còn bảo, VN thiếu gì? Trong khi đó, em sang được vài tháng bắt tay vào kinh doanh, trv rất có lộc đều hỗ trợ cho chị chồng và em chồng, mua quà cho nhà chồng ko thiếu 1 ai. Nhưng cái ngu nhất của em là quá tin chồng, để tiền chồng giữ và gửi về cho mẹ chồng nhờ gửi sổ tiết kiệm! Còn từ khi kết hôn, em ko hề biết pass thẻ ATM hay dt hoặc Laptop của chồng. Anh ta ko thoải mái và luôn giữ thái độ đề phòng cảnh giác dù biết rõ tính cách của em. Thế nên ko có chuyện em nắm được quỹ đen, quỹ đỏ hoặc tình hình tài chính của anh ta là bao nhiêu. Em chỉ đơn giản nghĩ rằng, cuộc đời của mình mình còn ko tiếc thì dăm ba đồng bạc căn ke làm gì cho nó ầm ĩ cửa nhà. Nhưng sau, em phải trả giá khá đắt vì sự ngu ngốc này!

Khi sắp tới hết thời gian làm việc thì 2 mẹ con em về nước trước, chồng em đưa cho em 2 phong bì dán niêm phong, trong có tiền là tiền chung của 2 vk ck dặn cầm về gửi mẹ để ở két. Ok, em cầm về nhờ mẹ chồng bỏ két cũng ko buồn bóc ra kiểm xem bao nhiêu. 2 tháng đó em và con sống bên nội, cuối tuần về ngoại chơi, cũng khá êm đềm dù cs mới trở lại VN khá bỡ ngỡ; em bắt đầu đi làm ở CQ cũ và con em chuẩn bị vào lớp 1. 2 tháng sau chồng em trở về, lúc này là chuỗi ngày mệt mỏi và stress vì em bị áp lực cv ở CQ và bí bách chính trong quan hệ vợ chồng. Suốt tháng 5 và tháng 6 là đỉnh điểm nóng nực, ngày em đi 20km xe máy đi làm, sáng 6:30 lao ra khỏi nhà, có những hôm nhiều việc tận 8-9h mới mò về tận nhà. Có hôm có việc đột xuất nhờ chồng đón thì chồng em càm ràm nào là nắng nóng, nào là tắc đường.... Còn bình thường, tan tầm về chờ đợi mình là 1 ông chồng nằm khểnh ở nhà nghỉ ngơi, lo mỗi việc đón con (con học cách nhà 50m) cơm thì ông bà cắm hộ, rau ông bà cũng rửa luôn, có mỗi việc luộc lên cũng chờ vợ về nấu. Suốt cả chuỗi ngày như thế khiến em oải vô cùng, cho tới 1 ngày CQ em liên hoan chia tay cho anh TP về tỉnh nhận công tác thì 9:15 em về tới nhà thì bố chồng mắng em thậm tệ. Lúc này em vẫn nhẫn nhịn, cố gắng vì con, ko cãi câu nào. Em bảo, cuối tuần con sẽ thưa chuyện với bố mẹ. Lúc này, em đã quyết tâm rời bỏ. Sáng hôm sau, bố chồng em nghĩ lại chắc biết tối qua lỡ lời nên lên xoa dịu, em vẫn cười ko nói gì. Và chủ nhật, sau khi dọn đồ đạc xong, em mời chồng em lên gặp ông bà nội để nói lời chào cũng như lý do chia tay.

Lúc mang đồ xuống xe taxi, chồng em ko hề dọn giúp hay mang vác gì mà còn bảo, bố mẹ em chắc phải tổ chức mâm cỗ ăn mừng vì khi lấy chồng có mỗi cái xe máy, giờ thì thùng lớn thùng bé. Còn ông bố chồng gọi ngoái xuống, H ơi, nhớ để lại chùm chìa khóa:)))

Sau đó 1 tuần thì bà mẹ chồng gọi điện hỏi thăm xã giao vài câu đại ý, " Dù ntn thì bố mẹ vẫn luôn yêu thương con, con vẫn là con của bố mẹ. Trong quá trình ở, mẹ có gì ko phải thì mong con bỏ qua, tha thứ cho mẹ!". Em chỉ cười nói, "Con cảm ơn vì mẹ gọi điện! Nhưng câu này của mẹ, con xin phép ko nhận được đâu!".

Về ngoại, em ra đi tay trắng nuôi con mà thực ra từ khi về nước thì mình em đã lo cho con rồi. Lúc đó do suy nghĩ nhiều quá nên dẫn tới đau dạ dày và kéo theo 1 chuỗi bệnh khác, em nt hỏi chồng xin chia số tiền chung mà cả 2 có khi ở nước ngoài để em chữa bệnh thì chồng em bảo, em vay tạm tiền bà ngoại hay em trai em ý, tiền chung thì cuối năm mới đến kỳ hạn rút. Vâng, thế là em xoay xở cho chính cuộc đời của mình và nuôi con, phủ nhận luôn sự có mặt của anh ta. Hàng tuần anh ta vẫn sang đón đưa bé về nội, vẫn thái độ hất hàm, xấc xược ko chào mẹ em khi gặp bà, vẫn xỏ xiên xóc máy việc em chăm sóc bé rồi dạy dỗ trường lớp ra sao. Tuyệt nhiên, cả nhà nội cũng ngoảnh đi, cũng phủi, ko 1 đồng quà tấm bánh hộp sữa càng ko có chuyện hỗ trợ nuôi bé nhưng luôn xui đứa trẻ về nói với mẹ " vợ chồng phải ở cùng nhau" :)))

Hơn nửa năm sau ngày em rời khỏi nhà nội, chồng em đưa em số tiền theo thỏa thuận lúc em rời đi và quên luôn lãi suất ngất ngưởng lúc đó (vì tiền gửi lúc trước và sau Covid, có lúc kỳ hạn dài mà cao lên tới 9% thì phải) và luôn miệng bảo, của em ko được nhiều thế đâu, đây là anh cho thêm em:). Khi em hỏi, anh ko hỗ trợ nuôi con từ ngày ấy tới giờ à thì anh ta bảo, nếu em cảm thấy ko nuôi được thì để con anh nuôi. Và cách đây mấy tháng, có 1 lần đi ăn trưa nhân ngày 1/6 thì anh ta nói, khi anh ta về nước sau mẹ con em thì anh ta kiếm được gần 1 tỷ nữa, nói rất thản nhiên và em cũng chúc mừng thôi:))

Tới giờ, ngẫm lại, vợ chồng là duyên nợ các Cụ ạ! Nợ nhiều quá, trả xong nhanh rồi cũng đứt thôi, đường ai nấy đi cho thanh thản. Quá khứ là thứ ko thay đổi được rồi nhưng cái khiến mình suy nghĩ nhiều nhất là tương lai của đứa trẻ. Nếu con sống chứng kiến bố mẹ cãi nhau, mắng chửi nhau rồi sẽ bị tổn thương thì chẳng thà giải thoát cho nhau. Em bị ám ảnh câu hỏi "Ngày mai, bố mẹ có cãi nhau không?". Trước sợ nhất là tới bến xe và bệnh viện nhưng giờ mới biết nơi sợ hãi nhất là Tòa án! Hy vọng, ko nhiều Cụ Mợ phải dừng chân ở nơi ám ảnh này như em! Những ai còn được sống là chính mình, còn ko cô đơn, lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình thì hãy trân quý giá trị gia đình.

"After all, tomorrow is another day" :)
Xin chia sẻ với mợ.
Xin lỗi vodka cho mợ không hiểu sao lại bấm nhầm sang vang. Để mời mợ ly khác nhé.
 

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
11,706
Động cơ
664,141 Mã lực
Thôi, làm lại từ đầu mợ ạ. Cháu chả khuyên ai li hôn bao giờ đâu vì làm lại nó cũng vất vả lắm, cho cả 2 phía. Trước mắt cứ tập trung làm ăn, tích luỹ kinh tế đã. Chồng mà ko chịu trợ cấp nuôi con, đòi con về nuôi thì mợ cứ để cho ông ấy nuôi xem với cái tính lười biếng của ông ấy thì ông ấy có chịu bỏ thời gian ra, hy sinh các thú vui để chăm con không? Cháu biết nhiều ông chỉ nói mồm thôi, đến lúc vợ đồng ý thật thì lại im thin thít rồi đóng tiền nuôi con đó mợ.
Hai vợ chồng chưa làm thủ tục nhỉ? Nếu thế thì kệ 1 thời gian để tạo khoảng thời gian đệm chống shock cho cả mình và con đã. Cứ làm ăn có tiền trong tay là dễ quyết lắm ạ, kể cả chuyển đến 1 thành phố khác để tránh mặt nếu quá chíu khọ.
 

công nông tàu

Xe container
Biển số
OF-14292
Ngày cấp bằng
27/3/08
Số km
6,359
Động cơ
566,473 Mã lực
Nơi ở
nay đây mai đó
Ôi sao lại có nếp chồng đưa tiền cho bố mẹ mình giữ, vợ ko đc biết thu chi ra sao nhỉ. Có cụ nào ở đây cũng sống chung và đưa tiền cho bố mẹ ko ạ. Em nghe cứ như chuyện thời xa xưa.
Có nhà em. Nhờ mẹ chồng cầm tiền đến 30 năm. Nhưng bà cũng tích cóp, xây nhà, mua vàng, gửi tiết kiệm cho. Giờ bà giao lại em còn đang ngại vì không biết quản lý.
Theo như mợ chủ kể thì số tiền gửi mẹ chồng cũng đã đc gửi tiết kiệm, đến kỳ hạn mới rút ra để chia, mẹ chồng có gọi điện đến giảng hòa, nhận lỗi... em nghĩ phía mẹ chồng không có vấn đề gì.
Vấn đề là ông chồng vô tâm và em cảm thấy sự chia sẻ tâm tư, tình cảm giữa 2 vc rất ít. Ông ấy lớn hơn nhiều tuổi nên luôn tự coi là bề trên, vợ như trẻ con không biết gì.
Mợ chủ cũng là người giỏi giang, mạnh mẽ nên ít cần đến sự chia sẻ từ chồng. Phụ nữ thường hay mong đàn ông phải tinh tế tự hiểu vợ đang cần gì, nghĩ gì.. trong khi đàn ông chẳng phải ông nào cũng đc như vậy. Bởi vậy tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách.
Kinh nghiệm hơn 30 năm làm vợ của em là mọi vấn đề đều lôi ra cùng nhau giải quyết, có chuyện gì nói thẳng chứ không để trong bụng trông chờ ông ấy tự nhận ra. Và luôn tỏ ra vợ là đối tượng yếu đuối cần được chồng chở che, giúp đỡ để ông ấy thêm phần trách nhiệm.
 

lenhhoxung1980

Xe điện
Biển số
OF-372314
Ngày cấp bằng
2/7/15
Số km
4,819
Động cơ
295,619 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Có nhà em. Nhờ mẹ chồng cầm tiền đến 30 năm. Nhưng bà cũng tích cóp, xây nhà, mua vàng, gửi tiết kiệm cho. Giờ bà giao lại em còn đang ngại vì không biết quản lý.
Theo như mợ chủ kể thì số tiền gửi mẹ chồng cũng đã đc gửi tiết kiệm, đến kỳ hạn mới rút ra để chia, mẹ chồng có gọi điện đến giảng hòa, nhận lỗi... em nghĩ phía mẹ chồng không có vấn đề gì.
Vấn đề là ông chồng vô tâm và em cảm thấy sự chia sẻ tâm tư, tình cảm giữa 2 vc rất ít. Ông ấy lớn hơn nhiều tuổi nên luôn tự coi là bề trên, vợ như trẻ con không biết gì.
Mợ chủ cũng là người giỏi giang, mạnh mẽ nên ít cần đến sự chia sẻ từ chồng. Phụ nữ thường hay mong đàn ông phải tinh tế tự hiểu vợ đang cần gì, nghĩ gì.. trong khi đàn ông chẳng phải ông nào cũng đc như vậy. Bởi vậy tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách.
Kinh nghiệm hơn 30 năm làm vợ của em là mọi vấn đề đều lôi ra cùng nhau giải quyết, có chuyện gì nói thẳng chứ không để trong bụng trông chờ ông ấy tự nhận ra. Và luôn tỏ ra vợ là đối tượng yếu đuối cần được chồng chở che, giúp đỡ để ông ấy thêm phần trách nhiệm.
Em thấy mấu chốt là ông ck gia trưởng, coi mình là nhất trong nhà, đúng kiểu "Nam tôn nữ ti". Ck như này nhiều lắm mợ ạ. Vk cũng cá tính thì không nhịn được và li hôn là tất yếu.
 

PenII

Xe buýt
Biển số
OF-786854
Ngày cấp bằng
7/8/21
Số km
520
Động cơ
42,422 Mã lực
câu chuyện thì không có j đặc biệt , nó quay cuồng giống như triệu gia đình khác, xung đọt giữa 2 mảng lục địa thò động đất hay sóng thần tạo núi hay vực là do địa hình, hoàn cảnh, không ai xuống nước trước thì vực ngày càng sâu , ngàn năm trước đã thế, phá thì dễ, tìm lí do trên mạng thì cành dễ hơn
 

Yeuaibaygio

Xe container
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
7,928
Động cơ
192,882 Mã lực
Tuổi
49
Đang bảo cái đoạn giấu tính lười cơ, con rể qua nhà bố vk dc 1-2l trước khi cưới. Thì lsao bố mẹ vk đã kịp nhìn ra con rể lười. Em tin rằng kiểu gì thì kiểu lúc đang yêu đương tán tỉnh các cụ kiểu gì cũng chiều chuộng nâng niu con nhà ng ta hơn lúc cưới về rồi nhé
Cành cao (về gia đình) và chắc cũng kiếm tiền khá thì khái niệm "lười" nó khác dân lao động phổ thông. Ở đây không hẳn là chăm hay lười mà khác hệ tư tưởng, khó mợ ạ.
Nhà kiểu này không nên bắt chồng làm việc nhà mà đề xuất thuê giúp việc thì hợp hơn.
 

Hulk

Xe tăng
Biển số
OF-324473
Ngày cấp bằng
22/6/14
Số km
1,089
Động cơ
302,352 Mã lực
Chồng cũ mợ chủ thread chắc lại mấy tay đi nhiệm kỳ thương vụ (vì mợ nói đến từ đi thị trường). Em mấy lần đi công tác cũng gặp đội này rồi, đến nhà chơi thấy la liệt hàng, hay lượn ra chợ lùng hàng đóng công về suốt. Mợ về background cũng master, làm công chức Bộ...lại lần đầu lấy chồng già hơn đến 1 giáp lại có 1 tập rồi, đáng ra phải được trên cơ, chồng nâng niu chiều chuộng vì sợ mất chứ nhỉ.
Còn ông chồng cũ của mợ nếu theo đúng lời kể của mợ thì ko còn lời gì để nói nữa. Chỉ một từ là "lom dom và bần tiện".
Mà nhà chồng mợ gốc Hà Tây (còn gọi vui là Hà Nội 2 hay Hà Nội đốt rơm) có cái nhà ở phố thì oai được với ai mà chồng cũ mợ tự hào suốt thế nhỉ. Em đây ở phố gần Hồ Tây từ khi đẻ ra đến giờ mà chả dám coi thường ai. Em thấy nhiều nhà ở các tỉnh người ta còn văn minh, sống tử tế hơn mấy nhà ở HN mà văn hóa kém. Quan trọng vẫn là văn hóa, dân trí của gia đình chứ ko phải là địa điểm ở tỉnh hay thủ đô.
Còn lại, mợ đang đi đúng hướng, đừng lo cho con mợ tổn thương gì đó vì nó là con trai ko nên yếu đuối quá, và sống cùng mợ thì yên tâm được dạy dỗ về nhận thức, cách sống đúng đắn rồi.
Mợ hối hận và tự nhận mình ngu là đúng. Người đáng thương nhất có khi không phải là mợ mà là bố mẹ đẻ của mợ. Được cái là mợ cũng có học hành nên đã tỉnh ra và tự quyết định được cuộc sống. Mong và tin mợ sẽ ổn.
 

BDS68

Xe Cứu Trợ
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
26,484
Động cơ
5,207,147 Mã lực
Sáng dậy chả biết làm gì vào lại thớt đọc qua bài của mợ ấy em sơ lược thì thấy thế này:
- Mợ thớt kết hôn năm 29 tuổi với người chồng hơn 12 tuổi và có một đời vợ.
- Mợ thớt gốc quê nhưng gia đình ở HN, không xinh nhưng chắc chắn không xấu. Gia đình nề nếp, có học thức, thạc sỹ là việc tại cơ quan cấp bộ.
- Nhà chồng gốc quê nhưng có nhà được phân trên phố. Trên chồng có chị và dưới có em (chưa rõ trai hay gái).
- Lấy chồng thì về ở nhà chồng cùng bố mẹ chồng, có con hơn 1 tuổi thì 2 vợ chồng cùng con nhỏ ra nước ngoài sống 4 năm.
- Sống ở nước ngoài thì vợ kinh doanh ngoài ra còn được thêm trợ cấp từ cơ quan chồng. Suốt 4 năm con rể không điện hỏi thăm ông bà ngoại hay người thân bên ngoại. Vợ làm ăn có Lộc, còn hỗ trợ và quà cáp cho chị ck, em ck trong khi vợ mua cho em 2 bánh xà bông thì chồng truy suất, trích lục. Không biết tài chính của ck hay quỹ đen đỏ ntn, ck có đưa tiền cho vợ cho tiêu, nhưng khi hết hay yêu cầu đưa tiếp thì chồng bắt sao kê chi tiêu xem ntn mới cấp tiếp.
- Vợ về nước chồng đưa 2 cái phong bì được dán niêm phong trong đó có tiền là tài sản chung bảo về đưa mẹ cất két.
- Về nước vợ xin làm lại chỗ cơ cũ, cơ quan cấp bộ. Hàng ngày vất vả đi xe máy đi làm cách nhà 20km. Chồng về nước sau 2 tháng, không rõ làm gì nhưng thấy khoe hôm 1/6 là làm trong nước có mấy tháng kiếm được gần 1 tỷ.
- Dứt áo ra đi trắng tay mang theo con về nhà ngoại, suốt từ đó đến nay ck không một đồng quà tấm bánh cho con.
- Lý do chia lìa là cuộc sống bí bách, ck gia trưởng, lười biếng, căn cơ từng đồng, bố chồng cũng ghê.

Em tạm thời sơ lược như vậy chứ chưa tổng hợp các tình tiết mợ chủ bổ sung. Nào rảnh em tổng hợp thêm và đưa ra góc nhìn về sự việc sau ạ:))
 

Mợ toét 2710

Xe ngựa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
29,644
Động cơ
557,548 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Mạnh mẽ lên mợ, đàn bà bỏ chồng cực chẳng đã. Thế nên nếu làm tiếp tập nữa tránh ông ly hôn vợ ra mợ ạ
 

BDS68

Xe Cứu Trợ
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
26,484
Động cơ
5,207,147 Mã lực
2 điều em tâm tư nhất là:
1/ Hai cái phong bì đựng tiền được niêm phong gọi là tài sản chung gửi về Việt Nam cho mẹ cất két kia được thông quan như thế nào.
2/ Trong cơ cấu tổ chức của Chính phủ hiện có 18 bộ và 4 cơ quan ngang bộ là:
- Uỷ ban dân tộc
- Ngân hàng nhà nước Việt Nam (chắc ko phải cơ quan này vì nếu vậy sẽ nói làm ngân hàng)
- Thanh tra chính phủ
- Văn phòng chính phủ.
Nhà chồng mợ ấy được phân nhà “trên phố” thì em nghĩ sao lại đi làm cách 20km được!
 

vandinh

Xe container
Biển số
OF-119354
Ngày cấp bằng
4/11/11
Số km
5,357
Động cơ
99,087 Mã lực
Sáng dậy chả biết làm gì vào lại thớt đọc qua bài của mợ ấy em sơ lược thì thấy thế này:
- Mợ thớt kết hôn năm 29 tuổi với người chồng hơn 12 tuổi và có một đời vợ.
- Mợ thớt gốc quê nhưng gia đình ở HN, không xinh nhưng chắc chắn không xấu. Gia đình nề nếp, có học thức, thạc sỹ là việc tại cơ quan cấp bộ.
- Nhà chồng gốc quê nhưng có nhà được phân trên phố. Trên chồng có chị và dưới có em (chưa rõ trai hay gái).
- Lấy chồng thì về ở nhà chồng cùng bố mẹ chồng, có con hơn 1 tuổi thì 2 vợ chồng cùng con nhỏ ra nước ngoài sống 4 năm.
- Sống ở nước ngoài thì vợ kinh doanh ngoài ra còn được thêm trợ cấp từ cơ quan chồng. Suốt 4 năm con rể không điện hỏi thăm ông bà ngoại hay người thân bên ngoại. Vợ làm ăn có Lộc, còn hỗ trợ và quà cáp cho chị ck, em ck trong khi vợ mua cho em 2 bánh xà bông thì chồng truy suất, trích lục. Không biết tài chính của ck hay quỹ đen đỏ ntn, ck có đưa tiền cho vợ cho tiêu, nhưng khi hết hay yêu cầu đưa tiếp thì chồng bắt sao kê chi tiêu xem ntn mới cấp tiếp.
- Vợ về nước chồng đưa 2 cái phong bì được dán niêm phong trong đó có tiền là tài sản chung bảo về đưa mẹ cất két.
- Về nước vợ xin làm lại chỗ cơ cũ, cơ quan cấp bộ. Hàng ngày vất vả đi xe máy đi làm cách nhà 20km. Chồng về nước sau 2 tháng, không rõ làm gì nhưng thấy khoe hôm 1/6 là làm trong nước có mấy tháng kiếm được gần 1 tỷ.
- Dứt áo ra đi trắng tay mang theo con về nhà ngoại, suốt từ đó đến nay ck không một đồng quà tấm bánh cho con.
- Lý do chia lìa là cuộc sống bí bách, ck gia trưởng, lười biếng, căn cơ từng đồng, bố chồng cũng ghê.

Em tạm thời sơ lược như vậy chứ chưa tổng hợp các tình tiết mợ chủ bổ sung. Nào rảnh em tổng hợp thêm và đưa ra góc nhìn về sự việc sau ạ:))
Có đoạn ông chồng sau khi hết đến kỳ rút đã mang tiền tiết kiệm chia cho mợ chủ rồi. Nhưng mỗi gốc k lãi.
 

Citronella

Xe buýt
Biển số
OF-528268
Ngày cấp bằng
23/8/17
Số km
912
Động cơ
224,938 Mã lực
Tuổi
47
Cành cao (về gia đình) và chắc cũng kiếm tiền khá thì khái niệm "lười" nó khác dân lao động phổ thông. Ở đây không hẳn là chăm hay lười mà khác hệ tư tưởng, khó mợ ạ.
Nhà kiểu này không nên bắt chồng làm việc nhà mà đề xuất thuê giúp việc thì hợp hơn.
Nhưng mợ ơi riêng ck và nhà ck nhà mợ chủ thớt mà thuê giúp việc có khi ở vài ngày người ta cũng tìm đường thoát thân vì kiểu nói xóc óc mỉa mai khinh người của ck mợ ấy thôi ạ. Như em em là oshin văn phòng mà còn phải chiều các chị tạp vụ, nói chuyện nhẹ nhàng chia sẻ thì các chị mới chịu làm nghĩa là giúp việc trong nhà. Nhưng như mợ nói thì em nghĩ chính văn hóa trong gia đình chồng của mợ chủ thớt là “trọng nam khinh nữ” nên chồng mợ ấy không phải là “lười” mà là “việc đó không phải là việc của đàn ông làm” làm là hèn “cái thằng người” ấy ạ.
 

hiepchiken82

Xe tăng
Biển số
OF-781044
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
1,687
Động cơ
76,666 Mã lực
Mạnh mẽ lên mợ, đàn bà bỏ chồng cực chẳng đã. Thế nên nếu làm tiếp tập nữa tránh ông ly hôn vợ ra mợ ạ
Vế thứ 2 của mợ thì đối với mợ chủ tus khó ngang lên trời. Lần 1 đã vớ phải ông 1 lần đò rồi, giờ thế này mà muốn lấy trai tân thì ....
 

Dangkhoa2409

Xe tải
Biển số
OF-767555
Ngày cấp bằng
18/3/21
Số km
232
Động cơ
43,608 Mã lực
Tuổi
35
Như ban đầu em mô tả, chúng em khác biệt quá nhiều từ tính cách, khi về sống chung một thời gian mới thấy quá nhiều bất đồng. Đơn cử là vài điểm lớn như sau:

Thứ nhất, chồng em rất căn ke tiền nong, nói thẳng ra là mean cũng ko oan. Thêm nữa, lại sống trong nếp nhà thế hệ cũ; bố mẹ chồng em cũng chỉ là cán bộ, chứ ko phải dòng quan chức có của ăn của để, lộc lá gì hết. Tài sản duy nhất chỉ là ngôi nhà xây nên từ đất CQ phân thôi. Còn nếu để so sánh thẳng băng mà xuất phát điểm 2 bàn tay trắng như bố mẹ em thì chưa biết ai hơn ai. Vì nhà chồng gốc HÀ TÂy, ít nhiều xuất phát điểm thuận lợi hơn nhiều người tỉnh lẻ xa HN khác. Nhưng bố mẹ chồng em sống cực kỳ tiết kiệm, có lẽ nó ăn sâu rồi nên ảnh hưởng tới các con. Chồng em thì kiểu người cũ, đứng đắn, nghiêm túc, ko tệ nạn nhưng rất chặt chẽ tiền nong, luôn có sở thích kiểm kê tiền; nếu có 10 đồng thì ko nghĩ tới việc làm nào để đẻ ra 20 đồng mà chỉ lên kế hoạch sao chi tiêu hết có 2 đồng, dắt lưng 8 đồng phòng khi ốm đau rủi ro. Còn em dù đàn bà nhưng tính rất phóng khoáng, hay thương người, thấy ai khổ là sẵn sàng cho vô điều kiện. Đặc biệt, trong quan hệ XH với những việc quan trọng thì em rất chịu chi, rất mạnh tay đầu tư nên đa phần các việc va chạm ngoài XH đều em đảm đương hết. Từ việc xin học cho con hay các việc khác thì đều tay em lo hết vì em khá nhanh nhạy, cũng tạm gọi là tinh tế và khéo léo trong giao tiếp.

Thứ 2, cái tôi của chồng em quá lớn, cái gì của anh ta cũng là nhất, sống ích kỷ, ko biết đối nhân xử thế; ôb nội muôn năm, gia đình nội thuận hòa...., anh ta chỉ biết nhà nội mình mà ko biết tới nhà ngoại. Trong khi, em lại là người trọng tình nghĩa; quá nặng lòng vì gia đình. Người ta có thể xem thường em, làm tổn thương em nhưng ko có quyền làm điều đó với bố mẹ em hay gia đình em. Cứ có mâu thuẫn cãi nhau là chồng em lôi gia đình em ra nói trong khi đàn bà mới là người hay càm ràm "bẩn tính" chuyện nọ xọ chuyện kia kiểu nhỏ nhen thế! Tới giờ khi ko còn liên quan, chồng em vẫn lải nhải nói rằng, em lấy chồng mới thì bố mẹ em vui lắm.... bla.. bla... Năm cuối ở nước ngoài anh ta biết làm hồ sơ mời gọi bố mẹ anh ta sang chơi (dù cách đấy 10 năm ông bà cũng qua du lịch rồi) nhưng với bố mẹ em thì anh ta ko thèm gọi điện, bảo em gái cầm hồ sơ sang mời đãi bôi. Cử chỉ này, chấp nhận nổi ko ạ? Có thằng anh rể nào từ khi lấy vợ mà ko biết sdt em vợ ko? Anh ta đã cho nhà em được cái gì mà lên mặt thế?

Thứ 3, về công việc và thu nhập, trước khi sang nước ngoài, lương anh ta = lương em, chung quy bình đẳng nhưng anh ta bảo để anh giữ tiền, ok chấp nhận. Đồng lương nhà nước chằn chẵn ko làm thêm thì đủ ăn là tốt, dư ra 1 chút để sau đẻ con rồi chăm con. Còn tới khi sang nước ngoài thì có cơ hội kiếm tiền tốt hơn; em cũng lao vào kinh doanh (giờ mới có tiền nuôi con ăn học) nhưng tới khi về nước ổn định lại thì tổng thu nhập của em hơn anh ta, thậm chí gấp 1,5 hoặc gấp đôi vì em còn kinh doanh nữa. Vậy nên, ko thể nói anh ta có tư cách đối xử thế vì kiếm được tiền nhiều hơn người khác! Giờ mỗi tháng lương anh ta tầm 15tr-18tr là kịch kim thì cao hay thấp ạ?

Thứ 4, anh ta luôn ra sức kiểm soát, áp chế người khác, sau khi cưới 1 loạt quan hệ của em bị bó hẹp vì anh ta thuộc gu ổn định; làm lấy lương, ngoài giờ thì về nhà sống hướng nội. Em thì ko tới mức hướng ngoại hoàn toàn nhưng quảng giao, đi ra hay được mn quý. Từ khi lấy chồng, em sống bó hẹp, thu mình, ăn mặc giản đơn hơn, cảm giác như mình là 1 con người hoàn toàn khác, mình ko được là chính mình. Thêm nữa, sống cùng bố mẹ chồng nhiều tuổi cũng mất tự do, thoải mái. Môi trường lv của em nhiều nam nên mn rất quý vì e tính sòng phẳng, biết giữ cái mồm của mình nên vợ của đồng nghiệp cũng mến, hay hỏi thăm rủ rê cafe nhưng chồng em hay ngăn cản kiểu ko thích vợ ngao du. Đỉnh điểm, có hôm sếp Phó bên em đi công tác đúng địa bàn trước em từng sống alo cho em lúc 9;30 tối chỉ để hỏi chỗ shopping mà chồng em ghé sát tai, bắt bật loa ngoài.... Quá ư ngột ngạt! Quá ư xúc phạm vì em là mẫu phụ nữ chung thủy, đoan trang, ko mải chơi, la cà, thậm chí sếp trưởng còn bảo, mời được cô này uống rượu bia khó hơn lên trời!

Tóm lại, thôi thì mất cái nọ được cái kia. Đối xử với em keo kiệt, ko ra gì cũng được nhưng trước với gia đình em và giờ với con mà vẫn thế thì bản chất con người ko bao giờ thay đổi đâu ạ! Người ta nếu ko tốt với em nhưng tốt với con em hoặc gia đình em thì em vẫn nhẫn nhịn sống nhưng đàn ông tới cả con mình cũng tiếc thì em quay lại làm gì hả các Cụ?
Thấy sai sai
Các cụ có hiểu biết cho hỏi là dạng cán bộ công chức nào mà dc đi nước ngoài công tác, lại lôi dc cả vợ con đi, xong hết nhiệm kỳ cả 2 lại về công tác cơ quan cũ thì em nghĩ chắc cũng có vai có vế. Tài năng đầy người chứ nhỉ. Mà đoạn trên mợ còn bảo có maya tháng mà chồng kiếm cả tỷ còn gì. Thế là ko phải tip người an phận sống bằng lương rồi
Còn đoạn anh rể ko có sdt em vợ thì cũng là vấn đề quan hệ từ 2 phía rồi.
Công nhận là nhiều ông ki bo bỏ mẹ, vợ thì thoáng cho tiêu lắm. Giống kiểu vợ chồng chọ gái em
Nhưng em cũng biết tính chị gái là thoáng quá, tiêu bạt mạng, ai xin gì cũng cho. anh mà ko làm thế thì chắc chả còn đồng nào tiết kiệm. Với xuất phát anh rể nhà nghèo nên là em biết ông ấy sợ những luca ốm đau hay trục trặc gì lại ko có đồng xoay sở như thủa nhỏ.
 

arch.zung

Xe tăng
Biển số
OF-427296
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,763
Động cơ
-222,815 Mã lực
Đây là một câu chuyện buồn và không hay ho nên em xin dùng nick âm binh để trải lòng. Nếu Cụ/ Mợ nào thấy quen xin hãy cứ vô tình lướt qua, không cần phải ib động viên hay hỏi thăm gì ạ! Có những thứ kìm nén giữ lại tới mức vượt ngưỡng nên em viết ra cho nhẹ lòng bởi em tin các Cụ/Mợ trong này quá đủ trải nghiệm về cuộc đời rồi sẽ đồng cảm. Cảm ơn vì đã lắng nghe tâm sự của 1 đứa ngu ngốc như em!
***********
Em quyết định chia tay không phải vì chồng tệ nạn lô đề, cờ bạc, gái trai, lại càng không phải do người thứ 3 xuất hiện mà vì quá nhiều mâu thuẫn nảy sinh trong cuộc sống chủ yếu bắt nguồn từ sự khác biệt về tính cách, quan điểm sống, tình cảm, trách nhiệm với những người xung quanh. Ngẫm lại, là do em ngu ngốc, đường thẳng ko đi lại chui vào bụi rậm nên giờ làm khổ kéo theo rất nhiều người. Điều em hối hận và day dứt nhất là ko thể cho con 1 gia đình trọn vẹn. Những lúc nhìn cảnh các gia đình khác quây quần, có mẹ có cha còn con em chỉ hoặc bên bố, hoặc bên mẹ mà em nuốt nước mắt vào trong, cố tỏ ra bên ngoài mọi thứ bình thường nhưng lúc nào tâm cũng dằn vặt, cảm thấy có lỗi với con, thấy mình là gánh nặng cho bố mẹ mình. Mỗi lần con ở nhà nội về, con ngây ngô hỏi, "Sao vợ chồng lại không ở cùng nhau?" rồi "Mẹ ơi, sao mẹ không thử quay về nhà ông bà nội đi?"; "Sao bạn B được cả bố mẹ đưa đi học mà con chỉ có mỗi mẹ đưa đón thôi?" mà em như chết lặng, cũng chỉ cố điềm tĩnh trấn an bản thân và giải thích chung chung cho con hiểu.

Em kết hôn năm 29 tuổi còn chồng em hơn em 12 tuổi, cái tuổi ko còn bồng bột và nông nổi, đặc biệt chồng em đã từng 1 tập, (ly hôn khá lâu mới gặp em). Xét về mọi thứ thì em ko xuấtt sắc nhưng ko đến nỗi tệ; ngoại hình ko xinh nhưng chắc chắn ko xấu, tốt nghiệp ĐH và thạc sỹ chính quy, công tác tại CQ cấp Bộ, gia cảnh ổn định, có nền nếp, dù gốc ở quê nhưng gd đều ở đây. Chồng em quê gốc ko phải ở đây nhưng bố mẹ vốn là cán bộ làm ở HN sau được phân nhà trên phố nên ít nhiều có tư tưởng xem nhẹ dân nhà quê. Sau khi chúng em kết hôn thì có bé trai và sống chung với bố mẹ chồng. Tâm lý cưới xong chẳng ai thích sống chung với bố mẹ chồng nhiều tuổi vì sự khác biệt về thế hệ sẽ kéo theo nhiều điều ko thoải mái nhưng ok, em chiều được hết, em cân hết. Em ko phải người hiền lành hay chợ búa nhưng biết điều, biết kiềm chế, suốt mấy năm sống cùng chưa từng nói to tiếng hay cãi nhau xích mích gì với bố mẹ hoặc chị, em chồng vì em nghĩ cuộc đời có nhân quả, mình cư xử với họ như nào thì sau sẽ ứng với mình và mẹ ruột của mình nên dĩ hòa vi quý. Trong mọi mối quan hệ, em tự nhủ mình cứ sống tốt hết mình để sau có như nào thì ko bao giờ phải hổ thẹn với lương tâm.

Sau cưới 1 thời gian, em nhận ra mình quá sai lầm khi sống cùng bố mẹ chồng để tiếp tục dung dưỡng cho cái nếp nhà trọng nam khinh nữ bởi bố chồng em rất gia trưởng, nóng tính, độc đoán, độc miệng, luôn nói ra những lời cay nghiệt dù đôi khi tâm ko ác. Nhưng bù lại, ông rất chăm chỉ, chịu khó nấu ăn. Còn chồng em thì LƯỜI, cái này cả nhà chồng em thừa nhận. Thậm chí lý do ly hôn của chị vợ cũ cũng chỉ gói gọn trong 1 từ "LƯỜI". Lười nhưng ưa sạch sẽ, ko muốn làm mà luôn thích đưa tay 5 ngón chỉ đạo bắt người khác phải làm theo ý mình, nếu người khác ko làm thì khẩu nghiệp ngay rồi nói những lời lẽ rất khó nghe.

Khi bé nhà em hơn 1 tuổi thì cả nhà sang nước ngoài sinh sống 4 năm. Trong suốt 4 năm đó, em mới thấm cái giá của việc làm Osin cho chính chồng mình, thấm cái ngu của việc lấy phải chồng lười, thấm luôn cái nhục của việc chọn sai chàng rể cho bố mẹ em. Như đã kể ở trên thì chồng em luôn tự hào là zai phố, nhà cửa thoáng mát, người thủ đô ko phải dân tỉnh lẻ, nhà trong ngõ như bố mẹ em. Và anh ta cũng cho luôn mình cái quyền được xem thường người khác, cụ thể coi thường ngay nhà vợ. Có thằng con rể nào đi suốt 4 năm ko hề gọi điện hỏi thăm bố mẹ vợ không ạ? Có thằng anh rể nào mean tới mức vợ mua cho em trai 2 bánh xà bông còn truy vấn còn bảo, VN thiếu gì? Trong khi đó, em sang được vài tháng bắt tay vào kinh doanh, trv rất có lộc đều hỗ trợ cho chị chồng và em chồng, mua quà cho nhà chồng ko thiếu 1 ai. Nhưng cái ngu nhất của em là quá tin chồng, để tiền chồng giữ và gửi về cho mẹ chồng nhờ gửi sổ tiết kiệm! Còn từ khi kết hôn, em ko hề biết pass thẻ ATM hay dt hoặc Laptop của chồng. Anh ta ko thoải mái và luôn giữ thái độ đề phòng cảnh giác dù biết rõ tính cách của em. Thế nên ko có chuyện em nắm được quỹ đen, quỹ đỏ hoặc tình hình tài chính của anh ta là bao nhiêu. Em chỉ đơn giản nghĩ rằng, cuộc đời của mình mình còn ko tiếc thì dăm ba đồng bạc căn ke làm gì cho nó ầm ĩ cửa nhà. Nhưng sau, em phải trả giá khá đắt vì sự ngu ngốc này!

Khi sắp tới hết thời gian làm việc thì 2 mẹ con em về nước trước, chồng em đưa cho em 2 phong bì dán niêm phong, trong có tiền là tiền chung của 2 vk ck dặn cầm về gửi mẹ để ở két. Ok, em cầm về nhờ mẹ chồng bỏ két cũng ko buồn bóc ra kiểm xem bao nhiêu. 2 tháng đó em và con sống bên nội, cuối tuần về ngoại chơi, cũng khá êm đềm dù cs mới trở lại VN khá bỡ ngỡ; em bắt đầu đi làm ở CQ cũ và con em chuẩn bị vào lớp 1. 2 tháng sau chồng em trở về, lúc này là chuỗi ngày mệt mỏi và stress vì em bị áp lực cv ở CQ và bí bách chính trong quan hệ vợ chồng. Suốt tháng 5 và tháng 6 là đỉnh điểm nóng nực, ngày em đi 20km xe máy đi làm, sáng 6:30 lao ra khỏi nhà, có những hôm nhiều việc tận 8-9h mới mò về tận nhà. Có hôm có việc đột xuất nhờ chồng đón thì chồng em càm ràm nào là nắng nóng, nào là tắc đường.... Còn bình thường, tan tầm về chờ đợi mình là 1 ông chồng nằm khểnh ở nhà nghỉ ngơi, lo mỗi việc đón con (con học cách nhà 50m) cơm thì ông bà cắm hộ, rau ông bà cũng rửa luôn, có mỗi việc luộc lên cũng chờ vợ về nấu. Suốt cả chuỗi ngày như thế khiến em oải vô cùng, cho tới 1 ngày CQ em liên hoan chia tay cho anh TP về tỉnh nhận công tác thì 9:15 em về tới nhà thì bố chồng mắng em thậm tệ. Lúc này em vẫn nhẫn nhịn, cố gắng vì con, ko cãi câu nào. Em bảo, cuối tuần con sẽ thưa chuyện với bố mẹ. Lúc này, em đã quyết tâm rời bỏ. Sáng hôm sau, bố chồng em nghĩ lại chắc biết tối qua lỡ lời nên lên xoa dịu, em vẫn cười ko nói gì. Và chủ nhật, sau khi dọn đồ đạc xong, em mời chồng em lên gặp ông bà nội để nói lời chào cũng như lý do chia tay.

Lúc mang đồ xuống xe taxi, chồng em ko hề dọn giúp hay mang vác gì mà còn bảo, bố mẹ em chắc phải tổ chức mâm cỗ ăn mừng vì khi lấy chồng có mỗi cái xe máy, giờ thì thùng lớn thùng bé. Còn ông bố chồng gọi ngoái xuống, H ơi, nhớ để lại chùm chìa khóa:)))

Sau đó 1 tuần thì bà mẹ chồng gọi điện hỏi thăm xã giao vài câu đại ý, " Dù ntn thì bố mẹ vẫn luôn yêu thương con, con vẫn là con của bố mẹ. Trong quá trình ở, mẹ có gì ko phải thì mong con bỏ qua, tha thứ cho mẹ!". Em chỉ cười nói, "Con cảm ơn vì mẹ gọi điện! Nhưng câu này của mẹ, con xin phép ko nhận được đâu!".

Về ngoại, em ra đi tay trắng nuôi con mà thực ra từ khi về nước thì mình em đã lo cho con rồi. Lúc đó do suy nghĩ nhiều quá nên dẫn tới đau dạ dày và kéo theo 1 chuỗi bệnh khác, em nt hỏi chồng xin chia số tiền chung mà cả 2 có khi ở nước ngoài để em chữa bệnh thì chồng em bảo, em vay tạm tiền bà ngoại hay em trai em ý, tiền chung thì cuối năm mới đến kỳ hạn rút. Vâng, thế là em xoay xở cho chính cuộc đời của mình và nuôi con, phủ nhận luôn sự có mặt của anh ta. Hàng tuần anh ta vẫn sang đón đưa bé về nội, vẫn thái độ hất hàm, xấc xược ko chào mẹ em khi gặp bà, vẫn xỏ xiên xóc máy việc em chăm sóc bé rồi dạy dỗ trường lớp ra sao. Tuyệt nhiên, cả nhà nội cũng ngoảnh đi, cũng phủi, ko 1 đồng quà tấm bánh hộp sữa càng ko có chuyện hỗ trợ nuôi bé nhưng luôn xui đứa trẻ về nói với mẹ " vợ chồng phải ở cùng nhau" :)))

Hơn nửa năm sau ngày em rời khỏi nhà nội, chồng em đưa em số tiền theo thỏa thuận lúc em rời đi và quên luôn lãi suất ngất ngưởng lúc đó (vì tiền gửi lúc trước và sau Covid, có lúc kỳ hạn dài mà cao lên tới 9% thì phải) và luôn miệng bảo, của em ko được nhiều thế đâu, đây là anh cho thêm em:). Khi em hỏi, anh ko hỗ trợ nuôi con từ ngày ấy tới giờ à thì anh ta bảo, nếu em cảm thấy ko nuôi được thì để con anh nuôi. Và cách đây mấy tháng, có 1 lần đi ăn trưa nhân ngày 1/6 thì anh ta nói, khi anh ta về nước sau mẹ con em thì anh ta kiếm được gần 1 tỷ nữa, nói rất thản nhiên và em cũng chúc mừng thôi:))

Tới giờ, ngẫm lại, vợ chồng là duyên nợ các Cụ ạ! Nợ nhiều quá, trả xong nhanh rồi cũng đứt thôi, đường ai nấy đi cho thanh thản. Quá khứ là thứ ko thay đổi được rồi nhưng cái khiến mình suy nghĩ nhiều nhất là tương lai của đứa trẻ. Nếu con sống chứng kiến bố mẹ cãi nhau, mắng chửi nhau rồi sẽ bị tổn thương thì chẳng thà giải thoát cho nhau. Em bị ám ảnh câu hỏi "Ngày mai, bố mẹ có cãi nhau không?". Trước sợ nhất là tới bến xe và bệnh viện nhưng giờ mới biết nơi sợ hãi nhất là Tòa án! Hy vọng, ko nhiều Cụ Mợ phải dừng chân ở nơi ám ảnh này như em! Những ai còn được sống là chính mình, còn ko cô đơn, lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình thì hãy trân quý giá trị gia đình.

"After all, tomorrow is another day" :)
Chẳng biết nói gì, quanh e cũng nhiều gđ ngoài thì bình thường mà trong thì như kẻ thù, họ sống chịu đựng vì con cái.
chúc mợ tương lai tốt đẹp hơn !
 

Citronella

Xe buýt
Biển số
OF-528268
Ngày cấp bằng
23/8/17
Số km
912
Động cơ
224,938 Mã lực
Tuổi
47
Thật! Em có con gái, sau này nó trưởng thành, hp nó hưởng, không vui thì về với em! Nhất quyết em ko khuyên con hy sinh với chịu đựng bla chi xiên. Phải biết thương thân mình trước!
Hi hi thế là mợ y mẹ đẻ em, dù sinh toàn gái, không nói ra lời nhưng mưa dầm thấm lâu mẹ em cứ túc tắc nói là sợ nhất hai từ “hy sinh” rồi mình phải khỏe mạnh, hạnh phúc thì mới lo được thân mình và cho gia đình, xã hội được. Mẹ đẻ em U80 sắp qua thành U90 rồi đấy ạ :)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top