Khổ nhục kế, phọt...mứt ra quàn giang hồ cũng phải tránh.
Just for fun, ém té
Just for fun, ém té
Anh taxi chạy là đúng p.a rồi, suy ra việc a ý đâm hàng loạt xe máy, 1 mạng tử vong, bản thân nhảy xuống cầu.... cũng là đúng phương án!Đọc thớt này mới thấy anh ta xi chạy vãi k là đúng p.a rồi, gần hết cách cụ trên này cũng chọn p.a đó, chỉ xui cái là a chạy nhanh quá không làm chủ được tốc độ thôi.....
Dạ, ban tuyên giáo và tòa án nhân dân các cấp hướng dẫn xử lý đúng mực như vậy cụ ạ.Cụ gặp chưa, hay sách nói vậy.
Em ạ cụ. Vậy còn gì bằngPhương án của em là gọi ngay 115 và sau đó 113 cụ ah. Xã hội này nó thế biết làm thao.
Tùy thôi bác, đấy là nói chung như thế. Còn nếu trong tư tửơng xuống là bị phang, thì em cá 100% sẽ bị phang thật.Bác nói như đùa, đầy thằng vừa xuống xe là rút hàng ra ngay đấy ạ, tóm lại là giữ khoảng cách hợp lý, thấy khét là phắn nhanh, ngày xưa còn tìm gạch được chứ giờ đường thông hè thoáng, chịu.
À quên, nếu gặp mấy anh từ xe 4 xuống thì phải nghe mấy nick anhquanhn với ddungjcaan là cứ ngồi im hay mạnh dạn ra cho nó táng.
Em thấy giống bác Đường Tăng giảng kinh quá ạ. Nếu không gặp phải yêu quái ăn thịt người, thì thường nghe nói nhiều và nói chuyện thế này 99% sẽ lắc đầu thông cảm và bỏ đi.Đề nghị các cụ không manh động. Chúng ta đang sống, làm việc và chiến đấu dưới mái nhà XHCN.
Dưới lý tưởng dẫn dắt, mọi công dân đều được bảo về quyền và lợi ích hợp pháp trước các thế lực thù địch.
Trong mọi tình huống, em đề nghị phương án xử lý chuẩn mực như sau :
- Nếu có đối tượng công kích, hãy bình tĩnh đề nghị đối tượng dừng lại, nêu rõ về hậu quả mà đối tượng sẽ gặp phải (xử phạt vi phạm hành chính, xử lý hình sự,...) tùy từng mức độ phạm tội.
- Nếu đối tượng không nghe khuyên nhủ, các cụ hãy bình tĩnh tìm cách ghi lại hình ảnh, âm thanh, bằng chứng, nhớ rõ mặt và từng bước tấn công của đối tượng để cung cấp cho cơ quan chức năng. Sau đó các cụ liên hệ với từng cấp quản lý để giải quyết, đầu tiên là ban quản trị khu phố, công an khu vực,... rồi đến công an phường xã sở tại, rồi công an quận, công an tỉnh hoặc thành phố, bộ công an, chủ tịch nước,... (Nhớ là báo cáo đầy đủ đến từng cấp bằng bằng bản hợp lệ, nếu không được giải quyết thỏa đáng mới khiếu nại đến cấp cao hơn)
Các cụ nên nhớ phải bình tĩnh trong mọi tình huống, nhờ sự can thiếp tới chính quyền địa phương, không được tự ý xử lý dẫn đến nguy hiểm cho cá nhân mình và người khác!
Ngoài đường giờ lắm côn đồ vãi; Hôm đi 2 bánh đón F1 đi về, xin nhan quay đầu nhưng đường đông quá nên em dừng nép đường đợi thoáng chút, có thằng nhảy ra chửi: "đi đi đứng lại làm *** gì", chỉ vậy thôi đã thấy xã hội này quá nguy hiểm đến mức nàoKhi có va chạm:
1. Câu cửa miệng là "Xin lỗi" thì kết quả là ....?
2. Câu cửa miệng là " ĐCM, mày thích gì ?" thì hậu quả là......?
Khi có va chạm nên kiềm chế hết sức có thể. Hôm trước đang đợi bạn ở chân cầu vượt bến xe nước ngầm có thằng nghiện ra xin: Anh cho em xin 10 nghìn mua cái bơm tiêm, em móc ví cho 20 nghìn cho nó phấn khởi.Ngoài đường giờ lắm côn đồ vãi; Hôm đi 2 bánh đón F1 đi về, xin nhan quay đầu nhưng đường đông quá nên em dừng nép đường đợi thoáng chút, có thằng nhảy ra chửi: "đi đi đứng lại làm *** gì", chỉ vậy thôi đã thấy xã hội này quá nguy hiểm đến mức nào
Lúc đấy bắt đấu mếu máo:"Ôi đis con mẹc,tao lỡ rút cmn chốt rồi chúng mày ơi"He he he he quan trọng là lúc đấy có cắm chốt lại được không hả cụ
ối có mà hót hòn họt ý chứ…Em dự thớt này lại đông như hội.
1. Chiến!Nhân vụ tai nạn trên cầu vượt Thái Hà, thấy xuất hiện nhiều anh hùng phím quá, nhưng công nhận là lúc ngồi bình tĩnh trong văn phòng điều hòa mát rượi chúng ta mới có thể đưa ra nhiều ý kiến, nhiều tranh luận mang tính xây dựng, ứng dụng vào thực tiễn khi tình huống thật xảy đến với mình được, nên em lập topic này để các cụ cùng vào chém gió cho xôm ạ
Đầu tiên em cũng chia sẻ câu chuyện thật của em, chuyện xảy ra lâu lắm lắm rồi, khi em còn nhỏ xíu đấy. Hồi đó, đi học thêm ở gần HV cảnh sát, hẳn bác nào ở gần đấy còn nhớ cái con đường Cố Nhái đoạn vào trường CS những năm cuối thế kỉ 20 đầu tk 21 nó hoang vu hẻo lánh thế nào, hai bên đường thì đầy nghiện vật vờ, kim tiêm giăng khắp lối
Cái hồi đấy em mới lớp 6, đi học thêm nhà cô giáo trong đấy từ 6h đến 8h tối, em còn nhỏ nên có bà chị lớp 10 đưa đón bằng xe máy (Hồi đấy chưa nhiều áo vàng và xử phat học sinh đi xe máy chưa nghiêm như bây giờ). Hôm đấy bà chị bị hư xe dọc đường nên đến đón em muộn, lúc đấy bạn bè về hết rồi, trên đường chỉ còn 2 chị em em. Một đứa con gái lớp 10 mới biết đi xe máy như chị em thì tất nhiên không đi nhanh chỉ lò dò trên đường thôi, đi một quãng gặp 4 thanh niên lục bình ngồi trên 2 cái xe máy đi áp sát 2 bên trêu trọc "Em ơi đi chơi ko?". Xung quanh một bên là cánh đồng, một bên là những ngôi nhà đóng im ỉm cửa, có kêu lên chắc chả ai cứu, lại ko có mobile. Đến giờ nhớ lại em vẫn còn nguyên cảm giác sợ hãi lúc đấy, nghĩ đến đủ mọi tình huống xấu nhất, bị hấp diêm tập thể, thậm chí nghĩ cả đến cả cái bệnh ếch nhái
Bà chị em chẳng nói chẳng rằng gì rồ ga phóng vụt lên phi luôn với tốc độ bàn thờ, em thì ôm chặt và khóc thét lên, nhìn kim đồng hồ vận tốc đã lên đến xấp xỉ 80km/h . Mấy thanh niên hổ báo cũng đuổi theo trêu "Đi đâu mà vội thế em", mà may đến gần đường lớn thì không đuổi theo nữa... Sau hôm đấy, bố mẹ cũng cho tụi em cũng bỏ hết các lớp học thêm buổi tối, chỉ học ban ngày thôi. Đến bây giờ, u30 rồi, đời trải qua nhiều sóng gió rồi mà em vẫn bị cấm ra ngoài đường buổi tối các cụ ạ.
Tất nhiên trong tình huống của em ngày đó thì chỉ có duy nhất phương án liều chết để chạy thoát thân. Nhưng trong tình huống khác sẽ có nhiều cách xử lý khác nhau, mời các cụ chia sẻ và vào chém ạ
Ra đường bây giờ mạnh thằng nào thằng đó đi, thằng nào khỏe thằng đó sống, nhìn nhau cái nó bảo nhìn đểu, xông vào phang nhau ngay; E thấy chả khác gì thế giới hoang dãKhi có va chạm nên kiềm chế hết sức có thể. Hôm trước đang đợi bạn ở chân cầu vượt bến xe nước ngầm có thằng nghiện ra xin: Anh cho em xin 10 nghìn mua cái bơm tiêm, em móc ví cho 20 nghìn cho nó phấn khởi.
Giờ phải hỏi hành khách trên xe chứ cụ . Mà sao cụ ko bảo gọi hồn cậu SV bị đâm chết ở GP mặc dù đã quỳ xuống van xin?Dạ, cụ nên khuyên mn hỏi ý kiến a taxi Thái Hà của cụ ạ
Truyện từ hồi cấp 3 "Em với con bạn em đi cũng y như cụ, bạn thôi chứ ko phải n/y, nó áp sát nó trêu." Em bảo dm vuốt mặt nể trứng cá nhé biến, nó chặn mẹ đầu xe luôn, em vứt mẹ cái xe đạp phí ra cầm hòn gạch, " bình thường thì em lúc nào cũng có đồ , mà hôm ấy lại chả mang j" phi vào thì con bạn can với mấy ông râu ria ra can, Em nghĩ bon này chỉ a ma tơ thôi, thế là phi vào chô thằng bạn để lấy đồ đuổi theo. Ko đuổi được nhưng mà hôm sau em mới biết bọn nó cũng có số có má hic, Nó kéo quả hơn 20 thằng đủ đồ chặn ngay cổng xóm em, sau đó có dàn xếp, thằng đại ca tụi nó gặp riêng em nói chuyện là nó cũng ko muốn to chuyện, em bảo cũng chả có j coi như thôi. Hồi ấy trẻ trâu ếch biết sợ là j, đầu gấu đầu mèo thì mỗi thằng có 1 cái mạng thôi.Nhân vụ tai nạn trên cầu vượt Thái Hà, thấy xuất hiện nhiều anh hùng phím quá, nhưng công nhận là lúc ngồi bình tĩnh trong văn phòng điều hòa mát rượi chúng ta mới có thể đưa ra nhiều ý kiến, nhiều tranh luận mang tính xây dựng, ứng dụng vào thực tiễn khi tình huống thật xảy đến với mình được, nên em lập topic này để các cụ cùng vào chém gió cho xôm ạ
Đầu tiên em cũng chia sẻ câu chuyện thật của em, chuyện xảy ra lâu lắm lắm rồi, khi em còn nhỏ xíu đấy. Hồi đó, đi học thêm ở gần HV cảnh sát, hẳn bác nào ở gần đấy còn nhớ cái con đường Cố Nhái đoạn vào trường CS những năm cuối thế kỉ 20 đầu tk 21 nó hoang vu hẻo lánh thế nào, hai bên đường thì đầy nghiện vật vờ, kim tiêm giăng khắp lối
Cái hồi đấy em mới lớp 6, đi học thêm nhà cô giáo trong đấy từ 6h đến 8h tối, em còn nhỏ nên có bà chị lớp 10 đưa đón bằng xe máy (Hồi đấy chưa nhiều áo vàng và xử phat học sinh đi xe máy chưa nghiêm như bây giờ). Hôm đấy bà chị bị hư xe dọc đường nên đến đón em muộn, lúc đấy bạn bè về hết rồi, trên đường chỉ còn 2 chị em em. Một đứa con gái lớp 10 mới biết đi xe máy như chị em thì tất nhiên không đi nhanh chỉ lò dò trên đường thôi, đi một quãng gặp 4 thanh niên lục bình ngồi trên 2 cái xe máy đi áp sát 2 bên trêu trọc "Em ơi đi chơi ko?". Xung quanh một bên là cánh đồng, một bên là những ngôi nhà đóng im ỉm cửa, có kêu lên chắc chả ai cứu, lại ko có mobile. Đến giờ nhớ lại em vẫn còn nguyên cảm giác sợ hãi lúc đấy, nghĩ đến đủ mọi tình huống xấu nhất, bị hấp diêm tập thể, thậm chí nghĩ cả đến cả cái bệnh ếch nhái
Bà chị em chẳng nói chẳng rằng gì rồ ga phóng vụt lên phi luôn với tốc độ bàn thờ, em thì ôm chặt và khóc thét lên, nhìn kim đồng hồ vận tốc đã lên đến xấp xỉ 80km/h . Mấy thanh niên hổ báo cũng đuổi theo trêu "Đi đâu mà vội thế em", mà may đến gần đường lớn thì không đuổi theo nữa... Sau hôm đấy, bố mẹ cũng cho tụi em cũng bỏ hết các lớp học thêm buổi tối, chỉ học ban ngày thôi. Đến bây giờ, u30 rồi, đời trải qua nhiều sóng gió rồi mà em vẫn bị cấm ra ngoài đường buổi tối các cụ ạ.
Tất nhiên trong tình huống của em ngày đó thì chỉ có duy nhất phương án liều chết để chạy thoát thân. Nhưng trong tình huống khác sẽ có nhiều cách xử lý khác nhau, mời các cụ chia sẻ và vào chém ạ
Đọc qua e cứ tưởng hướng dẫn khi gặp xxxĐề nghị các cụ không manh động. Chúng ta đang sống, làm việc và chiến đấu dưới mái nhà XHCN.
Dưới lý tưởng dẫn dắt, mọi công dân đều được bảo về quyền và lợi ích hợp pháp trước các thế lực thù địch.
Trong mọi tình huống, em đề nghị phương án xử lý chuẩn mực như sau :
- Nếu có đối tượng công kích, hãy bình tĩnh đề nghị đối tượng dừng lại, nêu rõ về hậu quả mà đối tượng sẽ gặp phải (xử phạt vi phạm hành chính, xử lý hình sự,...) tùy từng mức độ phạm tội.
- Nếu đối tượng không nghe khuyên nhủ, các cụ hãy bình tĩnh tìm cách ghi lại hình ảnh, âm thanh, bằng chứng, nhớ rõ mặt và từng bước tấn công của đối tượng để cung cấp cho cơ quan chức năng. Sau đó các cụ liên hệ với từng cấp quản lý để giải quyết, đầu tiên là ban quản trị khu phố, công an khu vực,... rồi đến công an phường xã sở tại, rồi công an quận, công an tỉnh hoặc thành phố, bộ công an, chủ tịch nước,... (Nhớ là báo cáo đầy đủ đến từng cấp bằng bằng bản hợp lệ, nếu không được giải quyết thỏa đáng mới khiếu nại đến cấp cao hơn)
Các cụ nên nhớ phải bình tĩnh trong mọi tình huống, nhờ sự can thiếp tới chính quyền địa phương, không được tự ý xử lý dẫn đến nguy hiểm cho cá nhân mình và người khác!