truyền năng lượng trị liệu
Phần (dạo) đầu
Tỏa sáng
Trời còn để có hôm nay
Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời
Có một gã sống ở thành phố Melbourne này (nơi dăm lần từng được bình chọn là thành phố đáng sống nhất thế giới), năm 18 tuổi, đột nhiên gã tuyên bố có khả năng chữa trị bằng bàn tay và ý nghĩ - nghĩa là chữa trị bằng cách truyền năng lượng .
Gã từng mang đến bệnh viện và gửi cho giới khoa bảng cả đống tư liệu - hồ sơ bệnh án - lời cảm ơn của những người gã từng giúp để yêu cầu họ quan tâm nghiên cứu khả năng kỳ bí của gã.
Suốt 15 năm như vậy, giới y tế Úc vẫn chả thèm đoái hoài đến chiêu trò mà họ cho là 'lang băm' của gã.
Quê nhà, bản quán không công nhận tài năng thiên phú của mình thì chả lẽ... đồng ý?
Không, gã chọn cách tiếp cận khác.
Gã tìm đường sang Mỹ, quốc gia có nhiều nhà khoa học giành được giải Nobel nhất thế giới do mạnh tay tài trợ cho nghiên cứu cơ bản - khích lệ các nhà nghiên cứu trẻ - để tâm tới tài năng của người di cư...
Gã mò đến một trung tâm Y tế để làm thiện nguyện. Gã không nhận bất cứ khoản thù lao nào, chỉ xin được trợ giúp những bệnh nhân đang bị các cơn đau hành hạ.
Chỉ bằng giơ tay, có khi chạm vào người bệnh - có khi để xa, vậy mà gã đã giúp nhiều người đã giảm thiểu đau đớn của họ, thậm chí có người... hết đau.
Các bác sĩ Mỹ... trầm trồ:
"... Khi anh ta giới thiệu bản thân và giải thích bản chất công việc của mình, với tư cách là một người chữa bệnh, tôi phải thừa nhận là tôi đã nghi ngờ. Trong trường y, giáo dục chủ yếu dựa trên y học phương tây và chúng tôi được dạy để tiếp cận bất kỳ phương pháp thay thế nào với sự hoài nghi.
Khi tôi chứng kiến anh ấy thành công như thế nào trong việc chữa trị những cơn đau mà trước đây khó chữa của bệnh nhân, tôi ngày càng chấp nhận khả năng chữa bệnh (bằng năng lượng) của anh ấy..."
"Hầu hết các loại thuốc giảm đau có chất dễ gây nghiện của bệnh viện có thể làm giảm cơn đau của bệnh nhân từ 3 đến 5 điểm. Từ thang điểm 10 - nỗi đau tồi tệ nhất mà thuyên giảm xuống 7 hoặc 5 là điều rất đáng ... khoe.
Vậy mà trong một số trường hợp, anh ấy đã làm giảm cơn đau của bệnh nhân từ 10 xuống 0. Anh ấy còn điều trị cho những người bị nhiễm trùng mà thuốc kháng sinh không hiệu quả và sự thay đổi tình trạng của bệnh nhân từ trì trệ sang chữa bệnh lành nhanh chóng. Tôi không thể định lượng được, nhưng tôi có thể nói rằng anh ấy đã cắt giảm thời gian nằm viện của bệnh nhân."
"Ngày đầu tiên khi chúng tôi bắt đầu, một bệnh nhân đã giảm từ 8 xuống 3 trong thang điểm đau. Thật là kỳ diệu, chỉ trong vòng năm giây sau khi anh nhắm mắt, bệnh nhân đã giảm đau. Điều thực sự ấn tượng là tốc độ và quy mô của các hiệu ứng mà anh ta có là không cần chạm vào bệnh nhân hoặc nói bất cứ điều gì. Một số đồng nghiệp đã không tin. Một số chỉ nhếch mép. Không phải ai cũng thấy anh ấy có thể làm được gì..."
Trước kết quả nhãn tiền đó, vị bác sĩ sáng lập TT y tế đó không khỏi... bàng hoàng. Bà lập tức giới thiệu gã tới một bệnh viện lớn, nơi có giới khoa bảng từng triển khai hơn 100 nghiên cứu khoa học về các kiểu ứng dụng chữa trị.
Một nghiên cứu bài bản , khoa học, khách quan - với sự giám sát chặt chẽ đã được tiến hành và thành công rực rỡ.
Kể từ khi phát hiện ra mình được trao tặng "món quà" độc đáo (từ của gã nọ) sau 17 năm, gã mới... tỏa sáng.
Cái thằng cha ấy là ai
Cái Nghiên cứu nọ có bài bản không
("Hà lội không vội được đâu".Xem 2,3,4 phần sau sẽ may ra... rõ.)
Phần hai
buổi ban đầu
Từ ấy trong gã bừng... NĂNG LƯỢNG
Kết nối tình thương với nhiều người
Lần đầu tiên gã phát hiện ra món quà của mình trong một khóa tu tập sức khỏe tại một vùng biển hoang sơ liền kề khu rừng cận nhiệt đới và những ngọn núi hùng vĩ... (Ai tới Úc mà chưa đến Sunshine Coast thì coi là... chưa đến. Một trong những đặc sản xứ 'chuột túi' chính là môi trường tự nhiên nguyên sơ)
Gã nhớ lại: “Tôi đi đến chỗ ăn sáng, nơi đó có mấy bàn ăn và mỗi bàn có chừng dăm bảy người. Tôi ngồi vào chỗ của mình. Khi tôi cầm dao và dĩa, chúng kéo nhau như thể có nam châm. Tôi thốt lên: 'Oh, thật kỳ lạ'; tôi tách hai tay ra và cảm thấy lực hút rất mạnh giữa hai tay của mình.
Lúc đó tôi nghĩ, 'Có lẽ mình bị ốm rồi. Có điều gì đó thực sự không ổn với mình. '
Ai đó ngồi đối diện với tôi thảng thốt: 'Bạn ổn chứ?'
Tôi nói, “Không. Tôi cảm thấy thứ gì đó giữa hai bàn tay của mình."
Tôi quay sang người phụ nữ ngồi bên nói 'Nhìn này.'
Thấy hai tay tôi có dao dĩa dính nhau, cô ấy đưa tay lên trời, với bộ dang như thể, 'Ôi Chúa ơi, cái gì vậy?'
Sau đó, rất nhiều người bắt đầu đến để chứng kiến hiện tượng xảy ra từ tay tôi."
Không phải ai cũng có thể cảm nhận được nguồn năng lượng từ tay gã, nhưng đám đông đã chứng thực những gì gãđang trải qua và thấy gã đã có thể chữa lành cho người bệnh đầu tiên.
"Tôi không biết con số chính xác, có thể ít nhất là 50 phần trăm nhưng có thể hơn - những người cảm thấy năng lượng thoát ra từ tay tôi.
"Một người phụ nữ cũng đến để... thử. Tôi nhắm mắt. Ngay khi cô ấy đưa tay lên, tôi có cảm giác bàn tay của cô ấy rất khác với những người trước đó đặt tay trước mặt tôi. Tôi cảm thấy một cục u. Tôi chỉ thực sự muốn làm phẳng cục đó. Tôi không biết mình đang làm gì, hay tại sao tôi lại làm điều đó. Tôi chỉ biết mở mắt ra khi khối u dường như xẹp xuống. Người phụ bắt đầu cử động các ngón tay của mình và thốt lên, "Tôi đã không thể uốn cong ngón tay như thế này trong nhiều năm. "
Với một món quà bất ngờ như thế, với gã, áp lực luôn song hành.
Áp lực phải giúp những người thực sự cần giúp đỡ.
Áp lực phải chứng minh gã không phải là kẻ lừa đảo đối với những người hoài nghi.
Quyết định giúp ai là một trong những phần khó khăn nhất đối với gã.
“... Về cơ bản, tôi không coi chữa trị như một công việc, dù tôi vẫn trợ giúp một vài người mỗi ngày. Tôi cố gắng tập trung vào những người trong tình trạng không thể chữa khỏi, hoặc rất lâu chưa có cách giải quyết.
Khi tôi cố gắng giúp đỡ nhiều người, tôi cảm thấy rất mệt mỏi khi chữa trị. Rõ ràng là tôi ước mình có thể giúp được tất cả mọi người. Song tôi chỉ có thể chọn một số trường hợp phù hợp để giúp chữa trị."
Tại sao gã không lấy tiền chữa bệnh.
“Khi tôi chữa trị vào năm 18 tuổi, một vài lần, người ta cho tôi tiền.
Tôi không nhận. Tôi không thích nó. Nó không làm tôi cảm thấy thoải mái.
Tại thời điểm đó, tôi đã nói, 'Tôi không muốn tính phí' .
Vì một vài lý do, điều đó thực sự hiệu quả với tôi. Khi bạn được trả tiền để làm điều gì đó, bạn thực sự phải tuân theo đồng tiền, theo một cách nào đó.
Tôi chữa bệnh cho người nào mà tôi muốn. Khi đó, tôi sẽ sắp xếp thời gian giúp họ. Nhưng khi tôi muốn thực hiện một nghiên cứu và dành vài tháng để làm điều đó, tôi không có rào cản tài chính nào.
Mọi quyết định mà tôi đưa ra đều hoàn toàn dựa trên những gì tôi cảm thấy là điều đúng đắn cho tôi và cho món quà của tôi."
Gã đã thành lập công ty trong lĩnh vực quảng cáo / tiếp thị ( không dính dáng đến việc chữa bệnh), công việc này sẽ thanh toán các chi phí của gã để gã thực hiện công việc chữa bệnh của mình miễn phí.
Với những người hoài nghi và những kẻ... ném đá, gã có đối sách rõ ràng.
“Một trong những điều tôi đã học được từ rất sớm là sẽ có rất nhiều câu hỏi mà tôi sẽ không bao giờ biết câu trả lời.
Tôi muốn tập trung vào những gì tôi biết, đó là tôi biết mình có thể giúp mọi người, và tôi muốn tập trung vào điều đó hơn là bị cuốn vào lý do tại sao hoặc bằng cách nào."
***
Năng lượng chữa bệnh EM - Energy Medicine có hiệu quả không?
Gã biết điều đó và nếu "trăm nghe không bằng một thấy" - hễ cứ nhìn thấy là giảm thiểu nghi ngờ thì gã sẽ khiến những 'người trần mắt thịt' đó trở thành fan tin tưởng EM.
Đó không phải là ảo ảnh - là 'khói và hương' - là mê tín dị đoan - là... mê muội mù quáng.
Gã chữa bệnh bằng năng lượng xứ Úc, kẻ miễn cưỡng phát hiện ra tài năng của mình khi 18 tuổi, hiện đang thực hiện sứ mệnh góp phần đưa Energy Medicine trở thành xu hướng tích hợp trong y học hiện đại.
Gã tình nguyện dành thời gian và tài năng của mình cho nhiều nghiên cứu khoa học. Nghiên cứu đầu tiên đã được công bố trên một tạp chí chuyên ngành về ... EM
Phần ba
Nghiên cứu khoa học thật... hay rởm?
Với những người hoài nghi và những kẻ... ném đá, gã có đối sách rõ ràng.
“Một trong những điều tôi đã học được từ rất sớm là sẽ có rất nhiều câu hỏi mà tôi sẽ không bao giờ biết câu trả lời.
Tôi muốn tập trung vào những gì tôi biết, đó là tôi biết mình có thể giúp mọi người, và tôi muốn tập trung vào điều đó hơn là bị cuốn vào lý do tại sao hoặc bằng cách nào."
"... Năng lượng chữa bệnh EM - Energy Medicine có hiệu quả không?
Gã biết điều đó và nếu "trăm nghe không bằng một thấy" - hễ cứ nhìn thấy là giảm thiểu nghi ngờ thì gã sẽ khiến những 'người trần mắt thịt' đó trở thành fan tin tưởng EM.
Đó không phải là ảo ảnh - là 'khói và hương' - là mê tín dị đoan - là... mê muội mù quáng.
Phần ba
Nghiên cứu khoa học thật... hay rởm?
"...
Gã chữa bệnh bằng năng lượng xứ Úc, kẻ miễn cưỡng phát hiện ra tài năng của mình khi 18 tuổi, vẫn tiếp tục thực hiện sứ mệnh góp phần đưa Energy Medicine trở thành xu hướng tích hợp trong y học hiện đại.
Gã tình nguyện dành thời gian và tài năng của mình cho nhiều nghiên cứu khoa học. Nghiên cứu đầu tiên đã được công bố trên một tạp chí chuyên ngành về ... EM".
Nghiên cứu đó thành công trên cả tuyệt vời.
Người Mỹ vốn thực dụng. Một nhà đài ký ngay hợp đồng truyền hình độc quyền với gã và quẳng lên giờ vàng cả chuỗi series 6 kỳ.
Họ giật tít QC: 'Chương trình về một người Úc chữa bệnh bằng năng lượng có thể khiến bạn trở thành một người tin tưởng. Đấy không chỉ là người đàn ông Úc đẹp trai của bạn với một chương trình truyền hình; gã là một người chữa trị với một món quà rất đặc biệt.'
Trong buổi truyền hình độc quyền đầu tiên, gã nói, “Tôi đã giúp rất nhiều người bị nhiễm trùng, rất nhiều người bị virus, với những cơn đau đáng kể mà thuốc giảm đau thậm chí còn không cải thiện được”.
“Tôi gọi nó là một món quà, nhưng món quà không phải dành cho tôi, món quà là thứ mà tôi phải tặng ngược với thứ mà tôi nhận được và hưởng lợi từ đó.”
Gã biết nhiều người sẽ cảm thấy hoài nghi. Trên thực tế, đó chính là một trong những mục tiêu của gã khi tham gia chương trình: mang lại uy tín cho công việc của mình.
“Khi tôi khám phá ra khả năng chữa bệnh của mình và chữa trị, rất nhiều người thích.
Song cũng nhiều người nghi ngờ, “ Chúng tôi chưa bao giờ nghe nói về điều đó, hãy cùng kiểm tra xem sao”.
Thậm chí phán xét , 'Chà, điều đó đã được chứng minh là gian lận.' ”
Vậy thì gã phải... chiến thôi, “ Đừng đùa, nhá! Đó không phải là một trò gian lận - chỉ cần cho tôi một chút thời gian của bạn và tôi sẽ cho bạn thấy điều đó không phải ”, gã nói trong phim.
Gã thực hiện sứ mệnh chứng minh kỹ năng đáng kinh ngạc của mình và tham gia các nghiên cứu khoa học để tạo được uy tín cho bản thân và những người như gã.
Những người làm chương trình và gã đã có các nhà nghiên cứu tại bệnh viện nọ... bảo lãnh , Báo cáo khoa học do họ thực hiện nghiêm túc đã chứng thực rằng “điều gì đó có thật” đang xảy ra với khả năng của gã người Úc, với bằng chứng một loạt bệnh nhân (>70%) đều thấy “kết quả đáng kinh ngạc”.
Dân tình xem và kinh ngạc ở cả 2 chiều, thả tim và ném đá. Chỉ có những người bệnh tham gia chương trình nghiên cứu được gã chữa trị (với mức độ lành bệnh khác nhau) là... sướng.
Đây là vài người trong số họ:
Một bà lão U80 tuổi bị ung thư đại tràng di căn giai đoạn cuối.
Các loại thuốc để điều trị chứng buồn nôn đều chả có công dụng. Bà nôn mửa từ sáu đến tám lần một ngày, bất cứ lúc nào cố gắng ăn hoặc uống nước.
Gã nói, 'Em biết cụ đã gặp khó khăn trong việc ăn uống. Nếu em đưa cho cụ một cốc nước, cụ có thể thử uống nó giúp em được không ạ?'
Cụ bà khá nghi ngờ, dưng đồng ý.
Gã cách bình nước cạnh giường bà ấy khoảng hai mét, gã truyền năng lượng vào nước như thể gã đứng ngay cạnh đó. Bà nọ đã uống hết.
Như các bác sĩ đã viết trong nghiên cứu được xuất bản của họ: "Bệnh nhân đã có thể uống nước mà ngay lập tức không bị buồn nôn "
Nhưng mà, nói mà không có bằng chứng là nói dối.
Dùng lời nói dối để tác động đến người khác là lừa đảo.
Còn có bằng chứng, thì cứ đưa ra thôi. Có ai cấm đâu cụ nhỉ? Mỗi giây mỗi phút đều có những phát kiến, phát minh khoa học công nghệ mới ra đời, có ai chặn đâu cơ chứ.
Một cụ bà U90 tuổi có tiền sử bệnh mạch vành, đặt máy tạo nhịp tim, ruột bị cắt, thiếu máu và ... còn vài bệnh khác nữa. Cụ nhập viện trong tình trạng đau ở ngực, vai và bụng trên; ngoài ra còn đau mãn tính ở miệng, cổ và đầu.
Trong phòng với bệnh nhân ngoài gã còn có 2 bs gạo cội và một sinh viên y khoa - người đã ghi chep những điều sau:
- Buổi thực hành bắt đầu với việc tay 'lang băm' truyền năng lượng vào một cốc nước ( đã để sẵn trong phòng bệnh nhân từ trước lúc gã ta đến).
Sau đó, bệnh nhân uống nước và hoàn toàn hết đau ... ở cánh tay trái của bà ấy. Tuy nhiên, cơn đau ở miệng, cổ và đầu vẫn tiếp tục kéo dài.…
- Tiếp theo, bệnh nhân ăn bánh mà thường là khiến bị đau vùng thượng vị dữ dội. Kẻ chữa trị bằng năng lượng bèn đặt tay ngang vùng xương ức của bà (mà không chạm vào bà). Sau khi ăn hết cái bánh 'cỡ bệnh viện', cụ bà báo rằng không bị đau gì cả...
- Cuối cùng, gã lặp lại động tác chữa đau cổ cho bệnh nhân và chữa lành cổ cho bệnh nhân.
- Vài phút sau đó, bệnh nhân đứng dậy đi ra khỏi phòng của mình, bước mấy bước trong hành lang bệnh viện rồi trở về phòng. Bệnh nhân cho biết đây là lần đầu tiên cụ có thể đi lại mà không cần chống gậy trong gần chục năm qua.
Phần bốn...
Phần 5...
(Chợt nhớ những vần thơ của một thiền nhân.
"... có bao lăm ngắn ngủi đời người. Tuổi xanh úa tàn theo năm tháng, ngày Xuân lén lút ra đi, hoa mong manh chết dần vô ích. Có bậc trí giả bảo rằng đời chỉ là giọt sương mai đọng trên cánh lá sen.
"... Ta chẳng đủ thời gian để nắm chặt trong tay một vật, bóp nát rồi vứt vào cát bụi. Giờ khắc đi mau vun vút, giấu bên trong áo mặc biết bao mộng lành. Đời ta ngắn ngủi, chỉ có vài ngày dành cho yêu thương! Nếu sinh ra để lao khổ, để nhọc nhằn đời sẽ dài vô tận.
Đời ta đang sống đâu phải gánh nặng duy nhất từ xưa để lại; đường ta đang đi đâu phải cuộc hành trình đơn độc dài vô tận, vô cùng. "
"... Hãy hân hoan đón vào lòng những gì giản dị, giản đơn, gần gũi.
Hãy để tiếng mình cười vang chỉ là nguồn vui vô nghĩa như tia sáng lấp ánh trên ngọn sóng lăn tăn.
Hãy để đời mình nhẹ nhàng nhẩy múa bên biên giới thời gian như sương mai trên búp nhọn đầu phiến lá."
"...
Đối với ta đẹp rất dịu hiền, vì lẽ đẹp đang cùng ta khiêu vũ theo nhịp điệu trôi chảy vội vàng.
Đối với ta tri thức là quý báu, vì lẽ không bao giờ ta có đủ thời gian nắm thâu tất cả. ")