[Funland] Năng lượng gốc

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Em với cụ chắc là cùng nhóm, nhưng sao em âm 90 ngàn còn cụ dương 9 triệu nhỉ, có vẻ như tư duy logic không có ích gì trong cái món cụ/mợ này :))

Trong lúc chờ đợi khoa học, ta có nên cúng để đuổi covid đi không?

Cụ có quả clip ấn tượng quá.

Nhà cháu đương nhiên cùng nhóm với cụ và nhiều cụ khác rồi, nhưng mã lực thì thuộc về cờ bạc, nhóm nào cũng có thể âm dương tuỳ "duyên". Cụ cứ giữ phong độ như hiện nay thì mấy thằng như nhà cháu vào Vodka, chả mấy hết âm (mà âm dương cũng có làm gì đâu).
 

4nothing

Xe hơi
Biển số
OF-330235
Ngày cấp bằng
7/8/14
Số km
133
Động cơ
284,500 Mã lực
Vậy cụ là bậc "lão làng", có nhiều trải nghiệm trong những món này rồi...
Quả tình là em hơi bị 'lão làng' thật, về tuổi tác chỉ cỡ U80 (chả biết có phải là thành viên cao tuổi nhất forum này chưa). Em từng dùng danh xưng 'lão' cho nó tương xứng với độ tuổi, dưng 'lão' lại không hợp cạ với oto...fun, có cụ phán như thế là ngông, do vậy thôi thì 'nhập gia tùy tục'. Lão đổi thành em cho nó 'hòa mình vào... quần chúng.

Hồi 1995 thì em còn chưa biết ngồi máy bay nó như thế nào, chưa có cả xe máy mà đi... :) )
Cái sự "chưa biết ngồi máy bay nó như thế nào" của lính tráng chúng em hồi 2 chục xuân xanh còn buồn cười vãi. Xin tạm lạc đề kể hầu các cụ cho nó thư giãn chút ạ.


Mùa khô năm 1972...
" Lúc đó, cả quan lẫn quân chả thằng nào đã từng được đi máy bay, kể cả các loại máy bay cổ lỗ của Nga như TU hay IL...thì làm sao mà biết được chuyện vệ sinh trên máy bay nó như thế nào ???
Có chăng, mấy chú lính rỗi hơi ngồi liên tưởng đến khu đại tiểu tiện trên tàu hỏa của ta hồi đó rồi suy ra, chắc trên máy bay nó cũng như vậy mà thôi."


Tiếng máy bay B52 ì ầm trên đầu suốt mấy ngày. Trên độ cao khoảng 9 -10 cây số, nhiều tốp 3 chiếc B52 theo đội hình chiến đấu bay lừ lừ hết đợt này đến đợt khác ra đánh Hà nội, hòng biến đất quê của những thằng 'tôi xa HN năm lên 18, khi vừa biết yêu'... thành thời đồ đá - như rêu rao của Lầu năm góc.

Trong đời lính chiến chưa bao giờ thấy nhiều máy bay B52 đến như vậy. Nhìn B52 bay qua, mấy thằng lính ngao ngán lắc đầu, B52 mà rải bom vào thành phố, trúng đâu chả chết, không chết người cũng thiệt hại về nhà cửa, cầu cống, đường sá, đâu chả là mục tiêu của nó. Lính ngoài mặt trận lo cho người ở hậu phương mà chẳng thể làm được gì bởi bầu trời lúc bấy giờ là của chúng.

Mấy tháng trước cả đơn vị cũng bị bọn B52 giập tơi bời, nhưng ở rừng khó chết lắm. Chúng reo rắc nỗi sợ hãi nhiều hơn cái chết chúng đem lại.
Có những hôm, tự nhiên không khí lặng hẳn xuống, bọn OV10, bọn L19 mọi lần vè vè cả ngày trên đầu, hôm nay lảng đi đâu hết.
Không khí tĩnh mịch đáng sợ, không tiếng chim, không tiếng mõ lốc cốc của mấy đàn trâu kiếm ăn gần đó, lũ côn trùng, giun dế cũng bặt tăm, chẳng lẽ chúng có giác quan dự cảm siêu việt hơn người ?
Rồi đất trời chao đảo, tiếng ịch ịch của bom nổ gần, sóng xung kích đánh bạt người, nằm sấp mặt dưới đất hé mắt nhìn ra chỉ thấy những ánh chớp lóe lên xanh lẹt xung quanh. Vậy là chúng đánh trúng đội hình rồi ! Một phút giông tố quay cuồng điên loạn qua đi, cảnh quan xung quanh hoàn toàn thay đổi, đảo lộn tất cả.

Như mọi lần, lính lại phủi đít đứng dậy í ới gọi nhau điểm danh thừa thiếu, lúc đó mặt thằng nào cũng bạc phếch vì sợ hãi, lem luốc vì khói bụi, cành cây, đất cát.
Lại thoát chết một lần nữa và tự nhủ thầm : Sống rồi !
Nói là trúng đội hình nhưng khoảng cách bom rải thảm quả nọ cách quả kia cũng khoảng 4-50 mét, nằm giữa khoảng cách đó là sự sống mong manh của chúng tôi được tích lũy để lấy vốn sau này “Sống là có lãi”.

Chưa kịp hoàn hồn thì lại... Bom B52 rải trước mặt, chớp lửa đỏ lừ, tiếng bom nổ xé tai, đất trời rung chuyển, cát đá rơi rào rào nhưng lưỡi hái của Tử Thần liếm hụt bọn này rồi, còn những khoảng 2- 3 trăm mét nữa mới tới .
Lại thoát chết một lần nữa. Lần gào lên: Cha mẹ ơi con... Sống rồi !

Trên trời tự nhiên có tiếng vù vù như đàn ong chia tổ ( tiếng bom xé gió nghe y chang tiếng cả đàn ong bay ngang trên đầu) rồi hàng loạt bom nổ rền như sấm dậy. Thần chết còn xa lắm, cách chỗ bọn này đứng ít cũng cây số...
Cả bọn hô hố: Sống rồi !

Nhìn tốp B52 bay qua, Hùng Thủ đô (đầu to) - một thánh phán to mồm nhất đại đội - một trí nhớ siêu việt (luôn 'đọc' lại cho quan lính nghe các câu chuyện mà nó từng đọc) - một nhân vật chuyên khơi chuyện để anh em tranh luận mà cuối cùng nó luôn luôn dành chiến thắng bởi không ai địch lại được cái tiếng to như loa phường của nó, bỗng chửi đổng một câu:
- Mẹ mấy thằng B52 ! Giờ ông mà bay qua Mỹ, ông mở cửa sổ đái một bãi cho chết mẹ nó đi!
Thằng đứng cạnh (là tôi) hưởng ứng nhiệt thành:
- Ừ phải ! Đúng ! Đúng! Phải nhịn một ngày rồi mới xả cho dân Mẽo thưởng thức…
Thằng khác:
- Phải thêm một can nước đái bò nữa...
Có chiến hữu còn hăng hơn:
- Phải dùng bom sinh học, phải chọn thằng nào đang tè re té tông đạp hỏng hố xí, xã một bãi cho cả nước nó đi tướt…

Cũng phải xá dài và ạ một tiếng thật lớn với mấy chú lính Hà nội măng tơ 19-20 tuổi đã vạch ra một “ chiến lược quân sự “ quá ghê người lúc đó.
Chính trị viên trưởng đại đội (quê Hưng Yên) ngồi gần đấy cười cười đầy vẻ rất hài lòng nói với tay đại đội phó (quê choa): “Lính Hà nội trông thế mà cách mạng ra phết nhể ?! “.

Hồi đó, sang Mỹ chắc chắn là điều không tưởng và không ai có thể hình dung được bởi nó cực kỳ phi lý và còn khó hơn lên trời.
Lúc đó, cả quan lẫn quân chả thằng nào đã từng được đi máy bay, kể cả các loại máy bay cổ lỗ của Nga như TU hay IL...thì làm sao mà biết được chuyện vệ sinh trên máy bay nó như thế nào ???
Có chăng, mấy chú lính rỗi hơi ngồi liên tưởng đến khu đại tiểu tiện trên tàu hỏa của ta hồi đó rồi suy ra, chắc trên máy bay nó cũng như vậy mà thôi.

Nhưng rồi ngày tháng qua đi, vật đổi sao rời, chuyện không tưởng những năm xa xôi đó giờ trở thành điều đơn giản với một số người. Nhiều cựu chiến binh từng tham chiến chống Mỹ cứu nước, kể cả cái thằng có mặt trong buổi tào lao chi khươn trong rừng hôm ấy cũng đã có dịp bay sang Mỹ . Lần nào bay trên bầu trời nước Mỹ, thằng đấy cũng nhớ đến Hùng Thủ đô và câu chuyện lính năm xưa vào Toilet tè, ị lên đầu chú SAM .
Chỉ tiếc cho Hoàng Mạnh Hùng - người có ý tưởng nếu được qua không phận Hoa Kỳ sẽ tè lên đầu chú Sam một bãi đã an giấc ngàn thu, chưa kịp thực hiện giấc mơ Mỹ - American Dream là đến thăm bức tượng Nữ Thần Tự do nổi tiếng thế giới và diện một bộ quần áo bò cho giống một chàng cowboy Mẽo.
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Chính ra cụ 4nothing cứ ngồi viết những bài ôn lại kỷ niệm xưa, gắn kết nó với các sự kiện lịch sử thì vừa giúp cụ luyện trí nhớ tuổi già, vừa đem lại những thông tin bổ ích cho forum, anh em vào hỏi thăm giao lưu cũng là một cách tạo ra những hiệu ứng tích cực cho sức khoẻ.
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Quả tình là em hơi bị 'lão làng' thật, về tuổi tác chỉ cỡ U80 (chả biết có phải là thành viên cao tuổi nhất forum này chưa). Em từng dùng danh xưng 'lão' cho nó tương xứng với độ tuổi, dưng 'lão' lại không hợp cạ với oto...fun, có cụ phán như thế là ngông, do vậy thôi thì 'nhập gia tùy tục'. Lão đổi thành em cho nó 'hòa mình vào... quần chúng.


Cái sự "chưa biết ngồi máy bay nó như thế nào" của lính tráng chúng em hồi 2 chục xuân xanh còn buồn cười vãi. Xin tạm lạc đề kể hầu các cụ cho nó thư giãn chút ạ.


Mùa khô năm 1972...
" Lúc đó, cả quan lẫn quân chả thằng nào đã từng được đi máy bay, kể cả các loại máy bay cổ lỗ của Nga như TU hay IL...thì làm sao mà biết được chuyện vệ sinh trên máy bay nó như thế nào ???
Có chăng, mấy chú lính rỗi hơi ngồi liên tưởng đến khu đại tiểu tiện trên tàu hỏa của ta hồi đó rồi suy ra, chắc trên máy bay nó cũng như vậy mà thôi."


Tiếng máy bay B52 ì ầm trên đầu suốt mấy ngày. Trên độ cao khoảng 9 -10 cây số, nhiều tốp 3 chiếc B52 theo đội hình chiến đấu bay lừ lừ hết đợt này đến đợt khác ra đánh Hà nội, hòng biến đất quê của những thằng 'tôi xa HN năm lên 18, khi vừa biết yêu'... thành thời đồ đá - như rêu rao của Lầu năm góc.

Trong đời lính chiến chưa bao giờ thấy nhiều máy bay B52 đến như vậy. Nhìn B52 bay qua, mấy thằng lính ngao ngán lắc đầu, B52 mà rải bom vào thành phố, trúng đâu chả chết, không chết người cũng thiệt hại về nhà cửa, cầu cống, đường sá, đâu chả là mục tiêu của nó. Lính ngoài mặt trận lo cho người ở hậu phương mà chẳng thể làm được gì bởi bầu trời lúc bấy giờ là của chúng.

Mấy tháng trước cả đơn vị cũng bị bọn B52 giập tơi bời, nhưng ở rừng khó chết lắm. Chúng reo rắc nỗi sợ hãi nhiều hơn cái chết chúng đem lại.
Có những hôm, tự nhiên không khí lặng hẳn xuống, bọn OV10, bọn L19 mọi lần vè vè cả ngày trên đầu, hôm nay lảng đi đâu hết.
Không khí tĩnh mịch đáng sợ, không tiếng chim, không tiếng mõ lốc cốc của mấy đàn trâu kiếm ăn gần đó, lũ côn trùng, giun dế cũng bặt tăm, chẳng lẽ chúng có giác quan dự cảm siêu việt hơn người ?
Rồi đất trời chao đảo, tiếng ịch ịch của bom nổ gần, sóng xung kích đánh bạt người, nằm sấp mặt dưới đất hé mắt nhìn ra chỉ thấy những ánh chớp lóe lên xanh lẹt xung quanh. Vậy là chúng đánh trúng đội hình rồi ! Một phút giông tố quay cuồng điên loạn qua đi, cảnh quan xung quanh hoàn toàn thay đổi, đảo lộn tất cả.

Như mọi lần, lính lại phủi đít đứng dậy í ới gọi nhau điểm danh thừa thiếu, lúc đó mặt thằng nào cũng bạc phếch vì sợ hãi, lem luốc vì khói bụi, cành cây, đất cát.
Lại thoát chết một lần nữa và tự nhủ thầm : Sống rồi !
Nói là trúng đội hình nhưng khoảng cách bom rải thảm quả nọ cách quả kia cũng khoảng 4-50 mét, nằm giữa khoảng cách đó là sự sống mong manh của chúng tôi được tích lũy để lấy vốn sau này “Sống là có lãi”.

Chưa kịp hoàn hồn thì lại... Bom B52 rải trước mặt, chớp lửa đỏ lừ, tiếng bom nổ xé tai, đất trời rung chuyển, cát đá rơi rào rào nhưng lưỡi hái của Tử Thần liếm hụt bọn này rồi, còn những khoảng 2- 3 trăm mét nữa mới tới .
Lại thoát chết một lần nữa. Lần gào lên: Cha mẹ ơi con... Sống rồi !

Trên trời tự nhiên có tiếng vù vù như đàn ong chia tổ ( tiếng bom xé gió nghe y chang tiếng cả đàn ong bay ngang trên đầu) rồi hàng loạt bom nổ rền như sấm dậy. Thần chết còn xa lắm, cách chỗ bọn này đứng ít cũng cây số...
Cả bọn hô hố: Sống rồi !

Nhìn tốp B52 bay qua, Hùng Thủ đô (đầu to) - một thánh phán to mồm nhất đại đội - một trí nhớ siêu việt (luôn 'đọc' lại cho quan lính nghe các câu chuyện mà nó từng đọc) - một nhân vật chuyên khơi chuyện để anh em tranh luận mà cuối cùng nó luôn luôn dành chiến thắng bởi không ai địch lại được cái tiếng to như loa phường của nó, bỗng chửi đổng một câu:
- Mẹ mấy thằng B52 ! Giờ ông mà bay qua Mỹ, ông mở cửa sổ đái một bãi cho chết mẹ nó đi!
Thằng đứng cạnh (là tôi) hưởng ứng nhiệt thành:
- Ừ phải ! Đúng ! Đúng! Phải nhịn một ngày rồi mới xả cho dân Mẽo thưởng thức…
Thằng khác:
- Phải thêm một can nước đái bò nữa...
Có chiến hữu còn hăng hơn:
- Phải dùng bom sinh học, phải chọn thằng nào đang tè re té tông đạp hỏng hố xí, xã một bãi cho cả nước nó đi tướt…

Cũng phải xá dài và ạ một tiếng thật lớn với mấy chú lính Hà nội măng tơ 19-20 tuổi đã vạch ra một “ chiến lược quân sự “ quá ghê người lúc đó.
Chính trị viên trưởng đại đội (quê Hưng Yên) ngồi gần đấy cười cười đầy vẻ rất hài lòng nói với tay đại đội phó (quê choa): “Lính Hà nội trông thế mà cách mạng ra phết nhể ?! “.

Hồi đó, sang Mỹ chắc chắn là điều không tưởng và không ai có thể hình dung được bởi nó cực kỳ phi lý và còn khó hơn lên trời.
Lúc đó, cả quan lẫn quân chả thằng nào đã từng được đi máy bay, kể cả các loại máy bay cổ lỗ của Nga như TU hay IL...thì làm sao mà biết được chuyện vệ sinh trên máy bay nó như thế nào ???
Có chăng, mấy chú lính rỗi hơi ngồi liên tưởng đến khu đại tiểu tiện trên tàu hỏa của ta hồi đó rồi suy ra, chắc trên máy bay nó cũng như vậy mà thôi.

Nhưng rồi ngày tháng qua đi, vật đổi sao rời, chuyện không tưởng những năm xa xôi đó giờ trở thành điều đơn giản với một số người. Nhiều cựu chiến binh từng tham chiến chống Mỹ cứu nước, kể cả cái thằng có mặt trong buổi tào lao chi khươn trong rừng hôm ấy cũng đã có dịp bay sang Mỹ . Lần nào bay trên bầu trời nước Mỹ, thằng đấy cũng nhớ đến Hùng Thủ đô và câu chuyện lính năm xưa vào Toilet tè, ị lên đầu chú SAM .
Chỉ tiếc cho Hoàng Mạnh Hùng - người có ý tưởng nếu được qua không phận Hoa Kỳ sẽ tè lên đầu chú Sam một bãi đã an giấc ngàn thu, chưa kịp thực hiện giấc mơ Mỹ - American Dream là đến thăm bức tượng Nữ Thần Tự do nổi tiếng thế giới và diện một bộ quần áo bò cho giống một chàng cowboy Mẽo.
Ngoài đời, cụ là bậc "cha chú" của em rồi, nhưng theo "văn hoá" ở đây thì tất cả đều xưng hô "cụ - em" hoặc "bác - em" hết ạ, ko tính tuổi tác... :D :D :D

Qua một số bài mà em xếp vào dạng "công kích cá nhân" ở thread này, em mới biết đc FB của cụ, cụ là cụ N.Q.Đ. ? Em vừa thử vào FB của cụ, đọc mấy bài cụ post gần đây..., em thích mấy bài này... và mấy bài này của cụ ko đều liên quan đến NLG ạ... :D :D :D
 

4nothing

Xe hơi
Biển số
OF-330235
Ngày cấp bằng
7/8/14
Số km
133
Động cơ
284,500 Mã lực
"Khi phê phán một bộ môn nào đó ta nên tìm hiểu về nó, mới chuẩn là người có kiến thức và trách nhiệm."

Từ tháng 5/2020, bạn bè - người thân có nhắn em tìm hiểu - học hành về Năng Lượng Gốc (NLG).

Như mọi bận dính dáng đến cái khoản 'tù mù khoa học', 'chói lòa tâm linh' này, em lập tức đặt ra một loạt câu hỏi và tự kiếm tìm ... đáp án:
1. Người sáng lập NLG Lê Văn Phúc là ai? Quá trình học tập và cuộc sống (cá nhân, gia đình) như thế nào...?
2. NLG thực chất là gì? Do LVP phát minh hay cũng na ná với Reiki?
3. Lý thuyết - thực hành của NLG như thế nào?
4. NLG có tác dụng hỗ trợ nâng cao sức khỏe không? 5. NLG có thể chữa trị bệnh không?
6. NLG có những nhược điểm gì?
7. NLG có cần được hỗ trợ nghiên cứu KH không? 8. NLG có cần nhà nước thắt chặt quản lý không?
v.v. và v.v.

Để hiểu sâu về NLG và có thể trả lời mấy câu hỏi tự nêu, em tìm đọc các tài liệu /sách / báo viết về NLG + xem các video NLG + tra hỏi bạn bè, người quen đã học và thực hành NLG... (trang web NLG ngày đó cực kỳ... nghèo nàn; tài liệu học-hành lởm khởm, chắp vá).
Đã định bỏ qua 'giáo phái' này, bỗng nhận được cú liên lạc viễn liên từ một chiến hữu; nó vận động học hành NLG bằng cách cho xem nó đứng lên ngồi xuống 'ngon lành cành đào' ra sao, đã vứt gậy chống rảo bước thoải mái thế nào (mấy năm trước gặp nó, thấy chống gậy cà nhắc mà thương).

Thế là đành lọ mọ theo học các lớp 1,2,3. (dùng chữ lọ mọ vì thời gian ở Úc chênh với giờ VN 4 tiếng nên toàn học từ 10 giờ đêm đến 1, 2 giờ sáng). Có học, có hành, có tập quả là có hiểu hơn.

Ngoài ra, do có thời 'loong toong' tại một cơ sở GD từng được xếp hạng 3 thế giới, em cũng có đôi chút tri thức về nghiên cứu KH. Thời đại internet thật tiện, nó giúp em 'lục tung' cụ Gúc để tìm hiểu các nghiên cứu khoa học trên thế giới về Y HỌC NĂNG LƯỢNG - Energy Medicine (EM), Complementary and Alternative Medicine (CAM), "Bàn tay ánh sáng" - therapeutic touch (TT)

Với vốn kiến thức khá dàn trải và từng trải nghiệm cá nhân qua các môn phái khí công - võ VN - yoga- nhân điện - bàn tay ánh sáng - CXH - NL Bruno và nay là NLG, em nhận ra NLG không có gì kỳ bí như những quảng cáo quá đáng và những ý kiến ca ngợi một chiều (nhiều khi quá lố), song quả tình NLG cũng không nên bị ném đá tơi bời như ... đang thấy.

Khi bớt bận rộn việc kiếm hào (cho du lịch), em sẽ gõ hầu các cụ về 'đáp án' 8 câu. Nhá.
 

4nothing

Xe hơi
Biển số
OF-330235
Ngày cấp bằng
7/8/14
Số km
133
Động cơ
284,500 Mã lực
theo "văn hoá" ở đây thì tất cả đều xưng hô "cụ - em" hoặc "bác - em" hết ạ, ko tính tuổi tác... :D :D :D
Thưa cụ, lão là lão chúa ghét kiểu 'văn hóa đồng phục'.
Xưng hô đa dạng tếu táo - hay ho - hóm hỉnh nhỉnh hơn tất cả đều xưng hô "cụ - em" hoặc "bác - em". Dưng, nhập gia tùy tục thôi. Phỏng ạ.

Qua một số bài mà em xếp vào dạng "công kích cá nhân" ở thread này,
Lão khọm này tập thiền nên coi chuyện- công kích cá nhân... nhỏ như con thỏ. Thực sự là khi đọc các cú ' ném đá' đó, em chỉ mỉm cười thôi.

Em vừa thử vào FB của cụ, đọc mấy bài cụ post gần đây..., em thích mấy bài này... và mấy bài này của cụ ko đều liên quan đến NLG ạ... :D :D :D
Em giống cụ ở điểm này. Khi thấy gì 'nghi vấn' là phải hỏi Guc. Thật tiếc là em không có khả năng đọc về cụ vì các Chã không thông báo danh tính cụ (như tiết lộ về em)
Em gõ tùy hứng. Khi đọc bài em viết, có người khen - có kẻ chê, chuyện thường. Chỉ buồn cười nhớ vài năm trước trong 1 lần hội họp lớp ptth , khi nghe thấy hai bạn U70 'cãi nhau' về mình: nó phải làm nhà báo - không, nó là nhà văn, em bẩu: ' nhà văn nói láo, nhà báo nói phét', xin các cậu cho tớ hôm nay được làm 'nhà say xỉn học' ...


Mời các cụ, các mợ đào Bitcoin trên DTDD: https://cryptotabbrowser.com/21577887
Em thấy có cụ chê quảng bá này là 'vắt mũi chưa sạch'. Buồn cười nhể.
Thực tình là em có nhòm qua chuyện khai thác/ đào bitcoin. Đúng là có lời thiệt. Dưng đó là quá trình tiêu tốn khá nhiều nhiều năng lượng đối với một lão U80 như em. Để kiếm hào, em không dám 'trèo cao' với tiền ảo dễ 'ngã đau' lắm; em cứ lầm lũi đi theo sở trường của mình thôi- cứ tiền tươi thóc thật mà chơi ( em 'không thích kiếm cỡ 7,8 chữ số tiền cụ Hồ mà phải... hơn)
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Thưa cụ, lão là lão chúa ghét kiểu 'văn hóa đồng phục'.
Xưng hô đa dạng tếu táo - hay ho - hóm hỉnh nhỉnh hơn tất cả đều xưng hô "cụ - em" hoặc "bác - em". Dưng, nhập gia tùy tục thôi. Phỏng ạ.


Lão khọm này tập thiền nên coi chuyện- công kích cá nhân... nhỏ như con thỏ. Thực sự là khi đọc các cú ' ném đá' đó, em chỉ mỉm cười thôi.


Em giống cụ ở điểm này. Khi thấy gì 'nghi vấn' là phải hỏi Guc. Thật tiếc là em không có khả năng đọc về cụ vì các Chã không thông báo danh tính cụ (như tiết lộ về em)
Em gõ tùy hứng. Khi đọc bài em viết, có người khen - có kẻ chê, chuyện thường. Chỉ buồn cười nhớ vài năm trước trong 1 lần hội họp lớp ptth , khi nghe thấy hai bạn U70 'cãi nhau' về mình: nó phải làm nhà báo - không, nó là nhà văn, em bẩu: ' nhà văn nói láo, nhà báo nói phét', xin các cậu cho tớ hôm nay được làm 'nhà say xỉn học' ...



Em thấy có cụ chê quảng bá này là 'vắt mũi chưa sạch'. Buồn cười nhể.
Thực tình là em có nhòm qua chuyện khai thác/ đào bitcoin. Đúng là có lời thiệt. Dưng đó là quá trình tiêu tốn khá nhiều nhiều năng lượng đối với một lão U80 như em. Để kiếm hào, em không dám 'trèo cao' với tiền ảo dễ 'ngã đau' lắm; em cứ lầm lũi đi theo sở trường của mình thôi- cứ tiền tươi thóc thật mà chơi ( em 'không thích kiếm cỡ 7,8 chữ số tiền cụ Hồ mà phải... hơn)
BTC thì em có nghe qua từ cách đây mười mấy năm, hồi ấy đã lên mạng tìm hiểu, download cả mấy file PDF về đọc... Nhưng hồi ấy em cảm giác đó là mấy trò "viển vông", ko có triển vọng, thậm chí có thể có cả "lừa đảo"... :D :D :D Đến giờ mới thấy tiếc... Giá như hồi ấy mình chịu tìm hiểu hơn, chịu "mạo hiểm" mà đầu tư... thì giờ... "ngon" rồi... :D :D :D

Cái "quảng cáo" kia thì em thấy mấy người làm thì cũng thử làm theo thôi... Em cũng quên cả nó rồi, vì em toàn vào OF bằng DTDD, ít khi vào bằng máy tính mà trên DTDD của em "quảng cáo" ấy nó ko hiện ra... Hôm rồi bị "cụ" trẻ nào chê bai, cười cợt... em mới nhớ... :D :D :D
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
"Khi phê phán một bộ môn nào đó ta nên tìm hiểu về nó, mới chuẩn là người có kiến thức và trách nhiệm."

Từ tháng 5/2020, bạn bè - người thân có nhắn em tìm hiểu - học hành về Năng Lượng Gốc (NLG).

Như mọi bận dính dáng đến cái khoản 'tù mù khoa học', 'chói lòa tâm linh' này, em lập tức đặt ra một loạt câu hỏi và tự kiếm tìm ... đáp án:
1. Người sáng lập NLG Lê Văn Phúc là ai? Quá trình học tập và cuộc sống (cá nhân, gia đình) như thế nào...?
2. NLG thực chất là gì? Do LVP phát minh hay cũng na ná với Reiki?
3. Lý thuyết - thực hành của NLG như thế nào?
4. NLG có tác dụng hỗ trợ nâng cao sức khỏe không? 5. NLG có thể chữa trị bệnh không?
6. NLG có những nhược điểm gì?
7. NLG có cần được hỗ trợ nghiên cứu KH không? 8. NLG có cần nhà nước thắt chặt quản lý không?
v.v. và v.v.

Để hiểu sâu về NLG và có thể trả lời mấy câu hỏi tự nêu, em tìm đọc các tài liệu /sách / báo viết về NLG + xem các video NLG + tra hỏi bạn bè, người quen đã học và thực hành NLG... (trang web NLG ngày đó cực kỳ... nghèo nàn; tài liệu học-hành lởm khởm, chắp vá).
Đã định bỏ qua 'giáo phái' này, bỗng nhận được cú liên lạc viễn liên từ một chiến hữu; nó vận động học hành NLG bằng cách cho xem nó đứng lên ngồi xuống 'ngon lành cành đào' ra sao, đã vứt gậy chống rảo bước thoải mái thế nào (mấy năm trước gặp nó, thấy chống gậy cà nhắc mà thương).

Thế là đành lọ mọ theo học các lớp 1,2,3. (dùng chữ lọ mọ vì thời gian ở Úc chênh với giờ VN 4 tiếng nên toàn học từ 10 giờ đêm đến 1, 2 giờ sáng). Có học, có hành, có tập quả là có hiểu hơn.

Ngoài ra, do có thời 'loong toong' tại một cơ sở GD từng được xếp hạng 3 thế giới, em cũng có đôi chút tri thức về nghiên cứu KH. Thời đại internet thật tiện, nó giúp em 'lục tung' cụ Gúc để tìm hiểu các nghiên cứu khoa học trên thế giới về Y HỌC NĂNG LƯỢNG - Energy Medicine (EM), Complementary and Alternative Medicine (CAM), "Bàn tay ánh sáng" - therapeutic touch (TT)

Với vốn kiến thức khá dàn trải và từng trải nghiệm cá nhân qua các môn phái khí công - võ VN - yoga- nhân điện - bàn tay ánh sáng - CXH - NL Bruno và nay là NLG, em nhận ra NLG không có gì kỳ bí như những quảng cáo quá đáng và những ý kiến ca ngợi một chiều (nhiều khi quá lố), song quả tình NLG cũng không nên bị ném đá tơi bời như ... đang thấy.

Khi bớt bận rộn việc kiếm hào (cho du lịch), em sẽ gõ hầu các cụ về 'đáp án' 8 câu. Nhá.
Em cũng thử gia nhập nhóm FB "Bóc phốt NLG", xem vài clip về ông P... Cho đến giờ, em chưa thấy vấn đề gì cả... :) :) :) (Những tố cáo này nọ về lối sống, đời tư, đạo đức... của ông P, em chưa biết nên ko có bình luận gì...)

Có vài cụ hay trương cái biển KHOA HỌC để phê phán, đánh giá này nọ..., em thấy các cụ ấy quá chủ quan, kiêu ngạo, có quá nhiều "định kiến" và cũng chẳng thực sự logic và "khoa học"... :D :D :D

Những lĩnh vực mà là "khoa học phổ thông" hiện tại "công nhận" nó là A, B, C, D... Những lĩnh vực kia nó là E, F... (A, B, C..., E, F là nói về sự khác nhau, ko nói về cao thấp...), các cụ ấy cứ mang lý thuyết ở A, B, C, D để phán xét, để phủ nhận... những cái ở E, F... :D :D :D
 
Chỉnh sửa cuối:

4nothing

Xe hơi
Biển số
OF-330235
Ngày cấp bằng
7/8/14
Số km
133
Động cơ
284,500 Mã lực
Chính ra cụ 4nothing cứ ngồi viết những bài ôn lại kỷ niệm xưa, gắn kết nó với các sự kiện lịch sử thì vừa giúp cụ luyện trí nhớ tuổi già, vừa đem lại những thông tin bổ ích cho forum, anh em vào hỏi thăm giao lưu cũng là một cách tạo ra những hiệu ứng tích cực cho sức khoẻ.
Được nhời như cởi tấm lòng. Mục NLG này, may quá, lại trong... Quán cafe Otofun, cứ gọi là Tào lao chi khươn, 'tám' thoải (con ga) mái mà chả ngại... lạc đề. Vâng, em xin hầu cụ tiếp ạ.
Chuyện lính tráng của em cho là NGẪU NHIÊN cũng được, mà gán cho là TÂM LINH thì cũng chẳng sao, tùy góc nhìn mỗi người, phỏng ạ.

Tiếng gầm rú của máy bay, tiếng bom vang rền và tiếng đạn pháo cao xạ nổ inh tai đã hất những đứa trẻ thành phố sơ tán về những vùng nông thôn ấm áp tình làng nghĩa xóm.
Chúng tôi hồn nhiên học hành, kết bạn, vui đùa và lắng nghe những bản tin thời sự thông báo những trận thắng lớn, số máy bay bị bắn rơi... không một mẩu tin nào nói về tổn thất của quân ta trong chiến tranh.
Những chàng trai mới lớn lớ ngớ chẳng dám nhìn vào mắt bạn gái cùng lớp, trong lòng mơ được cầm súng ra trận.

Tôi đổ lỗi cho chiến tranh đã băm nát tuổi học trò trong sáng ngây thơ của mình ra nhiều mảnh bởi chuyển trường nhiều lần khiến tôi không có mấy bạn học cùng nhiều năm.
Như bao thanh niên miền Bắc thời đó, 18 tuổi chúng tôi lên đường nhập ngũ trong tưng bừng cờ giong, trống mở. Bạn bè nhộn nhịp tiễn đưa; chỉ âm thầm khóc, những bà mẹ có con ra trận.
Khi vào chiến trường, những mùa mưa đói quay đói quắt, những quằn quại sốt rừng đã cướp đi vài sinh mạng đồng đội. Lúc tham chiến, bom rơi đạn nổ lại hớt đi nhiều hơn những mạng sống chiến hữu. Kỷ niệm khó quên nhất là những lần đào huyệt chôn xác người vừa cười nói với mình ít phút trước. Tử thần luôn rình rập mọi phía.
Đã có kẻ đào ngũ xuyên rừng tìm đường lần ra Bắc, cũng có người vượt chiến tuyến, trèo lên máy bay ra rả gọi chiêu hồi. Đó chỉ là thiểu số nhỏ nhoi. Cái chết, cái đói đâu ám ảnh chúng tôi bằng bị coi là hèn nhát.
Chúng tôi chiến đấu dũng cảm bên nhau và cùng chia ngọt, sẻ bùi. Trong gian lao ác liệt tình đồng đội càng thêm trong sáng, gắn bó.Trong khói lửa chiến tranh, những người lính chúng tôi chỉ khao khát hòa bình; chấp nhận hy sinh cho đất nước yên bình...
Tôi không thể không rưng rưng nước mắt khi gõ những dòng tưởng nhớ này...

***

Nó với tôi cùng học một trường PT3. Nó lớp A - tôi lớp B; có biết nhau nhưng chả mấy khi trò chuyện, Cho tới khi cùng nhập ngũ lại 'bỗng dưng' thân nhau; rồi cùng ra trận. Mẹ nó với mẹ tôi cũng tự dưng trở thành bạn thân, cùng ngóng tin con trai ngoài mặt trận chả biết sống chết thế nào, cùng chia sẻ những mẩu thư viết vội trên đường tham chiến của con và cùng khóc nhớ thương con trai - những thư sinh Hà thành mảnh khảnh đang dâng hiến tuổi xuân cho đất nước, bước vào chốn sinh tử "chưa mảnh tình vắt vai".

Mấy ngày không hạt cơm nào vào bụng, lính đi 'lùng sục' đồ ăn. Tôi với nó mò ra được một chỗ nguyên là địa điểm trú quân trước đây của đối phương. Hai thằng hý hửng như ... bắt được vàng, nhưng cũng dặn nhau chú ý từng mm vì sợ có mìn cài lại.

Lần hồi cả tiếng chả tìm được gì. Bỗng nó kêu to: đây rồi!, Trong bụi rậm lăn lóc 1 hộp sữa đặc đã khui nhưng góc giấy gấp chéo bịt lỗ đục vẫn còn. Không có sợi cước gài mìn nào căng ra từ đó, nó nhẹ nhàng cầm lon sữa lên, khoái chí nói: còn nặng tay mày ạ.
Tôi cẩn thận bảo, chả biết có thuốc độc không?
Nó cười sằng sặc: 'sống chết có số', rồi rút giấy bịt ngửa cổ mút một hơi dài xong đưa cho tôi: quá đã, mút đi mày.
Chần chừ mất mấy giây định chờ xem thằng kia có đột nhiên dẫy đành đạch không, nhưng cái thèm đã...chiến thắng. Có lẽ đây là những giọt sữa ngon nhất trong đời.
Đang khoan khoái mút, nó đập một phát rõ mạnh vào lưng, bảo, nhớ phần thằng Hồng sâm đang sốt rét, rồi không chờ mình đưa đã lấy lại lon sữa. Nhẹ thều. Hóa ra tôi mút còn...khỏe hơn nó.
Thôi, chả bõ. nó lấy lê ra mở to hộp sữa, mở bi đông cho nước vào lắc rồi lại...chia nhau.

***

Nó (khi đó là quản lý - đầu bếp của đơn vị) nhận được lệnh rời trận địa trực chiến để về hậu cứ quyết toán sổ sách và nhận thêm nhu yếu phẩm. Hai thằng chơi thân với nhau nên tôi đề nghị chỉ huy cho tôi đi cùng. Nhìn thân hình còm cõi, da vàng bủng beo vì sốt rét của tôi, chính trị viên lắc đầu nói lý do ' khi quay lại còn phải gùi mấy chục ki lô lương khô, đồ hộp nữa'; ctv cử Thông (quê Hải Dương) mang súng theo 'hộ tống' nó.
Tôi tiễn bạn vài trăm met rồi tần ngần nhìn theo bóng dáng hai chiến hữu xa dần trên con đường dã chiến.

Không ngờ đó là lần cuối tôi trò chuyện và nhìn thấy 2 bạn chiến đấu.
Nó hy sinh, đồng đội chôn anh ở rìa làng Phu luôn, sau đó hài cốt chuyển về nghĩa trang sư đoàn 968. (Chiến hữu Thông bị thương nặng, cấp cứu ở bv tiền phương nhưng không qua khỏi...)

***

Khi đơn vị chuẩn bị hành quân vào Tây Nguyên tham chiến, riêng tôi lại nhận lệnh ra Bắc học sĩ quan; trước ngày lên đường, một mình 1 súng tôi băng rừng chục cây số tìm đến nghĩa trang chia tay bạn mình.
Đi dọc ngang nghĩa trang suốt buổi vẫn không tìm thấy mộ nó.
Trời nhá nhem tối , tôi đành đứng bên một nắm mồ vô danh chỉ có mảnh nhôm sứt cắm ở giữa đưa tiểu liên lên trời xiết một điểm xạ dài, miệng lẩm nhẩm :"Tao đến chia tay mày mà không gặp, tha lỗi cho tao nhé".

Vốn là lính trinh sát, tôi mở bản đồ, đặt địa bàn lên xác định hướng đơn vị đóng quân rồi quyết định băng rừng theo hướng chứ không theo đường mòn.
Co cẳng rảo bước rời xa nghĩa trang, chân tôi bỗng đá vào một mảnh nhôm; cúi xuống cầm lên đọc thấy dòng chữ khắc tên bạn mình: NGÔ ĐỨC QUANG. Tôi chạy lại ngôi mộ mà mấy phút trước vừa đứng nã 1 tràng đạn. Kinh ngạc, hai mảnh nhôm khớp nhau... Tâm linh hay Ngẫu nhiên?

***

Đời binh nghiệp luôn xa Hà Nội khiến tôi nhiều năm sau mới có dịp đến thăm gia đình Quang. Mẹ Quang khóc hồi lâu khi gặp đồng đội của con mình. Bà mẹ liệt sĩ nghẹn ngào kể "... Bác cùng mấy gia đình rủ nhau tự tìm vào nghĩa trang Trường Sơn, "bồi dưỡng" anh em quản trang trong đó để họ đồng ý cho mình tự bốc mộ rồi chuyển hài cốt liệt sĩ về quê."
Cay đắng , ngậm ngùi thay hai từ "bồi dưỡng" thốt lên từ một NGƯỜI MẸ của NHỮNG BÀ MẸ TRONG CUỘC CHIẾN!.

(Bây giờ NGÔ ĐỨC QUANG , bạn học cùng PT3 - cùng nhập ngũ - cùng ra trận đã yên nghỉ tại nghĩa trang quê nhà. 22/12 lại sắp tới rồi, biết đến khi nào mới có dịp ghé thăm chiến hữu.)

***

Điều gì có thể xảy ra nếu như hôm đó tôi được cử cùng đi với Ngô Đức Quang về hậu cứ?
- Có thể tôi cũng như Thông - người cùng đi với Quang hôm đó và chả có ai gồi gõ những dòng này ???
- Cũng có thể Quang còn sống và trở về.???
- Số phận là điều hiện hữu. Những ai trải qua trận mạc càng tin ở điều đó.

Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không tìm đến nghĩa trang chia tay Quang?
- Mảnh nhôm khắc tên NGÔ ĐỨC QUANG không còn gắn trên mộ.
- Hài cốt Quang khi quy tập sẽ ghi chữ VÔ DANH?
Gia đình Quang sẽ đi tìm mộ thân nhân như gia đình Thông? ( Chiến hữu Thông cùng hy sinh với Quang vẫn nằm đâu đó trên chiến địa năm xưa, gia đình và chiến hữ cùng quê mấy lần đi tìm mộ không thấy.)
Nhân duyên đó có lẽ cũng giúp cho việc quy tập Quang sau này và đưa Quang về Hà Nội.

Có lẽ những trải nghiệm chiến trận khiến những người lính từng giáp mặt với tử thần tin vào Tâm linh chăng?
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Có vài cụ hay trương cái biển KHOA HỌC để phê phán, đánh giá này nọ..., em thấy các cụ ấy quá chủ quan, kiêu ngạo, có quá nhiều "định kiến" và cũng chẳng thực sự logic và "khoa học"... :D :D :D

Những lĩnh vực mà là "khoa học phổ thông" hiện tại "công nhận" nó là A, B, C, D... Những lĩnh vực kia nó là E, F... (A, B, C..., E, F là nói về sự khác nhau, ko nói về cao thấp...), các cụ ấy cứ mang lý thuyết ở A, B, C, D để phán xét, để phủ nhận... những cái ở E, F... :D :D :D
Thứ nhất, định kiến là những quan điểm về cái gì đó trước khi ta thực sự biết nó. Vì vậy, khi chúng ta chưa thực sự biết rõ về tâm linh, chưa có đủ dữ liệu về nó thì bất cứ ai khẳng định hay phủ định sự tồn tại và cơ chế hoạt động của tâm linh đều là định kiến. Không thừa nhận sự tồn tại hay không tồn tại mới là không có định kiến. Bảng nhà cháu vẽ rồi đấy, cụ thuộc nhóm nào?

Thứ 2, cụ thử nêu vài ví dụ minh hoạ về 2 quan điểm trên được không? Cụ viết chung chung quá không rõ đang nói về cụ 4nothing hay nói về ai (cái vụ trương biển khoa học nhưng lại dựa trên tâm linh để đánh giá này nọ, rồi chẳng logic và khoa học - cứ như thể mô tả cụ ấy).
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Có lẽ những trải nghiệm chiến trận khiến những người lính từng giáp mặt với tử thần tin vào Tâm linh chăng?
Nhiều người lính họ chẳng tin vào tâm linh đâu cụ, vào sinh ra tử xong vẫn là người vô thần. Về mặt khoa học, đã có những nghiên cứu tìm ra mối liên hệ giữa tính cách, cấu tạo của não mỗi người với xu hướng tin vào tâm linh, nhà cháu từng đề cập ở #1.332. Thời nay nhiều người có vào sinh ra tử gì đâu, cả đời bình lặng nhưng vẫn tin vào tâm linh. Nói rộng ra, chả cứ tâm linh, nhiều thứ khác con người ta vẫn hay đặt niềm tin khi chưa có kiểm chứng đủ tin cậy.

Nhân chuyện cụ kể về thời đi lính, nhà cháu từng ở chung cư mà đa số các chú, các bác hàng xóm là bộ đội xuất ngũ. Có 1 chú tên là Đông hay kể chuyện thời chiến, có lần say rượu chú nói đời lính chú chưa bắn 1 người nào. Ra chiến trường gặp địch toàn bắn lên trời, nghe lệnh rút là chạy đầu nước, mà như lời chú nói thì mới đem được mạng sống về. Nhiều chú khác cũng gật gù xác nhận đa phần những ông dũng cảm, tiêu diệt nhiều giặc thường bỏ mạng. Mấy ông nhát gan thường sống sót. Đó là cách mà các cụ "cựu chiến binh" hàng xóm lý giải về chuyện sống sót trở về.

Tuy nhiên không phải ai cũng quan điểm đó. Nhà cháu từng chở 1 nhà sư đi làm lễ cho người nhà rồi chở về chùa. Trên đường đi cụ nói nhiều điều về nhân quả, khi nói về chiến tranh cụ nói rằng lính bên nào chả nghĩ mình là chính nghĩa. Cầm súng ra chiến trường tiêu diệt giặc là tạo nghiệp, và sẽ nhận báo ứng sau này. Những người lính "tiêu diệt" nhiều "giặc" nhất cũng là tạo nghiều nghiệp nhất, và chuyện bản thân "hy sinh" hay thương tật, nhiễm chất độc màu da cam khiến con cháu bị dị dạng, quái thai là "quả" của cái "nghiệp" kia.

Nhà cháu sinh ra thời bình nên chuyện đời lính chỉ biết qua sách vở báo chí hay những câu chuyện truyền mồm tam sao thất bản hoặc qua lăng kính của vài cá nhân không điển hình. Có lẽ có những người hèn nhát hoặc sợ giết chóc nhưng không nhiều, nếu không làm sao có chiến thắng. Chuyện nghiệp với quả kia là lôi cả chính trị và tôn giáo vào ngồi 1 mâm, dưới góc nhìn khoa học chẳng có cơ sở gì cả. Nhà cháu không thích những niềm tin tôn giáo kiểu đó, vì đôi khi nó vừa đi ngược lại khoa học, vừa đi ngược lại đạo đức và pháp luật. Trong 1 ngôi chùa lớn ở HN từng cho in những hình vẽ minh hoạ luật nhân quả, kiếp này bị thế này vì kiếp trước làm cái gì. Có vẽ cả hình minh hoạ những căn bệnh, những dị tật của những người có bố, mẹ nhiễm chất độc màu da cam.
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Thứ nhất, định kiến là những quan điểm về cái gì đó trước khi ta thực sự biết nó. Vì vậy, khi chúng ta chưa thực sự biết rõ về tâm linh, chưa có đủ dữ liệu về nó thì bất cứ ai khẳng định hay phủ định sự tồn tại và cơ chế hoạt động của tâm linh đều là định kiến. Không thừa nhận sự tồn tại hay không tồn tại mới là không có định kiến. Bảng nhà cháu vẽ rồi đấy, cụ thuộc nhóm nào?

Thứ 2, cụ thử nêu vài ví dụ minh hoạ về 2 quan điểm trên được không? Cụ viết chung chung quá không rõ đang nói về cụ 4nothing hay nói về ai (cái vụ trương biển khoa học nhưng lại dựa trên tâm linh để đánh giá này nọ, rồi chẳng logic và khoa học - cứ như thể mô tả cụ ấy).
Em có một số trải nghiệm, chứng kiến về những thứ này cộng với một số những thứ mà mình đọc đc qua sách báo, tài liệu... Những cái này làm em tin chắc rằng có nhiều vấn đề, hiện tượng kiểu như vong, hồn, truyền NL, truyền thông tin, thần giao cách cảm... là hoàn toàn có thật và khoa học "phổ thông" hiện nay chưa giải thích được (- một số người đã đưa ra những lý thuyết này nọ lý giải những vấn đề này, nhưng những lý thuyết này vẫn chưa đc số đông công nhận, chưa đc những thí nghiệm vật lý đo đạc chứng minh thật sự rõ ràng... - một số sách về những món này như cuốn Bàn tay ánh sáng, hay một số cuốn sách tiếng Anh về subtle energy... đã đc nêu trong thread này...)

Những chứng kiến, trải nghiệm của em thì cũng giống như một số chứng kiến, trải nghiệm mà cụ 4nothing và cụ gì phó GĐ 1 CTY công nghệ với Nhật Bản, có vườn thiền có nêu ở thread này...

Thí dụ:
- Hiện tượng người bình thường bị vong nhập, tà nhập... em chứng kiến khá nhiều lần
- Hiện tượng một người bẩm sinh từ nhỏ hay đột nhiên sau này có khả năng "ngoại cảm" đọc đc thông tin, soi đc thông tin: kiểu như ngồi ở đâu đâu đọc thông tin của những người ko quên biết cách đó hàng trăm km hay dò tìm mộ... (Những năng lực này em thấy ở mâý người đó cũng ko ổn định, có lúc bắt sóng đc, có lúc ko, năng lực đó đến một giai đoạn nào có thể mất đi...)
- Hiện tượng những người tập mấy môn về "năng lượng" kiểu như Nhân điện, thiền... có thể tác động, truyền "năng lượng" chỉ bằng đặt tay tiếp xúc, thậm chí ko cần tiếp xúc hay thậm chí là từ xa
- Hiện tượng một số người tập thiền có thể đọc được thông tin, suy nghĩ của người khác... (Kiểu như người bị đọc thông tin kia nghĩ gì, những hình ảnh, suy nghĩ ấy hiện lên luôn trong đầu người đọc...) Em từng chứng kiến vài lần, thậm chí chính em là người bị đọc thông tin...

...
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Vài năm gần đây thấy báo chí trong và ngoài nước có nói về "mợ" Hoàng Thị Thiêm, thấy nói là có khả năng ngoại cảm, bịt mắt vẫn nhìn được đồ vật, tìm mộ... Khả năng của "mợ" này đã đc nhiều lần nhiều cơ quan, tổ chức truyền thông, nghiên cứu kiểm tra và xác nhận... Có cụ nào thử dùng "khoa học phổ thông" để lý giải hoặc phủ nhận những khả năng của "mợ" này xem, hoặc thử chứng minh, vạch trần là những khả năng của "mợ" này là ko có thật, tất cả là "dàn dựng" xem...


Screenshot_20211203-083740.png
Screenshot_20211203-083648.png
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Em có một số trải nghiệm, chứng kiến về những thứ này cộng với một số những thứ mà mình đọc đc qua sách báo, tài liệu... Những cái này làm em tin chắc rằng có nhiều vấn đề, hiện tượng kiểu như vong, hồn, truyền NL, truyền thông tin, thần giao cách cảm... là hoàn toàn có thật và khoa học "phổ thông" hiện nay chưa giải thích được (- một số người đã đưa ra những lý thuyết này nọ lý giải những vấn đề này, nhưng những lý thuyết này vẫn chưa đc số đông công nhận, chưa đc những thí nghiệm vật lý đo đạc chứng minh thật sự rõ ràng... - một số sách về những món này như cuốn Bàn tay ánh sáng, hay một số cuốn sách tiếng Anh về subtle energy... đã đc nêu trong thread này...)
Như cụ vừa kể hàng loạt "hiện tượng" và chúng được lý giải bằng các cách khác nhau trong các tôn giáo khác nhau, cái nọ phủ nhận cái kia, thế cụ tin vào lý giải của tôn giáo nào? Cụ cũng biết chưa có thực nghiệm nào chứng minh những vấn đề về tâm linh và năng lực siêu nhiên tồn tại. Có hàng trăm giải thưởng lớn nhỏ cho ai chứng minh được họ có năng lực siêu nhiên nhưng chưa ai nhận thưởng.

Vậy, vì lý do gì cụ công nhận nó tồn tại? Chẳng phải đó chính là định kiến?
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Vài năm gần đây thấy báo chí trong và ngoài nước có nói về "mợ" Hoàng Thị Thiêm, thấy nói là có khả năng ngoại cảm, bịt mắt vẫn nhìn được đồ vật, tìm mộ... Khả năng của "mợ" này đã đc nhiều lần nhiều cơ quan, tổ chức truyền thông, nghiên cứu kiểm tra và xác nhận... Có cụ nào thử dùng "khoa học phổ thông" để lý giải hoặc phủ nhận những khả năng của "mợ" này xem, hoặc thử chứng minh, vạch trần là những khả năng của "mợ" này là ko có thật, tất cả là "dàn dựng" xem...
Nhà báo họ làm rồi mà cụ:


 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Nhà báo họ làm rồi mà cụ:


Em đã nói ở trên, năng lực của một số nhà "ngoại cảm" có thể là ko "ổn định", có lúc "bắt sóng" đc, có lúc ko "bắt sóng" đc... Chuyện thất bại vụ này vụ kia là hoàn toàn bình thường...

Bài viết về đánh giá khả năng của "mợ" Bích Hằng là chính xác đc 75%: https://danviet.vn/ve-kha-nang-ngoai-cam-cua-ba-phan-thi-bich-hang-34ket-qua-chinh-xac-chi-dat-7534-7777159619.htm

Nếu đc 75% thì cũng là quá giỏi rồi... Mợ này thì về sau cũng nói linh tinh nhiều, thất bại nhiều, có thể cũng mất khả năng rồi..., nhưng em biết mấy người nhờ mợ này mà tìm đc mộ người thân...
 
Chỉnh sửa cuối:

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Em đã nói ở trên, năng lực của một số nhà "ngoại cảm" có thể là ko "ổn định", có lúc "bắt sóng" đc, có lúc ko "bắt sóng" đc... Chuyện thất bại vụ này vụ kia là hoàn toàn bình thường...
Giả dụ nhà cháu cũng tuyên truyền mình có khả năng chữa bệnh bằng cách xoa đầu. Chắc chắn sẽ có một số người khỏi, một số người không khỏi. Người khỏi thì do mình có năng lượng gì đó, người không khỏi thì như cụ nói, có lúc được lúc không.

Vậy làm thế nào để biết nhà cháu có năng lực chữa bệnh thực sự?
 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Em đã nói ở trên, năng lực của một số nhà "ngoại cảm" có thể là ko "ổn định", có lúc "bắt sóng" đc, có lúc ko "bắt sóng" đc... Chuyện thất bại vụ này vụ kia là hoàn toàn bình thường...

Bài viết về đánh giá khả năng của "mợ" Bích Hằng là chính xác đc 75%: https://danviet.vn/ve-kha-nang-ngoai-cam-cua-ba-phan-thi-bich-hang-34ket-qua-chinh-xac-chi-dat-7534-7777159619.htm

Nếu đc 75% thì cũng là quá giỏi rồi... Mợ này thì về sau cũng nói linh tinh nhiều, thất bại nhiều, có thể cũng mất khả năng rồi..., nhưng em biết mấy người nhờ mợ này mà tìm đc mộ người thân...
- Con số 75% là báo viết trích lời 1 ông viện phó cái viện đầy tai tiếng mà bà Quyên NLG cũng là viện phó. Con số này không đáng tin vì 2 lý do: người phát ngôn không đáng tin (ông Hàn Thuỵ Vũ thường xuyên đi theo bà Hằng với tư cách vừa môi giới vừa quảng cáo) và không công bố phương pháp thống kê đáng tin cậy. Rất nhiều trường hợp sau này người nhà tự kiểm tra ADN xương và thấy không phải nhưng họ im lặng, vì gia đình nhận thấy khui ra chỉ khiến người thân họ thêm đau buồn.

- Việc thất bại không có gì mới, xưa nay cứ lúc nào khoa học nhảy vào kiểm chứng là thất bại liên tục. Điều này dẫn tới 2 giả thiết: hoặc là các hiện tượng siêu nhiên sợ khoa học (giống như Aristotle khi xưa nói "thiên nhiên sợ chân không"), hoặc là các hiện tượng này chẳng siêu nhiên gì đâu (lừa đảo hoặc hiểu nhầm bản chất).
 

VladimirP

Xe tải
Biển số
OF-742113
Ngày cấp bằng
7/9/20
Số km
455
Động cơ
64,254 Mã lực
Khả năng gọi hồn, "áp vong", dò mộ của "mợ" Thiêm nói trên chắc còn nhiều nghi vấn, lúc "bắt sóng" đc, lúc ko, có lúc chính xác có lúc ko ... Nhưng khả năng "bịt mắt" mà vẫn nhìn rõ đồ vật chắc là có thật, khó có thể phủ nhận..., đã đc nhiều cơ quan, tổ chức kiểm nghiệm... Cụ nào thử dùng "khoa học phổ thông" lý giải xem...

 

zorgvn

Xe tăng
Biển số
OF-779038
Ngày cấp bằng
2/6/21
Số km
1,255
Động cơ
-5,778 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
otofun.net
Khả năng gọi hồn, "áp vong", dò mộ của "mợ" Thiêm nói trên chắc còn nhiều nghi vấn, lúc "bắt sóng" đc, lúc ko, có lúc chính xác có lúc ko ... Nhưng khả năng "bịt mắt" mà vẫn nhìn rõ đồ vật chắc là có thật, khó có thể phủ nhận..., đã đc nhiều cơ quan, tổ chức kiểm nghiệm... Cụ nào thử dùng "khoa học phổ thông" lý giải xem...

Mợ Thiêm nhà cháu không biết, nhưng hàng ngàn các cụ mợ khác trên thế giới với khả năng tự phong là thiên lý nhãn với thấu thị đều không qua được các bài test khoa học. Họ rơi vào 3 trường hợp:

1. Khi vào phòng lab với điều kiện tiêu chuẩn, không cho đem theo máy móc thì... mất khả năng.

2. Bị phát hiện sử dụng công cụ hỗ trợ: đeo tai nghe, máy thu phát sóng...

3. Thiết thị, phòng lab không đạt chuẩn. Ví dụ khi bịt mắt nhưng vẫn để hở hoặc nhìn xuyên được, hoặc phòng không kín nên có tín hiệu âm thanh, hình ảnh của người khác để chuyển thông tin.

Đây là danh sách giải thưởng cho ai có bất cứ 1 năng lực siêu nhiên nào có thể tham gia test và lĩnh giải. Cái cao nhất cả triệu đô, chạy đủ các giải kiếm vài chục triêu đô ngon lành. Cho đến nay chưa có ai nhận giải.

Dưới con mắt khoa học, hiện tượng nhìn xuyên tường đã được nghiên cứu nghiêm túc và tất cả các trường hợp được kiểm chứng, nhắc lại là tất cả, đều là lừa đảo. Không có trường hợp nào vào phòng test cho kết quả có năng lực thật:

Vì vậy, nếu mợ Thiêm có năng lực thật thì mợ ấy là người đầu tiên trên thế giới có khả năng đó, chỉ cần mời mợ ấy đi nhận giải thôi.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top