Đây là những gì em gõ:Hiệu ứng giả dược là thế này cụ ạ:
- Bệnh nhân mất ngủ và có thói quen uống thuốc trước khi đi ngủ mới ngủ được, hôm nào mà không có thuốc thì trằn trọc nhất định không ngủ. Bác sỹ bèn đưa cho 1 viên thuốc, bảo đó là loại thuốc ngủ mới nhất, tốt nhất. Bệnh nhân nghe xong, uống xong, vui vẻ đi ngủ ngon lành, sáng dậy ca ngợi tác dụng của thuốc.
Thực ra, đó chỉ là viên bột mì hoặc viên B1 bé tí vô thưởng vô phạt.
Vậy hiệu ứng giả dược xuất hiện do tâm lý của người bệnh tin tưởng về tác dụng của phương pháp chữa bệnh, vì thế cơ thể họ có những phản ứng tích cực.
Để tránh hiệu ứng giả dược thì phương pháp đơn giản và bắt buộc cần làm khi nghiên cứu, đó là không cho bệnh nhân biết điều gì ta đang làm với họ, để tâm lý và cơ thể họ không tự động phản ứng "hùa theo".
Ví dụ, khi cụ cai thuốc lá hoặc "chữa bệnh" cho ai đó, cụ không được cho họ biết cụ đang làm gì. Cụ cứ cầm điếu thuốc chơi và "bí mật" truyền năng lượng vào đó, cụ vỗ vai, bắt tay họ và truyền năng lượng cho họ, hoặc cụ gọi điện thoại nói chuyện thời tiết, thăm hỏi xã giao... và âm thầm truyền năng lượng.
Khi bệnh nhân hoàn toàn không biết điều gì đang xảy ra, tâm lý họ không có phản ứng, thì các thay đổi của cơ thể nếu có, mới có thể được xem xét như tác dụng của phương pháp chữa bệnh. Một số lượng lớn các thử nghiệm này trên nhiều bệnh nhân và có đối chứng với nhóm khác để loại trừ thêm các trường hợp ngẫu nhiên, chẳng hạn họ tự khỏe lên do cơ thể kịp thời điều chỉnh, họ nhận được tác động từ yếu tố khác... sẽ dẫn đến kết luận là phương pháp có tác dụng hay không.
Trong các case dẫn chứng về EM mà em đọc được, kể cả của Bacbara Ann Brennan hay của cụ, em không thấy làm điều này. Cách truyền năng lượng của "chú Phúc" thì lại càng dựa hơi vào việc đòi hỏi người bệnh phải tin, phải yêu, phải hình dung, phải cảm nhận... tóm lại là đẩy tâm lý tự kỷ ám thị và do đó tạo ra hiệu ứng giả dược lên cao nhất có thể.
Đấy là lý do em nói:
không tách được ra khỏi cơ chế thần kinh-sinh hóa đó, thậm chí có thể nói là EM chỉ là dựa hơi vào cơ chế thần kinh-sinh hóa để tuyên truyền về khái niệm năng lượng siêu hình
"...Tôi cầm giấy tờ đi làm thủ tục. Khi đến "công an phường Phan Chu Trinh, vị đồn phó liếc đơn bảo, phải có ký nháy của cậu Phú (CA khu vực) rồi mới đóng dấu được; Phú nó nghỉ ốm mấy hôm nay.
Hỏi địa chỉ, lọ mọ tìm đến nhà, chứng kiến cậu cảnh sát đẹp trai đang nằm bẹp trên giường, tôi bảo: chịu khó ngồi dậy, anh truyền năng lượng cho.
Phú ngoãn ngoãn ngồi dậy bên mép giường.
Tôi đứng tĩnh tâm, đưa tay lên đỉnh đầu Phú, cảm nhận luân xa hoạt động, dòng năng lượng tràn ngập trong mình đang truyền đi.
Vợ Phú yên lặng theo dõi.
Vài phút trôi qua, Phú toát mồ hôi đầm đìa, thốt lên: Em nhẹ cả người, anh có phép thuật à?
Tôi cười: Phép thuật cài gì, anh vừa học khóa chữa bệnh bằng năng lượng sinh học và đó cũng là lý do anh đến xin em ký nháy vào đơn này."...
Thế đấy có phải là hiệu ứng giả dược không?
Không! Vì trong khi Phú chả biết NL là gì, chả biết tại sao 1 công dân trong khu vực Phú phụ trách lại có thể truyền cái thứ vô hình nào đó thì với động tác chĩa tay vào đc Phú CA em đã tạo ra hiệu ứng làm Phú toát mồ hôi.