Bố tộ ho
Em chịu, món nũng nịu thì không chiều nổi. Cứ tối chụm đầu ngồi xem tom & jerry hoặc mấy cái phim vui nhộn là đẹp hoặc chung ý chăm mầm bé, chứ động cái là hờn, dỗi là chịu. Bó tay
Chuẩn ra thì lúc cần dịu dàng nũng nịu, lúc cần mạnh mẽ, tự lập, ở mức vừa phải là tốt nhất nhỉ. Nhưng mấy ai khéo léo dc vậy đâu.
E vd đơn giản ntn:
TH1: 1ng cứ trưa nắng chang chang, hay lạnh 7, 8 độ, ng yêu hoặc ck làm xa mình cách cả chục km cũng nhí nhéo: anh ơi em thích ăn cái này, em muốn ăn cái nọ, a ship qua cho em đi, bảo đặt ship thì éo thích, fai đích thân ng iu mang qua để còn vênh mặt với cả hội chị em cty. (Gặp e, e cũng quỳ lạy luôn).
TH2. 1ng thì chủ động nấu cơm mang đi làm, nấu cơm cho cả ng yêu, đi đâu làm gì mà ngược đường nhà ng yêu thì bảo em tự đi dc, xa lắm anh đừng qua, mệt 1 chút nhưng nghĩ ng yêu đang bận việc hoặc xa quá, thương ng yêu đi đường xa nắng nôi, rét buốt mưa lạnh ko nỡ nên ko bảo, mà tự cố gắng thuốc thang ăn uống...
Đa số nghe xong sẽ bảo chọn cô số 2, nhưng mà nếu cô ấy mạnh mẽ quá, gì cũng nghĩ đến ng yêu mình trước tiên, thì biết đâu có lúc bạn trai sẽ thấy chán vì mình như kiểu ng thừa, mình ko chia sẻ giúp đỡ dc cho bạn gái mình, họ thấy bạn gái mạnh mẽ quá. Họ thích cảm giác chở che, bảo vệ ng khác cơ..., đôi khi cô thứ 2 lại hay khổ hơn cô số 1 nếu ko khéo léo, yếu đuối đúng lúc