Các cụ nói làm em nhớ đến một ông anh họ, một ông em họ với một ông cùng công ty cũ.
Ông anh họ (xa) cứ đến gần Tết là vay tiền, 2-3 năm liền, nói anh làm ăn xa về mà không có nổi tiền mua được đồng quà tấm bánh biếu 2 bác, mua đc cái áo mới cho con,.... Hồi đấy cứ gần Tết ông ấy gọi điện ra quán trà đá là e biết ngay là chuyện gì. Nghe ông ấy nói thương lắm. Hồi ấy lương công chức của e có 1tr/tháng mà lần nào cũng cho ông ấy vay củ rưỡi. Sau này thấy ông ấy đổi xe đổi điện thoại có ý hỏi đòi thì ông ấy bảo mai a chuyển tiền tài khoản chú luôn, cả tuần sau ko thấy hỏi lại thì lại bảo mấy hôm nữa,...--> đến lúc chán ko buồn đòi nữa thì thôi.
Một ông em họ thì vay tiền mình cứ như trấn lột, it một ít một. Nó cứ đột ngột xuất hiện "đưa luôn cho e 500k, e có việc cần đi ngay". "Em vừa gọi điện thoại cố định, bác bảo a đang ở nhà. A chuẩn bị 2 củ, 15 phút nữa e qua lấy, có việc gấp". Tích dần thành một khoản khơ khớ e ko cho vay nữa tiếp nữa, bảo bây giờ a ko có tiền, ko cho vay đc đâu, 15 phút nữa thì đừng đến. Sau đấy ko thấy nó đến thật, lâu lắm ko thấy đến luôn mà cũng ko nói gì đến chuyện trả luôn.
Lại chuyện một ông anh ở công ty. Ông này thì em chứng kiến cảnh ông ấy từ nhà lầu xe hơi thua lỗ chứng khoán phải đi ở nhà thuê, bị vợ bỏ một mình nuôi con. Nên lúc ông ấy hỏi vay 10 củ em đưa luôn. Hỏi ra mới biết ông ấy phải vay tầm hơn chục người trong công ty, ai cũng tầm ấy tiền. Mà lúc ông ấy thôi việc, cứ thế làm thủ tục là nghỉ ko thấy nói câu nào đến chuyện tiền nong. Em cũng biết ông ấy giờ khó khăn, nợ nần mà lại còn mất việc nên cũng ko đòi. Nhưng giá như đc một vài câu nói...Haiz.
Nói chung là cho vay tiền một là nhất quyết ko cho vay chứ nếu đã cho vay ít ít cứ xác định là mất luôn cho tâm hồn nó thanh thản các cụ ở
Ông anh họ (xa) cứ đến gần Tết là vay tiền, 2-3 năm liền, nói anh làm ăn xa về mà không có nổi tiền mua được đồng quà tấm bánh biếu 2 bác, mua đc cái áo mới cho con,.... Hồi đấy cứ gần Tết ông ấy gọi điện ra quán trà đá là e biết ngay là chuyện gì. Nghe ông ấy nói thương lắm. Hồi ấy lương công chức của e có 1tr/tháng mà lần nào cũng cho ông ấy vay củ rưỡi. Sau này thấy ông ấy đổi xe đổi điện thoại có ý hỏi đòi thì ông ấy bảo mai a chuyển tiền tài khoản chú luôn, cả tuần sau ko thấy hỏi lại thì lại bảo mấy hôm nữa,...--> đến lúc chán ko buồn đòi nữa thì thôi.
Một ông em họ thì vay tiền mình cứ như trấn lột, it một ít một. Nó cứ đột ngột xuất hiện "đưa luôn cho e 500k, e có việc cần đi ngay". "Em vừa gọi điện thoại cố định, bác bảo a đang ở nhà. A chuẩn bị 2 củ, 15 phút nữa e qua lấy, có việc gấp". Tích dần thành một khoản khơ khớ e ko cho vay nữa tiếp nữa, bảo bây giờ a ko có tiền, ko cho vay đc đâu, 15 phút nữa thì đừng đến. Sau đấy ko thấy nó đến thật, lâu lắm ko thấy đến luôn mà cũng ko nói gì đến chuyện trả luôn.
Lại chuyện một ông anh ở công ty. Ông này thì em chứng kiến cảnh ông ấy từ nhà lầu xe hơi thua lỗ chứng khoán phải đi ở nhà thuê, bị vợ bỏ một mình nuôi con. Nên lúc ông ấy hỏi vay 10 củ em đưa luôn. Hỏi ra mới biết ông ấy phải vay tầm hơn chục người trong công ty, ai cũng tầm ấy tiền. Mà lúc ông ấy thôi việc, cứ thế làm thủ tục là nghỉ ko thấy nói câu nào đến chuyện tiền nong. Em cũng biết ông ấy giờ khó khăn, nợ nần mà lại còn mất việc nên cũng ko đòi. Nhưng giá như đc một vài câu nói...Haiz.
Nói chung là cho vay tiền một là nhất quyết ko cho vay chứ nếu đã cho vay ít ít cứ xác định là mất luôn cho tâm hồn nó thanh thản các cụ ở