- Biển số
- OF-303895
- Ngày cấp bằng
- 5/1/14
- Số km
- 2,775
- Động cơ
- 331,179 Mã lực
đời nó chóa má vậy đó cụ. làm em nhiều lúc cũng buồn lắm. khi vay mượn tiền bạc, em nào có tính lời lãi xu nào. thời gian cứ thế trôi qua cũng đc một thời gian dài. em ngỏng cổ chờ đợi mà chẳng thấy hồi âm. đây là hai trường hợp em xin kể hầu các cụ nghe.
chả là có hai vợ chồng người quen làm cho em một vc, lấy em 10 T tiền công, nhưng em trả hẳn 15 T luôn, vài ngày sau quay lại nói có vc cần vay thêm 10T nữa, vì cũng ko phải con số lớn nên em cũng ko để tâm, nhưng thời gian thấm thoát thoi đưa mới đó mà đã 3 năm trời, em hỏi cứ ậm ừ nói ko có tiền. ..đang bí ...www. nhưng em biết và người quen em biết là mới kiếm đc gần chục tỏi to. ấy vậy mà chầy bửa đó các cụ ạ. hôm rồi em bực mình quá, đến nói thẳng mới rút ví trả em 7T. còn 3T nữa nói chưa có. em chán chẳng buồn nói. nhưng xác định từ đây tuyệt giao luôn.
vụ thứ 2 có một cô bạn nhỏ, xinh xắn , em chẳng có ý tứ gì bậy bạ nhé, xác định anh em bạn bè nói chuyện vui. quen đc mấy năm, lấy chồng con nhà đại gia. có một ngày cô ý phone gọi hỏi vay em 7T nói cho ngươi bà con bị bệnh cần gấp mà không muốn phiền đến chồng. bởi hiện tại ở nhà không đi làm nữa, em cũng hơi ngặc nhiên vì số tiền nó ko phải quá nhiều đối với gia đình cô ý, nhưng em kệ, mang đến tận nhà đưa luôn, vì nghĩ người nhà bạn mình bệnh nên chắc cần tiền gấp.
vâng. thế là sau đó , chẳng nói năng gì lại với em cả. 8 tháng sau em đi SG nên cần tiền. nói em có chuyển cho anh. cô ý vâng vâng dạ dạ, rồi mất tăm luôn tập 2. đổi luôn số phone làm em mói akay chứ. bỏ luôn cả yahoo 360 độ hồi đó, thế là em mất công lần theo. tìm ra đc mạng xã hội mới, số phone mới,
trên mạng XH khoe ăn chơi mút chỉ toàn nơi không dành cho người thu nhập trung bình. toàn nói về vàng với $, mua bán này nọ. số phone thì trị giá vài chục T luôn.
đầu tiên em nghĩ đến tận nhà lúc đó em mới từ SG về. trong người còn bực tức tính đến tận nhà nói chuyện, nhưng suy đi tính lại có thể làm cho cô ây mất mặt với nhà chồng. thôi thì để giữ mặt mũi cho cô ấy. em mới nhắn tin thẳng vào mạng XH khen cô ấy thành công, chồng thương này nọ.... em nói ý tứ là như vậy... như vậy....
cô ý cuống hết cả lên vì sợ em đến làm ầm ỹ. năn nỉ em này kia, nói 3 ngày nữa sẽ trả cho em. em đưa số TK để cô ta chuyển vào vì nói thực em không muốn gặp mặt nữa. ngày hôm sau em bay vao miền trung thì nhận đc tin nhắn đã chuyển khoản rồi em check rồi nói cảm ơn vì đã trả, và nói, anh thấy rất tiếc vì chỉ vài đồng bạc mà mất đi một tình bạn chân thành.
chẳng lẽ vì vài đồng bạc mà vứt đi cả uy tín và tư cách con người hay sao ? mất tiền thì buồn thực đó, nhưng mất bạn bè vì tiền thì càng buồn hơn, nhưng dẫu sao em cũng nhận ra đc con người thật của họ. họ đều là người có tiền, nhưng không hề muốn trả nợ mặc dù nó rất bé nhỏ với họ. tư cách con người rẻ vậy sao ?
chả là có hai vợ chồng người quen làm cho em một vc, lấy em 10 T tiền công, nhưng em trả hẳn 15 T luôn, vài ngày sau quay lại nói có vc cần vay thêm 10T nữa, vì cũng ko phải con số lớn nên em cũng ko để tâm, nhưng thời gian thấm thoát thoi đưa mới đó mà đã 3 năm trời, em hỏi cứ ậm ừ nói ko có tiền. ..đang bí ...www. nhưng em biết và người quen em biết là mới kiếm đc gần chục tỏi to. ấy vậy mà chầy bửa đó các cụ ạ. hôm rồi em bực mình quá, đến nói thẳng mới rút ví trả em 7T. còn 3T nữa nói chưa có. em chán chẳng buồn nói. nhưng xác định từ đây tuyệt giao luôn.
vụ thứ 2 có một cô bạn nhỏ, xinh xắn , em chẳng có ý tứ gì bậy bạ nhé, xác định anh em bạn bè nói chuyện vui. quen đc mấy năm, lấy chồng con nhà đại gia. có một ngày cô ý phone gọi hỏi vay em 7T nói cho ngươi bà con bị bệnh cần gấp mà không muốn phiền đến chồng. bởi hiện tại ở nhà không đi làm nữa, em cũng hơi ngặc nhiên vì số tiền nó ko phải quá nhiều đối với gia đình cô ý, nhưng em kệ, mang đến tận nhà đưa luôn, vì nghĩ người nhà bạn mình bệnh nên chắc cần tiền gấp.
vâng. thế là sau đó , chẳng nói năng gì lại với em cả. 8 tháng sau em đi SG nên cần tiền. nói em có chuyển cho anh. cô ý vâng vâng dạ dạ, rồi mất tăm luôn tập 2. đổi luôn số phone làm em mói akay chứ. bỏ luôn cả yahoo 360 độ hồi đó, thế là em mất công lần theo. tìm ra đc mạng xã hội mới, số phone mới,
trên mạng XH khoe ăn chơi mút chỉ toàn nơi không dành cho người thu nhập trung bình. toàn nói về vàng với $, mua bán này nọ. số phone thì trị giá vài chục T luôn.
đầu tiên em nghĩ đến tận nhà lúc đó em mới từ SG về. trong người còn bực tức tính đến tận nhà nói chuyện, nhưng suy đi tính lại có thể làm cho cô ây mất mặt với nhà chồng. thôi thì để giữ mặt mũi cho cô ấy. em mới nhắn tin thẳng vào mạng XH khen cô ấy thành công, chồng thương này nọ.... em nói ý tứ là như vậy... như vậy....
cô ý cuống hết cả lên vì sợ em đến làm ầm ỹ. năn nỉ em này kia, nói 3 ngày nữa sẽ trả cho em. em đưa số TK để cô ta chuyển vào vì nói thực em không muốn gặp mặt nữa. ngày hôm sau em bay vao miền trung thì nhận đc tin nhắn đã chuyển khoản rồi em check rồi nói cảm ơn vì đã trả, và nói, anh thấy rất tiếc vì chỉ vài đồng bạc mà mất đi một tình bạn chân thành.
chẳng lẽ vì vài đồng bạc mà vứt đi cả uy tín và tư cách con người hay sao ? mất tiền thì buồn thực đó, nhưng mất bạn bè vì tiền thì càng buồn hơn, nhưng dẫu sao em cũng nhận ra đc con người thật của họ. họ đều là người có tiền, nhưng không hề muốn trả nợ mặc dù nó rất bé nhỏ với họ. tư cách con người rẻ vậy sao ?