- Biển số
- OF-87917
- Ngày cấp bằng
- 9/3/11
- Số km
- 1,684
- Động cơ
- 419,586 Mã lực
- Nơi ở
- cây Bạch Dương lộng gió
Cứ thử làm như thế với khách Nhật xem
Vấn đề ở đây không phải là 1k hay 10k, mà vấn đề là nhận thức và thái độ của bạn nhân viên đó ạ. Dù có là 500 con đi nữa thì tiền đó cũng ko phải là tiền của em ấy và phải có trách nhiệm trả lại khách hàng.Nhiều lúc nhà em cứ tự hỏi là sao mãi mà mình chả giàu, nay đọc cái thớt cụ chủ mới vỡ ra nguyên nhân. Cũng vấn đề này Tiền nhân đã có câu "Tích tiểu thành đại", em thì hầu như ko bao giờ quan tâm đến vấn đề này, đã thế khi chi trả lại hay bo thêm số tiền lẻ có trong người nữa... nhất là khi gặp người lao động có thu nhập thấp...
Theo em thực chất vấn đề cũng do mỗi người 1 quan điểm thôi.Vấn đề ở đây không phải là 1k hay 10k, mà vấn đề là nhận thức và thái độ của bạn nhân viên đó ạ. Dù có là 500 con đi nữa thì tiền đó cũng ko phải là tiền của em ấy và phải có trách nhiệm trả lại khách hàng.
Cháu chẳng thấy lịch sự cái j cụ ạ. Như thế nó bán được ối kẹo đấy. Có hôm cháu đi ST bị trả kẹo, cháu bảo lần sau anh đi mua hàng bên em anh trả bằng kẹo được không?. Khê khê, em đó vẫn tìm dc tờ 1k cụ ạ.em thấy trong các siêu thị nhỏ hay những cửa hàng, hay bất kể ở các quán cafe....khi tiền thừa của khách là 1k, 2k thì nhân viên hay trả lại = singum. như vậy cũng lịch sự. chứ chưa thấy cái kiểu "cười trừ" như trường hợp của cụ chủ!
\Cháu chẳng thấy lịch sự cái j cụ ạ. Như thế nó bán được ối kẹo đấy. Có hôm cháu đi ST bị trả kẹo, cháu bảo lần sau anh đi mua hàng bên em anh trả bằng kẹo được không?. Khê khê, em đó vẫn tìm dc tờ 1k cụ ạ.
Hôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự
chắc lúc đấy thay ca hả cụ? nên em đấy không phải là em mà cụ gặpE thấy em thu ngân có thái độ j đâu
Chuẩn, nhưng Big C Thăng Long dạo này em không thấy có kẹo. Có lần thu ngân Big C Thăng Long trả em kẹo, em để trong ví. Vài hôm sau mua hàng, cô nhân viên hỏi, anh có 2 nghìn lẻ không(Để trả lại cho nó chẵn tiền), em mang 3 cái kẹo cao su cam chuối gì đó mà lần trước được Big C trả lại, em bảo, mấy hôm trước thu ngân Big C vừa trả lại anh, giờ anh không có tiền lẻ, anh trả lại em cái này cho nó chẵn tiền. Rồi em thu ngân nhận 3 cái kẹo đó(giá 2k).Vâng, em thấy bảo các loại kẹo, các loại trả lại thay tiền thừa toàn hàng hết đát. rơi vãi, em không bao giờ ăn cái đấy, vì nó toàn trả em kẹo caosu và kẹo múi. Họa hoằm lắm có hôm nó trả bằng kẹo socola. Em nhìn, bóc ra xem thử thì ôi thôi, như mứt...con zôn nhà em. Đấy là ở BigC thăng Long.
đúng, với tính kỷ luật và tác phong của người Nhật em cũng đã gặp. Nói chung thì ai đã tiếp xúc với họ mới thấy. Chứ 1000 cũng ít, nhưng văn hóa sống mới quan trọng. Vui thôi, kể chuyện các cụ nghe, ngẫm lại cho cái văn hóa tiêu dùng.Em chắc tới 90% dân nhà mình không ai lấy lại, mặc định coi như tiền bo cho nhân viên hoặc nghĩ ít quá nên thôi không đề cập đến. Nhưng em thật và chắc trên 90% người nhật sẽ làm ngược lại.
Sếp cơ quan em có 2 người là người nhật hôm nay sẵn sàng bỏ tiền túi chiêu đãi tất cả anh em bữa christmas ở nhà hàng phương nam cũng khá xèng khoảng 6 hay 7 củ tỏi ( chuyện này là thường như cân đường với chúng nó vì lương của sếp là 28k obama/tháng). Nhưng nhìn hóa đơn lẻ 5.000đ nhưng sếp vẫn chờ em nhân viên nhà hàng trả lại.
Qua câu chuyện này với câu chuyện của cụ cúc cu em thấy chắc dân nhà mình còn nghèo dài.... Đấy cũng là quan điểm cần học hỏi em cho là nên học của người nhật các cụ có đồng ý với em không?