- Biển số
- OF-75119
- Ngày cấp bằng
- 11/10/10
- Số km
- 4,507
- Động cơ
- 462,170 Mã lực
em mặc định 1k đấy là ko bao giờ được trả lại rồi .
hô hô, tưởng cụ cúc cu thế nào hóa ra quê thế.Hôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự
Bác Cu thế mà ga lăng nhề!Em có lần bị thế trong FIVIMART,con bé khổ thân cũng xinh phết.Hôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự
Em chắc tới 90% dân nhà mình không ai lấy lại, mặc định coi như tiền bo cho nhân viên hoặc nghĩ ít quá nên thôi không đề cập đến. Nhưng em thật và chắc trên 90% người nhật sẽ làm ngược lại.
Sếp cơ quan em có 2 người là người nhật hôm nay sẵn sàng bỏ tiền túi chiêu đãi tất cả anh em bữa christmas ở nhà hàng phương nam cũng khá xèng khoảng 6 hay 7 củ tỏi ( chuyện này là thường như cân đường với chúng nó vì lương của sếp là 28k obama/tháng). Nhưng nhìn hóa đơn lẻ 5.000đ nhưng sếp vẫn chờ em nhân viên nhà hàng trả lại.
Qua câu chuyện này với câu chuyện của cụ cúc cu em thấy chắc dân nhà mình còn nghèo dài.... Đấy cũng là quan điểm cần học hỏi em cho là nên học của người nhật các cụ có đồng ý với em không?
siêu thị có khác lão nhỉ nhà em mà cứ ko có tiền lẻ thì thà thu thiếu của khách cũng vui vẻ...nhất định ko bao h chôm 1000Hôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự
Có lần em mua hàng tiền thừa còn 5k bị em nhân viên quy đổi hết thành kẹo cao suHôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự
Vấn đề cụ Cu nói ở đây không phải là tiếc rẻ 1k tiền thừa mà là "văn hóa ăn cắp" hiện nay của nhiều siêu thị, trung tâm mua sắm ở VN cụ ợ.hô hô, tưởng cụ cúc cu thế nào hóa ra quê thế.
nhân viên nữ bán hàng mà xinh và gợi cảm thì khách phải bo 100k, không chịu bo còn đòi 1k, keo quá.
em đi hát phục vụ đồng bào, thính giả mà gợi cảm là em toàn hát miễn phí cho nó nghe, hát xong còn phải bo.
Thì các cụ được ngắm các em gợi cảm miễn phí còn gì.Vấn đề cụ Cu nói ở đây không phải là tiếc rẻ 1k tiền thừa mà là "văn hóa ăn cắp" hiện nay của nhiều siêu thị, trung tâm mua sắm ở VN cụ ợ.
Dạ lương bình quân dân vịt mình thì cơ quan có khung riêng nên không thể cao được (900k) còn sếp được liệt hạng chuyên gia phân tích thị trường & manager tương đương lương của chủ tịt nên miễn bàn .Chả đọc được hết bài của cụ vì cái dòng đo đỏ
Iem tò mò tý là cụ nhận bao nhiêu ngàn thằng mẽo/tháng ạ ?
Văn hóa tiêu dùng. Cái đấy mình chắc còn daì dài mơí ổnDạ lương bình quân dân vịt mình thì cơ quan có khung riêng nên không thể cao được (900k) còn sếp được liệt hạng chuyên gia phân tích thị trường & manager tương đương lương của chủ tịt nên miễn bàn .
Cái quan trọng là văn hóa tiêu dùng thôi mà
Em tán thành ý kiến với cụ chủ, cái chính là văn hóa ứng xử, người việt minh bây giờ ít người biết ứng xử đúng, để con trẻ nó học tập theo.Hôm nay em tranh thủ tý nghỉ trưa, mua mấy món đồ chơi cho F1 (nhân ngày noel). Vào Pacsonk ở Thái Hà. Khi thanh toán, em trả tiền món đồ 399.000 VNĐ thì em nhân viên (Rất trẻ, đẹp và gợi cảm ) nói với em nhẹ nhàng: Anh ạ, của anh hết 399.000, em đã nhận của anh 400.000VNĐ. Còn thiếu anh 1000 VNĐ nhé. Em cười vô tư và đợi trả lại. Sau khi cầm gói quà cô nhân viên đưa cho, em đứng đợi 2 phút, cô nhân viên thu ngân cũng không nói gì. Em biết ngay là kiểu này không trả lại tiền thừa. Em cười nói đểu: Em ơi, còn 1000 VNĐ thì làm gì nữa hả em? Cô giật mình nhìn em như người từ trên trời rơi xuống (Vì em ăn mặc lịch sự mà cũng đòi tiền thừa là 1000VNĐ) nói: Em xin lỗi không có tiền lẻ, thiếu của anh 1000VNĐ nhé. Và cũng chỉ dừng ở câu nói. Em thấy tức mắt rồi, nhưng nhìn thấy cái dáng người thế, trông ngon thật, em cười đi luôn. Đúng là 1000 thì chả là gì, thường thì nếu cafe mà còn thừa đến hơn nữa, em cũng ít lấy tiền thừa làm gì nếu số tiền thừa ít quá, cho luôn cô phục vụ khi mang hoá đơn thanh toán kèm theo tiền thừa. Nhưng đằng này, một trung tâm mua sắm lịch sự thế mà không hướng dẫn nhân viên thu ngân một thứ văn hóa tiền thừa phải trả lại thì chán thật. Lúc đứng đấy có 2 mợ cũng đợi và nhìn thấy lắc đầu cười với em. Em thấy có rất nhiều cửa hàng như vậy. Chả biết các cụ/mợ có ý kiến gì về việc này không, chứ em thấy cách ứng xử đấy đúng thật như "ăn cắp". Một cách "ăn cắp" lịch sự