Một mắt nhìn các bạn trẻ hơn, mắt còn lại nhìn các cụ lớn tuổi. Cụ người Pháp x ếp em ngày xưa, 60 tuổi lấy vợ, trước 70 có con, giờ trên 70 vẫn đang chiến đấu. Vậy 40 đang nằm ở đâu thì mợ biết
Một mắt nhìn các bạn trẻ hơn, mắt còn lại nhìn các cụ lớn tuổi. Cụ người Pháp x ếp em ngày xưa, 60 tuổi lấy vợ, trước 70 có con, giờ trên 70 vẫn đang chiến đấu. Vậy 40 đang nằm ở đâu thì mợ biếtNếu các cụ thấy nó nhảm thì bảo em em xóa thớt đi, chỉ lưu lại cho mình mình đọc thôi.
Chia sẻ với mợ chủ. Em chắc cũng xấp xỉ tuổi mợ và cũng chuẩn bị ra đường trong vòng 1 tháng nữa (thất nghiệp ạ) và chưa có định hướng cụ thể gì cho công việc sắp tới: tiếp tục apply chỗ khác hay kinh doanh nhỏ nhỏ? Em vẫn đang mờ mịt như sương mù . Nhìn xuống thì ko bằng ai nhưng nhìn lên thì em còn hơn nhiều người, em cứ AQ thế cho đời bớt bị quan. Chung quy lại, ngày mai vẫn là 1 ngày mới và mọi chuyện sẽ khác.Em xin kể tiếp
2001: Em tốt nghiệp đại học, nóng lòng nóng ruột đi làm kiếm tiền. Trong đầu lúc nào cũng chỉ mơ về sau mình có cuộc sống như chị A, cô B v.v…. (những phụ nữ thành đạt ý)
Trong lúc chờ nhận bằng em xin làm cho một hiệu photocopy ở dốc Bà Triệu, vì em có khả năng đánh máy nhanh, hồi đó cái này hot, người ta toàn thuê đánh luận văn tốt nghiệp, rồi văn bản giấy tờ v.v…. chưa phổ cập máy tính, máy in như bây giờ.
Đồng thời em đi học lớp kế toán ngắn hạn, vì em nghĩ là phụ nữ, cứ phải có cái nghề gì trong tay, ngành em học là QTKD chung chung quá, em học thêm kế toán bổ trợ sau này, cùng lắm là làm kế toán là cùng.
Làm ở hiệu photo một thời gian thì em nghỉ để đi xin việc ở công ty, em có bằng rồi phải xin việc ở công ty chứ, làm sao mà làm ở quán photo đánh máy mãi được.
Và em được tuyển vào làm nhân viên hành chính Công ty số 1 (em cứ gọi thế cho gọn)
Nhưng có vẻ như em không phát huy được năng lực của mình ở đây, em làm việc khá là mờ nhạt, không ấn tượng gì. Mới vào làm lại còn trẻ nên còn lơ ngơ và bị nhắc nhở đôi lần. Sau rồi giám đốc cho em nghỉ việc…….
Ốc kể chuyện đi ốcĐời như ngọn gió, đưa ta về cõi xa nào...
Mợ mạnh dạn viết đi, thất bại của mợ lại là bài học cho mọi người không đi vào vết xe đổ, kiểu như tự truyện của cụ duongdoi trên OF này tới 50 trang A4 liền, bao nhiêu người chờ đọc.Một cuộc đời thất bại.
Có thể hơi quá nhưng đúng là một cuộc đời thất bại.
Em đã quay trở về con số 0 để làm lại biết bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn không thể khá hơn được, và bây giờ em lại trở về với con số 0 quen thuộc ấy đây, và em lại phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng càng ngày, sự bắt đầu lại càng khó khăn hơn những lần bắt đầu trước, bởi vì con người ta ngày một già đi, cánh cửa cơ hội ngày một khép lại trước mắt. Tất cả cơ hội chỉ dành cho những người trẻ tuổi mà thôi, bởi vậy những ai còn tuổi trẻ, tôi khuyên các bạn hãy tận dụng mọi cơ hội đến với mình, đừng để lãng phí một giây phút nào cuộc đời, bởi tuổi trẻ nó trôi qua nhanh lắm lắm….
40 năm cuộc đời đã trôi qua.
Các cụ/mợ ạ, em đã trải qua 40 năm cuộc đời mà những thứ có được hiện nay vẫn là con số 0 tròn trĩnh.
Hôm trước có đọc được 1 bài của một cụ trên này viết, kiểu ký sự, nói về cuộc đời, và em ngưỡng mộ cụ ấy.
Cuộc đời em thăng trầm biết bao hỷ hổ ái nộ, giờ em cũng có thể viết được một cuốn sách rồi, nhưng với một cái kết buồn.
Em cảm thấy mệt mỏi và gần như kiệt sức.
Đây là nick em đi xin, bởi em không muốn post bài bằng nick chính của mình, có thể có một vài cụ sẽ nhận ra em.
Em là nữ, vâng, và 40 tuổi rồi. Em cũng muốn viết ký sự, nhưng nói thật là nếu cuộc đời thành công thì người ta mới hào hứng muốn đọc những gì mình viết, chứ đằng này cuộc đời thất bại thì có gì đâu cho người ta ngóng chờ phải không?
Em biết với độ tuổi của em, thì ở trên này là đứng hàng ngũ “người cao tuổi” rồi đấy, nhưng em thấy ngưỡng mộ với bao bạn trẻ ở trên này…..
Mục đích em lập cái thớt này, là vì trong lòng thấy buồn quá, muốn trải lòng với mọi người, và cũng muốn kể về quá trình lớn lên, trưởng thành, và già đi….
(Em sẽ viết tiếp, các cụ chờ em….)
Không, vì em ko muốn buồn thêm nữa...trải lòng cũng tốt. Nhưng đôi khi nó khiến mình ko còn năng lượng nữa.Ốc kể chuyện đi ốc
Haizz, thời đại này rồi chứ đâu phải năm 45 để : Tình thương mến thương, sống bình an là tốt rồi. Em nói thật đó, giờ gần như cái gì cũng xây dựng trên cơ sở tiền bạc hết nên nói : ko có tiền gần như thất bại cũng đúng mà: Tình bạn, tình yêu, vợ chồng, anh em, chiến hữu, ... xây dựng dựa trên nền tảng tiền bạc cả đó ( nói ko xa, ngay trong OF thôi, cụ thử tìm lại một số thớt sẽ thấy e nói ko sai ).Em đọc hết tâm sự của mợ đến đoạn này thì em thấy mợ toàn nói đến thất bại về kinh tế, sự nghiệp. Em thấy mợ đánh đồng thất bại về kinh tế là thất bại cuộc đời. Nếu mợ quan niệm như vậy là sai đấy ạ. 40 tuổi mà mợ nghĩ vậy thì quả là lạ.
Đối với em sức khoẻ, sự bình an, cuộc sống ổn định (không quan trọng giàu nghèo) của mình và những người thân trong gia đình mới là quan trọng.
Còn nói thật về kinh tế em cũng chả có gì, nhưng em quan niệm có rau ăn rau, nhiều tiền thì o tô, không thì xe máy, nhà to cũng được, nhà bé cũng được, cứ miễn đầu óc thanh thản, gia đình mạnh kkhẻ, vui vẻ.
78 thì đúng là thất bát dồi9/1984 lớp 1.
9/1989 cấp 2.
9/1993 - 5/1996 cấp 3 và thi luôn Đại học năm đó mới đúng lịch trình của tuổi 78 khi mà 9/1984 bước chân vào lớp 1 chứ bạn nhể?
Chúc bạn đồng niên vững bước với cuộc sống, phụ nữ Mậu Ngọ mạnh mẽ và rất vì Gia đình, đời dài vẫn còn ở phía trước bạn ơi...
Hỏng rồi có sửa lành lại đc ko cụVâỵ hỏng
Sư bố cụ ^^Em vào chia sẻ vs mợ ạ
Em update bài viết hộ mợ chủ để các cụ tiện theo dõi
.....
Em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội.
Thi trượt đại học,
Em nhập học trong niềm hân hoan
2001: Em tốt nghiệp đại học
Em khá sốc khi bị cho nghỉ việc
2004-Em xin được vào Tổng công ty
Em làm việc ở Tổng công ty … Hà Nội
Năm 2006-Em xin làm việc cho một công ty Xuất nhập khẩu
Năm 2007-Em đi xin việc và được tiếp nhận bởi một công ty Forwarder, làm làm sales
Cuối năm 2008-Thật may cho em, là em lại xin được vào một công ty cổ phần nhà nước
2012-Em không muốn đi làm thuê nữa
Nói thật với các cụ là thế này
Thôi em tạm dừng đây đã
sao thế cụSư bố cụ ^^
tròn đẹp thía còn giề!Haiz.....
Các mợ trẻ nhớ chưa? Làm gì thì làm, tiêu gì thì tiêu nhưng phải giữ lấy cái vốn. Đừng có hoang, đừng có thoáng quá để rồi đến lúc là con số 0
Cái này là quan điểm sống từng người thôi mợ ạ Với em là vậy đấy ạ. Em chỉ thấy buồn phiền lo lắng khi những người thân của mình gặp hoạn nạn hoặc bệnh tật, hoặc gia đình bất hoà thôi. Còn chuyện tiền bạc, công danh sự nghiệp chưa bao giờ khiến em chán nản buồn phiền cả.Haizz, thời đại này rồi chứ đâu phải năm 45 để : Tình thương mến thương, sống bình an là tốt rồi. Em nói thật đó, giờ gần như cái gì cũng xây dựng trên cơ sở tiền bạc hết nên nói : ko có tiền gần như thất bại cũng đúng mà: Tình bạn, tình yêu, vợ chồng, anh em, chiến hữu, ... xây dựng dựa trên nền tảng tiền bạc cả đó ( nói ko xa, ngay trong OF thôi, cụ thử tìm lại một số thớt sẽ thấy e nói ko sai ).