- Biển số
- OF-97440
- Ngày cấp bằng
- 28/5/11
- Số km
- 5,455
- Động cơ
- 459,084 Mã lực
Hôm nay em quạt chả nhưng hơi bị cháy
Dã man.50k cho một xuất bún chả,
Mọi thứ đều ngon, nhưng hơi ít thịt. (em hơi xôi thịt)50k cho một xuất bún chả,
Nếu nói về chụp ảnh món ăn thì cụ học từ mợ taomeomommy , mợ ấy là chuyên gia chụp món ăn cho tạp chí ẩm thực, trước mợ ấy chia sẻ cho em 1 e-book món ăn mợ ấy chụp và em đã học rất nhiều từ đó nhưng em mới chụp đc theo phong cách tả thực chứ còn lâu mới theo được nghệ thuật sắp đặt và cách dùng ánh sáng, đạo cụ rất bài bản của mợ ấy.Em cũng chẳng biết chụp giống cụ . Chụp lên mầu cứ tái tái , thâm xì chẳng đẹp gì cả . Mà em cũng dùng ai pôn loại mới đấy chứ . Cụ hỏi mợ công nông tàu xem có mở lớp dạy chụp ảnh ko , cụ em mình đăng kí học đi
Mợ thật là chỉn chu và nâng niu trân trọng công sức vào bếpNếu nói về chụp ảnh món ăn thì cụ học từ mợ taomeomommy , mợ ấy là chuyên gia chụp món ăn cho tạp chí ẩm thực, trước mợ ấy chia sẻ cho em 1 e-book món ăn mợ ấy chụp và em đã học rất nhiều từ đó nhưng em mới chụp đc theo phong cách tả thực chứ còn lâu mới theo được nghệ thuật sắp đặt và cách dùng ánh sáng, đạo cụ rất bài bản của mợ ấy.
Dạo trước em hay chụp bằng app Foodie nhưng sau thấy màu của app đó hơi ảo nên em chụp bt xong chỉnh bằng phần chỉnh sửa có sẵn trong samsung A50. Em toàn để auto.
Ví dụ ảnh của cụ em sửa bằng đt của em.
Em thường chụp theo 1 quy tắc là hướng đt chếch tầm 45 độ so với món ăn, trông như vậy món ăn như đầy đặn hơn. món nào đặc biệt có thể dí sát vào chụp macro để lấy độ ngon, độ mọng, độ bóng của nước sốt, độ tươi của nguyên liệu. Rất ít khi em chụp chính diện từ trên xuống, chụp như vậy nhìn món ăn cứ bị bẹt bẹt ấy . 1 điều cần lưu ý là trên vành đĩa có thể bị rơi rớt vài giọt nước sốt hay mẩu thức ăn thì cần phải làm sạch hoặc bát nước chấm " linh hồn của món ăn" cần phải gọn gàng, không bị toe toét .
Trình độ bà nội trợ rúc xó bếp của em có vậy thôi
Em ít khi được đi ăn ngoài, thời gian lại max rảnh nên cứ hay bày biện linh tinh . Em hay nhòm trộm ảnh của các cụ mợ đi nhà hàng cách họ bày biện để em bắt trướcMợ thật là chỉn chu và nâng niu trân trọng công sức vào bếp
Nay em đưa f1 đi học nhảy, học xong cũng 7h30 đói quá nó đòi xà vào đây:
Gà cụ ướp nhìn ngon quá, kiểu gà nướng như này ăn kiểu xé sẽ ngon hơn chặt miếng cụ ạNay cuối tuần nhà cháu lại cải thiện chút. Xơi món gà quay:
Không có đầu óc thẩm mỹ, vụng về nhà cháu chặt gà xong xếp lổn nhổn dư lày :
Thấy ko ổn nhà cháu đậy cái đĩa khác lên, úp lại thì nhìn cũng tàm tạm:
Văn hoá ẩm thực Á- Âu kết hợp cùng tí bia hơi HN. Mời cả nhà ạ :
Trên đừng nghe dưới nói nhéÀ, tại em câu cú lộn xộn nên làm người đọc hiểu nhầm ạ. Sáng vác một cặp lồng cơm đi để ăn trưa chứ không phải ăn sáng.
Em trẻ hơn cụ thngaylangthang mây gió, mới cả vào đây, lội còm xong nên xin phép xưng hô theo kiểu ở đây chị nhé!
Em thấy đâu đấy có đoạn chị bẩu là ông cụ thân sinh ra bọn trẻ nhà chị thích ăn cơm sáng chị nấu mừ . Chả biết cụ ý có đi cày không, chứ em làm nông dân, nên bữa sáng 1 cứ làm bát cơm cho chắc dạ, rồi bữa sáng 2, 3 có thể là xôi, bánh mì, bún miến phở, ...
Nông dân nên ăn hơi tốn. Mà đợt này nông nhàn, được mỗi bát cơm vơi. Chứ thường là phải làm bát cơm thợ cày thợ cấy cơ ạ.
Nhẽ ra phải vang cho cụ phát vì làm em nhớ và thèm thêm...Đúng là trò nào đi với trống ấy,ẩm thực là một niềm đam mê,đôi khi biến con người ta thành ra khó tính trong mắt người khác.
Chỉ là một bát phở gà thôi,để mà thưởng thức vào một buổi sáng đẹp trời,với một bà chủ quán niềm nở,tay nói miệng làm,hỏi vị khách ăn gà gì,đùi hay da,bánh ít hay nhiều,nước trong hay béo...
Rồi,dăm ba phút sau,bát phở nóng hôi hổi,thịt gà được xếp đều cùng hành chẻ,rau mùi ta,phe phẩy cọng húng láng nhỏ,đôi lát hành tây,lát ớt vàng to, chút hạt tiêu thơm nồng,và không thể,không thể thiếu những sợi lá chanh thái chỉ,nhỏ như sợi chỉ-vậy thôi,nhưng nó đẩy vị gà lên ngan ngát...
Đấy,ăn xong bát phở vẫn còn nghi ngút khói,thấy hợp vị,hợp miệng,cũng thấy khởi đầu một ngày thật rộn ràng...
Ấy vậy,có hôm lạc chân,vào một quán lạ,gọi bát phở gà,chủ quán đỏng đảnh hất hàm hỏi khách,sau đó bê bát phở:nước dùng thì lỏng lẻo,thịt xé mà gậm lẫn cả xương,hành thì thái lát dài lát mỏng,lá chanh thì phải gọi mới thái,to như đầu que diêm đắng ngắt...thì đúng là “sáng ra bước nhầm chân” như mấy mợ tín hay ví von,cứ thấy ấm ức trong lòng cả buổi. Đã quen vị Bắc,mà bị biến tấu thêm chút đường thôi,đã lạc mất vị ngọt của xương gà rồi,chưa kể giá sống và rau sống cũng làm bát phở lẫn mùi...
Thế mới nói,tìm được một món quen,hợp khẩu,hợp vị thì tâm trạng cứ dạt dào như sóng vỗ,như nụ hôn của tuổi đôi mươi...
Ấy. Hôm nay VTV vừa chiếu kỷ niệm tháng 10 Nga. Nên vodka nó mới hợp miệng mợ nhá.Nhẽ ra phải vang cho cụ phát vì làm em nhớ và thèm thêm...
Em mời rượu mợ mà máy ko cho . Em thì cứ đứng thẳng , mắt trước mắt sau chụp xoạch một cái ( như chụp trộm nhỉ) sau đó mặt tỉnh bơ ngồi măm nhứ chưa hề sống ảo .Nếu nói về chụp ảnh món ăn thì cụ học từ mợ taomeomommy , mợ ấy là chuyên gia chụp món ăn cho tạp chí ẩm thực, trước mợ ấy chia sẻ cho em 1 e-book món ăn mợ ấy chụp và em đã học rất nhiều từ đó nhưng em mới chụp đc theo phong cách tả thực chứ còn lâu mới theo được nghệ thuật sắp đặt và cách dùng ánh sáng, đạo cụ rất bài bản của mợ ấy.
Dạo trước em hay chụp bằng app Foodie nhưng sau thấy màu của app đó hơi ảo nên em chụp bt xong chỉnh bằng phần chỉnh sửa có sẵn trong samsung A50. Em toàn để auto.
Ví dụ ảnh của cụ em sửa bằng đt của em.
Em thường chụp theo 1 quy tắc là hướng đt chếch tầm 45 độ so với món ăn, trông như vậy món ăn như đầy đặn hơn. món nào đặc biệt có thể dí sát vào chụp macro để lấy độ ngon, độ mọng, độ bóng của nước sốt, độ tươi của nguyên liệu. Rất ít khi em chụp chính diện từ trên xuống, chụp như vậy nhìn món ăn cứ bị bẹt bẹt ấy . 1 điều cần lưu ý là trên vành đĩa có thể bị rơi rớt vài giọt nước sốt hay mẩu thức ăn thì cần phải làm sạch hoặc bát nước chấm " linh hồn của món ăn" cần phải gọn gàng, không bị toe toét .
Trình độ bà nội trợ rúc xó bếp của em có vậy thôi
Mợ thật là chỉn chu và nâng niu trân trọng công sức vào bếp
Nay em đưa f1 đi học nhảy, học xong cũng 7h30 đói quá nó đòi xà vào đây:
Lão tả về món ăn khéo thế, nhưng với em cứ lạ mí thích áĐúng là trò nào đi với trống ấy,ẩm thực là một niềm đam mê,đôi khi biến con người ta thành ra khó tính trong mắt người khác.
Chỉ là một bát phở gà thôi,để mà thưởng thức vào một buổi sáng đẹp trời,với một bà chủ quán niềm nở,tay nói miệng làm,hỏi vị khách ăn gà gì,đùi hay da,bánh ít hay nhiều,nước trong hay béo...
Rồi,dăm ba phút sau,bát phở nóng hôi hổi,thịt gà được xếp đều cùng hành chẻ,rau mùi ta,phe phẩy cọng húng láng nhỏ,đôi lát hành tây,lát ớt vàng to, chút hạt tiêu thơm nồng,và không thể,không thể thiếu những sợi lá chanh thái chỉ,nhỏ như sợi chỉ-vậy thôi,nhưng nó đẩy vị gà lên ngan ngát...
Đấy,ăn xong bát phở vẫn còn nghi ngút khói,thấy hợp vị,hợp miệng,cũng thấy khởi đầu một ngày thật rộn ràng...
Ấy vậy,có hôm lạc chân,vào một quán lạ,gọi bát phở gà,chủ quán đỏng đảnh hất hàm hỏi khách,sau đó bê bát phở:nước dùng thì lỏng lẻo,thịt xé mà gậm lẫn cả xương,hành thì thái lát dài lát mỏng,lá chanh thì phải gọi mới thái,to như đầu que diêm đắng ngắt...thì đúng là “sáng ra bước nhầm chân” như mấy mợ tín hay ví von,cứ thấy ấm ức trong lòng cả buổi. Đã quen vị Bắc,mà bị biến tấu thêm chút đường thôi,đã lạc mất vị ngọt của xương gà rồi,chưa kể giá sống và rau sống cũng làm bát phở lẫn mùi...
Thế mới nói,tìm được một món quen,hợp khẩu,hợp vị thì tâm trạng cứ dạt dào như sóng vỗ,như nụ hôn của tuổi đôi mươi...
Cầu kỳ bình thường thôi.View attachment 5627323
Cũng là lẩu thôi , nhưng có cần phải bày biện cầu kỳ như vậy không nhỉ ?
Một cái lạ bằng tạ cái quen,lão nhẩy. Em thì hơi kỹ về hoà âm phối khí,ví thử:ăn gà mà thiếu lá chanh là em không ưng rồi,có khi chọn món khác. Canh chua cá mà thiếu tí thì là,em phải mua xong mới ngồi ăn được. “Nem tỏi,gỏi giềng”...nem lá sung mà thiếu bát mắm có tỏi thì ôi thôi,từ một món đu đưa nó lại như cầu trượt ^^Lão tả về món ăn khéo thế, nhưng với em cứ lạ mí thích á