- Biển số
- OF-75119
- Ngày cấp bằng
- 11/10/10
- Số km
- 5,780
- Động cơ
- 462,170 Mã lực
Ăn thì phải có uống và tráng miệng . Nc sâm bí đao và kem chuối mít dừa
Vầng, trông hấp dẫn thật.
Em lại hay bụng ta ra bụng người, thầm nghĩ lúc đang rán bất chợt cụ nhớ đến nụ cười mợ LCD bốt ảnh, thầm cười mỉm phát là cháy chả luôn.
Các cụ cứ cho em đi tàu bay giấy. Các cụ dòm thấy em ở ngoài có khi chạy mất dép, tới lúc hoàn hồn về nhà đứng bếp, lỡ có nghĩ đến em lại làm cháy luôn cả căn bếp (vì tái hoảng loạn) í chứCông nhận! Suy nghĩ của cụ cũng rất phủ lý. Nếu đang nấu nướng,ko tập trung mà vẩn vơ nghĩ về nụ cười rạng rỡ ấy là rất dễ ra......Bãi Cháy.
Vâng, em nhầm mà đúng là chưa nhìn thấy quả rau ngót thậtQuả rau muống khác hơn, đây em tiêm thêm liều nữa xem cụ tỉnh táo nhận ra chưa
Tôm tít hay bề bề là do cách gọi vùng miền thôi mà cụ, những năm 2 lẻ mấy thì quê em bề bề cho lợn ăn, mua rẻ hơn rau vặt. Sau mới biết ăn và thấy ngon, giờ thì đắt lòi tùCon tôm mũ ni có tên khác là tôm vỗ.
Con tôm tích còn gọi là con bề bề e mới biết hôm nay.
Vâng, kèm cả thịt trâu cụ ạ!Em biết cụ làm món này để tết ăn với bánh chưng
Quả bông ngót, ăn sống mát lắm. Lâu em mới thấy chứ ngày xưa vườn nhà em cây rau ngót già đầy quảQuả rau muống khác hơn, đây em tiêm thêm liều nữa xem cụ tỉnh táo nhận ra chưa
Lãi có thú vui thật là tao nhã_cưỡi trâu uống rượuVâng, kèm cả thịt trâu cụ ạ!
Hqua em ăn lạp gàu bò thì làm gì có thịt sống cụ ới. Nhưng mà rất ngon, kiểu ăn gỏi (nộm) í.Phải chén lạp cơ.
Thế là Phẳng ko bít dồi, có món "lạp" rất tuyệt mà các cụ rất khoáiHqua em ăn lạp gàu bò thì làm gì có thịt sống cụ ới. Nhưng mà rất ngon, kiểu ăn gỏi (nộm) í.
Em cũng chẳng hiểu tại sao phụ nữ họ lại hay phức tạp hóa cái đũa ăn. Nhà em linh tinh beng đũa nhựa Nhật, đũa inox Hàn, đũa gỗ Tàu...tất cả đầu cứ nhọn hoắt, gắp cực khó. Bát ăn thì hoa lá, viền vàng viền bạc tứ tung để rồi cấm nhét lò vi sóng. Muốn quay cho nóng thì trút sang mấy cái hộp thủy tinh, cực rắc rối...Niox thôi cụ ạ! Nhà cháu thích dùng đũa gỗ hơn,nhà có đũa gỗ nhưng lúc săp mâm G và nv toàn đưa ra loại niox,gắp cứ trơn tuột.
Trước nhà cháu cũng cầu kỳ sắm bộ đũa bằng gỗ Sưa,nhưng loại này nhanh mòn và mềm,cho vào máy sấy là cong vênh. Đúng thật! "vợ dại ko hại bằng đũa vênh" các cụ ngày xưa nói là cấm có sai.
Gàu thì ăn sống thế lào được.Hqua em ăn lạp gàu bò thì làm gì có thịt sống cụ ới. Nhưng mà rất ngon, kiểu ăn gỏi (nộm) í.
Lạp là món truyền thống của Thái, Lào...Em chưa được ăn món chính gốc nhưng lạp Việt thì măm suốt bởi có bà bác dâu Việt kiều Thái.Hqua em ăn lạp gàu bò thì làm gì có thịt sống cụ ới. Nhưng mà rất ngon, kiểu ăn gỏi (nộm) í.
Tao nhã lắm! Xẻo luôn đuôi trâu nhắm riệu nên mới cụt đấy!Lãi có thú vui thật là tao nhã_cưỡi trâu uống rượu
Đũa tre phải là tre đực già,nhớ hồi lính a rỗi rãi ngồi cầu kỳ tỉ mẩn vót đôi đũa như 1 món đồ lưu niệm,đuôi đũa phá cái kíp nổ để lấy phần nhôm rồi bịt vào,đũa được đánh bóng bằng phoi,sơ tre. Tuổi đũa càng lâu thì mầu thâm càng sẫm lại như gỗ gụ.Em cũng chẳng hiểu tại sao phụ nữ họ lại hay phức tạp hóa cái đũa ăn. Nhà em linh tinh beng đũa nhựa Nhật, đũa inox Hàn, đũa gỗ Tàu...tất cả đầu cứ nhọn hoắt, gắp cực khó. Bát ăn thì hoa lá, viền vàng viền bạc tứ tung để rồi cấm nhét lò vi sóng. Muốn quay cho nóng thì trút sang mấy cái hộp thủy tinh, cực rắc rối...
Em chỉ thích đũa tre dài, vót tay rồi đánh bóng bằng chính cái phoi bào của tre, bát sứ trắng tinh của bất cứ nơi nào sản xuất cũng đc.
Công nhận đũa giờ dùng thời gian là vứt.Đũa tre phải là tre đực già,nhớ hồi lính a rỗi rãi ngồi cầu kỳ tỉ mẩn vót đôi đũa như 1 món đồ lưu niệm,đuôi đũa phá cái kíp nổ để lấy phần nhôm rồi bịt vào,đũa được đánh bóng bằng phoi,sơ tre. Tuổi đũa càng lâu thì mầu thâm càng sẫm lại như gỗ gụ.
Giờ đũa tre ngoài hàng toàn loại tre non,bồm bộp hơi tý là vênh,cong keo,nhiều khi chọn đôi đũa sao cho thẳng,đều cũng mất chút tg. Cái dở của đũa tre là độ thẩm thấu thức ăn nhanh,rất dễ ẩm mốc và là ổ vi trùng vi khuẩn nếu quán vệ sinh ko kỹ.
A vào quán nào mà cái hộp đũa tre,cái ngắn cái dài,to nhỏ ko đều,cái cũ xen lẫn cái mới,bẩn bẩn thỉu thỉu là thôi ko bao giờ quay lại quán đó nữa.
Cụ mới biết ăn quả muống thoai .Vâng, em nhầm mà đúng là chưa nhìn thấy quả rau ngót thật
Em thì lại thấy đũa tre xấu, dùng đũa gỗ ổn hơn dù một hai cái sẽ queo. Nhà em có bộ đũa nhựa dài khoảng 300mm mua của Tàu từ năm chín mấy đến giờ em vẫn kết : nhựa trắng, nặng vừa đủ, thanh thoát. Quan trọng là gắp đâu trúng đó .Em cũng chẳng hiểu tại sao phụ nữ họ lại hay phức tạp hóa cái đũa ăn. Nhà em linh tinh beng đũa nhựa Nhật, đũa inox Hàn, đũa gỗ Tàu...tất cả đầu cứ nhọn hoắt, gắp cực khó. Bát ăn thì hoa lá, viền vàng viền bạc tứ tung để rồi cấm nhét lò vi sóng. Muốn quay cho nóng thì trút sang mấy cái hộp thủy tinh, cực rắc rối...
Em chỉ thích đũa tre dài, vót tay rồi đánh bóng bằng chính cái phoi bào của tre, bát sứ trắng tinh của bất cứ nơi nào sản xuất cũng đc.
Em đi Sơn La, mua mớ đũa tre già của người dân tộc bản địa để dùng dần. Dùng để gắp thích hơn rất nhiều các loại đũa đầu nhỏ khácĐũa tre phải là tre đực già,nhớ hồi lính a rỗi rãi ngồi cầu kỳ tỉ mẩn vót đôi đũa như 1 món đồ lưu niệm,đuôi đũa phá cái kíp nổ để lấy phần nhôm rồi bịt vào,đũa được đánh bóng bằng phoi,sơ tre. Tuổi đũa càng lâu thì mầu thâm càng sẫm lại như gỗ gụ.
Giờ đũa tre ngoài hàng toàn loại tre non,bồm bộp hơi tý là vênh,cong keo,nhiều khi chọn đôi đũa sao cho thẳng,đều cũng mất chút tg. Cái dở của đũa tre là độ thẩm thấu thức ăn nhanh,rất dễ ẩm mốc và là ổ vi trùng vi khuẩn nếu quán vệ sinh ko kỹ.
A vào quán nào mà cái hộp đũa tre,cái ngắn cái dài,to nhỏ ko đều,cái cũ xen lẫn cái mới,bẩn bẩn thỉu thỉu là thôi ko bao giờ quay lại quán đó nữa.