Chiến tranh Tần-Việt
Chiến tranh Việt-Tần
Thời gian 218 TCN–
208 TCN Địa điểm Hoa Nam,
Bắc Việt Nguyên nhân bùng nổ Nhà Tần mở mang bờ cõi xuống phía nam
Kết quả Đông Việt, Mân Việt, Nam Việt thuộc về nhà Tần, hình thành ba quận mới rồi bị cát cứ thành nước Nam Việt.
Âu Lạc thành lập sau khi thắng quân Tần Tham chiến
Bách Việt Nhà Tần Chỉ huy
Dịch Hu Tống
Thục Phán Đồ Thư
Sử Lộc
Lực lượng không rõ 500.000 Tổn thất không rõ hàng chục vạn .
Kháng chiến của Việt Nam Chiến tranh Việt-Tần là cuộc chiến chống
nhà Tần mở rộng về phía nam của các bộ tộc
Bách Việt phân bố ở Bắc Bộ
Việt Nam và Nam
Trung Quốc hiện nay, trong thời kỳ nhà Tần mới thống nhất được Trung Quốc (cuối
thế kỷ 3 TCN).
Cuộc chiến chia thành hai giai đoạn:
- Giai đoạn 1: quân Tần thắng thế, mở mang đất đai thêm 3 quận mới. Các tộc Mân Việt, Đông Việt, Nam Việt... bị đánh bại và dần bị đồng hóa.
- Giai đoạn 2: khi tiến sâu xuống phía nam, quân Tần bị người Âu Việt chống trả mạnh và thất bại nặng nề.
Nguyên nhân
Sau khi tiêu diệt 6 nước Sơn Đông, thống nhất Trung Quốc và lên ngôi hoàng đế,
Tần Thủy Hoàng tiếp tục ý định mở rộng lãnh thổ về phía bắc và phía nam. Phía bắc, ông sai
Mông Điềm mang 30 vạn quân đánh đuổi người
Hung Nô, lập ra 44 huyện và xây
Vạn Lý Trường Thành. Phía nam, từ khi diệt
nước Sở năm 223 TCN, Tần Thủy Hoàng đã thu phục một bộ phận
Bách Việt, lập ra quận
Cối Kê và Mân Trung
[1]. Kế tục chủ trương “bình Bách Việt” của các vua Sở thời
Chiến Quốc, Thủy Hoàng sai Đồ Thư mang 50 vạn quân tiếp tục đánh chiếm những vùng đất phía nam.
Tư liệu cổ nhất ghi chép về cuộc chiến này là
Hoài Nam tử của hoàng thân
nhà Hán là Hoài Nam vương Lưu An, sống sau thời Tần khoảng trên 50 năm. Lưu An lý giải thêm nguyên nhân nam tiến của vua Tần:
“
[nhà Tần] lại ham sừng tê, ngà voi, lông trả, ngọc châu và ngọc cơ của người Việt, bèn sai Đồ Thư mang 50 vạn binh chia làm 5 đạo…
”
Quân Tần nam tiến
Các sử gia căn cứ theo các ghi chép của
Sử ký,
Hoài Nam tử: cuộc chiến kết thúc năm 208 TCN và “kéo dài 10 năm”, xác định rằng thời điểm
Tần Thủy Hoàng phát binh đánh
Bách Việt khoảng năm 218 - 217 TCN
[2][1].
Quân Tần do Đồ Thư làm tổng chỉ huy, trong đội ngũ có một tướng
người Việt là Sử Lộc vốn thông thạo đường xá, đất đai phía nam và từng làm chức
Ngự sử giám của
nhà Tần. Theo sách
Hoài Nam tử, 50 vạn quân Tần chia làm 5 đạo
[3]:
- Đạo thứ nhất đóng ở đèo Đàm Thành, là đèo thuộc đất Thủy An trên núi Việt Thành, Ngũ Lĩnh, trên đường từ Hồ Nam xuống đông bắc Quảng Tây.
- Đạo thứ hai đóng ở ải Cửu Nghi, ở phía đông bắc Quảng Tây giáp Hồ Nam
- Đạo thứ ba đóng ở Phiên Ngung
- Đạo thứ tư đóng ở Nam Dã
- Đạo thứ năm đóng ở sông Dư Can
Đạo quân thứ nhất và đạo thứ hai tiến sâu về phía nam, vào Quảng Tây là địa bàn của người Tây Âu, hay Âu Việt.
Đạo thứ ba đóng ở Phiên Ngung thuộc Nam Việt (
Quảng Đông), đi theo đường Trường Sa vượt qua Ngũ Lĩnh đến Quảng Đông.
Đạo quân thứ tư và đạo quân thứ năm tạo thành hai cánh quân đánh Đông Việt (nam
Chiết Giang) và Mân Việt (
Phúc Kiến). Sau đó hai đạo quân này cùng đạo quân thứ ba hội nhau ở Phiên Ngung, hội với đạo quân thứ ba, đánh chiếm đất Nam Việt, lập ra quận Nam Hải.
Trong khi 3 đạo quân nói trên tác chiến, đạo quân thứ nhất và thứ hai ngược dòng sông Tương bắt nguồn từ
Ngũ Lĩnh, nhưng đến đầu nguồn thì không có đường thủy để chở lương sang sông Ly (tức sông Quế) – vùng nội địa Quảng Tây. Vì vậy, Đồ Thư sai Sử Lộc mang một số binh sĩ đi làm cừ để mở đường lương. Đường cừ mà Sử Lộc mở được các nhà sử học xác định chính là Linh Cừ hay kênh Hưng An nối liền
sông Tương và tức
sông Quế, hiện nay vẫn còn
[3][1].
Sự kháng cự của người Việt
Trong khi ba đạo quân tiến đánh vùng Mân Việt, Đông Việt và Nam Việt khá thuận lợi và hoàn thành mục tiêu, đạo quân tiến vào Ngũ Lĩnh gặp rất nhiều khó khăn. Liên tiếp trong 3 năm (218 – 215 TCN), quân Tần vừa phải đào kênh, vừa phải đối phó với sự đánh trả khá mạnh của người Âu Việt. Trong 3 năm đó quân Tần liên tục phải tác chiến,
“không cởi giáp dãn nỏ”[3].
Nhờ có Linh Cừ, quân Tần tiến theo sông Quế vào lưu vực Tây Giang là địa bàn người Tây Âu. Tại đây, quân Tần giết được thủ lĩnh người Tây Âu là Dịch Hu Tống, tuy nhiên người Việt không đầu hàng mà tiếp tục bầu thủ lĩnh khác lên chỉ huy cuộc chiến chống Tần.
Năm 214 TCN, quân Tần chiếm được đất Lục Lương, lập ra 2 quận Quế Lâm và Tượng (quận Nam Hải cũng thuộc Lục Lương, do đạo quân thứ 3 đánh chiếm). Từ đây, Đồ Thư tiếp tục thúc quân về phía nam. Quân Tần theo sông
Tả Giang và
sông Kỳ Cùng tiến vào vùng đất của người Âu Việt.
Sau khi Dịch Hu Tống tử trận, để tránh thế mạnh của quân Tần, người Việt rút vào
rừng sâu, cùng nhau bầu thủ lĩnh mới để chống địch.
Thục Phán trở thành một thủ lĩnh Tây Âu đứng lên chống Tần. Quân Tần truy kích nhưng vấp phải sự kháng cự mạnh mẽ. Người Việt đánh tập kích bất ngờ và dùng
cung nỏ chống lại quân Tần, làm tổn thất nhiều binh lính của Đồ Thư.
Cuộc chiến chống Tần của người Việt diễn ra trong nhiều năm. Quân Tần tổ chức tấn công tiêu diệt không hiệu quả, dần dần lương thực bị tuyệt và thiếu, muốn tiến hay lui đều bị người Việt bủa vây đánh úp.
Sử ký mô tả tình trạng quân Tần
[4]:
“
Đóng binh ở đất vô dụng… Tiến không được, thoái không xong. Đàn ông mặc áo giáp, đàn bà phải chuyên chở, khổ không sống nổi. Người ta phải thắt cổ trên cây dọc đường. Người chết trông nhau
”
Khi quân Tần bị nguy khốn, người Việt tổ chức tấn công, giết được tướng Đồ Thư. Quân Tần bị thua nặng, sách
Hoài Nam tử mô tả:
“thây phơi máu chảy hàng chục vạn người”[4]
Tại trung nguyên,
Tần Thủy Hoàng qua đời,
Tần Nhị Thế kế vị. Trước tình hình các nước Sơn Đông nổi dậy khôi phục chống Tần và ngoài mặt trận phía nam bất lợi, Nhị Thế buộc phải ra lệnh bãi binh năm 208 TCN.
Hậu quả
Chiến tranh Việt-Tần là cuộc đụng độ lịch sử đầu tiên giữa người Việt và nước Trung Hoa thống nhất (không tính tới những cuộc chiến giữa
nước Sở và người Bách Việt thời
Chiến Quốc). Các sử gia hiện đại Việt Nam coi đây là cuộc chiến chống ngoại xâm đầu tiên của Việt Nam
[4]. Lãnh thổ nhà Tần đã mở rộng về phía nam, bao gồm các quận Nam Hải, Quế Lâm và Tượng. Năm 214 TCN, Tần Thủy Hoàng sai
Triệu Đà dời vài chục vạn người đến vùng Ngũ Lĩnh (Việt Thành, Đồ Bang, Manh Chữ, Kỵ Điền, Đại Dữu (thuộc
Hồ Nam), Cần (
Giang Tây), Việt (thuộc
Quảng Đông) và Quế (thuộc Quảng Tây). Từ đây Lưỡng Quảng thuộc về Trung Quốc
[1].
Cuộc chiến chống Tần của người
Bách Việt kéo dài trong khoảng 10 năm, trong đó người Tây Âu và Âu Việt đụng độ quân Tần trong khoảng 6 năm (từ năm 214 TCN)
[4]. Các tộc người Đông Việt, Mân Việt, Nam Việt… đã bị chinh phục nhưng người Âu Việt và Tây Âu đã chiến thắng. Bước nam tiến của nhà Tần bị chặn lại sau thiệt hại nặng trong cuộc đụng độ này cùng cái chết của tướng Đồ Thư.
Sau khi Nhị Thế bãi binh, trung nguyên đại loạn,
nhà Tần suy sụp.
Triệu Đà được Tần Thủy Hoàng cử di dân đã làm theo kế của Nhâm Ngao, ly khai nhà Tần sắp mất mà hình thành ra nước
Nam Việt.
Ở phía nam, theo các sử gia Việt Nam hiện đại, gần như cùng thời điểm đó, sau cuộc chiến chống Tần thắng lợi, thủ lĩnh người Việt là
Thục Phán đã thay thế
Hùng Vương và thành lập nước
Âu Lạc vào khoảng năm 207 TCN
[5].
Sau khi nhà Tần mất 4 năm,
Lưu Bang diệt Tây Sở thống nhất thiên hạ năm 202 TCN, lập ra
nhà Hán. Nhà Hán phải đối phó với
Hung Nô phía bắc và các
chư hầu mới, không tính tới việc thôn tính
Nam Việt và
Âu Lạc. Gần như toàn bộ đất đai nhà Tần mới mở ở phương nam lọt vào tay Triệu Đà
[6], nhà Hán tiếp quản trung nguyên nhưng không tiếp quản được vùng này mà dùng ngoại giao coi Nam Việt như chư hầu.
Hai biến động lớn nhất sau cuộc chiến Việt-Tần là sự hình thành nước Nam Việt của Triệu Đà (quốc gia có sự Hán hóa người Bách Việt ở lãnh thổ Trung Quốc ngày nay) và nước Âu Lạc của Thục Phán thay thế Hùng Vương nước
Văn Lang (trên lãnh thổ miền bắc Việt Nam ngày nay)
[7].