- Biển số
- OF-542252
- Ngày cấp bằng
- 20/11/17
- Số km
- 77
- Động cơ
- 163,170 Mã lực
- Tuổi
- 34
Cụ đi làm dc 70 củ mà vứt ra ngoài ko dc nửa chỗ đấy thì em thấy hơi kì
Chia sẻ với cụ, vì hoàn cảnh của em cũng giống như cụ, khác là khi còn đi làm lương em bằng 1/3 lương cụ thôi, và đương nhiên là em không găm được lương khô như cụ . Khi em xin nghỉ, công ty cũng không đồng ý, chủ công ty nói nếu muốn có thể bỏ việc, chứ không đồng ý cho nghỉ, mục đích là muốn em ở lại, vì chủ công ty biết em là người có trách nhiệm và cũng là chỗ gia đình quen biết, nhưng em vẫn quyết tâm vì cảm thấy không còn động lực (không phải lý do chính là tiền).Em ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
có khi vẫn hỏi và cụ chủ vẫn bảo bình thường thì sao, lương vẫn đưa đủ như trước nên gấu ko biết cũng phải thôi...Lạ nhỉ, công việc thì trong gia đình phải biết rõ nhất và chia sẻ nhiều nhất chứ nhỉ, bỏ việc này làm việc khác mà vợ không biết thì em thấy hơi lạ Không hỏi công việc của nhau bao giờ hay sao ?
Cụ nhảy sang mần gỗ mí em đê. Khéo tay hay làm chả mấy mà cụ thầu dầu. Em định nhảy đi chỗ khác, nhưng nghĩ quanh quẩn chỗ nào, việc nào chẳng thế, như nhau hết. Thế là đóng cửa xưởng, xách xe hai bánh, kéo theo con ghệ, chạy vòng vèo Châu Mộc, Châu Mai, Sơn La các kiểu hơn tuần. Về mở cửa xưởng ra lại thấy hân hoan tràn đầy hứng khởi. Nợ, kệ cmn, mình còn sức, còn trả được. Cụ lại chẳng nợ nần gì, "phẻ" re!Khó nói lắm cụ ạ, em là người yêu công việc, từ công việc chân tay đến đầu óc. Nhưng cứ làm mãi một công việc mà không có đất có tư duy, sáng tạo trong đó là em chán, chán đến mức công việc của mình mà cứ như bị ai ép phải làm việc.
Lão Ngưu chắc bậc tiền bối của em. Hôm nào cho em diện kiến, hầu lão bữa diệu, ngõ hầu mong lão ngó qua cái căn mệnh của em xem tương lai có rì sáng sủa không đặng có hướng phát triển. Em thấy oải quá. Mà em lại không tin vào bói toán. Em nghĩ lão rành về phong thủy nên lão cũng rành về căn số.Em hiểu mà!
Bằng mọi cách duy trì các quan hệ và các nhu cầu gia đình tối thiểu. Có thể parttime với chỗ bạn bè để duy trì kinh tế (còn bạn là còn may mắn, và mình cũng lao động chứ không phải xin ai). Rồi vẫn cố gắng ổn định mô hình riêng nếu thấy có tương lai.
Em cũng từng tự bỏ một vị trí mà bên ngoài thì mơ ước (nói vui là nếu có bỏ vài tỷ hồi đó ra mua thì cũng đầy người mua). Rồi cũng khó khăn mấy năm trời, rồi cũng vượt qua thôi.
Có điều khi bỏ vị trí đó thì em cũng thông báo cho tất cả mọi người, ai cũng ngã ngửa ra. Nhưng sau mọi người cũng hiểu.
khoai to k lo chết đói, e chỉ biết thế, còn sắn to, cứng và cong queo thì chết đói thế lào được, Pvsc nàng nhỉCủ sắn nó to hơn củ khoai
Hờ hờ cứ nhìn em là biết, ngồi chém dạo quanh năm vẫn cơm ba bữa quần áo mặc nửa ngàykhoai to k lo chết đói, e chỉ biết thế, còn sắn to, cứng và cong queo thì chết đói thế lào được, Pvsc nàng nhỉ
Sỹ diện hão
Làm chủ khó lắm ai ơi
5 đén 7 mươi củ mà cụ còn nổi loạn thì tèo là phải rồi thôi thì lại xin đi làm xem có khá hơn ko . ko phải cứ làm chủ mà sướng đâu
Cái nghề cũng là cái nghiệp khi cụ theo nghề đó đủ lâu. Nghề của cụ là làm công kỹ thuật.Tìm công việc có thu nhập ổn định đối với em không khó, vì khi biết em nghỉ việc, nhiều công ty đối thủ của công ty cũ mời em về làm việc, nhưng mục đích của em khi thôi việc là muốn tìm lại niềm vui trong công việc.