Chuyện cô Hường nào … Chiều nay em rảnh, gõ tí liên quan công tác chuẩn bị
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cứ thế trong vòng 1 tuần, quái sự chỉ còn diễn ra ở nhà ông chú em, cô Hường và đám quan ôn quỷ sứ hình như đã bị phù chú của cụ Tự dụ về nhập hết vào đám hình nhân được kết bằng cỏ năn bữa nọ. Ban ngày thì mọi việc tương đối bình thường, ông nội em cứ giờ Ngọ bắt các chú trong xóm bê mâm cơm cúng thật to đủ cả lợn gà, bánh trái, hoa quả lên trên đó nhang khói chừng nửa tiếng rồi rút về. Cả làng bình an, không thấy cô trêu hay bắt ai nữa, nhưng mọi người vẫn thì thào trong sợ sệt về những chuyện quái dị xảy ra buổi đêm trong nhà bố đẻ cô Hường.
Bảy ngày chầm chậm trôi đi trong sự chờ mong đến cháy bỏng của những người trần mắt thịt chốn dương gian, nhất là mọi người ở xóm nhà ông em. Cái cảm giác phải sống chung với oan hồn, lệ quỷ nó nặng nề, rùng rợn lắm.
Sáng tinh mơ ngày thứ 8, nhà em sai 2 chú trong xóm đi đón cụ Tự, ra tới nhà cụ thì người nhà bảo cụ xuất hành từ lúc hơn 5h rồi, cụ đi tắt qua đường đồng, hai người lục tục quay xe vòng đuổi theo. Làng em với làng cụ Tự cách nhau chừng 8km, nếu đi tắt đường đồng thì chỉ còn 5km thôi, vì đường nhỏ lại gồ ghế nên ít khi người ta đi xe đạp theo lối này. Hai ông chú đạp đuổi chừng 1km thì thấy một cụ già mặc áo nâu, vai khoác tay nải, đầu đội mũ lá chống gậy khoan thai đi phía trước, chú út nhà em từng gặp cụ nên nhận ra và gọi to: thưa cụ, anh em chúng con đến đón cụ về làng.
Vừa tích cực guồng xe vừa gọi luôn mấy lần như thế, vậy mà cụ già ngay phía trước như không hề hay biết cứ nhàn tản bước đi. Hai chú gọi chán cụ chả thưa trong bụng nghĩ thầm: hay cụ bị nặng tai, thôi kệ, cụ đi bộ, mình đạp xe, chỉ độ mấy cái chớp mắt nữa là mình bắt kịp. Cụ cứ khoan thai tiến bước, hai ông chú em gù lưng chổng tĩ phóng xe vù vù, thế mà suốt quãng đường còn lại về tới tận gốc đa đầu làng em, lúc nào hai thanh niên hùng hục sức trâu cũng ở sau cụ một quãng dăm chục mét không tài nào đuổi kịp. Cho đến tận bây giờ, thi thoảng chú cháu ngồi với nhau, hễ nhắc chuyện cụ Tự thì hai ông kia vẫn lè lưỡi lắc đầu: sao mà kỳ lạ thế không biết ???
Lúc cụ Tự đến nhà ông em nội thân chinh dẫn các bậc cao niên trong xóm (toàn là anh chị em nhà ông) ra đón cụ từ đầu ngõ, ông thứ 3 nhà em trước làm Chánh án tống giam cụ Tự cũng tham gia, dù ông có hơi ngượng ngập, ngại ngùng. Cụ Tự lúc này bệnh tình đã vơi đi quá nửa, thần sắc khá hơn mấy ngày trước nhiều, duy có đôi mắt là vẫn nguyên một kiểu, cứ lờ đờ hấp háy thi thoảng lại bắn ra 1 tia nhìn như điện xẹt, cảm giác ánh mắt ấy chạm vào ai thì từ tâm can cho đến những điều xương tủy người đó sẽ phơi bày lồ lộ. Cứu tinh đã đến, cả họ nhà em tay bắt mặt mừng, các bà các thím xôn xao, xôn xao.
Ngay sau tuần trà sáng sớm, trai tráng xóm giữa được huy động đi chặt tre đóng cọc thành một hình tròn to gần như nuốt trọn cái sân trước nhà ông chú em. Hồi ấy đa phần là sân đất nên việc đóng cọc diễn ra khá nhanh gọn, cọc tre đóng lưng chừng, còn thừa khoảng 3 chục phân lồi lên trên. Đóng cọc xong thì cụ phát cho nắm phù ngũ sắc đi dán vào từng cái cọc một, không sót cái nào. Sau cụ bắt mọi người khiêng đến một chiếc bàn to, đặt giữa vòng tròn, trên bàn cụ yêu cầu có 3 đĩa gạo, 3 đĩa muối, hai cây chuối to bằng bắp chân để hai bên, một cái bát hương, một cành tre cắm lọ cạnh bát hương. Đồ cúng lễ thì có 1 con gà luộc, một cái thủ lợn, một đĩa xôi.
Đằng sau chiếc bàn tế cụ treo cây phướn to tướng màu sắc kỳ dị, xanh xanh, đỏ đỏ, tim tím với toàn chữ như cái âu cái xoong úp ngược to bằng quả trứng. Sau này em mới biết đây là chữ Phạn. Ở giữa cái phướn ấy là 1 hình người ba đầu sáu tay, có mặt dữ, mặt hiền, mặt nghiêm, sáu tay mỗi tay cầm 1 loại binh khí. Người ấy mặc mỗi cái quần xà lỏn, da dẻ trắng ngần, chân dẫm lên 2 bánh xe đang bốc lửa, đầu thì đội mũ chu sa trông rất sống động. Giờ em vẫn chưa biết hình vị ấy là ai. Bên phải chiếc bàn cụ treo một hình vẽ ông thần mặc giáp trụ, mặt đỏ phừng phừng, mắt xếch ngược, mồm có răng nanh hẳn hoi, tay cầm cây đao to, vô cùng dữ tợn, điều đặc biệt là ông thần này chỉ có mỗi 1 chân. Về sau em mới hay đó là thánh Độc cước. Bên trái cụ treo hình một ông cũng dị hình dị dạng, mắt xếch lồi, râu ria lởm chởm, đội mũ quan, mặc quan bào, đi hài đen, tay cầm thanh kiếm bạc giơ ngang sườn, tay cầm quạt giấy khép trước ngực, nhìn cũng hết cả hồn. Lớn lên tìm hiểu em mới rõ đấy là Chung Quỳ Thiên Sư, vị thần tiên trừ ma diệt quỷ trong truyền thuyết đạo Giáo.
--Hẹn tối nhé--