Nghe thớt ma bắt mèo thì cháu kể chuyện ma mèo, ko biết có đúng cháu gặp ko?
Chuyện là vầy, năm 2013 cháu thuê 1 căn phòng ở phố Duy Tân. Ở đó thấy buồn nên cháu nuôi 1 con mèo cho vui, các cụ ah cháu cưng mèo hết biết, cháu thương mèo lắm. Nhớ hồi ở sg cháu mở quán ăn cũng toàn mang mèo ng ta vứt về nuôi, cứ đang ngồi trong quán nghe bên đg tiếng mèo con kêu là cháu xót ruột lại đi tìm,
cái cảm giác bị bỏ rơi và bơ vơ của bọn mèo nó làm cháu cứ nghĩ như mình vậy!
Về hn cày cuốc 1 năm đi làm từ sáng đến tối cũng chẳng đủ sống, đứa bên cháu lúc ấy có lẽ chỉ mỗi con mèo, cháu đành về quê với gia đình.
Cháu mang cả mèo về nhà nhưng mẹ cháu ko thích. Thời gian đó ở nhà chưa đi làm cháu gặp nhiều áp lực lắm, bố cứ mắng nhiếc cháu vì cháu lớn rồi mà vô công dồi nghề, ko làm ra tiền..bla bla làm cháu mệt mỏi.
Hai tháng ở nhà cháu quyết định sẽ mở 1 cửa hàng dù trong tay cũng chẳng có 1 xu, năm ấy cháu vào sg lấy ít hàng nên nhờ mẹ cháu trông con mèo. Nửa tháng cháu đi đến khi về ko thấy con mèo đâu nữa, hỏi bố cháu thì bố cháu bán tính bán nghi là mẹ cháu làm thịt con mèo của cháu. Lúc đó mẹ cháu ko có ở nhà, biết tin thế cháu đau lòng lắm, cháu khóc nấc lên thành tiếng vì thương con mèo, hôm sau mẹ cháu về mẹ cháu thấy cháu khóc nhiều quá cũng khóc với cháu, bảo mèo của cháu chết vì đói, ko có ai cho nó ăn, nó chưa biết bắt chuột nữa.
Rồi chuyện đó cũng qua đi, cháu thuê 1
căn nhà nhỏ nằm giữa thị trấn, cửa hàng thì nhỏ trước đây nó là lối ngõ. Căn nhà nằm dưới chân dốc nhưng sau đó đc gia chủ họ nối tầng 2 bằng mặt đường nên tầng 1 trở thành tầng hầm mặc dù phía sau vẫn có sân giếng và ánh sáng tự nhiên thoáng đãng. Căn nhà lúc đó chỉ có 1 bà chủ ở, ông chủ mất, có 3 cô con gái lấy ck ra ở riêng, bà lên ở với con gái út nên căn nhà bỏ không đến cả gần 1 năm rồi. Cháu thuê tâng trên làm cửa hàng, tầng dưới cháu sinh hoạt nhân thể trông nhà thay cho bà chủ.
Khi ở căn nhà này đúng có nhiều sự viêc cháu ko lý giải nổi!
Lần 1 : Buổi trưa hôm đó bán hàng xong cháu vào nằm xem tivi và thiếp ngủ đi lúc nào ko biết, lúc sau cảm giác đầu cháu nặng trĩu, tim cháu đập dồn dập, vì đầu gối lên tay ghế nên cổ đau, đầu đau! Trong tiềm thức cháu đã nghĩ là phải nằm xuống nhưng lạ thay cháu ko tài nào làm đc, cháu thử cách mở mắt và cử động gì đó nhưng cố lắm cháu mới mở đc mắt, cháu vẫn nhìn thấy quạt trần đang quạt và bất giác cháu nhìn phía góc cửa buồng bà chủ là hình ảnh 1 cô bé chừng 7-8t tóc ngắn ngang tai đang thập thò ở đó cứ nhìn cháu, miệng cháu u ơ ko cử động đc, mắt cứ như ai kéo xuống ko cho cháu nhìn rõ cô bé đó, cháu lại cố hết sức để biewts mình tỉnh hay mơ, cháu tự cảm nhận thân nhiệt mình lạnh toát đến nổi gai ốc, cháu lại cố nhìn và vẫn thấy cô bé đó đứng nhìn cháu ở cửa buồng, chả hiểu sao cháu bột ra đc câu " nhìn nhìn cái gì" nói đc ra câu đó tức thì mọi thứ thức tỉnh, cháu điều khiển đc chân tay thay vì lúc trước cứng đờ! Nhìn xung quanh ko thấy cô bé đó đâu nữa, bốn bề chỉ có mình cháu.
Lần2: Vì tầng hầm hơi ẩm thấp, đi ngủ đóng hết cửa thì sợ âm khí nặng rồi lại bị bóng đè nên cháu mở hé cửa, cháu sợ nên cũng bật đèn nữa! Đêm đó chắc khoảng 12h gì đó đang ngủ cháu thấy giường cháu rung bần bật, rung như muốn hắt cháu ra khỏi giường, cháu nằm nghĩ ko biewts ai dưới đó mà khoẻ thế, sức phải như 1 con bò mới đội đc cái giường lên, lúc đó chân tay cháu vẫn cứng đờ chỉ mắt là mở hờ hờ, trạng thái cũng nửa tỉnh hay mơ thế nào ý nhưng rõ ràng cháu mở mắt và thấy cái giường rung! Cháu lấy hết sức đập mạnh chân xuống giường và niệm " nam mô a di đà phật, ai đấy để tôi ngủ yên"
Đến khi miệng nói thoát ra câu đó thì mọi thứ đều trở về trạng thái bình thường, ko mất điều khiển như lúc trước nữa.
Lần 3: Hiện tượng này cháu gặp 4-5 lần gì đó. Như thường lệ cháu vẫn bật đèn đi ngủ, bữa đó khoảng gần sáng, cháu bị đánh thức bởi tiênbs kêu meo meo! Cảm giác như tiếng nhảy lô đùa trên chăn của con mèo nhà cháu, cháu mông lung cứ mê man tưởng thời gian sống ở duy tân, cháu hay ngủ với mèo và sáng ra nó cứ vờn, nhảy nhô nhày nhào trên chăn của cháu. Cái sức nặng đè lên chăn chỉ như của 1 con mèo, cháu lơ mơ nhìn thấy con mèo trắng và nó biến mất rất nhanh, lúc cháu ngủ thiếp nó lại quấy cháu, lúc nhảy lên chăn, lúc luồn trong chăn, cháu ý thức muốn tóm nó mà ko tóm đc. Cứ lúc đang lơ mơ nó lại đùa chứ tỉnh hẳn nó lại biến mất. Mấy lần bị vậy toàn lúc gần sáng các cụ ah! Cháu ko biết mèo đó là của ai vì mèo của cháu lông xám còn mèo này lông trắng tinh. Cháu nhìn thấp thoáng thấy nó trong trạng thái nửa tỉnh nửa ngủ.
Lần 4: Cũng giống như lần 2 cháu ngủ giường run bần bật, rồi sau đó bị đội hẳn lên. Lần đầu tiên cháu ngủ mà tay phải bám vào 2 mép thành giường kẻo sợ ngã, tim cháu lại đập thình thịch và tay chân bủn rủn cứng đờ, mắt có mở nhưng như ko mở to đc, cháu sợ đến nổi da gà. Cháu lại niệm " nam mô a di đà phật " mấy câu, gắng mở miệng cho cái câu ấy thoát ra khỏi miệng thì hết.
Sau này bà chủ về cháu có kể thì bà bảo chắc ông ( ck bà) canh nhà cho bà lúc bà đi vắng, lẽ ra mày đến ở phải lên bàn thờ thắp hương báo cáo với ông ý! Bà bảo ngày trước chị thuê nhà cũ vì hợp ông ý nên ông về nhập luôn vào chị đó nói chuyện với bà!
Chuyện cô bé 7-8t thì bà cũng có kể cô em ck bà ấy chết tầm tuổi đó và bà có thờ cô trên ban thờ.
Còn chuyện con mèo, bà bảo chắc nó chết nhưng thấy mày thươnv nó quá nên nó về thăm mày, bà dặn cháu lần sau nó còn về thì niệm cho con mèo siêu thoát ko nó nhớ lại về tìm cháu nữa, lần sau gặp vậy cháu cũng niệm trong đầu thôi nên ko còn gặp lại nữa
Nói thật với các cụ chuyện ma mãnh cháu ko tin đâu nhưng đến giờ có nhiều hiện tượng cháu ko lý giải đc, cháu ko biết là cháu đã gặp ma chưa vì tất cả các sự việc đều diễn ra trong lúc nửa tỉnh nửa ngủ và mất ý thức nhưng chi tiết từng việc cháu vẫn nhớ như in.
Từ bà chủ nói 1 nhẽ, hôm anh hàng xóm sát vách sang chơi cũng bảo cháu lúc cháu mới chuyển đến
" mày ở đây 1 mình là mày gan đấy, đợt bà đi thằng cháu bà sang ngủ trông nhà 1 hôm nó chạy mất dép vì bị bóng đè ác quá"
Ngẫm cũng sợ sợ nhưng mình chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Cháu ở đó 2 năm cũng thấy mình có lộc ở nhà đó, buôn bán thuận lợi, có ngày lãi bằng cả tháng lương cháu làm ở hn
và lộc hơn cả là cháu lấy đc anh ck tốt thương yêu cháu hết lòng. Giờ cháu theo ck về lại hn nhưng những tháng ngày ở đó là những kỷ niệm cháu ko quên, buồn có, vui có, lỗi sợ có!
Cháu tâm niệm dù ma hay quỷ mình là ng cứ sống có tâm thì họ cũng ko quấy mình đâu.
Văn cháu lủng củng ko đc hay nên các cụ thông cảm nhé!