- Biển số
- OF-376983
- Ngày cấp bằng
- 10/8/15
- Số km
- 162
- Động cơ
- 247,080 Mã lực
em là em kết cụ lắm rồi đấy, nói phải củ cải còn nghe huống hồ con vợ. Mợ nhắn tin thế là còn yêu cụ lắm cụ xem xét lại đi ạ.Em chưa oánh vk bao giờ. Đến thời điểm hiện tại em mới im lặng không nói gì là vk em khóc lóc thảm thiết rồi. He. Như em đã nói, vk em là đứa hiểu biết nên em nghĩ chắc khó xảy ra tình huống này. Khi có dấu hiệu là em thể hiện thái độ luôn nên vk em hầu như hiểu và rút kinh nghiệm. Từ đó sẽ không dám có những hành động và suy nghĩ quá đáng.
Giả sử cụ đánh vk xong. Kệ nó 1 2 hôm rồi giỗ rành. Việc cụ xin lỗi phải cân nhắc tình huống và lời nói vì đàn ông nên hạn chế xin lỗi. Cụ oánh nó xong (oánh đúng nhé) mà xin lỗi là nó bù lu bù loa lên rồi lại thấy tủi thân uất ức... nó không nghĩ tới nó sai đâu. Ah tiện thể cụ nên "rào" (giao kèo ) trước nhé nếu "hỗn/láo với bố mẹ 2 bên hay...." thì " đừng trách anh " thì oánh xong không cần xin lỗi đâu. Nếu nó kể với bố mẹ nó thì càng tốt cụ cứ "cứng" cho em nhưng trong lời nói vẫn phải tôn trọng bố mẹ vk nhé kiểu như " Đây là chuyện nhà con bố mẹ đừng tham gia vào" còn hỏi nguyên nhân thì cụ cứ bảo bố mẹ hỏi vk con ấy. Nếu vk cuối cùng không nói thì lúc đó cụ mới bảo là " Vk con láo với bố mẹ con là không được. Con rất tôn trọng và yêu quý bố mẹ (đang nói với bố mẹ vk nhé) nhưng bố mẹ xem vk con nó láo quá. Con mà nói / hành động với bố mẹ thế này bố mẹ có đánh con không ? ". Thế thôi Không cần kể lể nhiều. Cụ phải nhớ đàn ông nói ít làm nhiều. Chỉ nói đại khái để bố mẹ vk về hỏi tội vk bắt nó nói chi tiết nhé. Đừng bao giờ ngồi kể lể vk con thế này kia làm gì thì mình thành thằng nhỏ nhen đàn bà, mất tư cách đàn ông. Còn nếu bố mẹ vk bênh vk cụ thì cụ cũng không cần quan tâm. Cụ cứ im lặng không nói gì cho em hoặc chỉ vâng/dạ cho qua và vẫn để nguyên tình trạng như cũ (đang ly thân chẳng hạn).
Em nghĩ cụ đừng quyết phải chia tay ly hôn làm gì. Thích thì ly thân thỉnh thoảng qua thăm con. Đến lúc không chịu được vk sẽ đòi nói chuyện thì cụ dựa trên quy luật "nhân quả" cho em như sau:" Anh tôn trọng bố mẹ em thì em nên tôn trọng bố mẹ anh. Nếu em đòi bỏ bố mẹ anh thì anh và em không còn gì để nói (không nói gì tới chia tay nhé) và anh không thể bỏ bố mẹ anh cũng như bố mẹ em (câu này mới là cái chốt). Bố mẹ em và anh đều mang nặng đẻ đau rồi nuôi mình lớn lên nên đây là trách nhiêm của anh với các cụ (coi như *** cần vk và kể cả bỏ vk cụ vẫn có trách nhiệm với bố mẹ vk ). Đây là cũng là cái gương để con sau này nhìn vào và học tập. Đó cũng là cái nghĩa cái đức mình giáo dục con cháu sau này làm người tốt có ích cho xã hội"... Em nghĩ cụ nói câu này xong nó sẽ phải nghĩ mà nếu nó đ** suy nghĩ vẫn nhắn tin cho cụ như cái câu kia thì vk của cụ "vcl" luôn, em thề cụ lấy phải "người ngoài hành tinh" rồi.Hix.
Ngoài ra cụ luôn phải nhớ là giữ hình ảnh cho vk trước mặt mọi người. Chuyện nhà mình là chuyện riêng nên trước mặt mọi người (bố mẹ, ông bà, con...) thì vk cụ phản ứng/hành xử thế nào cụ để nguyên không nói gì. Sau đó lựa lúc nào vk với cụ ở 1 mình thì cụ góp ý và luôn nhắc là đây là chuyện trong nhà, anh không muốn mình nói chuyên trước mặt mọi người. Nếu trước mặt mọi người vk cụ cư xử với cụ quá đáng (bình thường) thì nhịn và chờ thời cơ "trả thù" còn nếu "quá mức" là phải cho "nó biết" không cần giữ hình ảnh nữa. Cái này phải tùy tình huống.
Cuối cùng 1 trong những cách giải quyết xung đột nhanh nhất la sau 2,3 hôm chiến tranh"lạnh" tối hôm thứ 3 cụ uống tý bia rượu về, giả vờ say bắt nó lau dọn hoặc dìu vào nhà => vật nó ra "hành hạ" cho em (nếu nó không phản ứng quá mức/dữ dội). Sau đó mọi xung đột gần như tiêu tan,em thề. Chuyện "ấy" là 1 trong những cách giải quyết xung đột tốt nhất.
Hi vọng cụ sẽ xử lý được vụ này. Cố gắng cụ nhé.