[Funland] Lối đi nào cho 1 loser 35 tuổi?

K.P.T 74

Xe buýt
Biển số
OF-154080
Ngày cấp bằng
25/8/12
Số km
806
Động cơ
370,457 Mã lực
Các mợ ấy tính du học các trường có tên có tuổi ở Âu Mỹ, chứ cụ thích em chỉ cụ đường đi du học có khi còn rẻ hơn cả học ĐH ở VN. Về vừa có tiếng vừa có mối, lại đc tiếp thu nền giáo dục khá OK =))

Mối đấy là mối sơ cua em tính cho thằng chọi nhà em, chỉ tội chả biết đến đời nó còn chính sách đó không
Con em cũng đang tuổi vào ĐH, cụ tư vấn giúp em nơi học rẻ cụ biết với? Em sẽ có thêm 1 phg án cho f1.
 

sonvg

Xe điện
Biển số
OF-197008
Ngày cấp bằng
3/6/13
Số km
2,926
Động cơ
449,973 Mã lực
Cháu chưa hiểu nếu cụ chủ làm full công suất thì thu nhập thế nào, cái cốt lõi thì không thấy đâu.
 

K.P.T 74

Xe buýt
Biển số
OF-154080
Ngày cấp bằng
25/8/12
Số km
806
Động cơ
370,457 Mã lực
Em hay tàu ngầm ở diễn đàn này, có lần đọc được một cụ nói, đại ý rằng: nếu như khi gặp thất bại, thì có 2 cách xử lý: (1) là kêu rên kể lể rồi sống lay lắt qua ngày. (2) là đứng lên, bỏ qua sỹ diện, đừng nhìn những người xung quanh, và chiến đấu tiếp.
Em thấy đúng lắm.
Như em, bây giờ nhìn xung quanh, những bạn bè cùng thời với mình, họ đều rất tốt. Hội bạn em ngày xưa, giờ suốt ngày chỉ là cắm hoa, du lịch, v.v.. Tiền nong không phải lo nghĩ nữa.
Hoặc những người cùng nghề sản xuất với em, họ đã có 2 - 3 nhà máy, đi ra đi vào, oai phong lẫm liệt. Còn em, có một cái xưởng bé như cái kẹo mút, trầy vây tróc vẩy kiếm việc, kiếm sống.
Nhưng em nghĩ, tuổi này của em, em thiên về an toàn hơn. Em không thể để con em thiếu đói được, nên em tuyệt đối không liều mạng.
Bao giờ em tích cóp được tiền bạc, đủ cho cả 2 con đi du học, thì lúc đó, em sẽ tăng tốc. Em tự tin là em sẽ phát triển được.
Vô tình đọc đc mấy comments của mợ thấy mợ có ý chí và quyết tâm rất cao. Chúc mợ gặt hái nhiều thành công nhé!
 

K.P.T 74

Xe buýt
Biển số
OF-154080
Ngày cấp bằng
25/8/12
Số km
806
Động cơ
370,457 Mã lực
Cụ chỉ rất hay nhưng em thấy chả có gì là muộn cả. 35 còn sớm chán so với ông già KFC tận 75 mới bắt đầu cơ. Chúc cụ chủ quyết tâm.
Đồng ý với cụ. Ko bao giờ là muộn, chỉ có điều có quyết tâm hay ko thôi!
 

khanhtx8

Xe điện
Biển số
OF-558317
Ngày cấp bằng
13/3/18
Số km
2,009
Động cơ
184,036 Mã lực
Tuổi
40
Con em cũng đang tuổi vào ĐH, cụ tư vấn giúp em nơi học rẻ cụ biết với? Em sẽ có thêm 1 phg án cho f1.
Du học trung quốc, học bổng chính phủ nó tầm 3500 trum nhưng học phí, ktx, sách vở miễn hết, bậc đại học nó còn cho thêm 5tr ăn tiêu nữa cụ ạ

Cái này có đợt, cụ tìm hiểu thêm và trước tầm 1 năm đến 1.5 năm để có thêm nhiều cơ hội, chứ thời em thì nó miễn phí cho không biếu không.

Với em, em thấy đi học TQ có nhiều cái lợi hơn đi học ở VN ( dĩ nhiên ko bằng Âu Mỹ ):
1 - Học bổng tốt
2- Nền giáo dịch khá tốt, nếu so sánh với VN em đánh giáo cao hơn 1 vài bậc ở những ngành KHKT
3 - Học thêm được 1 thứ tiếng mà cả thế giới đang dần chuyển dịch
4 - Sống trong 1 môi trường hiện đại năng động, tiếp cận đc rất nhiều cái mới về KHKT

Việc chơi với anh láng giềng là điều không thể tránh được, đến các nước phát triển giờ cũng đều xác định như thế. Nên nếu học bển thì sẽ có 1 bước đệm khá tốt
 
Chỉnh sửa cuối:

K.P.T 74

Xe buýt
Biển số
OF-154080
Ngày cấp bằng
25/8/12
Số km
806
Động cơ
370,457 Mã lực
Du học trung quốc, học bổng chính phủ nó tầm 3500 trum nhưng học phí, ktx, sách vở miễn hết, bậc đại học nó còn cho thêm 5tr ăn tiêu nữa cụ ạ

Cái này có đợt, cụ tìm hiểu thêm và trước tầm 1 năm đến 1.5 năm để có thêm nhiều cơ hội, chứ thời em thì nó miễn phí cho không biếu không.

Với em, em thấy đi học TQ có nhiều cái lợi hơn đi học ở VN ( dĩ nhiên ko bằng Âu Mỹ ):
1 - Học bổng tốt
2- Nền giáo dịch khá tốt, nếu so sánh với VN em đánh giáo cao hơn 1 vài bậc ở những ngành KHKT
3 - Học thêm được 1 thứ tiếng mà cả thế giới đang dần chuyển dịch
4 - Sống trong 1 môi trường hiện đại năng động, tiếp cận đc rất nhiều cái mới về KHKT

Việc chơi với anh láng giềng là điều không thể tránh được, đến các nước phát triển giờ cũng đều xác định như thế. Nên nếu học bển thì sẽ có 1 bước đệm khá tốt
Cám ơn cụ!
Cụ cho hỏi thêm, du học TQ bằng tiéng Anh đc ko nhỉ? Hay phải học bằng tiếng TQ? Em hỏi vậy vì f1 nhà em chi biết tiếng Anh thôi ợ
 

Đài Bi

Xe máy
Biển số
OF-583675
Ngày cấp bằng
7/8/18
Số km
65
Động cơ
137,464 Mã lực
Tuổi
24
Chị giỏi thật. Kiếm tiền giỏi đã đành nhưng tiết kiệm cũng giỏi. Nhưng sao lúc đấy 1,5 tỷ k buôn đất cát hay gì đấy, cũng rất nhiều cơ may ạ
Em cảm ơn bác đã khen ngợi, nhưng em chẳng dám nhận lời khen của bác.
Nói thật với bác, cái 1.5 tỷ này thì có đến gần 1 tỷ là tiền đền bù của cty khi đóng cửa đấy ạ. Chứ còn em có tiết kiệm được gì đâu.
 

Chủ tịch thôn

Xe đạp
Biển số
OF-428068
Ngày cấp bằng
7/6/16
Số km
27
Động cơ
215,980 Mã lực
Khôn như anh thớt thôn em đầy, chiều chiều ra quán nước gặp cả đống, cụ ra mà tham khảo :))
 

Đài Bi

Xe máy
Biển số
OF-583675
Ngày cấp bằng
7/8/18
Số km
65
Động cơ
137,464 Mã lực
Tuổi
24
Hôm nay, em đang ngồi chờ khách ở sân bay, rảnh rỗi chả có việc gì làm, nên lại vào đây chém gió tiếp.

Em nghĩ bác nào cứng tuổi rồi, lại có thêm một cái rơ mooc con cái gia đình nữa, thì khi lập nghiệp phải cân nhắc dữ lắm.

Giống như mình chèo một con thuyền, giờ ra đến cửa sông, thấy sóng to, gió lớn, thì đương nhiên là thấy sợ hãi, ngại ngùng.

Cá nhân em thì nghĩ đây là thời điểm quan trọng nhất, nên em sẽ kể nhiều về giai đoạn này của em, để các bác còn băn khoăn giữa khởi nghiệp hay không khởi nghiệp sẽ có những thông tin tham khảo.
 

xomo

Xe tăng
Biển số
OF-124567
Ngày cấp bằng
17/12/11
Số km
1,242
Động cơ
65,687 Mã lực
Hôm nay, em đang ngồi chờ khách ở sân bay, rảnh rỗi chả có việc gì làm, nên lại vào đây chém gió tiếp.

Em nghĩ bác nào cứng tuổi rồi, lại có thêm một cái rơ mooc con cái gia đình nữa, thì khi lập nghiệp phải cân nhắc dữ lắm.

Giống như mình chèo một con thuyền, giờ ra đến cửa sông, thấy sóng to, gió lớn, thì đương nhiên là thấy sợ hãi, ngại ngùng.

Cá nhân em thì nghĩ đây là thời điểm quan trọng nhất, nên em sẽ kể nhiều về giai đoạn này của em, để các bác còn băn khoăn giữa khởi nghiệp hay không khởi nghiệp sẽ có những thông tin tham khảo.
Lúc em bắt đầu buôn bán còn chả có lấy 1/10 vốn của mợ. Nghĩ lúc đó liều thật. Nhà ở nhờ, 2 con nhỏ, vợ lương thấp, bản thân bệnh tật yếu đuối. Vốn chưa đầy 200 củ + 6 tháng lương thất nghiệp. Quả đó mà rớt đài thì bách nhọ quy đầu.
 

Đài Bi

Xe máy
Biển số
OF-583675
Ngày cấp bằng
7/8/18
Số km
65
Động cơ
137,464 Mã lực
Tuổi
24
Giữa tháng 9/2013 là khoảng thời gian tồi tệ của em. Văn phòng lúc đó vẫn mở cửa, nhưng đã hết việc và các anh chị em cũng đã tản mát đi hết. Một số người vững mạnh về kinh tế rồi thì đi chơi, một số người đã cảm nhận được việc đóng cửa từ trước nên họ đã có sự chuẩn bị từ trước, đến giờ chỉ như bước từ bên này thuyền sang bên kia thuyền. Một số người được mời đi đến cty khác làm việc.

Còn trơ lại mỗi mình em và vài người nữa.

Rảnh rỗi khiến cho nỗi buồn chán nó cứ len lỏi trong tâm trí của em. Mà trong đó, nỗi chán nhất là chán chồng. Em thấy chồng em thật là kém cỏi, suy nghĩ đó, nó cứ như cỏ dại lan thật nhanh chiếm đến toàn bộ suy nghĩ của em. Đến mức, em nghĩ mình có thể phải bỏ chồng mất.

Nhưng đấy là tâm tư em nói thế, nhưng em phải dùng lý trí của em nữa chứ.

Em lại lấy ra một tờ giấy, vạch đôi, một bên em viết những ưu điểm của chồng em, một bên em viết những nhược điểm. Xem đi xem lại, em thấy nhược điểm xấu nhấu của chồng em là không có tiền đưa cho em.

Em xắn tay phân tích cái nhược điểm to đùng này.

Em còn nhớ em viết trên giấy như thế này:

Bây giờ, giả sử nhé, giả sử thôi, là chồng mình sẽ đưa cho mình tiền, một cục hẳn hoi.

1- Đưa 1 tỷ đồng: Ít quá, nhưng thôi, có còn hơn không

2- Đưa 2 tỷ: Vẫn ít, nhưng còn hơn 1 tỷ

3- Đưa 3 tỷ: Tàm tạm, nhưng vẫn không đạt được kỳ vọng của mình

4- Đưa 5 tỷ: OK, đây là mức mình nghĩ

5- Đưa 10 tỷ: Tốt quá, chồng mình thật giỏi

6- Đưa 20 tỷ: Chồng mình đích thị là Idol của đời mình rồi. Chắc kiếp trước mình sắp tu thành phật nên kiếp này trời mới cho mình người chồng tuyệt vời thế. Tất cả những tật xấu của chồng mà mình đã viết ở đây đều đột nhiên biến mất.

Em viết đúng như trên đấy, các bác ạ. Vâng, chắc đọc đến đây, các bác sẽ mắng em làm tham tiền. Em thừa nhận lúc đó em tham thật ạ.

Nhưng sau đó, em lại nghĩ, bao năm nay, em coi chồng em như một người bạn chí cốt, chuyện gì từ con sâu cái kiến em cũng nói với chồng. Em tự hỏi mình, từ trước đến giờ, đã có ai đối với em hết lòng và chân tình như chồng em chưa? đã có ai chấp nhận hàng hà sa các tính xấu của em mà không một lời kêu ca chưa? Chẳng có ai ngoài chồng em cả.

Vậy mà, chỉ vì 5 tỷ đồng ở mức 4 kia, em đã định bỏ chồng.

Em thấy mình thật ích kỷ.

Em đốt tờ giấy đó đi, và tự nhủ với mình, không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ chồng vì lý do kinh tế nữa.

Riêng chuyện này, em không nói với chồng em.
 

kiwi.

Xe đạp
Biển số
OF-304400
Ngày cấp bằng
9/1/14
Số km
32
Động cơ
304,133 Mã lực
Du học trung quốc, học bổng chính phủ nó tầm 3500 trum nhưng học phí, ktx, sách vở miễn hết, bậc đại học nó còn cho thêm 5tr ăn tiêu nữa cụ ạ

Cái này có đợt, cụ tìm hiểu thêm và trước tầm 1 năm đến 1.5 năm để có thêm nhiều cơ hội, chứ thời em thì nó miễn phí cho không biếu không.

Với em, em thấy đi học TQ có nhiều cái lợi hơn đi học ở VN ( dĩ nhiên ko bằng Âu Mỹ ):
1 - Học bổng tốt
2- Nền giáo dịch khá tốt, nếu so sánh với VN em đánh giáo cao hơn 1 vài bậc ở những ngành KHKT
3 - Học thêm được 1 thứ tiếng mà cả thế giới đang dần chuyển dịch
4 - Sống trong 1 môi trường hiện đại năng động, tiếp cận đc rất nhiều cái mới về KHKT

Việc chơi với anh láng giềng là điều không thể tránh được, đến các nước phát triển giờ cũng đều xác định như thế. Nên nếu học bển thì sẽ có 1 bước đệm khá tốt
Em có anh bạn, hai vợ chồng du học TQ, đợt anh ấy đi làm trong sg, có nhiều cty gọi điện mời về làm. Xong anh quay về HN làm cho mảng cskh của Samsung, trong biết bên trong như nào, nhưng nhìn cuộc sống ổn phết. Ngày xưa nghe du học TQ cứ sao sao, nhưng nhìn anh ấy, em giờ lại nghĩ khác, có cơ hội quay lại có khi nghĩ lại đi học tiếng trung thật
 

Bimmer

Xe điện
Biển số
OF-27178
Ngày cấp bằng
9/1/09
Số km
2,652
Động cơ
506,793 Mã lực
Nơi ở
Ha noi
Giữa tháng 9/2013 là khoảng thời gian tồi tệ của em. Văn phòng lúc đó vẫn mở cửa, nhưng đã hết việc và các anh chị em cũng đã tản mát đi hết. Một số người vững mạnh về kinh tế rồi thì đi chơi, một số người đã cảm nhận được việc đóng cửa từ trước nên họ đã có sự chuẩn bị từ trước, đến giờ chỉ như bước từ bên này thuyền sang bên kia thuyền. Một số người được mời đi đến cty khác làm việc.

Còn trơ lại mỗi mình em và vài người nữa.

Rảnh rỗi khiến cho nỗi buồn chán nó cứ len lỏi trong tâm trí của em. Mà trong đó, nỗi chán nhất là chán chồng. Em thấy chồng em thật là kém cỏi, suy nghĩ đó, nó cứ như cỏ dại lan thật nhanh chiếm đến toàn bộ suy nghĩ của em. Đến mức, em nghĩ mình có thể phải bỏ chồng mất.

Nhưng đấy là tâm tư em nói thế, nhưng em phải dùng lý trí của em nữa chứ.

Em lại lấy ra một tờ giấy, vạch đôi, một bên em viết những ưu điểm của chồng em, một bên em viết những nhược điểm. Xem đi xem lại, em thấy nhược điểm xấu nhấu của chồng em là không có tiền đưa cho em.

Em xắn tay phân tích cái nhược điểm to đùng này.

Em còn nhớ em viết trên giấy như thế này:

Bây giờ, giả sử nhé, giả sử thôi, là chồng mình sẽ đưa cho mình tiền, một cục hẳn hoi.

1- Đưa 1 tỷ đồng: Ít quá, nhưng thôi, có còn hơn không

2- Đưa 2 tỷ: Vẫn ít, nhưng còn hơn 1 tỷ

3- Đưa 3 tỷ: Tàm tạm, nhưng vẫn không đạt được kỳ vọng của mình

4- Đưa 5 tỷ: OK, đây là mức mình nghĩ

5- Đưa 10 tỷ: Tốt quá, chồng mình thật giỏi

6- Đưa 20 tỷ: Chồng mình đích thị là Idol của đời mình rồi. Chắc kiếp trước mình sắp tu thành phật nên kiếp này trời mới cho mình người chồng tuyệt vời thế. Tất cả những tật xấu của chồng mà mình đã viết ở đây đều đột nhiên biến mất.

Em viết đúng như trên đấy, các bác ạ. Vâng, chắc đọc đến đây, các bác sẽ mắng em làm tham tiền. Em thừa nhận lúc đó em tham thật ạ.

Nhưng sau đó, em lại nghĩ, bao năm nay, em coi chồng em như một người bạn chí cốt, chuyện gì từ con sâu cái kiến em cũng nói với chồng. Em tự hỏi mình, từ trước đến giờ, đã có ai đối với em hết lòng và chân tình như chồng em chưa? đã có ai chấp nhận hàng hà sa các tính xấu của em mà không một lời kêu ca chưa? Chẳng có ai ngoài chồng em cả.

Vậy mà, chỉ vì 5 tỷ đồng ở mức 4 kia, em đã định bỏ chồng.

Em thấy mình thật ích kỷ.

Em đốt tờ giấy đó đi, và tự nhủ với mình, không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ chồng vì lý do kinh tế nữa.

Riêng chuyện này, em không nói với chồng em.
Mợ tháo vát quá :-bd
 

brick

Xe buýt
Biển số
OF-53148
Ngày cấp bằng
18/12/09
Số km
745
Động cơ
457,489 Mã lực
Cụ hay quá! Em nghĩ giống cụ mà vẫn hơi mông lung. Cơ mà em sẽ học tập cụ.

Nhân thớt này em kể chuyện của iem.

Thực tế là khi ngồi trên giảng đường em đã nghĩ đến cái cơn mà bọn Tây nó gọi là “Middle Age Crisis” này.

Sức lao động, sự tập trung, khả năng đột phá nó chỉ có trước tuổi 30. Tới 30 tuổi thì sức ỳ (mà lớn nhất là gánh nặng gia đình) nó sẽ kéo tụt lại tất cả.
Tức là ta chỉ sống vì ta và tương lai của ta trước năm 30 tuổi, sau đó là “sống mòn”.

Và ngạc nhiên không, từ lúc đó em đã lên plan cho khoảng 20 năm cuộc đời cho tới 40 tuổi (tuổi em cho là nên tự xác định là “hưu”).

Cho tới hiện tại mọi thứ nó vẫn diễn ra như đúng cái plan em vẽ, nó xoay qua 4 mục tiêu:
1. Kinh doanh hộ gia đình: Đảm bảo 10-20% thu nhập - Tức là trong trường hợp xấu nhất mình và gia đình không chết đói - con cái thất học (Hiện tại cái này tương ứng với 3 trẹo 1 tháng cho em và 8-10tr cho các Cụ nhà em).
Cái này là quan trọng nhất, em mửa mật từ 2006 tới 2017 mới hết nợ do đầu tư cái này.

2. Thu nhập chính: Làm thuê cho hội đi ngoài ra nước (khoảng 30 trẹo 1 tháng).
3. Thu nhập phụ: Nghề freelancer khoảng 2-3tr 1 tháng và tương lai sau 40 tuổi sẽ thành nghề chính ~ thu nhập 6-8tr 1 tháng.
(Giai đoạn giữa 2017- giữa 2018 là giai đoạn xuống thấp nhất của cuộc đời em, thất nghiệp ở nhà nhưng mới lòi ra cái nghề này).

4. Kinh doanh cá nhân: Cái này đã có hướng và sẽ start sau khoảng 2-3 năm nữa sau khi tích luỹ đủ tư bản.

Tức là tới 40 tuổi em sẽ an phận ở nhà với tư cách một loser với mức thu nhập đều đặn khoảng 10~15 triệu.

Tầm đó F1-1 em đã bắt đầu đi học ĐH còn 2 sẽ lên cấp 2.

Tóm lại ước mơ em nhỏ như con kiến :D Nhưng chí ít em đã đủ dũng khí không chọn “sự an nhàn” nhà nước ngay sau khi ra trường.
Chí ít em cũng không mất ít nhất 13 năm cuộc đời để hỏi ta là ai, ta có ý nghĩa gì và ta phải làm gì trong tương lai.
Đơn giản là bố mẹ em nghèo, ông bà em nghèo và chả có quan hệ nào trong hệ thống xã hội Nụi đủ để em “luồn sâu leo cao” cả.

Em tag các Cụ rõ chuyện em vào đây :D

ktqsminh elevonic Triumf
 

Kim ngưu 101

Xe tải
Biển số
OF-472199
Ngày cấp bằng
22/11/16
Số km
497
Động cơ
203,323 Mã lực
Tuổi
38
Em, 1 thằng loser chính hiệu cho đến thời điểm hiện tại. Một vợ 2 con, xuất thân trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ làm công nhân viên chức, lớn lên cũng theo rãnh như vậy, em cũng là thằng nhân viên quèn, cũng lấy vợ, sinh con. 10 năm kể từ ngày ra trường, em sống đúng kiểu chuẩn mực của 1 người 40 năm về trước, đi làm, về nhà chăm vợ con, lương bình bình, cuộc sống cứ thế trôi qua. Vài năm trở lại đây, em thật sự trăn trở về cuộc sống, liệu cứ thế này đến hết đời hay sao?

Em tâm sự với 2 cụ thân sinh, các cụ bảo bố mẹ thấy cuộc sống ổn định như con là được rồi, bao người còn vất vả ngoài kia. Mẹ em thì không nói nhưng bố em là người rất ưa danh, ưa con cái có chỗ làm nhà nước ổn định, ông rất hãnh diện về điều đó, em thì ngược lại với ông. Em biết ông xuất thân cũng là lao động bình thường nên cách nhìn cuộc sống của ông cũng không thể rộng rãi, với ông như vậy là quá ổn nhưng với em thật sự là không ổn 1 chút nào. Em muốn làm 1 cuộc thay đổi lớn.

A. Em mong muốn như sau:
1. Tài chính gia đình em lên 1 tầm khác, không phải đủ ăn đủ mặc và duy trì như vậy đến hết đời mà phải ở mức dư dả, cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch...
2. 2 đứa nhà em có điều kiện được tiếp cận kiến thức dự bị khoảng 5 năm trước khi đi du học và có khả năng lo cho 2 đứa du học mà không phải giật gấu vá vai.
3. Chủ trương chính là cho 2 đứa di dân, không cần chúng nó quay về, vợ chồng em xác định sống 1 mình, để chúng nó tung bay đời chúng nó. Nếu không thực hiện được chủ trương chính, phải sống trên đất này thì cũng phải sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác.
4. Cuối đời 2 vợ chồng sống bình bình, có đủ tài chính để thi thoảng du lịch, bệnh tật ốm đau. Cả 2 trước khi đi thì hiến được gì cho đời cứ hiến, sau đốt hết, tro rải biển, con cái không cần thờ.

B. Giá phải trả:
Với 1 đống mong muốn như vậy, em biết cái giá phải trả cũng không hề nhỏ, và em xác định chấp nhận như sau:
1. Em chấp nhận làm việc 25 năm nữa full công suất, không nghỉ giữa hiệp.
2. Thời gian dành cho gia đình ít lại, tình cảm gia đình còn lại 60% so với bây giờ.
3. Sức khoẻ còn lại 70% so với bây giờ.
4. Cuối đời sống 1 mình 2 vợ chồng, không con cái.

Chốt hạ: Với mong muốn và giá phải trả như vậy, em muốn xin lời khuyên của các cụ trên cõi OF:
1. Quan điểm của em như vậy có dị hợm không?
2. Phải làm như thế nào để đạt được mục tiêu đó?
3. Các cụ còn phương án nào các cụ đang hoạch định hoặc đã thực hiện rồi mà các cụ thấy mãn nguyện thì cho em xin em làm đường lối.

Chân thành cảm ơn các cụ đã quan tâm!
Em cũng ko hiểu cụ Loser ở chỗ nào.
Em bằng tuổi cụ, cũng bỏ 1 chỗ mà người ta bảo là "ổn định" để ra ngoài làm. Nhưng nếu làm tư nhân mà vẫn kiểu làm công ăn lương, cùng lắm lương vài chục triệu 1 tháng, còn rất xa nếu muốn đạt mức "sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác" với 1 nhà 2 đứa con tuổi ăn học như cụ. Trừ khi cụ dám liều thân nhảy ra kinh doanh hoặc làm riêng. Em biết cụ có hoài bão, nhưng hiện tại cụ giống em, đang là cột trụ chính của 1 đại gia đình. Nếu xác định nhảy ra làm riêng, cụ phải tính toán thật kỹ điểm mạnh điểm yếu của mình để hạn chế rủi ro. Cụ ngồi nhà nước 10 năm thì đã bất lợi về nhịp độ so với thị trường bên ngoài, cái đó cụ phải tìm cách khắc phục bằng 1 điểm mạnh khác, 1 lợi thế khác.
Em vẫn ủng hộ cụ nhảy ra ngoài, nhưng thời điểm và thời cơ thì phải lựa chọn kỹ lưỡng cụ ah. Tiền học, tiền ăn, tiền sinh hoạt...là những thứ ko thể gián đoạn được. Chúc cụ thành công.
 

khanhtx8

Xe điện
Biển số
OF-558317
Ngày cấp bằng
13/3/18
Số km
2,009
Động cơ
184,036 Mã lực
Tuổi
40
Cám ơn cụ!
Cụ cho hỏi thêm, du học TQ bằng tiéng Anh đc ko nhỉ? Hay phải học bằng tiếng TQ? Em hỏi vậy vì f1 nhà em chi biết tiếng Anh thôi ợ
Ngoại ngữ chỉ là công cụ thôi cụ ạ. Theo lẽ thường tình, du học TQ sẽ có 1 năm học tiếng trước khi vào học đh, nhưng nếu để học đại học đúng nghĩa thì nên học trước ở khi sang đó.

Nếu biết tiếng anh là 1 lợi thế vì khi học sang ngoại ngữ thứ 2 có cái để so sánh lượng từ mới nào cần sử dụng.

Còn với quan điểm của em, em không cho con học ngoại ngữ nghiêm túc quá sớm. Bắt đầu chỉ đơn giản là xem phim. đi chơi và đi trại hè. Đến khi vào cuối cấp 2 và cấp 3 em mới cho f1 nghiêm túc học ngoại ngữ, dĩ nhiên nó mà thích học thì chả ai cấm vì em thấy ngoại ngữ là chìa khóa nhưng chỉ tốt khi bạn biết ổ khóa nằm ở đâu. Cái em cho thằng chọi là mục đích học ngoại ngữ thôi
 

namvu01

Xe tải
Biển số
OF-203712
Ngày cấp bằng
26/7/13
Số km
371
Động cơ
23,447 Mã lực
Nơi ở
Nà Hội
Cụ cho em hỏi nhỏ mức thu nhập NET của cụ bây giờ là bao nhiêu được ko ạ?
 

Musical Stone

Xe điện
Biển số
OF-62959
Ngày cấp bằng
28/4/10
Số km
2,738
Động cơ
-47,286 Mã lực
Nơi ở
B10A KĐT Nam Trung Yên, Trung Hòa, Cầu Giấy
Website
amisha.vn
Giữa tháng 9/2013 là khoảng thời gian tồi tệ của em. Văn phòng lúc đó vẫn mở cửa, nhưng đã hết việc và các anh chị em cũng đã tản mát đi hết. Một số người vững mạnh về kinh tế rồi thì đi chơi, một số người đã cảm nhận được việc đóng cửa từ trước nên họ đã có sự chuẩn bị từ trước, đến giờ chỉ như bước từ bên này thuyền sang bên kia thuyền. Một số người được mời đi đến cty khác làm việc.

Còn trơ lại mỗi mình em và vài người nữa.

Rảnh rỗi khiến cho nỗi buồn chán nó cứ len lỏi trong tâm trí của em. Mà trong đó, nỗi chán nhất là chán chồng. Em thấy chồng em thật là kém cỏi, suy nghĩ đó, nó cứ như cỏ dại lan thật nhanh chiếm đến toàn bộ suy nghĩ của em. Đến mức, em nghĩ mình có thể phải bỏ chồng mất.

Nhưng đấy là tâm tư em nói thế, nhưng em phải dùng lý trí của em nữa chứ.

Em lại lấy ra một tờ giấy, vạch đôi, một bên em viết những ưu điểm của chồng em, một bên em viết những nhược điểm. Xem đi xem lại, em thấy nhược điểm xấu nhấu của chồng em là không có tiền đưa cho em.

Em xắn tay phân tích cái nhược điểm to đùng này.

Em còn nhớ em viết trên giấy như thế này:

Bây giờ, giả sử nhé, giả sử thôi, là chồng mình sẽ đưa cho mình tiền, một cục hẳn hoi.

1- Đưa 1 tỷ đồng: Ít quá, nhưng thôi, có còn hơn không

2- Đưa 2 tỷ: Vẫn ít, nhưng còn hơn 1 tỷ

3- Đưa 3 tỷ: Tàm tạm, nhưng vẫn không đạt được kỳ vọng của mình

4- Đưa 5 tỷ: OK, đây là mức mình nghĩ

5- Đưa 10 tỷ: Tốt quá, chồng mình thật giỏi

6- Đưa 20 tỷ: Chồng mình đích thị là Idol của đời mình rồi. Chắc kiếp trước mình sắp tu thành phật nên kiếp này trời mới cho mình người chồng tuyệt vời thế. Tất cả những tật xấu của chồng mà mình đã viết ở đây đều đột nhiên biến mất.

Em viết đúng như trên đấy, các bác ạ. Vâng, chắc đọc đến đây, các bác sẽ mắng em làm tham tiền. Em thừa nhận lúc đó em tham thật ạ.

Nhưng sau đó, em lại nghĩ, bao năm nay, em coi chồng em như một người bạn chí cốt, chuyện gì từ con sâu cái kiến em cũng nói với chồng. Em tự hỏi mình, từ trước đến giờ, đã có ai đối với em hết lòng và chân tình như chồng em chưa? đã có ai chấp nhận hàng hà sa các tính xấu của em mà không một lời kêu ca chưa? Chẳng có ai ngoài chồng em cả.

Vậy mà, chỉ vì 5 tỷ đồng ở mức 4 kia, em đã định bỏ chồng.

Em thấy mình thật ích kỷ.

Em đốt tờ giấy đó đi, và tự nhủ với mình, không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ chồng vì lý do kinh tế nữa.

Riêng chuyện này, em không nói với chồng em.
Mình đấy ah? Anh ko biết mình cũng tham gia of. Thôi, dù sao cũng cảm ơn mình nhé, chào tạm biệt.

PS: Anh có đủ 5 tỷ đây rồi, may mà anh ko thò ra, anh đang phấn đấu lên 10 tỷ, 20 tỷ. Nhưng có còn quan trọng gì nữa. Áp lực với anh thế là đủ. Anh muốn sống cho riêng anh, mình ạ.
 

rav4_2010

Xe buýt
Biển số
OF-55923
Ngày cấp bằng
26/1/10
Số km
619
Động cơ
447,743 Mã lực
N
Em, 1 thằng loser chính hiệu cho đến thời điểm hiện tại. Một vợ 2 con, xuất thân trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ làm công nhân viên chức, lớn lên cũng theo rãnh như vậy, em cũng là thằng nhân viên quèn, cũng lấy vợ, sinh con. 10 năm kể từ ngày ra trường, em sống đúng kiểu chuẩn mực của 1 người 40 năm về trước, đi làm, về nhà chăm vợ con, lương bình bình, cuộc sống cứ thế trôi qua. Vài năm trở lại đây, em thật sự trăn trở về cuộc sống, liệu cứ thế này đến hết đời hay sao?

Em tâm sự với 2 cụ thân sinh, các cụ bảo bố mẹ thấy cuộc sống ổn định như con là được rồi, bao người còn vất vả ngoài kia. Mẹ em thì không nói nhưng bố em là người rất ưa danh, ưa con cái có chỗ làm nhà nước ổn định, ông rất hãnh diện về điều đó, em thì ngược lại với ông. Em biết ông xuất thân cũng là lao động bình thường nên cách nhìn cuộc sống của ông cũng không thể rộng rãi, với ông như vậy là quá ổn nhưng với em thật sự là không ổn 1 chút nào. Em muốn làm 1 cuộc thay đổi lớn.
Em nghĩ cụ làm 1 cuộc thay đổi lớn về bản thân cụ. Ko để nươca chảy bèo trôi. Kéo bản thân vươn lên đi ạ. Trước em nhận ra 1 điều, có quá nhiều cụ hài long với thực tại và dàn dần tiến chậm hơn so với xã hôi. Khoảng trên 30 là thấy mình đuối.
 

Đỗ Anh Phi

Xe tải
Biển số
OF-495457
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
223
Động cơ
190,210 Mã lực
Mong muốn của cụ là hoàn toàn bình thường, giống như tất cả mọi người, nghĩa là ai cũng muốn gia đình mình được đầy đủ sung túc (và nếu mình là đàn ông có thể tạo ra được điều đó thì càng đáng hãnh diện, nếu kg thì nhờ may mắn nào đó hoặc là từ gia đình của bà cụ thân sinh ra con nhà mình thì cũng chẳng sao :))). Chỉ có điều mình thấy rằng cụ đang đặt ra mục tiêu quá cụ thể và quá cao so với xuất phát điểm của cụ (nếu bản thân cụ đúng như những gì cụ viết). Điều đó sẽ làm cụ ngày càng mông lung trong định hướng, tự làm khổ mình và làm khổ những người xung quanh mà thôi...

Mình nói là những điều cụ mong muốn là quá cao và quá cụ thể vì trong XH, phần lớn mọi người kg thể có được tất cả những điều đó. Nhu cầu cuộc sống ngày càng cao và để thoả mãn cái việc cụ có thể "cân được hết các trường hợp...." thì e rằng kinh tế của cụ phải ngang tầm anh Vova. Cụ đang duy trì được mức sống gia đình ổn định, thế đã là mong ước của nhiều người rồi..

Với các F1 nhà cụ, không rõ giờ các cháu bao nhiêu tuổi mà cụ đã nghĩ đến chuyện cho chúng nó đi du học sớm thế? Đồng ý du học (đúng nghĩa) là hay, là tốt nhưng có phải trẻ nào cũng có điều kiện thế đâu? Ngoài khả năng tài chính của phụ huynh thì còn phụ thuộc rất nhiều vào khả năng của chúng nó nữa, có tiếp thu được/ có chịu được áp lực từ nền giáo dục nước ngoài hay không? Nếu chúng nó kg muốn đi hoặc kg có khả năng mà mình cứ định hướng vậy thì lại vô tình làm khổ/ làm hư chúng nó.. Nhiều người học trong nước vẫn thành danh mà, sao cứ phải đi? Mà học trong nước xong rồi tìm phương án đi sau cũng đâu có sao? Tóm lại là nhiều phương án, cụ đừng sắp sẵn nong sẵn né thế, trẻ con nó sẽ ỷ lại đấy.. Có lẽ cụ nên tĩnh tâm lại, bàn với gấu tìm cách giáo dục nuôi dậy chúng nó theo giáo trình của Nhật: đất nước ta toàn đảo và núi lửa thôi, không bốc đất và ăn được đâu nên phải học giỏi để có cơ hội sang VN mà bốc... :)) Chuyện cụ định hướng cho chúng nó ở lại nước ngoài cũng thế (mình cũng có kế hoạch ấy), phụ thuộc vào chúng nó là chính!

Để đạt được những ước nguyện của cụ thì cái giá (quên, cái phí) mà cụ tự đưa ra chẳng có ý nghĩa gì, có thể cụ phải trả nhiều hơn thế, có thể ít hơn, có thể mất tiền oan.. Cái mà cụ cần phải trả ngay (kg có thì đi vay các cao nhân Ọp phơ trên này) là: đừng nhìn vào mình (hiện tại và tương lai) nữa, đứng dậy nhìn ra xung quanh xem họ làm gì và như thế nào để tìm ra con đường cho mình. Đừng đặt mục tiêu qúa xa, chỉ cụ thể hoá các mục tiêu ngắn hạn và chỉ cần hôm nay tốt hơn hôm qua là thành công rồi..

Mình hơn cụ khá nhiều tuổi, năm mình bằng tuổi cụ thì cũng không có gì khá hơn, thậm chí còn khó hơn cụ bây giờ.. Cũng làm đủ thành phần kinh tế rồi: nhà nước, nước ngoài, liên doanh, tư nhân VN...và cách đây 3 năm mình lập cty riêng trên cơ sở những gì mình đã tích luỹ được sau 25 năm làm thuê. Nói chung đến giờ mình ổn, có vài điều trong số các mong ước của cụ và còn phải làm vài điều nữa.. :)) Khi còn đi làm thuê, mình luôn cố gắng làm thật tốt cv của mình để có đk phát triển, luôn tâm niệm rằng: quan trọng nhất khi rời bỏ 1 chỗ làm để sang chỗ mới thì đã tích luỹ được cái gì về kiến thức và kinh nghiệm chứ kg phải là tiền vì đi làm thuê thì chả tích luỹ dược bao nhiêu (nói thật là trươc khi thành lập cty riêng thì mình đã từng từ bỏ cv ở 1 công ty đã làm 8 năm với mức thu nhập tầm 100M/ tháng, không hề nói phét!)

Túm lại, theo mình, cụ đừng nên làm khổ mình với những mục tiêu kiểu như thế nữa... Làm thật tốt hoặc thật giỏi cv của mình hiện tại, rảnh thì ngồi nhìn lại những gì mình đã có xem năng lực, kiến thức, kinh nghiệm của mình có những gì, cái gì cần bổ sung thêm và tìm kiếm các cơ hội phát triển. Cụ mà cứ ủ ê tự dằn vặt thế thì gấu và F1s cũng buồn, đôi khi hạnh phúc gia đình chỉ đơn giản là tiếng cười cụ ah.. Nó cũng mang lại khối động lực cho cụ phấn đấu đấy! Chúc cụ thành công!

Cuối cùng, khi bằng tuổi cụ bây giờ, mình chính thức là 1 Ọp phơ (nick này là nick phụ của mình) =))=))=))
Cụ chia sẻ rất chân thành kính cụ 1 ly Ah
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top