- Biển số
- OF-53557
- Ngày cấp bằng
- 24/12/09
- Số km
- 37,367
- Động cơ
- 667,784 Mã lực
Có rất nhiều lực lượng, sử dụng nhiều loại vũ khí đánh tàu bay Mỹ bay tầm thấp lúc nó trúng và rơi thì cũng khó xác định nó đã trúng đạn từ trận địa nào, và phân phối thành tích để khích lệ cũng không phải là không có.Không phải bắt phi công, mà là ảnh diễn lại để chụp. Hồi đó máy bay bị bắn rơi, nhiều nơi nhận công mình bắn rơi, dẫn đến trùng lặp. Sau phải quy định là phải có bằng chứng thu hồi vật dụng mảnh xác máy bay, mới được tính công trạng, thành tích, được thưởng.
Sau này phân tích đúng nhất là phải có số hiệu máy bay, kiểu loại máy bay. Đúng nhất là phải có mảnh xác máy bay, bằng chứng số hiệu in ở đuôi đứng máy bay (tail number code).
Còn bắt phi công, hồi đó phổ biến là thấy phi công nhảy dù, phải nhìn màu chiệc dù để biết là loại SQ nào: dù màu trắng là cấp úy, dù màu đỏ là cấp tá. Việc thu hồi dù, bắt phi công làm tù binh hay thu hồi mảnh thi thể... cũng được tính công.
Trước năm 1970, các nhà làm phim CHDC Đức có làm bộ phim "Phi công trong bộ quần áo ngủ", nói về tù binh phi công Mỹ ở MB, trong trại giam, quá trình hỏi cung, đóng lại cảnh bị bắt, ngồi xe trâu...
Nhưng cứ bắn rơi máy bay Mỹ là đáng tự hào rồi. Hồi xưa chỗ cháu cũng có máy bay rơi , có cái thì khúc đầu rơi xuống xã cháu, khúc đuôi bay thêm 300 mét rơi xuống bẻn kia sông vào xã khác, cả 2 xã đều vui.
Phi công Mỹ nhảy dù mà còn lơ lửng mà có máy bay lượn vè vè ứng cứu thì khó thoát chết, một là chết vì đạn lạc ( bắn bọn vào cứu) , hoặc chết vì không để chúng nó thoát
Chỉnh sửa cuối: