Ngà xưa gọi là bị " gục khung" Cụ nhỉ?
Khung dựng chủ yếu là các bác thợ sửa xe đạp, hay các cơ sở cơ khí nhỏ làm chỗ yếu nhất là các mối hàn, nhất là ở vùng cổ phốt, chạc 3 trục chính, họ hàn xì thủ công bằng bình khí đá ( acetylene) và bơm dận bằng chân ( kiểu đèn khò) chứ không phải hàn hơi sử dụng gas và oxygel như ngày nay vì thế đồng thau khó có thể lấp kín các mối hàn.
Bây giờ kể cả hàn acetylen vẫn dùng bình o xi, không chơi đạp chân đâuHiện tại các xưởng làm khung xe đạp khi dựng lại mấy kiểu xe cũ như Thống nhất, Nam hà, Peugeot... vẫn dùng công nghệ này ạ.
Hình như còn phải chấm the cho nó sạch mối hàn rồi mới hàn.
Mấy chị phụ nữ hàn cái này thường đẹp hơn nam giới làm.

Ông già em làm nghề hàn thì ông ấy bảo đúng ra hàn acetylen tốt hơn hàn gas. Chủ yếu dùng gas nó tiện, không lích kích như bình acetylen.
Ngày trước dùng đèn dầu thì nhà em có đèn đất (dùng đất đèn - acetylen) là oách nhất xóm. Đèn sáng trưng

Mỗi chiều tối lại chuẩn bị đổ bã cũ, cho đá mới vào để dùng.
Còn trò dùng ống thép - cơ quan các cụ sẵn mà - hàn bịt đáy, ở đáy dùi cái lỗ nhỏ. Cho ít đất đèn vào rồi dí que hương vào cái lỗ, nổ uỳnh oành....phê lòi

À bã đất đèn ngày trước nhà dân quanh vùng hay vào chỗ cơ quan các cụ nhà em xin về để rải quanh gốc cây ăn quả , chống kiến, sâu bọ
