- Biển số
- OF-412674
- Ngày cấp bằng
- 25/3/16
- Số km
- 1,030
- Động cơ
- 233,359 Mã lực
- Nơi ở
- Trần Phú - Hà Đông
- Website
- www.kenagency.vn
Em xin phép đóng thớt ạ
Chỉnh sửa cuối:
Chẳng nhà nước nào họ đi truy thu quả phát rồi cả. Cắt thì không vấn đề gì.Thu lại giấy thôi và cắt mọi chế độ từ bh chứ phần phát rồi thì thu sao được
Đấy là e nghĩ vậy còn luật thì ko biết
Em cũng băn khoăn phần luật sợ các bố ub gây khó khăn các kiểu.Thu lại giấy thôi và cắt mọi chế độ từ bh chứ phần phát rồi thì thu sao được
Đấy là e nghĩ vậy còn luật thì ko biết
Nhà em cũng hệt này nhưng ngày xưa các cụ đói nghèo quá rồi vào đó có bà mẹ nhận nuôi khi bị thương rồi ở đó cưới vk luônHình như cách đây gần 20 năm ở Thái bình cũng có trường hợp như nhà cụ nhưng hơi khác chút là: đồng chí kia đi lính vào chiến trường B,sau nhà cũng đc gửi giấy báo tử,cũng nhận mọi chế độ liệt sĩ
Nhưng sau những năm 2000 thì đột nhiên trở về,ng mẹ vui sướng quá cầm hết mọi thứ lên xã trả lại
Khi mọi ng hỏi thì đồng chí ấy mới nói là mình bị địch bắt và chiêu hồi,sau 75 thì qua mỹ
Trước khi đi bác cưới vk rồi, khả năng cao bác gái ko cho về )Tại sao bây giờ mới chịu về nhỉ?
Có vấn đề gì đặc biệt chăng?
Dạ bác nhà em về Vn lấy vk Việt cụ ạ.Em nghe trên kênh winwin phỏng vấn 1 bác CCB bác ấy nói , các trường hợp sau vài chục năm trở về từ chiến trường K kiểu như lạc đơn vị , mất trí nhớ vv chắc 90% là đào ngũ ở lại lấy vợ K. Về quê hồi đó thì sợ chính quyền , giờ không ai truy cứu thì trở về . Nhưng ở bên đấy đa phần sống bất hợp pháp nên nghèo . Về nước đồng đội thấy cám cảnh ai cũng thở dài không nói gì nữa .
Có gì mạo phạm thì cụ chủ bỏ qua nhé .
Khoa tả kiêm khó hiểu cụ nhỉ.Em biết 1 ô bác Người Bắc Giang đi bộ đội giải phóng miền Nam lấy vợ sinh con ở SG miết đến năm 2017 mới dẫn con cháu về quê tìm lại gia đình. Con gái ô sinh năm 79 lần đầu biết ô bà nội. Em k hỏi vụ ngoài quê có biết ô còn sống k, mà e thấy lạ lạ bỏ quê luôn í.
Ô này cố tình, có nhận mẹ nuôi. Khai gia đình chết hết. E nghe bà E vợ ô kể lại sau này ra Bắc thấy nhà ô đông đúc nghi hồi đó ngoài đó khổ nên k về. Ô a cột chèo của ô í khinh thường ô í, lúc gây lộn có chửi ô í là (mày là cái thèng tao khinh hơn chó, cha mẹ mày con sống sờ sờ mà mày còn xạo sự ). Lúc đó sau khi ra Bắc thăm nhà ô í về. Đi về cả đoàn người SG chửi người Bắc quá chừng do ra Vịnh Hạ Long và đi mấy nơi bị chặt chém do nói giọng Nam, bà em vợ ô í thề k ra Bắc hehe...em nghe chửi um mới biết vụ đi nhận họ hàng của ô í.Khoa tả kiêm khó hiểu cụ nhỉ.
Không biết thì cảm thấy khó tả thật Cụ ạ. Nhưng nhà em có người thật việc thật đây. Ông anh trai của mẹ em đi bộ đội từ những năm 5x rồi cưới vợ ở Lâm Đồng, vợ quê Hà Tây theo đạo TC xong đẻ 3 đứa con cũng theo đạo. Chẳng có chuyện gì mà ông ấy cắt liên lạc mấy chục năm với gia đình, quê hương luôn. Được mấy năm ông bác em với bà vợ ly thân, ông ấy không có lương, sống lay lắt ở ga Đà Lạt, đánh cá ở mấy cái hồ quanh đấy. Run rủi làm sao đến năm 8x ông bác khác làm ngành đường sắt vào công tác lại có người tình cờ nói chuyện mới gặp lại được và biết hoàn cảnh, thi thoảng gặp cho tiền và ông ấy viết được 1, 2 lá thư về. Mãi đến hè năm 98 bà ngoại em ốm nặng ông ấy mang 3 con về chơi 1 tháng rồi đi biệt, mấy tháng sau bà em mất cũng không về (ông là trai cả). Mà ông không có vấn đề về sức khỏe và trí nhớ nhé. Mấy năm sau ông ngoại mất cũng không về. Rồi tự nhiên sau đó ông ấy tự về ở quê mấy năm (nhà của ông bà ngoại bỏ không, anh em ruột phải chu cấp) mà ông ấy chả có ý thức thu vén nhà cửa, thờ cúng tổ tiên gì hết, mọi người góp tiền với đồ cho ông vừa xài vừa cho tứ tung khắp, riết rồi anh em chán. Rồi ông lại bỏ vào Đà Lạt. Năm ngoái ông ấy hơn 80 tuổi yếu rồi lại đòi về quê. Nhưng mọi người ngán quá vì giờ xây nhà thờ khang trang rồi, lo ông ấy về lại làm tan hoang ra, mà lo hơn là tuổi cao ốm đau không ai lo nổi (trong khi ông có vợ con dâu rể đầy đủ). Cuối cùng anh em thống nhất là về chơi thì về (con phải đưa về đưa đi) chứ về ở luôn là không được (giấy tờ nhà đất ở quê đã để 1 bác khác thừa kế để thờ phụng rồi).Khoa tả kiêm khó hiểu cụ nhỉ.
Ơ thế sai luật thừa kế ạKhông biết thì cảm thấy khó tả thật Cụ ạ. Nhưng nhà em có người thật việc thật đây. Ông anh trai của mẹ em đi bộ đội từ những năm 5x rồi cưới vợ ở Lâm Đồng, vợ quê Hà Tây theo đạo TC xong đẻ 3 đứa con cũng theo đạo. Chẳng có chuyện gì mà ông ấy cắt liên lạc mấy chục năm với gia đình, quê hương luôn. Được mấy năm ông bác em với bà vợ ly thân, ông ấy không có lương, sống lay lắt ở ga Đà Lạt, đánh cá ở mấy cái hồ quanh đấy. Run rủi làm sao đến năm 8x ông bác khác làm ngành đường sắt vào công tác lại có người tình cờ nói chuyện mới gặp lại được và biết hoàn cảnh, thi thoảng gặp cho tiền và ông ấy viết được 1, 2 lá thư về. Mãi đến hè năm 98 bà ngoại em ốm nặng ông ấy mang 3 con về chơi 1 tháng rồi đi biệt, mấy tháng sau bà em mất cũng không về (ông là trai cả). Mà ông không có vấn đề về sức khỏe và trí nhớ nhé. Mấy năm sau ông ngoại mất cũng không về. Rồi tự nhiên sau đó ông ấy tự về ở quê mấy năm (nhà của ông bà ngoại bỏ không, anh em ruột phải chu cấp) mà ông ấy chả có ý thức thu vén nhà cửa, thờ cúng tổ tiên gì hết, mọi người góp tiền với đồ cho ông vừa xài vừa cho tứ tung khắp, riết rồi anh em chán. Rồi ông lại bỏ vào Đà Lạt. Năm ngoái ông ấy hơn 80 tuổi yếu rồi lại đòi về quê. Nhưng mọi người ngán quá vì giờ xây nhà thờ khang trang rồi, lo ông ấy về lại làm tan hoang ra, mà lo hơn là tuổi cao ốm đau không ai lo nổi (trong khi ông có vợ con dâu rể đầy đủ). Cuối cùng anh em thống nhất là về chơi thì về (con phải đưa về đưa đi) chứ về ở luôn là không được (giấy tờ nhà đất ở quê đã để 1 bác khác thừa kế để thờ phụng rồi).
Hồi những năm 9x em hay nghe mọi người trách ông bác, sau mọi người chán quá không muốn nói đến nữa.
Mời ông ý về quê cha đât tổ mà ông ấy từ chối. Sau đó ông bác khác phải nhận trách nhiệm, có mang giấy tờ vào tận Đà Lạt cho ông ấy ký Cụ nhé.Ơ thế sai luật thừa kế ạ
Nghe tin vợ ở quê đã tạch. Em đoán từ em ra.Tại sao bây giờ mới chịu về nhỉ?
Có vấn đề gì đặc biệt chăng?