* Câu chuyện 1:
- Cháu mấy tuổi rồi?
- Cháu không biết ạ!!! (T.T)
…
- Cô dặn nhé: Thuốc này ngày cháu uống 2 viên, sáng 1 viên, chiều 1 viên, Thuốc này ngày cháu uống 2 chén, sáng 1 chén, chiều 1 chén. Nhắc lại cô nghe xem nào?
- abc, xyz (không nhắc lại được (T.T))
- Thế cháu có đọc được không?
- Cô viết bằng tiếng kinh ạ? Vậy thì cháu đọc được! (Rồi đọc to từng chữ một
)
Chắc là mình nói chúng nó khó hiểu quá .
* Câu chuyện 2: (Đang dư âm với câu chuyện 1)
- Mẹ cháu đâu?
- Em là mẹ, đây là con ạ! (T.T)
- Vậy à, năm nay em bao nhiêu tuổi?
- Em không biết ạ!!! (T.T)
Hic, cô gái này nhỏ quá mình tưởng là các bé!!! Hình như ở đây không có khái niệm về tuổi tác thì phải, thế hình như cũng tốt nhỉ , chẳng cần quan tâm bản thân mình đang ngày môt già đi!
* Câu chuyện 3:
- Chị có bầu tháng thứ mấy rồi?
- Em không biết ạ! (T.T)
- Thế đây là đứa thứ mấy của chị rồi?
- Thứ 7 ạ! (T.T)
Và như thế đấy, hình như ở đây cũng không có khái niệm cả về thời gian luôn!!! Và họ cũng đẻ nhiều ghê .
Câu chuyện 4:
- Cháu học lớp mấy rồi?
- Cháu học lớp 9 ạ!
- Thế cháu có định học tiếp không?
- Không ạ!
- Sao cháu không định học tiếp?
- Bố mẹ cháu cho cũng cháu đi học tiếp nhưng cháu không muốn học ạ!
- Vậy cháu định làm gì?
- Cháu cũng không biết ạ! (T.T).
* Câu chuyện 5:
Tôi nghe câu chuyện này khi buổi tối ngồi ăn cơm cùng một anh trong đoàn, anh kể bọn trẻ ở đây có đứa mang theo đồ đạc đi bộ 15 cây số đường rừng để đến lớp học vào mỗi chiều chủ nhật và về nhà vào chiều thứ sáu. Trời ạ, nếu là mình chắc mình bỏ học rồi quá, đi có 1 cây số đường rừng mà còn thở ra tai. Chúng nó thật ham học quá, cũng mừng …
……