- Biển số
- OF-159649
- Ngày cấp bằng
- 6/10/12
- Số km
- 10,946
- Động cơ
- 455,703 Mã lực
Sao phải tự trách, nói cho khoái mồm như cụ thì ở quê em đầy.Cụ làm 14 năm như vậy thì e nghĩ cụ nên tự trách mình
Sao phải tự trách, nói cho khoái mồm như cụ thì ở quê em đầy.Cụ làm 14 năm như vậy thì e nghĩ cụ nên tự trách mình
Cụ ơi học thạc sỹ vn đã chuối , học thạc sỹ nc ngoài còn chuối cả nải . Mấy cái học hàm đó chỉ để tô son chát phấn lên cái khuôn mặt nhăn nheo làm trong các viện để ăn hệ số lg thôi chả có tý kiến thức hữu dụng gì cả . Du học nc ngoài chỉ cần cử nhân giỏi là tây nó cuỗm luôn. Còn loại cử nhân ko giỏi thì tây nó ko nhận nên cố đấm ăn xôi xin học thạc sỹ để ở lại thêm vài năm , nhưng chết cái xong bằng thạc sỹ thì cũng phải ciz đề tài giỏi bọn tây nó mới nhận vàk n cứu , còn ko thì đi xin lạc vc dưới mức thạc sỹ , ko ai nhận , xin làm cônv nhân thì bị đuổi từ vòng gửi xe ... thế nên lại lóc cóc về vn với cái tư duy nửa nạc nửa mỡ . Về vn có ng nâng đỡ thì còn làm đc lg vài triệu. Còn ko thì thất nghiệp dài mỏ . Thà cứ chỉ cử nhân hay cao đẳng còn dễ xin.chứ thạc với tiến sỹ là rất khó tiêu hóa ...Thạc sỹ nước ngoài xịn mà phải kêu cơm áo gạo tiền với có nên bỏ NN hay không, hoặc là cụ ko được xịn cho lắm, hoặc là thành phần nhu nhược, an phận
Thì tại e thấy cụ đấy bảo thạc sĩ xịn nghe nó chuối quá nên bình loạn vậy, thà đừng khoe còn hơnCụ ơi học thạc sỹ vn đã chuối , học thạc sỹ nc ngoài còn chuối cả nải . Mấy cái học hàm đó chỉ để tô son chát phấn lên cái khuôn mặt nhăn nheo làm trong các viện để ăn hệ số lg thôi chả có tý kiến thức hữu dụng gì cả . Du học nc ngoài chỉ cần cử nhân giỏi là tây nó cuỗm luôn. Còn loại cử nhân ko giỏi thì tây nó ko nhận nên cố đấm ăn xôi xin học thạc sỹ để ở lại thêm vài năm , nhưng chết cái xong bằng thạc sỹ thì cũng phải ciz đề tài giỏi bọn tây nó mới nhận vàk n cứu , còn ko thì đi xin lạc vc dưới mức thạc sỹ , ko ai nhận , xin làm cônv nhân thì bị đuổi từ vòng gửi xe ... thế nên lại lóc cóc về vn với cái tư duy nửa nạc nửa mỡ . Về vn có ng nâng đỡ thì còn làm đc lg vài triệu. Còn ko thì thất nghiệp dài mỏ . Thà cứ chỉ cử nhân hay cao đẳng còn dễ xin.chứ thạc với tiến sỹ là rất khó tiêu hóa ...
Cảm ơn cụ
Nếu chưa start up được kiếm mấy việc như thế này làm tạm trước vây
Về mảng gì thế mợ? Có công ty riêng là ngon rồi mợ ạNghề tay trái của tui áp lực lắm, và vụn vặt lắm, nhưng được cái chịu khó thì kiếm cũng được. Công ty riêng tôi mở từ hồi đi Nhật về 2011 cơ. Thế mà đã hơn 7 năm rồi.
Cũng không đơn giản đâu cậu. Cũng áp lực lắm, tốt nhất để đời thanh thản thì chỉ nên làm việc gì chuyên tâm việc đó. Nhưng khổ cái lương 5 củ không chuyên tâm nổi.Về mảng gì thế mợ? Có công ty riêng là ngon rồi mợ ạ
Chuẩn đó mợ. 5 củ khó chuyên tâm lắm ạ.Cũng không đơn giản đâu cậu. Cũng áp lực lắm, tốt nhất để đời thanh thản thì chỉ nên làm việc gì chuyên tâm việc đó. Nhưng khổ cái lương 5 củ không chuyên tâm nổi.
5 củ 1 tháng mà độc thân thì còn đc , chứ có 1 vợ 1 con thì coi như hít ko khí mà sống rồi . Các cụ công chức vẫn đang trụ đc , em nghĩ có nhà cho thuê hoặc thừa kế tài sản lớn , hoặc đc chống đỡ , cơ cấu .. chứ công chức quèn thì nên ra ngoài mà kinh doanh cho phát triển con ngườiChuẩn đó mợ. 5 củ khó chuyên tâm lắm ạ.
Tự tin mà ra ngoài , chỉ cần cụ nắm rõ nguyên tắc quan trọng nhất q định mọi thứ, đó là nhân sự . Giải quyết đc bài toán nhân sự là đã có 90% thành công . Ng vn có 1 nhược điểm cả trong cq nhà nc hay tư nhân là những thằng giỏi năng lực thường ko làm cùng nhau đc , toàn dìm nhau đi xuống , hoặc kèn cựa , gato . Nên chỉ cần tuyển nhân sự năng lực đủ dùng , cao đẳng , trung cấp, ko bằng đều đc .Haizz, gãi đúng chỗ ngứa của em. Em cũng đang chán làm nn. Tuy cũng tiếc công 2 năm trời đi học, cũng muốn giúp gì đó phát triển cho phòng nhưng sau khi đi học về thì thấy mình lạc lõng về cả cung cách làm việc cũng như suy nghĩ ở nhà. Dường như sếp chẳng muốn thay đổi hay phát triển gì cả dù lúc nào họp cũng hỏi ... làm sao để phát triển xây dựng phòng. Rồi thì chuyện đấu đá, rồi thì chuyện thu nhập không tốt của lính trong phòng đối lập hoàn toàn với thu nhập rất tốt của sếp khiến tinh thần xuống rõ rệt. Giờ có gia đình rồi, cũng ko phải tự do muốn thế nào cũng được như hồi trẻ nên giờ thì em cũng quyết định sẽ bắt đầu xây dựng tay trái và nếu ổn thì rồi cũng bỏ hẳn thôi.
Hoặc buôn nhầmem thấy toàn công chức mới giàu có chứ dân thường lấy đâu ra. Chắc tại cụ không buôn dây bán rợ thôi!
Có thằng sếp giầu thôi...lính lác chỉ thoi thóp qua ngày chờ thằng sếp về hưu hoặc ngã ngựa...em thấy toàn công chức mới giàu có chứ dân thường lấy đâu ra. Chắc tại cụ không buôn dây bán rợ thôi!
Chuẩn cụ ahEm tâm sự thật với các cụ các mợ về làm nhà nước vì em làm được 18 năm rồi. Từ ngày em ra trường em đã tham gia vào thi tuyển vào CC. Thực sự lúc đó được vào biên chế thì oách lắm. Bạn bè ngưỡng mộ, bố mẹ tự hào. Bản thân em cũng hừng hực khí thế để cống hiến, phấn đấu. Nhưng rồi 1 năm, 2 năm, 3 năm em dần nhận thấy vào nhà nước làm cho em ng...u dần đi, ù ì hơn, bê tha trễ nải hơn và gian dối cũng nhiều hơn. Cuộc sống trôi qua từng năm năm sau kém hơn hoặc bằng năm trước vì cơ chế nhà nước càng ngày càng thắt chặt, công việc ít dần đi vì làm mãi nó cũng hết. Kinh tế thì vẫn vậy, cuối năm lĩnh được một cục tiền chia thưởng, bổ dưa thì dành cho đầu năm và giữa năm vì giai đoạn đầu năm và giữa năm là đói kém nhất. Toàn phải bóc cái của năm trước đập vào. Ý chí dần cạn kiệt, chè thuốc ngày nhiều lên, quần áo thì không dám mặc hàng hiệu, ăn uống thì tiết kiệm. Mỗi cái oai. Anh em đi ô tô đến đưa đi ăn nhậu hỏi mày làm ở đâu, bảo tao làm trên Bộ. Bộ ****. Xe máy thì vẫn con xe từ những năm 2000 chưa thay được. Cuối năm một lũ quản lý thì nhìn nhau chán không buồn nói. Thỉnh thoảng ký được quả hợp đồng thì được 5-10tr tiêu pha. Nhưng cả năm cũng chỉ được 1,2 cái. Lãnh đạo thì tham. Đớp từ đầu đến đít không chừa cái gì cả. Cuối năm dư giả ra được ít tưởng được chia thì các sếp đớp hết mịa nó rồi. Còn ít vụn thì cũng liếm phát nữa hết sạch. Giờ chán đến tận cổ nhưng tuổi lỡ làng rồi. Nghề thì hẹp không áp dụng rộng rãi trong xã hội. Ra ngoài làm thằng kinh doanh thì sợ thất bại vì bao nhiêu năm làm trong nhà nước nó ỳ ra rồi, ngại nghĩ, an phận thủ thường. Anh em trong cơ quan nhà nước thì dòm ngó nhau, đố kị nhau vì thằng nào cũng đói và muốn đớp. Thấy thằng khác được sếp ưu ái cho được miếng thì kém miếng khó chịu. Thành ra trong cơ quan toàn bằng mặt mà không bằng lòng. Nghèo thường đi đôi với hèn. Ăn trưa hay nhậu nhẹt cũng chỉ kiếm cái quán bình dân không dám vào nhà hàng sang trọng. Làm ăn thì gian dối từ sản phẩm đến tiền nong. Đấy bức tranh về Công chức nó như thế đấy. Em còn nhiều điều tâm sự lắm mà méo dám nói trong này. Em nhủ rằng sau này con em vào nhà nước em đánh cho què chân, đây là vì bức xúc quá nên nói vậy.